1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

FANSIPAN mùa hoa ĐỖ QUYÊN 2005 và những hành trình sau đó ( Mục lục trang 1)

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi kattyko172, 13/04/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. toidayma

    toidayma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    hị hị, cái vụ 1722 thì là " kẻ tội đồ mà ai cũng biết là ai đấy", có 1722 người trả lời giống iem.
    ớ, còn em có bỏ cuộc vui đâu, iem chỉ đi nghe điện thoại và tán tỉnh thui, ai biểu các bác không chờ iem.
    Tối ngày thứ nhất trên tàu đã cực kỳ vui, những kẻ xa lạ bắt đầu tìm hiểu nhau, sau khi thoát nạn vé tàu suýt mất thì dường như tất cả bắt đầu xích lại gần nhau hơn ( chắc là để yên tâm rằng mày được đi, tao cũng thế). Hội cờ bạc, hội rượu chè, hội ........ sẽ tiến đến Bukhalo bắt đầu được thành lập. Tiếng cười vang vang khắp các cabin có thành viên của Bukhalo group, đến mức độ các hành khách không thuộc nhóm mà chẳng may ở cùng khoang thì lập tức xin đổi vé để chuyển sang khoang khác nằm .
    Có lẽ chuyến đi này là một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong đời du hý, và là chuyến đi đầu tiên của Bukhalo group ( biết đâu phải không). Với mỗi người, cả chuyến đi sẽ là một câu chuyện, hoặc những câu chuyện để kể. Iem xin bắt đầu từ câu chuyện thứ nhất ( tương ứng với hình Shrex8x post lên, và sẽ có thêm hình của Windy post) - Câu chuyện vừa đi vừa đẩy!
    10h sáng đến Sapa, thành viên trong đoàn một số ở lại khách sạn nghỉ dưỡng sức cho ngày mai bắt đầu cuộc hành trình, hầu hết số còn lại quyết định thuê xe Minskh để thử sức và khám phá những cung đường đồi núi Sapa - vậy là lên đường. Các cô gái ngồi sau những tay lái kính cận, lòng đầy ngưỡng mộ vì tính anh hùng họ biểu lộ sau tay lái những chiếc xe Minskh , tay ôm eo thật chặt vì sợ bị xóc nẩy ra khỏi xe. Quả thực những cung đường Sapa thật đẹp, từ trên con đường đi Cầu Mây, có thể nhìn xuống thung lũng, nơi có các bản làng của người dân tộc với những mảnh ruộng bậc thang, những mái nhà nhấp nhô áp vào sườn núi. Đến thời điểm ấy, những chiếc xe vẫn tỏ ra cực kỳ tuyệt vời và ngoan ngoãn, đưa những kẻ hành hương phiêu diêu thoả sức tang bồng. Chỉ đến khi những anh hùng kính cận quyết định chuyển từ con đường nhựa trên cao, để đi xuống lòng thung, vào nghiên cứu các bản làng, thử sức với những đoạn đường bản đầy rẫy ổ trâu, đá tảng, lên cao xuống thấp và bé tẹo, thì những chiếc xe yêu quý mới thể hiện bản chất đáng quý của nó, và thể hiện luôn cả sự mệt mỏi và quá tải. Khi xe của tôi và Shrex bắt đầu xuống dốc, thì trên đỉnh dốc, xe của Hoà vẫn còn đang đạp mãi chưa nổ, và thậm chí còn không biết có thể lao xuống con dốc thẳng đứng hiểm trở để xuống suối hay không. Tôi và Shrex vừa thương, vừa cười khoái trá vì nghĩ rằng xe mình tốt hơn, lao rầm rầm xuống trước. Ngồi nghỉ ở chân dốc , bên bờ suối một lúc thì đến lúc đi, hth129 trèo lên xe và ra sức đạp, cá xanh ngồi sau ra sức động viên, xe nổ, cả hai hò reo quá trời, tôi và Shrex vẫn hoan hỉ , mặc dù lúc này đã có dấu hiệu đầu tiên của sự tậm tịt lúc nổ máy. Quả thực trời quả báo nhãn tiền, sau hơn 1h đồng hồ xuống dốc, thăm bản làng, đường trở về là những con dốc dài phải leo, đến lượt xe tôi và Shrex chết máy. 15'' đồng hồ vừa đạp vừa đẩy chẳng ăn thua, hai đứa toát mồ hôi nhìn cái xe giữa trời nắng nóng chang chang, im lìm đứng giữa con đường bụi mù, nhìn cái điện thoại vô dụng không có sóng, mà tưởng tượng cảnh cả người và xe ngủ đêm trên đường. Cuối cùng thì xe cũng nổ sau một hồi thả trôi dốc và đạp phành phạch, nhưng đây mới là lúc bắt đầu thời kỳ hiểm ác: đoạn đường lên là bao nhiêu con dốc dài ngắn, khúc khuỷu, khó khăn, là bấy nhiêu lần cái xe đang lên giữa dốc thì chết máy. Tội nghiệp cho Shrex ra sức giữ cho cái xe khỏi trôi tuột xuống và đạp cho nó nổ lại. Tình trạng xe của Hoà cũng chả khá hơn gì, mọi người bắt đầu nhìn nhau cười méo xẹo. Lên được đỉnh dốc rồi, bắt đầu trở lại đường nhựa rồi, tưởng rằng có thể cười sung sướng mà bò về được Sapa, thì hỡi ơi, chỉ cần tôi ngồi lên yên xe là cái xe chết máy ( mặc dù tôi thì nặng được bao nhiêu đâu). Quá trình vừa đi vừa đẩy lại tiếp tục, cuối cùng, thương SHrex quá, tôi bắt một cái xe ôm về trước, để gọi người ra kéo cái xe và Shrex đang ngồi chình ình giữa đường về. Ơn trời, mọi người chuẩn bị ra ứng cứu thì Shrex và cái xe bò được về đến khách sạn, theo như lời Shrex mô tả thì với vận tốc của người đi bộ, hix. Dầu vậy, tôi sẽ luôn nhớ và yêu quý cái xe Minskh ấy, nó đã gắn với kỷ niệm về sự vững vàng của Shrex, về những cung đường bản đáng nhớ của Sapa, những giây phút cười méo xẹo bên cái xe đó.
  2. toidayma

    toidayma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    to Tù trưởng Bukhalo: iem xin chúc cuộc hành hương tiếp tục của Tù trưởng và Alpha đặc nhiệm thành công tốt đẹp nhé. Và mong tù trưởng cùng bác Alpha về kịp để off.
    to big-hoi và windy: cái vụ Trồng cây thế hiểm nhẩy. Mà cái tụi bảo vệ Fanx cũng hiểm, không cho người ta đánh dấu ở trên 3143m, thế là bà con thi nhau trồng cây Tùng Phật ở 2700m và 2900m, hị hị. Sau này lên đó kiểm tra lại, thấy cái cây nào có hình giống Big- hoi thì bít là big-hoi đã từng đánh dấu ở đó, cây nào có hình vừa nham nhở, vừa quân tử, vừa củ chuối thì bít là Windy từng đánh dấu ở đó.
    to Shrex: iem ơi, chị em mình đi cùng nhau tình củm thế, mà em chụp trộm chị lúc nào vậy, hix, đã thế còn post lên, dã man.
    to 129: cố lên bác ơi, có iem và everybody bên cạnh rùi. Bukhalo - tình thương mến thương.
  3. toidayma

    toidayma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    to Tù trưởng Bukhalo: iem xin chúc cuộc hành hương tiếp tục của Tù trưởng và Alpha đặc nhiệm thành công tốt đẹp nhé. Và mong tù trưởng cùng bác Alpha về kịp để off.
    to big-hoi và windy: cái vụ Trồng cây thế hiểm nhẩy. Mà cái tụi bảo vệ Fanx cũng hiểm, không cho người ta đánh dấu ở trên 3143m, thế là bà con thi nhau trồng cây Tùng Phật ở 2700m và 2900m, hị hị. Sau này lên đó kiểm tra lại, thấy cái cây nào có hình giống Big- hoi thì bít là big-hoi đã từng đánh dấu ở đó, cây nào có hình vừa nham nhở, vừa quân tử, vừa củ chuối thì bít là Windy từng đánh dấu ở đó.
    to Shrex: iem ơi, chị em mình đi cùng nhau tình củm thế, mà em chụp trộm chị lúc nào vậy, hix, đã thế còn post lên, dã man.
    to 129: cố lên bác ơi, có iem và everybody bên cạnh rùi. Bukhalo - tình thương mến thương.
  4. shrek_8x

    shrek_8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    1.004
    Đã được thích:
    0
    He he, cảm động quá.
    Lúc ấy đang bận làm xiếc nên ko chụp được tấm hình nào hay ho cả. Hình như chú windy có mấy cái hình qua suối, up lên cho mọi người xem ko mọi người bảo mình nói đùa. Lúc chết máy giữa dốc còn phải dừng lại múc nước suôí đổ vào cho đỡ nóng máy. Còn cả cái chuyện đua với mấy chú người mèo lúc xuống dốc nữa chứ. Xe mình thuê nên chẳng xót, cứ phóng ầm ầm làm cho chú mèo xanh cả mặt :D
    Còn cả cái pha lách xe qua hai cái ô tô tải đi ngược chiều nữa. Mình phải bẻ gương mới qua được. Đến lúc phóng qua cái gầu máy xúc đang xúc thì ko dám. Nhìn những tảng đất đã rơi xuống khi gầu đang xúc còn mấy bố nhà ta cứ phóng qua ở dưới thấy kinh. Cũng tiếc là không chụp được vì tay đang mải bóp côn. Đau hết cả tay.
    Có thêm 1 chi tiết nữa lúc trên đường về. Cái xe máy đang ì ạch lên dốc thì bị chết máy ngay bãi mìn. Có một chú công nhân đang hì hụi chôn thuốc nổ ngay giữa đường. Sợ vãi cả.... Nhảy xuống dắt qua không nó nổ cho tung xác.

    Được shrek_8x sửa chữa / chuyển vào 10:16 ngày 14/04/2005
  5. shrek_8x

    shrek_8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    1.004
    Đã được thích:
    0
    He he, cảm động quá.
    Lúc ấy đang bận làm xiếc nên ko chụp được tấm hình nào hay ho cả. Hình như chú windy có mấy cái hình qua suối, up lên cho mọi người xem ko mọi người bảo mình nói đùa. Lúc chết máy giữa dốc còn phải dừng lại múc nước suôí đổ vào cho đỡ nóng máy. Còn cả cái chuyện đua với mấy chú người mèo lúc xuống dốc nữa chứ. Xe mình thuê nên chẳng xót, cứ phóng ầm ầm làm cho chú mèo xanh cả mặt :D
    Còn cả cái pha lách xe qua hai cái ô tô tải đi ngược chiều nữa. Mình phải bẻ gương mới qua được. Đến lúc phóng qua cái gầu máy xúc đang xúc thì ko dám. Nhìn những tảng đất đã rơi xuống khi gầu đang xúc còn mấy bố nhà ta cứ phóng qua ở dưới thấy kinh. Cũng tiếc là không chụp được vì tay đang mải bóp côn. Đau hết cả tay.
    Có thêm 1 chi tiết nữa lúc trên đường về. Cái xe máy đang ì ạch lên dốc thì bị chết máy ngay bãi mìn. Có một chú công nhân đang hì hụi chôn thuốc nổ ngay giữa đường. Sợ vãi cả.... Nhảy xuống dắt qua không nó nổ cho tung xác.

    Được shrek_8x sửa chữa / chuyển vào 10:16 ngày 14/04/2005
  6. Pinkky

    Pinkky Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/07/2002
    Bài viết:
    328
    Đã được thích:
    0
    Đội quân gồm 3 Minkhờ và 1 Lifan (hehe, tớ nhát chết không chịu ngồi Minkhờ nên đòi HA Gia lâm chọn con Lifan đỏ choét) thẳng tiến phía đồi Ôquyhồ. Thấy các bác hì hục đạp con Minkhờ mà thương quá keke
    Đây rồi, tạm dừng nơi thác Bạc, dùng bữa trưa với cơm lam, xịt xiên nướng ...
    Xời, bác nào không đi vụ này tiếc hùi hụi vì không được nghe màn tán cbn tỉnh của bác H-SG...
    .."Mẩy à, Mẩy thôi đừng bán hàng nữa, về Xì Goòng zvới anh đi Mẩy"....
  7. Pinkky

    Pinkky Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/07/2002
    Bài viết:
    328
    Đã được thích:
    0
    Đội quân gồm 3 Minkhờ và 1 Lifan (hehe, tớ nhát chết không chịu ngồi Minkhờ nên đòi HA Gia lâm chọn con Lifan đỏ choét) thẳng tiến phía đồi Ôquyhồ. Thấy các bác hì hục đạp con Minkhờ mà thương quá keke
    Đây rồi, tạm dừng nơi thác Bạc, dùng bữa trưa với cơm lam, xịt xiên nướng ...
    Xời, bác nào không đi vụ này tiếc hùi hụi vì không được nghe màn tán cbn tỉnh của bác H-SG...
    .."Mẩy à, Mẩy thôi đừng bán hàng nữa, về Xì Goòng zvới anh đi Mẩy"....
  8. Pinkky

    Pinkky Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/07/2002
    Bài viết:
    328
    Đã được thích:
    0
    Hoan hô bác H-SG đã dẫn anh em xuống bản bằng con đường tơ lụa, quả thật nhìn từ trên cao xuống thấy những con đườn uốn lượn mềm mại, nắng chiều rải một màu vàng óng ả như tơ lụa thiệt.
    Đến khi tiếp cận mới thấy choáng, dốc lên dốc xuống thăm thẳm, đường lổn nhổn đất đá, khe rãnh, thỉnh thoảng có con suối chảy qua... Pink tớ sợ quá không dám ngồi trên xe mà cứ thấy chỗ nào ghê ghê là tớ xuống chạy bộ. Với lị con Lifan nó kô được hầm hố như mấy bác Minkhờ.
    "Có khi trên đường dài hun hút Chip chợt hỏi mình "ta đang đi về đâu"" Đi về phía cầu Mây em ạ.
    Windy ới windy ời, có cái ảnh con đường tơ lụa và các chiến sỹ diệt xe máy thì post cbn lên nào.
  9. Pinkky

    Pinkky Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/07/2002
    Bài viết:
    328
    Đã được thích:
    0
    Hoan hô bác H-SG đã dẫn anh em xuống bản bằng con đường tơ lụa, quả thật nhìn từ trên cao xuống thấy những con đườn uốn lượn mềm mại, nắng chiều rải một màu vàng óng ả như tơ lụa thiệt.
    Đến khi tiếp cận mới thấy choáng, dốc lên dốc xuống thăm thẳm, đường lổn nhổn đất đá, khe rãnh, thỉnh thoảng có con suối chảy qua... Pink tớ sợ quá không dám ngồi trên xe mà cứ thấy chỗ nào ghê ghê là tớ xuống chạy bộ. Với lị con Lifan nó kô được hầm hố như mấy bác Minkhờ.
    "Có khi trên đường dài hun hút Chip chợt hỏi mình "ta đang đi về đâu"" Đi về phía cầu Mây em ạ.
    Windy ới windy ời, có cái ảnh con đường tơ lụa và các chiến sỹ diệt xe máy thì post cbn lên nào.
  10. chiuchiu

    chiuchiu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Về nhà rồi, đầu đầy ắp những cảm xúc mà cầm cái bút viết ra không nổi. Tại sao nhỉ, mọi người ơi??? (Nếu windy mà đọc đến đây, chắc sẽ bảo tại vì đầu chị đầy?quá!!!)
    Thôi, viết lại một cách nông dân nhất vậy. Viết ngay không thì quên mất.

    Ngày 7/4/2005: Khởi hành.
    Nhóm bắt đầu tập trung tại Ga Trần Quý Cáp từ 9h tối. Gần tới giờ tàu chạy (10h10) mới phát hiện ra vé của toàn đoàn đang để quên ở nhà chíp hôi. (Trừ vé của katty, chiu, kg vì 3 tên này định tranh thủ đi xem Beat trước khi lên tàu nhưng sau đó buổi diễn bị hoãn lại.)
    May mà kịp điều người mang vé tới, nếu không, sẽ chỉ có 3 cô nàng lên tàu đi tiếp, và cả đoàn không biết sẽ đuổi theo kiểu gì?
    Ngày 8/4/2005: Sapa.
    Xuống tàu ở Ga Lào Cai.
    Ăn sáng. Món cuốn sủi tuy được gọi là đặc sản Lào Cai nhưng trong mồm mình lại là một món nhạt nhẽo, hỗn hợp bánh phở, lạc, thịt xá xíu, lạc, xyz gì đó trộn chung trong một thứ nước sốt hồng hồng trong trong, chẳng có mùi vị gì cả.
    Trừ một số cô gái đi sau bằng xe ôm, còn lại cả nhóm ních vào một cái ôtô rì rì chạy lên Sapa.
    Nắng. Ươm nắng thì mây hồng, nhưng Sapa nắng trông thật là nản? Check in vào khách sạn Pinochio, một cái khách sạn nhỏ xíu tựa vào vách núi, ở cuối phố Cầu Mây, cầu thang nhỏ xíu dốc lên, 3 máy tính nối mạng, phòng đón khách chẳng sáng sủa cho lắm và hơi luộm thuộm. Chung phòng với chíp hôi và pinkky.
    Dân tình nháo nhác kiếm xế nổ và rủ nhau đi Đèo Ô Quy Hồ, Tả Phìn, Cầu Mây, Bãi đá cổ? Chiuchiu ở lại khách sạn nằm khèo, sau đó dậy đi ăn trưa với shrek, kg, katty và vợ chồng lưunguyễn. Chỗ ăn trưa do nhà lưunguyễn tư vấn ?" khách sạn Cátcát ở cuối chợ, trông rất sạch sẽ, sáng sủa, ngăn nắp. Phải bò cầu thang lên tận tầng 5, vì restaurant của họ ở đấy, view ra thung lũng, gió thổi rào rào và cảnh rất nên thơ. Ăn ngon và service tốt.
    Về phòng ngủ một mạch, 4h chiều dậy đi rong rêu, càphê và ngó nghiêng. Sapa thay đổi rất nhiều. Cái quán càphê xanh mướt ngày trước giờ lấp phía sau những lán hàng tạm bợ, cũng đổi thay với biển hiệu Karaoke xanh đỏ ? chán chả buồn lên thăm nữa.
    Ăn tối ở cái nhà hàng FanXiPan trên phố Cầu Mây. La liệt ảnh chụp Sapa của Hoàng Thế Nhiệm. Đẹp. Nhất là mấy cái macro và chụp từ trên cao lấy toàn cảnh.
    Lại lơ ngơ ra ngồi với chíp hôi, 129, shrek và kg ở nhà thờ đá. Về phòng phân loại và pack đồ đạc cho ngày hôm sau lên đường. Túi ngủ và tấm trải thì đã gửi sang Tre Xanh cho porter sắp đồ (Lại còn ăn gian nhét thêm một bộ đồ ngủ vào túi ngủ nữa, héhé?). Để lại ở Sapa một bộ quần áo sạch, mấy thứ lặt vặt. Mang đi áo mưa, áo ấm, mũ len, 7 đôi tất sợi và 6 đôi tất nilon, thuốc men linh tinh (hôm sau đã phải dùng đến becberin), giấy ướt, máy ảnh (mà rồi không chụp được vì hết pin), con dao đa năng (tiếc quá đã mất, dao Thuỵ Sỹ hẳn hoi và quá nặng, nhẽ ra nên để phéng ở nhà), đèn pin, bật lửa, chocolate, phomát bò cười, ruốc (hết ngay trưa hôm sau), và chai nước to uỵch 1.5lít. Khá là nặng.
    Rồi ngủ. Trong lòng không được bình an về nhóc con đang ở nhà và sụt sịt tùm lum?
    MỘT ĐIỀU QUÁ TỨC MÀ CHIỀU NGÀY HÔM SAU NHẬN RA ĐÓ LÀ KHÔNG MANG THEO SỔ VÀ BÚT ĐỂ GHI CHÉP TRÊN ĐƯỜNG, CỨ CHỦ QUAN NGHĨ RẰNG TRÍ NHỚ MÌNH CÒN TỐT NHƯ HỒI CÒN TRẺ MÀ QUÊN MẤT LÀ SAU KHI SINH CON THÌ TRÍ LỰC ĐÃ SỤT GIẢM 70% HƯ HƯ HƯ?

Chia sẻ trang này