1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giải trí

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi nicola, 10/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nicola

    nicola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    Giải trí

    HAI SẮC HOA TIGON

    The original version (Bản gốc):

    Nếu biết rằng em đã có chồng
    Trời ơi người ấy có buồn không?
    Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ,
    Tựa trái tim phai tựa máu hồng. (TTKH)

    The "Đời (c'est la vie)" reaction (phản ứng của kẻ theo quan niệm "Đời là C'est la vie":

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Anh về lấy vợ thế là xong
    Vợ anh không đẹp bằng em lắm
    Nhưng cũng làm anh đỡ chạnh lòng.

    The "Hopeless" reaction (phản ứng của kẻ tuyệt vọng):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Anh về tự tử thế là xong
    Mộ anh cỏ dại vàng xơ xác
    Khi viếng thăm em hiểu nổi lòng.

    The "Zoro" reaction (phản ứng theo kiểu hiệp sĩ Zoro):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Anh về luyện kiếm thế là xong
    Kiếm anh sắc bén hơn em nghĩ
    Sẽ chém trảm em trả hận lòng!

    The "bankruptcy" reaction (Phản ứng của kẻ bị vỡ nợ):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Đường xa, Vegas anh cứ dzông
    Visa, Master Card vào canh bạc
    Vỡ nợ đời anh hận bóng hồng.

    The "Kung-fu" reaction (Phản ứng theo kiểu con nhà võ):

    Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
    Anh về luyện võ Lý Tiểu Long
    Luyện thêm một cú liên hoàn cước
    Để đá chồng em đêm động phòng.

    The "Gourmet" reaction":

    Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
    Anh về tự tử thế là xong
    Ruột, gan, phèo phổi lôi ra hết
    Tặng kẻ vu qui nấu cháo lòng.

    The "Revenge" reaction (Phản ứng theo kiểu báo thù):

    Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
    Anh về tát nước cạn dòng sông
    Để cho đò cưới không qua được
    Đừng có mà mong được động phòng.

    The "Terrorist" reaction (Phản ứng của tên khủng bố):

    Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
    Anh về tỉnh đội mượn cà-nông
    Thục về hướng ấy 500 quả
    Em ở quê chồng có ớn không?

    Bắc Kỳ style:

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Anh về chửi đổng giữa đám đông
    Mẹ bố tie^n su* nguyên dòng họ
    Khốn kiếp sao mày dám bỏ ông!

    Huế style:

    Nếu biết rằng O đã có chồng
    Tui về núi ngự nhảy xuống sông
    Sông sâu nước lạnh tui lại khớp
    Tự tử mần răng cũng chẳng xong.

    Nam Kỳ style:

    Nếu biết rằng em đã có chồng
    Mèn ơi! Em chê tui nhà nông
    Ruộng nương nổi nóng tôi đốt hết
    Không gạo cho em đói rét lòng.

    Ba Tàu style:

    Nếu piết rằng lị đã có chồng
    Ngộ về ngộ pán hết Hồng Kông
    Mang tiền ngộ đổ vào Chợ Lớn
    Lời vốn đầu tư mát cái lòng.

    The "hygienic" reaction (Phản ứng của người vệ sinh):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Anh về tắm gội với xà bông
    Tình thù ngày cũ, bay đi mất
    Để kẻ sang sông khỏi chạnh lòng.

    The "Ở dơ" style:

    Nếu biết rằng em sắp có chồng
    Anh về khỏi tắm thế là xong
    Quần áo để nguyên cho trọn tháng
    Kỷ vật tặng em đêm động phòng.

    The "Drunkard" reaction (phản ứng của người hay nhậu nhẹt):

    Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
    Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
    Tiết canh làm được vài ba đĩa
    Mượn rượu cho nguôi vết thương lòng.

    The "High-tech" reaction (Phản ứng theo kiểu công nghệ cao):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Dại gì mà nghĩ "Thế là xong!"
    Email cứ viết, phone cứ gọi
    Cũng có ngày em ... ly dị chồng.

    The "next generation" reaction (Phản ứng theo thế hệ sau):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Anh về cưới vợ, kiếm thằng con
    Mai này khi con trai anh lớn
    Xúi lấy con em, rửa hận lòng.

    The "Gangster" reaction (Phản ứng của tên du đãng):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Anh về ẩn núp kế bờ sông
    Đợi em qua đò sang bên ấy
    Đón đường bắt cóc cũng bỏ công.

    The "Optimistic" reaction (Phản ứng của người lạc quan):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Anh mừng biết mấy, em biết không?
    Bao năm quen biết, bao năm mệt
    Tính gì cũng khổ mấy năm ròng.

    The "Relieved" reaction (Phản ứng của người vừa được "xả hơi"):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Không buồn không giận chỉ ước mong
    Đãi được chồng em nhậu một bữa
    Để cám ơn chàng lãnh giùm công.

    The "Released" reaction (Phản ứng của người vừa được "giải thoát"):

    Nếu biết rằng em đã có chồng
    Cho anh gặp chàng có được không?
    Để anh hậu đãi chồng em đã ...
    ...Rước giùm của nợ, lập đại công.

    The "Cinema" reaction (Phản ứng theo kiểu xem phim):

    Nếu biết rằng em đã lấy chồng
    Anh về cưới đại mụ Hồng Kông
    Vợ anh không đẹp bằng em lắm
    Mà chỉ xêm xêm Chung Sở Hồng.

    The "Programmer" reaction:

    Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
    Đem về phân tích thế là xong
    Nửa đêm thiết kế ra quà cáp
    Viết code tặng em ngày lấy chồng.





    Đa số các bài trong mục này đều sưu tầm nha các bác...tại vì tớ không rõ tên tác giả nên không đề đấy thôi... cốt là để thư giãn í mà....














    Được nicola sửa chữa / chuyển vào 31/07/2002 ngày 11:21
  2. nicola

    nicola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    NỮ CÔNG GIA CHÁNH
    ĐỀ TÀI: CÁCH NƯỚNG MÓN BÁNH TÌNH YÊU
    THÀNH PHẦN:
    - 1 cốc tình bạn
    - 5 muỗng hy vọng
    - 2 cốc chung thủy
    - 3 muỗng âu yếm
    - 4 cốc tình yêu
    - 3 muỗng chăm sóc
    - 2 cốc hy sinh
    - 4 lít niềm tin
    - 3 cốc thành thật
    - 150 lít nụ cười
    - 3 cốc thương yêu
    - 1 bó xa cách
    - 3 cốc tha thứ
    - 1 túi thẻ gọi điện thoại
    - 2 cốc tôn trọng
    CÁCH LÀM:
    Trộn TÌNH YÊU với THÀNH THẬT một cách tỉ mỉ, rồi cho thêm vài CÂU CHUYỆN PHONE. Nhồi mội ít SỰ XA CÁCH cho lanh tay, rồi ủ cho tới để THÀNH THẬT thấm sâu vào TÌNH YÊU. Nhớ đừng lỡ tay cho XA CÁCH quá nhiều, bánh sẽ bị ... chua. Còn nếu cho XA CÁCH quá ít, bạn sẽ mau chán ăn bánh. Kế đó cho vào sự ÂU YẾM, ÂN CẦN và HIỂU BIẾT, thêm một chút NIỀM TIN và HY VỌNG. Cuối cùng rắc nhiều NỤ CƯỜI và trộn đều.
    Lò nướng phải đặt ở chỗ sáng sủa, có ánh nắng mặt trời (không được đặt lò trong bóng tối che khuất, vì như vậy, men THÀNH THẬT sẽ bay đi hoặc có khi biến thành GIẢ DỐI, bánh vẫn nướng và dùng được nhưng coi chừng bị bệnh trầm cảm sau này). Trước khi để vào lò thì phải nếm thử, nếu thấy không đủ ngọt là vì thiếu sự THƯƠNG YÊU, ÂU YẾM, còn có vị đắng thì phải thêm vào thật nhiều THA THỨ. Nếu bánh có bị rạn nứt thì phải nhớ tráng bánh bằng sự HY SINH. Thời gian nướng lâu hay mau thì không thành vấn đề, song cũng đừng đốt cháy giai đoạn. Giai đoạn chăm lửa này là nghệ thuật của bạn, bạn nên biết lúc nào cho lửa non hay lửa già. Bánh có ngon hay không là tùy thuộc vào người nướng có giỏi và cho gia vị có hợp lý không! Còn dư vị của bánh thì tùy thuộc vào sự chín chắn và nghiêm túc của bạn trong việc nướng bánh.
    Khi thấy bánh khác thường thì phải có mặt kịp thời để làm cho bánh tươi lại. Nhớ là mỗi ngày phải PHONE cộng thêm với NỤ CƯỜI. Muốn giữ bánh được lâu thì phải giữ trong tình THƯƠNG YÊU và SỰ SĂN SÓC. Trong khi nấu nhớ sắp đặt lòng TÔN TRỌNG xung quanh nếu không thì bánh rất dễ bị khét và như vậy thì phải đòi hỏi thêm nhiều THA THỨ hơn nữa! Nấu xong nhớ tắt lửa, dọn dẹp gọn gàng.
    Lưu ý: món này chỉ nấu cho hai người ăn và do hai người cùng nhau nấu (nếu có người thứ ba thì coi như xong). Dùng món này hàng ngày với sự ĐỘ LƯỢNG.
    Thực tế cho thấy, có người ghiền món này đến độ răng long đầu bạc vẫn còn ăn, có người chỉ một đôi lần là dẹp lò, đổ bột. Do đó, phải xác định cụ thể, rõ ràng, rằng bạn chỉ tính nếm thử cho vui hay nghiêm túc nấu bánh! Hãy cẩn thận vì bạn sẽ bị bỏng đấy!
    Được nicola sửa chữa / chuyển vào 16:34 ngày 16/07/2002
  3. nicola

    nicola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    MƯỜI HAI CON GIÁP
    12 CON GIA'P DU+.C
    Bie^'t anh tuo^?i Ty'... kho^n lanh
    Li' la li' la('c ...me^ anh tha^.t tha`
    Tuo^?i Su+u? la` con...tra^u nha`
    Chuye^.n nha` chuye^.n cu+?a anh la`m...he^'t tro+n
    Co`n Da^`n la`... co.p la^m so+n
    Du+ su+'c ba?o ve^.... ddi quo+`n mua' roi
    Tuo^?i Me.o...tu+`ng bu+o+'c sa(m soi
    Hie^`n la`nh ra^'t mu+.c... gu+o+ng noi cho ddo+`i
    Co`n Ro^`ng... mu+a gio' tre^n tro+`i
    Ho^ phong dda?o vu~... ra.ng ngo+`i co^ng danh
    Tuo^?i Ty. con ra('n... hie^`n la`nh
    Vo+. Cho^`ng qua^'n qui't... cha(?ng dda`nh ro+`i xa
    Con Ngu+.a ...va.n da(.m ddo' nha
    Be^n nhau dong duo^~i ...ddu+o+`ng xa tha`nh ga^`n
    Tuo^?i Mui` ra^'t mu+.c... ha`o hoa
    DDi dda^u cu~ng nho+' duye^n ho`a... cu`ng em
    Tuo^?i Tha^n con khi?... ru+`ng khe
    Lo la('ng... cha(m so'c... cho+? che gia ddi`nh
    Con Ga`...thu+'c so+'m bi`nh minh
    Hai su+o+ng mo^.t na('ng... ca^.y tin mo^.t lo`ng
    Con Cho' la` tuo^?i... ga'nh go^`ng
    Suo^'t ddo+`i a^u ye^'m... vo+. cho^`ng dde.p ddo^i
    Tuo^?i Ho+.i voi` vi~nh... y? o^i
    Chi`u qua chiu` la.i ti`nh tho^i... nga^.p tra`n
    Mu+o+i` hai con gia'p pha^n ra
    Con na`o cu~ng ho+.p... lu+.a pha^n con na`o
    Xin khuye^n cho+' lu+.a... a`o a`o
    Con tim ly' tri' dung ho`a... ca? hai
    Ca'c co^ thi'ch con gia'p na`o ????
    ----------------------------------------------------------------
    12 CON GIA'P CA??TI
    Bie^'t em tuo^?i Ty' de^~ thu+o+ng,
    Mie^.ng hay le'n lu't trong ru+o+ng a(n qua`.
    Tuo^?i Su+?u la` con tra^u nha`,
    Ruo^.ng vu+o+`n cha(m so'c cha(?ng ha` phie^`n chi!
    Tuo^?i Da^`n ai de^~ ma` khi,
    Trong ngoa`i dde^`u gio?i ai bi` ai theo?
    Ne^'u em mang tuo^?i ******`o,
    Pha?i sang anh hu+o+?ng, pha?i nghe`o, nghe`o luo^n.
    Con Ro^`ng la`m gio' mu+a tuo^n,
    Em lo su+. nghie^.p dde^? buo^`n pha^.n anh
    Tuo^?i Ty. con ra('n hie^`n la`nh,
    Thu+o+ng cho^`ng qua^'n qui't cha(?ng da`nh ddi xa.
    Con ngu+.a la` tuo^?i ha?i ha`,
    Cho^`ng theo kho^ng ki.p, o+? nha` tho+? than.
    Tuo^?i Mu`i con cha'u da^`y la`ng,
    Trai ta`i ga'i sa('c ro+~ ra`ng to^ng mo^n.
    Tuo^?i Tha^n co' nghi~a co' ho^`n,
    Ga^n` thi` kha('c kha^?u, bo^`n cho^`n lu'c xa.
    Tuo^?i Da^.u la` tuo^?i con ga`,
    Nga`y dde^m cha(m chu't, mu+o+.t ma` nuo^i con.
    Tuo^?i Tua^'t trong ngo'ng mo?i mo`n,
    Cho^`ng thu+o+`ng ddi va('ng o^m con ngo^`i cho+` !
    Tuo^?i Ho+.i thi` qua' hu+~ng ho+`,
    Lo min`h chu+a ddu? la.i cho+` ngu+o+`i ta.
    Mu+o+`i hai tuo^?i dda~ pha^n ra,
    Tuo^?i em xin cu+' cho "moa" bie^'t tu+o+`ng.....
    ***************************************************
    Em na`y tuo^?i Ty' bon chen
    DDe^m khuya cho*` lu'c ta('t dde`n mon men
    Em kia tuo^?i Su*?u nga(m dden
    DDo^`ng kho^ , ddo^`ng ca.n ma~i the`m ca`y the^m
    Co`n em tuo^?i Co.p tha^.t he^n
    Ru*`ng sa^u , suo^'i tha(?m vu*~ng be^`n la`m vua
    ******`o tuo^?i a^'y de^~ u*a
    Ria me^`m , lo^ng mu*o*'t pha?i vu*`a lo`ng anh
    Tuo^?i Ro^`ng mu*a gio' na(m canh
    DDe^m na(`m kho^ng da'm mo*? ma`nh ra coi
    Tuo^?i Ty. em gio^'ng ca^y roi
    Nga`y thi` vung vi't , dde^m tho*`i qua^'n quanh
    Lo em tuo^?i Ngu*.a tung hoa`nh
    Anh tha` o*? gia' , cha? dda`nh la^'y em
    Tuo^?i Mu`i ma('t lie^'c , mo^i me^`m
    Em na`y duye^n da'ng la.i the^m dda('t cho^`ng
    Tuo^?i Tha^n con khi? la`m tuo^`ng
    Ne^'u ma` cu*o*'i ddu*o*.c , to^`ng ngo^`ng cha('c vui
    La.i to*'i em Da^.u ga` bu*o*i
    Nga`y thi` ca`o xo*'i , dde^m tho*`i co cha^n
    Co' em tuo^?i Tua^'t a^n ca^`n
    Quanh ddi qua^?n la.i cu*' qua^`n anh tho^i
    Tuo^?i Ho*.i em a^'y qua' tro*`i
    Lo a(n , lo ngu? ma^.p tho*`i nhu* heo
    Em na`o muo^'n ky' giao ke`o
    Thi` khai cho ro~ , ddu*`ng le`o nhe cu*ng
  4. nicola

    nicola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    NHỮNG DÒNG SUY TƯ CẢM ĐỘNG
    Rất có thể Thượng Đế muốn chúng ta gặp những người mà chúng ta không mong muốn trước khi gặp được người mà ta mong đợi để rồi sau cùng khi gặp được người ấy chúng ta mới biết món quà ấy là quí giá đến nhường nào.
    Khi cánh cửa hạnh phúc đời ta khép lại thì một cánh cửa khác mở ra, nhưng thường thì chúng ta lại chỉ nhìn vào cánh cửa đã khép mà không thấy được cánh cửa đã mở ra với chúng ta.
    Một người bạn tốt là người mà bạn có thể cùng ngồi trên cánh cổng và đung đưa, không nói một lời gì, và sau đó là chia tay như thể là đã có một cuộc nói chuyện thật tuyệt vời giữa ta và người ấy mà bạn chưa từng có bao giờ.
    Một sự thật đúng đắn là chúng ta sẽ không bao giờ biết cái ta có cho tới khi ta mất nó, nhưng cũng có một sự thật đúng đắn là chúng ta không biết những việc chúng ta bỏ lỡ cho tới khi điều đó đến với ta.
    Trao ban cho ai tất cả tình yêu của bạn thì cũng đồng nghĩa với việc không bao giờ có thể đảm bảo rằng họ sẽ yêu lại bạn! Đừng bao giờ mong đợi tình yêu được đáp đền; chỉ chờ đợi tình yêu ấy lớn lên trong trái tim người ấy nhưng nếu nó không lớn lên, thì hãy bằng lòng rằng nó đang lớn lên trong chính bạn.
    Người ta chỉ mất một phút để phải lòng một ai đó, một giờ để thích người ấy, và một ngày để yêu người ấy, nhưng phải mất cả đời để quên người ấy.
    Đừng để những cái nhìn hấp dẫn bạn; những cái nhìn ấy có thể lừa dối bạn. Đừng để sự giàu sang hấp dẫn bạn; ngay cả khi điều đó tàn phai. Hãy để những người làm cho bạn mỉm cười hấp dẫn bạn vì một nụ cười có thể làm cho một ngày đen tối trở nên tươi sáng hơn. Hãy tìm kiếm ai đó làm cho trái tim bạn mỉm cười.
    Có những giây phút trong cuộc đời bạn nhớ một người nào đó quay quắt đến độ bạn chỉ muốn mang họ ra khỏi giấc mơ và ôm họ trong cuộc đời thực của mình. Hãy mơ ước những gì bạn muốn; hãy đi đến những nơi bạn muốn đi; hãy lãm những điều bạn muốn làm, bởi vì bạn chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để làm những việc mà bạn muốn làm.

    Có thể bạn đã có đủ hạnh phúc làm bạn trở nên đáng yêu, có đủ những trải nghiệm làm cho bạn trở nên mạnh mẽ, có đủ nỗi buồn lo làm cho bạn nên người, có đủ hy vọng để bạn trở nên hạnh phúc. Hãy luôn luôn đặt mình trong tình huống của người khác. Nếu bạn cảm thấy việc gì đó làm tổn thương bạn thì điều ấy cũng có thể làm cho người khác bị tổn thương.
    Một người hạnh phúc nhất không nhất thiết phải có những thứ tốt nhất; họ chỉ làm những việc quan trọng thích hợp thích hợp với họ thôi. Hạnh phúc dành cho những người đang than khóc, cho những người đang bị tổn thương, cho những người đã tìm kiếm, và cho những người đã cố gắng, bởi vì chỉ có họ mới cảm kích tầm quan trọng của những người đã đến trong cuộc đời họ.
    Tình yêu bắt đầu bằng một nụ cười, triển nở bằng nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt.
    Tương lai tươi sáng nhất sẽ phải đặt trên nền tảng của quá khứ bị lãng quên, bạn không thể tiếp tục sống một cách tốt đẹp trong cuộc đời cho tới khi bạn để cho những thất bại và nỗi đau trong quá khứ đi qua.
    Khi bạn sinh ra, bạn thì khóc lóc còn mọi người xung quanh bạn thì mỉm cười. Hãy sống sao cho khi từ giả cuộc đời, bạn là người mỉm cười còn mọi người xung quanh bạn thì khóc.
    Hãy gửi bức thông điệp này đến cho những ai có ý nghĩa đối với bạn, cho những ai đã đến trong đời bạn bằng cách này hay cách khác, cho những ai làm cho bạn mỉm cười khi bạn cần, cho những ai giúp bạn nhìn thấy được mặt tích cực của sự việc khi bạn thất vọng, cho người mà bạn biết rằng bạn cảm kích tình bạn của họ biết bao. Và nếu như bạn không gửi, bạn đừng lo, sẽ không có điều gì xấu xảy ra với bạn, mà bạn chỉ bỏ lỡ một cơ hội làm cho một ngày sống mới của ai đó trở nên tươi đẹp hơn với bức thông điệp này.
    Được nicola sửa chữa / chuyển vào 15:46 ngày 18/07/2002
  5. nicola

    nicola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    CÀ RỐT, TRỨNG VÀ HẠT CÀ PHÊ
    Cô con gái than thở với cha sao bất hạnh này cứ vừa đi qua thì bất hạnh khác lại vội ập đến với mình, và cô không biết phải sống thế nào. Có những lúc quá mệt mỏi vì vật lộn với cuộc sống, cô đã muốn chối bỏ cuộc đời đầy trắc trở này.

    Cha cô vốn là một đầu bếp. Một lần, nghe con gái than thở, ông dẫn cô xuống bếp. Ông bắc ba nồi nước lên lò và để lửa thật to. Khi ba nồi nước sôi, ông lần lượt cho cà rốt, trứng và hột cà phê vào từng nồi riêng rồi lại để chúng tiếp tục sôi, không nói một lời.
    Người con gái sốt ruột không biết cha cô đang định làm gì. Lòng cô đầy phiền muộn mà ông lại thản nhiên nấu.
    Nửa giờ sau, người cha tắt bếp, lần lượt múc cà rốt, trứng và cà phê vào từng ô khác nhau. Ông bảo con gái dùng thử cà rốt. "Mềm lắm cha ạ", cô gái đáp. Sau đó ông lại bảo cô bóc trứng và nhấp thử cà phê. Cô gái cau mày vì cà phê đậm và đắng. Cô liền hỏi cha: "Điều này nghĩa là gì vậy cha?".
    Nghe con gái hỏi, cha cô liền đáp: "Ba loại thức ăn này đều gặp phải một nghịch cảnh như nhau, đó là nước sôi 100 độ. Tuy nhiên mỗi thứ lại phản ứng thật khác nhau. Cà rốt khi chưa chế biến thì cứng và trông rắn chắc, nhưng sau khi luộc sôi, chúng trở nên rất mềm. Còn trứng, lúc chưa luộc rất dễ vỡ, chỉ có một lớp vỏ mỏng bên ngoài bảo vệ lớp vỏ bên trong. Sau khi qua nước sôi, chất lỏng bên trong trở nên đặc và chắc hơn. Còn hạt cà phê thì thật kì lạ. Sau khi sôi, nước của chúng trở nên rất đậm đà". Người cha quay sang hỏi cô con gái: "Còn con, con sẽ phản ứng như loại nào khi gặp phải nghịch cảnh? Con sẽ như cà rốt, bề ngoài tưởng rất cứng cáp nhưng chỉ với một chút đau đớn, bất hạnh đã trở nên yếu đuối chẳng còn chút nghị lực? Hay con sẽ là quả trứng, khởi đầu với trái tim mỏng manh và tinh thần dễ đổi thay, nhưng sau một lần tan vỡ, ly hôn hay mất việc sẽ chín chắn và cứng cáp hơn? Hay con sẽ giống hạt cà phê, loại hạt này không thể có hương vị thơm ngon nhất nếu không sôi ở 100 độ? Khi nước nóng nhất thì cà phê mới ngon.
    Cuộc đời này cũng vậy con ạ, khi sự việc tưởng như tồi tệ nhất thì chính lúc đó lại giúp con mạnh mẽ hơn cả. Con sẽ đối mặt với những thử thách của cuộc đời như thế nào? Cà rốt, trứng hay hạt cà phê?"
    .
    Được nicola sửa chữa / chuyển vào 19:00 ngày 21/07/2002
  6. OneO

    OneO Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    06/02/2002
    Bài viết:
    832
    Đã được thích:
    0

    hahaha........ dễ thương đó.
    Comes like A Sigh from History to the Human Mind... ​
    T.T.N. - E.I. - A.I.+
  7. nicola

    nicola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    ĐỪNG CỐ GẮNG PHẢI HOÀN HẢO
    Cuộc sống không phải là một cái bẫy đặt ra để làm chúng ta thất bại.
    Có một cuốn sách mà tôi coi như một cuốn chuyện cổ tích dành cho người lớn: The missing piece của Shel Silverstein. Nó kể câu chuyện về một chiếc vòng bị cắt đi một mảnh hình tam giác. Cái vòng muốn được trọn vẹn, không thiếu mẩu nhỏ nào nên lang thang tìm kiếm mảnh thất lạc. Nhưng bởi vì nó không hoàn hảo nên chỉ có thể lăn đi rất chậm. Nó chiêm ngưỡng những bông hoa trên đường. Nó tán gẫu với những con sâu. Nó tận hưởng ánh nắng mặt trời. Nó đã thấy rất nhiều những mảnh vỡ khác nhau nhưng không có cái nào là vừa với nó. Và nó để lại tất cả bên đường rồi tiếp tục cuộc tìm kiếm.
    Rồi một ngày kia, chiếc vòng tìm thấy một mảnh rất vừa vặn. Thật là hạnh phúc. Giờ đây nó có thể toàn vẹn, không thiếu chút gì. Nó lắp lại cái mẩu đã mất và bắt đầu lăn. Bây giờ nó đã là một cái vòng thật hoàn hảo, nó có thể lăn rất nhanh, quá nhanh để có thể lưu ý tới những bông hoa và nói chuyện cùng lũ sâu. Và khi nó nhận ra thế giới đổi khác như thế nào khi lăn nhanh quá, nó dừng lại, vứt mảnh vỡ vừa tìm được lại bên đường và tiếp tục lăn đi chậm rãi.
    Với tôi, câu chuyện mang lại một bài học khá kỳ lạ:
    Chúng ta càng trở nên toàn vẹn hơn khi chúng ta mất đi hay bỏ lỡ một cái gì đó. Trên một phương diện nào đó, một người có tất cả mọi thứ là một người đáng thương. Anh ta sẽ không bao giờ có được niềm thích thú để khát khao, để hy vọng và nuôi dưỡng tâm hồn mình bằng những mơ ước về một điều tốt đẹp hơn. Anh ta cũng sẽ không bao giờ có được cái cảm giác được một ai đó yêu thương, cho anh ta những cái anh ta luôn luôn mong muốn mà không bao giờ có. Một con người toàn vẹn là người nhận thưức được những hạn chế của mình, là người có đủ can đảm từ bỏ những giấc mơ viễn vông của mình mà không cảm thấy đó là một thất bại. Một con người toàn vẹn là người biết rằng họ có đủ sức mạnh để vượt qua những thảm kịch và tồn tại, là người có thể thất bại mà vẫn cảm thấy bình an. Mình đã thoát khỏi điều tồi tệ nhất mà vẫn nguyên vẹn.
    Cuộc sống thật sự giống như một mùa bóng, ở đó ngay cả đội bóng giỏi nhất cũng có thể thua 1/3 số trận nó tham dự và ngay cả đội bóng tệ nhất cũng có những giờ phút huy hoàng. Mục tiêu của chúng ta là có nhiều trận thắng hơn là thất bại. Tôi tin tưởng rằng cái mà cuộc sống đòi hỏi ở chúng ta không phải là "hãy hoàn hảo", không phải là "đừng bao giở mắc phải sai lầm" mà là "hãy toàn vẹn".
    Và cuối cùng, nếu chúng ta đủ can đảm để yêu, đủ mạnh mẽ để tha thứ, đủ rộng lượng để vui mừng vì hạnh phúc của những người khác, và đủ khôn ngoan để hiểu rằng hạnh phúc có cho tất cả mọi người, chúng ta sẽ tận hưởng được cảm giác hoàn toàn sung sướng mà không có một sinh vật nào có đựơc.

  8. nicola

    nicola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    HẠC GIẤY
    Có những món quà thật đơn giản nhưng chứa đựng biết bao chân tình. Tôi biết một chàng trai đã gấp 1000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì xán lạn nhưng họ vẫn luôn sống hạnh phúc bên nhau. Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp nhau nữa. Nàng rất lấy làm tiếc nhưng rồi nỗi đau của chàng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong kí ức của mỗi người.
    Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà người yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.
    Một ngày mưa tầm tả, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ra ngay đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.
    Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, như thể thời gian không bao giờ làm đổi thay nụ cười ấy, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Vì vậy nàng quyết định xa anh. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.
    Chàng trai bật khóc.
    Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao của sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa.
    Chỉ vì họ chẳng yêu bạn như cách mà bạn đã mong đợi ở họ. Nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có.

    Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại. Trong tình yêu chẳng còn gì tồi tệ hơn để nhớ thương một người là ngồi cạnh họ và lo sợ rằng sẽ mất họ.
    Được nicola sửa chữa / chuyển vào 16:16 ngày 24/07/2002
  9. nicola

    nicola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    HẤT NÓ XUỐNG VÀ BƯỚC LÊN TRÊN
    Một câu chuyện ngụ ngôn kể rằng:
    Có một người nông dân nọ có một con lừa già. Một hôm, con lừa bị rơi xuống cái giếng khô cạn và đau đớn kêu la thảm thiết. Sau khi bình tĩnh đánh giá tình hình, vì thương cho con lừa, người nông dân đã quyết định nên nhanh chóng giúp nó kết thúc sự đau đớn. Anh gọi thêm mấy người hàng xóm để cùng lấp đất chôn con lừa tội nghiệp.
    Lúc đầu, con lừa thêm phần kinh hoàng vì những gì người ta đang làm đối với nó. Nhưng khi từng tảng đất được hất xuống giếng liên tiếp theo nhau ập trên vai nó, một ý nghĩ chợt lóe lên: Cứ mỗi lần một tảng đất rơi đè lên vai, nó lại lắc mình cho đất rơi xuống và ngoi lên trên !
    Và nó đã làm như vậy, từng chút từng chút một, với một lời thần tự nhủ và tự cổ vũ: "Nào mình hãy hất nó xuống và bước lên trên, hất nó xuống và bước lên trên..."
    Mặc cho sự đau đớn ê ẩm phải chịu sau mỗi tảng đất ập xuống, mặc cho sự bi đát cùng cực của tình huống đang gánh chịu, con lừa tiếp tục chiến đấu chống lại sự hoang mang, hoảng sợ, tiếp tục theo đúng phương châm "hất nó xuống và bước lên trên".
    Và không bao lâu sau, cuối cùng dù bị bầm dập và kiệt sức, con lừa già đã can đảm đối diện với nghịch cảnh của mình.
    Cuộc sống là như vậy đó. nếu chúng ta đối mặt với các vấn đề của mình một cách tích cực và quả cảm, khước từ sự hoảng loạn, sự cay đắng và sự tự thương hại, thì những nghịch cảnh tưởng chừng có thể chôn vùi chúng ta, lại sẽ tiềm ẩn trong chính nó những phần thưởng không ngờ tới.
    Hất nó xuống và bước lên trên, hãy can đảm bước từng chút một ra khỏi cái giếng mà bạn đang gặp phải.

    Được nicola sửa chữa / chuyển vào 09:12 ngày 27/07/2002
  10. nicola

    nicola Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    Cô gái có một bông hồng
    John Blanchard rời khỏi băng ghế, chăm chú nhìn dòng người đang ra khỏi nhà ga xe lửa trung tâm thành phố. Anh đang chờ người con gái mà trái tim đã rất quen thuộc với anh nhưng khuôn mặt thì anh chưa từng gặp, một cô gái với một bông hoa hồng.
    13 tháng trước đây trong một thư viện ở Florida, khi nhấc một cuốn sách ra khỏi kệ anh bỗng cảm thấy bị lôi cuốn không phải vì nội dung cuốn sách mà vì những dòng chữ viết bằng bút chì bên lề cuốn sách. Những hàng chữ mềm mại với nội dung chứa đựng một tâm hồn sâu sắc và một trí tuệ sáng suốt. Bên trong bìa cuốn sách, nơi ghi tên người mượn, anh tìm ra tên chủ nhân của hàng chữ, đó là Hollis Maynell. Cô gái sống ở thành phố NewYork.
    Sau đó anh viết cho cô gái một bức thư tự giới thiệu mình và mong cô trả lời, nhưng ngày hôm sau anh đã phải lên tàu ra nước ngoài tham gia cuộc Chiến Tranh Thế Giới lần 2. Trong vòng một năm và một tháng sau đó, hai người dần dần tìm hiểu nhau qua thư từ. Mỗi lá thư là một hạt giống được gieo vào trái tim nồng cháy. Một mối tình nảy nở. Anh đề nghị cô gái gửi cho mình một tấm hình nhưng cô gái từ chối. Cô cho rằng nếu chàng thực lòng thì diện mạo của cô đâu có quan trọng gì.
    Cuối cùng đến ngày anh từ Châu Âu trở về, họ hẹn gặp nhau lần đầu tại nhà ga trung tâm TP NewYork vào lúc 19h. Cô gái viết "Anh sẽ nhận ra em là người có một bông hồng trên ve áo".
    Khi đó, tôi thấy mọt người con gái bước lại phía tôi, cô ấy có mộ thân hình mảnh mai thon thả. Những cuộn tóc vàng loăn xoăn bên vành tay nhỏ nhắn. Cặp mắt cô ấy xanh như những đoá hoa. Trong chiếc áo vét màu xanh nhạt cô gái trông như mùa xuân đang tới. Tôi tiến lại phía cô gái và hoàn toàn không để ý là cô ấy không có bông hồng trên ve áo. Khi tôi bước tới, cô gái nở một nụ cười nhẹ nhàng hấp dẫn trên vành môi và nói nhỏ "Đi cùng em chứ, chàng thủy thủ?". Khi ấy hầu như không tự chủ được, tôi bước thêm một bước nữa về phía cô gái, và đúng lúc ấy tôi nhìn thấy Hollis Maynell với bông hồng đứng ngay sau cô ấy. Đó là một người đàn bà đã ngoài 40 tuổi. Bà ta có mái tóc màu xám bên trong một chiếc mũ đã cũ. Bà ta có một thân hình nặng nề, đôi chân mập mạp trong đôi giày đế thấp. Khi đó cô gái trong chiếc áo màu xanh vội vã bước đi. Tôi có cảm giác dường như con người tôi lúc ấy bị chia làm hai, một nữa mong muốn bước đi theo cô gái và một nữa hướng tới người đàn bà mà tâm hồn đã thật sự chinh phục tôi .... Và bà ta đứng đó, khuôn mặt béo tốt với làn da nhợt nhạt nhưng hiền lành và nhạy cảm. Khi đó bổng nhiên tôi không còn lưỡng lự nữa. Tay tôi nắm chặt cuốn sách nhỏ cũ kỹ giống như cuốn sách trong thư viện trước đây để cô gái có thể nhận ra tôi.
    Đây không phải là tình yêu nhưng là một cái gì đó rất đáng quý, một cái gì đó thậm chí có thể còn hơn cả tình yêu, một tình bạn mà tôi luôn luôn và mãi mãi biết ơn. Tôi đứng thẳng chào người đàn bà, chìa cuốn sách ra và nói, mặc dù khi nói tôi cảm thấy mình bị nghẹn lại vì cay đắng và thất vọng: "Tôi là trung úy John Blanchard và xin hỏi chắc đây là cô Maynell? Tôi rất vui mừng là cô đã có thể đến đây gặp tôi hôm nay. Tôi muốn mời cô dùng cơm tối có được không?". Người đàn bà nở một nụ cười bao dung và trả lời: "Ta không biết việc này như thế nào con trai ạ, nhưng cô gái trẻ mặc chiếc áo vét màu xanh vừa đi kia đã năn nỉ ta đeo đoá hoa hồng này trên ve áo. Cô ấy nói nếu anh có mời ta đi ăn cơm tối thì nói rằng cô ấy đang đợi anh ở nhà hàng lớn bên kia đường. Cô ấy nói đây là một cuộc thử nghiệm gì đó!"
    Chúng ta chắc cũng hiểu được và khâm phục sự sáng suốt của cô gái. Nên nhớ rằng "Bản chất thật sự của trái tim sẽ được nhận ra khi phải đối mặt với những điều không như ý muốn của mình"

Chia sẻ trang này