1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giờ này anh ở đâu?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi rainrain5th, 11/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Anh thân yêu,
    Không hiểu sao cứ lúc nào em thấy nhớ anh, cần anh, muốn nói với anh rất nhiều thì lại lực bất tòng tâm. Ttvnol lại down. Em cảm thấy thiếu 1 điều gì đó. Chẳng biết từ khi nào nữa, em cần đến thế một nơi để mà nói ra những lời yêu thương, những nhung nhớ, những giận hờn..., những chuyện vụn vặt của một ngày bình thường với anh. Thực ra nhiều lúc ham vui hay bận rộn quá, em cũng xao lãng mất anh. Đừng trách em sao thường chỉ nói với anh lúc em tâm trạng. Chẳng phải đâu. Em vẫn hằng nhớ anh đấy chứ. Chỉ là để cảm thấy đang có anh ở bên và tạm hài lòng với điều đó. Và yên ổn. Những khi thấy anh xa vắng, dường như sợ anh tan đi mất, em mới vội vàng níu kéo, kể lể, phân bua... rằng ?oAnh ơiiii...? Có người nói..., có nhiều người nói sao em cứ như than như khóc, như rên như rỉ mỗi điệp khúc anh anh em em, nhớ nhung và than vãn... Nào phải đâu anh. Em mượn anh để cất vào đó những điều còn dang dở trong suy nghĩ. Và cả những niềm vui chưa trọn, chẳng muốn quên... Và cả những nỗi nhớ bâng quơ, lãng đãng... Có lẽ con gái hay vậy. Cứ hay suy nghĩ mông lung, hay lãng mạn đâu đâu... anh nhỉ? Con trai có thế không anh? Chắc không anh nhỉ? Nếu không các anh đã chẳng hay ?oÔi trời...? mà cười bọn em phải không???
    Nếu hôm qua không chat với bạn chắc em đã viết cho anh rồi. (Tại có nhiều thứ phải ưu tiên mà anh. Và em đã không biết chỉ mươi phút sau đó thôi, em đã lại tạm thời xa anh.) Hôm qua em đi học hộ 1 chị làm cùng cơ quan anh ạ. Híc, buồn ngủ ghê gớm! Cũng lâu lâu rồi không có cảm giác như một sinh viên nữa: Ngồi cặm cụi ghi bài... ngọ nguậy suốt buổi chỉ muốn chuồn và rủ một (vài ) đứa bạn đi la cà, lang thang... Híc, mà hồi còn sinh viên em có thế đâu. Thật đấy! Hì, em chỉ nghỉ ngay từ đầu thôi, chẳng thèm đến điểm danh làm gì. Hôm qua em lại có 1 phát hiện nữa anh ạ. Nếu làm được điều gì và dự định làm điều gì thì phải làm luôn thôi. Em chẳng có tính kiên nhẫn lắm. Ngày xưa cứ bảo tốt nghiệp rồi sẽ đi học tiếp sau. Thời sinh viên còn trẻ phải tranh thủ chơi cái đã. Híc, nhưng mà bây giờ rồi mới thấy là lười thì vẫn hoàn lười thôi. Thậm chí càng già càng lười anh ạ! Huhu, mới nghĩ đến chuyện mình phải kiếm cái gì mà học không sau này con cháu nó cười bà / cụ / cụ tổ... ngày xưa ham chơi lắm, hồi trẻ bạn bè rủ rê thì không chịu học, về già chỉ khư khư ở nhà giữ ông / cụ ông / cụ tổ... thì xấu hổ chít anh ạ. Mang tiếng anh nhỉ? Hihi...
    Mới nghĩ đến thế là đã đủ để em nhớ anh rồi. Nhưng em cũng nhớ cả những chuyện đi chơi nữa. 50/50 anh ạ. Em nhớ những buổi cà tưng cà tưng một mình đi xem phim. (Có ai hâm thế không anh? Người ta vẫn bảo chẳng bao giờ con gái lại đi xem phim một mình cả. Có họa là thất tình hoặc hâm. Chẹp, chắc em chọn em seven love anh vậy chứ quyết không để thành người có vấn đề về não bộ cho dù cái nào là sự thực. ) Em nhớ đêm thoáng đãng hôm nào phóng xe xuống Vũng Tàu... (Hì, anh yên tâm là em không phải tự lái. Híc, sướng thế không biết, có người đèo.) Thèm được thấy biển cả bao la và thèm được nghe tiếng sóng, thèm được cảm nhận hơi của nước biển trên mặt sau mỗi lần sóng đánh mạnh vào bờ đá, thèm được cảm nhận mùi mằn mặn, vị tanh nồng của nó, thèm được cảm nhận sự tự do, khoáng đạt, một chút lâng lâng buồn, một chút lâng lâng vui và một chút hư vô, chẳng còn gì, chẳng còn ai, chẳng còn ta, chỉ có biển và sóng và trời và mùi vị của biển...
    Nhớ và thèm là thế nên em đã vội khỏa lấp cái chơi vơi ấy bằng những tin nhắn nhõng nhẽo và nghịch ngợm, bằng cách phóng thẳng đến hàng net. Ấy vậy mà vẫn để anh biến mất...
    Anh ơi, sao em chẳng nhớ đến những điều buồn được. Mỗi khi nhớ lại một điều gì, sao trong em chỉ có những nụ cười phảng phất. Giá mà em thấy buồn được khi nhớ lại những điều đã có thì chắc em đã thôi không muốn cất giữ kỷ niệm làm gì... Và sẽ chẳng có nhớ nhung, chẳng có phút thả hồn đi hoang... Giá có thể buồn anh nhỉ?
    Em chỉ lãng mạn những chuyện đâu đâu thôi phải không anh? Chẳng chịu nhớ đến thực tế nồi cơm phải nấu, mớ rau phải luộc hay nồi thịt phải kho, cái nhà phải quét, cái sàn phải lau, quần áo phải giặt... Sao chẳng chịu nhớ gì cả? Em ghét mình là thế đấy anh ạ. Quá đầy đủ, quá sung sướng để có thể nhớ đến những điều lẽ ra phải làm, phải chăm chút... Nếu là trước, mỗi lần đi làm về, thấy chỉ bừa chút thôi (Hehe, có cái quái gì đâu mà bừa hơn được nữa, ngoại trừ việc em sổ tung tủ quần áo ra) là đã thấy khó chịu, không phẩy cái nhà không chịu được. Vậy mà bây giờ thấy bẩn cũng chặc lưỡi cho qua. Khó chịu lắm mới chịu cầm cái chổi lên. Chẳng biết làm sao để cuộc sống của mình nó gọn gàng hơn vì quá lười mất rồi. Híc, anh có ghét em thế không? (Này, em nói là em ghét thế thôi nhưng anh mà chê dù chỉ là ánh mắt thôi, chắc chắn anh sẽ bị lườm cộng thêm >1 cái cấu khuyến mại đấy nhé! )
    Ừ, nói thì dễ nhưng khó mà làm anh nhỉ? Cứ nói ?oSau này có con tao sẽ thế này..., thế này...? thì sẽ dễ hơn nhiều phải không anh? Em vẫn được chỉ bảo là như thế và buộc phải thừa nhận là thế thật. Chẳng biết sau này nếu làm mẹ rồi em có làm được những gì em nghĩ bây giờ không hay cũng nuông chiều nó như em vẫn được bây giờ??? Em chỉ sợ một điều, rằng ?osướng quen rồi...?
    4.30 pm 22.04.05
    (Em không ăn trộm thời gian công làm việc tư đâu nhé. Chẳng qua là sếp đi vắng và em đã xong việc. Nên thấy nhớ anh... )
    Lượn mạng thấy dòng chữ ?o... bạn quay lại sau một hôm nữa...? mà buồn quá thể. Em chi muốn hỏi thăm anh một chút thôi mà!... HN mấy ngày này oi nồng anh ạ. Tóc em dài rồi. Cọ cọ vào cổ nghe ngưa ngứa, bên bết... Híc, em để tóc dài sẽ vừa già vừa xấu anh có chịu không? (Lại nói trước em không xinh đâu. Đừng thất vọng nhé! Và cấm chê nếu không muốn bị khuyến mại thật nhiều cái lườm.) Chúc anh của em ngủ ngon và mai sẽ là một ngày vui vẻ với anh, với em, với chúng ta, với nhiều người...
    22.59 pm 22.04.05
    Xu
    Đố anh ?oXu? nghĩa là gì nào?
  2. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Ciao mein Geliebte,
    Hôm nay em ngoan cực nhé! Cực ngoan nữa là đằng khác. Chăm chỉ quét dọn nhà của - điều mà lâu lâu rồi em mới chăm chỉ và tự nguyện như thế. Hihi, lẽ ra chẳng định chăm thế đâu nhưng chẳng co sự lựa chọn nào cả đành thế. Híc, chẳng có ai ở nhà cả. Điều đó đồng nghĩa với việc em bị phá sản kế hoạch A ?" lang thang cả ngày, kế hoạch B ?" mò lên thư viện và kế hoạch C ?" đi xem phim. Thậm chí hôm nay em còn bị phá sản cả kế hoạch D ?" đi ăn bánh bèo anh ạ. Chán thế không biết! Nhưng bù lại được cái ngoan ngoãn về nhà sớm hơn mọi lần và vẫn đủ chỉ tiêu ăn cơm nhà.
    Cuối tuần còn chưa hết nhưng em đã hết chuyện để lên kế hoạch rồi. Híc, thôi, làm thì cứ làm chứ em thấy em mà định chuyện gì là y như rằng chẳng làm được.
    Một chút cho anh
    Một giây thôi cả thế giới như bất động
    Và trong em chỉ một điều còn đang thức
    Nhớ về anh,
    Để biết thế giới đang chảy trôi
    Không có anh.
    Mắt thoáng ngập ngừng,
    Mắt thoáng xa xôi.
    Tim thoáng ngập ngừng,
    Tim thoáng nhịp lơi.
    Môi thoáng ngập ngừng,
    Môi thoáng cười vui.
    Một thoáng, một thoáng thôi,
    Chỉ thế thôi!
    Đúng vậy!
    Thật đấy mà!
    Để đêm lại hết và ngày lại sang,
    Để anh lại đi và người lại tới,
    Vẫn một niềm khát khao
    Thao thức
    Lặng yên
    Anh ơi!
    ...
    ...
    ...
    22h34 23.04.05
    Xu
  3. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Ciao mein Geliebte,
    Hôm nay em ngoan cực nhé! Cực ngoan nữa là đằng khác. Chăm chỉ quét dọn nhà của - điều mà lâu lâu rồi em mới chăm chỉ và tự nguyện như thế. Hihi, lẽ ra chẳng định chăm thế đâu nhưng chẳng co sự lựa chọn nào cả đành thế. Híc, chẳng có ai ở nhà cả. Điều đó đồng nghĩa với việc em bị phá sản kế hoạch A ?" lang thang cả ngày, kế hoạch B ?" mò lên thư viện và kế hoạch C ?" đi xem phim. Thậm chí hôm nay em còn bị phá sản cả kế hoạch D ?" đi ăn bánh bèo anh ạ. Chán thế không biết! Nhưng bù lại được cái ngoan ngoãn về nhà sớm hơn mọi lần và vẫn đủ chỉ tiêu ăn cơm nhà.
    Cuối tuần còn chưa hết nhưng em đã hết chuyện để lên kế hoạch rồi. Híc, thôi, làm thì cứ làm chứ em thấy em mà định chuyện gì là y như rằng chẳng làm được.
    Một chút cho anh
    Một giây thôi cả thế giới như bất động
    Và trong em chỉ một điều còn đang thức
    Nhớ về anh,
    Để biết thế giới đang chảy trôi
    Không có anh.
    Mắt thoáng ngập ngừng,
    Mắt thoáng xa xôi.
    Tim thoáng ngập ngừng,
    Tim thoáng nhịp lơi.
    Môi thoáng ngập ngừng,
    Môi thoáng cười vui.
    Một thoáng, một thoáng thôi,
    Chỉ thế thôi!
    Đúng vậy!
    Thật đấy mà!
    Để đêm lại hết và ngày lại sang,
    Để anh lại đi và người lại tới,
    Vẫn một niềm khát khao
    Thao thức
    Lặng yên
    Anh ơi!
    ...
    ...
    ...
    22h34 23.04.05
    Xu
  4. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Quá kiêu hãnh và thừa tự ti!
    Những điều tưởng như trái ngược
    Không cho em đến bên anh,
    Không khẽ khàng nhìn vào đôi mẳt ấy
    Và không khẽ khàng nói,
    Rằng em muốn nghe anh
    Chỉ đôi điều mà lòng như ấm lại
    Hết bối rối và thôi ngại ngùng.
    ...
    Give me your hand before I?Tm old
    ...
    Love is now or never
    ...
    It?Ts easy take me to your heart
    ...
    Show me what love is - be my guiding star
    ...
    Đừng trách em sao quá nhiều mâu thuẫn!
    Biết làm sao - Khi quá đỗi mong manh?
    Như anh
    Chỉ thấp thoáng trong góc sâu của em - nơi miền thương nhớ.
    Tự hỏi điều gì là ngăn cách?
    Bên em có một người đàn ông khác?
    Đủ lớn để vượt qua bóng anh?
    Hay tim anh cất thêm những ngăn nhỏ
    Bao dung, rộng mở đến muôn người - chẳng phải riêng em?
    Đã qua đi - Hay là đừng níu kéo???
    Tuột tay rồi mới ngỡ ngàng câu tiếc sao...
    Vô duyên là thế ta lướt qua nhau!
    Nếu còn có lần sau em xin hứa,
    Sẽ chẳng ngại ngần nhìn vào đôi mắt ấy,
    Một lần thật sâu và rộng cửa với anh.
    Để được biết ngoài trời kia còn xanh thắm
    Nắng vẫn vàng len theo bước chân anh
    Gió vẫn thế xoa dịu miền thương nhớ
    Hết mong manh trong em và trong anh
    ...
    25.04.05
    Xu
  5. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Quá kiêu hãnh và thừa tự ti!
    Những điều tưởng như trái ngược
    Không cho em đến bên anh,
    Không khẽ khàng nhìn vào đôi mẳt ấy
    Và không khẽ khàng nói,
    Rằng em muốn nghe anh
    Chỉ đôi điều mà lòng như ấm lại
    Hết bối rối và thôi ngại ngùng.
    ...
    Give me your hand before I?Tm old
    ...
    Love is now or never
    ...
    It?Ts easy take me to your heart
    ...
    Show me what love is - be my guiding star
    ...
    Đừng trách em sao quá nhiều mâu thuẫn!
    Biết làm sao - Khi quá đỗi mong manh?
    Như anh
    Chỉ thấp thoáng trong góc sâu của em - nơi miền thương nhớ.
    Tự hỏi điều gì là ngăn cách?
    Bên em có một người đàn ông khác?
    Đủ lớn để vượt qua bóng anh?
    Hay tim anh cất thêm những ngăn nhỏ
    Bao dung, rộng mở đến muôn người - chẳng phải riêng em?
    Đã qua đi - Hay là đừng níu kéo???
    Tuột tay rồi mới ngỡ ngàng câu tiếc sao...
    Vô duyên là thế ta lướt qua nhau!
    Nếu còn có lần sau em xin hứa,
    Sẽ chẳng ngại ngần nhìn vào đôi mắt ấy,
    Một lần thật sâu và rộng cửa với anh.
    Để được biết ngoài trời kia còn xanh thắm
    Nắng vẫn vàng len theo bước chân anh
    Gió vẫn thế xoa dịu miền thương nhớ
    Hết mong manh trong em và trong anh
    ...
    25.04.05
    Xu
  6. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Ciao mein Geliebte,
    em chỉ muốn nói với anh rằng trời HN đang mưa đá, nhưng vẫn oi nồng. Và em là người ích kỷ, có rất nhiều tật xấu. Àh, có nhiều thứ nói cho đúng thì ai cũng có những thói xấu dù muốn dù không cũng phải thừa nhận. Em nghĩ em là người rất khó tính, chỉ có điều không nói ra mà thôi. Và là người rất nóng tính, dễ xúc động. Một khi em đã cáu lên rồi thì sẽ cực kỳ xấu tính và khó kiềm chế nổi bản thân. Đã nhiều lần như thế rồi anh ạ. Buồn nhỉ? Anh sẽ là người có đủ trầm tĩnh và kiên nhẫn với em chứ? Khó đấy! Tính em có lẽ đủ bất thường để anh chán. Và em tự hỏi liệu có ai có đủ kiên nhẫn với những hậu quả em gây ra?
    Àh, sự kiên nhẫn cũng có giới hạn! Như mọi thứ! Em đã có câu trả lời rồi anh ạ. Cũng như với anh. Em bắt đầu ghét anh lắm rồi! Ai bảo anh cứ lập lờ, chẳng chịu đến bên em, chẳng chịu đơn giản nói 1 câu ?zAnh nhớ em! Em đang làm gì thế??o Có lẽ anh là người không biết nói ra chứ ?zNhớ?o hay ?zThương?o đâu nhỉ? Có lẽ đôi lúc em cũng cứng cổ lắm, và ghét cái từ ?zthương?o chung chung ?zmênh mông bát ngát?o đấy. Lập lờ đánh lận con đen mà. Hừ, con trai đa tình - Tin sao nổi? ?zĐừng tin tất cả những gì anh nói?o phải không anh? Không hiểu sao con gái lại thói thường dễ mắc đến thế? Cứ cố giằng ra thì lại mắc vào. Đôi lúc chỉ biết cười hắt 1 tiếng. Rõ chán!
    ...Giá mà anh hỏi ?zEm đang làm gì đấy??o!!!...
    23.00 ngày 25.04.05
    Xu
  7. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Ciao mein Geliebte,
    em chỉ muốn nói với anh rằng trời HN đang mưa đá, nhưng vẫn oi nồng. Và em là người ích kỷ, có rất nhiều tật xấu. Àh, có nhiều thứ nói cho đúng thì ai cũng có những thói xấu dù muốn dù không cũng phải thừa nhận. Em nghĩ em là người rất khó tính, chỉ có điều không nói ra mà thôi. Và là người rất nóng tính, dễ xúc động. Một khi em đã cáu lên rồi thì sẽ cực kỳ xấu tính và khó kiềm chế nổi bản thân. Đã nhiều lần như thế rồi anh ạ. Buồn nhỉ? Anh sẽ là người có đủ trầm tĩnh và kiên nhẫn với em chứ? Khó đấy! Tính em có lẽ đủ bất thường để anh chán. Và em tự hỏi liệu có ai có đủ kiên nhẫn với những hậu quả em gây ra?
    Àh, sự kiên nhẫn cũng có giới hạn! Như mọi thứ! Em đã có câu trả lời rồi anh ạ. Cũng như với anh. Em bắt đầu ghét anh lắm rồi! Ai bảo anh cứ lập lờ, chẳng chịu đến bên em, chẳng chịu đơn giản nói 1 câu ?zAnh nhớ em! Em đang làm gì thế??o Có lẽ anh là người không biết nói ra chứ ?zNhớ?o hay ?zThương?o đâu nhỉ? Có lẽ đôi lúc em cũng cứng cổ lắm, và ghét cái từ ?zthương?o chung chung ?zmênh mông bát ngát?o đấy. Lập lờ đánh lận con đen mà. Hừ, con trai đa tình - Tin sao nổi? ?zĐừng tin tất cả những gì anh nói?o phải không anh? Không hiểu sao con gái lại thói thường dễ mắc đến thế? Cứ cố giằng ra thì lại mắc vào. Đôi lúc chỉ biết cười hắt 1 tiếng. Rõ chán!
    ...Giá mà anh hỏi ?zEm đang làm gì đấy??o!!!...
    23.00 ngày 25.04.05
    Xu
  8. Babymonkey

    Babymonkey Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    0
    Anh à,
    hình như cũng lâu rồi nhỉ? Em chẳng vào để viết cho anh dù chỉ vài dòng. Em bận, ừ, bận thật anh ạ. Mà cứ mỗi lần bận rộn như thế, em lại chỉ muốn đặt anh sang một bên, nếu như muốn nói rằng em đã quên hẳn anh trong 1 thời gian thì chắc em cũng không phủ nhận. Anh có buồn không khi em nói như vậy? Ừ, đơn giản với em chỉ bởi vì ... em vẫn cảm thấy anh xa xôi quá, mà em thì chẳng có nhiều thời gian để nghĩ những điều quá xa xôi. Quá khứ - hiện tại - tương lai... Có lẽ anh ở cái thì tương lai ấy. Quá khứ - đã ra đi, em không còn muốn ngoái đầu nhìn lại, không muốn nghĩ ngợi. Tương lai thì ở quá xa, chẳng làm em muốn nghĩ tới, vì em vốn sợ những gì dự định quá nhiều, nghĩ quá nhiều lại chẳng bao giờ giống như mình mong đợi. Nếu vậy thì em sẽ không mong đợi gì cả. Và bây giờ, em chỉ có Hiện tại. Hiện tại của em bây giờ đang là cái gì nhỉ? Những ngày rối lên trong một mớ bòng bong những công việc? Những người bạn dễ thương? Hay là những thứ không định nổi thành tên?
    Cho em than vãn một chút nhé! Mấy ngày hôm nay, cứ tưởng công việc cuốn trôi mình vào bận rộn, thế mà em vẫn hay cáu gắt, cáu gắt những điều vô cớ, chắc hẳn mọi người nhìn thấy cái bộ dạng cáu kỉnh này của em phải chán lắm. Thế là, em quyết định về Hà Nội, anh ạ. Ừ, lần đầu tiên trong dịp 30.4 mà em lại về Hà Nội, lần đầu tiên, em đi tàu từ Sài Gòn-Hà Nội , lần đầu tiên em chấp nhận một chuyến đi ngẳn ngủi. Lý do? Quá nhiều để có thể liệt kê ra, mà nói là không lý do gì thì cũng đúng. Có lẽ cái lý do duy nhất cũng chỉ bởi em muốn tỏ ra là một đứa bướng bỉnh, muốn phá bĩnh một điều đã tồn tại từ bấy lâu "Bố mẹ nói gì con nghe nấy" Lần này, em lại đi ngược lại với cái truyền thống ấy , lại chuyển nó thành "Con có thừa khả năng bẻ gãy những lý do hợp lý nhất nếu con muốn" Em hài lòng vì khả năng ấy của em khi bố mẹ không những không mắng mỏ mà còn có vẻ thích thú. Nhiều khi bạo gan đi lệch những lối mòn cũng có cái thú vị riêng của nó. Đơn giản chỉ là như thế.
    Em mới đọc một câu chuyện, anh ạ. Một câu chuyện đại khái nói về một gia đình, và những chuyện xảy ra trong gia đình ấy khiến cho đứa con gái của họ sau này sẽ có cái nhìn khe khắt hơn với tình yêu. Và em chợt giật mình khi nhìn lại chính mình. Có khi nào, em đã vô tình để cho mình trở thành đứa con gái trong câu chuyện, khi quanh em, dù em có thật nhiều người bạn, em vẫn không đủ lòng tin vào một thứ tình cảm cao hơn thế. Phải chăng em cũng là một kẻ bảo thủ và định kiến. Liệu anh có thể vượt qua được cái tính bảo thủ đó của em? Liệu anh có đủ sức thuyết phục và bẻ gãy những luận điệu ngang ngược của em? Hay anh cũng sẽ như những người khác, đến rồi lại ra đi vì không chịu nổi cái thói đỏng đảnh, thất thường và hay nghi ngờ người khác của em?
    Cô bạn thân của em vừa gọi điện, chỉ để hỏi em - có hồi hộp không khi ngày mai lên tàu về Hà Nội? Em trả lời, không, sáng nay thì có nhưng bây giờ thì hoàn toàn không. Ừm, cảm giác bất chợt đến rồi đi như thế, lúc thì thật hào hứng, khi lại tự dưng thấy chưng hửng, thờ ơ đến lạ. Em có nhiều kế hoạch lắm cho những ngày ngắn ngủi ấy, nhưng em lại đang nghi ngờ cho những kế hoạch của mình,..
  9. Babymonkey

    Babymonkey Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    0
    Anh à,
    hình như cũng lâu rồi nhỉ? Em chẳng vào để viết cho anh dù chỉ vài dòng. Em bận, ừ, bận thật anh ạ. Mà cứ mỗi lần bận rộn như thế, em lại chỉ muốn đặt anh sang một bên, nếu như muốn nói rằng em đã quên hẳn anh trong 1 thời gian thì chắc em cũng không phủ nhận. Anh có buồn không khi em nói như vậy? Ừ, đơn giản với em chỉ bởi vì ... em vẫn cảm thấy anh xa xôi quá, mà em thì chẳng có nhiều thời gian để nghĩ những điều quá xa xôi. Quá khứ - hiện tại - tương lai... Có lẽ anh ở cái thì tương lai ấy. Quá khứ - đã ra đi, em không còn muốn ngoái đầu nhìn lại, không muốn nghĩ ngợi. Tương lai thì ở quá xa, chẳng làm em muốn nghĩ tới, vì em vốn sợ những gì dự định quá nhiều, nghĩ quá nhiều lại chẳng bao giờ giống như mình mong đợi. Nếu vậy thì em sẽ không mong đợi gì cả. Và bây giờ, em chỉ có Hiện tại. Hiện tại của em bây giờ đang là cái gì nhỉ? Những ngày rối lên trong một mớ bòng bong những công việc? Những người bạn dễ thương? Hay là những thứ không định nổi thành tên?
    Cho em than vãn một chút nhé! Mấy ngày hôm nay, cứ tưởng công việc cuốn trôi mình vào bận rộn, thế mà em vẫn hay cáu gắt, cáu gắt những điều vô cớ, chắc hẳn mọi người nhìn thấy cái bộ dạng cáu kỉnh này của em phải chán lắm. Thế là, em quyết định về Hà Nội, anh ạ. Ừ, lần đầu tiên trong dịp 30.4 mà em lại về Hà Nội, lần đầu tiên, em đi tàu từ Sài Gòn-Hà Nội , lần đầu tiên em chấp nhận một chuyến đi ngẳn ngủi. Lý do? Quá nhiều để có thể liệt kê ra, mà nói là không lý do gì thì cũng đúng. Có lẽ cái lý do duy nhất cũng chỉ bởi em muốn tỏ ra là một đứa bướng bỉnh, muốn phá bĩnh một điều đã tồn tại từ bấy lâu "Bố mẹ nói gì con nghe nấy" Lần này, em lại đi ngược lại với cái truyền thống ấy , lại chuyển nó thành "Con có thừa khả năng bẻ gãy những lý do hợp lý nhất nếu con muốn" Em hài lòng vì khả năng ấy của em khi bố mẹ không những không mắng mỏ mà còn có vẻ thích thú. Nhiều khi bạo gan đi lệch những lối mòn cũng có cái thú vị riêng của nó. Đơn giản chỉ là như thế.
    Em mới đọc một câu chuyện, anh ạ. Một câu chuyện đại khái nói về một gia đình, và những chuyện xảy ra trong gia đình ấy khiến cho đứa con gái của họ sau này sẽ có cái nhìn khe khắt hơn với tình yêu. Và em chợt giật mình khi nhìn lại chính mình. Có khi nào, em đã vô tình để cho mình trở thành đứa con gái trong câu chuyện, khi quanh em, dù em có thật nhiều người bạn, em vẫn không đủ lòng tin vào một thứ tình cảm cao hơn thế. Phải chăng em cũng là một kẻ bảo thủ và định kiến. Liệu anh có thể vượt qua được cái tính bảo thủ đó của em? Liệu anh có đủ sức thuyết phục và bẻ gãy những luận điệu ngang ngược của em? Hay anh cũng sẽ như những người khác, đến rồi lại ra đi vì không chịu nổi cái thói đỏng đảnh, thất thường và hay nghi ngờ người khác của em?
    Cô bạn thân của em vừa gọi điện, chỉ để hỏi em - có hồi hộp không khi ngày mai lên tàu về Hà Nội? Em trả lời, không, sáng nay thì có nhưng bây giờ thì hoàn toàn không. Ừm, cảm giác bất chợt đến rồi đi như thế, lúc thì thật hào hứng, khi lại tự dưng thấy chưng hửng, thờ ơ đến lạ. Em có nhiều kế hoạch lắm cho những ngày ngắn ngủi ấy, nhưng em lại đang nghi ngờ cho những kế hoạch của mình,..
  10. NgUyeNc0nu0nG

    NgUyeNc0nu0nG Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    616
    Đã được thích:
    0
    Ngồi đợi anh qua từng giờ từng phút
    Anh nơi đâu em vẫn mải miết chờ
    Trong không gian mơ hồ thực ảo
    Những dòng chữ ngọt ngào vẫn lặng lẽ trào dâng
    Ở chốn xa biết anh có ngóng trông?
    Bóng hình nhỏ nhoi của một người con gái...
    Nơi đây từng phút giây khắc khoải
    Đợi, chờ, mong vò võ từng ngày
    Con thoi cuộc đời vẫn chạy cùng thời gian
    Một mình em chẳng thể nào chạy mãi
    Kiếm tìm anh nơi xa xôi thực ảo
    Hiện hữu hay hư vô chưa biết đến bao giờ
    Sống ngàn lời yêu thương em muốn nói
    Gửi theo gió mây muôn hướng cùng trời
    Đến nơi anh - người mà em mong đợi
    Đến với anh - tình yêu lớn trong đời

Chia sẻ trang này