1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gia đình... hãy viết về gia đình.

Chủ đề trong '1985 Hà Nội (1985 Club)' bởi Nguyet-ca, 01/10/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. HalfDemon

    HalfDemon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2002
    Bài viết:
    174
    Đã được thích:
    0
    làm được điều gì thế, không đánh mất quyển sổ thành tích à [:))]
  2. HalfDemon

    HalfDemon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2002
    Bài viết:
    174
    Đã được thích:
    0
    mà "anh" trong ngoặc kép là sao thế, là anh đại ca đầu gấu kia à, hay là "anh" này có gì đặc biệt hả (pêđê maybe?!?), không hiểu không hiểu...
    tác giả đâu rồi giải thích hộ xem nào
  3. one-courage

    one-courage Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    1.345
    Đã được thích:
    0
    anh trong ngoặc kép thì đã sao, cả cai BOX này đều hiểu mà bạn he he he
    còn cái chuyện về cuốc sổ tổ quốc ghi công là chuyện nội bộ. Ko nên nói ra làm gi` bạn a he he he Chỉ có trời biết , đất biết, đại ca biết và tớ biết, còn chả ai biết hết. Nói chung như thế tốt hơn he'''''
    To Love Is To Live and To Live Is To Die
  4. HalfDemon

    HalfDemon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2002
    Bài viết:
    174
    Đã được thích:
    0
    ờ biết đâu tớ là đại ca thì sao hở,
    chào đệ, năm ngoái huynh đệ mình gặp nhau ở chùa trông đệ vẫn thế, huynh có gửi lên tivi nhắn tìm đồng đội mà k0 hiểu đệ chết mất xác đâu rồi, giờ huynh phiêu bạt lên đây mới biết đệ ở chốn này, nay gặp nhau rồi hôm nào huynh đệ ta ra quán làm điếu thuốc chén rượu đệ thấy thế nào....
    thôi chấm hết nhé không chit chat nữa, trả topic này về đúng chủ đề của nó, các bác tiếp tục nói về gia đình đi...
    Được HalfDemon sửa chữa / chuyển vào 03:24 ngày 13/10/2002
  5. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    Tôi có một người bạn, quen nhau được hơn 4 tháng, nhưng do nhiều chuyên đưa đẩy nên tự nhiên lại thành thân. Một người bạn đặc biệt.
    Tạm gọi người ấy là A.
    A là con một, mẹ A đi công tác 3 năm, mới đi đầu tháng 6 này, nhà A rộng thênh thang, chỉ có 2 bố con và một chú cún dễ thương. Không gian của A là một căn phòng rộng, có đủ computer, TV, hifi stereo, telẹphone và đương nhiên, cả internet. Đó là những gì tôi biết về A khi một lần tình cờ đưa A về nhà ( A không đi xe ).
    A bảo ??ođể xem bố có nhà không ??o , gọi mãi chả thấy ai, A đưa tôi vào nhà. Chúng tôi ngồi nói chuyện về âm nhạc. Một lúc sau tôi thấy ai đó gọi vào máy cell phone của A, thấy A nói ??o bạn con ấy mà, bạn con, bạn con...??? vẻ như phân trần. Ngay khi A cúp máy, tôi hỏi ??o Ai vậy ? ??o. A bảo ??o Bố ??o. Tôi tròn xoe mắt ngạc nhiên, vì tôi không thể nghĩ rằng chỉ trong một căn nhà mà bố lại gọi vào máy di động của con chỉ đề xem ai đến nhà. A bảo bố A không thích con gái đến nhà, à ra vậy. Nhưng đó có phải chỉ là vì bố tôn trọng A ? Tôi không biết.
    Đôi khi tôi thấy A cô đơn, A bảo vì A là con một, nhưng tôi nghĩ không hoàn toàn thế. A bảo A sẽ đi du học , sang với mẹ. Uh, thế thì A sẽ được ở gần mẹ, nhưng lại không có bố ở bên. Còn bây giờ thì A lại có bố, mà không có mẹ ở bên. Gia đình là hạnh phúc, vậy một hạnh phúc chỉ còn phân nửa, hạnh phúc không tròn vẹn liệu có gọi là hạnh phúc ? Tôi biết A già dặn trước tuổi, chín chắn trước tuổi, và tôi không có gì phải lo cho A cả. Tôi chỉ băn khoăn. À, nhưng A đừng băn khoăn khi thấy tôi nói thế, và cũng đừng giận tôi... A nhé !
    Ở nhà A về, tôi nghĩ đến cô bạn mà bố, một nhà thơ có tiếng, vừa mới mất. Chị ấy vẫn sống vô cùng ý nghĩa với những hoạt động nhân đạo ở một CLB từ thiện, và nhìn vào đôi mắt chị, tôi vẫn thấy ánh lên những tia nghị lực. Bỗng nhiên tôi thấy xấu hổ, nỗi ngượng ngùng tràn ùa vào tôi, làm tôi đỏ bừng mặt. Tôi vẫn chưa thực sự biết yêu gia đình mình , vì tôi vẫn chưa bao giờ biết mất mát một điều gì thật sự lớn lao. Người ta chỉ biết yêu khi người ta mất mát.....
    Một lần nữa nhắc lại là A đừng giận tôi khi đọc bài này, A nhé !

    ...sao mà chua cay...Đam mê đã khổ, nhưng không có can đảm theo đuổi đam mê còn khổ hơn...
  6. laughter

    laughter Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/12/2000
    Bài viết:
    606
    Đã được thích:
    0
    Gia đình là cái nôi nuôi dưỡng con người . Mỗi gia đình một hoàn cảnh . Người thì chỉ có bố , ngưòi chỉ có mẹ , người lúc có bố ,lúc có mẹ , người thì có cả bố mẹ nhưng suott ngày cãi vã....Khi gia đình nặng nề như thế nhiều lúc người ta chỉ muốn đi đâu đó thật xa , bỏ lại tất cả ở phía sau . Còn bao nhiêu người khác chỉ mong 1 lần đươcj gọi cha , gọi mẹ . Tôi cũng có câu chuyện này kể cho mọi người nghe .
    B sống với ông bà từ nhỏ . Cha B suốt ngày say xỉn . Mẹ B dứt áo bỏ cha con B ra đi . Cha B càng uất , cứ quay ra đánh đập B . Mỗi lần đến lớp , B luôn phải biện minh với bạn bè về những vết bầm tím . " Tớ bị ngã xe " , " Tó bị trượt cầu thang " ...
    Bố B rồi cũng bỏ B mà đi . B phải ỏ với ông bà . Nhưng ngày ngày vẫn đi lân la tìm bố ở khắp các quán rượu . Rồi làn nào quay về B cũng khóc . " Chắng có bố , mẹ , thì B như con chó đi hoang , cần người âu yếm , đánh chửi mình mà cũng chẳng có " Nếu như các bạn , liệu các bạn có đi tìm bố như B ? Tìm bố để lại bị đánh ddập và chửi bới ? Tìm để hàng ngày phải thu dọn những mảnh bát vỡ mà mỗi lần say bố lại quăng quật ? Vậy mà B đã làm thế chỉ để có 1 gia đình ( mặc dù chưa đúng nghĩa của nó ) .
    Có những lúc ta nhận ra cha mẹ cũng chẳng hoàn hảo , cũng đánh đập mạt sát con cái ...nhưng dù thế nào đi nữa đó vẫn là gia đình của mình . Và vẫn phải yêu lấy nó hơn yêu bản thân mình vậy. Còn A trong chuyện NC kể cũng có những nỗi khổ riêng . Nhưng điều tôi quý ở A là chưa một lần A kêu thán về gia đình mình , A vẫn lần lượt chăm sóc ba , mẹ bằng cách này hay cách khác . Dù ba mẹ thế nào , tôi vẫn chỉ thấy tình yêu gia đình trong A nồng ấm .
    A , B , ...cả tôi và bạn ...hãy cố gắng yêu lấy gia đình của mình . Thà có một cái bát sứt của riêng mình còn hơn đứng nhìn những người khác nâng niu chiếc bát ngọc của họ . " sứt " hay " ngọc " cũng còn phụ thuộc tâm tư của mỗi người . Biết đâu đối với tôi bát sứt ấy lại là bát bạch kim thì sao ? hi`hi`
    ...
    LAUGHTER@
    Life without laughter would be dull ! ;-p
  7. girlvuitinh_85

    girlvuitinh_85 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    531
    Đã được thích:
    0
    Gia đình là một đề tài chẳng nói hết được.Nhiều khi bạn buồn bạn vui thì người luôn ở bên và hỗ trợ bạn chính là gia đình của bạn.Chẳng biết thế nào chứ tôi thì quý bố của tui lắm(tria với mọi người thjuờng thích mẹ)nói thế chứ ko phải là tôi ko quý mẹ đâu nha.Bố tui thường kiểm điểm tui khi mắc lỗi.Nhưng mà tui chỉ rút kinh nghiệm làn đó rồi lại vi phạm lần sau.Thật là chán phải ko?Hic..hic....chẳng phải là con ngoan.hưng vẫn luôn muốn nói to rằng BA MẸ ƠI CON YÊU HAI NGƯỜI
    Love never ends.
    May cherished memories comfort you at this time
  8. zhaowei85

    zhaowei85 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    444
    Đã được thích:
    0
    Khi nhìn một đứa bạn hết sức hồn nhiên, vô tư, cười đùa suốt ngày bạn có nghĩ rằng nó có hoàn cảnh đặc biệt không? Đặc biệt ở đây có thể là bố hoặc mẹ mất sớm, bố mẹ li dị, hay bị bố mẹ đánh chửi , bố đi tù???Chắc chắn là các bạn sẽ hết sức ngạc nhiên vì tại sao nó vẫn bình thường được như vậy. Không phải ai cũng muốn đem chuyện gia đình của mình để tâm sự với người khác, trừ đứa bạn thật thân thiết bởi họ không muốn bị thương hại hay bị bạn bè nhìn với con mắt khác. Bạn đừng nghĩ rằng hạnh phúc của những người đó không trọn vẹn. Có thể với bạn hạnh phúc là một mái ấm yên vui còn với họ hạnh phúc chỉ là những điều thật giản dị, được học tập, được vui đùa, tán chuyện với bạn bè, được ở bên những người thân yêu???Vì vậy bạn đ ừng nên băn khoăn, khi chúng ta coi họ là những người bạn bình thường thì chính chúng ta đã giúp họ quên đi nỗi đau khổ của riêng mình và khiến cho họ cảm thấy hạnh phúc.

    Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
    Vô duyên đối diện bất tương phùng

    anhcva
  9. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    Thực sự đối với gia đình mình,ai cũng có chuyện để suy nghĩ.Với bố hay với mẹ đều như vậy. Nói đến mẹ,hôm trước lớp Văn bọ tớ có buổi hội thảo về mẹ.Tớ cảm thấy tự hào rằng chúng tớ có thể nói thẳng với nhau ,với cô giáo chủ nhiệm những suy nghĩ không chỉ về mẹ mình mà còn về gia đình .Cô chủ nhiệm bọn tớ có thể nói cách bọn tớ hai thế hệ ,thực sự có nhiều bất đồng trong quan điểm,cách sống .Thời gian trôi qua ,bọn tớ hiểu nhau hơn và hiểu cô hơn .Trong buổi nói chuyện tâm tình ấy , bạn tớ ,có đứa coi gia đình chẳng khác gì địa ngục ,chỉ là chốn trọ trong ngày ,có đứa giai đình đổ vỡ ,thương mẹ nhưng chẳng biết làm gì.Những đứa bình thường cười nói vui vẻ hân hoan bây giờ mới bộc lộ những thứ bám rễ trong tâm .Chứng kiến giọt nước mắt của bọn nó ,tớ hiểu bọn nó chịu đựng rất nhiều .
    Gia đình dù sao cũng luôn là gia tài không thể sẻ chia của mỗi người .Nhìn ra ngoài mới thấy mình thật hạnh phúc dù viên ngọc quý báu của mình dù hay không vẫn có chút tì vết.Gia đình đôi khi chỉ là phút bình yên khi mẹ quan tâm chăm sóc.

    Với tôi ,đời là "hội chợ phù hoa"(Vanity Fair)

Chia sẻ trang này