1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giấc mơ chưa kịp tàn[Tuyển tập thơ box Hà tây]

Chủ đề trong 'Hà Tây' bởi _godfather_, 29/09/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nang_st

    nang_st Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2005
    Bài viết:
    513
    Đã được thích:
    0

    Thơ Tình Cuối Mùa Thu
    Cuối trời mây trắng bay
    Lá vàng thưa thớt quá
    Phải chăng lá về rừng
    Mùa thu đi cùng lá
    Mùa thu ra biển cả
    Theo dòng nước mênh mang
    Mùa thu và hoa cúc
    Chỉ còn anh và em
    Chỉ còn anh và em
    Là của mùa thu cũ
    Chợt làn gió heo may
    Thổi về xao động cả:
    Lối đi quen bỗng lạ
    Cỏ lật theo chiều mây
    Đêm về sương ướt má
    Hơi lạnh qua bàn tay
    Tình ta như hàng cây
    Đã bao mùa gió bão
    Tình ta như dòng sông
    Đã yên ngày thác lũ.
    Thời gian như là gió
    Mùa đi cùng tháng năm
    Tuổi theo mùa đi mãi
    Chỉ còn anh và em
    Chỉ còn anh và em
    Cùng tình yêu ở lại...
    - Kìa bao người yêu mới
    Đi qua cùng heo may
    XUÂN QUỲNH
  2. banhchung

    banhchung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2004
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0

    Hãy khóc đi em
    Con gái cần phải khóc
    Mỗi khi giữa lòng là bất hạnh , buồn đau
    Nước mắt sẽ như dòng suối nhiệm mầu
    Cuốn đi hết những gì cay đắng
    Cuộc đời lập lờ đen trắng
    Mặc kệ thánh thần với những điều răn
    Người đời vẫn lừa lọc , dối gian
    Mắt người vẫn nhìn nhau ngờ vực
    Giữa bộn bề giả thật
    Ai cười khi buồn , ai bật khóc khi vui ?
    Nước mắt vẫn theo năm tháng mà rơi
    Mặc kệ những lời vỗ về an ủi
    Kỷ niệm đã thành tro bụi
    Hãy ngủ yên như thành quách , lâu đài
    Đừng về trong cơn mơ ban mai
    Cho tim lại một lần thổn thức
    Hãy khóc đi em , khóc như lần thứ nhất
    Khóc như lúc chào đời chưa biết những buồn đau
    Nước mắt khô rồi em hãy ngẩng cao đầu
    Bầu trời trong mắt em đẹp lắm
    Hãy khóc đi em , nước mắt từ sâu thẳm
    Dốc ngược lòng lên từ biệt những niềm đau
    Khóc cho hôm nay để mãi những ngày sau
    Em sẽ không còn khóc nữa
    Hãy ngẩng nhìn lên , thắp cho lòng ngọn lửa
    Đã bấy lâu tắt lịm giữa tro tàn
    Tôi xin dang tay ngăn cơn gió phũ phàng
    Đang định cướp của em nguồn sáng ấy
    Và khi giữa cuộc đời em nhún nhảy
    Trên môi em bừng sáng nụ cười
    Là lúc niềm vui đang thức dậy trong tôi
    Bất chợt hóa một niềm hạnh phúc......


  3. banhchung

    banhchung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2004
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0

    Hãy khóc đi em
    Con gái cần phải khóc
    Mỗi khi giữa lòng là bất hạnh , buồn đau
    Nước mắt sẽ như dòng suối nhiệm mầu
    Cuốn đi hết những gì cay đắng
    Cuộc đời lập lờ đen trắng
    Mặc kệ thánh thần với những điều răn
    Người đời vẫn lừa lọc , dối gian
    Mắt người vẫn nhìn nhau ngờ vực
    Giữa bộn bề giả thật
    Ai cười khi buồn , ai bật khóc khi vui ?
    Nước mắt vẫn theo năm tháng mà rơi
    Mặc kệ những lời vỗ về an ủi
    Kỷ niệm đã thành tro bụi
    Hãy ngủ yên như thành quách , lâu đài
    Đừng về trong cơn mơ ban mai
    Cho tim lại một lần thổn thức
    Hãy khóc đi em , khóc như lần thứ nhất
    Khóc như lúc chào đời chưa biết những buồn đau
    Nước mắt khô rồi em hãy ngẩng cao đầu
    Bầu trời trong mắt em đẹp lắm
    Hãy khóc đi em , nước mắt từ sâu thẳm
    Dốc ngược lòng lên từ biệt những niềm đau
    Khóc cho hôm nay để mãi những ngày sau
    Em sẽ không còn khóc nữa
    Hãy ngẩng nhìn lên , thắp cho lòng ngọn lửa
    Đã bấy lâu tắt lịm giữa tro tàn
    Tôi xin dang tay ngăn cơn gió phũ phàng
    Đang định cướp của em nguồn sáng ấy
    Và khi giữa cuộc đời em nhún nhảy
    Trên môi em bừng sáng nụ cười
    Là lúc niềm vui đang thức dậy trong tôi
    Bất chợt hóa một niềm hạnh phúc......


  4. _godfather_

    _godfather_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    2.235
    Đã được thích:
    0
    Ai đem sương tới lạnh tái tê
    Em đó hay chỉ là cơn mê
    Kìa ai khóc vội tan sương sớm
    Nắng lên rực rỡ tựa cơn mê

    Chúc mừng ttvn hoạt động trở lại
  5. _godfather_

    _godfather_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    2.235
    Đã được thích:
    0
    Ai đem sương tới lạnh tái tê
    Em đó hay chỉ là cơn mê
    Kìa ai khóc vội tan sương sớm
    Nắng lên rực rỡ tựa cơn mê

    Chúc mừng ttvn hoạt động trở lại
  6. raulgonzalet

    raulgonzalet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    1.414
    Đã được thích:
    0
    không biết bài náy đã dc post trong topic cua Hà Tây chưa , đọc trên net thấy hay quá post lại cho anh em xem
    NÚI ĐÔI
    (( Bảy năm về trước em mười bảy
    Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
    Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
    Bữa thì em tới bữa anh sang.

    Lối ta đi giữa hai sườn núi
    Đôi ngọn nên làng gọi Núi Đôi
    Em vẫn đùa anh: Sao khéo thế
    Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.

    Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
    Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau
    Mới ngỏ lời thôi đành lỗi hẹn
    Đâu ngờ từ đó mất tin nhau.

    Anh vào bộ đội lên Đông Bắc
    Chiến đấu quên mình năm lại năm
    Mỗi bận dân công về lại hỏi
    Ai người Xuân Dục Núi Đôi chăng?

    Anh nghĩ quê ta giặc chiếm rồi
    Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
    Mỗi tin súng nổ vùng đai địch
    Sương trắng người đi lại nhớ người.

    Đồng đội có nhau thường nhắc nhở
    Trung du làng nước vẫn chờ trông
    Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
    Em vẫn đi về những bến sông?

    Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
    Lệnh trên ngừng bắn, anh về xuôi
    Hành quân qua tắt đường sang huyện
    Anh ghé thăm nhà thăm Núi Đôi

    Mới đến đầu ao tin sét đánh
    Giặc giết em rồi, dưới gốc thông
    Giữa đêm bộ đội vây đồn Thứa
    Em sống trung thành, chết thuỷ chung

    Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
    Hàng thông, bờ cỏ, con đường quen
    Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
    Núi vẫn đôi mà anh mất em!

    Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo
    Em còn trẻ lắm, nhất làng trong
    Mấy năm cô ấy làm du kích
    Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng

    Từ núi qua thôn đường nghẽn lối
    Xuân Dục Đoài Đông cỏ ngút đầy
    Sân biến thành ao nhà đổ chái
    Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay

    Cha mẹ dìu nhau về nhận đất
    Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
    Nứa gianh nửa mái lều che tạm
    Sương nắng khuấy dần chuyện xót đau.

    Anh nghe có tiếng người qua chợ
    Ta gắng mùa sau lúa sẽ nhiều
    Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
    Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!

    Nhưng núi còn kia anh vẫn nhớ
    Oán thù còn đó anh còn đây
    ở đâu cô gái làng Xuân Dục
    Đã chết vì dân giữa đất này?

    Ai viết tên em thành liệt sĩ
    Bên những hàng bia trắng giữa đồng
    Nhớ nhau anh gọi: em, đồng chí
    Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

    Anh đi bộ đội, sao trên mũ
    Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
    Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
    Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm./.))
    "Vũ Cao "
    Được raulgonzalet sửa chữa / chuyển vào 21:16 ngày 07/03/2005
  7. raulgonzalet

    raulgonzalet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    1.414
    Đã được thích:
    0
    không biết bài náy đã dc post trong topic cua Hà Tây chưa , đọc trên net thấy hay quá post lại cho anh em xem
    NÚI ĐÔI
    (( Bảy năm về trước em mười bảy
    Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
    Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
    Bữa thì em tới bữa anh sang.

    Lối ta đi giữa hai sườn núi
    Đôi ngọn nên làng gọi Núi Đôi
    Em vẫn đùa anh: Sao khéo thế
    Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.

    Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
    Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau
    Mới ngỏ lời thôi đành lỗi hẹn
    Đâu ngờ từ đó mất tin nhau.

    Anh vào bộ đội lên Đông Bắc
    Chiến đấu quên mình năm lại năm
    Mỗi bận dân công về lại hỏi
    Ai người Xuân Dục Núi Đôi chăng?

    Anh nghĩ quê ta giặc chiếm rồi
    Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
    Mỗi tin súng nổ vùng đai địch
    Sương trắng người đi lại nhớ người.

    Đồng đội có nhau thường nhắc nhở
    Trung du làng nước vẫn chờ trông
    Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
    Em vẫn đi về những bến sông?

    Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
    Lệnh trên ngừng bắn, anh về xuôi
    Hành quân qua tắt đường sang huyện
    Anh ghé thăm nhà thăm Núi Đôi

    Mới đến đầu ao tin sét đánh
    Giặc giết em rồi, dưới gốc thông
    Giữa đêm bộ đội vây đồn Thứa
    Em sống trung thành, chết thuỷ chung

    Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
    Hàng thông, bờ cỏ, con đường quen
    Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
    Núi vẫn đôi mà anh mất em!

    Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo
    Em còn trẻ lắm, nhất làng trong
    Mấy năm cô ấy làm du kích
    Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng

    Từ núi qua thôn đường nghẽn lối
    Xuân Dục Đoài Đông cỏ ngút đầy
    Sân biến thành ao nhà đổ chái
    Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay

    Cha mẹ dìu nhau về nhận đất
    Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
    Nứa gianh nửa mái lều che tạm
    Sương nắng khuấy dần chuyện xót đau.

    Anh nghe có tiếng người qua chợ
    Ta gắng mùa sau lúa sẽ nhiều
    Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
    Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!

    Nhưng núi còn kia anh vẫn nhớ
    Oán thù còn đó anh còn đây
    ở đâu cô gái làng Xuân Dục
    Đã chết vì dân giữa đất này?

    Ai viết tên em thành liệt sĩ
    Bên những hàng bia trắng giữa đồng
    Nhớ nhau anh gọi: em, đồng chí
    Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

    Anh đi bộ đội, sao trên mũ
    Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
    Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
    Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm./.))
    "Vũ Cao "
    Được raulgonzalet sửa chữa / chuyển vào 21:16 ngày 07/03/2005
  8. hoa_cua_rung

    hoa_cua_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Ta ước gì vẫn như là ngày xưa
    Có thể cháy bùng lên như ngọn lửa
    Có thể sống như mai không thở nữa
    Như là ta, cái thuở chưa thật xa..
    Ta ước gì giống như một bông hoa
    Tung cánh nở rồi tàn chẳng hối tiếc
    Khi hoa nở, giờ phút đó bất diệt
    Sao tay ta bóp chặt tim mình đây..?
    Ta muốn yêu và ta không dám yêu
    Ta sợ rất nhiều, ta sợ tất cả
    Sợ mình đau, sợ người đau, sợ ngã
    Lại sợ điều quý giá tuột khỏi tay
    Ta vẫn đi trên con đường hôm nay
    Đến chỗ nào, có lẽ ta .. không rõ
    Có một điều chắc chắn mà ta tỏ
    Sẽ không có tình yêu ta đang mang
    Ta vẫn đi trên con đường thênh thang
    Và có thể ta sẽ có nhiều lắm
    Ta chỉ sợ rồi tâm hồn mang nặng
    Một nỗi buồn tiếc nuối cùng thời gian..
    Sống trên đời quả thật là khó khăn
    Những lựa chọn mâu thuẫn nhau nhiều quá
    Chọn một thôi, còn hơn mất tất cả..?
    Ước một ngày, sống chẳng có băn khoăn
  9. hoa_cua_rung

    hoa_cua_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Ta ước gì vẫn như là ngày xưa
    Có thể cháy bùng lên như ngọn lửa
    Có thể sống như mai không thở nữa
    Như là ta, cái thuở chưa thật xa..
    Ta ước gì giống như một bông hoa
    Tung cánh nở rồi tàn chẳng hối tiếc
    Khi hoa nở, giờ phút đó bất diệt
    Sao tay ta bóp chặt tim mình đây..?
    Ta muốn yêu và ta không dám yêu
    Ta sợ rất nhiều, ta sợ tất cả
    Sợ mình đau, sợ người đau, sợ ngã
    Lại sợ điều quý giá tuột khỏi tay
    Ta vẫn đi trên con đường hôm nay
    Đến chỗ nào, có lẽ ta .. không rõ
    Có một điều chắc chắn mà ta tỏ
    Sẽ không có tình yêu ta đang mang
    Ta vẫn đi trên con đường thênh thang
    Và có thể ta sẽ có nhiều lắm
    Ta chỉ sợ rồi tâm hồn mang nặng
    Một nỗi buồn tiếc nuối cùng thời gian..
    Sống trên đời quả thật là khó khăn
    Những lựa chọn mâu thuẫn nhau nhiều quá
    Chọn một thôi, còn hơn mất tất cả..?
    Ước một ngày, sống chẳng có băn khoăn
  10. nang_st

    nang_st Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2005
    Bài viết:
    513
    Đã được thích:
    0
    Nếu chỉ là một thoáng heo may
    Gió qua ngõ chẳng chùng chình đến thế
    Nắng chẳng đủ xanh màu mắt biếc
    Phút giao mùa rồi cũng qua mau
    Nếu chỉ là một thoáng mưa bóng mây
    Nắng thuỷ tinh chẳng vỡ oà như thể
    Và chuỗi mưa đã chẳng thành giọt mặn
    Chẳng đọng hoài nơi khoé mắt , bờ mi
    Nếu chỉ là những nông nổi phút giây
    Thì lòng biển chẳng cồn cào nỗi nhớ
    Chẳng thẳm xanh một màu xanh vô tận
    Sóng chẳng thì thầm khúc hát ngàn năm
    Nếu chỉ là những xao động vẩn vơ
    Thì trái tim đã chẳng thành ngây dại
    Chẳng trở mình những đêm dài thao thức
    Đón gió nơi nào mang hơi thở của ai
    Hồng Hạnh

Chia sẻ trang này