1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Fansipan : 30.4-1.5.2006

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi dothikimngan, 16/02/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Pumm

    Pumm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2003
    Bài viết:
    331
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Những đoạn đầu tiên là những đoạn đường kiểu bậc thang bằng đá, dễ đi nhưng tốn sức. Mới đi vài trăm mét mà tớ đã cảm thấy rụng rời chân rồi, nên vừa đi tớ vừa cố không nghĩ đến cái chân của tớ nữa mà nhìn xung quanh. Tớ bắt gặp những thửa ruộng bậc thang, một con suối dài nước chảy róc rách, những vạt hoa cải vàng sậm, và thỉnh thoảng tớ dừng lại cố gắng hít đầy ***g ngực bầu không khí trong lành miền sơn cước.
    Càng đi càng thấy khó khăn. Sau đoạn đường đá là một con suối nước trong leo lẻo, rồi đến những đoạn đường đất dốc cao, và len sâu vào rừng là những con đường tuy mòn nhưng rất khó đi.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Tới một bãi đất trống, cả đoàn dừng lại ăn bữa trưa - hình như tớ là người cuối cùng cán đích ở chặng đua đầu này
    [​IMG]
    Mải mê với lần đầu tiên đến với rừng, tay chạm vào cây rừng, chân đạp trên đất rừng, hít thở bầu không khí của rừng, vừa đi vừa phóng tầm mắt xung quanh để chụp ảnh, cũng một phần do sức bền kém và đợi nhau, tớ dần tụt lại phía sau cùng mấy người nữa gộp thành nhóm "Lầm lạc".
    [​IMG]
    Mà nhóm này còn có tên nữa là "Vịt quay Bắc Kinh"! Sở dĩ vậy là do bọn tớ đã được anh Guide "Salonpas" đãi món vịt quay với lạc luộc vài lần trong buổi chiều hôm đó dưới cơn mưa rừng tầm tã ... Hic, hic, chả hiểu anh ấy có đổ lỗi tại tụi tớ đi chậm hay không nhưng rõ ràng là anh ấy có tự xỉ vả mình bằng việc đỏ lựng tai và mặt lên khi lần thứ ba trong một buổi chiều phát hiện ra cả bọn bị lạc đường! May mà trong lúc lạc bọn tớ tranh thủ dàn cảnh làm vài pô ảnh bắt lâm tặc với tranh thủ ngắm nghía cây và hoa rừng.
    [​IMG]
    ( bác nào có ảnh bắt lâm tặc chèn thêm giúp tớ vào nhé. tks )
    Những cây tùng cổ thụ vươn mình trong mưa chiều trông hơi có vẻ ma quái nhưng mạnh mẽ, những nhánh lan rừng gió mưa không thể làm phai tàn, những cây hoa đỗ quyên đỏ sắc thắm ánh lên, những chùm hoa đỗ quyên trắng làm sáng rực góc rừng, những bông hoa thảo quả vàng nằm nép dưới những gốc cây nhỏ ... Tớ khoái ngắm đỗ quyên nhất, theo như anh Salonpas nói thì trong rừng này có hơn 30 loài hoa đỗ quyên, nhưng tớ mới chỉ bắt gặp hoa đỗ quyên đỏ, tím, hồng và trắng. Trời mưa, hoa đỗ quyên rụng thành những tấm thảm trên đường chúng tớ đi, nhìn rất đẹp nhưng dẫm lên có cảm giác sao sao ấy ... Tớ có đa cảm không khi bất chợt lúc đó nhớ đến nàng Lâm Đại Ngọc???
    [​IMG]
    Vì lạc đường nên bọn tớ về cách nhóm đầu tiên chừng 2 tiếng. Lán trại đã sẵn sàng, cơm nước đã dọn ra, bọn tớ nhìn thấy mọi người mà mừng mừng tủi tủi. Quả thật lúc trước lạc trong mưa rừng thấy lo lo ...
    [​IMG]
    Tiếp đó là màn "xem phim" trong lán của tớ. Ôi, nhắc đến đoạn này thấy buồn cười vãi. Lúc đầu không quen còn ngượng, chứ về sau quen rồi, tặc lưỡi, đằng nào chả thế, tắt đèn nhà ngói cũng như nhà tranh .
    Đánh chén no say, cả nhóm thống nhất triển khai kế hoạch khò khò luôn để ngày hôm sau còn có sức chiến đấu. Thế là đầu đối đầu, khúc khích thêm vài phút rồi ngủ. Mà cũng chả ngủ được mấy vì đêm đó ông trời bắt đầu ra tay ác liệt quá, nước từ trời đổ xuống đất rồi ngấm dần lên vải bạt. Lán tớ ở chỗ trũng nhất, nước ngấm lên nhiều ướt hết cả túi ngủ .
  2. Pumm

    Pumm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2003
    Bài viết:
    331
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Lục đục cả đêm rồi cũng đến sáng. Trời vẫn mưa tầm tã. Tớ chạy ra lán của các porter ngồi hơ quần áo ướt từ hôm trước và tranh thủ ăn ké mấy gắp mì tôm nóng hổi ( tại các anh cứ nhiệt tình, ke, ke ), sau đó về lán mình và chuẩn bị xuất kích. Lúc này khoảng 8:00am.
    Nhắc đến chuyện "nhiệt tình", tớ lại chợt nhớ đến anh Hai Sài Gòn vô cùng nhiệt tình, tử tế, tốt bụng, galăng với một nhân trong nhóm tớ. Nói cho đúng ra, nhóm 3 của tớ "chịu ơn" nhóm 5 về vụ này rất rất nhiều - nhưng may quá, về sau lại có vụ khác mà nhóm 5 lại "chịu lại" nhóm 3, thế là hoà nhỉ! Mà thôi, dẹp vụ này, tớ kể tiếp chuyến đi của tớ cho các cậu thèm nhé .
    [​IMG]
    Trời tiếp tục trút những cơn giận dữ bằng nước mắt xuống khu rừng. Lúc này ngồi đây nhớ lại và tự hỏi tại sao tất cả đoàn đã vượt qua được một ngày vô cùng gian khổ một cách kỳ diệu nhường đó - có lẽ mưa rừng chẳng thể nào dập tắt được ngọn lửa đang sục sôi hướng về đỉnh Fan . Đường rừng vốn đã khó đi càng trở nên khó hơn. Những chỗ đường đất thì trở thành đường bùn nhão. Những chỗ nhiều lá cây thì chỉ chực kéo cái chân trượt xuống để được hít hà cái mông . Những chỗ đá trong lòng suối thì dường như rêu xanh "êm ái" hơn, nếu không đặt giầy chắc xuống thì chỉ còn nước đi vồ ếch. Tớ cũng tranh thủ vồ vài con ếch to lắm !
    Xuất phát trước nhưng rồi tụt dần, tớ lại có vinh hạnh đi cùng anh Salonpas - mà đi cùng anh ấy thì tớ hơi run tim ( tại ấn tượng lạc luộc với vịt quay hôm trước vẫn còn ), mà chắc anh ấy cũng chả thích vì tớ hay la cà chụp ảnh. Quả thật nhóm đi cuối này mọi người đi chậm quá, nhưng tớ cứ nghĩ là nếu trời tiếp tục duy trì tâm trạng khó chịu thế này thì cứ tranh thủ mà chụp, không về lại tiếc. Mưa thì cũng là mưa rừng mà, biết bao giờ các xúc giác mới lại được trực tiếp cảm nhận thế này ...
    [​IMG]
    Chiều muộn nhóm chốt hạ mới về đến lán, về sau mọi người khoảng 1 tiếng đồng hồ. Thôi thế cũng là có tiến bộ so với hôm trước rồi
    [​IMG]
    Buổi tối, tạnh mưa được một lúc, tớ với khỉcon đi hong quần áo. Rồi lại tiếp tục mưa, và quả thật tối này là tối khổ sở nhất của tớ. Túi ngủ thì ướt gần hết, hai đứa chung một túi ngủ. Tớ sợ H lạnh, nhường cho nó áo khoác của tớ và cho nó nằm phía bên trong túi, vậy mà nó vẫn kêu lạnh trong khi tớ chẳng còn cảm giác gì nữa vì đã quá độ lạnh . Đêm nằm co quắp mỏi rời rã chân, cả nhóm đã nghĩ là mai phải xin đi sớm để về sớm chứ không đêm sau cũng thế này chắc tèo trước khi về lại Sapa. Lệnh đi ngủ ban ra mà tiếng rì rầm bàn bạc cho ngày mai vẫn không ngớt ...
    [​IMG]
    Từ trong lán tớ nhìn ra ngoài đấy, được đấy chứ ?
    Sáng ngày 1/5, mọi hoạt động ngoại giao với anh trưởng guide Thụ không mang lại kết quả gì cả - về sau mới thấy rằng nhóm tớ phải cảm ơn anh Thụ về quyết định này . Trời hửng hơn, và cả nhóm quyết tâm ngày này sẽ là ngày tất cả mọi người đều phải cố gắng để không ai bị tụt lại. Bắt đầu từ 8:00am, cả nhóm đeo bám nhau trên suốt chặng đường, và slogan của cả nhóm đã ra đời "Đi trước, tụt là vừa".
    [​IMG]

    Hơn 11:30am, tiếng reo hò mỗi lúc một to ...

  3. Pumm

    Pumm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2003
    Bài viết:
    331
    Đã được thích:
    0
    ... và bọn tớ đã lên đến đỉnh!
    [​IMG]
    ĐỈNH - là một khối đá khá to có đặt ở giữa một chóp inox. Bọn tớ nhẩy phóc lên khối đá, sờ lấy cái chóp, rồi hít hà không khí nơi cao nhất khu vực Đông Nam Á ( 3143m ), cười nói, hát hò, gọi điện tới tấp cho người thân và bạn bè ... Bọn tớ làm những việc này theo cách hồn nhiên nhất, sung sướng nhất, dường như quên hết luôn những vất vả mệt nhọc những ngày đã qua. Những người ở dưới cũng cười nói, hát hò và chụp ảnh lia lịa
    [​IMG]
    Những nụ hôn dường như ngọt ngào hơn ( tớ đoán thế ):
    [​IMG]
    ( tớ xin phép post trước khi hỏi, nếu chủ nhân không đồng ý thì pm cho tớ, sẽ del ngay )
    Bờ vai dường như vững trãi hơn ( lại đoán tiếp thế ):
    [​IMG]
    Vui mừng tới mức không hiểu sao bên hông mình âm ấm
    [​IMG]
    Còn có người thì sống trong tâm trạng mơ màng ...
    [​IMG]
    Người lại làm duyên bên những bông hoa mọc nơi cao nhất Đông Nam Á:
    [​IMG]
    Và ai cũng ít nhất một lần chụp ảnh với cái chóp inox "most wanted" và lá cờ tổ quốc:
    [​IMG]
    Lúc này, sương mù giăng khắp nơi, từ đỉnh Fanxipang nhìn ra chung quanh chỉ thấy mờ mịt sương và sương. Trước lúc đi, tớ có xem nhiều ảnh mọi người chụp từ trên đỉnh rất đẹp, nên khi chỉ thấy làn sương mù mịt thì hơi tiếc nuối - tiếc vì trời không chiều lòng người, không cho bọn tớ được thấy những cảnh thiên đường nơi hạ giới như các nhóm đi trước. Nhưng nghĩ cho cùng, có lẽ bọn tớ may mắn hơn chăng bởi đã nếm trải đủ các kiểu thời tiết của núi rừng? Bọn tớ đã được rừng bao bọc suốt cả chuyến đi ... Và cũng vì những vất vả do thời tiết đã khiến việc lên đến đỉnh của bọn tớ càng đáng tự hào hơn? Quan trọng nhất, bọn tớ đã lên đến ĐỈNH!
    [​IMG]
  4. Pumm

    Pumm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2003
    Bài viết:
    331
    Đã được thích:
    0

  5. Pumm

    Pumm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2003
    Bài viết:
    331
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Hơn 12:00am, cả nhóm bắt đầu xuống núi. Trời ngày càng trở nên hửng hơn, có nắng vàng, và lúc này cảnh thiên đường hạ giới mới bắt đầu hiện ra trước mắt.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Bạn có thể tưởng tượng trước mắt bạn là một lớp sương mù dầy đặc, bạn chớp mắt một cái, cảnh núi non hiện ra như một thảo nguyên xanh bát ngát với những đám mây trắng trôi nhẹ - lúc đó cảm xúc của bạn dâng trào... Ôi, lúc đó tớ mới thấy dường như bọn tớ được bù đắp thật sự sau những chặng đường gian nan. Và lúc này, slogan của nhóm "đi trước, tụt là vừa" bắt đầu phát huy tác dụng một cách mạnh mẽ. Không ai còn cảm thấy mệt mỏi, không ai còn để ý chặng đường trước mắt còn bao xa, mà chỉ có tiếng cười, chỉ có những những bước chân la cà của các phó nháy và nhóm người mẫu xinh tươi lúc dừng lại tiếp thêm năng lượng:
    [​IMG]
    lúc dừng lại để điểm danh quân số:
    [​IMG]
    rồi tranh thủ hái măng
    [​IMG]
    và cả dừng lại để làm duyên
    [​IMG]
    Đường vẫn rất khó đi
    [​IMG]
    nhưng vẫn luôn mỉm cười
    [​IMG]
    Cứ la cà và tụt dần, nhóm 3 là nhóm về đến điểm nghỉ đêm muộn nhất. Lúc này trời đã tối, những đứa mắt cận như tớ chỉ còn nước mò mẫm, may mà về đến trại không quá muộn . Mấy đứa tranh thủ gột quần áo và rửa giầy ở con suối gần chỗ cắm trại, nước suối lạnh buốt nhưng chẳng thấm gì vì chỉ muốn nhanh chóng vào lán thay đồ. ( Nói nhỏ trong nhóm: xin chân thành cảm ơn bác Lửa đã dọn dẹp sạch sẽ lán mình cho các chị em ấm lòng khi về lán )
    ( bác nào chèn giúp ảnh chụp ven suối nhé )
    Sau khi đánh chén no nê một bữa thịnh soạn nhất trong cả hành trình, bọn tớ lại ra bếp lửa sưởi ấm. Trời nhiều sao đẹp lắm, chỉ tiếc là chả ai biết gì về thiên văn học để có thể chỉ cho tớ biết ngôi sao nào tên gì ... Cảm giác thật ấm cúng khi ngồi bên bếp lửa nướng măng rừng ( xin cảm ơn vợ chồng khỉcon ), thi nướng cá chỉ vàng với em dân tộc, rồi chuyện quanh chuyện quẩn lại quay về chuyện người mà ai cũng biết là ai đấy ,,, Tới gần 12h, cả nhóm về lán ngủ.
    [​IMG]
    Sáng hôm sau tráng miệng bằng mấy cái bánh chuối rồi lại lên đường. Thời tiết cả ngày tuyệt đẹp, nắng ấm và gió mát, nhóm lại tiếp tục "đi trước, tụt là vừa". Còn khoảng 10'' nữa là đến đầu Trạm Tôn nơi ô tô sẽ đón các chiến binh về Sapa, tự dưng bước chân như bị níu lại, chợt thấy bâng khuâng và ước gì thời gian quay ngược lại một chút ( ước thêm cả máy ảnh của tớ còn nhiều pin ) bởi đây là ngày cuối cùng của một hành trình dài, là ngày nhóm tớ được nếm vị dâu rừng ngon tuyệt , được ngắm nhìn thoả thuê cảnh thiên nhiên núi rừng hùng vĩ , tạo ra những bức ảnh nghệ thuật để đời ......
    [​IMG]
    [​IMG]
    ...... và có những phút thót tim. Bắt đầu từ vụ án con gà thiếu chân mà anh Củi đã nhanh chóng thiết lập một phiên toà để đòi lại sự công bằng cho nó ( xin nói rõ: công bằng cho con gà ). Rồi đến vụ mua hụt nấm ở chợ Sapa mới thấy "cái tình" của người Kinh ở Lào Cai. Tiếp theo, lại xảy ra sự kiện xuýt dẫn đến "án mạng" tại hàng phở ở ga tàu - he, he, may mà tụi hàng phở nó chê anh Củi xương ninh không ngọt nước chứ không thì á, anh Củi đã bị chẻ ra làm vài khúc rồi nhá . Và, sự kiện cuối cùng gây thót tim có cùng kiểu như sự kiện đầu tiên gây thót tim - cả nhóm phải chơi trò đếm ngược thời gian khi còn hơn nửa tiếng nữa tàu chạy mà em gái cầm vé của nhóm vẫn ở cách ga tàu 30km. Đếm cho đến số 10 thì mới thấy em hớt hải đi xe ôm đến. Phù, thôi thì cuối cùng cả nhóm ăn ở phúc đức và luôn có ý chí vươn lên nên vẫn còn vớt vát chút lộc, vẫn còn lên kịp chuyến tàu về Hà Nội .
    Khi lên tàu, tớ bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và hơi sốt nên đi ngủ sớm. Uống thuốc xong, lên tầng 3 và yên vị làm một giấc. Hành trình sắp đến hồi kết thúc, chỉ một đêm thôi là về đến Hà Nội, là xa cây cỏ hoa lá của núi rừng, xa mùi củi lửa và bùn đất của rừng,,, nhưng những cảm xúc của chuyến đi, những ấn tượng lần đầu tiên đến với rừng, và biết bao điều có được từ chuyến đi sẽ theo tớ mãi ....
    [​IMG]
    Hẹn gặp lại Fanxipăng !

    Tặng các bạn trong nhóm và đoàn
  6. ranger83

    ranger83 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/03/2006
    Bài viết:
    707
    Đã được thích:
    1
    Huhu, theo dõi cuộc hành trình của các pác em thèmmuốn chết đây ......... Hè tới rồi, ơ kô ai có ý tưởng đi đâu ạ ?
  7. ebele25

    ebele25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2006
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    có, sắp đi Quan Lạn rồi, bé chuẩn bị tinh thần đi.
  8. quecui

    quecui Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/05/2001
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Thay mặt nhóm "Đi trước tụt là vừa" biểu dương tinh thần văn tho của pumm.
    Mọi người cho 1 tràng pháo tay nào
  9. oishiikome

    oishiikome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2006
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    Mọi người ơi viết đi, đừng để cảm xúc dồn nén như vậy. Pumm ơi, Pumskin ơi! hay wúa. Cả nhà vút cho Pumm nhé.
    @ Cả đoàn: Chiều chủ nhật 4pm ngày 14.5.2006 cả đoàn off line tổng kết tại Quán Phương Nguyên, đường Tô Ngọc Vân, Tây Hồ nhé. Mọi người đến đầy đủ đúng giờ, mang CD, phim, ảnh, tư liệu của chuyến đi để chúng ta hoàn tất phóng sự của Big Fan -Rồng rắn lên mây nhé. - Sơ cua thêm ít xiền nhé
    Phương xa
    Nhổ neo rồi thuyền ơi xin vượt sóng
    Xô về Đông hay dạt tới phương Đoài
    Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng
    Lòng cô đơn cay đắng họa đầy vơi
    Lũ chúng ta lạc loại dăm bảy đứa
    Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh
    Bể vô tận sá gì phương hướng nữa
    Thuyền ơi thuyền theo gió hãy lênh đênh
    Lũ chúng ta đầu thai nhầm thế kỷ
    Một đôi người u uất nỗi chơ vơ
    Đời kiêu bạc không dung hồn giản dị
    Thuyền ơi thuyền xin ghé bến hoang sơ
    Men đã ngấm, bọn ta chờ nắng tắt
    Treo buồm cao, cùng cao tiếng hò khoan
    Gió đã thổi nhịp giăng chiều hiu hắt
    Thuyền ơi thuyền theo gió hãy cho ngoan./.
    He he, post bài thơ của Vũ Hoàng Chương này cho nó máu - Xuống biển đi các bạn ơi!
    Cuộc đời là những chuyến đi...
  10. _tuti_

    _tuti_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2006
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Huhu, bác ơi, chuyển sang chiều thứ 7 đi cho em đi với, em hứa sẽ nghỉ học buổi này để đi mà. Chủ nhật thì em po'' tay roài . Cả nhà thương em với, huhu

Chia sẻ trang này