1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giáo dục giới tính cho tuổi trẻ(nhiều kỳ)

Chủ đề trong 'Giáo dục Giới tính' bởi moitoanh, 16/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. moitoanh

    moitoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Giáo dục giới tính cho tuổi trẻ(nhiều kỳ)

    Kỳ 1: Khi vị thành niên nếm "trái cấm"

    TPCN - ?oHoa hồng giấu trong cặp sách? - một hiện tượng gây chấn động dư luận TQ... 13 học sinh trung học từng nếm ?~trái cấm? đã bộc bạch cởi mở mối quan hệ nam nữ từ khi có ý thức giới tính đến khi có quan hệ ********.

    Một điều nữa làm người đọc sững sờ, phân nửa số đó là các em học sinh ưu tú tại các trường điểm!


    Trưởng thành là một quá trình phức tạp, đầy rủi ro, đôi khi thật khốc liệt. Với nguyên tắc nhìn thẳng, nói thật, các tác giả đã mở ra những góc sâu kín trong đời sống học sinh trung học, để các bậc phụ huynh, thầy cô giáo thấu hiểu được chân tướng sự thật...

    Man Lăng - Đằng sau câu chuyện tình yêu mơ mộng

    Man Lăng: Nữ, sinh năm 1981, người Bắc Kinh, đã tốt nghiệp một trường trung học phổ thông. Năm lớp 12, cô quen một bạn trai và hai bạn ở bên nhau rất thân thiết. Một thời gian sau, cô thi đỗ vào một trường đại học nổi tiếng của Bắc Kinh.

    Cô bé không cao lắm, vóc người nhỏ nhắn xinh xẻo, ở cô toát ra một sức sống mạnh mẽ với giọng nói trong trẻo, mỗi khi nói đến chỗ vui vẻ thì cười hoài không dứt.

    Cô có chủ kiến và suy nghĩ riêng trong mọi việc chứ không phải là người ba phải, tát nước theo mưa.

    Khi tôi hỏi đến những vấn đề tế nhị, cô trả lời tôi khá thẳng thắn và rõ ràng. Trong suốt buổi nói chuyện, cô nghe và trả lời tôi rất chăm chú, không mấy khi lưỡng lự, chỉ thỉnh thoảng có nét buồn tư lự thoáng qua trên gương mặt.

    Tuổi thơ phẳng lặng và tẻ nhạt

    - Em lớn lên như thế nào? Mối quan hệ của em với cha mẹ ra sao?

    Thuở nhỏ, em học không tốt lắm và rất nghịch ngợm, nhưng bù lại em sống rất yên ấm trong vòng tay cha mẹ. Sau khi học lên trung học phổ thông thì áp lực học tập ngày càng lớn dần, cha mẹ kỳ vọng quá cao vào em, vả lại bản thân em cũng là một đứa tương đối hiếu thắng.

    Em còn nhớ hồi học cấp I, chỉ vì không được xét vào Đội thiếu niên tiền phong từ đợt thứ nhất mà em khóc mất mấy ngày liền.

    - Trường tiểu học của em hồi ấy có tốt không?

    Đó là một trường học rất bình thường, được cái gần nhà nên bố mẹ cũng yên tâm. Trường em nhỏ lắm và có ít học sinh, tổng cộng chỉ có khoảng hơn 200 người thôi.

    - Thành tích học tập của em khá lên từ khi nào?

    Khi em bắt đầu học lên trung học cơ sở. Rất may là nhà em gần nhà cô giáo, em lại học cùng lớp với con gái cô. Em chơi thân với bạn ấy và từ đó em học khá hẳn lên.

    Vì ngày xưa cha mẹ em đều không được học hành nghiêm chỉnh nên họ rất mong em thi đỗ đại học.

    Trong suy nghĩ của cha mẹ, nếu em không vào được đại học thì coi như đời này kiếp này của em chẳng ra gì cả. Cho nên từ năm lớp 9 em bắt đầu cố gắng học tập hơn.

    - Phương pháp giáo dục của cha mẹ em ra sao?

    Hồi nhỏ em rất hay bị cha mẹ đánh. Tuy sợ đòn nhưng em vẫn chứng nào tật ấy, bị đánh mà vẫn ham chơi. Sau này em lớn lên thì mới đỡ bị ăn roi.

    - Từ bé đến giờ em có sở thích gì?

    Em rất thích vui chơi nhảy múa, thích xem ti vi, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết ái tình sướt mướt, nhưng thường chỉ đủ kiên nhẫn để đọc đến nửa cuốn là bỏ dở.

    Cha mẹ thì chỉ mong em học hành cẩn thận. Lúc nhỏ hay bị cha mẹ ép làm theo ý họ nên em cảm thấy khổ sở lắm. Em cứ mong mình lớn nhanh lên để khỏi bị quản thúc nữa. Em chỉ có mấy người bạn cùng lớp với vài người bạn vẽ của cha.

    - Em còn nhớ lần đầu tiên tiếp xúc với những kiến thức giới tính như thế nào không?

    Từ nhỏ đến giờ hầu như chẳng ai dạy bảo em tí gì về phương diện này. Hình như lần đầu tiên em hiểu về giới tính là do em gái nói cho em biết. Từ khi còn nhỏ, em vẫn cho rằng nam nữ kết hôn với nhau là để tiện cho cuộc sống của bản thân họ chứ không phải để sinh em bé.

    Cho đến tận năm lớp 10, em vẫn không biết em bé được sinh ra như thế nào. Vì thế đến khi hiểu ra sự thật thì em cực kỳ kinh ngạc. Đến mức có một thời gian, em không chấp nhận được chuyện con trai, con gái ở gần nhau và thậm chí còn khó chịu khi nhìn thấy cha mẹ mình ngồi chung một chỗ. Tại vì sau khi biết được ?ochuyện đó?, đầu óc em cứ nghĩ đến nó mãi.

    LTS. Hàng năm trên thế giới khoảng 4 triệu thiếu nữ tuổi từ 15-19 nạo phá thai không an toàn.

    Ở Việt Nam, những con số thống kê do UBDSGĐ&TE công bố cũng khiến ta giật mình:

    Mỗi năm có khoảng 300 nghìn ca nạo phá thai, trong số đó có tới 30% phụ nữ trẻ chưa lập gia đình.

    Việt Nam còn là 1 trong 3 nước có tỉ lệ nạo phá thai cao nhất thế giới!

    Giáo dục giới tính vị thành niên ngày càng trở thành vấn đề mang tính toàn cầu.

    Chính vì vậy mà Hoa hồng giấu trong cặp sách của 2 tác giả Trung Quốc Tôn Hiểu Vân và Trương Dẫn Mặc ngay từ khi ra đời đã gây chấn động dư luận.

    13 học sinh trung học từng nếm ?otrái cấm? đã bộc bạch cởi mở mối quan hệ nam nữ từ khi có ý thức giới tính đến khi có quan hệ ********.

    Một điều nữa làm người đọc sững sờ, phân nửa số đó là các em học sinh ưu tú tại các trường điểm!

    Trưởng thành là một quá trình phức tạp, đầy rủi ro, đôi khi thật khốc liệt.

    Với nguyên tắc nhìn thẳng, nói thật các tác giả đã mở ra những góc sâu kín trong đời sống học sinh trung học, để các bậc phụ huynh, thầy cô giáo thấu hiểu được chân tướng sự thật, nhìn nhận lại trách nhiệm và phương pháp giáo dục của mình.

    Từ số TPCN tuần này và tiếp theo trên các số báo hàng ngày, chúng tôi trích giới thiệu cuốn Hoa hồng giấu trong cặp sách, bản dịch của Nguyễn Thu Hiền với sự cộng tác của Phó Thiên Tùng và Nguyễn Giang Linh, NXB Kim Đồng sắp ấn hành.

    Đầu đề do Tiền Phong đặt.


    - Thế em gái em miêu tả với em như thế nào?

    Thì nó kể cho em biết con trai và con gái khác nhau ra sao. Em gái em nghe các bạn học bàn tán về những chuyện này nhiều. Nó học trường Trung học dạy nghề nên bạn bè cùng lớp cũng khác với bọn em.

    Còn bọn bạn cùng lớp với em thì ?obảo thủ? lắm, hình như chúng nó chưa bao giờ tiếp xúc với những chuyện ấy.

    - Trước đó em đã có bạn trai rồi chứ?

    Có. Năm học lớp 9 em có bạn trai rồi ạ.

    Những hiểu biết mù mờ về giới tính

    - Lúc đó, các em không nói với nhau về vấn đề ấy sao?

    Có ạ. Một hôm hai đứa ở nhà bạn ấy, bạn ấy định làm gì đó nhưng em ngăn lại. Lúc đó em còn cực kỳ ngây ngô, em cứ tưởng khi có kinh nguyệt mà ngồi gần bạn trai thì sẽ có bầu. Em không hiểu gì hết nên rất sợ hãi.

    Năm học lớp 9 em mới bắt đầu thấy kinh. Ban đầu, mỗi khi ?ođến tháng?, em thường không dám ngồi gần bạn trai, ngay cả với cha em cũng tránh. Mẹ em không hề dạy cho em biết gì cả, bà chưa hề nói với em rằng em đã trưởng thành. Tất cả đều là do em tự mò mẫm tìm hiểu.

    - Mẹ em không nói cho em biết nên làm thế nào ư?

    Khi em có kinh nguyệt, mẹ em mới nói cho biết.

    - Thế còn ở trường dạy như thế nào? Giờ Sinh lý cơ thể người, thầy cô có giảng cho các em không?

    Năm lớp 8 chúng em có được học môn ấy. Nhưng những tiết học Sinh lý cơ thể cũng chỉ giới thiệu cho bọn em biết vì sao có kinh nguyệt mà thôi. Ngoài ra, chúng em không được dạy điều gì khác.

    Nhưng lúc đó chúng em còn nhỏ nên cũng không để tâm tìm hiểu những chuyện ấy là như thế nào.

    - Sau đó, mối quan hệ của em với người bạn trai hồi lớp 9 như thế nào?

    Sau này em thi vào một trường cấp III khác, tình cảm của chúng em cũng nhạt dần.

    - Cậu ta là một cậu con trai như thế nào?

    Cũng không có gì đặc biệt lắm, nhưng được cái rất có chí tiến thủ. Lúc đó em ngồi ở bàn học chếch về phía trước bạn ấy.

    Bạn ấy học giỏi môn tiếng Anh nên em hay hỏi bài bạn ấy. Dần dà em cảm thấy bạn ấy tính tình cũng hay nên thích tiếp xúc và gọi điện thoại cho bạn ấy.

    - Thái độ của thầy cô giáo và cha mẹ em thế nào?

    Cha mẹ không biết em chơi với bạn ấy. Thầy cô giáo thì quá bận rộn, lúc ấy là học kỳ II của năm lớp 9 mà, chẳng có lúc nào mà để ý đến em nữa.

    - Em kết thân với người bạn trai thứ hai như thế nào?

    Chúng em quen nhau trong lớp học vẽ. Bạn ấy vẽ rất giỏi, lại còn tặng em rất nhiều món quà nho nhỏ tự tay bạn ấy làm. Nhưng chúng em chỉ ở bên nhau đến năm em học lớp 11, vì hồi đó cha em chính là thầy dạy vẽ của bọn em.

    Ông phát hiện thấy chúng em chơi với nhau nên đã đánh em một trận ra trò. Ái chà! Đau nhớ đời luôn! Nhưng khi đó em mến bạn ấy lắm, mặc dù bị cha đánh rất đau em vẫn không quên được bạn ấy.

    Sau đó, bạn ấy nói với em rằng không muốn em vì bạn ấy mà bị đánh, bạn ấy còn bảo cả hai nên suy nghĩ một thời gian. Cuối cùng chúng em chia tay nhau, trong đau khổ và nước mắt, vì em thực lòng thích bạn ấy.

    Sau khi chia tay với em một thời gian, bạn ấy có bạn gái mới. Còn em ngày nào cũng khóc tức tưởi mỗi khi nhớ đến bạn ấy. Lúc ấy quả thực em chỉ muốn được ở bên cạnh bạn ấy, thế mà cuối cùng cũng chẳng đến được với nhau.

    Sẵn sàng nhảy xuống vực vì người yêu

    Sau này, lúc học lớp 12, em quen một bạn trai khác ở lớp học vẽ. Nhà anh ấy ở rất gần nhà em cho nên chúng em thường về cùng đường và thế là quen nhau.

    Trước khi biết anh ấy, em vẫn cho rằng suốt đời mình sẽ không thể nào quên được người bạn trai trước kia. Nhưng sau khi quen nhau thì em lại cảm thấy anh ấy cũng rất tốt, anh ấy biết cách làm em vui. Anh ấy lớn tuổi hơn em và khi ở bên anh ấy em dần dần quên được mối tình xưa.

    Em còn nhớ hồi mới quen nhau anh ấy đi trên chiếc xe máy to đến đầu ngõ nhà em rồi mới gọi điện thoại nói là có việc đi qua và nhân tiện ghé thăm em. Em bắt đầu ?ocảm? anh ấy chính từ lúc đó.

    - Cha mẹ em có biết việc đó không?

    Những chuyện tình cảm em thường giấu không cho cha mẹ biết. Có một lần, bức thư em viết cho người bạn trai hồi học cấp II bị mẹ phát hiện ra. Cha mẹ em mắng cho em một trận tơi bời. Em cảm thấy có lẽ cách giáo dục con cái của cha mẹ có phần nào chưa ổn lắm.


    - Thế lúc học cấp III để xảy ra ?ochuyện ấy? với bạn trai, chắc em phải chịu áp lực lớn lắm?

    Thực ra em là đứa rất bảo thủ, em luôn nghĩ rằng chỉ khi lấy ai thì mới trao thân cho người ấy. Nếu như chưa kết hôn mà xảy ra chuyện gì đó thì em cảm thấy không chấp nhận được.

    Người bạn trai cấp III em vừa kể cao 1m85, vừa đẹp trai lại vừa mạnh mẽ. Anh ấy có nhiều ước mơ, muốn học thêm nhiều thứ, muốn thi vào đại học rồi sau này sẽ đi du học nước ngoài.

    Gia đình anh ấy tương đối khá giả, anh trai và chị dâu của anh ấy đang ở Canađa. Cha mẹ anh ấy hồi trẻ chắc cũng giỏi giang và kiếm được nhiều tiền. Khi anh ấy chăm sóc em, em cảm thấy chưa từng có người con trai nào tốt với em như thế.

    Em cảm thấy tình cảm của tụi em mặn nồng lắm, yêu và được yêu thật là một niềm hạnh phúc. Anh ấy luôn biết cổ vũ, khích lệ em, anh ấy còn dạy thêm tiếng Anh cho em nữa.

    Đôi khi anh ấy dạy bảo em như một ông thầy giáo răn dạy học trò vậy. Chị biết không, khi ấy em cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

    Dần dà em cảm thấy đời này kiếp này của em chắc chắn sẽ thuộc về anh ấy. Em cho rằng cả đời mình chẳng bao giờ gặp được người đàn ông hơn thế nữa.

    Anh ấy cực kỳ phù hợp với em, em có thể làm bất cứ việc gì vì anh ấy. Cảm giác yêu thương khi ấy thật là sâu sắc, đến mức nếu có vực sâu ngay trước mặt thì em cũng sẵn sàng lao đầu xuống vực vì anh ấy.

    Đến kỳ nghỉ đông, em cùng anh ấy đến nhà cũ của anh trai anh ấy, hai anh chị đã đi Canađa định cư nhưng vẫn để nguyên đồ đạc trong nhà không thiếu thứ gì.

    Chúng em đến đó chơi, nấu cơm ăn với nhau rồi xem đĩa. Thực ra từ hồi yêu nhau anh ấy đã đòi hỏi em vài lần nhưng em không đồng ý, em cứ thấy thế nào ấy.

    Nhưng về sau, có thể do quá yêu anh ấy mất rồi, nhìn vào ánh mắt anh ấy thì em không thể cưỡng lại được. Việc gì phải xảy ra đã xảy ra...

    Cũng từng sợ hãi

    - Năm học lớp 12 em bao nhiêu tuổi?

    Kỳ nghỉ đông năm ấy em 17 tuổi.

    - Khi đó em có cảm giác như thế nào? Có giống với sự tưởng tượng của em không?

    Em cảm thấy việc đó không tốt tí nào, vì thế từ trước cho đến lúc ấy em không hề nghĩ rằng nó sẽ xảy ra, em sợ lắm. Em sợ có người biết chuyện cho nên không hề hé răng cho bất cứ ai. Nhưng em cảm thấy? làm như thế vì anh ấy cũng đáng!

    - Với anh ấy cũng là lần đầu tiên chứ?

    Đúng vậy! Nhưng anh ấy biết anh ấy phải làm gì. Lúc đó, em cảm thấy rất căng thẳng nhưng rồi mọi việc cũng không đến nỗi đột ngột lắm mà xảy ra một cách từ từ.

    Lúc bắt đầu em rất sợ nên không dám nhìn bất cứ thứ gì, chỉ biết nhắm nghiền mắt lại. Hơn nữa còn do tâm lý từ trước nên em cứ cảm thấy làm như thế thật là không tốt.

    Nhưng sau khi sự việc xảy ra, anh ấy càng yêu em hơn, và em cảm thấy rằng mình đã không chọn lầm người. Em không hề hối hận, bởi vì những việc ấy em làm dành cho người yêu em. Em cảm thấy anh ấy rất yêu thương em.

    - Khi ấy anh ta có để ý xem em nghĩ gì không?

    Sau đó anh ấy hỏi em cảm thấy thế nào, có đau không? Nhưng trước đó thì anh ấy chẳng hề để ý đến cảm nhận của em. Anh ấy chủ động còn em hoàn toàn bị động.

    - Bọn em có dùng biện pháp an toàn nào không?

    Có, dùng bao cao su.

    - Lần đầu tiên cũng dùng chứ?

    Không ạ.

    - Lúc đó em có lo lắng không?

    Vì là lần đầu tiên nên em bị ra máu. Em rất sợ hãi cho nên nhanh chóng kết thúc sự việc. Những lần sau đó thì rất cẩn thận, lúc đó em chưa biết được thời kỳ an toàn là gì cho nên càng chú ý để không bị mang bầu.

    (Còn nữa)
  2. so_khanh_

    so_khanh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    nên gộp vào các topic có sẵn.
  3. moitoanh

    moitoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Các topic có sẵn đã chìm xuồng từ lâu, ai rỗi hơi mà bới nó lên, nói về giới tính thì các báo cũng đăng rất nhiều, ko lẽ cứ có cái gì mới là lại chắp vào bài báo có sẵn????
  4. moitoanh

    moitoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Bất ngờ ngoài ý muốn
    - Những việc này có ảnh hưởng đến thành tích học tập của em không?
    Khi ấy em rất nỗ lực học, em nhất định phải thi đỗ vào đại học, cho nên sự việc đó cũng không ảnh hưởng mấy đến thành tích học tập của em.
    Có điều những lúc ngồi một mình em luôn luôn nghĩ ngợi vẩn vơ và sợ hãi. Nhưng trong lòng vẫn có một cảm giác mãnh liệt rằng nếu có anh ấy thì em không sợ bất cứ điều gì nữa.
    Tháng Tư năm đó, em tham gia kỳ thi năng khiếu của một Học viện mỹ thuật ở Bắc Kinh. Anh ấy phi xe máy đến đón em và bị tai nạn giao thông.
    Em còn nhớ, khi thi xong em nhận được một tin nhắn của anh ấy nói là có việc bận nên không đến đón em được. Em lạnh toát người, nghĩ ngay rằng chắc chắn có chuyện gì đó nghiêm trọng lắm vì từ trước tới giờ anh ấy chưa từng như thế.
    Bình thường, dù có nhiều việc và muộn đến mấy anh ấy vẫn đến đón em đều đặn. Sau đó, em đã gọi điện thoại đến nhà anh ấy hơn 200 lần nhưng đều không có ai nghe máy, nhắn vào máy nhắn tin của anh ấy cũng chẳng có hồi âm.
    Em gọi mãi cho đến lúc anh trai của anh ấy nhấc máy điện thoại nói rằng anh ấy phải vào nằm viện, ngoài ra không nói gì thêm nữa.
    Bác sĩ nói, nếu gắng gượng qua được đêm ấy thì còn hi vọng, nếu không thì anh ấy sẽ bị tàn phế. Lúc đó, em đau khổ muốn khuỵu xuống, nhưng rồi em nghĩ dù anh có bị thế nào chăng nữa thì em vẫn sẽ ở bên anh ấy suốt đời.
    Trong lúc vô cùng bối rối, em đã nói chuyện tình cảm của mình cho mẹ biết. Cũng vì đột nhiên em khóc tức tưởi ở trong nhà nên mẹ biết chuyện. Mẹ hỏi em, chuyện yêu đương có ảnh hưởng đến việc học hành hay không thì em nói rằng không.
    Sau đó, em đến thăm anh ấy ở bệnh viện. Lúc đó, một bên tai anh ấy đã hoàn toàn không còn nghe thấy gì. Anh ấy bảo với một người bạn thân của em là sợ em phải nặng gánh, khuyên em tốt nhất hãy đi tìm một người yêu khác.
    Em nói rằng không thể có chuyện đó, em sẽ sống cùng anh ấy mãi mãi. Thời gian trôi đi, khoảng hai tháng sau thì anh ấy bình phục hoàn toàn. Bác sĩ nói rằng đó là một kỳ tích, anh ấy cũng nghe thấy câu nói ấy.
    Em lại được ở bên anh ấy, thật là hạnh phúc.
    - Anh ấy thi đỗ vào đại học rồi chứ?
    Đỗ trường Cao đẳng ạ.
    Giấc mộng đầu bạc răng long tan thành mây khói
    - Hiện tại bọn em vẫn còn yêu nhau chứ?
    Chúng em vẫn yêu nhau nhưng không được thắm thiết như trước. Em cũng không biết vì sao nhưng anh ấy không chăm sóc em như xưa nữa. Có thể vì chúng em yêu nhau quá lâu, mấy năm rồi còn gì! Bây giờ tính tình anh ấy rất thất thường, hay nổi nóng với em.
    Mỗi lần như thế em cảm thấy rất buồn, nhưng em tự bảo mình phải kiên trì, vì em thấy tiếc cho tình yêu của mình. Ngày xưa em đã từng yêu anh ấy xiết bao, em còn muốn kết hôn và sống cùng anh ấy trọn đời. Thế mà bây giờ mọi chuyện lại tồi tệ thế này.
    Sở dĩ em gắng gượng không chia tay anh ấy vì em sợ rằng giả sử sau này tìm được một người con trai tốt hơn đi chăng nữa thì người ta cũng đánh giá em không tốt vì em đã ?olỡ? một lần rồi.
    Nhưng có một số người bạn của em lại cho rằng đó là việc hết sức bình thường, bọn nó vẫn còn đang học cấp III kia. Đôi lúc chúng nó còn trao đổi ?okinh nghiệm? với nhau, phát khiếp lên được!
    Mẹ em vẫn thường dạy rằng sự nghiệp thành công chẳng bằng lấy được người chồng tử tế, nếu chưa kết hôn thì không được phép làm chuyện bậy bạ. Dù cô gái có xinh đẹp và ngoan hiền đến mấy mà khi bị tiếng lăng nhăng thì cũng chẳng có ma nào thèm để ý tới.
    Từ nhỏ, em đã được giáo dục như vậy nên không có cách nào thoát khỏi khuôn phép ấy. Chính vì vậy, sau khi xảy ra chuyện này, hễ người nhà em nói một điều vu vơ gì em cũng lo lo, ?ocó tật giật mình? mà.
    - Em thấy trong các bạn học cùng lớp có nhiều người rơi vào trường hợp như em không?
    Cũng không nhiều. Mấy người bạn quanh em hình như đều không có điều gì phải dằn vặt. Còn nhiều người khác có xảy ra chuyện gì hay không thì em không biết.
    - Chuyện của em không ai biết chứ?
    Đúng vậy! Em rất sợ người khác biết chuyện của mình. Em cứ luôn bị dằn vặt bởi những việc làm của mình. Hay em là đứa chẳng ra gì?
    - Sau này, em có thích làm ?ochuyện đó? nữa hay không?
    Khi quan hệ đang tốt đẹp thì bọn em nồng thắm và gắn bó với nhau khăng khít lắm. Nhưng bây giờ không được như vậy nữa, em cũng không biết nguyên nhân vì sao. Em luôn luôn cảm thấy anh ấy giữ quan hệ với em được đến nay là vì ?ochuyện ấy?.
    Anh ấy không cho phép em được hỏi chuyện của anh ấy, cũng không cho phép em kiểm tra bất cứ đồ đạc gì của anh ấy. Vì thế đôi khi em cảm thấy trong lòng rất bất an.
    Tình yêu này làm em cảm thấy mệt mỏi lắm rồi. Em sợ rằng nếu giả sử em có mối tình tiếp theo thì mọi chuyện cũng sẽ đi theo quỹ đạo như thế mà thôi, bắt đầu tốt đẹp bao nhiêu thì khi kết thúc lại tồi tệ bấy nhiêu...
    Ham muốn không thay đổi bao nhiêu
    - Em hôn lần đầu tiên khi nào?
    Vào năm em học lớp 9, với người bạn trai lúc ấy.
    - Khi đó em có biết hôn không?
    Không ạ. Em nhớ khi được hôn lần đầu, em cứ cắn chặt răng lại. Anh ấy nói em hãy há miệng ra một chút nhưng mà em chẳng làm được. Cho đến lúc đó, em vẫn không biết khi người ta hôn nhau thì phải làm như thế nào, dần dần em mới biết.
    - Bây giờ nghĩ lại em cảm thấy thế nào về những việc làm trước kia của mình?
    Em cảm thấy dư âm vẫn in đậm trong tâm trí mình và tâm hồn luôn nặng trĩu. Không biết vì sao nữa. Hình như người khác không gặp phải những chuyện như em, chỉ có em mới bị thế này. Em cảm thấy mọi người khác trong sáng hơn em rất nhiều, họ không hề bị vẩn đục.
    - Nếu như có thể trở lại tuổi 17, được phép lựa chọn lại thì em sẽ làm gì?
    Nếu như quay trở lại ngày ấy và nếu như vẫn ở trong trạng thái tình cảm đó, có thể em vẫn lặp lại mọi chuyện như cũ. Nếu lần đầu tiên em biết khống chế bản thân thì có thể không xảy ra chuyện gì. Nhưng vì em yêu anh ấy cho nên cuối cùng vẫn dính vào chuyện này.
    Khi em chơi với người bạn trai năm lớp 10, bạn ấy cũng đã đòi hỏi nhưng em nhất quyết cự tuyệt. Lúc ấy thì em kìm giữ được mình, em cũng chẳng có nhu cầu về ?ochuyện ấy?. Nhưng đến khi hai người yêu nhau thật sự thì tự nhiên sẽ nghĩ đến nó.
    - Em biết cách phòng tránh thai chứ?
    Có lần dùng biện pháp an toàn, có lần không, nhưng thường là dùng vì em cực kỳ sợ mang bầu. Em nhớ có lần cậu bạn học của em gái em phải vay tiền nó vì cô bạn gái của cậu ấy bị mang bầu.
    Cậu ta nói: ?oMình thật không may, đã dính đến hai lần rồi?. Dường như cậu ta không nghĩ đến sự tổn thương của cô bạn gái (em nghĩ mang thai sẽ gây nên nỗi thống khổ lớn) mà chỉ nghĩ đến việc bản thân cậu ta phải bỏ ra một khoản tiền. Thật đáng sợ!
    - Hiện tại khi nghĩ về người yêu, em cảm thấy anh ấy có ưu điểm và khuyết điểm gì?
    Tệ lắm! Rất nóng tính, một người khác hẳn với người trong lòng em vẫn mơ ước. Em muốn có một người bạn trai như người anh lớn, biết cách chăm sóc em. Nhưng anh ấy được chiều quen rồi, biết làm thế nào được.
    - Trước và sau khi chuyện ấy xảy ra, anh ta có thay đổi nhiều không?
    Không nhiều lắm. Sau đó anh ấy cũng có thay đổi, nhưng em không biết được nguyên nhân là vì đâu.
    - Bọn em có cãi nhau vì tiền bạc không?
    Chưa ạ. Nhưng có điều này em khó xử lắm, có lúc anh ấy hỏi vay tiền em mà chẳng chịu trả lại. Em thấy hơi khó chịu, em cũng đâu có tiền, phải xin cha mẹ chứ.
    - Em còn tin tưởng vào tình yêu không?
    Em tin vào duyên phận. Và em nghĩ cuộc sống luôn luôn thay đổi.
    - Em có dự định gì cho gia đình tương lai của mình không?
    Em rất muốn có một gia đình của mình, một chốn dành cho riêng mình. Vì thế em vẫn còn nuôi hi vọng.
    Ai sẽ là người suy xét vấn đề từ góc độ của con trẻ?
    - Em nghĩ sao về việc giáo dục giới tính tuổi dậy thì cho các em hiện nay?
    Không tốt một tẹo nào! Em cảm thấy có nhiều người không hiểu hoặc không biết rõ về giới tính và ******** nên mới để xảy ra những việc như em. Nhà nước và xã hội đều không chú ý đến vấn đề này.
    Họ cho rằng không cần thiết phải dạy bảo con trẻ về phương diện này, bởi vì chúng còn nhỏ tuổi. Nhưng người lớn không biết rằng vì còn nhỏ nên bất cứ cái gì bọn trẻ cũng muốn biết, muốn tìm hiểu, muốn thưởng thức.
    Vì các em chưa đủ óc phán đoán xem việc mình làm có đúng hay không nên các em dễ mắc phải sai lầm. Em cảm thấy những người thân nhất của em như cha và mẹ nên nói rõ cho em biết nhiều về giới tính thì tốt hơn.
    - Vậy vì sao các bậc cha mẹ lại không giải thích cho con cái?
    Vì họ sợ ?ovẽ đường? cho chúng em biết rồi thì chúng em sẽ học theo. Cha mẹ chỉ biết che chở và bảo vệ con mình mà không ngờ rằng cách giáo dục đó có sai lầm, không đem lại hiệu quả như họ mong muốn.
    - Theo em thì các bậc phụ huynh nên làm như thế nào?
    Em nghĩ rằng họ nên từ từ nói cho con cái hiểu, về sự thay đổi sinh lý của lứa tuổi mới lớn, về kỳ kinh nguyệtv.v... Nên nói với con cái rằng chúng đang lớn lên, đang thay đổi, và vì sao có sự thay đổi đó.
    Như thế các con sẽ ý thức được về mình dù ít hay nhiều. Nhưng hầu như không có mấy bậc cha mẹ nói cho con mình những điều ấy. Em cảm thấy cha mẹ có quá nhiều yêu cầu đòi hỏi đối với con cái, và họ chỉ lưu tâm đến bề nổi chứ khó mà biết được sâu trong cõi lòng bọn trẻ nghĩ gì.
    - Em thấy việc chúng tôi làm thế này có giúp ích được gì cho các em không?
    Em cảm thấy việc làm của các anh chị rất tốt. Nếu cuốn sách này được in ra thì xã hội sẽ có ý thức hơn về việc giáo dục cho lứa tuổi mới lớn. Em cảm thấy người lớn quá thiếu quan tâm đến vấn đề này.
    - Có người sợ rằng các em đọc cuốn sách này rồi sẽ làm theo, em nghĩ thế nào?
    Nếu như chúng muốn làm chuyện dại dột thì không nhất thiết chỉ có cuốn sách này để bắt chước. Do tính hiếu kỳ nên các em thường sớm tiếp xúc với những vấn đề giới tính qua các kênh thông tin trên vô tuyến, trên mạng.
    - Em nghĩ gì về thái độ của các phương tiện thông tin đại chúng đối với vấn đề này?
    Em cảm thấy họ có thái độ không đúng, họ chỉ biết phản đối một chiều. Họ không có thái độ đúng mực và họ chẳng hề suy nghĩ vấn đề từ góc độ của lứa tuổi bọn em.
    - Em muốn nói với các bạn bè cùng lứa điều gì?
    Em hy vọng các bạn khác sẽ làm được những gì mình thích và được sống một cách nhẹ nhàng chứ không đến mức trĩu nặng suy tư như em.
    Còn nữa...
    (Theo Tiền Phong)
  5. hoangnt149

    hoangnt149 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2003
    Bài viết:
    1.498
    Đã được thích:
    0
    Dạo này với báo chí đang là mốt. Chẳng nhẽ anh em mình cứ phải chạy theo báo sao, kệ. Nên lập lại diễn đàn để anh em bàn thảo hơn là đọc báo ol kiểu này.
  6. moitoanh

    moitoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Chuyện đã qua xin đừng gợi lại
    - Em hiểu gì về HIV/AIDS?
    Cũng không nhiều lắm nhưng em biết được phương thức lây lan của căn bệnh này.
    - Em cảm thấy cuộc sống xung quanh em có an toàn không?
    Tương đối an toàn.
    - Em có thể cho cha mẹ biết chuyện của em không?
    Không thể! Nhất quyết không được. Nếu như cha mẹ mà biết thì em sẽ bị đánh chết mất.
    Rồi chúng em sẽ lớn lên và trong số chúng em sẽ có rất nhiều người trở nên giống như phần lớn các bậc cha mẹ hiện nay, nhưng có lẽ sẽ có ý thức hơn một chút, chí ít chúng em cũng có thể nói với con cái rằng xảy ra chuyện ấy là điều có thể hiểu được.
    - Trước khi có người yêu đầu tiên, em có hứng thú gì với bạn trai không?
    Khi học tiểu học, em đã rất quý mến một bạn trai. Được ngồi cùng bàn với bạn ấy thì em rất vui. Còn một lần khác chơi trò trốn tìm với các bạn trong sân nhà, có một cậu con trai cứ chăm chăm đi tìm bắt em, em thấy cũng vui, năm đó em mới học lớp 3.
    - Lần đầu xảy ra chuyện với bạn trai, có phải em bị cưỡng ép không?
    Vâng, đúng là bị bắt buộc phải làm chuyện ấy. Em chỉ muốn anh ấy ôm em nhưng đòi hỏi của anh ấy thì không chỉ dừng lại ở đó.
    - Những lần sau đó cũng là bị ép buộc à?
    Đúng vậy! Chuyện đó thường xảy ra ở nhà anh ấy, chúng em rất sợ cha mẹ anh ấy bất chợt trở về cho nên lần nào cũng vội vội vàng vàng.
    - Sau này, các em đã ở bên nhau nhiều lần phải không?
    Cũng không nhiều lắm vì cả hai chúng em đều bận rộn. Lại thêm sau đó anh ấy bị thương. Em càng thích gặp anh ấy nhưng không phải để làm chuyện ấy, tuy vậy em vẫn phải chiều anh ấy để anh ấy vui lòng.
    - Chuyện ấy có gây ảnh hưởng gì đến cơ thể em không?
    Lần đầu tiên em cảm thấy rất đau, từ đó trở đi kinh nguyệt cũng không được đều.
    - Vậy chuyện đó có ảnh hưởng gì đến tương lai của em?
    Em tương đối khắt khe với bản thân mình. Đối với em, sự nghiệp được đặt lên hàng đầu, gia đình được đặt ở vị trí thứ yếu. Vì thế, chuyện ấy không ảnh hưởng gì đến lòng yêu sự nghiệp của em. Mặc dù cũng có lúc ngồi một mình buồn đến phát khóc, nhưng em vẫn không ngừng phấn đấu.
    - Có lúc nào em muốn thổ lộ chuyện riêng của mình với một ai đó không?
    Hoàn toàn không! Trên thế giới này, ngoài người yêu của em và chị ra, sẽ không một ai biết chuyện của em nữa.
    Lời người phỏng vấn
    Man Lăng rất xem trọng quãng thời gian đã qua. Tuy rằng cuộc sống thường nhật hiện giờ có những mối lo khác san sẻ bớt sự quan tâm của cô, nhưng quả thực, những chuyện đã xảy ra vẫn đè nặng trĩu ở một góc sâu trong tâm hồn cô.
    Man Lăng là một cô gái xinh đẹp. Tôi còn nhớ một người cộng sự đã nói rằng các cô gái có liên quan đến công trình nghiên cứu này nhìn chung đều khá xinh đẹp. Và sự thật là vẻ bề ngoài của các cô rất có sức hút với cánh mày râu.
    Nhưng một mặt khác, quá trình trưởng thành của mỗi con người có những phức tạp và đặc điểm riêng. Điều này không hẳn có liên quan đến hình thức bên ngoài mà thường là được quyết định bởi những kinh nghiệm cuộc sống người ấy đã trải qua. Và sự giáo dục của cha mẹ cũng là một nhân tố quan trọng ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của con cái.
    Đi suốt câu chuyện tình yêu của Man Lăng, sự trao gửi tinh thần và tình cảm chiếm vai trò chính. Cô gái này không quá xem trọng sự gần gũi thân thể trong mối quan hệ của mình với bạn trai.
    Trong xã hội hiện nay, hành vi ******** được coi là biểu hiện trực tiếp của phẩm chất đạo đức các cô gái. Bởi thế, cô gái này rất dễ bị gọi là ?ocon bé hư hỏng?, và thế là tương lai của cô bị đám mây dư luận ấy che phủ đi rất nhiều.
    Chính bản thân Man Lăng cũng có cảm nghĩ như thế...
    Nhưng cuộc trò chuyện của chúng tôi đã diễn ra khá vui vẻ. Bởi vì hiện tại cô ấy vẫn chưa chia tay với người yêu đầu đời, tuy mối tình này đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt rạn...
    TIỂU NGỮ
    Nữ, sinh năm 1982, đã tốt nghiệp trường Trung học dạy nghề nghệ thuật ở Bắc Kinh, thực sự có người yêu từ khi học trung học cơ sở. Hiện giờ cô đang du học ở nước ngoài.
    Đừng cho rằng chúng em không hiểu gì
    Thời tiết Bắc Kinh trở lạnh đột ngột. Tiểu Ngữ cùng người yêu đi từ phía công viên Thiên Đàn ở phía Tây Nam thành phố Bắc Kinh đến công viên Địa Đàn ở phía Bắc thành phố để gặp gỡ chúng tôi.
    Tiểu Ngữ có dáng vẻ cởi mở, vui tính, rất đáng yêu, tóc tết đuôi sam hai bên, bím tóc bên phải trang điểm hai củ lạc, bím tóc bên trái có hai quả bí xanh nhỏ.
    Chúng tôi nhanh chóng tìm một góc nhỏ kín đáo trong nhà hàng Kentucky và tất cả cùng ngồi vào chỗ.
    Trò chuyện một lúc, tôi mới biết cô bé và anh bạn đều đang học ở nước ngoài. Chúng tôi bàn nhau xem để ai nói trước. Tiểu Ngữ dặn người yêu: ?oLúc cần thì anh phải chịu khó tránh đi một lát nhé!?.
    Tình cảm vui vầy thời tiểu học
    - Em có kinh khi nào?
    Khi em học lớp 8, khoảng 11 - 12 tuổi.
    - Khi nào thì em bắt đầu biết quý mến bạn trai? Hoặc là có cảm xúc ngược lại?
    Em luôn thích chơi với các bạn gái. À, năm lớp 1 tiểu học em đã chơi với một bạn trai tương đối thân, chơi kiểu trẻ con ấy mà. Sau đó, đến khoảng năm lớp 4 thì em biết ?oiu? và ghen nữa!
    - Mới học lớp 4 mà em đã biết thế nào là ghen sao?
    Vâng! Cũng hơi hơi hiểu.
    - Em bắt đầu tiếp xúc với kiến thức giới tính qua ai?
    Bạn bè của em đều biết những chuyện ấy tương đối sớm nên em có thể hỏi chúng. Năm em 11 -12 tuổi, lúc chơi ở nhà một cô bạn gái, chúng em vô ý xem phải cuốn băng video ?omát mẻ? cha mẹ bạn ấy giấu trong tủ.
    Sau khi xem xong cuốn băng đó thì em cảm thấy chóng mặt, buồn nôn, cả ngày hôm đó không ăn được cơm. Sau này bạn bè nói chuyện phiếm với nhau em mới hiểu thêm được nhiều điều.
    -Em đã từng nói chuyện với cha mẹ và thầy cô giáo về vấn đề này chưa?
    Chưa bao giờ. Lúc học Sinh học hồi cấp II, thầy giáo chỉ nói là: ?oBây giờ chúng ta sẽ học đến những chuyện ấy, các em về nhà tự xem sách nhé!?. Kỳ thực chúng em rất mong thầy giáo nói kỹ hơn về vấn đề này.
    Ngay cả hiện tượng thủ dâm là thế nào chúng em cũng không được biết, em phải đọc trong tạp chí ?oBạn nam bạn nữ? mới hiểu. Không có con đường nào tìm hiểu về những chuyện ấy nên chúng em chỉ có thể học hỏi từ những người bạn xung quanh. Có những bạn đã từng nạo thai nên biết nhiều hơn chúng em.
    - Khi nào em bắt đầu có bạn trai theo đúng nghĩa của từ này?
    Từ năm em học lớp 1. Hàng ngày đến lớp, tan trường, đại để suốt năm năm học cũng có nói với nhau những câu đại loại như: ?oSau này tớ sẽ lấy cậu!?. Nhưng không hề có chuyện gì hết vì bọn em lúc ấy trẻ con lắm.
    Năm em học lớp 8 thì có bạn trai nhưng tình yêu đầu đời rất trong sáng, không có lấy một nụ hôn. Bởi vì em còn nhỏ, bạn ấy cũng còn nhỏ. Chỉ đến khi lên trung học phổ thông thì em với bạn trai mới có sự gần gũi cơ thể.
    (Còn nữa)
    Tôn Vân Hiểu ?" Trương Dẫn Mặc
  7. moitoanh

    moitoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Anh ấy theo đuổi em và cũng vì em thấy tính cách của anh ấy khá dễ chịu. Chúng em bắt đầu như hai người bạn, tương đối tự nhiên...
    Hai con người ở bên nhau thực là ấm áp
    Bạn trai của em có ưu điểm gì?
    Anh ấy có thể điều khiển được em. Đấy có phải là ưu điểm không nhỉ?
    Em là một đứa khá mạnh mẽ, dù là trong việc học hay bất cứ việc gì cũng đều rất xuất sắc và thường là người chỉ huy.
    Từ bé đến lớn em toàn quản lý người khác, em đặc biệt không thích loại con trai lẽo đẽo bám theo mình. Nhưng rồi em gặp anh ấy và thấy có nhiều điểm tương đồng. Chúng em không bao giờ cãi nhau.
    Thời gian đó, cha mẹ và thầy giáo của em có thái độ như thế nào?
    Cha mẹ em tương đối tin tưởng vào em. Họ tin rằng em không vì yêu mà trễ nải học hành.
    Các em bắt đầu ?oở bên nhau? từ khi nào?
    Khi em học lớp 11, vừa tròn 17 tuổi.
    Em với bạn trai hôn nhau lần đầu vào khi nào? Có biết hôn không?
    Đương nhiên là em không biết, anh ấy ?ođạo diễn?. Em nhớ lại hồi nhỏ có một cô bạn bảo với em rằng khi nó và người yêu hôn nhau, người yêu nó nói: ?oCó phải đây là lần đầu tiên em hôn không? Sao không biết há miệng ra??. Khi nghe chuyện đó, em thấy khó hiểu lắm, sao hôn nhau lại phải há miệng ra? Mãi về sau, qua bạn bè em mới biết được thế nào là hôn gió, thế nào là hôn sâu.
    À mà không! Nếu thực sự nói đến nụ hôn đầu của em thì phải kể đến người bạn trai thời trung học cơ sở. Cậu ta đã hôn em một lần nhưng chỉ hôn lướt qua môi thôi. Sau nụ hôn đó, em bắt đầu thấy thoải mái hơn, dễ tiếp nhận những nụ hôn của người yêu sau này.
    ?oLần đầu tiên? ở đâu?
    Chúng em ở nhà trọ ngoài trường nên có rất nhiều cơ hội để đến với nhau. Khi đó có lẽ đang là mùa hạ, hai đứa đều mặc quần áo mỏng. Chúng em ôm hôn nhau thắm thiết rồi lăn ra ngủ nhưng chẳng hề nghĩ rằng có thể xảy ra chuyện gì.
    Em biết người yêu định làm những gì không?
    Em cũng không rõ, nhưng em cũng đoán là sẽ xảy ra việc gì ghê gớm lắm. Trước đó anh ấy có vuốt ve em, lúc ấy em đang ở trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê nên cũng phó mặc mọi sự. Việc đã đến nước đó rồi thì đành ?onhắm mắt đưa chân? thôi.
    Em cũng cảm thấy khá ngạc nhiên, vì ?olần đầu tiên? của mình đã xảy ra giản đơn như thế, mặc dù trước đó bản thân em cũng không đến mức cực kỳ xem trọng chuyện này. Thực ra em không nghĩ rằng phải giữ gìn đến sau khi cưới, tại vì em có lấy chồng hay không cũng còn là câu hỏi chưa có giải đáp kia mà.
    Em nghe thấy nhiều người nói rằng lần đầu xảy ra chuyện ấy sẽ rất đau khổ, hoặc có bạn gái của em nói là đau lắm. Vì thế em mong rằng người yêu em là tay lão luyện trên tình trường để cho lần đầu của em được ổn thoả.
    Lão luyện ư?
    Vâng! Là người có kinh nghiệm ấy mà. Tức là em không phải là người đầu tiên của anh ấy.
    Khi đó em có lo sợ mang bầu không? Có dùng biện pháp tránh thai không?
    Em không thấy lo lắng vì em cảm thấy điều đó rất khó xảy ra. Sau đó, lúc gần đến kỳ kinh nguyệt mà chưa có thì cũng hơi lo lo, nhưng đến lúc có rồi thì lại hết lo. Vả lại, bạn bè xung quanh em đều có rất nhiều kinh nghiệm, các bạn ấy bảo cho em biết nếu có chuyện thì cơ thể sẽ phản ứng như thế nào.
    Sau này dần dần thành quen. Em cho rằng trong quá trình ?oyêu nhau? mà một bên không toàn tâm toàn ý thì khó mang bầu lắm. Những người bạn ở xung quanh em thường không dùng biện pháp tránh thai. Em thì thấy dùng hay không dùng bao cao su cũng chẳng hề gì, chỉ e rằng cánh đàn ông không được dễ chịu.
    Lần đầu tiên em có cảm thấy khó chịu không?
    Cũng không đến mức khó chịu lắm, chả có gì đặc biệt cả. Cũng không đau lắm.
    Những lúc ấy, người yêu của em có quan tâm đến cảm giác của em không?
    Có quan tâm chứ! Anh ấy hỏi em có cảm thấy dễ chịu không? Đương nhiên, để anh ấy được vui lòng, em phải nói là dễ chịu. Nhưng chắc là cơ thể nữ giới vẫn phản ứng chậm hơn đàn ông một chút.
    Khi đó, em có cảm nhận gì không?
    Không rõ ràng lắm. Em không ngờ quá trình đó tẻ nhạt đến thế, không chút tình cảm, cũng không đặc biệt căng thẳng hoặc lúng túng, không quá khoái cảm và cũng không quá đau đớn, v.v... Với lại, thời gian diễn ra nhanh lắm. Tóm lại là tình cảnh lúc đó cực kỳ tẻ ngắt. Cuộc sống là vậy mà, chuyện gì càng mong chờ bao nhiêu thì càng thất vọng bấy nhiêu.

    Vì sao người yêu em lại làm qua loa như vậy?

    Cũng không phải là qua loa, đại khái vì anh ấy cũng không có sự chuẩn bị nên lo lắng quá và không hoàn thành ?onhiệm vụ?. Một lúc lâu sau, chúng em vẫn nằm bên nhau, thật là ấm áp! Em cảm thấy không nhất thiết phải làm chuyện ấy, chỉ cần ở bên nhau là đủ sung sướng lắm rồi. Em thích gối đầu lên cánh tay anh ấy, như thế đem lại cho em cảm giác dễ chịu và an toàn.
    Vậy bao lâu bọn em ở bên nhau một lần?
    Khó nói chính xác lắm ạ. Lúc đó bọn em không có nhiều thời gian, còn phải học nhưng có lẽ một tuần bọn em gặp nhau một hai lần.
    Muốn tìm một người bạn trai quậy phá
    Sau đó em có thay đổi gì không?
    Chỉ có phần ngực phát triển hơn mà thôi! À, thỉnh thoảng xem phim thấy cảnh âu yếm thì sẽ mơ mộng tưởng tượng đôi chút. Rồi chú ý ăn mặc hơn nhiều, trước kia thì quần áo ngố hay đồ gì cũng khoác lên người nhưng bây giờ thì để ý hơn nhiều. Nhất là khi đi ra ngoài, em muốn mình xinh đẹp hơn một chút. Còn về mặt ham muốn, em lại thấy hồi còn học cấp II sắp lên cấp III mình có ham muốn hơn bây giờ ấy chứ.
    Vậy em làm cách nào để giải toả ham muốn?
    Tự ?ogiải quyết?. Khi học lên đến trung học phổ thông, em vẫn không hiểu thế nào là thủ dâm. Nhưng rồi một hôm vô tình mà em biết được. Em đọc sách thấy nói là thủ dâm có mặt lợi mà cũng có mặt hại, ví dụ như phải chịu áp lực tâm lý này, có cảm giác tội lỗi này... Thực ra trong cuộc sống có rất nhiều người đã từng ?oxử lý vấn đề một mình?, nhưng họ không biểu hiện ra thôi.
    Lúc đó, em vẫn chưa có bạn trai sao?
    Các bạn trai theo đuổi em đều thuộc loại thề non hẹn biển, yêu lăn yêu lóc. Cho nên khi đó em muốn tìm một người bạn trai quậy quậy một tí, nhưng những bạn trai quậy phá đều lớn tuổi hơn em rất nhiều. Chắc họ thấy em còn quá nhỏ so với họ.
    Em cũng không biết được vì sao mấy đứa em gái nhỏ của em lại hiểu biết về giới tính sớm đến thế. Khi em học phổ thông cơ sở thì đã thấy đứa em gái em trỏ một cậu con trai mà nói: ?oCậu con trai kia tè từ đâu nhỉ??. Bây giờ chúng nó hiểu biết sớm quá!
    Cha mẹ em biết về chuyện của em chứ?
    Mẹ em cũng có hỏi nhưng em không chịu thừa nhận. Mẹ bảo rằng em đừng gạt mẹ, mẹ cũng từng qua cái đận đó rồi, mẹ nhắc nhở em nên cẩn thận và hy vọng em có tình yêu tuổi học trò trong sáng. Em nói với mẹ là chưa hề xảy ra chuyện gì, con biết con phải làm gì. Nhưng đáng ra các bậc cha mẹ phải hiểu được sự tình đã đến mức nào rồi mới phải, bọn em đâu phải con nít nữa.
    Hồi nhỏ, em cảm thấy ?ochuyện ấy? thực là kinh thiên động địa, phải đợi đến khi kết hôn rồi hay cả hai cùng đi làm rồi thì mới được phép làm như thế. Nhưng giờ thì không còn suy nghĩ ấy nữa. Các bạn của em ở nước ngoài đều sống với nhau giống như những cặp vợ chồng và coi đó là việc bình thường.
    Khi đó, em có từng nghĩ đến việc kết hôn không?
    Chưa bao giờ và thậm chí chưa từng nghĩ đến, còn xa lắm. Có thể phải chờ cho bản thân bôn ba sóng gió đến khi nào thấy mệt mỏi rồi mới nghĩ đến một tổ ấm gia đình.
    (Lúc đó, người yêu của Tiểu Ngữ nói có chút việc cần ra ngoài.)
    Sau khi xảy ra sự việc, em có cách nhìn khác về cuộc sống và tình yêu không?
    Cũng không thay đổi là bao. Chắc anh chị kinh ngạc lắm khi nghe câu trả lời này phải không? Thực ra thì em sợ rằng mình không có đủ kinh nghiệm cuộc sống. Em cảm thấy không có tí trải nghiệm nào thì cuộc sống sẽ thiêu thiếu thế nào ấy. Em tự bảo với mình: Không được! Phải trải nghiệm mọi điều!
    Chúng em không có anh em ruột thịt
    Nếu cho em trở lại tuổi 17 thì em có làm như thế nữa hay không?
    Đối với em, câu hỏi này chẳng có ý nghĩa gì, việc đã qua hãy gom vào quá khứ, hối hận cũng không giải quyết được vấn đề. Đương nhiên, nếu như được làm lại thì em sẽ không làm như thế, nhưng nếu quãng thời gian đã qua không xảy ra như vậy thì em cũng không tưởng tượng được Tiểu Ngữ của ngày hôm nay sẽ ra sao.
    Sau này, khi du học ở nước ngoài, em phát hiện thấy các bạn ngoại quốc tuy bằng tuổi em, nhưng cũng chỉ giống như chúng em thời trung học cơ sở, đều rất ngây thơ. Còn chúng em - những cậu ấm cô chiêu con một - đã tiếp xúc với xã hội quá sớm, tâm lý lứa tuổi phát triển hơn so với sinh lý lứa tuổi. Cũng chính là do xã hội Trung Quốc phát triển quá nhanh khiến chúng em phải suy nghĩ từ sớm, và càng khát khao nhận được yêu thương và che chở nhiều hơn.
    Em hiểu thế nào là sự tiếp xúc với xã hội quá sớm của những bạn con một trong gia đình?
    Cuộc sống của một cá nhân với cuộc sống của một tập thể khác nhau nhiều lắm. Em là con một trong gia đình nên em phải đi tìm bạn bè ở bên ngoài gia đình. Mà nếu tìm bạn ở bên ngoài thì cần có khả năng phân biệt được bạn tốt, bạn xấu.
    Vì trong nhà chỉ có duy nhất một mình mà không có anh em trai hay chị em gái cho nên khi gặp khó khăn thì chỉ có tìm đến bạn bè. Thời thơ ấu, em chơi rất thân với một bạn gái, bất cứ việc gì em cũng nói với bạn ấy nhưng rồi em bị bạn ấy phản bội. Cuối cùng, em thấy cuộc đời này chỉ có thể dựa vào mình mà thôi. Kết bạn với bạn trai thì bạn trai rất ít khi hiểu được tâm lý bạn gái mà kết bạn với bạn gái thì lại sợ họ phản bội. Cho nên, trong cuộc sống chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà thôi. Ngay cả chuyện yêu đương, quan hệ với bạn trai cũng thế, phải tự mình quyết định.
    (Người yêu của Tiểu Ngữ trở lại chỗ ngồi, chúng tôi đùa rằng cậu ta vừa để sót mất đoạn quan trọng nhất.)
    Hiện tại em đánh giá thế nào về những việc đã xảy ra?
    Sau khi có bạn trai và nếm trải nụ hôn đầu, em đã thay đổi ít nhiều. Anh ấy đã giúp em dũng cảm tiếp nhận bất cứ việc gì xảy ra. Trước kia, cứ có bạn trai nào muốn thiết lập quan hệ lâu bền với em là em gạt bỏ ngay. Nhưng sau này em học được cách từ chối trong hòa khí, biến những quan hệ đó thành tình bạn bình thường. Sau những gì đã xảy ra, em cảm thấy khả năng giao tiếp của em tiến bộ hơn rất nhiều, suy nghĩ cũng mở rộng hơn. Em cảm thấy có lẽ như thế cũng là tốt đối với một người học nghệ thuật như em.
    (Còn nữa)
    Tôn Vân Hiểu- Trương Vĩnh Mặc
  8. moitoanh

    moitoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Đã không đừng được thì nên đặt sự an toàn lên hàng đầu
    Đối với những sự việc như thế này, theo em xã hội và nhà trường nên có biện pháp gì?
    Em cảm thấy về mặt này, Trung Quốc còn có nhiều yếu kém. Ở nước ngoài, ngay cả các trạm bán xăng hay các quầy tạp hoá nhỏ đều có bán bao cao su. Đã không đừng được thì nên lấy sự an toàn làm đầu, khi quan hệ với nhau nên áp dụng các biện pháp phòng tránh thai.
    Em muốn nhắn nhủ các bạn cùng lứa tuổi điều gì?
    Mỗi người cần phải nhận biết được mình, cần phải hiểu rõ những việc mình làm. Lúc đó, em đã nhận thức về mình tương đối rõ ràng: Em biết đó là một bước đột phá của em. Em cần phải có sự thể nghiệm về tình yêu và ********.
    Tagore từng nói: ?oĐể mãi đến trưa mới thưởng thức tiếng chim hót lúc ban mai thì còn gì là thú vị?. Có nghĩa là một cô gái cần phải hiểu được yêu là gì thì mới có thể trở thành một người phụ nữ với đúng nghĩa của nó. Tuy có nhiều người cho rằng em còn nhỏ tuổi nhưng em cảm thấy đến tuổi của em mới thể nghiệm tình yêu thì đã là hơi muộn. Vì mọi người đều như thế còn gì!
    ?oMọi người đều như thế? nghĩa là sao?
    Vì xã hội xung quanh em tạo nên những người như thế.
    Theo em thì chúng tôi nên hạ độ tuổi đối tượng phỏng vấn xuống, tìm đến các em học sinh trung học cơ sở ư?
    Em không có ý đó. Em nói tuổi em mới biết yêu là hơi muộn vì đa số các bạn biết yêu thật sự từ lúc học cấp III, thậm chí cấp II cũng bắt đầu có bạn trai bạn gái rồi; chưa từng thích một bạn khác giới nào thì chắc chỉ có mấy đứa mọt sách mà thôi. Lúc cấp II bao nhiêu bạn thích em nhưng em có duyệt ai đâu. Đến năm 16 tuổi thì mới thực sự thành người lớn mà, thế chẳng phải đến năm 17-18 tuổi mới yêu thì cũng là hơi muộn rồi còn gì.
    Xã hội phát triển quá nhanh và chính điều đó đã tạo cho chúng em nhiều cơ hội tiếp xúc và hiểu biết sớm về giới tính, dẫn đến có rất nhiều người thể nghiệm tình yêu từ rất sớm. Nhưng cũng chính thế họ mới rút ra một kinh nghiệm ?oxương máu? là không nên bước vào tình yêu quá sớm. Chỉ có bản thân mình thể nghiệm được sai lầm đã mắc phải thì mới có tác dụng, chứ còn đừng trông chờ người khác chỉ bảo cho.
    Cha mẹ dạy bảo bạn là mong muốn bạn không đi sai đường, nhưng nếu bản thân bạn không thể nghiệm thì sẽ không biết thế nào là sai lầm. Có rất nhiều việc trên đời cần kinh nghiệm của chính bản thân, và nhận thức ra điều gì sau những trải nghiệm đó thì bạn mới dần dần trưởng thành lên được. Vả lại, sau khi có bạn trai rồi thì mới biết được mình cần một người chồng tương lai như thế nào, nếu không thì đến già vẫn ngơ ngơ ngác ngác trong cuộc sống gia đình.
    Chúng em cũng có những suy nghĩ của riêng mình
    Nhưng ở tuổi các em, quả thực là còn quá nhỏ, nếu các em không cẩn thận thì có thể mang bầu?
    Mang bầu ư! Thì bỏ đi chứ sao!
    Làm như thế sẽ bị thương tổn lớn, đúng không?
    Hiện nay có rất nhiều người không muốn có con. Họ còn mong không đẻ được là đằng khác. Còn bất quá vẫn có thể xin đứa con nuôi cơ mà.
    Vì sao em nghĩ như vậy?
    Thực ra đây là suy nghĩ của riêng em vào lúc này. Có thể những suy nghĩ này liên quan đến tính cách, đến kinh nghiệm cuộc sống của em. Lúc bé em cứ tưởng mình sẽ vẫn như thế cho đến khi 18 tuổi, nhưng có ai ngờ rằng đến năm 18 tuổi em lại thay đổi nhiều thế này.
    Tức là tất cả những gì em nói với chị đều là những suy nghĩ hiện nay của em. Nhưng có thể cách nghĩ đó chỉ đúng trong hai năm mà chưa chắc đã đúng mãi đến năm, sáu năm sau. Sau khi em ra đời làm việc, sau khi trải qua nhiều sóng gió thì sự cảm nhận của em lúc đó chắc sẽ thay đổi nhiều lắm.
    Tóm lại là theo em thì việc ấy không hề gây nên tác động xấu gì đến cuộc sống của em sau này có phải không?
    Vâng, không có ảnh hưởng xấu gì, cũng không bị áp lực lắm. Những người xung quanh em đều thấy đó là việc bình thường. Có một số người tán đồng bọn em có những hành vi giới tính nhưng cũng có ý kiến bác lại. Một số người cho rằng con gái thì phải như thế này, còn một số khác thì lại thích phải như thế khác... Tóm lại là quan niệm của mọi người cũng không hoàn toàn giống nhau, và quan niệm của xã hội cũng đang thay đổi dần dần.
    Em đã bước đi rồi thì sẽ bước tiếp trên con đường của mình. Có thể là em cũng có cách nhìn tương đối thoáng, đã làm việc gì thì không hối hận. Có thể em không hiểu rõ những ảnh hưởng sinh lý đến cơ thể sau khi sự việc xảy ra, chí ít là cho đến lúc này cơ thể em không có gì thay đổi. Vả lại, em cố tránh để không mang bầu.
    Nhưng có lúc, em nghĩ rằng mang bầu cũng chẳng hề gì, chí ít đó cũng là một sự thể nghiệm mới. Em không thích bi quan hóa mọi việc, đau đớn cũng là một thể nghiệm cơ mà, có thể học cách nhìn nhận vấn đề từ một góc độ khác để ?othưởng thức? sự đau khổ đó. Suy cho cùng, người ta nên thưởng thức tất cả những gì của cuộc đời. Chỉ sau khi ăn chua, ta mới thấm thía được hết vị ngọt ngon là thế nào!
    Em có hiểu phương thức lây truyền HIV/AIDS như thế nào không?
    Cũng có hiểu đôi chút về căn bệnh này; bệnh lan truyền qua đường máu, đường ********, những người đồng tính luyến ái cũng có thể lây bệnh. Sống bên cạnh em có rất nhiều người đồng tính luyến ái. Em vốn cũng muốn tìm một người bạn đồng tính, nhưng bị bạn bè phản đối mạnh. Có một người bạn đồng tính cũng tốt chứ sao, em cảm thấy họ có tính cách mạnh đấy chứ.
    Vậy em muốn thiết lập mối quan hệ đồng tính luyến ái hay muốn làm bạn với họ?
    Có một cô bạn rất thích em và muốn đặt mối quan hệ, nhưng bạn bè em lại muốn em có một người bạn trai bình thường thì hơn. Vả lại, em thấy không có cách nào để có quan hệ giới tính với bạn ấy. Tuy bạn ấy có tính cách giống như nam giới nhưng cuối cùng vẫn chỉ là một bạn gái cho nên sự quan tâm của bạn ấy dành cho em chắc chắn sẽ khác với sự quan tâm của một bạn trai. Nhưng nếu chia tay với người bạn đồng tính luyến ái thì không thể giống như những cuộc chia tay khác mà dứt khoát sẽ gây nên những tổn thương lớn.
    Em biết những biện pháp nào để phòng ngừa HIV/AIDS?
    Dùng bao cao su. Nếu quan hệ lâu dài với một bạn trai, không lăng nhăng thì cũng không thể nhiễm HIV được.
    Em có cảm nhận gì về căn bệnh này?
    Em cảm thấy căn bệnh này cách cuộc sống của em khá xa. Em không thể bị nhiễm căn bệnh này dễ dàng được. Virút HIV không thể truyền qua không khí, lại cũng không thể truyền qua ruồi muỗi..., vậy thì làm sao mà người ta có thể nhiễm bệnh dễ dàng một khi chú ý giữ gìn. Còn lây qua đường truyền máu thì từ nhỏ đến giờ em không phải truyền máu mà cũng chưa hề hiến máu bao giờ.
    Lời người phỏng vấn
    Sau khi kết thúc cuộc chuyện trò với Tiểu Ngữ, tôi lại trở ra con phố lớn tuyết rơi mịt mù. Trước cổng công viên, một chiếc xe buýt đang đỗ để đón khách nên tôi vội vã lên xe. Tôi còn có một cuộc phỏng vấn khác đang chờ, Tiểu Ngữ cùng bạn trai cũng phải trở về nhà.
    Lần sau chúng tôi gặp nhau trong một cửa hàng McDonald náo nhiệt. Tôi đưa cho hai bạn đọc những gì đã viết. Sau khi đọc xong, Tiểu Ngữ ngẩng đầu lên và nói: ?oEm không ngờ câu chuyện giữa chúng ta lại là những lời nói đầy lý tính thế này.? Tôi đáp: ?oVậy đấy! Chúng tôi không chỉ viết về những câu chuyện tình sướt mướt mà còn phải thuyết minh rõ một số vấn đề cần thiết khác. Viết thế này không lãng mạn mấy, chắc là em hơi thất vọng phải không?. Tiểu Ngữ nói: ?oÀ không, không đến nỗi thất vọng lắm?.
    Sửa đi sửa lại, cho đến lúc hai bên đều hài lòng về cuộc phỏng vấn mới thôi. Chúng tôi hẹn nhau sau này sẽ liên lạc với nhau qua e-mail. Chúng tôi chia tay nhau trong sắc chiều xâm xẩm. Tiểu Ngữ chúc tôi gặp thuận lợi trong những cuộc phỏng vấn sau này...
    (Còn nữa)
    Tôn Vân Hiểu - Trương Dẫn Mặc
  9. Mkool

    Mkool Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2006
    Bài viết:
    1.401
    Đã được thích:
    0
    Em vote bác 5* cho cái topic này.
  10. moitoanh

    moitoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Hải Lịch có bạn trai chính thức vào năm cô học lớp 8 và đến năm lớp 12 thì quan hệ với nhau.... Hiện nay Hải Lịch đang học ở một trường đại học nổi tiếng của Bắc Kinh.
    Cô đã trò chuyện như thế về quá trình nhận thức bản thân của mình...
    Vào ngày này, ở Bắc Kinh tuyết rơi rất dày. Nhưng hôm nay tôi vẫn phải tiến hành phỏng vấn Hải Lịch. Những tưởng sau cuộc phỏng vấn ban sáng tôi đã mệt mỏi lắm rồi, nhưng hoá ra tôi vẫn còn đủ sức nói chuyện rất nhiệt tình với cô bé.
    Cô bé này tôi quen từ lâu. Đó là một cô bé nhiệt tình, sống thực tế, có lý tưởng và hoài bão.
    Cô biết gì thì nói nấy và biểu đạt rất mực tỉ mỉ, kỹ càng cho nên tôi đỡ được nhiều công sức khơi mào câu chuyện. Cuộc phỏng vấn biến thành một cuộc nói chuyện vui vẻ về những việc đã qua.
    Điểm khởi đầu
    - Em có thể nói về sở thích của mình được không? Thuở nhỏ em sống với ai?
    Em sống cùng cha mẹ và lớn lên cùng với cha mẹ.
    - Cha mẹ em làm gì?
    Cha mẹ em đều là những người bình thường, hồi cải cách ruộng đất họ phải xuống thôn quê lao động, rồi sau đó trở về thành phố làm việc.
    - Quan hệ của cha mẹ với em như thế nào?
    Rất tốt! Từ nhỏ em đã thấy gia đình em rất đầm ấm và cha mẹ là những người rất giàu tình cảm.
    - Trường phổ thông cơ sở của em ra sao?
    Ồ! Em sống vào thời đại cải cách, hồi tốt nghiệp tiểu học lên trung học cơ sở cũng đúng lúc cải cách, đến lúc thi đại học cũng gặp phải cải cách. Em đã trải qua các kiểu chương trình cải cách giáo dục.
    Những năm cấp I, em học cũng được, nhưng vì có một năm không được học sinh giỏi toàn diện nên lúc lên cấp II em bị phân đến học ở một trường không được tốt lắm. Em cảm thấy trường đó rất đáng sợ... nhưng em đâu có quyền chọn trường học cho mình.
    - Vậy trường phổ thông trung học thì sao?
    Trường em theo học là một trường phổ thông trung học dạy nghề. Tại đó có nhiều thầy cô mới tốt nghiệp đại học nên rất nhiệt tình với nghề, dành nhiều tâm huyết cho học sinh. Các thầy cô đối với em rất tốt, họ xây đắp cho em ước mơ và ý chí thực hiện ước mơ của mình.
    Có một cô giáo thường xuyên cổ vũ em năm em chuẩn bị tốt nghiệp. Nhờ cô ấy nên em mới quyết từ bỏ chuyên ngành đang học để chuyển sang học họa và thi vào trường họa.
    Cô còn dạy em thẳng thắn nhìn vào cuộc sống, giúp em chọn lựa con đường đi đúng đắn. Nếu không có cô, em đã không đủ dũng khí để thi vào đại học.
    - Em có kinh năm bao nhiêu tuổi?
    Em nhớ rằng em có kinh vào tháng thứ 11 của năm 11 tuổi, một tháng sau thì đến sinh nhật 12 tuổi. Khi đó em đang học lớp 5.
    - Khi có kinh, cha mẹ giúp em xử lý như thế nào?
    Các bạn cùng lớp với em lúc đó đã biết nói cho nhau về chuyện này. Trong lớp có bạn đã có kinh, có bạn chưa có kinh và mọi người đều dò đoán lẫn nhau. Đứa nào bị dò đoán thì ngượng lắm, dù rằng có kinh rồi hay là chưa.
    Các bạn hay hỏi nhau về sự thay đổi của cơ thể, em thì thấy xấu hổ lắm. Lúc ấy cha mẹ em không hướng dẫn gì em, cha mẹ nghĩ là chẳng cần nói thì em cũng biết rồi.
    - Vậy lúc đó em làm thế nào? Tự đi mua băng vệ sinh ư?
    Không! Em nói với mẹ. Em nhớ là có một lần trên ti vi chiếu tiết mục như thế này: Một cô bé 13 tuổi kể với người dẫn chương trình cô ấy có kinh lúc bao nhiêu tuổi gì đó, khi ấy mẹ cô đi công tác xa và người cha đã dẫn cô ấy đi ăn một bữa linh đình ở nhà hàng.
    Hỏi vì sao cha cô lại đưa cô đi ăn thì cô ấy bảo: ?oLà vì em đã trưởng thành rồi mà!?.
    Khi có kinh, em nghĩ mình cũng đã ?otrưởng thành? và em phải nói cho mẹ biết chứ! Nếu không thì em biết làm thế nào cho ổn thỏa? Sau đó mẹ đã giúp em xử lý vấn đề.
    - Em bắt đầu có hứng thú với bạn trai khi nào?
    Rất muộn! (Cười lớn) Em cảm thấy trước đó em có tính cách như con trai, thẳng băng như ruột ngựa, không cần ai chăm sóc và cũng không muốn chăm sóc ai. Có thể vì em ít chịu sự ràng buộc của gia đình.
    Mãi sau này em vẫn không giống một cô gái cho lắm, mà giống một cậu bé trai hơn. Để em nghĩ lại xem em bắt đầu có hứng thú với bạn trai từ khi nào nhé... Nhưng mà ý chị hỏi đó là sự hứng thú về thể xác hay rung động tình cảm thuần túy?
    - Khi em đặc biệt chú ý đến một bạn trai nào đó, người bạn trai đó cũng rất quan tâm đến em và em cảm thấy vui sướng trong lòng thì đó chính là lúc em có hứng thú với bạn trai đó.
    Vậy thì vào khoảng cấp II, à mà từ khi học mẫu giáo em đã thích bạn trai rồi!
    - Vậy cảm giác của em lúc đó như thế nào?
    Khi học mẫu giáo, em chơi trò chơi công chúa và hoàng tử. Có thể lúc đó em cũng đã có cảm giác về giới tính. Khi chơi đến chỗ nàng công chúa và chàng hoàng tử phải ngủ qua đêm thì chúng em không biết nên ngủ như thế nào?
    Em hỏi bạn trai đóng vai hoàng tử nên làm thế nào thì bạn ấy đáp: Tớ cũng không biết. Sau đó cả hai đều cắn môi lại. Em cảm thấy bạn ấy rất luống cuống và bản thân em cũng rất xúc động.
    Sau đó em vào học cấp I. Em cảm thấy vẻ bề ngoài của mỗi người thật là quan trọng. Những cô gái xinh đẹp dễ được bạn trai để ý đến. Nếu như em xinh đẹp thì em cũng sẽ có nhiều bạn trai vây quanh. Nhưng em là cô gái có nhan sắc trung bình, và vì thế em cũng ít có cơ hội nghĩ đến những chuyện ấy.
    - Cho nên trong quá trình làm chương trình nghiên cứu này, chị cũng dần dần phát hiện ra rằng các đối tượng phỏng vấn nói chung hình thức đều khá. Đúng không?
    Ha ha ha! (Cười to).
    - Cách nghĩ của chị có phần hơi quá chăng?
    Chị đã nghĩ đúng rồi đấy! Cô gái phải hợp với hình tượng mà bạn trai đặt ra sẵn trong đầu thì bạn ấy mới ?ocảm? chứ. Nếu cô gái quá xấu thì khó gây được cảm tình từ phía bạn trai lắm!
    Hồi nhỏ em béo quay cun cút, vì thế nên cũng chẳng có cơ hội được yêu quý, chứ trong lớp em hồi ấy đã có nhiều bạn biết viết giấy tâm sự với nhau trong giờ học rồi.
    - Trong quá trình trưởng thành, em có cơ hội tiếp xúc với những kiến thức đúng đắn về giới tính hay không, ví dụ như qua sách báo, phim ảnh...? Em có thổ lộ với bạn bè, cha mẹ, thầy cô... về những chuyện này không?
    Khi còn nhỏ, do tò mò nên em muốn tìm hiểu về giới tính. Thí dụ sau khi chơi trò hoàng tử công chúa thì em rất muốn biết hoàng tử và công chúa làm gì với nhau sau khi lên giường. Em chưa được biết cảm giác hôn nhau ở trẻ con như thế nào.
    Lúc đó trên sách báo cũng viết nhiều về giới tính nhưng chỉ người lớn mới được đọc, em rất muốn xem trong đó viết những gì. Mẹ em giấu những cuốn tạp chí đó ở một nơi mà mẹ cho rằng em không thể tìm ra, nhưng mẹ càng giấu thì em càng tò mò.
    Em đã đọc trộm. Nhưng đọc xong em vẫn chẳng hiểu hết được những câu chữ viết trong ấy. Về sau em dần dần hiểu về giới tính qua các mẩu quảng cáo chữa bệnh sinh lý. Trong quảng cáo giải thích rõ thế nào là bất lực, chữa trị ra sao...
    Lúc ấy em mới chợt bừng tỉnh, hoá ra bất lực là như vậy, thế thì không bất lực sẽ thế nào. Hiểu ra một cái thì em sợ toát cả mồ hôi, và cảm nghĩ đầu tiên của em là chuyện ấy có vẻ chẳng hay ho gì.
    Em chưa bao giờ xem phim mát mẻ, chẳng biết nó thế nào. Còn qua con đường bạn bè thì phải đến khi học hết bậc phổ thông cơ sở em mới được nghe các bạn trai thân kể cho chút ít. Cha mẹ và thầy cô giáo thì không bao giờ nói đến vấn đề đó.
    - Vậy khi nào thì em biết rõ về sinh hoạt ********?
    Trước kia, em đã biết rằng ấy là nam giới cho bộ phận sinh dục của mình vào bộ phận sinh dục của nữ giới nhưng em không biết quá trình đó diễn ra như thế nào? Em chỉ biết khi tự mình trải qua mà thôi.
    (Còn nữa)
    Tôn Vân Hiểu ?" Trương Dẫn Mặc

Chia sẻ trang này