1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giấc mơ chưa kịp tàn[Tuyển tập thơ box Hà tây]

Chủ đề trong 'Hà Tây' bởi _godfather_, 29/09/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Sepcuathuky

    Sepcuathuky Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2007
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Phạm huý phạm huý
  2. nang_st

    nang_st Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2005
    Bài viết:
    513
    Đã được thích:
    0
    Anh đi rồi để lại một mình em
    Đứng, đợi chờ anh về trong xa thẳm
    Hoa cải vàng vẫn nở hoa đằm thắm
    Vẫn chờ anh, hy vọng một ngày xanh
    Cánh **** vàng trước ngõ cũng chờ anh
    Bay thẫn thờ bên bờ sông ngày ấy
    Dậu mùng tơi trong vườn nay vẫn vậy
    Chỉ có em giờ này đã khác xưa.
    Bởi chờ anh bao năm tháng trôi đưa
    Em lỡ làng đi qua thời con gái
    Bước lên xe theo người đàn ông khác
    Em lấy chồng để lại lời thề xưa.
    Ai cũng bảo rằng em phải quên anh
    Bởi anh đi đến bây giờ vẫn bặt
    Em đau đớn, bước đi lòng thầm tiếc
    Thôi gửi lại anh hoa cải của năm nào...
    copy
  3. HT_express01

    HT_express01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    262
    Đã được thích:
    0
    Nắng nhìn gì mà vàng khoé mắt
    Trắng nõn nà, màu trắng bàn chân
    Màu phượng đỏ, điểm thêm thời áo trắng
    Nắng quay nhìn, bỏ mất tuổi thần tiên
  4. HacDienXuNhan

    HacDienXuNhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2006
    Bài viết:
    1.274
    Đã được thích:
    0
    Mọi người ơi cho hỏi, thể loại thơ kiểu như này có được post vào đây không nhỉ:
    Ở trong hang đá đi ra
    vươn vai một phát rồi ta đi vào
  5. truetolove

    truetolove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2005
    Bài viết:
    161
    Đã được thích:
    0
    Tự dưng nhớ Trịnh Công Sơn, nhớ câu: Sống trên đời cần có một tấm lòng...
    Sống chỉ là mơ mộng sắc không
    Trên tay mang nặng nợ tang bồng
    Đời ai cũng sẽ về cát bụi
    Cần một tri âm thoã nỗi lòng
    còn chi nữa mộng đã xa
    Một chút tình xưa đã nhạt nhoà
    Tấm áo ngày xưa người đã tặng
    Lòng này xin giữ chẳng phôi pha
  6. banhchung

    banhchung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2004
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Tôi
    Trán dô
    Mũi thô
    Môi dày
    Chân đi dép bốn hai vẫn thừa nZm ngón
    Nhịn đói không kêu
    Nhịn khát không kêu
    Thiếu ngủ không kêu
    Hành quân bốn tháng trời không kêu
    Nhớ mẹ quá thì ngồi trên đá
    Có lúc khóc không cho ai biết
    Trốn ra sông vầy nước
    Vẽ lên cát hình thù dãy núi quê hương
    Vẽ lên cát mái trường phố huyện
    Vẽ lên cát nhà sàn thoáng rộng
    Vẽ lên cát người con gái cao cao
    Vẽ lên cát thằng bạn đen đen
    Vẽ lên cát con nai bú mẹ
    Chỉ có cát mới hiểu được lời tôi vẽ
    Cát ấm lên tươi tốt dưới nắng vàng
    Một con chuồn khớp chớp bay sang
    Một chú kiến re re chạy tới
    Một cọng cỏ bình yên mát rượi
    Ngón tay mềm tôi vuốt tôi thương
    *...
    Những nZm ở chiến trường
    Vẫn bình thường như thế.
    Copy
  7. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Mới đi Nghệ An về ( 2 ngày đi 3 tỉnh ), có món qùa này tặng cả nhà - mọi người cùng thưởng thức nhá

    Về thăm quê Bác

    Làng Sen quê Bác đây rồi
    Con mong ước mãi tình người sâu xa
    Như lâu về lại thăm nhà
    Thăm vườn cây, rặng tre già quanh mương
    Nơi đây hội tụ tình thương
    Đã sinh ra Bác mở đường đấu tranh
    Giành quyền độc lập dân mình
    Kháng chiến thắng lợi hoà bình ấm no
    Quê ngoại Bác ở làng Chùa
    Tuổi thơ Bác sống đơn sơ quá chừng
    Chõng tre nằm ngủ thang giường
    Võng bên khung cửi mẹ thường ru con
    Về thăm quê nội làng Sen
    Núi Chung xưa vẫn luyện rèn đôi chân
    Bác đi khắp nẻo xa gần
    Đến khi bảy chín dừng chân Bác về
    Chúng con đã đến thăm quê
    Nơi sinh ra Bác, Bác vì chúng con
    Còn trời còn nước còn non
    Kim Liên quê Bác vẫn còn nhớ lâu
    DL ( 26/08/2007 )
  8. nwavebhh

    nwavebhh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/06/2007
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Đôi Dép
    Bài thơ đầu anh viết tặng em
    Là bài thơ anh kể về đôi dép
    Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
    Những vật tầm thường cũng viết thành thơ.
    Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
    Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
    Cũng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
    Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau.
    Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
    Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
    Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
    Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia.
    Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
    Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
    Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
    Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu.
    Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
    Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
    Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
    Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh.
    Ðôi dép vô tri khắng khít bước song hành
    Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
    Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
    Lối đi nào cũng có mặt cả đôi.
    Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
    Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
    Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại
    Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung.
    Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
    Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
    Chỉ còn một là không còn gì hết
    Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia
  9. thukycuasep

    thukycuasep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2007
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    0
    Hai sắc hoa ti gôn
    TTKh
    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đấy thu rồi, thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi, người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
    ***********
    Ký em không có tài làm thơ nhưng lại rất yêu thơ

  10. thukycuasep

    thukycuasep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2007
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    0
    Núi, biển, em và anh
    Phan Thị Thanh Nhàn
    Ở một nơi núi thò chân xuống biển
    Khoảng trắng nhỏ nhoi là bãi cát ta ngồi
    Anh yêu núi còn em thì thích biển
    Tự bao giờ núi và biển sánh đôi
    Núi với biển cứ nhoài người ra mãi
    Biển xô vào nên sóng vỗ âm vang
    Anh yêu núi, anh ngồi ngăn sóng lại
    Em dang tay, sợ núi lăn ra dần
    Bãi cát ta ngồi nhỏ nhoi như vạt áo
    Là đại dương của biển đấy em ơi
    Là lũng thấp, đèo cao núi không leo nổi
    Biển kề bên mà chẳng thể ôm vào
    Cái khoảng cách giữa hai ta cũng vậy
    Một gang tay dù vời vợi muôn trùng
    Em xích lại hay chờ anh xích lại
    Biển xô vào sao núi cứ phân vân ?
    Nếu lỡ hẹn biển vẫn nằm nguyên đấy
    Sóng ra khơi, rồi sóng lại quay về
    Núi giận dỗi, núi chẳng đi đâu được
    Trói buộc rồi tình ái với nhiêu khê
    Em yêu biển nhưng em không là biển
    Khi xa nhau đâu biết lối quay tìm
    Anh yêu núi và anh không là núi
    Bước chân nào đứng lại với thời gian
    Cho nên núi dẫu thò chân xuống biển
    Vẫn chừa ra một khoảng trắng ta ngồi
    Anh yêu núi còn em thì thích biển
    Vẫn để dành một nỗi nhớ chia đôi!
    *************
    Thêm một bài nữa rất yêu biển và những câu chuyện về biển

Chia sẻ trang này