1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gác trọ canh khuya

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi mongyeulinh88, 31/05/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. BangHue

    BangHue Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/04/2002
    Bài viết:
    473
    Đã được thích:
    0
    Topic hay lắm các bác.Có nhiều điều em gặp lại trong câu chuyện của các bác. Bình dị nhưng thật và có chiều sâu quá!
  2. khuc_mua

    khuc_mua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0

    Tiếp theo...
    Thời gian trôi đi thật nhanh, cả hai chúng tôi đều bước vào nhưng năm cuối trên giảng đường Đại học. Công việc của những năm học cuối thật bận rộn, vì thế đã vắng bóng những nụ cười trong những câu chuyên mà thay vào đó là nhưng lo lắng những ưu tư. Năm cuối tôi còn tranh thủ đi làm nữa vì thế cùng không có nhiều thời gian để mà quan tâm đến em người vẫn gọi tôi là Ngố. Bao nhiêu nước đã trôi qua cầu, rồi những lần gặp nhau giữa chúng tôi cũng ít đi và thời gian gặp nhau cũng ngắn dần, chị kip thông báo với nhau vài điều sau những lần gặp nhau vội vã. Bởi quê của em ở xa vì thế em cũng không chắc chắn sẽ làm việc ở đâu. Tôi cảm nhận thấy nỗi buồn trong đôi mắt của em, những câu chuyên vui vẻ của em được thay thế vào đó là những nỗi băn khoăn về con đường sẽ đi tiếp theo .
    Ngày ra trường, chúng tôi chẳng kịp tạm biệt nhau, tôi vẫn tạm thời làm ở công ty từ hồi còn sinh viên, còn em thì vội vã về quê sau bốn năm học Đại học ở Hà Thành. Những ngày tháng sau đó chúng tôi gặp nhau rất ít, chỉ nhắn tin hoặc email nhưng rất thưa thớt.
    Tôi tưởng đã quên được em nhưng chẳng ngờ vào một ngày định mệnh ở một nơi thật xa và thơ mộng tôi gặp lại em...

    Còn nữa...
  3. khuc_mua

    khuc_mua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0

    Tiếp theo...
    Thời gian trôi đi thật nhanh, cả hai chúng tôi đều bước vào nhưng năm cuối trên giảng đường Đại học. Công việc của những năm học cuối thật bận rộn, vì thế đã vắng bóng những nụ cười trong những câu chuyên mà thay vào đó là nhưng lo lắng những ưu tư. Năm cuối tôi còn tranh thủ đi làm nữa vì thế cùng không có nhiều thời gian để mà quan tâm đến em người vẫn gọi tôi là Ngố. Bao nhiêu nước đã trôi qua cầu, rồi những lần gặp nhau giữa chúng tôi cũng ít đi và thời gian gặp nhau cũng ngắn dần, chị kip thông báo với nhau vài điều sau những lần gặp nhau vội vã. Bởi quê của em ở xa vì thế em cũng không chắc chắn sẽ làm việc ở đâu. Tôi cảm nhận thấy nỗi buồn trong đôi mắt của em, những câu chuyên vui vẻ của em được thay thế vào đó là những nỗi băn khoăn về con đường sẽ đi tiếp theo .
    Ngày ra trường, chúng tôi chẳng kịp tạm biệt nhau, tôi vẫn tạm thời làm ở công ty từ hồi còn sinh viên, còn em thì vội vã về quê sau bốn năm học Đại học ở Hà Thành. Những ngày tháng sau đó chúng tôi gặp nhau rất ít, chỉ nhắn tin hoặc email nhưng rất thưa thớt.
    Tôi tưởng đã quên được em nhưng chẳng ngờ vào một ngày định mệnh ở một nơi thật xa và thơ mộng tôi gặp lại em...

    Còn nữa...
  4. greatful

    greatful Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2005
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    wwwõ?Ưõ?Ưcomõ?Ư..
    Nó bỏt 'ỏĐu biỏt online và chat, cĂi khĂi niỏằ?m chat 'ỏn vỏằ>i nó câng tơnh cỏằ nhặ bao ngặỏằi khĂc, bỏĂn bă bỏÊo 'i gỏãp bỏĂn trên mỏĂng, ban 'ỏĐu nó chỏng hiỏằfu là gỏãp trên mỏĂng là thỏ nào. Tò mó quĂ, nó quyỏt 'ỏằi nó ỏằY cĂi thỏằi 'iỏằfm này thỏưt khó hơnh dung) thỏ rại nó câng hiỏằfu ra Nick là mỏằTt cĂch mà ngặỏằi ta gỏằi nhau trên mỏĂng. Nó nghâ cho mơnh mỏằTt cĂi nick câng khĂ ỏƠn tặỏằÊng (Anhcatbui2002) và nó bỏt 'ỏĐu chat.
    Nhỏằng bặỏằ>c 'i 'ỏĐu tiên cỏằĐa nó nhặ mỏằTt 'ặa trỏằ tỏưp 'i câng mỏằ. cò câng tơm mÊi mỏằ>i thỏƠy phưm (anh ặĂi sao kkhong có chỏằ õ?oCõ? thỏ này), cÂu hỏằi cỏằĐa nó làm cho tỏƠt cỏÊ cĂc con mỏt nhơn vào nóõ?Ư.
    Nó chat và ngay trong ngay 'ỏĐu tiên sau mỏằTt hỏằ"i tơm kiỏm (hi, Chao bỏĂn, 2222, 3333õ?Ư.) nó câng tơm 'ặỏằÊc mỏằTt ngặỏằi mà có thỏằf 'ỏằf nó nói chuyỏằ?n. MỏằTt cô bâ vỏằ>i nickname câng khĂ ỏƠn tặỏằÊng (bongbong195).
    Mà 'ỏn tỏưn bÂy giỏằ nó câng không hiỏằfu là nó yêu chat tỏằô bao giỏằ nhặng có mỏằTt 'iỏằu mà nó biỏt là nó online thặỏằng xuyên vư nó mong 'ỏằÊi mỏằTt 'iỏằu là 'ặỏằÊc gỏãp bongbongõ?Ư
    TuỏĐn nào câng vỏưy cỏằâ thỏằâ 3 và 7 là nó lỏĂi online 'ỏằf 'ặỏằÊc gỏãp ngặỏằi mà nó muỏằ'n gỏãp. Bao nhiêu 'iỏằu nó tặặĂng nhặ không thỏằf nói vỏằ>i ai nhặng vỏằ>i bong nó lỏĂi tÂm sỏằ 'ặỏằÊc.
    CuỏằTc sỏằ'ng có quĂ nhiỏằu 'iỏằu bỏƠt ngỏằ voi noõ?Ư.
    Mai Di[]
  5. greatful

    greatful Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2005
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    wwwõ?Ưõ?Ưcomõ?Ư..
    Nó bỏt 'ỏĐu biỏt online và chat, cĂi khĂi niỏằ?m chat 'ỏn vỏằ>i nó câng tơnh cỏằ nhặ bao ngặỏằi khĂc, bỏĂn bă bỏÊo 'i gỏãp bỏĂn trên mỏĂng, ban 'ỏĐu nó chỏng hiỏằfu là gỏãp trên mỏĂng là thỏ nào. Tò mó quĂ, nó quyỏt 'ỏằi nó ỏằY cĂi thỏằi 'iỏằfm này thỏưt khó hơnh dung) thỏ rại nó câng hiỏằfu ra Nick là mỏằTt cĂch mà ngặỏằi ta gỏằi nhau trên mỏĂng. Nó nghâ cho mơnh mỏằTt cĂi nick câng khĂ ỏƠn tặỏằÊng (Anhcatbui2002) và nó bỏt 'ỏĐu chat.
    Nhỏằng bặỏằ>c 'i 'ỏĐu tiên cỏằĐa nó nhặ mỏằTt 'ặa trỏằ tỏưp 'i câng mỏằ. cò câng tơm mÊi mỏằ>i thỏƠy phưm (anh ặĂi sao kkhong có chỏằ õ?oCõ? thỏ này), cÂu hỏằi cỏằĐa nó làm cho tỏƠt cỏÊ cĂc con mỏt nhơn vào nóõ?Ư.
    Nó chat và ngay trong ngay 'ỏĐu tiên sau mỏằTt hỏằ"i tơm kiỏm (hi, Chao bỏĂn, 2222, 3333õ?Ư.) nó câng tơm 'ặỏằÊc mỏằTt ngặỏằi mà có thỏằf 'ỏằf nó nói chuyỏằ?n. MỏằTt cô bâ vỏằ>i nickname câng khĂ ỏƠn tặỏằÊng (bongbong195).
    Mà 'ỏn tỏưn bÂy giỏằ nó câng không hiỏằfu là nó yêu chat tỏằô bao giỏằ nhặng có mỏằTt 'iỏằu mà nó biỏt là nó online thặỏằng xuyên vư nó mong 'ỏằÊi mỏằTt 'iỏằu là 'ặỏằÊc gỏãp bongbongõ?Ư
    TuỏĐn nào câng vỏưy cỏằâ thỏằâ 3 và 7 là nó lỏĂi online 'ỏằf 'ặỏằÊc gỏãp ngặỏằi mà nó muỏằ'n gỏãp. Bao nhiêu 'iỏằu nó tặặĂng nhặ không thỏằf nói vỏằ>i ai nhặng vỏằ>i bong nó lỏĂi tÂm sỏằ 'ặỏằÊc.
    CuỏằTc sỏằ'ng có quĂ nhiỏằu 'iỏằu bỏƠt ngỏằ voi noõ?Ư.
    Mai Di[]
  6. BangHue

    BangHue Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/04/2002
    Bài viết:
    473
    Đã được thích:
    0

    Nhà Nó không nghèo so với bà con hàng xóm nhưng cũng chẳng đủ để gọi là có của ăn của để.Nó đi học ngoài Hà Nội,hàng tháng đốt của bố mẹ nó tiền triệu.Nó bảo cái ngành của nó tiền học phí cũng tầm tầm nên mới nhiều thế. Bố nó phải chăn thêm con lợn, dắt thêm con bò để có thu nhập..Mẹ nó bươn chải hàng tôm hàng cá, sáng sáng ,chiều chiều mua đi bán lại, có lúc được, có lúc không...Nó vẫn cứ về đều đều, có khi chưa đầy tháng lại về xin trợ cấp...
    Trưa, nó đi học về sang thăm chị. Nó than " chị ơi em hỏng mắt rồi, sao tý tuổi mà em lắm bệnh thế, chưa hết bệnh nọ đã đến bệnh kia. Chị ơi! em chán lắm! Chả thiết gì nữa".
    Chiều, Mẹ nó chạy lên nhà chị bảo " Bé ơi! TH. nó bị hỏng mắt rồi, đi khám bác sỹ bảo 95 % là không chữa khỏi, làm thế nào fbây giờ hả Bé!!!"
    Tối, Bố nó sang bảo " Bé ơi ! chú chả thiết sống nữa, có thằng con trai thì hỏng, học hành không ra đâu, trông vào đứa con gái thì lại hỏng mắt, thế thì còn sống để làm gì nữa chứ!".
    Một tuần sau Nó nhắn tin cho chị : "chị ơi, chị tài trợ cho em ít tiền em đi chơi với cơ quan anh T, anh ấy không đủ tiền bao em mà không đủ tiền thì em không được đi."
    Chị nhắn cho nó " Em à! Bố em mấy ngày chẳng chịu ăn uống gì, bưng bát cơm lên bao nhiêu lần lại đặt xuống,lo cho em gầy rộc cả ngưòi.Mẹ em cứ về đến nhà là lại sốt sắng chạy qua nhà chị hỏi xem em có nhắn tin về không,đi chơi có tiện không?"
    Hai hôm sau nó về, không qua nhà chị. Nó đi thẳng ra HN. CHị nghe mẹ nó bảo nó về lấy tiền rồi đi ngay, nó còn đòi mua xe máy, mà phải xe xịn, xe tàu nó không thèm.
    Bố nó vẫn bảo chị " Bé phải bảo ban TH, cho chú, giờ nó chỉ nghe mỗi mình Bé nữa thôi, cô chú mà nói chỉ như nước đổ lá khoai, con với cái!."
    Chị thở dài...biết nói gì với nó...
  7. BangHue

    BangHue Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/04/2002
    Bài viết:
    473
    Đã được thích:
    0

    Nhà Nó không nghèo so với bà con hàng xóm nhưng cũng chẳng đủ để gọi là có của ăn của để.Nó đi học ngoài Hà Nội,hàng tháng đốt của bố mẹ nó tiền triệu.Nó bảo cái ngành của nó tiền học phí cũng tầm tầm nên mới nhiều thế. Bố nó phải chăn thêm con lợn, dắt thêm con bò để có thu nhập..Mẹ nó bươn chải hàng tôm hàng cá, sáng sáng ,chiều chiều mua đi bán lại, có lúc được, có lúc không...Nó vẫn cứ về đều đều, có khi chưa đầy tháng lại về xin trợ cấp...
    Trưa, nó đi học về sang thăm chị. Nó than " chị ơi em hỏng mắt rồi, sao tý tuổi mà em lắm bệnh thế, chưa hết bệnh nọ đã đến bệnh kia. Chị ơi! em chán lắm! Chả thiết gì nữa".
    Chiều, Mẹ nó chạy lên nhà chị bảo " Bé ơi! TH. nó bị hỏng mắt rồi, đi khám bác sỹ bảo 95 % là không chữa khỏi, làm thế nào fbây giờ hả Bé!!!"
    Tối, Bố nó sang bảo " Bé ơi ! chú chả thiết sống nữa, có thằng con trai thì hỏng, học hành không ra đâu, trông vào đứa con gái thì lại hỏng mắt, thế thì còn sống để làm gì nữa chứ!".
    Một tuần sau Nó nhắn tin cho chị : "chị ơi, chị tài trợ cho em ít tiền em đi chơi với cơ quan anh T, anh ấy không đủ tiền bao em mà không đủ tiền thì em không được đi."
    Chị nhắn cho nó " Em à! Bố em mấy ngày chẳng chịu ăn uống gì, bưng bát cơm lên bao nhiêu lần lại đặt xuống,lo cho em gầy rộc cả ngưòi.Mẹ em cứ về đến nhà là lại sốt sắng chạy qua nhà chị hỏi xem em có nhắn tin về không,đi chơi có tiện không?"
    Hai hôm sau nó về, không qua nhà chị. Nó đi thẳng ra HN. CHị nghe mẹ nó bảo nó về lấy tiền rồi đi ngay, nó còn đòi mua xe máy, mà phải xe xịn, xe tàu nó không thèm.
    Bố nó vẫn bảo chị " Bé phải bảo ban TH, cho chú, giờ nó chỉ nghe mỗi mình Bé nữa thôi, cô chú mà nói chỉ như nước đổ lá khoai, con với cái!."
    Chị thở dài...biết nói gì với nó...
  8. khuc_mua

    khuc_mua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0

    Đọc bài của BangHue thấy có cảm giác nao nao khó tả, ở đâu đó ta vẫn thường gặp, trong TH đôi khi có một phần của ta, phần của tuổi trẻ bồng bột, phần của sự vô tâm với gia đình. Bài của BangHue như lời một lời nhắc nhở hết sức nhẹ nhàng mà sâu sắc.
    Cảm ơn BangHue nhé, vote cho em 5*.
  9. khuc_mua

    khuc_mua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0

    Đọc bài của BangHue thấy có cảm giác nao nao khó tả, ở đâu đó ta vẫn thường gặp, trong TH đôi khi có một phần của ta, phần của tuổi trẻ bồng bột, phần của sự vô tâm với gia đình. Bài của BangHue như lời một lời nhắc nhở hết sức nhẹ nhàng mà sâu sắc.
    Cảm ơn BangHue nhé, vote cho em 5*.
  10. doan_truong_nhan

    doan_truong_nhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2005
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Ngày cuối cùng trong chuyến công tác, tôi quyết định sẽ tới thăm anh, con người mà tôi hàng kính trọng. Chàng thanh niên cách đây 12 năm đã bỏ cái gia đình đầy oan nghiệt - người bố điên điên khùng khùng, nghiện rượu và người mẹ cũng hâm hâm, cái gia đình mà dân làng ai cũng phải e ngại khi nhắc đến, lúc đó anh mới 16 tuổi. Suốt 6 năm đầu, chẳng ai biết anh đã đi đâu, có người nói anh bị bọn đào vàng đưa đi, có người nói anh xuống vùng than etc., và ngay cả anh trai tôi - người bạn nối khố của anh cũng không rõ~. Gia đình, bạn bè anh chỉ biết tin anh đang ở Sài Gòn khi anh gửi thư về, lúc đó người cha của anh chẳng còn trên đời nữa. Giờ đây, mỗi dịp Tết Nguyên Đán anh đều về thăm nhà, bạn bè nối khố năm xưa dù chẳng còn mấy người.
    Cái nắng loang nổ mùa hè cũng dịu dần, le lắt, nhường ngôi cho ánh đèn trải dài tưởng chừng bất tận của Thành phố. Sau một cuốc xe ôm, tôi đã đến cái quán nửa ăn nửa uống tận Gò Vấp, anh đã đứng đó, tay còn cầm điện thoại lúc hướng dẫn tôi tới. Vẫn đôi mắt sắc gắn trên khuôn mặt mà dạo trước anh bảo tôi "mày trông anh có giống Lý Tiểu Long không?!", anh tươi cười dắt tôi vào thẳng ... bàn nhậu anh đã chuẩn bị sẵn, lại nhậu nhưng phải nhậu cho đã với ông anh này mới được, chẹp chẹp, tôi móc trong cặp ra chai rượu nếp than mới kiếm được ra nhậu chơi với anh! Quán anh cũng có một vài người Bắc nhưng tôi chịu chẳng biết ai, chén tạc, chén thù rồi cũng đến hồi hai anh em là loại to mồm nhất trong quán nhậu, chẳng còn để ý tới ai.
    Anh hỏi tôi hết chuyện này đến chuyện khác về quê nhà, rượu vào câu nào cũng "chú phải nói thật .... etc.," mình cũng đu chen không kém, có lẽ hiếm khi mình được sảng khoái đến vậy, và có lẽ hiếm khi bùi ngùi đến vậy khi anh nhắc đến những chuyện xẩy ra với anh. Càng tự tin hơn khi chạm phải ánh mắt sắc xảo, kiên định của anh. Cái quán nhậu tầng 1, uống tầng 2 này của anh được mở cách đây gần hai năm sau khi anh đã trải các nghề thủ công như thợ hồ, làm lò ... etc., rồi kinh doanh lò than, coffee, ăn uống, điện tử rồi lại quay lại nghành "nhậu + giải khát" nè, cũng được, anh phán! Với ai đó thì điều đó chẳng thấm gì nhưng đối với một con người như anh thì thực làm cho tôi khâm phục. Cảm nhận từ anh sự chính trực tôi càng quý anh hơn. Chén rượu tàn canh trên đất khách quả thực có ý nghĩa biết bao.
    Được doan_truong_nhan sửa chữa / chuyển vào 13:44 ngày 14/06/2005

Chia sẻ trang này