1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gan không núng, chí không mòn

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi Excocet, 04/03/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. fddinh

    fddinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    2.342
    Đã được thích:
    1
    Xin trích vài doạn trong "Trò chuyện với tên cai ngục tàn ác nhất trong lịch sử Việt Nam!" Phóng sự dài kỳ của Phạm Thị Thao Giang
    Tôi đã kỳ công ra với đảo Phú Quốc (tỉnh Kiên Giang), tìm gặp bằng mọi giá, đối thoại và lén chụp ảnh viên cai ngục khét tiếng đã được sử sách, báo chí, thông tin bảo tàng và các nguồn tư liệu - nhân chứng sống hãi hùng nhắc đến quá nhiều ấy. Ông ta năm nay 83 tuổi, tên là Trần Nhu (thường gọi Bảy Nhu), sống ẩn dật trên một quả đồi hoang vắng, xanh mải miết toàn cây bạch đàn, hằng ngày ăn chay niệm Phật và nen nét với nỗi ám ảnh tội lỗi. Ông ta biết rõ mình là quỷ đội lốt người, đã hành hạ, tàn sát bao nhiêu người trẻ ưu tú của non sông Việt, nên ngay cả lúc gần đất xa trời này, Bảy Nhu vẫn cứ đeo đẳng nỗi hốt hoảng vì sợ bị ?oai đó? trả thù. Ông Nhu tuyệt đối cấm chụp ảnh mình, cực kỳ hạn chế tiếp xúc với... đồng loại. Quả là, không ai ngờ viên cai ngục kỳ lạ, dị mọ, quái đản cổ đeo cả một ống bơ toàn răng tù nhân đó vẫn còn đang... sống.
    Có chi tiết thế này: từ thế giới ?ođịa ngục trần gian? ở ngoài hòn đảo ?othiên đường du lịch? trở về, tôi trò tiếp tục chuyện người tù c ộng sản ông Vũ Minh Tằng (đang sống tại xã Vĩnh Hảo, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định). Ông Tằng mang đến ?oBảo tàng Các chiến sỹ cách mạng bị địch bắt tù đày? do ông Lâm Văn Bảng xây dựng (ở xã Nam Triều, huyện Phú Xuyên, TP Hà Nội) tặng... 9 cái răng của mình. Ông Tằng đã ?ophục kích? nhiều ngày, bới các đống phân của mình trong chuồng cọp biệt giam, để tìm và giữ bọc răng đó suốt hơn 30 năm ròng, sau khi tên cai ngục kia đánh gẫy của ông, bắt ông nuốt vào bụng mình toàn răng và máu... Nghe tôi kể Bảy Nhu còn sống, tôi khoe ra những chụp ảnh và cả tiếng đồng hồ băng ghi âm từ đảo Phú Quốc, ông Tằng (71 tuổi) nghiến những chiếc răng già hổng hoác còn lại mà khóc: ?oCái thằng ấy nó chưa chết ư? Ối trời ơi, nó vẫn còn sống thật không??, rồi ông đau đớn hồi tưởng lại... 6 năm trời chết đi sống lại, bị tra tấn tàn độc bởi một bầy ác quỷ trong nhà tù. Ông Tằng lại thở hắt ra: ?oNghĩ cho chùng, Nhà nước mình để cho nó (Bảy Nhu) sống, là rất nhân đạo, cũng lại hoá ra rất tốt, nếu nó không còn sống, thì ngoài hàng nghìn người đã chết thì chưa kể, còn hàng vạn người bị tra tấn bằng các trò của Quỷ Sa-tăng như tôi đây, có đem kể lại chuyện bị hành hạ, bị bắn giết, vứt xuống biển hết sức kinh dị cho con cháu nghe, chửa chắc đã có ai tin. Chuyện thật mà nó cứ xa xôi như ở cõi khác, ở kiếp khác ấy. Hoá ra, cái giống quỷ như thằng Nhu, lại vẫn có ích cho... Đời?.
    ?oGậy biệt ly?, ?oVồ sầu đời?, và cái ?ohữu ích? của việc Bảy Nhu còn sống !
    ?oBảy Nhu - viên cai ngục tàn ác nhất trong lịch sử Việt Nam!? - viết như vậy, tôi biết, sẽ có người cho tôi là hồ đồ, hoặc hơi quá... xúc động , khi gọi gọi Bảy Nhu như thế. Song, độc giả Tuổi trẻ thủ đô cứ cho phép tôi tạm gọi như vậy, vì những lý do rất đáng xem xét sau đây: bởi, ?ođào bới? suốt sử sách - tư liệu của ngàn năm lịch sử, từ thời nguyên thuỷ, thời phong kiến, thời bị ách xâm lược của cú diều Thực dân, Đế quốc, tôi chưa bao giờ nghe, đọc, xem được một có tù ngục nào dã man với viên cai ngục bằng xương bằng thịt mà lại kinh thiên động địa như cặp bài trùng khét tiếng: thượng sỹ Bảy Nhu - nhà tù Phú Quốc. Tôi đã nhiều lần lục tìm bằng tất cả các nguồn tư liệu, sách báo, giai thoại, mà chưa thấy ở nơi nào, có lưu hành chuyện về đủ trò 24 ngón tra tấn ?odanh bất hư truyền? được ghi trong nhiều sử sách và... sổ sách (của Nhà tù), được đặt tên ?olâm ly bi đát? như vậy cả (kiểu như ?oVồ sầu đời?, ?oGậy bịêt ly?...). Các trò của Quỷ Sứ, gồm: từ đập vỡ mắt cá chân, dùng ván và đinh ốc ép cho vỡ ***g ngực tù nhân đến dùng kìm rút móng chân móng tay, dùng giẻ tẩm dầu đốt cháy? *********, dùng cây sắt nhổ dần từng chiếc răng chính trị phạm; thậm chí cả: móc mắt hoặc dụng bóng điện lớn để gần mắt cho đến khi mắt chín nổ ?ođòm đọp? mới thôi, luộc ?ophạm nhân? trong chảo nước sôi cho các ?obạn tù? chiêm ngưỡng? Bạn đã nghe ở đâu có những chuyện như ở dưới ngục A Tỳ của ông Diêm Vương như thế chưa? - đấy là chưa kể, hàng nghìn nhân chứng còn sống sờ sờ ra đó với các phần thân thể tàn phế, câu chuyện của họ, những bức ảnh của họ, các hiện vật bảo tàng biết nói đang trưng bày ở Phú Quốc, Sài Gòn, Hà Nội. Tất cả là những lời tố cáo đanh thép nhất.
    Đế quốc đã cút, Nguỵ quyền đã thảm bại, đảo Phú Quốc vẫn óng ả nắng vàng, vẫn mượt mà biển xanh, đích thị là một thiên đường du lịch, một con gà đẻ trứng vàng của ngành công nghiệp không khói Việt Nam trong thế kỷ 21. Nói chuyện xưa là để ngẫm chuyện nay, không hiểu sao, trong những chuyến bay Sài Gòn - Phú Quốc, những chuyến tàu xé toang mặt biển từ Rạch Giá đi An Thới, cái dự định tìm gặp bằng được tên đao phủ khét tiếng Trần Văn Nhu cứ ám ảnh tôi mãi. Anh em công an, bộ đội biên phòng, giới nhà báo, văn nghệ sỹ ở thành phố Rạch Giá đã kể với tôi nhiều chuyện về Bảy Nhu, dù hầu hết trong số họ chưa ai trông thấy Nhu bằng xương bằng thịt bao giờ! Chuyện nào cũng ly kỳ như trong tiểu thuyết, rồi ai cũng khuyên tôi nên bỏ ý định đi tìm Bảy Nhu. Có người bảo, ông Nhu không bao giờ chấp nhận gặp một ai nữa đâu, ông ta lánh đời, ăn chay trường, niệm Phật để mong sau này về cõi âm, đỡ phải bị ?ođền tội? thông qua việc bọn quỷ nó cho vào cối giã sống, hoặc hai tên quỷ ngồi hai bên, nhâm nhi cứa đứt cổ Nhu bằng một sợi dây đàn khò khử đêm ngày. Có người bảo, vì quá nhiều người muốn lén giết chết Nhu cho hả lòng lương thiện của mình, nên Nhu sống biệt tăm trong hang núi giữa một bầy chó béc-giê và hệ thống súng ống cướp được từ thời loạn lạc, ông ta dữ dằn tìm phương kế tự bảo vệ mình (?)...
    Lịch sử ghi rõ: Nhà tù Phú Quốc có diện tích hơn 400ha, gồm 44 phân khu, trong 7 năm tồn tại của mình (từ năm 1966 đến 1973 khi hiệp định Pari chấm dứt chiến tranh, lập lại hoà bình ở Việt Nam được ký kết, các bên trao trả tù binh), nơi đây đã giam giữ và tra tấn tàn độc với ít nhất 40.000 tù nhân c ộng sản và thường dân yêu nước, trong đó khoảng 4.000 người đã chết thảm vì những trò tra tấn tàn độc nhất, ác quỷ nhất. Thi thể của họ bị ném xuống biển hay vùi rấp ven các cánh rừng, rông núi ngoài đảo xa. Năm 2009, tôi cũng đã có mặt, chứng kiến đội quy tập mộ liệt sỹ (k92) của Tỉnh đội Kiên Giang cất bốc, quy tập cả nghìn bộ hài cốt tù nhân ở khu vực nhà ngục Phú Quốc; vừa rồi trở lại, nhìn những cánh rừng tan hoang hang hốc bởi cuộc khai quật mồ liệt sỹ lớn nhất trong lịch sử Việt Nam đó, tôi đã khóc và nghĩ rằng: lẽ ra Truyền hình Việt Nam phải tổ chức truyền hình trực tiếp sự kiện bi tráng quá sức tưởng tượng này. Sóng hình quốc gia ở đâu? Sao mà cứ đi ?otrực tiếp? quá nhiều chương trình ?onực cười? đến mức bị ?oTáo Truyền hình? đưa ra rỉa rói rồi công luận hả hê như vậy nhỉ? Máy xúc máy ủi làm việc hết công suất, có hố chôn tập thể, gồm cả 500 bộ hài cốt, nhiều bộ xương, sau gần nửa thế kỷ bị chôn rấp, vẫn cứ đau đớn găm bên mình tới 16 cái đinh mười do cai ngục tra tấn khi xưa.
    Trong hồ sơ của Trại tù binh C ộng sản Phú Quốc, hiện còn lưu giữ hồ sơ về 24 ngón đòn tra tấn ?obài bản và hiệu quả? mà các viên cai ngục đều đã thực hành, đúc rút, lưu truyền ?onức tiếng?. Trong suốt mấy chục năm các ngón đòn độc địa kia đã giúp trại tù Phú Quốc vang danh với sứ mệnh của một địa ngục trần gian, nơi mà các viên cai ngục vào vai dã thú một cách hoàn hảo nhất. Còn các công trình, tác phẩm, tư liệu của nhiều tác giả, nhiều nhân chứng viết về nhà ngục Phú Quốc thì đều có nhắc đến 45 hình thức tra tấn tù nhân độc ác ngoài sức tưởng tượng, trong đó đặc biệt ?ochoáng váng? là những trò ?osáng tạo vượt bậc? do Bảy Nhu và đồng bọn quái đản của chúng áp dụng trên thân thể chính đồng bào yêu nước của chúng, thông qua các dụng cụ tra tấn ?odanh bất hư truyền?: Vồ sầu đời và gậy biệt ly. Rằng: bị cái vồ ấy đã đụng vào là coi như sầu đời, chết ném xuống biển làm mồi cho cá dữ, sống thì cũng sầu đời mãn kiếp với các thương tật khiếp vía (vồ sầu đời); còn cái gậy ấy, ai đã bị nếm, coi như ly biệt gia đình, đồng đội và cả... cõi dương gian (gậy biệt ly). Hàng chục nhân chứng đã đem thân tàn ma dại của mình ra chứng minh cho sức mạnh của gậy biệt ly, vồ sầu đời, cả các cái gậy cái vồ ấy đều đã được trưng bày tại Phú Quốc và nhiều địa phương, cả những bức ảnh nạn nhân đã chết và còn sống; cả các pho tượng tạc hình nhân bị tra tấn kinh dị nhất..., tất cả hiện lên trước mắt tôi, với lời thuyết minh của các nhân viên phòng trưng bày tại Nhà tù Phú Quốc. Nhưng, ngần ấy vẫn chưa thật sự ám ảnh và khiến tôi phải mất ăn mất ngủ vì sợ hãi, như là khi đã gặp và trò chuyện với Bảy Nhu.
    Cũng theo hồ sơ lưu trữ, ở Trại giam tù binh C ộng sản Việt Nam/ Phú Quốc, có ít nhất 24 ngón đòn tra tấn cực kỳ hiểm ác được bọn chúng ?ođúc kết kinh nghiệm? và ?oghi chép thành văn bản? để chuyền tay nhau ?ohọc tập?, ?othực hành?. Trong đó, có ngón đòn ?ođục răng? là khủng khiếp nhất, man rợ nhất. Và Thượng sĩ Nhu (Bảy Nhu) được bầy ác quỷ ở các khu giam tôn làm ?osư phụ? của ngón đòn này. Ông Nguyễn Minh Hoàng, một cựu tù Phú Quốc, hiện sinh sống ở thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai, bị tên Thượng sĩ Nhu đục mất hai chiếc răng trong thời gian ba ngày ba đêm. Anh (Hoàng) bảo với tôi: ?oBọn chúng cùm tay cùm chân rồi lấy hai mảnh ván bắt ốc vít xiết ép ngực cho há miệng ra. Và sau đó, tên Thượng sĩ Nhu dùng đồ nghề chạm khắc các mặt hàng thủ công mỹ nghệ để đục răng tôi. Gã làm nhẩn nha như là giỡn chơi nhưng đau nhói buốt tận óc, khiến tôi chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần...?. Rất nhiều tù nhân thân thể tiều tụy khi bị tra tấn bằng ngón đòn đục răng đã phải từ giã cõi đời vì không sao chịu đựng nổi. ?oGã đục răng tù nhân để dành được cả mấy bơ sữa bò rồi kết lại thành chuỗi tràng hạt đeo tòng teng trên cổ, ngó giống hệt Sa Tăng đeo xâu đầu lâu trên người trong truyện Tây du ký !? (Trích tác phẩm đã công bố của tác giả Nguyễn Tam Mỹ).
    Ngồi chung một bàn trà với ?othượng sỹ bẻ răng? Trần Văn Nhu
    Một vị đại tá của Tỉnh đội Kiên Giang rất chu đáo bố trí tôi ra đảo, rồi nhờ người dò la tung tích, tìm đến nhà Bảy Nhu. Sở dĩ anh biết ông già 83 tuổi Trần Văn Nhu, là bởi: Tỉnh đội tổ chức cất bốc hàng nghìn hài cốt của những người bị tra tấn đến chết ?ovứt xác? ra bờ biển, triền đồi thời nhà tù Phú Quốc còn nguyên chức năng đen tối là cái ?ođịa ngục trần gian? của cả vạn người yêu nước Việt Nam, trong quá trình đi tìm kiếm rất mệt mỏi, kỳ công, có người hiến kế: không ai rành rẽ việc giết người và chôn rấp người tù... viên cai ngục Bảy Nhu, sao không gọi hắn ra làm ?ochỉ điểm?? Các chiến sỹ đội K92 bèn tính kế cho mời ông Nhu làm ?ocố vấn?, hướng đạo, ông nhớ rõ mấy trăm người chôn ở đâu, mấy trăm người ném xuống biển nào, ông hãy lấy công chuộc tội đi chứ.
    Nhờ ?osức ép? từ phía lực lượng vũ trang, nhờ sự cài cắm nhiệt tình của một Đại tá quân đội đương công tác, lại thêm sự hào hiệp của ông Hai Nam - con người hào hoa từng ?omang tội với cách mạng? do có tham gia làm tiếp phẩm cho Trại tù binh Phú Quốc năm xưa (người mà Nhu rất tin tưởng) - tôi đã ?ođột kích? vào nhà Trần Văn Nhu, ?othưởng trà? với một cụ già 83 tuổi, nghe ông ta thú nhận tội ác. Tôi nghe tiếng thở dài khọt khẹt của ông Nhu kèm theo cái câu biện minh cho việc làm Quỷ Sứ của mình và đồng bọn, nghe não nề làm sao: ?oNgày ấy, loạn ly, ?omình ở trong tay nó? (Mỹ - Nguỵ), không ít những người trai như tôi đây, sống cái cảnh trời gọi ai người nấy dạ, biết làm sao được...?.
    Xem tiếp các phần còn lại và hình ảnh ở đây: http://my.opera.com/dodoanhoang/blog/show.dml/10670831
    Được FDDinh sửa chữa / chuyển vào 22:26 ngày 29/04/2010
  2. fddinh

    fddinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    2.342
    Đã được thích:
    1
    Một đoạn ấn tượng về 2 cụ già:
    Trở lại nhân chứng, người tù c ộng sản Nhà tù Phú Quốc bị vặn răng tên là Út Minh. Khi đoàn khai quật cả nghìn bộ hài cốt ngoài Tượng đài Nắm Đấm (gần nhà tù) đang rầm rộ dùng máy xúc máy ủi bóc đất đá tìm kiếm các phần thi thể của bốn nghìn người tù c ộng sản bị chôn vùi dưới 5-6 mét đất sâu, thì có một người lính già, mặc quân phục bạc màu đến miệng hố ngồi bần thần, gườm gườm nhìn Bảy Nhu, khi ông Nhu đang được ?otrưng dụng? tìm chỉ các hố chôn tập thể. Thấy Nhu ?obốc phét? nhiều quá, cụ Út Minh mất bình tĩnh, vác gậy dồn đuổi, chửi bới lanh tanh bành. Một cụ già hom hem đuổi đánh một cụ già lẩy bẩy! Cụ già Nhu sợ hãi trốn mất. Thượng tá Nguyễn Văn Cao (tỉnh đội Kiên Giang), người phụ trách công trường khai quật thấy kỳ lạ, bèn bắt chuyện. Ông Út Minh căm phẫn kể: sau nhiều năm ở nhà tù, lúc giải phóng (1975), ông đã quyết tâm không về quê, mà tình nguyện sống ở gần khu vực? hố khai quật. Bởi, trong ông, nỗi ám ảnh địa ngục trần gian quá lớn. Địch đã bị giam ông 6 năm, qua sáu bảy cái ?ophân khu? tù binh, đến năm 1973, ông Út Minh được địch mang từ Phú Quốc, ra tận sông Thạch Hãn (Quảng Trị) trao trả. Ông trực tiếp bị chính Bảy Nhu (người hàng xóm hiện nay) tra tấn bằng cách đè ra nhổ mất 6 cái răng. ?oTui nằm trong tù từ năm 1966, suốt gần 7 năm, tui chỉ dám tính đường chết, chứ tịnh không có dám tính đường sống. Nó bắt tôi há mồm, hỏi cho xin cái răng, ?omày cho tao cái nào??. Tui chán quá, bảo: ông lấy cái nào thì lấy, cái răng nào trong mồm tôi mà chẳng là răng... của ông! Nó ghè thanh sắt vào, nhổ răng tui. Giật gẫy, nó bắt tui thò tay vào miệng mình lôi từng cái răng đỏ quạch máu ra, đặt lên bàn cho nó xem. Rồi nó bắt tui phải tự uống hết số máu chảy trong miệng tui ra, một giọt nào ứa ra ngoài, nó sẽ đánh chết, quẳng xác xuống biển? - cụ Út Minh nói, giống như những gì mà cụ Tằng đã kể với tôi, dù hai người chưa bao giờ biết đến nhau, dù từ sau khi được phóng thích, cụ Tằng chưa bao giờ trở lại Phú Quốc.
  3. Excocet

    Excocet Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    05/01/2005
    Bài viết:
    4.450
    Đã được thích:
    79
    NHÀ TÙ CÔN ĐẢO (TT)
    Trại Phú Sơn (tt)
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  4. fddinh

    fddinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    2.342
    Đã được thích:
    1
    Bài gốc của các trích đoạn trên:
    Hồi ức đen của viên cai ngục nhà tù Phú Quốc
    Theo hồ sơ lưu trữ, ở Trại giam tù binh Cộng sản Việt Nam Phú Quốc, có 24 ngón đòn tra tấn cực kỳ hiểm ác được bọn chúng đúc kết kinh nghiệm và ghi chép thành văn bản để chuyền tay nhau học tập, thực hành. Trong đó, có ngón đòn đục răng là khủng khiếp nhất, man rợ nhất. Và Thượng sĩ Nhu được bầy ác quỷ ở các khu giam tôn làm sư phụ của ngón đòn này.
    Anh Nguyễn Minh Hoàng - cựu tù Phú Quốc, hiện sinh sống ở thành phố Biên Hòa - Đồng Nai, bị tên Thượng sĩ Nhu đục mất hai chiếc răng trong thời gian ba ngày ba đêm. Anh bảo với tôi: ?oBọn chúng cùm tay cùm chân rồi lấy hai mảnh ván bắt ốc vít siết ép ngực cho há miệng ra. Và sau đó, tên Thượng sĩ Nhu dùng đồ nghề chạm khắc các mặt hàng thủ công mỹ nghệ để đục răng tôi. Gã làm nhẩn nha như là giỡn chơi nhưng đau nhói buốt tận óc, khiến tôi chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần...?. Rất nhiều tù nhân thân thể tiều tụy khi bị tra tấn bằng ngón đòn đục răng đã phải từ giã cõi đời vì không sao chịu đựng nổi. ?oGã đục răng tù nhân để dành được cả mấy bơ sữa bò rồi kết lại thành chuỗi tràng hạt đeo tòng teng trên cổ, ngó giống hệt Sa Tăng đeo xâu đầu lâu trên người trong truyện Tây du ký !?. Anh Nguyễn Minh Hoàng kể.
    (Trích tác phẩm đã công bố của tác giả Nguyễn Tam Mỹ) http://www.dulichviet.com.vn/du-lich-phu-quoc/hoi-uc-den-cua-vien-cai-nguc-nha-tu-phu-quoc.html
  5. Excocet

    Excocet Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    05/01/2005
    Bài viết:
    4.450
    Đã được thích:
    79
    NHÀ TÙ CÔN ĐẢO (TT)
    Trại Phú Sơn (tt)
    [​IMG]
    Xà lim nơi giam giữ đ/c Lê Hồng Phong
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Nơi giam giữ các đ/c: Lê Duẩn, Lê Hồng Phong, Nguyễn Văn Cừ, Hoàng Quốc Việt
  6. hongvienanh

    hongvienanh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/04/2007
    Bài viết:
    1.409
    Đã được thích:
    0
    Cứ bắt bẻ câu chữ
    Sao mọi lứa tuổi vưỡn gọi Hồ Chủ Tịch là Bác Hồ
  7. huuthanh81

    huuthanh81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2006
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Qua hơn trăm năm từ ngày sinh của cụ tới giờ rồi. Gọi " Bác " e vô lễ, hỗn xược. Gọi " CỤ " vừa phản ánh đúng tuổi tác, vừa phản ánh sự gần gũi chứ.
    Chả biết từ bao giờ, ai đã cố gắn cho cụ cái tên " Bác Hồ " - nghe có vẻ trẻ trung nhỉ (?). Chỉ biết từ khi đi học mẫu giáo, trẻ con đã bị / được dạy gọi CỤ là " Bác Hồ ", rồi riết người ta quen miệng thôi mà.
  8. nguhayuo

    nguhayuo Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/03/2010
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    732
    họ nha? dê có truyê?n thống phong thánh thi? sao nhi?, sao không gọi thă?ng dê chúa la? công tă?ng tô? ty? cho nó pha?i lêf nhi?? nga?n năm rô?i đấy nhé
  9. nguhayuo

    nguhayuo Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/03/2010
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    732
    họ nha? dê có truyê?n thống phong thánh thi? sao nhi?, sao không gọi thă?ng dê chúa la? công tă?ng tô? ty? cho nó pha?i lêf nhi?? nga?n năm rô?i đấy nhé
  10. nguhayuo

    nguhayuo Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/03/2010
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    732
    họ nha? dê có truyê?n thống phong thánh thi? sao nhi?, sao không gọi thă?ng dê chúa la? công tă?ng tô? ty? cho nó pha?i lêf nhi?? nga?n năm rô?i đấy nhé

Chia sẻ trang này