1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giải pháp và Hành động để hạn chế và ngăn chặn Mại dâm

Chủ đề trong 'Giáo dục Giới tính' bởi souvernir, 22/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. vinhdalat

    vinhdalat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/10/2005
    Bài viết:
    216
    Đã được thích:
    0
    Thế này nhé, mại dâm có từ thời trung cổ. Diệt bao nhiêu thế kỉ rồi? Có được không nào?Tại sao không hợp thức hóa?Vừa thu được thuế, vừa phát triển du lịch? Chị em hành nghề phải được khám sức khỏe định kì. Chẳng phải là hay hơn không?
    Thời buổi bây giờ, thiếu gì vị tai to mặt lớn đi mua dâm. Không lẽ đưa mặt họ lên báo hoặc website?
    Còn không thì cho đàn ông Việt nam thành Quách Hòe hết!Thế là xong!Cho tiệt chủng luôn.
  2. huongdiep

    huongdiep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2005
    Bài viết:
    415
    Đã được thích:
    0
    Để ngăn chặn được hay không? Trước hết bạn nên đọc Kinh tế học để hiểu quy luật cung cầu đã. (Chưa thèm nói đến nhu cầu sinh lý nhé). Bạn có biết tại sao 1 nước phong kiến phương Đông (gấp trăm lần VN ta) như Trung Quốc mà giờ phải chấp nhận bán ******* công khai dưới chân Vạn Lý Trường Thành chưa? Đó là họ muốn giảm các vụ án hình sự hiếp dâm đó. Bạn có biết các phương Tây tìm cách đưa các cô gái mại dâm vào 1 khu "đèn đỏ" để quản lý thuế và bệnh xã hội chưa? Bạn có biết Thái Lan và 1 số nước coi đây cũng là 1 nghề vào có quyền đóng bảo hiểm XH để khi về già nghỉ hưu chưa?. (Bạn đừng cho rằng những nước kia văn hóa nó kém ta nhé).
    Bạn có biết chủ nhiệm UBDSGĐ&TE VN nói gì trước hiện tượng giới trẻ hư sớm không? Vị này hùng hồn giải thích: Là vì trước kia các cụ nhà ta lấy nhau từ khi chưa dậy thì (nữ thập tam, nam thập lục mà) đến khi dậy thì có cái...sài luôn. Còn PL giờ yêu cầu phải 18, 20 cơ. Các cháu nó lớn mà cấm nên nó phải....
    Bạn có tin rằng 1 chiến sỹ công an khi bắt thấy trên người 1 cô gái ăn sương (bị bắt tại Bách Thảo) đeo đầy vàng đã hỏi: Tại sao cô giàu thế này mà lại đi làm cái nghề đốn mạt đó?. Cô gái lạnh lùng nói: Tôi làm cái này không phải vì tiền, tôi đầy tiền, tôi không có chồng và thiếu nó tôi không chịu được.
    Nói vui vậy thôi chứ chốt lại thưa với bạn rằng không thể dẹp được cái mà bạn cho là vấn nạn này đâu? Tôi chỉ mong là nhà nước ta quản lý và thu thuế để tránh thất thoát ngân sách và bệnh xã hội. (Nói nhỏ nhé Bên ngành CA thì bắt chứ bên ngành du lịch đang "khuyến khích" (làm ngơ) tổ chức *** tour đó). Bạn có nghĩ để có 1 ngành du lịch theo đúng nghĩa thì 2 từ *** tour là không thể thiếu. (Thái Lan là 1 ví dụ).
    Hỏi bạn 1 câu tế nhị rằng bạn đã bao giờ đi mua dâm hay xem phim *** chưa?
  3. souvernir

    souvernir Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Kinh tế học là tên một quyển sách thì tôi chưa đọc, nhưng ngành Kinh tế thì tôi cũng đã học qua, và cũng hiểu được đôi phần về lĩnh vực này. Thị trường tuân theo quy luật cung cầu, và ở Việt Nam có thêm sự điều tiết của Nhà nước. Nhưng Mãi - Mại dâm không phải là một chủ thể tạo nên sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam. Ở đây, nó được coi là một tệ nạn xã hội.
    Tôi không rõ Trung Quốc có phải là một nước phong kiến gấp trăm lần Việt Nam hay không (vì tôi chưa được tiếp xúc với tài liệu đó) nhưng tôi biết rõ trong lần thăm TQ thì tôi không thấy các Dụng cụ đồ chơi ******** (*******) được bày bán công khai tại điểm du lịch nổi tiếng Vạn Lý Trường Thành đoạn chạy qua Bắc Kinh. Và tôi vừa tham khảo một người bạn đã từng làm việc vào năm ngoài trong thời gian hơn 3 tháng tại Bắc Kinh về điều đó thì cũng nhận câu trả lời tích cực: không có hiện tượng như vậy. Tất nhiên, một số bài báo Việt Nam cũng nêu lên vấn nạn mua bán các đồ chơi này tại các vùng ven biên giới Việt Nam - Trung Quốc nhưng không có nghĩa là chính phủ TQ cho phép công khai thương lại "hàng hoá" này.
    Tôi có biết một số nước phương Tây hợp pháp hoá Mãi - Mại dâm để dễ quản lý (thu thuế chỉ là mục đích thứ yếu) trong những khu vực hạn chế. Ngay trong lòng những quốc gia đó, không phải tỉnh nào, bang nào cũng hợp pháp hoá nếu như chính quyền tỉnh, bang nằm trong tay những người Bảo thủ (Conservative)-theo nghĩa chính trị. Đơn cử: ở nước Pháp, bạn có thể vào khu Moulin Rouge ở Paris để vui vẻ với gái mại dâm, nhưng bạn sẽ không tìm thấy điều đó ở Toulouse hoặc một số thành phố khác.
    Tôi đã đến Pattaya sau khi qua Bangkok, tôi đã đến Phuket trước khi xảy ra hiểm họa sóng thần khá lâu và nhận thấy sự khác nhau giữa các thành phố này. Du lịch của Phuket thu hút khách (trong đó phần đông là các gia đình, các cặp tình nhân) chủ yếu bởi vẻ đẹp của thiên nhiên, của dich vụ nghỉ ngơi và con người chan hòa trong khi ở Pattaya bạn bị ngạt thở bởi một dải biển hẹp chen chúc những Bar, những khách sạn Mini và những quán ăn đầy rẫy những cô gái chân dài da đen ngồi lả lơi trò chuyện hoặc ngóng khách (những người đàn ông đi một mình, hoặc theo nhóm...).
    Tôi được nghe khá nhiều khách du lịch nước ngoài nói về sự khác nhau giữa Du lịch Việt Nam và Thái Lan. Một bên là Du lịch văn hóa (Cultural tour) của Việt Nam và một bên là *** Tour của Thái Lan. Một năm hơn 20 triệu lượt khách du lịch nội địa và khoảng gần 3 triệu lượt khách quốc tế đến Việt Nam (con số này luôn tăng hàng năm) khẳng định chất lượng của ngành Du lịch Việt Nam ngày càng vững bền. Khách du lịch ở Việt Nam có xu hướng chọn các tour sinh thái, văn hóa, mua sắm, ẩm thực chứ tôi chưa nghe nói đến chuyện du lịch ********. Đa số họ chọn Hà Nội, Hạ Long, Tây Đông Bắc chứ không chọn Quất Lâm, Đồ Sơn, Gia Lâm, Sơn Tây... Họ chọn Đà Lạt, Quảng Nam-Đà Nẵng, Nha Trang, Phú Yên, Miền Tây chứ không chọn Huỳnh Thúc Kháng (TP Hồ Chí Minh), hoặc các quán Massage gần Bãi Trước (Vũng Tàu)... Gián tiếp liên quan đến Du lịch Việt Nam, tôi có thể nói to với bạn rằng: Ngành Du lịch Việt Nam mong muốn phát triển bền vững dựa trên các tiêu chí: Con người văn hóa và thân thân thiện, Phong cảnh tự nhiên và trong lành, Dich vụ hoàn hảo và chất lượng... chứ không phải cần gắn kết với ******** (tên gọi thân thiện cho Mãi - Mại dâm). Khẩu hiệu: Sự Quyến rũ tiềm ẩn mới đây của ngành Du lịch Việt Nam đã chứng tỏ điều đó.
    Quay sang thế giới, nếu bạn nhìn Thái Lan với con mắt kính phục về hiện tượng Du lịch ******** thì tôi muốn nhìn sang Mĩ (thu hút khoảng 60tr khách/năm) và Pháp (50tr khách/năm) mà điều lôi cuối du khách chính là cuộc sống, văn hóa và vẻ đẹp. Nói đến Thái Lan là người phương Đông cũng như phương Tây hiểu ngay đến Du lịch ********. Nhưng có du khách nào nói tôi đến Mĩ (Pháp) để thưởng thức gái mại dâm chưa? Cách đây một hai năm, chính chính phủ của ông Thaksin đã phải kêu gọi du khách các nước hãy nhìn Thái Lan bằng con mắt khác (với Du lich ********) đồng thời yêu cầu người dân và các hãng du lịch trong nước hãy tự thay đổi để thu hút khách bằng các chương trình Du lịch Mua sắm, Ẩm thực, Sinh thái.... Phải chăng họ đã nhận ra Du lịch ******** đã trở thành tiêu cực?...
    Cuối cùng, thực tế Mãi - Mại dâm quả thật là một tệ nạn rất khó tiêu diệt, nhưng hạn chế thì có thể thực hiện được. Vì một xã hội văn hóa, lành mạnh, mỗi người trong chúng ta cần góp phần vào quá trình hạn chế đó.
    Trả lời câu hỏi của bạn: Tôi chưa bao giờ và sẽ không bao giờ có quan hệ ******** với gái mại dâm. Còn các bộ phim cấm trẻ em dưới 18t ở bên đất nước tôi đang làm việc luôn được chiếu trên một số kênh vào thời gian sau 12h đêm.
    Được souvernir sửa chữa / chuyển vào 21:10 ngày 24/10/2005
  4. o0_NORA_0o

    o0_NORA_0o Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/09/2005
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    việc ngăn chặn được hay ko giờ chủ yếu phụ thuộc vào ý thức con người mà thôi . một khi con người ko ý thức được tác hại của nó mà chỉ để thỏa mãn cái sự "sướng" trước mắt : " ôi dào chơi cho đã cái đã " thì chẳng bao giờ có cái gọi là sự giảm của tệ nạn này đâu .
    anh có ý kiến , hay biện pháp gì trước mắt có thể nêu ra được ko ?
  5. souvernir

    souvernir Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa Thương Ưởng bên TQ quản lý đất nước bằng hình luật nghiêm khắc, không phân biệt giàu nghèo, quý tộc bình dân (Thái tử phạm tội cũng đưa ra xử phạt.) mà đưa nước Tần trở nên hùng mạnh nhất trong số 7 nước thời Chiến Quốc. Ngày nay chúng ta có thể áp dụng bằng cách thắt chặt việc thi hành luật. Người dân hay quan chức, ai mua ******* cũng đều bị xử lý nghiêm khắc: phạt tiền, đưa tên lên báo chí, đài phát thanh, truyền hình để cả nước biết đến.
    Ngày xưa Gestapo đưa vào sổ đen và đánh dấu nhà những người bị coi là người Do Thái để theo dõi, kiểm soát. Ngày nay chúng ta có thể đưa vào sổ đen, làm biển hiệu đính lên các nhà hàng, quán bar, khách sạn bị bắt quả tang thực hiện Hành vi mãi dâm, không cho tháo ngay cả khi đã tước giấy phép kinh doanh và chuyển đổi nghành nghề kinh doanh. Việc gắn biển này có tính chất địa lý, để xác định nơi đã từng kinh doanh mại dâm.
    Ngày xưa vua Minh Mạng chém tay viên quan coi kho vì ăn bớt gạo khi đong bằng đấu. Ngày nay chúng ta có thể nâng cao mức phạt đối với tội danh này, thay vì chỉ xử lý hành chính thông thường đối với người mua dâm thì bằng xử lý hình sự.
    Một số nước khi bầu cử thì người dân bỏ phiếu xong sẽ phải nhúng ngón tay vào một loại mực đặc biệt không thể xóa một thời gian nhất định. Chúng ta có thể áp dụng, bộ phận nào phạm tội thì bôi vào đó một hóa chất đánh dấu và gây mất cảm giác trong một thời gian nhất định, để những người có vợ (chồng) sẽ bị phát hiện ra ngay và để những ai chưa vợ (chồng) sẽ bị tê liệt một thời gian, không thể sử dụng được.
    Cho phép vợ (chồng) được phép giữ toàn bộ sản khi ly hôn nếu phát hiện ra chồng (vợ) có quan hệ Mãi - Mại dâm. Lý do, tiền nhà mang đi cho người khác để giải trí thì không xứng đáng được phân chia tài sản.
    Nghiêm khắc và triệt để. Đó là tính chất của luật pháp nhà nước.
  6. firm_beggar

    firm_beggar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    742
    Đã được thích:
    0
    Em thấy:
    - Câu trả lời của anh Jet_Ace là hợp lý nhất
    - Câu hỏi của anh souvenir là bất hợp lý nhất vì chẳng để làm gì cả ngoài việc tốn không gian của ttvnol và làm mất thời gian của một số người!
    TNT
  7. big_small

    big_small Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2002
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Anh thì lại thấy bài của chú dở hơi nhất trong mấy bài đã có. Phát biểu mà ko kèm lý do như chú, xin lỗi, con nít nó cũng nói được
  8. EL_Cid

    EL_Cid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2004
    Bài viết:
    393
    Đã được thích:
    0
    Xin nhấn mạnh là không thể nào xoá bỏ "Mãi-mại dâm". Ai cho rằng có thể xoá bỏ nó là rất chủ quan và duy ý chí. Cái gì đã tồn tại, đang tồn tại, thì sẽ có nhiều khả năng sẽ tiếp tục tồn tại. Vấn đề là xử lý nó thế nào thôi. Nọc rắn còn làm thuốc mà.
    Bên cạnh xây dựng luật rõ ràng, cụ thể (chưa nói là có nghiêm hay không nhé), thì phải quản lý mềm dẻo, tuỳ cơ tuỳ cảnh nữa.
    Ngày xưa thời Chiến Quốc phong kiến tập quyền. Ngày nay thời dân chủ trong bối cảnh toàn cầu hoá với nhiều quan hệ ràng buộc. Việc trong nhà đang thành việc bên ngoài. Chính phủ mà áp dụng biện pháp của Gestapo Đức thời xưa, hay là "bôi vào đó một hóa chất đánh dấu và gây mất cảm giác",... liệu các tổ chức "nhân quyền" có làm ngơ không?
    Không phải cái gì cũng quy thành tội hình sự, phải có sự hợp lý ở đây, và phải cân nhắc với các điều luật khác để tránh bất công. Mà luật từ đâu ra? Tôi không nói là ai sẽ viết, mà xin hỏi là ai sẽ thông qua luật đó? Theo tôi nghĩ thì khi 51% người dân không đồng ý đưa hành vi mua dâm vào tội hình sự, thì còn lâu đạo luật đó mới được thông qua.
    Khổ cái là bài toán không phải 1+1=2.
  9. EL_Cid

    EL_Cid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2004
    Bài viết:
    393
    Đã được thích:
    0
    Nếu ai đó có điều kiện đi khắp thế giới xem xét, rút kinh nghiệm, rồi quay về xử lý "Mãi-mại dâm" thì không có gì hay bằng, mấy anh mấy chị nhể !!!
    Ví dụ như Thái lan thì miễn bàn, vì thật ra quá lộn xộn, không phải là mô hình mà Việt Nam nên theo (tôi đồng ý với anh souvenir ở điểm này). Nhưng mà như Singapore chẳng hạn, luật nghiêm, môi trường sạch sẽ, trong lành, làm ăn thuận lợi, môi trường học tập tốt, kỷ luật, cơ sở hạ tầng tốt, quản lý xã hội tốt, tách bạch cái nào ra cái nấy, .... mãi-mại dâm? hoạt động cũng tốt.
  10. EL_Cid

    EL_Cid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2004
    Bài viết:
    393
    Đã được thích:
    0
    Một ví dụ khá thú vị. Ừ thì thời chiến, thanh niên phần lớn trong quân ngũ với kỷ luật sắt. Nhưng ngay khi ở trong quân ngũ thì nhu cầu ******** cũng cao như thường. Có biết bao nhiêu câu chuyện viết về những người phụ nữ không chồng mà có con? Biết bao nhiêu câu chuyện về những mối tình trong quân đội, trong giới trẻ mà kết thúc là một bản án kỷ luật?
    Chuyện "Mãi-mại dâm" với hút thuốc lá thì khác hoàn toàn. Mua ******* làm gì có chuyện giống như "passive smoking". Tôi, một người liên lụy, đứng 2 mét cách một cặp mua/******* đang lây AIDS cho nhau thì tôi đâu có bị lây AIDS, tôi đâu có bị bắt. Còn nếu tôi đứng cạnh anh, người vi phạm, đang hút thuốc thì sẽ hít cùng một loại khói thuốc với anh, và tôi sẽ có nguy cơ ung thư phổi như anh vậy.
    Đốt pháo, hút thuốc gây ảnh hưởng rộng và trực tiếp lên cộng đồng, có thể gây cùng mức độ tác hại lên người vi phạm và người liên lụy (khói thuốc gây ung thư, pháo gây ồn và ô nhiễm). Còn "mãi-mại dâm" thì sao? Người liên lụy và người vi phạm không bị tác hại như nhau. Có lẽ vì thế mà ai bị lây bệnh thì tự lo chữa trị, ai bị điều tiếng thì tự mà chịu, chứ người liên lụy (nếu có) thì vẫn phây phây. Vì phây phây nên họ sẽ có thái độ và quan tâm khác so với người "bị sự cố".
    Vậy có nghĩa là mục tiêu phòng chống "mãi-mại dâm" chưa đủ mạnh để lôi kéo nhiều người tham gia, vì đối tượng tham gia mục tiêu này chưa phải là Tất Cả Mọi Người.
    Vậy thì nó sẽ tồn tại. Bây giờ quản lý nó, lèo lái nó thế nào mới quan trọng. Hợp thức hoá nó cũng là một cách hay, lôi nó ra ngoài sáng, dùng luật pháp như cái dây xích kìm giữ, đóng khung và hạn chế những cái xấu của nó bằng chế tài cụ thể, phạt nặng để tiêu huỷ những lợi ích kinh tế của việc làm sai luật, khiến cho ai cũng sợ mất túi tiền mà không dám làm trái, thay vì cấm triệt để một cách "tuyệt vọng", rồi lại để nó hoạt động ngầm tưng bừng dưới sự bảo kê và tiêu cực của nhà quản lý.
    Một câu chuyện vui. Giả sử anh có một đứa con gái 16 tuổi. Bạn trai thì anh nói là CẤM TIỆT, nhưng con gái anh nó vẫn nhảy cửa sổ đi chơi với bạn, cả tốt lẫn xấu, và không biết tự bảo vệ mình. Thay vì thế, anh trao đổi với con gái mình, đặt ra những quy định phù hợp, làm bạn với con mình, mở cửa cho bạn nó vào, trong số đó có cả kẻ tốt lẫn xấu, và anh cùng con gái chỉ ra điều đó. Cả hai đều vui. Nếu anh đủ khả năng để làm điều đó thì đó sẽ là cách tốt nhất.
    Được el_cid sửa chữa / chuyển vào 19:42 ngày 25/10/2005

Chia sẻ trang này