1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giao lưu với các chiến sĩ trên chiếc xe tăng tiến vào dinh Độc Lập

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi anhkhoayy, 02/04/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Một vài tư liệu hay trên báo Tuổi Trẻ, xin phép xào nấu lại.
    Những tiếng súng cuối cùng
    ...Tiếng động cơ trực thăng ì ầm suốt đêm qua đã im tiếng. Đại sứ Martin và những tay súng thủy quân lục chiến người Mỹ cuối cùng đã rời khỏi đất nước này vào lúc tinh mơ. Không phải ra đi, mà là tháo chạy tán loạn.
    Cả Sài Gòn lúc ấy dường như đang chờ đợi. Một cái gì đó khác lạ, mới mẻ và lớn lao đang đến...
    Xe tăng đang đến.
    Những chiếc xe tăng T54 và T59 thuộc lữ đoàn 203 cắm cờ xanh đỏ sao vàng ầm ầm từ hướng Biên Hòa lao về mục tiêu cuối cùng: dinh Độc Lập.
    Lúc đó là khoảng 9g30.
    Bất ngờ, đoàn xe tăng bị chặn lại tại cầu Sài Gòn bởi hỏa lực của tám chiếc M48 và M113. Cùng lúc, những chiếc tàu chiến của hải quân Sài Gòn đang neo đậu ở Tân Cảng cũng bắt đầu nã đạn như mưa vào đoàn tăng giải phóng. Hai chiếc T54 đi đầu bị bắn cháy, hai chiếc khác bị hỏng và lao xuống vệ đường. Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 1 xe tăng Ngô Quang Nhỡ và nhiều chiến sĩ khác hi sinh tại chỗ.
    Vào lúc này, trên radio, tổng thống Dương Văn Minh đã đơn phương tuyên bố ngừng bắn và chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh ?oyêu cầu binh sĩ chấp hành lệnh của tổng thống?. Nhưng bất chấp lệnh đó, tiếng súng kháng cự vẫn nổ và cuộc giao tranh vẫn diễn ra ác liệt ngay cửa ngõ Sài Gòn.
    Không để ổ kháng cự ở cầu Sài Gòn cầm chân quân giải phóng quá lâu, Bộ tư lệnh Quân đoàn 2 đã ra lệnh cho lực lượng pháo binh, cao xạ và bộ binh sư đoàn 304 tham chiến. Tiếng súng chỉ ngưng khi hai chiếc M48 của quân VNCH nổ tung ngay trên cầu. Hai chiếc tàu chiến bị bắn cháy, những chiếc khác chạy thẳng ra phía biển sau khi trút những loạt đạn cuối cùng.
    Những chiếc tăng T54 và T59 vọt qua cầu (xe T54 do Liên Xô sản xuất, còn T59 do Trung Quốc sản xuất theo công nghệ Liên Xô). Trên những chiếc tăng lúc này còn có những chiến sĩ thuộc trung đoàn đặc công biệt động 116 và trung đoàn bộ binh 66. Đặc biệt, có một phóng viên ảnh của Hãng tin Mỹ UPI - đó là Hoàng Văn Cường.
    ...Hoàng Văn Cường kể: "Tôi được văn phòng UPI Sài Gòn yêu cầu ra ngoại ô để có được những hình ảnh nóng nhất trước giờ G. Đến ngã ba Vũng Tàu thì bất ngờ gặp xe tăng của ?omấy ổng? ầm ầm lao tới. Tôi hoảng quá, vội lột bỏ áo giáp chống đạn, để lộ ra chiếc áo trắng và lỉnh kỉnh đủ thứ máy ảnh cho ?omấy ổng? thấy, rồi giơ hai tay lên vẫy chào. Một chiếc tăng dừng lại.
    Tôi nghe ?omấy ổng? xì xào: ?oPhóng viên! Phóng viên!...?, rồi bất ngờ cho tôi lên xe luôn. ?oMấy ổng? hỏi tôi đủ thứ, nhưng tôi chỉ trả lời bằng... tiếng Nhật?. ?oTại sao anh lại giả bộ là một phóng viên Nhật??. ?oBởi vì lúc ấy tôi đang làm cho một hãng tin Mỹ. Thật tình tôi không biết ********* sẽ đối xử với tôi ra sao. Tôi sợ ?omấy ổng?... bắn!?.
    Những chiếc xe tăng đầu tiên đã tiến đến ngã tư Hàng Xanh. Sài Gòn đã ở trước mặt! Nhưng đường nào vào dinh Độc Lập đây? Những người lính tăng tự hỏi. Trước giờ xuất quân, họ được hướng dẫn: quẹo trái, đi tiếp bảy ngã tư rồi quẹo trái tiếp... Nhưng hướng dẫn là một chuyện, còn thực tế đường phố xa lạ và chằng chịt trước mặt lại là chuyện khác. Cả lực lượng đột kích thọc sâu này chỉ có một bản đồ Sài Gòn - Gia Định. Và đó lại là tấm bản đồ du lịch mà một người bà con ở Đà Nẵng tặng cho trung tá chính ủy lữ đoàn xe tăng 203 Bùi Văn Tùng (ông Tùng quê ở Đà Nẵng).
    ?oĐến ngã tư Hàng Xanh, quẹo trái!?. Những chiếc tăng đầu tiên quẹo trái theo lệnh, rồi ầm ầm lao thẳng về phía Thị Nghè. Đi đầu là chiếc tăng T59 số hiệu 387, đi thứ hai cũng là một chiếc T59 số hiệu 390. Xe T54 số hiệu 843 của đại đội trưởng Bùi Quang Thận đi thứ ba... Theo sau những chiếc tăng dẫn đầu là chiếc Jeep (xe chiến lợi phẩm lấy từ Đà Nẵng) chở đại úy Phạm Xuân Thệ, trung đoàn phó trung đoàn bộ binh 66 (hiện nay là trung tướng tư lệnh Quân khu I).
    Phố xá vắng tanh, không một bóng người. Tất cả những ngôi nhà đều đóng cửa. Vì sao vậy? Những người lính tăng căng thẳng. Rồi câu trả lời xuất hiện ngay lập tức: một ổ kháng cự mọc ngay trên cầu Thị Nghè, với cả xe tăng M41 và M113. Cuộc chạm súng cuối cùng đã diễn ra ngay trong nội thành Sài Gòn. Ổ kháng cự trên cầu bị ?odập tắt? không lâu sau đó.
    Nhưng bên này, chiếc tăng dẫn đầu 387 đã trúng đạn. Một chiến sĩ công binh ngồi trên xe hi sinh. Riêng trưởng xe 387 là trung đội trưởng Lê Tiến Hùng bị thương một cách hi hữu. Anh ngồi trong xe tăng, chỉ ló đầu ra ngoài quan sát thôi, nhưng không hiểu sao lại bị thương rất nặng ngay ?ochỗ ấy?. Đồng đội khiêng anh xuống xe, gõ cửa nhà một gia đình người Hoa để nhờ giúp đỡ cứu chữa (anh Hùng sau đó được cứu sống, về quê lấy vợ rất vui vẻ và đã có hai con).
    Sau khi chiếc 387 bị bắn hỏng phải nằm lại, chính trị viên đại đội Vũ Đăng Toàn cho xe 390 vượt qua cầu Thị Nghè và trở thành chiếc tăng dẫn đầu lực lượng đột kích thọc sâu. Theo sau là chiếc 843 của đại đội trưởng Bùi Quang Thận. Nhưng tại sao chiếc xe đi sau lại húc vào cổng dinh Độc Lập trước?
    ?oChúng tôi đi lạc vì không biết đường - Vũ Đăng Toàn kể - Xe 390 của chúng tôi cứ thẳng tiến theo đường Hồng Thập Tự (nay là đường Nguyễn Thị Minh Khai) và không biết chính xác phải quẹo trái ở ngã tư nào để đến dinh?. Khi xe 390 vượt qua luôn ngã tư Công Lý - Hồng Thập Tự, đến cổng Trường Lê Quý Đôn thì nhận được tín hiệu của Bùi Quang Thận từ phía sau: phải quay lại!
    Thật ra thì đại đội trưởng Bùi Quang Thận cũng chẳng biết đường, dù dinh Độc Lập ở ngay bên cạnh rồi. Anh cho xe 843 dừng lại. Đang bối rối giữa phố phường vắng lặng thì bỗng xuất hiện một cô gái đi xe máy. Bùi Quang Thận ra lệnh cho cô gái dừng lại. Dù thất kinh hồn vía trước lính tăng *********, cô gái cuối cùng cũng hướng dẫn xe 843 quẹo qua đường Pasteur, rồi theo đường Thống Nhất thẳng đến dinh.
    ?oDinh Độc Lập đây rồi!?. Những người lính tăng trên chiếc 843 bỗng hồi hộp và căng thẳng hơn bao giờ hết. Và do căng thẳng, trưởng xe Bùi Quang Thận đã đi đến một quyết định bất ngờ: bắn đại bác vào dinh Độc Lập!
    ?oKhi xe tăng 843 còn cách dinh hơn 50m, tôi ra lệnh cho pháo thủ nạp đạn pháo và bắn thẳng. Đạn không nổ! Tôi ra lệnh nạp đạn bắn lần thứ hai. Lần này không bắn điện nữa mà chuyển sang bắn cơ. Đạn vẫn không nổ! Thật kỳ lạ. Khi pháo thủ cho biết trong xe chỉ còn một viên đạn pháo cuối cùng, tôi quyết định không bắn nữa, mà cho xe lao lên húc thẳng vào cổng dinh?.
    - Tại sao lúc đó anh lại cho đại bác bắn thẳng vào dinh?
    - Tôi bắn để uy hiếp đối phương. Lúc đó nhìn qua nhìn lại chỉ mới có xe của tôi đối diện với dinh thôi. Tôi nghĩ đây là ổ kháng cự cuối cùng và họ sẽ kháng cự dữ dội. Anh thấy ngay ở cầu Sài Gòn, cầu Thị Nghè chúng tôi đã bị bắn như thế nào rồi?
    - Anh có biết lúc đó trong dinh có ông Dương Văn Minh và các thành viên nội các Sài Gòn?
    - Không. Lúc đó chúng tôi không hề biết. Chúng tôi không nghĩ họ đang ở đó, vì quân giải phóng đang tấn công thì nội các ở đó làm gì? Nếu chẳng may đạn pháo nổ trong dinh làm bị thương thành viên nội các nào đó thì chúng tôi cũng không có lỗi gì. Bởi vì chúng tôi là những người lính...
    Xe 843 xả hết tốc lực húc vào cổng phụ bên trái. Nhưng xe lại húc thẳng vào trụ cổng khá vững chắc nên cổng không đổ. Bùi Quang Thận cho xe lùi lại tiếp tục húc, nhưng lại va vào trụ cổng...
    Ngay lúc đó, xe 390 xuất hiện từ phía đường Công Lý, quẹo phải lao thẳng vào cổng chính và ủi văng hai cánh cửa sắt. Xe 390 tiếp tục tiến thẳng vào dinh. Súng đại liên trên xe bắn liên tục. Cùng lúc đó, Bùi Quang Thận giật phăng cần ăngten có gắn cờ giải phóng, nhảy khỏi xe 843, chạy bộ vào dinh.
    Trước khi đi, Bùi Quang Thận nói: ?oNếu không thấy mình trở ra thì các cậu hãy bắn nốt viên đạn pháo còn lại. Và hãy báo cáo chỉ huy là đại đội trưởng đã vào dinh?. Anh cầm lá cờ xanh đỏ sao vàng nhuốm màu lửa đạn và bụi đường lao vào dinh mà không hề biết chuyện gì đang chờ đợi mình.
    Lúc này, trên đường Thống Nhất, một cảnh tượng chưa từng có: xe tăng, xe bọc thép, xe Molotova chở bộ binh ầm ầm nối đuôi nhau hướng về dinh Độc Lập. Súng nổ vang trời. Tiếng súng chỉ thiên mừng chiến thắng của quân giải phóng xen lẫn với những tiếng súng kháng cự cuối cùng của những tay súng biệt kích dù 81 từ phía trụ sở Bộ Ngoại giao (nay là Sở Ngoại vụ TP.HCM).
    Chiến sĩ tiểu đoàn 7 bộ binh Tô Văn Thành đang ngồi trên thành xe tăng bị bắn rớt xuống đường. Đó là người lính cuối cùng hi sinh, ngay trước dinh Độc Lập.
    BÙI THANH
    Nhân dân đổ ra đường chào đón.
    P/s: lưu ý rằng bài viết không hề xài từ "ngụy", trong khi đó ở hải ngoại thì....
  2. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Phần thứ hai trên báo Tuổi Trẻ:
    http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=76233&ChannelID=89
    Xe bác Thận không chịu đâm cổng chính, nhào vô cổng phụ, bị kẹt là phải. Hóa ra lúc đó hai xe tăng của ta bắn đại liên liên hồi, không biết bắn ai, hay chỉ hù dọa thôi.
  3. quyenlinh66

    quyenlinh66 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2003
    Bài viết:
    549
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ đây cũng chính là một trong những nguyên nhân làm chậm sự công nhận của chiếc xe tăng 390 chăng ?
  4. masktuxedo

    masktuxedo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    1.625
    Đã được thích:
    1
    Tôi nhớ đọc ở đâu đó là ông Bùi Tín mới là cấp chỉ huy cao nhất lúc bấy giờ và là người đã trực tiếp chấp nhận sự đầu hàng của ông Minh. Ông ta cũng là người viết ra "văn kiện đầu hàng" cho ông Minh đọc. Có đúng thế không nhỉ?
  5. BrodaRu

    BrodaRu Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/03/2004
    Bài viết:
    1.026
    Đã được thích:
    32
    Ông Thệ mới là người buộc nội các phải đầu hàng. Không thấy có sách nào,ngoài sách của ông Bùi Tín viết về ông này cả. Ông Tín có trưng một cái ảnh. Nhưng lúc đó ông này là Phóng viên Thành Tín,chứ có phải người có trách nhiệm gì mà làm việc này ? Ông này lên Đại Tá, còn Ông Thệ thì bây giờ là gì chắc ai cũng biết.
    Lúc đi chơi Disney land Paris về năm kia,bọn tôi còn thấy ông
    đầu hói,để tóc dài lơ thơ, dán khẩu hiệu khu Tăng- Phe sắp
    diễn thuyết,chúng nó muốn hỏi ông ấy. Muốn hỏi là : Bác Dũng gái bác ấy đến nhà ông ấy ở Việt nam ,khóc và vái trước bàn thờ ông cụ thân sinh ra mà bảo : '' Ông ơi ông, ông thì oanh liệt như thế mà tại sao Hổ phụ lại sinh Cẩu tử thế này !''''. Thế nhưng bảo ai hơi đâu mà nói với người cùn. Đi ăn Phở cái.
    Sau đó lại thấy ông ấy bắt thân ,cho đăng mấy thư gửi cựu tướng Lê Minh Đảo, nhiệt liệt ủng hộ '''' Đại hội Toàn Quân VNCH hải ngoại'''' mà ông Đảo kêu gào.
    . Bản thân tôi '' kính nhi viễn chi'' ông Đảo như một người lính chiến thực sự. Còn ông Bùi Tín ,chắc chính ông Đảo cũng khinh thường tư cách.
    Năm ngoái ông ấy sang Poland dự Đại hội '' Dân chủ Tự do cho VN'',chẳng có hộ chiếu gì cả,có mỗi cái giấy thông hành vớ vỉn của Âu châu,nên biên phòng họ nhất định không cho vào. Ông ấy cứ quậy mãi,cứ hy vọng càng chửi nhiều càng dễ có hy vọng có quốc tịch. Nhưng tỷ năm qua rồi vẫn thế.
    Cái chính là Pháp nó muốn người nào có nghề giỏi cơ. Như mọi người tay nghề vững thì OK.
  6. masktuxedo

    masktuxedo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    1.625
    Đã được thích:
    1
    Cám ơn phản hồi của bác :)
  7. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Ngày này ...10 năm trước, tớ cùng bạn bè có mẹt tại trường (Mắm ruốc có ruồi) lúc 5h sáng. Cả lớp hành quân ra dinh Thống Nhất, tham gia vẫy cờ vẫy hoa lia lịa đến gần trưa. Đói gần chết, mỗi đứa được lãnh 5000 đồng, chạy đi làm tổ phở, sạch bách.
  8. thienthanviet

    thienthanviet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2004
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Xem thêm bài "Người cắm cờ giải phóng trên Dinh Độc Lập ngày ấy, bây giờ"
    Link: http://www.laodong.com.vn/new/thoisu/index.html

Chia sẻ trang này