1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giờ này anh ở đâu?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi rainrain5th, 11/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Năm cũ qua đi sẽ đem theo tất cả những buồn vui, giận hờn, oán trách, hiểu lầm... Năm mới sẽ đến với nhiều niềm vui và may mắn, và hạnh phúc lại về trên nụ cười, trong ánh mắt, qua cái nắm tay và những câu nói yêu thương.
    Chúc tất cả những điều tốt lành nhất!
  2. LNTWhT

    LNTWhT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/01/2008
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    You too
    Happy new year
  3. towsml

    towsml Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2007
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0

    Happy new year
    Saving all my love for you
  4. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Ngày mới của năm mới bắt đầu bằng việc em bày khay bánh kẹo, thỉnh thoảng ngước nhìn ti vi để xem hình ảnh pháo hoa. Rồi em ngồi xem ti vi chờ mẹ thắp hương xong sẽ đi ra chùa. Em nhắn tin chúc Tết. Em đi lễ chùa với lời cầu chúc cho cả nhà được bình yên...
    Ngày mồng 1 nhiều xúc cảm. Em bước một bước chân vui xen một bước chân lãng đãng. Em lọ mọ chúc mọi người năm mới hạnh phúc trên từng blog một. Em ghé đọc blog của một người em không quen, và em tự tìm cho mình những đồng cảm. Ngày mồng một Tết em đã được dạy là phải nhẹ nhàng, vui vẻ, không được khóc nhưng em đã bật khóc vì những đồng cảm nào đó em trong những entry. Có gì đâu nhỉ! Cuộc sống là hỉ - nộ - ái - ố. Một lần em khóc vì câu này:
    "Chấp nhận cô đơn là cao hơn cô đơn, dám tuyệt vọng là mạnh hơn tuyệt vọng".
    Mạnh mẽ lên nào em!
  5. LNTWhT

    LNTWhT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/01/2008
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay tớ cũng đi chùa, cầu bình an cho bản thân, gia đình bạn bè, cầu những điều mong chờ
    Cái vàng vàng hơi k hiểu lắm. Tớ thường làm theo sự mách bảo của trái tim. Nhưng hiện nay trái tim tớ lại k còn nằm trong sự kiểm soát của tớ. Gay go quá
    Trong trường hợp này bạn có lời khuyên nào cho mình không?
  6. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Những câu chuyện tình yêu
    Hôm nay đầu năm đi làm lại, rảnh rỗi, em ngồi viết về những câu chuyện tình yêu mà em được biết đến trong năm qua. Nhỡ chả may ai được kể đến ở đây thì cũng sẽ không trách em đâu nhỉ!
    Trí nhớ của em giờ hơi lộn xộn, em sẽ kể theo trí nhớ, không kể theo trình tự thời gian, cũng không theo vần nhé!
    Một ngày tháng 7, em xách ba lô đi Hà Giang thay vì đi Sapa họp giao ban cùng dự án cũ. Em đi theo tiếng gọi của tình yêu. Cùng chuyến xe, cạnh em là 1 cô gái trẻ. Ấn tượng bên ngoài của em với cô gái trẻ đó không thật tốt, nhưng câu chuyện tình của cô gái đó lại làm em suy nghĩ rất nhiều. Cô ở Hà Giang, tỉnh cực Bắc của Tổ quốc. Còn tình yêu của cô là một người đàn ông đang sống và làm việc ở SG. Họ quen nhau trong 1 lần cô vào SG lấy hàng quần áo về bán ở HG và nhân thể đi chơi, thăm người quen, họ hàng. Cuộc tình của họ được 2 năm rồi. Tháng đều đặn 1 bận, hoặc hơn, hoặc không, họ gặp nhau, khi Nam lúc Bắc. Em đã tự hỏi tình yêu là gì và có phải "Càng xa em, ta càng thấy yêu em" như trong bài hát Điều giản dị của Phú Quang.
    Câu chuyện tình kẻ Nam người Bắc em biết nhiều. Ví thử như chị bạn em lấy chồng, người Bắc và kẻ Nam. Em chẳng biết những đôi "vợ chồng Ngâu" trong thời hiện đại này sẽ thế nào. Nhưng em cảm thấy đôi khi tình yêu là một cái gì đó rất khó nói. Có những người rất vui, rất đáng ngưỡng mộ, và đáng ghen tỵ vì tình cảm và cách thể hiện của họ. Và còn những người khác nữa.
    Rồi em được nghe về 1 câu chuyện tình bắt đầu trên 1 chuyến tàu và cả 2 đều là những kẻ mang trong mình trái tim đang tan vỡ. Có người đi trên chuyến tàu như chạy trốn, với ước mong sẽ đến 1 mảnh đất thật xa, sẽ dừng ở 1 ga vô định, và tìm kiếm thuốc chữa lành vết thương lòng. Chẳng ai nghĩ chuyến tàu chạy trốn đó lại đưa họ đến với nhau. Họ nên đôi nhờ chuyến tàu năm đó. Trong cuộc sống trần trụi và nhiều cám dỗ, nhiều bon chen, họ cũng biết mệt mỏi, cũng biết sân si, cũng có thể đã và vẫn và thậm chí sẽ còn có những sa ngã, nhưng họ vẫn cố gắng vì nhau và chẳng thể xa nhau, cho đến bây giờ. Em tự hỏi, tình yêu có một quy luật nào? Em nhớ đến bài hát "Beautiful" với câu chuyện tình bắt đầu từ chuyện 2 người cùng muốn đi taxi vì trời mưa và họ chung nhau chiếc xe duy nhất đó. Tình yêu đến và chàng trai đã nói:
    Now it''s been seven years 1 month and a day
    Since we met and I''m so happy to say
    Today we''ll be man and wife and dedicate
    Our lives to the precious thing we have called Love
    Chuyện tình của em không có điểm bắt đầu, nên cũng chẳng có hồi kết thúc. Nhưng em tạm coi chuyến tàu của em là điểm khởi đầu cho một-cái-gì-đó-giống-như-là-tình-yêu. Khi nghe kể về chuyện tình trên chuyến tàu Lào Cai - Yên Bái ở trên em đã không thể không lãng đãng. Nhưng em không có cái "Bảy năm, một tháng và một ngày". Nó giống như 1 giấc mơ dài mà em đã chạy theo nhiều thứ trong giấc mơ đó. Rồi em hụt chân và tỉnh giấc. Tất cả tan ra. Sáng nay bỗng nhiên em nhớ đến bài hát "Don''t cry Joni" của 1 người quen cũ. Và em bỗng nhiên bật cười.
    Jimmy please say you''ll wait for me
    I''ll grow up some day you''ll see
    saving all my kisses just for you
    signed with love forever true
    Joni was the girl who lived next door
    I''ve known her I guess 10 years or more
    Joni wrote me a note one day
    and this is what she had to say
    Jimmy please say you''ll wait for me
    I''ll grow up some day you''ll see
    saving all my kisses just for you
    signed with love forever true
    Slowly I read her note once more
    then I went over to the house next door
    her tear drops fell like rain that day
    when I told Joni what I had to say
    Joni, Joni please don''t cry
    you''ll forget me by and by
    you''re just 15, I''m 22
    and Joni I just can''t wait for you
    Soon I left our little home town
    got me a job and tried to settle down
    but these words kept haunting my memory
    the words that Joni said to me
    Jimmy please say you''ll wait for me
    I''ll grow up some day you''ll see
    saving all my kisses just for you
    signed with love forever true
    I packed my clothes and I caught a plane
    I had to see Joni, I had to explain
    how my heart was filled with her memory
    and asked my Joni if she''d marry me
    I ran all the way to the house next door
    but things weren''t like they were before
    my tear drops fell like rain that day
    when I heard what Joni had to say
    Jimmy, Jimmy please don''t cry
    you''ll forget me by and by
    it''s been 5 years since you''ve been gone
    Jimmy I married your best friend John.
    http://www.petalia.org/Songs/dontcryjoni.htm
    Chúc cho những ai đang yêu sẽ yêu chân thành, biết quý trọng, và dũng cảm giữ gìn tình cảm mình đang có, con người mình đang có dù khó khăn đến đâu! Đừng để tuột qua tay rồi tình cảm chân thành mới tiếc nuối I had to see Joni, I had to explain how my heart was filled with her memory and asked my Joni if she''d marry me!
    Chúc cho những ai chưa yêu sẽ sớm có được tình yêu của cuộc đời mình và sẽ sớm được hãnh diện, tự hào nói Today we''ll be man and wife!
    Chúc cho những ai có trái tim tan vỡ sẽ tìm được chuyến tàu của mình, người bạn đồng hành mới, ga đỗ mới, liệu pháp tình yêu mới!
    Có rất nhiều bộ phim hay về tình yêu, nhưng em rất thích "50 first dates" (dịch tên phim Tiếng Việt là "Yêu 24h"), chỉ vì nó dạy cho người ta 1 điều rất giản dị nhưng cực kỳ hay: "Yêu tức là yêu từng ngày và luôn thay đổi, luôn nhắc nhở nhau về tình yêu thương", để đúng như câu nói "Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta lại có một ngày để yêu thương". Câu nói đó em chẳng biết của ai, nhưng em nghĩ, nếu mọi người xem bộ phim "Yêu 24h" , xem đến những cảnh cuối cùng của bộ phim, mọi người sẽ càng hiểu sâu sắc câu nói đó. Chắc chắn luôn!
    ------------------------
    @ bạn LTN...: Tớ nợ bạn 1 lời giải thích về câu thơ cô đơn. Tớ sẽ viết sau.
  7. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    (Trích từ blog của benly77)
    Cuộc sống, vốn mang nhiều gam màu. Như người ta vẫn hay dùng bằng từ ngữ thông thường, ngắn gọn: phức tạp. Và cũng có người dùng bằng từ ngữ bóng bẩy, triết lý: không phải một thảm hoa hồng, mà nếu có là thảm hoa hồng thì ắt sẽ đầy gai nhọn, bước vào cuộc sống ai sẽ tránh được gai nhọn?
    Phức tạp, gai nhọn và hoa hồng sẽ làm thi vị cuộc sống. Phức tạp, gai nhọn và hoa hồng cũng làm u tối cuộc sống.
    Nhưng, chẳng ai tránh được. Vì nếu không có nó, cuộc sống biết đâu sẽ chẳng còn là cuộc sống.
    Mình từng có lần gặp nhà thơ Anh Ngọc. Ông làm thơ hay. Trong khu tập thể quân đội cũ kỹ, ông đánh ghi ta và hát cho mình nghe những bài hát phổ thơ ông, mà cả tập thơ đó ông dành tặng Trịnh Công Sơn. Yêu thơ, nhưng chỉ nhớ 2 câu trong 1 bài thơ của ông: "Chấp nhận cô đơn là cao hơn cô đơn, dám tuyệt vọng là mạnh hơn tuyệt vọng".
    Ai cũng từng cô đơn, ai cũng từng tuyệt vọng. Dù theo những xúc cảm và hoàn cảnh khác nhau. Cô đơn không có nghĩa là khi ở một mình. Tuyệt vọng không có nghĩa là khi thất bại, hết niềm tin.
    Ở giữa hạnh phúc không có nghĩa là hoàn toàn hạnh phúc, ở giữa hy vọng không có nghĩa sẽ không tuyệt vọng.
    Chấp nhận cô đơn là không còn cô đơn, không "thấy" mình cô đơn nữa. Cô đơn lúc đó sẽ thấp lắm, tầm thường lắm khi ta hiểu rõ ta cô đơn. Chấp nhận cô đơn ta sẽ cao hơn cô đơn.
    Dám tuyệt vọng là tuyệt vọng đã không còn, không còn "thấy" mình đang tuyệt vọng nữa. Tuyệt vọng lúc đó sẽ yếu lắm, tầm thường lắm khi ta hiểu rõ sự tuyệt vọng. Dám tuyệt vọng, ta sẽ mạnh hơn tuyệt vọng.
    Mấy hôm nay cảm xúc mang nhiều góc cạnh. Muốn viết thật nhiều nhưng chẳng viết nổi. Muốn nói thật nhiều nhưng chẳng nói nổi. Muốn làm nhiều thứ nhưng không thể làm nổi.
    Thôi thì cứ để nó diễn ra như nó đang diễn ra. Biết rằng lòng vẫn thích câu thơ "Chấp nhận cô đơn là cao hơn cô đơn, dám tuyệt vọng là mạnh hơn tuyệt vọng", nhưng sự cô đơn mà nhiều người biết sẽ chẳng thành cô đơn nữa, sự tuyệt vọng mà được nhiều người biết sẽ chẳng là tuyệt vọng nữa.
    Đêm nay vẫn một mình nghe những bản nhạc yêu thích, vẫn mất ngủ lang thang trên mạng chả biết có phải đang cô đơn. Có thể đêm mai, đêm kia sẽ không còn hy vọng ở những điều đang hy vọng, chả biết có phải là tuyệt vọng không.
    Và ta vẫn phải cám ơn cuộc sống, sau mỗi sớm mai thức giấc...
  8. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Tâm trạng của em ngai ngái 1 nỗi buồn mà em cứ hết trồi lên lại ngụp xuống trong đó. Em bơi đến mỏi rã rời đôi vai, đôi tay, bơi hoài bơi mãi mà vẫn không thấy bờ bến. Có một lúc nào đấy em dạt đến một ốc đảo, em tưởng em đã về với miền thân quen, em tưởng em đã an toàn, nhưng không phải như thế. Cái ốc đảo ấy quá nhỏ bé với em. Chỉ đôi ba bước chân, em đã lại rơi xuống nước và em lại bị sóng cuốn đi. Em tưởng em đã yên vui, em tự trào phúng, em cười với hết thảy những điều an lành cũng như những bi hài trước mắt. Em kiêu hãnh giấu đi giọt nước mắt lăn dài và tiếng nức nở sau cái cười nhẹ và ánh mắt bình thản trước thế nhân, nhưng khi quay mặt đi, em vỡ oà trong nỗi buồn rưng rức. Em đã chấp nhận cô đơn, em đã chấp nhận làm con người thất bại, sao lại nhìn em làm gì? Em muốn khóc cho đến khi nước mắt không còn, em muốn uống cho say đến không còn nhớ, em muốn ngủ cho đến không còn thể mộng mị hơn. Nhưng em không thể. Cho dù em có khóc bao nhiêu, nước mắt em vẫn lăn dài. Và em cũng chẳng thể uống rượu cho tràn ly mắt môi. Em cũng không thể ngủ cho đến khi ngày mai không còn thức dậy. Tình cảm trong em không phải lớn đến thế, mà là sự tổn thương trong em chẳng ngờ quá lớn. Trách sao em biết quá nhiều! Trách sao em quá tin để khi lòng tin đổ vỡ, em chới với.
  9. lanphuong_103

    lanphuong_103 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    152
    Đã được thích:
    0
    Buồn quá....

Chia sẻ trang này