1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GIA ĐÌNH ĐINH TỴ - 1977 VÀ NHỮNG NGƯỜI BẠN (Vol 4) - Chương trình đi Phong Nha Kẻ Bàng tháng 10

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi mailanthao, 20/09/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thanhkungcopperhead

    thanhkungcopperhead Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2006
    Bài viết:
    1.078
    Đã được thích:
    0
    THế kậu không bít why Khoai mất ngủ à? Hậu quả (í quên, kết quả) sau cuộc gặp gỡ ba của kậu đấy, hè hè. Khéo, cuối năm anh em được uống rệu mừng, keke
  2. Em_AnhYeuEm

    Em_AnhYeuEm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2005
    Bài viết:
    347
    Đã được thích:
    0
    sáng ra tớ vào điểm danh tí rồi giờ tớ đi ngủ đây giao lại trận địa cho ThanhKung - thành viên tích cực nhất Nhà Rắn trong Tầng 4
  3. thanhkungcopperhead

    thanhkungcopperhead Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2006
    Bài viết:
    1.078
    Đã được thích:
    0
    Lần đầu thân mật (phần 5)
    ?oQuán McDonald ở phố Đại học. Chỗ đó sáng sủa, anh mới không bị kinh hoảng?
    ?oĐược thôi, nhưng em phải ăn cơm trước đi. Tôi không muốn tiền mất tật mang?
    ?oĐầu gấu à, anh đáng bị chửi?
    ?oLàm sao để nhận ra em? Em đừng có mà bắt anh tay trái cầm bông hồng.???
    Cầm bông hoa để đợi người chưa từng gặp mặt là một điều ngu xuẩn. Rất dễ bị cho leo cây. Nếu không Trương Học Hữu đã chẳng hát rằng tôi đợi đến lúc hoa tàn hết.
    ?oEm đi giày lười bata cà phê, tất cà phê, quần thụng cà phê, áo len cà phê, và đeo ba lô màu cà phê nốt.?
    Tới bến! Thua người quyết không thua trận, tôi chẳng chịu kém:
    ?oTôi đi giày thể thao màu xanh, tất xanh, quần bò xanh, sơ mi dài tay xanh, đeo ba lô xanh?
    Trừ ba lô xanh phải đi mượn, những thứ khác tôi đã có đủ.
    ?oĐầu gấu à, anh vẫn thua rồi. Tóc của em còn chọn nhuộm màu cà phê nữa kìa?
    ?oEm đã chọn nhuộm, thì tôi cũng đành chọn mua quần trong màu xanh nữa thôi?
    ?oNày Đầu gấu, anh đừng vô duyên nữa, thua rồi thì phải nhận?
    Tôi làm sao mà thua được? Thực sự tôi có bộ quần trong 7 màu, đỏ cam vàng lục lam chàm tím đủ cả. Bởi tôi là loại nghịch ngầm điển hình của Hổ Cáp. Nhìn bên ngòai thì giản dị, bên trong hết sức sặc sỡ. Hơn nữa, nếu có nhỡ không nhớ ra hôm nay là ngày thứ mấy, chỉ cần nhìn màu quần trong là biết ngay.
    ?oĐầu gấu, bây giờ anh đi nghỉ chuẩn bị tinh thần nhé, lát nữa gặp!?
    ?oNhất định rồi, còn em có chuẩn bị tinh thần không??
    ?oĐầu gấu à, em không cần đâu, bởi vì em vốn chẳng hề nuôi chút hi vọng nào về ngoại hình của anh mà!?
    Horse?Ts. Trước khi đi còn chiếu tướng tôi một phát.
    ?oĐầu gấu à, em phải đi ngủ sớm một chút. Nếu ngủ không đủ sẽ làm cho em trông rất đáng sợ?
    ?oEm yên tâm đi, nếu trông em rất đáng sợ, đó tuyệt đối không phải vì thiếu ngủ?
    Đại trượng phu có thù tất báo, cho nên tôi chiếu lại cho cô ấy một phát.
    ?oĐầu gấu à, thế thì em đi ngủ trước đây, anh cũng ngủ sớm đi?
    ?oĐược thôi, chúng mình cùng đi ngủ?
    ?oĐầu gấu, anh lãi gớm nhỉ!?
    ?oĐâu dám đâu dám. Anh nói cùng, là chỉ cùng thời điểm, đâu có nói cùng địa điểm đâu?
    ?oKhông linh tinh với anh nữa, thiếu ngủ là kẻ thù của sắc đẹp. Chúc ngủ ngon, Đầu gấu?
    Xuống khỏi mạng. Vốn định ngủ một giấc đàng hoàng, những rồi trở đi trở lại, chẳng làm sao ngủ cho ngon. Trong lúc mơ màng, giường như thấy công viên kỉ Jurah, tôi là đứa trẻ bị con khủng long ăn thịt rượt đuổi.
    ?oĂn trưa thôi, Đầu gấu?
    Tiếng A Thái gọi kịp thời cứu tôi thoát chết.
    ?oA Thái à, tối nay tôi hẹn gặp Khinh vũ phi dương, hơi hồi hộp nên không muốn ăn?
    ?oĐầu gấu, thế thì cậu càng cần phải ăn, thì mới có sức mà tháo chạy?
    ?oĐừng đùa nữa A Thái, cho vài lời khuyên đi?
    ?oĐầu gấu, khi thuyền sắp cập bờ, do tác dụng phản lại của sóng nước, sẽ làm cho mũi thuyền vuông góc với bờ?
    ?oCho nên thế nào??
    ?oCho nên gọi là thuyền về tới bến tất sẽ thẳng, lo lắng làm gì hở Đầu gấu???
    Mặc dù đã có bằng chứng khoa học, nhưng sao tôi vẫn thấy rất hồi hộp.
    Xem đồng hồ, sắp đến giờ rồi.
    ?oA Thái, tôi đi đây?
    ?oNhớ mang theo máy, tôi sẽ yểm trợ?
    ?oTôi không muốn mang đâu. Bất luận thế nào, tôi muốn nói chuyện đàng hoàng với cô ấy.?
    ?oÔ hô, cậu cứ yên tâm ra đi. Tráng sĩ một đi không trở lại?
    ?oA Thái, anh có thể nói gì đó dễ nghe hơn không??
    ?oChuyện nhỏ, chốc nữa tôi đi mua rượu, đợi cậu trở về?
    ?o****! Sao anh biết là tôi nhất định sẽ thất tình??
    ?oĐầu gấu anh hiểu lầm tôi rồi. Tôi mua rượu để tối này ăn mừng chuyện của anh mà?
    Mặc dù biết A Thái lấp lửng, nhưng lúc này chẳng còn tâm trí nào cự nự với hắn.
    7 giờ rưỡi tối. Dùng thời điểm này để hẹn người chưa từng gặp thật là hòan hảo. Thông thường lúc này mọi người đều đã ăn cơm, cho nên không cần phải mệt óc nghĩ xem đi đâu để ăn. Nếu không chỉ nguyên việc quyết định xem ăn cái gì cũng đã mất cả nửa tiếng đồng hồ. Hơn nữa, cốt lõi vấn đề là ăn cơm thì phải tiêu hơi nhiều tiền. Đối với kẻ hàn nho như tôi. Chiến tranh không đổ máu rất là quan trọng.
    Đã chọn Mc Donald, chốc nữa sẽ vào luôn trong này ngồi cho tiện. Hai cốc Cocacola và một gói khoai tây chiên là coi như xong. Cũng không phải gọi cốc lớn. Hơn nữa còn không phải băn khoăn dáng ăn có phàm tục hay không. Có một lần A Thái ăn cơm Tây với một cô bé. Kết quả là vì hồi hộp, dao kia vừa xuống, miếng thịt bò bay thẳng vào mặt A Thái. Cho nên gặp gỡ lần đầu tốt nhất là không nên ăn cơm. Nếu buộc phải ăn thì đừng có ăn cơm Tây, để ngộ nhỡ hai bên bất đồng ngôn ngữ cũng không đến nỗi nguy hiểm tính mạng.
    ?oĐầu gấu, anh đến sớm thế?
    Đúng lúc tôi đang đứng bần thần, có một cô gái vỗ nhẹ vào vai tôi từ phía sau lưng. Mặc dù đã sớm có chuẩn bị tinh thần, những tôi vẫn bị cô gái trước mắt làm cho kinh ngạc. Nếu không phải bộ đồ màu cà phê và gọi tôi là Đầu gấu, tôi sẽ nghĩ rằng cô ấy chỉ hỏi đường.
    Cho đến trước hôm nay, tôi cứ ngỡ Mĩ nữ chỉ tồn tại trong phim ảnh, hoặc nếu thấy ngòai đường cũng chỉ là vút qua. Nhưng còn cô ấy, thực sự là rất đẹp.
    Có những người đẹp là do quan điểm của người khác. Có người thấy đẹp nhưng người khác thì không. Riêng cô gái này, tôi khẳng định là không ai có thể nói là cô ấy không đẹp.
    Tôi không có năng lực văn học cao siêu, nên khi miêu tả một cô gái rất đẹp, chỉ biết dùng những hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, quốc sắc thiên hương, nghiêng nước nghiêng thành mà thôi. Chỉ trách tôi học kĩ thuật, luôn hi vọng rằng vẻ đẹp cũng có thể dùng máy để đo và công thức để tính. Nhưng vẻ đẹp vẫn là vẻ đẹp. Vẻ đẹp là cảm tính, chứ không phải lí tính.
    Ở Đại học Thành Công, có lưu truyền một câu nói: ?oTự cổ hồng nhan đa bạc mệnh, con gái trường này muôn năm tuổi?. Nếu đúng là tuổi thọ của một cô gái tỉ lệ nghịch với nhan sắc, thì Kinh vũ phi dương nhất định rất đoản mệnh.
    Một người đẹp thế này, không nên xuất hiện trong cuộc sống như của tôi.
    Cũng có thể giống như ?ovật cực tất phản?. Chính bởi vì tôi bị vẻ đẹp của cô ấy làm cho kinh ngạc cực độ, thành ra tự nhiên tôi thấy rất bình tĩnh.
    ?oĂn cơm chưa? Mình vào ngồi trong Mc Donald nói chuyện?
    ?oĐầu gấu, anh quả nhiên là căn cơ. Thế này thực sự là một cách tốt để tiết kiệm tiền?
    Bị cô ấy chọc ra dụng tâm của tôi, chỉ còn biết cười hiền lành, ra điều vô tội.
    Nể tình cô ấy đẹp thế này, tôi đành gọi Cocacola cốc lớn với 2 túi khoai tây chiên.
    ?oĐầu gấu à, lần này anh mời em, lần sau em để anh mời nhé!?
    Đùa! Tôi đương nhiên biết là cô ấy đang lợi dụng. Nhưng thấy rất vui vì hai chữ ?olần sau?. Sẽ có lần sau! Tôi bất giác cảm thấy phấn chấn vô cùng.
    ?oĐầu gấu, anh có theo đạo không? Em là con chiên Ki tô ngoan đạo, anh không ngại khi em cầu nguyện chứ??
    ?oTôi là loại thắp hương khấn vái, cũng không hẳn là theo đạo. Nhưng tôi có thể cầu nguyện cùng em?
    ?oAnh đừng có bắt chước quảng cáo của Lương Vịnh Kỳ nói ?oCầu cho thế giới hòa bình? đấy nhé?
    ?oĐương nhiên là không. Tôi muốn cầu nguyện cho 100 đồng trong ví đã hi sinh. Cầu cho linh hồn chúng được cứu rỗi?
    ?oHi hi, Đầu gấu à, anh đúng là rất keo kiệt?
    Lần đầu tiên nghe thấy tiếng cười của cô ấy, trong vắt và giòn tan. Như những miếng khoai tây rán dòn của Mc Donald.
    ?oĐầu gấu, anh nhìn thấy em xong, có bị thất vọng không??
    Gặp được Mĩ nữ còn thất vọng nỗi gì. Nếu không gặp những cô bình thường chắc phải nhảy lầu tự sát.
    ?oSao em lại nghĩ là tôi sẽ thất vọng??
    ?oBởi vì em nói với anh là em không xinh mà. Cho nên anh gặp em xong, nhất định rất thất vọng.?
    Hóa ra là cô ấy vòng vo tam quốc, để ám chỉ rằng thật ra cô ấy rất xinh.
    ?oThế tại sao em lại lừa tôi, rằng em không xinh??
    ?oĐầu gấu à, em chỉ nói là em không xinh, chứ có nói là em không đẹp đâu?
    Cô bé này, ăn nói không ngờ lại có cái giọng của tôi. Chỉ tiếc là cô ấy đẹp quá, nếu không trở thành một Đầu gấu như tôi là chuyện đơn giản.
    ?oĐầu gấu, anh cũng rất nho nhã. Đâu giống như anh mô tả, nhìn không lọt mắt?
    Nho nhã? Loại tính từ này rất đa nghĩa. Đối với nhiều cô gái, nho nhã với đần độn không khác nhau bao nhiêu.
    Tôi bắt đầu quan sát cô gái xinh đẹp đang ngồi trước mặt. Xinh đẹp thực ra là một tính từ hết sức mơ hồ. Bởi vì xinh đẹp cũng có nhiều kiểu. Có thể lạnh lùng băng giá như Tiểu Long Nữ, có thể thanh tao thoát tục như Hương Hương Công chúa, có thể gai góc bướng bỉnh như Triệu Mẫn, có thể thông minh sắc sảo như Hoàng Dung, có thể trọng tình trọng nghĩa như Nhiệm Doanh Doanh. Còn cô ấy, chẳng giống ai cả. May mà cô ấy không giống ai, nên cô ấy không phải chỉ là một nhân vật trong tiểu thuyết. Cô ấy thuộc về cuộc sống hiện thực.
    Lần đầu nhìn thấy cô ấy, tôi đã bị gương mặt ấy đoạt mất 2 hồn, bị giọng nói ấy đoạt mất 6 vía. Chỉ còn lại một hồn một vía cái thằng tôi, không còn kịp nhìn ra cô ấy cao hay thấp nữa. Lúc này, tôi đã có thể quan sát kĩ lưỡng. Cô ấy rất gầy, nhưng không thuộc loại mong manh tránh gió. Da cô ấy trắng? nhưng tôi chưa thấy tuyết bao giờ, nên không thể so sánh kiểu ?oda trắng như tuyết?. Cô ấy từ đầu đến chân toàn màu cà phê, khiến tôi liên tưởng đến cà phê sữa. Cô ấy tựa như một ly cà phê thơm nồng.
    Cô ấy đang ngồi, tôi không thể đoán chiều cao. Nhưng lúc nãy lúc chọn đồ ăn, tôi đã liếc cô ấy một lần. Ánh mắt chếch xuống khoảng 20 độ. 6 con mắt của chúng tôi (tôi bốn con, cô ấy hai) cách nhau khoảng 20 cm. Cho nên tương quan chiều cao giữa tôi và cô ấy vào khoảng Tang20 độ = 7.3. Tôi cao 1m71 vì vậy cô ấy cao khoảng 1m64. Tóc của cô ấy dài quá vai khoảng 10 cm. Mặc dù chưa đến eo, nhưng cũng thuộc loại khá dài. Gượm đã? chẳng phải cô ấy bảo là chọn nhuộm tóc màu cà phê sao? Sao bây giờ đen óng đen ả thế này?
    ?oTóc em đen thật đấy? Thế chọn nhuộm màu cà phê đâu??
    ?oĐầu gấu à, chọn nhuộm tức là chỉ chọn vài sợi để nhuộm thôi mà. Em thấy hay hay, nên chỉ chọn vài sợi, gọi là có nhuộm. Anh thấy có đẹp không??
    Cô ấy nhẹ nhàng hất mái tóc về trước ngực rồi chỉ cho tôi xem. Đúng là một chấm cà phê giữa nền đen óng?. Mĩ nữ trước sau đều là mĩ nữ, đến cả động tác dùng tay vờn tóc cũng hết sức duyên dáng.
    ?oĐương nhiên là đẹp rồi. Em mà có gọt trọc đầu vẫn rất xinh đẹp hấp dẫn?
    ?oHi hi? Đầu gấu à, anh đừng khen em quá, em sẽ kiêu căng.?
    Tôi lại nghe thấy tiếng cười của cô ấy. Cổ nhân thường dùng ?oHoàng anh xuất cốc?, ?ochim yến về tổ? để mô tả cái ngọt của âm thanh. Nhưng hai loại tiếng chim kêu này tôi đâu từng nghe, vì vậy mang ra để hình dung giọng của cô ấy ắt là không khoa học. Có lẽ khái niệm ?ogiòn mà không ngấy? của khoai tây trong Mc Donald vẫn thiết thực hơn.
    ?oVì sao em lại thích màu cà phê??
    ?oBởi vì em thích uống cà phê mà. Em thích nhất cà phê Manba?
    ?oTôi cũng thích uống cà phê, nhưng không biết Manba là cái gì??
    ?oCà phê Man Ba tức là cà phê Manderlin trộn lẫn cà phê BaTây, anh ngốc quá?
    ?oỒ, hóa ra là thế. Vậy cà phê Lamshan trộn với cà phê BaTây sẽ thành Lamba hay cái gì đó đại loại như ?oQuán bar xanh? ??
    ?oHi hi? Đầu gấu à, trước mặt mĩ nữ thế này mà anh vẫn dám gấu. Em không thể không khen ngợi anh dũng cảm?
    ?oEm mặc từ đầu đến chân tòan màu cà phê, không cảm thấy kì quặc sao??
    Đây là nghi hoặc lớn nhất trong tôi. Nếu không biết đáp án nguyên do, chắc tôi sẽ mất ngủ. Chẳng lẽ thích uống cà phê tới mức độ thích mặc tuyền cà phê như vậy? Nếu theo lo gic này, người thích uống nước dưa hấu ép, sẽ mặc tòan màu đỏ, người uống trà sẽ mặc toàn màu xanh lục. Còn người thích nước khoáng thì chẳng phải mặc màu gì sất.
    ?oĐầu gấu à, anh đã nghe đến ?oTriết học cà phê? bao giờ chưa??
    ?oĐây là một hệ thống của hàng kinh doanh cà phê, tôi có nghe nói tới?
    ?oTriết học này không phải là triết học kia. Cách ăn mặc của em là một triết học về cà phê. Các hạ có muốn nghe chăng??
    ?oXin được dạy bảo, tại hạ xin lắng nghe?
  4. thanhkungcopperhead

    thanhkungcopperhead Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2006
    Bài viết:
    1.078
    Đã được thích:
    0
    ?oCho dù đều là cà phê cả, nhưng kĩ thuật rang khác nhau và vị ngọt, đắng, thơm, chua khác nhau. Tất của em màu sắc rất đậm, tựa như cà phê rang già bằng than, có vị đắng, cháy, không chua. Quần thụng màu nhạt hơn, tựa như hương vị cà phê Mô ca, chua hơn. Áo sợi màu sắc nhạt hơn nữa, tựa như hương vị cà phê Lamshan tinh tế nhẹ nhàng thuần khiết. Còn ba lô của em trong đậm ngòai nhạt, điểm xuyết đồ trang sức, rất giống cà phê Cappuccino, trên bề mặt có sữa tươi, có mùi thơm ngậy, vừa thơm ngọt lại đậm đà mãnh liệt.
    Tôi điếng người một lúc, chẳng biết nói gì. Bất giác phải nhìn lại lần nữa cô gái đang ngồi trước mặt. Cho đến trước tối nay, cô ấy chỉ là một du hồn trên mạng lưới internet chằng chịt. Chỉ có ID, không thân xác. Còn giờ đây, cô ấy ngồi trước mặt tôi, rất sống động, cười với tôi, nói với tôi, hé mở nỗi niềm của tôi. Đến tận lúc này, tôi mới có cảm giác mình đang mơ. Có thể, từ lúc gặp cô ấy trước cửa Mc Donald, tôi đã bắt đầu giấc mơ của mình, chỉ là bây giờ tôi mới biết mình đang trong cõi mơ.
    ?oHi hi? Đầu gấu à, anh lại treo máy rồi à? Anh Idle khá lâu rồi đấy?
    Đang chẳng ở trên mạng, treo máy treo móc gì, nhưng tiếng cười của cô ấy đã kéo tôi về hiện thực.
    ?oTôi đang suy nghĩ tìm một tính từ để tán thưởng sự thông minh sáng láng của em?
    ?oNịnh bợ cũng không ích gì. Đến lượt anh nói về nguyên nhân mặc màu xanh của anh đi. Nếu không anh phải nhận thua.?
    Nhận thua? Đùa! Đầu gấu mỗ không có từ Nhận thua trong từ điển đâu.
    Màu xanh thực sự là màu ưa thích của tôi, những nói thế nào bây giờ? Cái triết học cà phê của cô ấy thật tuyệt, xem ra thì chỉ số thông minh của cô ấy không thấp hơn nhan sắc bên ngoài. Cô ấy đã dùng triết học, tôi sẽ dùng lực học để tiếp chiêu!
    ?oBởi vì tôi học về lực chất lỏng. Còn dòng nước thì thường là có màu xanh. Vì vậy tôi thích màu xanh.?
    ?oSao nữa hở ngài Đầu gấu, đừng miễn cưỡng quá nhé. Tránh mĩ nữ chẳng xấu mặt nào. Hơn nữa Anh hùng nan quá mĩ nhân quan, cổ nhân nói rồi mà?
    Cô ấy cắn nhẹ vào ống hút, nhìn tôi, tựa như đang cười. Chiều này độc quá. Nếu tôi qua được ải này, tức tôi không phải là anh hùng. Còn nếu tôi không qua được, nghiễm nhiên tôi là anh hùng, nhưng chỉ là thứ anh hùng chiến bại. Thôi kệ xác, dù sao tôi cũng chỉ là một ? Đầu gấu, đâu có là anh hùng hảo hán gì.
    ?oCho dù cùng là nước chảy, nhưng thời tiết khác nhau, còn cả lạnh, nóng, nông, nông, sâu, và bẩn cũng khác nhau. Tất của tôi màu đậm nhất, tựa nước biển Thái bình dương, sâu lắng, u uất. Quần bò màu nhạt hơn, lại có vết mài bạc màu, tựa như nước biển bắc cực với những tảng băng trôi, âm lạnh nguy hiểm. Sơ mi có màu nhạt hơn nữa, tựa nước bể bơi trong nhà, trong xanh hiền lành. Còn ba lô của tôi lại trong nhạt ngoài đậm, pha thêm màu lục đậm, giống nước hồ Trình Thanh, trên mặt lác đác những cái quẫy đuôi của cá, lại có thêm bóng liễu rủ xuống ở đôi bờ. Phong cảnh vừa sinh động vừa u tĩnh, trang nghiêm.?
    Giờ thì đến lượt cô ấy treo máy. Phát hiện ra cô ấy cũng đang quan sát tôi một cách kĩ lưỡng, bất giác tôi tự hỏi chẳng biết cô ấy có cảm thấy đang nằm mơ không. Nhưng tôi tin rằng dáng vẻ bên ngòai của tôi không đủ để cô ấy cảm thấy đang mơ. Cho dù là cô ấy cùng lúc cũng đang mơ, tôi dám chắc giấc mơ của tôi đẹp hơn nhiều.
    ?oHi hi, Đầu gấu à, coi như anh đã vượt qua ải?
    ?oQua ải có thưởng không vậy? Không quà thì tiền thưởng cũng tốt.?
    ?oĐương nhiên là có quà thưởng rồi, anh không thấy là em đang cười với anh à.?
    ?oQuà quí, quà quí, quí quá đi mất, để tôi cũng cười tặng lại em mấy nụ.?
    ?oĐầu gấu à, chỉ mĩ nữ mới có nụ cười khuynh quốc. Còn nếu anh cười, có thể sẽ làm nghiêng li côca trong tay em này.?
    ?oEm học ngoại ngữ, anh thế nào??
    ?oTiểu sinh áo vải, thọ giáo ngành Thủy Lợi, điểm số trong khoa xếp loại cao, nhưng chẳng dám cầu vang danh trên mạng?.?
    ?oĐầu gấu à, sao anh lại học cách nói của Gia Cát Lượng trong Xuất sư biểu??
    ?oTôi ngỡ là nói như vậy mình có vẻ có trình độ hơn?
    ?oSao lại phải có vẻ, anh thực sự rất có trình độ mà?
    Không ngờ cô ấy dám bắt chước khẩu khí của tôi. Cũng là một câu rất khô khan, nhưng nghe cô ấy nói sao khoan khoái lạ.
    ?oĐầu gấu à, em sinh ngày 15 tháng 3, thuộc Song Ngư, còn anh??
    ?oTôi sinh ngày 13 tháng 11, thuộc Hổ Cáp, sao lại hỏi cái này??
    ?oEm muốn biết mình có hợp nhau hay không mà.?
    ?oTrên đời này, không có các chòm sao không hợp, chỉ có những con người không hợp nhau?
    ?oCâu trả lời rất xịn. Mình nâng cốc vì câu nói này đi anh.?
    Cô ấy nâng cốc cô ca, bắt chước các nhân vật võ hiệp, làm động tác cạn chén.
    Nhìn một cô bé sôi nổi đáng yêu bắt chước đàn ông làm ra vẻ khảng khái quả là thú vị. Tôi cũng nâng cốc chúc mừng, cạn chén. Tôi chạm phải ngón tay cô ấy. Có lẽ vì cô ca, ngón tay cô ấy lạnh đến lạ thường.
    Đây là lần đầu tiên tôi chạm vào cô ấy. Sau đó, trong đầu tôi chợt lóe lên ý nghĩ ?othân thiết?.
    Thân thiết hay thân mật? Mật ngọt hay bí mật? Nếu mỗi trái tim con người là một kho với đầy rẫy bí mật nhưng bị khóa im lìm. Vậy chỉ nếu anh may mắn, thì trong cả cuộc đời mình, anh mới gặp được một đôi người có trong tay chìa khóa để giải phóng những bí mật của lòng mình. Thế nhưng, có những người mà bí mật của chẳng bao giờ được mở ra, suốt cuộc đời.
    Và khi tôi chạm phải ngón tay lạnh như băng của cô ấy, tôi bỗng thấy đó là một chiếc chìa khóa. Một chiếc chìa khóa có thể mở cửa trái tim của tôi.
    --------------------

    Nhận thấy cốt lõi của sự việc
    . ^.^ .tôi sống chân thật và giản dị
  5. gio_bien77

    gio_bien77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    685
    Đã được thích:
    0
    Mọi người đi đâu hết rồi nhỉ. Về nhà tiếp khách đi chứ. Đông người đến thăm nhà mà chỉ có mấy người ở nhà là làm seo????
    Chào mừng mọi người đến chơi
    Lày thì hoa
    Lày thì bia
    @ALL: Định làm size 6 nhưng sợ "đụng hàng" với kủng nên chơi size 4
    [​IMG]
    Được gio_bien77 sửa chữa / chuyển vào 11:49 ngày 12/10/2006
  6. yeumaudo

    yeumaudo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    1.640
    Đã được thích:
    0
    Chào cả hang. Chúc cả hang một bữa trưa ngon miệng.
    Khách mời à. . Làm vại bia cho mát nhé.
    @Khoai: tớ cũng thầy thắc mắc là sao cậu lại không ngủ được. Cậu đã nhận lại con Jupiter màu đỏ rồi cơ mà.
    @Ruoi: hi, hôm qua tớ được nghe câu chuyện trên tàu hay cực. Cậu có thích mua bản quyền không Mua nhanh kẻo tớ lại bán cho nhà Rắn thì cậu chít.
  7. phap

    phap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2003
    Bài viết:
    1.089
    Đã được thích:
    0
    Thú thật cô cũng hơi bựn. Lại nữa là chuyện cảm xúc. Giờ cứ thấy thế nào ấy. Có gì chiều chiều buồn buồn khéo lại ngồi nghẹo đầu nghẹo cổ kể kỷ niệm khó quên cho cả nhà nghe ấy chứ.
    Mọi người cười tạm ứng đi cho em vui. Vì thú thật chuyện của em chả buồn cười tẹo nào. he he. Dạo này mình post bài "duyên vô " y như anh Hà khoai.
    Ô kìa! Miếng pho mát của em đâu rồi????
  8. thanhkungcopperhead

    thanhkungcopperhead Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2006
    Bài viết:
    1.078
    Đã được thích:
    0
    @Giờ-biến: có mỗi 2 đứa mình trông nhà. Đếk đủ chân làm vài ván, nhể.
  9. Aquarius7X

    Aquarius7X Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2006
    Bài viết:
    771
    Đã được thích:
    0
    Hi cả hang, tớ vào điểm danh đây
    @ Hâu mi: Không phải chỉ có mỗi tớ than thân trách phận đâu. Các nàng khác cũng lo lắm đấy, kiểu này mà cuối năm bị vào danh sách bốc thăm thì chắc chắn ăn món rau sạch hết rồi còn gì

    @ Khoai: Quái sao nhiều người nể cậu thế nhỉ, tớ thì cứ nghĩ Khoai nhà mình mất ngủ kiểu ''phản ứng chậm''. Thì tối hôm kia uống cái gì gì ấy, lại còn được ''tay vịn'' của Alanh nghịch máy nữa, thế mà mãi đến tận tối qua mới mất ngủ. Công nhận tớ cũng hết lời dẫn
    @ Phap: Em ơi cứ kể kỷ niệm nào chuối nhất vào, đảm bảo ai cũng nghĩ ''con bé nay hâm hơn mình'' và thế là tự nhiên cười thôi đâu cần phải pha trò
    @ all: Thứ 7 tớ không đi hội thảo PR được đâu, phải ở nhà canh miếu rồi. Chúc các bác vui vẻ, đi về có thêm nhiều điển cố điển tích nhà ĐT nhá
  10. hangivy

    hangivy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/05/2006
    Bài viết:
    511
    Đã được thích:
    0
    Hưởng ứng chương trình kể cho nhau nghe. Em trích nhật ký Fansipan tặng mọi nguời nhé! đặc biệt thương yêu gửi tới chị Notes, Aqua, Obli, và Lười quá, những người dự định leo Fan đợt tới:
    Tối 04/10/06:
    9h30 PM Cả đoàn tập kết tại ga Hà Nội đường Trần Quý Cáp
    10h PM lên tàu
    10h30 PM tàu chuyển bánh, bắt đầu cuộc hành trình
    Đoàn đi gồm 15 người 9 gái xinh và 7 trai đẹp
    có 2 người tầm tuổi mình đều là nữ. hehe!! túm lại là mình thấy "gái già" con nào cũng máu
    Trên tàu vui vẻ, tán róc, hát hò, làm quen một số người chưa gặp. đến 12h thì mình bỏ cuộc chơi leo lên tầng 3 đánh một giấc ngon lành chuẩn bị tinh thần cho ngày mai leo núi.
    Ngày 05/10
    Đến Lào Cai rồi, đi ăn sáng nào!!!
    sau 30 phút ngồi trên ôtô, các cô nàng méo hết cả mặt, khẩu phần ăn sáng dường như không chịu yên phận trong dạ dầy, thi nhau đòi ra ...keke
    10h00 cả đoàn có mặt tại Nature Tour 24 Cầu Mây, thị trấn Sapa (Giám đốc Quang Thắng 0912 27 0068 - 020 872 094)
    10h30 xuất phát nào
    Cung đường bắt đầu hành trình sẽ đi từ bản Cát cát, chỉ mất khoảng 10 phút ôtô từ thị trấn là đến chân núi, cả đoàn lục tục những bước đầu tiên của cuộc hành trình.
    Đến con suối Bạc của bản Cát Cát thì mình có thời gian ngồi ngắm nghĩa mọi người đang lộn xộn đeo tất chống vắt, các porter người Mông phát sóng ngắn, xì xồ cóc hiểu gì cả. Anh chàng guide tên A Sàm tranh thủ thổi amonica, nghe chuối thế, hehe
    12h22'' Có 4 người trong đoàn bị lạc bao gồm : Trưởng đoàn -Hùng, Linh, Giang, Megumi -cô bạn gái người Nhật, đợi lâu vừa mệt vừa đói
    13h27''Đã lên đến chỗ nghỉ trưa. Mình khóc một cách ngon lành vì sợ vắt, nhiều quá nó bò lổm ngổm ngoài và còn tấn công chui cả vào trong giầy, hic!!! mấy porter nhìn thấy mình khóc vì sợ vắt vừa cười vừa an ủi, hihi. nhát chết thế chứ.
    Cung đường không có gì là quá khó, vẫn chưa vào tới rừng già, thoảng lại gặp vài người Mông đi rừng lấy củi hay lấy thảo quả. Kỳ lạ, mình cứ nghĩ cây thảo quả là một loại cây thân gỗ cao lớn như cây Trám hay cây Quế nhưng nó lại là một cây thân cỏ, trông giống hệt cây rong riềng, lá to bản, mọc riêng lẻ hoặc thành từng khóm. Người Mông trồng cây thảo quả trong rừng khoảng 3 -4 năm thì bắt đầu được thu hoạch, thu hoặc được chừng 3-4 năm thì cây chết. quả thảo quả dài và màu đỏ tươi, mọc lên từ gốc cây.
    Ngoài ra còn có những cây mua rừng thật là lạ với những chùm hoa màu tím, bạt ngàn và mênh mang. Trời đầy sương mù, lác đác vài hạt mưa, không khí trong lành và thật sảng khoái.
    15h18'' Chặng nghỉ thứ 2: Mình luôn là người đi đầu, thế cũng có cái hay, mình sẽ có nhiều thời gian để nghỉ hơn những người đi chậm. Vắt nhiều quá đến mức mình buộc phải xác định sống chung với nó, chẳng thèm sợ nữa, hic!!
    Trên đường đi ngang qua một cái lán của người Mông đang sấy thảo quả. cái lán đơn sơ làm bằng hóp, có một cái sàn cao hơn mặt đất khoảng 1.5 m trên để thảo quả và lá chuối khô, bên dưới đốt củi lấy hơi nóng bằng những cây củi to đùng. khoảng xép để phơi thảo quả chiếm khoảng 1/2 diện tích lán. 1/2 còn lại thì 1 bên là cửa vào và một cái "ổ" mình gọi là ổ vì trông nó thật sự rất bẩn, được lót bên dưới bằng một ít lá khô, bên trên có 2 cái chăn len cáu bẩn, khiếp!!!
    Bắt đầu vào đến cửa rừng già, cây cao và vươn thẳng rất cao rồi mới bắt đầu chẽ tán. Rừng già được chia thành 2 tầng, tầng trên là những cây thân gỗ cao thẳng tắp tầng dưới là rừng thảo quả của người Mông
    Cả đoàn ngồi nghỉ tại một con suối, nước trong vắt và lạnh tê tay. Rừng già âm u, và lạnh sương mờ mịt giăng khắp, cả ngày hôm nay mình chưa nhìn thấy mặt trời.
    Một porter già - Mang trên đó cả cái balo nặng trịch của mình, cười tươi rói, nụ cười của người vô tư lự. Mình yêu những nụ cười tươi của cuộc sống không suy tư.
    16h18''
    Nghỉ!! Rừng già như sập xuống, không còn bóng dáng của Thảo quả, chỉ còn lại rừng hóp, sương mù vẫn dày đặc, thoảng lắm mới lóe ra một khoảng trống ánh sáng.
    Một cô bé trong đoàn bị đau bụng, người porter già đã cài cành dương sỉ vào thắt lưng cạnh bụng và nói chỉ vài bước chân nữa sẽ hết đau. hihi!! cách chữa bệnh của người Mông, chẳng biết do tâm lý hay do cành dương sỉ mà cô bé đó khỏi đau thật.
    Càng lên cao, không khí càng loãng và càng lạnh, rừng già lạnh lùng nhưng quyến dũ.
    17h Đến chỗ cắm trại rồi, Trại cắm trên một khoảng đất bằng phẳng bên cạnh đầu nguồn một con suối, mấy người porter đang chuẩn bị cho bữa tối.
    Anh Vinh cởi giầy thấy một chú vắt tròn xoe, căng mọng máu, èee, khiếp!!!!
    Cái đoạn leo cuối cùng mình mệt quá, nhiều lúc cảm giác như chân sắp rời ra không còn tuân theo chỉ thị của cái đầu nữa. Rễ cây chằng chịt ken với nhau thành những bậc thang, thỉnh thoảng mình lại bước hụt vào những thảm lá mục" đất dưới chân như đầm lầy ấy nhỉ!" một anh chàng cùng đoàn phát biểu. Tự dưng mình lại liên tưởng ngay đến câu chuyện " cái chết giữa đầm lầy" trong tập chuyện selochom.
    17h45'' Nhóm đi sau bắt đầu tới và vẫn còn một đoàn đang hò hét đằng sau
    Cao độ 2.100 Thời tiết lạnh, mình phải quàng khăn và mặc áo ấm, có thể đêm xuống thời tiết sẽ lạnh tới 7o hic!! Mình là bộ trưởng bộ chống rét đấy, sợ lạnh lắm.
    Buổi tối: Nhồi nhét 15 người trong một căn lều rộng chừng 6-7m2. ngồi xếp thành vòng tròn thì phải co chân hoặc ngồi kiểu Nhật.
    Hôm nay là sinh nhật của Linh và Văn Huy, sau khi ăn cơm xong mọi người bắt đầu giao lưu và uống rượu.
    Tranh thủ lúc người Mông và người Kinh đang giao lưu rượu chè mừng sinh nhật, một đoàn gái xinh 5 cô quyết định để lại vài kỷ niệm lại rừng già . Được sự hỗ trợ của 2 bác porter già cả bọn sau 2 phút đã yên vị trên lưng chừng núi với những tiếng chí choé, phá tan sự tĩnh lặng của đêm. ...."Em đi nhẹ cho em đi trước"..."oái các chị ơi, em bị tắc rồi"..."tắt đèn pin đi, em ngượng nó không ra"...."chị ơi em được một nửa rồi"....bó tay....
    Trong lều các trang nam tử vẫn đang say sưa với chén rượu, trăng sáng, rừng thăm thẳm..Cuộc sống thật là đơn giản và đẹp.
    Ngày 6/10/2006
    6h sáng một tiếng còi đánh thức khua cả đoàn dậy. lục tục thức giấc, lục tục buôn dưa lê.
    Lần đầu tiên mình ngủ trong rừng và trong một cái túi ngủ như thế, toàn thân đau ê ẩm. Nhưng dù sao mình cũng là một trong những người may mắn thứ nhất vì cái túi ngủ của mình có khoá, thứ 2 là mình chui vào giữa nằm nên không bị lạnh. Có một cặp tình nhân ngủ chung 2 túi ngủ, buổi sáng lạnh quá, cô gái bị choáng suýt ngất.
    Giữa rừng già, cô đơn và bé nhỏ, mình thấy sự gắn kết đến kỳ lạ, mới ngày hôm qua chưa biết gì về nhau vậy mà chỉ sau một đêm đã trở nên thật là thân thiết, cái tình con người nó mạnh thế. Mình yêu những giây phút đấy.
    7h ăn sáng. cái bát mì tôm to đùng với thịt và rau. mình không ăn được, hic!! sợ mì tôm.
    7h30 chuẩn bị lên đường nào, lại nai nịt gọn gẽ , tất chống vắt, áo khoác, khăn ....
    8h30 xuất phát. một trục trặc nhỏ, có sự tranh cãi của trưởng đoàn vì không đủ porter để mang đồ cho các bạn gái. không sao, cuộc sống có bao giờ là trọn vẹn đâu, chẳng có gì là hoàn hảo cả.
    Quãng đường khó đi hơn một chút, vào sâu trong rừng hơn một chút, thi thoảng nhìn thấy dấu vết của những con sóc, con chồn bằng những quả cây bị ăn hết ruột, nhưng mình không nhìn thấy một con vật nào cả. Đoàn đông quá nó sợ. Điều sung sướng nhất là gần như không còn vắt nữa, lên cao và lạnh nên vắt không sống được.
    Trời bắt đầu mưa như trút, mình không có áo mưa vì để trong balo porter mang.
    Cung đường hôm nay khác hơn một chút so với ngày hôm qua, mình đi dọc theo một con suối. Đây là một cung đường vượt qua các núi nhỏ trước khi tới chân của đỉnh cao nhất, nên cứ lên dốc rồi lại xuống dốc. có 2 loại rừng đặc trưng của cung đường ngày hôm nay là rừng trúc và rừng sậy, hay sạt.
    Trời tiếp tục mưa, bầu trời như được phủ một tấm khăn trắng, phía trước mờ mịt. thoát ra khỏi rừng trúc thì rừng sạt xuất hiện gió lại vi vút, cứ thế thoảng lắm lại chen vào đó một khoảng rừng già với cây to, rễ chằng chịt. có một điều rất hay là rừng trúc hay rừng già thì cây đều được phủ một lớp rêu dầy và xanh mướt, mịn như nhung, nhưng chạm tay vào thì ướt hết.
    Khoảng 10h trưa thì mình tới cao độ 2.500. chỗ đó có mấy tảng đá và một cây tùng, vách đã cheo leo, trời mờ mịt, mưa giăng giăng...mình cũng thật là liều khi trèo lên ngọn cây tùng chụp ảnh, và quan trọng hơn chỉ là có được cảm giác của sự nguy hiểm. Cành cây vươn ra, còn dưới chân là vực, hic!! rơi xuống một cái thì còn gì là mình nữa. Đôi khi mình cứ thấy mình hành động cứ như no brain ấy . Giờ nghĩ lại thấy sợ thật.
    12h: đến chỗ nghĩ trưa rồi, lạnh quá!! mình ướt hết, quấn cái áo mưa quanh người, mình thay đồ một cách tự nhiên như con điên, hehe!! sáng nay tụi con gái còn chẳng thèm che đậy gì ấy chứ, buồn cười thật!!!
    1h30'' tiếp tục hành trình nào.
    3 người tụi mình bị lạc nhóm, nhóm porter đi trước nhanh quá, không theo kịp, nhóm sau thì chậm quá, mình không muốn dừng lại lâu, vì chỉ dừng lại một lúc là lạnh không chịu được, trời vẫn tiếp tục mưa, 3 người men theo con suối đi xuống. Cái cảm giác sờ sợ khi lạc trong rừng già nhưng vẫn liều lĩnh đi, quãng đường không khó nhưng cũng đủ rùng mình nếu lạc giữa rừng thẳm. cuối cùng thì tụi mình vẫn về đến địa điểm cắm trại sớm hơn với đoàn đi sau hơn 1h đồng hồ.
    Gần 6h tối, cả đoàn lục tục về đến trại, lại nhốn nháo, lại ồn ào, lại chí choé, cười cười, nói nói...
    7h30 ăn tối
    [​IMG]
    Trời vẫn lác đác có hạt mưa. Đêm không trăng, sương xuống thấp, lạnh đến rùng mình. Mình chui vào trại và một lúc sau đã tập hợp được một nhóm buôn dưa lê.
    Trung thu, không trăng, rừng già sầm sập như doạ nạt những kẻ yếu bóng vía với những cơn mưa rừng day dứt. Mình không sợ nhưng cảm thấy hơi mệt mỏi. không phải một trung thu như mình mong ước, nhưng vẫn còn đó giấc mơ chinh phục đỉnh Fansipan.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này