1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giá Trị của Thời Gian!

Chủ đề trong '1983 - Hội Ỉn Sài Gòn' bởi looking, 18/09/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. looking

    looking Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/11/2002
    Bài viết:
    1.311
    Đã được thích:
    0
    Giá Trị của Thời Gian!

    "Nếu có ước muốn trong cuộc đời này ,hãy nhớ ước muốn cho thời gian quay trở lại"

    Mỗi ngày đều cho chúng ta 24h bằng nhau, còn sử dụng như thế nào, để làm gì là tùy thuộc vào chúng ta. Thời gian là một trong những thứ hiếm hoi duy nhất mà khi đã mất rồi chúng ta không thể nào tìm lại được. Tiền bạc mất đi có thể tìm lại được. Ngay cả sức khỏe nếu mất đi cũng có khả năng phục hồi được. Nhưng thời gian sẽ không bao giờ quay bước trở lại.

    Không có cụm từ nào tai hại cho bằng ba chữ "Giết - thời - gian". Nhiều người tìm những thú vui, tìm những việc làm để chỉ mong giết thời gian. Thật ra chúng ta được ban cho thời gian để sử dụng chứ không phải để giết chúng.

    "Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương nhưng sẽ để lại những vết sẹo"<<< cẩn thận câu này









    Looking
  2. tinyfantasy

    tinyfantasy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/04/2003
    Bài viết:
    58
    Đã được thích:
    0
    đôi khi tôi muốn thời gian trôi qua thật nhanh, để xóa mờ hình ảnh bạn trong tôi. Có những lúc tôi thấy thời gian thật kinh khủng, nó trôi qua tôi từ từ một cách nặng nề, nó ko biết nói, không tiếng động, nhưng mãi cứ bao quanh tôi, quấn lấy tôi và mang tôi đi xa khỏi thế giới chung quanh, nhốt tôi vao một chỗ sâu thẳm nào đó trong tâm hồn rồi thiêu rụi tôi khi tôi cố tìm về quá khứ
    những lúc như thế tôi muốn ngày trôi đi thật nhanh, cố nhắm mắt chìm vào giấc ngủ sâu, quên tất cả, chờ ngày mới với cảm xúc mới, suy nghĩ mới và biết đâu... cả tình yêu mới...
    Được atulavuong sửa chữa / chuyển vào 09:22 ngày 19/09/2003
  3. vuonglanus

    vuonglanus Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/08/2002
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Nói về thời gian.
    Trên một bãi biển thơ mộng, một ngư ông đang nằm dài trên cát, cần câu cắm bên cạnh. Ông đang lặng ngắm cảnh chiều tà trên biển và vui thích trước viễn cảnh sẽ câu được vài con cá. Đúng lúc ấy thì một doanh nhân đi dạo ngang qua, hình như ông ta đang cố thư giãn sau một ngày làm việc cZng thẳng. Trông thấy ngư ông, vị doanh nhân tỏ vẻ phật ý, sao lại có người cứ rong chơi thay vì làm việc. Tiến đến gần ông ta lên tiếng:
    - Ông sẽ không có được nhiều cá nếu như cứ nằm ườn ra như thế. Ông phải làm việc cật lực hơn...
    Ngư ông nhìn lên, mỉm cười hỏi lại:
    - Để làm gì cơ chứ?
    - Ông sẽ mua được lưới và câu được nhiều cá hơn...
    - Thế rồi sao? - Ngư ông lại hỏi.
    Vị doanh nhân bắt đầu thấy khó chịu:
    - Ông sẽ tậu được thuyền lớn hơn và thuê ngưòi khác đánh cá cho ông.
    - Rồi sao nữa? - Ngư ông lặp lại
    Vị thương gia nổi giận thực sự
    - Có thật ông không hiểu không? Khi ấy không sẽ không phải lo kiếm sống nữa. Ông có thể dành cả quãng đời còn lại để suốt ngày ngồi trên bãi biển này ngắm hoàng hôn rồi bình minh...
    Ngư ông nhìn thẳng vào mặt ngưòi thương gia từ tốn đáp:
    - Chẳng phải tôi đang làm điều đó hay sao...
    ________________________________________Nộ trung ngôn phát tốc hối trì, khả tư, khả nhẫn.Thế gian tài đắc nan thất dị, duy kiệm, duy cần.
  4. vuonglanus

    vuonglanus Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/08/2002
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Cũng nói về thời gian.
    Để nhận thức được giá trị của một tháng
    Hãy hỏi bà mẹ vừa sinh con chưa đầy tháng tuổi.
    Để nhận thức được giá trị của một tuần
    Hãy hỏi biên tập viên tuần báo.
    Để nhận thức được giá trị của một giờ
    Hãy hỏi những người yêu nhau đang chờ cuộc hẹn.
    Để nhận thức được giá trị của một phút
    Hãy hỏi người vừa trễ một chuyền xe.
    Để nhận thức được giá trị của một giây
    Hãy hỏi người vừa trải qua một tai nạn trong gang tấc.
    Để nhận thức được giá trị của một sao
    Hãy hỏi người vận động viên vừa đoạt huy chương vàng Olympic.
    Hãy trân trọng mỗi phút giây bạn có
    Hôm qua là lịch sử
    Ngày mai là bí ẩn còn đó
    Hôm nay là món quà mà chúng ta có được
    Đó là lý do chúng ta gọi nó là "hiện tại".
    ________________________________________Nộ trung ngôn phát tốc hối trì, khả tư, khả nhẫn.Thế gian tài đắc nan thất dị, duy kiệm, duy cần.
  5. looking

    looking Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/11/2002
    Bài viết:
    1.311
    Đã được thích:
    0
    Cho ngày hôm nay!
    Có hai ngày trong tuần chúng ta không nên lo lắng.
    Một ngày là ngày hôm qua, với những sai lầm, những âu lo, những tội lỗi, những thiếu sót ngớ ngẩn, sự nhức nhối và những nỗi đau. Ngày hôm qua đã đi qua. Mọi tiền bạc trên đời này cũng không thể đem ngày hôm qua quay trở lại. Chúng ta không thể huỷ bỏ một hành động mà chúng ta đã làm cũng như không thể nào xoá đi một ngôn từ mà chúng ta đã thốt ra. Ngày hôm qua cũng đã đi xa rồi.
    Còn một ngày nữa mà chúng ta cũng không nên lo lắng, đó là ngày mai với những kẻ thù quá quắt, gánh nặng cuộc sống, những hứa hẹn tràn trề hi vọng mà việc thực hiện thì tồi tệ. Mặt trời của ngày mai sẽ mọc lên hoặc là chói lọi hoặc là khuất sau một đám mây, nhưng dù gì thì nó vẫn sẽ mọc lên. Và ngay trước khi nó mọc lên vào ngày mai chúng ta vẫn chẳng có mối đe dọa nào, bởi lẽ nó vẫn chưa được sinh ra cơ mà.
    Vì vậy, chỉ còn một ngày duy nhất - ngày hôm nay - Bất cứ ai đều phải đấu tranh để sống dù chỉ một ngày. Thật ra chẳng phải những gì trải qua ngày hôm nay khiến chúng ta lo lắng, mà đó chính là sự hối tiếc về những gì đã xảy ra ngày hôm qua và những lo sợ về những gì ngày mai có thể đem đến.
    Looking
  6. looking

    looking Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/11/2002
    Bài viết:
    1.311
    Đã được thích:
    0
    Cho Ngày Mai tươi đẹp!
    Lá cây xanh rồi lại vàng, hoa nở rồi lại tàn. Nhìn những chiếc lá khô, hoa tàn đó lần lượt rời bỏ cành cây, thở dài một tiếng trở về với cát bụi, chắc bạn sẽ nghĩ: chúng đi rồi không bao giờ trở lại.
    Nhưng xuân đi rồi xuân đến, hoa tàn rồi hoa lại nở, cành cây trơ trụi lại mọc ra những lá xanh tươi. Con đường nhỏ vắng vẻ, trống trải lại tràn đầy những bông hoa rực rỡ. Cái mất đi ngày hôm qua lại hoàn toàn khôi phục trở lại, nhìn thấy những điều này, bạn còn cảm thấy thế giới này thiếu gì nữa ?
    Chính vì hoa tàn lá rụng mới khiến cho đất cát màu mỡ, ẩn chứa sức mạnh. Chính vì có sự mục nát điêu tàn của chúng thì mới có mùa xuân năm sau sáng lạn. Trong hàng triệu mầm non tươi mới đó, trong những nụ hoa rực rỡ đó, trong những nụ cười trẻ thơ đó chẳng phải đang viết ra tên tuổi của những người đã khuất hay sao ?
    Không có cái cũ ra đi thì làm sao có cái mới đến ? Sinh ra vốn là đi tới cái chết, chết là để thúc đẩy sinh ra.
    Trong cái vũ trụ muôn đời bất biến, luân chuyển không ngừng, thay nhau sinh diệt này, chúng ta sẽ không sống mãi, những chúng ta có thể "tồn tại" vĩnh hằng !
    Ngày mai...
    Bất luận ngày hôm nay đáng lưu luyến thế nào thì ngày mai cũng sẽ không chần chừ đến để thay thế, bất luận chúng ta chống chọi hay bình thản, sinh tồn hay tử vong thì ngày mai cũng sẽ bước tới không dừng chân.
    Ngày mai bình thường mà vô hình, nó mau chóng biến thành ngày hôm nay, hóa thành ngày hôm qua, trở thành những ngày đã qua.
    Ngày mai là không thể biết được, là một chuỗi những dấu chấm hỏi, kéo chúng ta bước tới trước thêm một ngày, lớn thêm một ngày tuổi nhưng vẫn không biết sẽ tăng thêm được cái gì, giảm bớt đi cái gì.
    Ngày mai là gian nan, phải làm việc, phải suy nghĩ, phải chiến đấu.
    Ngày mai là mong manh, giống như hạnh phúc của con người vậy, có thể có bệnh tật, đau khổ.
    Ngày mai giống như một tờ giấy trắng! Chúng ta có thể tiếp nhận rồi để nó trở thành một bài thi bỏ trống, cũng có thể nguệch ngoạc vài nét lên nó, nhưng cũng có thể biến nó thành một kiệt tác có màu sắc tuyệt mỹ, có tâm tư tình ý diệu vợi.
    Vì vậy ngày mai phụ thuộc vào sự sáng tạo của chúng ta. Đối với những người yêu nhau, ngày mai có thể là giai đoạn đẹp đẽ của họ. Đối với người nông dân cực khổ, ngày mai có thể là một vụ thu hoạch lớn...Cho dù có một vĩ nhân nào đó mất đi vào ngày mai thì hoàn toàn không phải là ngày mai chiến thắng người đó, mà là người đó, mà là người đó làm cho ngày mai trở nên vĩ đại, khiến ngày mai trở thành một ngày vĩnh viễn được ghi nhớ.
    Đừng đợi ngày mai bước đi tới chúng ta mà hãy bước tới ngày mai ! Không chờ đợi mà là xây đắp, chúng ta mới có thể có được một ngày mai thực sự tươi đẹp của chính mình.

Chia sẻ trang này