Nhạc sĩ người Pháp Ernest Chausson (1855-1899) được coi là cầu nối giữa 2 thời kì quan trọng của trường phái âm nhạc Pháp: Giai đoạn của các tác phẩm mang tính bay bổng, tao nhã, thuận hoà thanh của các nhạc sĩ như Massenet, Gounod và giai đoạn đột biến về bút pháp sáng tác của các nhạc sĩ như Franck, Debussy. Chausson được biết đến trước hết là một nhạc sĩ chuyên về mélodie, thể lieder của Pháp. Các tác phẩm khí nhạc, giao hưởng của ông không nhiều nhưng cũng có những tác phẩm quan trọng của danh mục biểu diễn, nổi tiếng nhất là Poème cho violon và dàn nhạc (hoặc piano). Chausson sinh ngày 20 tháng 1 năm 1855 ở Paris trong 1 gia đình trung lưu. Từ nhỏ, Chausson đã được sống trong một môi trường nghệ thuật phong phú và được tiếp xúc với nhiều nhà văn, hoạ sĩ, nhạc sĩ có tiếng lúc bấy giờ. Chausson bắt đầu bằng việc học hội hoạ, văn học và luật. Ông hoàn thành chương trình học của trường luật và học âm nhạc chỉ như một nghề tay trái. Tháng 10 năm 1879, Chausson bắt đầu học nhạc ở nhạc viện Paris dưới sự hướng dẫn của nhạc sĩ nổi tiếng Jules Massenet, trước đó Chausson đã sáng tác khá nhiều mélodie. Sự nghiệp âm nhạc của Chausson bắt đầu khá muộn và có lẽ nguồn cảm hứng chính thức đem lại ước muốn theo đuổi sự nghiệp âm nhạc của Chausson là 2 lần được tận mắt xem lần công diễn ra mắt của Parsifal (Wagner) ở Bayreuth. Sau đó, Chausson chuyển sang học sáng tác dưới sự hướng dẫn của một nhạc sĩ Pháp nổi tiếng khác là César Franck. Từ năm 1886, Chausson trở thành thư kí hội nhạc sĩ quốc gia Pháp. Từ đó Chausson quen với hầu hết giới văn nghệ sĩ Pháp. Là một hoạ sĩ nghiệp dư, Chausson cũng thường xuyên tổ chức các buổi triển lãm các tác phẩm hội hoạ, chủ yếu của các hoạ sĩ thuộc trường phái ấn tượng. Chausson qua đời ngày 10 tháng 6 năm 1899, lúc mới 44 tuổi vì một tai nạn...xe đạp. Âm nhạc của Chausson mang ảnh hưởng của các nhạc sĩ Massenet, Franck, Wagner và như tiên báo cho âm nhạc ấn tượng sau này của Debussy. Tác phẩm nổi tiếng nhất của Chausson là bản "Poème" cho Violon và piano (hoặc dàn nhạc) và tác phẩm "Bài thơ biển cả và tình yêu" (Poème de l''amour et de la mer), gần như một bản giao hưởng thơ với một soloist. Poème de l''amour et de la mer là một tác phẩm quan trọng của các mezzo-soprano, gần như Four last songs của Strauss với các soprano.
Bài thơ biển cả và tình yêu Poème de l''amour et de la mer Âm nhạc: Ernest Chausson Thơ: Maurice Bouchor Tác phẩm "Bài thơ biển cả và tình yêu" là một tác phẩm thanh nhạc của Chausson, được sáng tác vào khoảng giữa năm 1882 và 1892. Cùng với bài hát "Bài ca liên miên" (Chanson perpetuelle), tác phẩm này là sáng tác thanh nhạc quan trọng nhất của Chausson. Thời gian sáng tác của "Bài thơ..." kéo dài đến gần 10 năm và kết thúc vào ngày 13 tháng 6 năm 1892. Đặc biệt, Chausson đã tách 4 khổ cuối cùng của "Bài thơ biển cả..." thành 1 tác phẩm độc lập-đó là mélodie "Le Temps des Lilas" nổi tiếng. Lời thơ được nhà thơ Maurice Bouchor (1855-1929), bạn của Chausson sáng tác. Theo nguyên tác, Bouchor sáng tác 2 bài thơ độc lập là "La fleur des eaux" (bông hoa của nước) và "La mort de l''amour" (cái chết của tình yêu). Chausson phổ nhạc cả 2 bài thơ này và xen vào giữa 2 đoạn một đoạn Interlude ngắn. Motif giai điệu của 4 khổ cuối cùng-bài hát "Le temps des lilas" xuất hiện xuyên suốt cả tác phẩm như một leit-motif Wagner. Chausson cũng đã phổ nhạc khoảng 15 bài thơ của Bouchor. Ngày nay, "Bài thơ biển cả và tình yêu" chủ yếu là tác phẩm trong danh mục biểu diễn của các mezzo-soprano và alto vì âm vực không rộng (1 quãng tám rưỡi- từ middle C đến La bémol 1 gạch trên khoá Sol) nhưng có lẽ Chausson đã sáng tác nó cho các chất giọng cao (tenor, soprano). Lần biểu diễn đầu tiên là vào ngày 21-2 năm 1893, giọng tenor Pháp nổi tiếng Désiré Demest và Chausson đệm piano. Tháng 4 năm 1893, Chausson hoàn thành phần phối khí, phổ dàn nhạc và lần biểu diễn đầu tiên phiên bản hoàn chỉnh này diễn ra vào ngày 8-4 tại hội nhạc sĩ quốc gia Pháp (Chausson làm thư kí) dưới sự chỉ huy của Gabriel Marie, cùng giọng soprano Eléonore Blanc. "Bài thơ biển cả và tình yêu" kéo dài khoảng 30 phút. Như đã nói, "bài thơ..." là một tác phẩm chủ yếu của các mezzo và đã có nhiều người thể hiện nó thành công như Janet Baker, Susan Graham, Waltraud Meier...Tuy lần công diễn là một giọng nam nhưng theo "truyền thống" thì ngày nay các giọng nam thường không hát tác phẩm này, dù lời thơ là của một nhân vật nam. Về âm nhạc, "Bài thơ..." là điển hình cho bút pháp dàn nhạc nửa sau của thời kì âm nhạc lãng mạn với lối viết dàn nhạc dày, tràn đầy cảm xúc. "Biển cả" hiện ra dưới ngòi bút của Chausson bằng những giai điệu dàn dây gợi cảm, say đắm cùng những tiếng harp. Những trường đoạn trữ tình, mơ mộng của nhân vật trữ tình chủ yếu được đệm bằng những hợp âm đơn giản và những tiếng woodwind. Motif với giai điệu buồn man mác "si-la-sol-si-la" của "Le temps des Lilas" xuất hiện xuyên suốt 30 phút của tác phẩm, tạo ra cảm giác liền mạch. "Bài thơ biển cả và tình yêu" không đòi hỏi một giọng hát đặc biệt "xôi thịt" nhưng cần những giọng hát sâu lắng, có khả năng truyền cảm lời tốt. Xin giới thiệu với các bác tác phẩm "Bài thơ biển cả và tình yêu" của Ernest Chausson với giọng hát của Victoria de Los Angeles, soprano người Tây Ban Nha có lẽ mở đầu là 1 mezzo và là 1 chuyên gia về danh mục tác phẩm Pháp. Dàn nhạc Concerts Lamoureux dưới sự chỉ huy của Jean-Pierre Jacquillat. Ghi âm năm 1969. La Fleur des Eaux (Bông hoa của nước) http://www.yousen***.com/transfer.php?action=download&ufid=AAED18F4725715DB Interlude http://www.yousen***.com/transfer.php?action=download&ufid=DFD33AB93E4A60B1 La Mort de l''Amour (Cái chết của tình yêu) http://www.yousen***.com/transfer.php?action=download&ufid=AC0F133E5F2CA501
Anh na9 đâu, dịch thơ nào.... La Fleur des Eaux (Bông hoa của nước) L''air est plein d''une odeur exquise de lilas, Qui, fleurissant du haut des murs jusques en bas, Embaument les cheveux des femmes. La mer au grand soleil va toute s''embrasser, Et sur le sable fin qu''elles viennent baiser Roulent d''éblouissantes lames. O ciel qui de ses yeux dois porter la couleur, Bri se qui vas chanter dans les lilas en fleur Pour en sortir tout embaumée, Ruisseaux, qui mouillerez sa robe, O verts sentiers, Vous qui tressaillerez sous ses chers petits pieds, Faites-moi voir ma bien aimée! Et mon coeur s''est levé par ce matin d''été; Car une belle enfant était sur le rivage, Laissant erer sur moi des yeux pleins de clarté, Et qui me souriait d''un air tendre et sauvage. Toi que transfiguraient la Jeunesse et l''Amour, Tu m''apparus alors comme l''âme des choses; Mon coeur vola vers toi, tu le pris sans retour, Et du ciel entr''ouvert pleuvaient sur nous des roses. Quel son lamentable et sauvage Va sonner l''heure de l''adieu! La mer roule sur le rivage, Moqueuse, et se souciant peu Que ce soit l''heure de l''adieu. Des oiseaux passent, l''aile ouverte, Sur l''abîme presque joyeux; Au grand soleil la mer est verte, Et je saigne, silencieux, En regardant briller les cieux. Je saigne en regardant ma vie Qui va s''éloigner sur les flots; Mon âme unique m''est ravie Et la sombre clameur des flots Couvre le bruit de mes sanglots. Qui sait si cette mer cruelle La ramènera vers mon coeur? Mes regards sont fixés sur elle; La mer chante, et le vent moqueur Raille l''angoisse de mon coeur. La Mort de l''Amour (Cái chết của tình yêu) Bientôt l''île bleue et joyeuse Parmi les rocs m''apparaîtra; L''île sur l''eau silencieuse Comme un nénuphar flottera. A travers la mer d''améthyste Doucement glisse le bateau, Et je serai joyeux et triste De tant me souvenir bientôt! Le vent roulait les feuilles mortes; Mes pensées Roulaient comme des feuilles mortes, Dans la nuit. Jamais si doucement au ciel noir n''avaient lui Les mille roses d''or d''où tombent les rosées! Une danse effrayante, et les feuilles froissées, Et qui rendaient un son métallique, valsaient, Semblaient gémir sous les étoiles, et disaient L''inexprimable horreur des amours trépassés. Les grands hêtres d''argent que la lune baisait Etaient des spectres: moi, tout mon sang se glaçait En voyant mon aimée étrangement sourire. Comme des fronts de morts nos fronts avaient pâli, Et, muet, me penchant vers elle, je pus lire Ce mot fatal écrit dans ses grands yeux: l''oubli. Le temps des lilas et le temps des roses Ne reviendra plus à ce printemps-ci; Le temps des lilas et le temps des roses Est passés, le temps des oeillets aussi. Le vent a changé, les cieux sont moroses, Et nous n''irons plus courir, et cueillir Les lilas en fleur et les belles roses; Le printemps est triste et ne peut fleurir. Oh! joyeux et doux printemps de l''année, Qui vins, l''an passé, nous ensoleiller, Notre fleur d''amour est si bien fanée, Las! que ton baiser ne peut l''éveiller! Et toi, que fais-tu? pas de fleurs écloses, Point de gai soleil ni d''ombrages frais; Le temps des lilas et le temps des roses Avec notre amour est mort à jamais. Được phucphan sửa chữa / chuyển vào 00:00 ngày 11/07/2006
Khuyến mại thêm cho các bác nào nhanh chân nhanh tay: Bản nhạc của "Poème de l''amour et de la mer". Phần dàn nhạc chuyển soạn cho solo piano: http://www.yousen***.com/transfer.php?action=download&ufid=8554232A1AB35C26 http://www.yousen***.com/transfer.php?action=download&ufid=09D97BCD35CDB8A1 http://www.yousen***.com/transfer.php?action=download&ufid=2F3B278F15D7EC17
"Bài thơ biển cả và tình yêu" qua 1 giọng hát nam. Ở đây là bass-baritone Pháp Gerard Souzay. Cũng như nhiều tác phẩm thanh nhạc không phải opera, với 1 âm cữ trầm thì tác phẩm được hạ xuống 1 cung về cao độ. Mới tí tởn được cái badongo dùng thử một cái. Up bằng cái này tiện hơn, giữ được lâu hơn yousen*** nhưng cam tội phải đợi nửa phút trước khi download và chỉ down được từng cái một thì phải. http://www.badongo.com/file/1060579 http://www.badongo.com/file/1060580 http://www.badongo.com/file/1060583 Được phucphan sửa chữa / chuyển vào 07:53 ngày 15/07/2006
Bài ca liên miên Chanson perpetuelle Lí do Chanson Perpetuelle OP 37 được đặt tên như vậy một phần chính là do cái tính chất liên tục, thậm chí là hơi dài dòng của nó. Mélodie này được viết vào cuối tháng 12 năm 1888, không lâu trước tai nạn của Chausson. Bài ca liên miên cũng là tác phẩm cuối cùng được hoàn thành của Chausson và cùng với "Bài thơ biển cả và tình yêu" là 2 tác phẩm thanh nhạc quan trọng nhất của Chausson. Những tháng cuối đời sau khi sáng tác mélodie này, Chausson tập trung viết 1 bản tứ tấu đàn dây nhưng nó đã không thể hoàn thành. Bài ca liên miên, tuỳ người biểu diễn kéo dài trong khoảng từ 6 đến 8-9 phút. Soprano Pháp Jeanne Raunay là người đầu tiên biểu diễn nó vào ngày 29-1-1899. Nguyên gốc của Chanson perpétuelle là một bài hát thính phòng với phần đệm của piano và 1 tứ tấu đàn dây. Chausson có viết 1 chuyển soạn cho dàn nhạc. Lời thơ là của nhà thơ Charles Cros (1842-1888), bài thơ diễn tả tâm trạng của 1 người phụ nữ bị bỏ rơi. Cái này từng đưa lên topic download 1 lần, tông lại. Mezzo-soprano Thuỵ điển Anne-Sofie von Otter và pianist Bengt Forsberg. http://www.badongo.com/file/1060651
Bài thơ của Charles Cros: Bois frissonnants, ciel étoilé Mon bien-aimé s''en est allé Emportant mon c"ur désolé. Vents, que vos plaintives rumeurs, Que vos chants, rossignols charmeurs, Aillent lui dire que je meurs. Le premier soir qu''il vint ici, Mon âme fut à sa merci; De fierté je n''eus plus souci. Mes regards étaient pleins d''aveux. Il me prit dans ses bras nerveux Et me baisa près des cheveux. J''en eus un grand frémissement. Et puis je ne sais comment Il est devenu mon amant. Je lui disais: "Tu m''aimeras Aussi longtemps que tu pourras." Je ne dormais bien qu''en ses bras. Mais lui, sentant son c"ur éteint, S''en est allé l''autre matin Sans moi, dans un pays lointain. Puisque je n''ai plus mon ami, Je mourrai dans l''étang, parmi Les fleurs sous le flot endormi. Sur le bord arrivée, au vent Je dirai son nom, en rêvant Que là je l''attendis souvent. Et comme en un linceul doré, Dans mes cheveux défaits, au gré Du vent je m''abandonnerai. Les bonheurs passés verseront Leur douce lueur sur mon front, Et les joncs verts m''enlaceront. Et mon sein croira, frémissant Sous l''enlacement caressant, Subir l''étreinte de l''absent.