1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gà "có tuổi"

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi atta_zitra, 17/06/2012.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. khovigaitheo

    khovigaitheo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/07/2013
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    15
    bác về quán, pha trà cho khách uống kìa:))
  2. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Rượu hay hơn :))
  3. atta_zitra

    atta_zitra Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2011
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    14
    Hôm nay anh đi turnaj ở War, chủ nhật mới về. Nghỉ buổi tập chiều mai rồi.
    Tuần trc hí ha hí hửng dinh em vợt về, chọn loại dây (nghĩ là) thật tốt. Ai dè chất liệu quá cứng so với cỡ tay mình, đánh vài quả đã đau cổ tay. Đành ngậm ngùi đổi cho anh, anh cười khoái trí "Đã bảo em rồi, cứ tự ý mua là mua, anh đi trc rồi anh biết. Phải đánh một thời gian để biết điểm mạnh, điểm yếu của mình rối mới chọn dây, chọn vợt. Thôi, ko sao, thế thì tự nhiên anh mới có vợt mới được chứ:P". Lần tới cứ để anh chọn hộ cho lành cả đôi đường;)).
  4. Alp

    Alp Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    01/09/2012
    Bài viết:
    2.260
    Đã được thích:
    597
    Em cứ đú đa đú đởn, mà ông anh nhà em thật sự anh cũng ko hiểu thế nào. Mới chơi mà lại đi căng vợt (chứ anh chưa thèm nói là mua vợt xịn nhé) với loại cân của tuyển thủ thì đúng là ngu bá chấy! Anh ko hiểu là sao ông anh nhà em lại ko ít nhất là tư vấn cho em về vấn đề đấy nhỉ?? lại để em tự đi mua, rồi tự lọ mọ chọn mức cân vợt? Nói chung anh thấy vụ này bá đạo lắm! :))
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Hỏi lại anh giai đi! =)) ko phải loại dây mà là mức cân của dây. loại dây chỉ ảnh hưởng đến thứ nhất là độ bền, thứ hai là là độ bật. Nhưng cái quyết định cuối cùng của sức căng vợt là độ căng vợt. Mới chơi mà cầm vợt căng với cân nặng tương đương của một thằng chơi tầm vừa vừa như anh giai em thì em sử dụng vợt tất nhiên là bị bì rồi! Cái này ngộ ghê. Anh giai em như kiểu ko quan tâm đến em lắm hay sao ấy!
  5. logikart

    logikart Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/06/2009
    Bài viết:
    1.294
    Đã được thích:
    1
    Bị lửa lấy vợt xin rồi em ơi!

    Chỉ cần chỉnh lại (cân lại) lực căng của dây là ok thôi mà!
  6. atta_zitra

    atta_zitra Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2011
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    14
    3 tuần trôi qua thật nhanh. Hẹn gặp lại anh nhé, nhanh thôi mà, đừng lo lắng gì cả :D

    Trời HN khá dễ chịu, trừ mấy hôm trời mưa dầm dề như vừa rồi. Gần một tháng trồi em, em đã kịp có những chuyện vui vui thú vị. Đầu tiên là bị phạt xe, sau là làm model bất đắc dĩ, rồi đến phiên dịch cũng là bất đắc dĩ, còn trở lại số "bốc vác" nữa chứ...Có lúc em thấy mình chững chạc, tự tin, rồi một thời gian sau, bỗng thấy kém cỏi nhút nhát; có lúc muốn khám phá, trải nghiệm nhưng rồi lại co vào tự ti. Bây giờ đang có nhiều cơ hội để thử thách bản thân, em thấy mình rất hứng khởi.

    Lần này về nhà em muốn dành nhiều thời gian cho gia đình. Bên cạnh bố mẹ, em vẫn như đứa trẻ, như con cún con rúc vào lòng mẹ. Những món mẹ nấu, ăn no vẫn muốn ăn nữa, cảm giác ăn mãi ko chán ấy, như câu ngày xưa bố mắng"No bụng đói con mắt"; sẽ ko tìm đâu được những hương vị ấy ngòai gia đình, ngoài nơi có bàn tay mẹ. Khi lao động cùng bố mẹ mới xấu hổ chứ, đường đường thân thanh niên đôi mươi mà bố mẹ lại nhường cho phần việc nhẹ hơn. Dù sao vẫn vui và yên tâm về sức khỏe của hai ông bà anh ạ. Ơn trời.
    Cu M có da có thịt hơn trc, cao to, và "hơi bị" đẹp trai. Tối hôm chuẩn bị đồ về vn, em tình cờ đọc lại bức thư nó viết khi em mới đi đc gần 1 năm. Cả đêm đó ko thể ngủ...

    Vẫn biết có những thứ vô cùng quý giá, những thứ không gì thay thế được, và ko ở bên mình suốt cuộc đời này, nhưng rồi cái bản tính (hình như là tính trời sinh) vô tâm cứ bẵng nó sang một bên, rồi "vô tâm" chuyển biến thành "ích kỷ" tự lúc nào. Hay "ích kỷ" đi cùng"vô tâm"?. Rõ ràng em ko như vậy, chắc chắn đấy. Em đang dần sửa đổi từng chút một.
  7. atta_zitra

    atta_zitra Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2011
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    14
    Chọn ngược chọn xuôi, so giá ngược so giá xuôi, em vẫn bị mua hớ 100k anh ạ. Đó là một cái máy bay mô hình điều khiển từ xa, mong là ít nhất cũng lượn lờ bay nhảy đc 1 tháng.
    Em chưa biết tặng Moni cái gì, cô nàng này nhõng nhẽo lắm cơ, sáng nay chỉ muốn cho ngay vài gậy.
    Nó thích Taylor Swift, bảo dì mang về cho cháu. Bó tay. Tìm được một cô búp bê Taylor thì tuỵệt quá. Trên mạng ko thấy, chiều có tgian ghé qua Hàng Mã xem sao.
  8. atta_zitra

    atta_zitra Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2011
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    14
    Chưa có quà cho Moni, tối về thế nào cũng lèo nhèo "my present? my present?" Có người để nũng nịu quà cáp, người lớn còn thích, huống chi trẻ con.
    Ngày này năm ngoái anh đang ở Áo, còn hai chị em mình bên Budapest. Trc hôm đi chơi anh bảo vẫn chưa chọn đc quà cho em, nhất thiết ko thể thiếu, kì kèo lằng nhằng mãi cũng chọn đại một thứ. Đã là câu chuyện của một năm về trc rồi. Năm nay thì "em có ở đây đâu mà có quà". Mình bảo " tình cảm thay đổi theo thời thế rồi". Anh cười.
    Sáng nay 10h hơn anh mới dậy, dọn dẹp, lau rửa nhà cửa, là quần áo rồi ăn "sáng" lúc gần 12h. Bây giờ anh đang ở vp, tối đến nhà bạn ăn cơm.
    Chiều mẹ gọi cho mình, thứ 6 mang màu về nhuộm chấm chân cho mẹ. Lại alê Buss thôi. Nhẹ nhàng và rẻ.
  9. atta_zitra

    atta_zitra Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2011
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    14
    Khi vô vọng, bế tắc, một vài người thường tự chấn an " đành chờ vậy" "chuyện gì đến sẽ đeens" "thời gian sẽ giải thích"...
    Chân thành, mình luôn coi trọng hai tiếng ấy, có khi đeens độ ngớ ngẩn trong mắt nhiều người, cũng ko phải chuyện gì đáng kể.
    "Tổn thg tình cảm", khái niệm đc nhắc đến nhiều trong những mục tâm sự, câu chuyện tâm lí, nghe mãi thành quen. Quen tai, quen mắt, mà thực tế mình ko hiểu nó thế nào. Nôm na là những mất mát, đau khổ, ngang trái trong chuyện tình cảm, tình cảm bao gồm tình bạn, tình yêu, tình cảm gia đình... Với một kẻ may mắn khi chưa có bất cứ"tổn thg tình cảm" nào thì khả năng thấu hiểu đc "tổn thg tình cảm" của người khác là bao nhiêu phần trăm? Rất thấp chăng? Đeens mức làm"tổn thg tình cảm" của người khác ntn cũng ko biết. Dù là vô tình hay cố ý, cũng đeeuf đáng trách cả.
    Thêm điều nữa là cái miệng ăn nói cũng ko có đaauf có cuối, đúng hơn là ko thèm nói mới kinh chứ, như thể ta "hoàn hảo" "ok" lắm rồi. Thế mới thấy nể những con người từng trải thăng trầm, họ đủ trải nghiệm thực tế để đồng cảm với nhiều số phận hoàn cảnh khác nhau. Chính sự cảm thông, chia sẻ của họ đax cứu vớt biết bao linh hồn loanh quanh héo hon vì cs.
    Thôi, nói vậy để tự nhắc nhở, ko đc vì tôn trọng cảm xúc của bản thân mà ngó lơ cảm xúc của người khác, đặc biệt là người mình yêu quý, để rồi vô tình gây "tổn thg tình cảm" cho người đó. Cần nhẫn nại, chỉ tgian mới sắp xếp được gọn gàng những tổn thg, mở ra con đg mơis rộng mở hơn, tươi sáng hơn.
    Vẫn mong nói dc lời xin lỗi cùng tiếng cảm ơn nhưng "Để đaays, chưa phải lúc", để bài học mà nhớ, chừa cái tật coi thg cảm xúc của người khác.

    Nhịp sống nơi này quá sôi động.
    Lần cập nhật cuối: 30/12/2013
  10. atta_zitra

    atta_zitra Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2011
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    14
    Gần 9h tối, đang ăn cơm thì dì gọi, báo tin dữ. Vĩnh biệt thằng cháu nhỏ chưa đầy 5 tuổi. Lặng cả người.

    Mình gặp nó hai lần, trộm vía trông xinh trai trắng trẻo lại ngoan ngoãn nên ai cũng quý. Mỗi tội đôi mắt sâu mà buồn quá, cứ xa xăm xa xăm sao ấy. Chiều nay nó chạy chơi với bạn, ngã rồi rơi xuống cái ao mới đaof. Bạn nó chạy gọi người giúp, lúc ra thì ko kịp nữa rồi. Tới tối bạn nó ko ngủ đc, cứ bảo "bạn Long bị ngã, con thấy bạn Long bị ngã". Đến khổ, vậy là tuổi thơ của đứa trẻ sẽ bị ám ảnh bởi kí ức buồn này, mong sao cho nó chóng quên.
    Hơn 3h sáng đào huyệt, hơn 6h đưa cháu xuống. Bố mẹ nó ơr nhà, kiêng ko đc ra. Vào nhà, mẹ nó nằm rưng rức trong buồng, bố nó ngồi ngay cửa, mắt đỏ hoe đau đaus trông ảnh con, con bé chị đang học lớp 1 cũng ngồi thu vào cạnh bố...
    Một cái tết không trọn vẹn đang tới gần.

Chia sẻ trang này