1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GIÁ NHƯ

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi taicuc, 05/06/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. taicuc

    taicuc Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    480
    Đã được thích:
    3
    NÍU
    Có điều gì níu chân ta trên phố
    Cỏ ư? Phố trụi cỏ từ lâu
    Từ ngày thị xã lên thành phố
    Cỏ thôn quê hóa đô Mỹ nhạt màu
    Người ta đổ xô vào những liên doanh
    Rũ bỏ những gì thuộc về quá khứ
    Phút nhớ về em chỉ còn khoảng lặng
    Không gian chiều bàng bạc cô đơn...
    Dù không muốn ta vẫn về với phố
    Chẳng có gì níu chân thì dừng trước ngã ba
    Con đường ấy giờ đã mang tên phố
    Em đi qua có nán lại đôi giờ?
    Đêm ta ngủ nỗi nhớ về quấy rối
    Em ám ảnh ta bằng những tiếng cười
    Ừ thì cứ mơ một ngày xanh phố
    Thảm cỏ mềm níu ta lại gần em...
    04/09/08
  2. hoagaobensong

    hoagaobensong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2006
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0

    Giá Như
    Giá như đừng có gặp anh
    Em đâu đến nỗi tuổi xanh bạc đầu
    Giá như hết được âu sầu
    Em đâu đi dưới mưa ngâu một mình
    Giá như người chẳng vô tình
    Thì em đâu nỡ giữ hình bóng ai
    Giá như gió chẳng thấm vai
    Thuyền sang bên mới đã thay đổi lòng
    Giá như sông đổi được dòng
    Thì em đổi cả cuộc đời yêu anh.
    (hoagaobensong)
    ___________________
  3. taicuc

    taicuc Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    480
    Đã được thích:
    3
    THặ VIỏắT TRONG MTA HOA SỏằđA
    - tỏãng Q-
    Trang sỏằ. câ, nỏằ-i buỏằ"n câng câ
    CỏÊ nhỏằ> thặặĂng câng 'Ê câ càng
    MỏằY cỏằưa 'ón hặặĂng hoa sỏằa
    Hơnh nhặ nỏằ-i buỏằ"n sỏp sỏằưa sang trang
    .
    Anh xuỏằ'ng phỏằ' mỏằTt chiỏằu trỏằY gió
    Hà NỏằTi thu sao lỏĂnh 'ỏn bỏẵ bàng
    Phong phanh Ăo ai ngặỏằÊc vỏằ quĂ khỏằâ
    BỏằƠi thỏằi gian nên khoâ mỏt cay?
    .
    ỏằê nỏằ-i nhỏằ> 'óng 'inh thành kỏằã niỏằ?m
    CÂu thặĂ xặa nhặ lỏằi hỏằâa lỏằĂ làng
    Mạa 'ôi lỏằâa xỏằâng 'ôi...anh khâp cỏằưa
    Đỏằf mạa thu hoa sỏằa bỏằ>t mênh mang...
    P/S Thỏưm chư không có cỏÊ thỏằi gian 'ỏằf nhỏc vỏằ nhỏằng chuyỏằ?n 'Ê câ. Xât cho cạng tơnh yêu chỏằ? nhặ món 'ỏằ" cỏằ. vô giĂ trỏằ , tỏằ nhiên thăm nói chuyỏằ?n vỏằ>i mỏằTt ai 'ó, thăm mỏằTt ly rặỏằÊu mạa 'ông cay nỏằ"ng trong cỏằ. nghe lòng mơnh rÂm ran...
    Mạa thu ỏằY Hà NỏằTi ngặỏằi ta gỏằi là mạa cặỏằ>i. Nỏằ. 'ỏĐu mạa bỏng chuyỏn vỏằ thfm Bỏc Ninh, nặĂi cỏằƠ Quang vỏằôa thành anh Quang trong mỏằTt 'Ăm cặỏằ>i thôn quê. Xe chỏưt cỏằâng không hỏn vơ tỏằ>i 10 ngặỏằi nhât vào mỏằTt chiỏc xe 6 chỏằ-, hơnh nhặ chưnh nhỏằng toan tưnh trong 'ỏĐu mỏằ-i ngặỏằi khiỏn cho chiỏc xe thêm chỏưt chỏằTi...Chỏc còn mỏƠy ngày nỏằa ngặỏằi câng " 'ôi lỏằâa xỏằâng 'ôi" nhặ chuyỏằ?n xặa làng Vâ ĐỏĂi! Không biỏt nhỏằng sĂng mai khi mỏằY cỏằưa phòng thoỏÊng mỏằTt chút hoa sỏằa 'ỏằng lỏĂi ngoài tàng cÂy kia ạa vào phòng, có nhỏằ>?
    " Em mỏằY cỏằưa phòng mỏằTt sĂng tinh mặĂ
    HặĂi lỏĂnh ạa vào rung bàn tay nhỏằ
    MỏằTt thoĂng hặặĂng 'êm nhặ còn luyỏn tiỏc
    ThĂng chưn trỏằi trong hặặĂng sỏằa cay nỏằ"ng"
    ỏằê thôi, quĂ khỏằâ...
  4. taicuc

    taicuc Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    480
    Đã được thích:
    3
    XONNE THÁNG MƯỜI
    Đừng gọi anh lúc đêm khuya
    Anh trằn trọc anh làm sao ngủ nổi
    Nỗi nhớ như làn chỉ rối
    Tàn đêm gỡ mãi không ra.
    .
    Đừng gửi cho anh những cơn mơ
    Anh sợ khi thức dậy
    Chông chênh vòng tay buồn dâng khóe mắt
    Cà phê uống cũng say mèm....
    .
    Hà Nội vào mùa trở gió rồi em
    Mùa chim cu gáy về làm tổ
    Mùa hoa sữa bừng bừng nhớ
    Mùa heo may lạnh đến se lòng
    .
    Tháng mười chim sáo sang sông
    Anh gom thương nhớ thả rong vườn nhà...
  5. taicuc

    taicuc Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    480
    Đã được thích:
    3
    MÀU
    --Việt Phương-
    Ba mươi năm trước em từng viết thơ cho con của chúng ta
    Từ cái thời em chưa là mẹ
    Con chẳng bao giờ sinh ra mà được nâng niu thế
    .
    Cái cuộc đời không dễ thành đôi
    Cái cuộc đời không dễ chia hai
    .
    Bây giờ em đã rất xa ở một chân trời khác
    Mà thế đấy có chút gì lạ thật
    Em cứ là cơn nấc tuổi thơ
    Uống bao nhiêu tháng năm để chặn cũng không vừa
    .
    Em cứ là bậc thềm em cứ là bậu cửa
    Hàng ngày bao lần anh vào ra
    Em cứ là vết loang lổ trên trần nhà
    Nhìn anh, nhìn anh, nhìn anh da diết
    Em cứ là những tinh mơ tê tái rét
    Phanh cổ áo ra cho gió xiết vào da
    Em cứ là cơn giông đầu mùa
    Đi đầu trần hứng dòng mưa xối xả
    .
    Em cứ là cái khoảng cách chập chờn sương phủ
    Suốt cả đời anh vất vả vượt qua
    Em cứ là giữa mịt mù vũ trụ
    Một chấm sao không ngủ cuối thiên hà...
    P/S Bài thơ này của nhà thơ Việt Phương được đăng trong mục thơ chọn của báo TT&VH cuối tuần. Nghe nói là một trong số hàng trăm bài thơ tình của anh. Tôi đọc mà bàng hoàng, lâu lắm đọc thơ mới có cảm giác thảng thốt, xót xa đến thế. Té ra cái ẩn ức trong tình yêu muôn đời vẫn lắng trong tâm tưởng của biết bao con người. Mấy ai trong cuộc đời này trọn vẹn được với người mình yêu?
    Lại nhớ năm nào cũng vào một ngày mùa thu đọc bài bình thơ Áo lụa Hà Đông trên sân khấu CLB Người yêu thơ của đài truyền hình Việt Nam lúc đi xuống ra ngồi ở Mơ quán nghe Phương bảo: "anh và Q chia tay nhau rồi à, bọn em nghe hai bài bình như hai lời đáp tạ từ cho nhau". Lúc viết bài bình ấy mình đâu có nghĩ như thế. Tình yêu như một sự ám ảnh vẫn cứ dằn vặt mình chẳng kể chi đến ngày tháng. Người con trai và người con gái trong bài thơ này hẳn đã từng rất hạnh phúc, thậm chí họ đã từng toan tính truyện trăm năm:
    " Ba mươi năm trước em từng viết thơ cho con của chúng ta
    Từ cái thời em chưa là mẹ"
    Nhưng cuộc đời trớ trêu,cuộc đời nhiều ngả rẽ mấy ai đi được đến cuối con đường tình yêu? Câu thơ xa xót:
    " Cái cuộc đời không dễ thành đôi
    Cái cuộc đời không dễ chia hai"
    Chỉ còn lại những dằn vặt đêm đêm. Anh đã từng đi tìm những người con gái khác, chỉ để quên em. Nhưng càng cố quên anh lại càng nhớ thêm, tình đầu tưởng mong manh như pha lê lỡ tay là rơi vỡ ngờ đâu những mảnh pha lê vỡ lại cắm sâu trong tim:
    "Em cứ là vết loang lổ trần nhà
    Nhìn anh, nhìn anh , nhìn anh da diết
    Em cứ là những tình mơ tê tái rét
    Phanh cổ áo ra cho gió xiết vào da
    Em cứ là cơn giông đầu mùa
    Đi đầu trần hứng dòng mưa xối xả"
    Té ra cái cảm giác khi nhớ về mối tình đầu, nhớ về một thời tuổi trẻ thì ai cũng giống ai. Bài thơ vì thế mà dễ có sự đồng cảm?
    Sau mấy ngày mưa lụt ra mạng đọc được tin nhắn của Q, em báo tin đã kết hôn tự nhiên lòng dâng lên một nỗi buồn vô cớ. Sau Q mình cũng đã có một mối tình khác trong 4 năm, chia tay Q cũng đã được 6 năm vậy mà...Bài thơ này không hiểu vô tình hay là duyên phận đọc được vào đúng ngày Q lên xe hoa, một ngày Hà Nội nỗi nhớ ứ ...thành sông!
  6. taicuc

    taicuc Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    480
    Đã được thích:
    3
    THặ TỏảNG EM GÁI PHặặNG XA
    Không phỏÊi bỏằ'n giÂy 'Âu, em có hỏn bỏằ'n ngày
    Vỏưy mà chúng mơnh không cĂch nào gỏãp mỏãt
    Mặa phỏằĐ kưn nhỏằng con 'ặỏằng Hà NỏằTi
    Mặa ngfn hai 'ỏằâa gỏãp nhau
    Thỏằi bÂy giỏằ chỏng có vỏằÊ chỏằ"ng NgÂu
    Có ai chỏằ ai lÂu 'ỏn thỏ?
    Nên mặa chỏng bỏc cỏĐu " Thặỏằ>c
    BỏằYi bỏc xong rỏằ"i chỏÊ có ai sang!
    "i nhỏằng cặĂn mặa khiỏn 'ôi lỏằâa lỏằĂ làng
    Nặỏằ>c mênh mông sông Hỏằ"ng ngỏĐu 'ỏằ
    Nỏằ-i nhỏằ> lỏng thành phạ sa bÊi giỏằa
    ĐỏƠt khô cỏn hỏạn mạa mỏằ>i sinh sôi
    Nên anh nhỏằ> em, nỏằ-i nhỏằ> khôn nguôi
    Hỏạn mỏằTt mạa thu ta trỏằY lỏĂi
    Lúa xanh mặỏằ>t thơ con gĂi
    Heo may thơ thỏ** tưnh chuyỏằ?n trfm nfm...
    4/11/2008
  7. taicuc

    taicuc Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    480
    Đã được thích:
    3
    Lâu lắm mới vào lại topic này. Post thêm một bài thơ vậy
    ĐÊM THÁNG BẢY
    Ta đốt trong đêm tháng bảy
    Tuổi mình khói thuốc vòng quanh
    Nhớ thuở chân trần ra phố
    Ngực căng hứng gió thị thành
    Hà Nội mười năm cám dỗ
    Không lưu hồn khách tha hương
    Hà Nội phố giăng mắt nhớ
    Bàn chân líu ríu bao lần
    Ta giờ thành người hoài cổ
    Loay hoay cơm áo gạo tiền
    Ngại ngần đặt chân ra phố
    Sợ gặp người thành...vô duyên
    Ước có bờ vai thật hiền
    Tựa vào những ngày gió nổi
    Ước có bàn tay thật mềm
    Thong dong cuối tuần trên phố
    Kỷ niệm như lâu đài cổ
    Lạc vào chẳng thấy lối ra
    Miên man trong đêm tháng bảy
    Giật mình ngỡ bóng ai qua
  8. MrXiTin

    MrXiTin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0

    Giá Như

    Giá anh có phép thần tiên
    Se duyên bằng giấy, đan thuyền bằng thơ
    Giá anh vơi bớt dại khờ
    Khi xưa đừng để em chờ ngày đêm
    Giá anh không quá yếu mềm
    Sợ lay hoa giấy bên thềm sẽ rơi
    Giá anh không nhớ chơi vơi
    Không yêu thương mãi ai nơi mịt mờ..
    ....
    Thì nay anh đã khác giờ
    Đã không đang đứng bơ phờ đơn côi
    Thì nay nước mắt đã thôi
    Vì anh đã có em rồi...em ơi
    Thì nay ở cuối chân trời
    Đã.. không giá buốt một thời đau thương
    Thì nay đâu có tơ vương
    Đâu còn gian khó trên đường... tìm em...

Chia sẻ trang này