1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gìơ phải làm sao đây (hãy cho tôi lời khuyên)!

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi 1vuonchuoi9, 14/03/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. shanex

    shanex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2005
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    Anh à! Nếu yêu chị thật sự thì ko thiếu gì cách để giúp chị ấy. Chị mới học hết lớp 7 nên rất khó để cho chị học thêm cao. Giả sử anh mua bằng cấp 2 cho chị rồi bảo chị đi học lớp bổ túc văn hóc cấp 3 buổi tối cũng ko ổn lắm, bởi chị ấy đi làm công nhân nên sẽ phải thường xuyên tăng ca. Với lại, nghĩ học lâu quá rồi nên rất khó để nhồi nhét kiến thức từ sách vở vào đầu. Nếu anh có điều kiện kinh tế thì có cách này anh xem thử nhe:
    Giờ để làm chị tự tin hơn, thoải mái hơn, năng động hơn và có kiến thức hơn thì anh phải cho chị tham gia làm kinh tế, như kinh doanh chẳng hạn. Chứ cứ để chị làm công nhân mãi thì khi lấy nhau, chị cũng ko có nhiều thời gian chăm sóc gia đình và chị cũng ko thể mở mang thêm được gì cả. Nếu chị là công nhân may thì anh hãy giúp chị mở 1 xưởng may nhỏ, giai đoạn đầu giúp chị làm quen với cách thức quản lý, tìm đối tác làm ăn....Đến khi chị có thể tự mình làm được thì anh để chị cai quản tất cả. Như vậy, chị đã trở thành 1 bà chủ, và hiển nhiên chị có địa vị trong XH rồi. Nếu ko thì anh hãy mở cho chị 1 quầy hàng hoá gì đó để chị buôn bán ---> Làm kinh doanh là con đường rất ngắn để năng cao kiến thức cho chị và giúp chị hoà nhập vào TG của anh.
    Có gì muốn chia sẽ, anh cứ post lên đây nhe! Em sẽ thường xuyên theo dõi câu chuyện của anh. Hy vọng kết thúc sẽ có hậu!
  2. Kasanova

    Kasanova Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/08/2004
    Bài viết:
    1.623
    Đã được thích:
    1
    Bạn shanex đã nói ở bên trên : "Bằng cấp chỉ cho chúng ta biết người ấy đã đang sống ở môi trường nào chứ ko thể phản ánh được kiến thức của người ta. Thậm chí, có những người ko hề được học hành cao nhưng người ta hiểu biết rất nhiều và giỏi. Nhiều người học hết bằng này bằng nọ đấy, nhưng khi ra xã hội thì ngu ngơ như "gà mắc xương" vậy." - nhưng ngay sau đó lại nói "công nhân sẽ có tầm nhìn của công nhân, hiểu biết của công nhân, có nhu cầu theo kiểu người công nhân " - như vậy bạn đã mâu thuẫn vối chính mình rồi.
    bạn 1vuonchuoi9 cũng đã cho biết chị ấy là người chịu thương chịu khó, không đua đòi nên bạn shanex cũng không nên cho rằng "họ lại nhìn chúng ta với đôi mắt ngưỡng mộ, thèm khát." - đó là cách đánh giá chủ quan và đánh giá quá thấp người khác.
    Tôi cũng rất không đồng ý với bạn shanex khi bạn nói: "Niềm vui mà họ tìm thấy ở những người như họ cũng rất khác với chúng ta, nổi buồn của họ cũng ko thể giống chúng ta được" - thế bạn cho rằng những người làm công việc lao động là loại người cấp thấp à? Cảm xúc con người không liên quan đến việc anh học đến lớp mấy ! Nói như bạn thì những người cha người mẹ học hành chưa đến đâu tảo tần ở quê nhà nuôi con học hành đại học này học viện nọ trên thành phố là những người không thể hiểu được con cái họ suy nghĩ gì, nó buồn như thế nào, nó vui ra sao hay sao? Rồi khi học hành đỗ đạt, chúng quay về quê nhìn cha mẹ chúng như những người cấp thấp không thể với tới suy nghĩ của chúng hay sao? Tôi em rằng bạn đã quá chủ quan và thiếu suy nghĩ khi đánh giá người khác.
  3. shanex

    shanex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2005
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    Bạn thật sự là 1 người rất sâu sắc, đáng khâm phục! Tặng bạn bông hoa hồng này và vote 5* nữa để cảm ơn bạn về tất cả.
    Bạn à! Những điều tớ nói là những gì tớ cảm nhận và nhìn thầy từ những người bạn tớ tiếp xúc, chứ ko phải là coi thường bạn bè tớ, tớ rất quý họ và luôn ở bên họ nên tớ mới có thể hiểu rõ về họ. Rất thực tế đấy ạ! Khi tiếp xúc cũng như yêu quý ai, nếu bạn ko cố gắng hiểu ưu và nhược điểm của người ta thì làm sao bạn có thể hoà đồng và giúp họ được chứ? Hiểu và cố gắng phân biệt rạch ròi để thông cảm, để giúp nhau cùng tiến bộ chứ ko phải là kìm hãm người ta xuống.
    Nếu bạn sống ở 1 môi trường khác thì những điều làm bạn phiền muộn sẽ là những điều nan giải hơn, rắc rối hơn. Còn bạn bè tớ thì hay buồn những chuyện nhỏ nhặt hơn, những chuyện mà đối với tớ chẳng là cái gì cả, chỉ là vụn vặt. Bạn hiểu ý tớ nói chứ?
    Còn bạn nói về bố mẹ và con cái như vậy là đúng đấy bạn ạ! Tớ ko biết với bạn thế nào, chứ riêng với gia đình tớ là rất đúng. Bố mẹ tớ ko bao giờ hiểu hết được suy nghĩ của tớ và quan điểm về cuộc sống rất khác, bởi rất đơn giản bố mẹ tớ thuộc thế hệ khác, còn tớ thuộc thế hệ khác. Chỉ cần anh em cách nhau trên 6 tuổi cũng có quan điểm và suy nghĩ khác nhau rồi. Phải phân biệt để mà cố gắng vun vén cho nhau, sống với nhau êm thắm, chứ ko phải kiểu như bạn nói.
    Hì, dù sao cũng cảm ơn bạn nhiều nhe! Chúc vui vẻ!
  4. shanex

    shanex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2005
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    Kasanova à!
    1,Bạn đã từng thương 1 người nào mà chỉ học đến cấp 2 chưa?
    1,Những người bạn thân nhất của bạn là những người học đến cấp 2 chưa?
    3, Bạn đã bao giờ cảm nhận hết suy nghĩ của họ chưa?
    Họ là những người sống rất tình cảm, rất chân thành, đã quý ai là quý như bản thân mình, rất ý thức và biết đối nhân xử thế. Với mình, họ là những người bạn rất tuyệt vời. Mình rất buồn khi biết rằng nổi khát khao nhất của cô bạn gái thân là làm sao phải có bằng cấp như bạn bè, dù với bọn mình bạn ấy luôn là 1 người đáng trân trọng. Nhưng trong lòng bạn ấy vẫn luôn cảm thấy tự ti, mặc cảm. Hằng ngày nhìn thấy cảnh bạn bè đi học mà lòng bạn ấy đau như cắt. Ước mơ được học hết cấp 3 vẫn còn theo đuổi bạn ấy dù đã đến tuổi lập gia đình rồi nhưng vẫn ko từ bỏ được. Mình là 1 người bạn thân, hiểu bạn như thế, cảm nhận được suy nghĩ của bạn nhưng chẳng thể làm gì để giúp bạn vượt qua, thật là đáng xấu hổ vô cùng!
    Ước mơ của bạn là được học thêm nữa, nhưng vẫn chưa làm được, tức vẫn còn vương vấn nổi buồn. Là bạn thân khi nhìn cảnh bạn mình như thế, đau xót lắm chứ!
    Người có thể làm cho bạn ấy vui vẻ, sống đúng với chính mình chỉ là những người bạn cùng làm, cùng sống ở nhà trọ với bạn ấy. Quay đi quẩn lại cũng chỉ là những TY nảy sinh khi sống cùng 1 khu nhà, tình cảm bạn bè, gia đình.....
    Nếu để bạn ấy tiếp xúc với bạn bè mình thì bạn ấy never cảm thấy thoải mái, cứ như 1 cực hình vậy. Những CV mình đang làm, ước mơ mình sẽ theo đuổi đối với bạn ấy rất xa lạ. Bạn ấy chỉ chơi với mình chứ ko bao giờ tiếp xúc với bạn bè của mình dù ai cũng quý bạn ấy như quý mình vậy.
    Trong mắt mình thì bạn ấy luôn là người đáng quý nhất và mình đánh giá rất cao về cách sống và suy nghĩ của bạn. Nhưng làm sao để những người bạn như thế xoá sách sự mặc cảm, tự ti đang ở trong lòng họ đây? Hãy cố gắng ở vào địa vị của họ, hãy cố gắng ở vào vị trí của những người ko may mắn trong 1 hoàn cảnh nào đó thì bạn sẽ cảm nhận được suy nghĩ và cảm giác của họ, bạn à! Đừng đứng trên cao nhìn xuống với đôi mắt thông cảm, vị tha, bao dung, rộng lương và cứ ép buộc người ta phải như mình thì bạn ko thể tìm được cách để giúp bạn mình đâu!

    Hix......Bạn làm mình nhớ đến cô bạn ấy nên cảm xúc đang dạt dào. Cảm ơn bạn nhiều lắm! Và có gì ko phải mong bạn bỏ qua cho!
  5. Kasanova

    Kasanova Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/08/2004
    Bài viết:
    1.623
    Đã được thích:
    1
    Bạn nhầm lẫn giữa "quan điểm" và "cảm xúc" của con người rồi. Trong gia đình, sự khác biệt suy nghĩ và quan điểm trong từng vấn đề của các thành viên là chuyện bình thường, đặc biệt là giữa các thế hệ thì càng khác xa. Còn tôi muốn nói ở bài trên là về câu bạn nói rằng rằng "họ vui niềm vui khác chúng ta, họ buồn nỗi buồn khác chúng ta..." - tôi hiểu "vui, buồn" ở đây là cảm xúc chứ không phải quan điểm, nhìn nhận gì cả. Hay tôi vẫn chưa hiểu hết ý bạn?

  6. shanex

    shanex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2005
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    Kasanova à! Đúng là bạn ko hiểu hết ý tớ rồi. Cố gắng đọc lại những điều tớ vừa tâm sự chút nhe! Cảm xúc thì ai cũng giống nhau mà, chỉ có quan điểm về các sự kiện làm cho chúng ta vui, buồn là khác nhau thôi. Ví dụ, có thể với bạn khi bố cho bạn vài trăm ngàn bạn chẳng cảm thấy vui vẻ gì cả nếu bố bạn là người làm nhiều tiền. Nhưng còn tớ, nếu 1 lúc nào đó bố bất ngờ cho tớ vài chục ngàn, tớ cảm động và vui sướng vô cùng, bạn ạ! Bởi vì tớ chưa bao giờ hy vọng hay đòi hỏi, mong chờ điều ấy. Có thể với bạn, việc bố mẹ đi du lịch đây đó, vui chơi ca hát cùng nhau là chuyện bình thường, nhưng với tớ khi nhìn thấy bố mua đĩa về hát karaoke, còn mẹ ngồi nghe làm tớ hạnh phúc vô cùng. Bởi vì hoàn cảnh chúng ta sinh ra và lớn lên khác nên nhu cầu và cảm nhận về niềm vui, nổi buồn cũng khác nhau.
  7. 1vuonchuoi9

    1vuonchuoi9 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2006
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    - Tks Shanex for this.
    - Ý kiến của bạn rất hay đấy mình sẽ tiếp thu. Nhưng để mở 1 cơ sở may là 1 vấn đề không nhỏ (thứ nhất: cần có nhà xưởng; thứ 2: máy móc, thiết bị; thứ 3 ; công nhân; thứ tư: nguồn hàng). Nhưng nếu cái gì cũng dễ hết thì đâu tới phiên tụi mình đúng không bạn, với lại mình nghĩ chuyện này cũng có khả năng đấy. Với lại mình cũng đã từng làm kế hoạch thì việc tính toán và phân bổ kế hoạch cho cô ấy nhận hàng cũng khả thi đấy.
    - Có thể mua bằng cấp 2, rồi bắt đầu học từ cấp 3 (Mặc dù bạn khuyên mình không nên làm như thế và không được pháp luật công nhận). Mình sẽ cố gắng chỉ cô ấy thêm nếu có gì không hiểu, mình hy vọng với trình độ hiện tại thì việc này đối với mình là không quá khó.
    - Cảm ơn bạn rất nhiều.
  8. shanex

    shanex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2005
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    - Cảm ơn anh vì đã quan tâm đến ý kiến của em
    - Nếu anh sẵn sàng mở 1 cơ sở may cho chị và anh đang băn khoăn 4 điều trên thì em có thể mách nhỏ cho anh vài dòng nhe!
    Điều kiện thuận lợi:
    + Có vốn
    + Có kinh nghiệm về ngành may mặc
    + Có mối quan hệ với những người thuộc về lĩnh vực may mặc
    + Có sẵn công nhân may ( chị và 2 đứa em cùng những người bạn của họ nữa)
    Hiện nay, có 1 vấn đề khá nan giải cho các cơ sở may tư nhân là " Trình trạng thiếu công nhân" bởi vì các CTY lớn về may mặc có những chế độ ưu đãi và bảo trợ cho công nhân rất tốt nên hầu hết công nhân đều vào làm việc cho các CTY lớn. Gây ra 1 cơn sốt về thiếu công nhân may nghiêm trọng, vì vậy mà nhiều cơ sở phải đóng cữa vì ko có công nhân. Nhưng ở trường hợp của anh chị thì có ưu thế lớn, đó là chị và 2 đứa em đều là thợ may nên ko phải lo lắng về vấn đề này nữa ( Tất nhiên bạn bè của họ cũng đa số thợ may nên sẽ dể đi theo họ hơn).
    Anh có kiến thức và kinh nghiệm về quản lý nên ko phải lo lắng nhiều.
    + Về nguồn hàng thì rất dể kiếm: Đầu tiên, anh nên để chị may gia công thôi, tức lấy hàng về gia công cho người ta. Anh có thể lấy ngay nguồn hàng ở cty or từ các tư nhân chuyên sản xuất hàng ( Người ta thường sản xuất ko kịp nên phải san sẽ cho các cơ sở nhỏ khác). Việc này, bản thân chị cũng tự đi làm được. Sau này, khi đủ tự tin và có kinh nghiệm về kinh doanh cũng như quản lý rồi, chị có thể cắt hàng may cho các CTY luôn, cứ ko cần phải gia công nữa, chỉ cần thuê thêm thợ kỹ thuật cắt may thôi. Nếu được thì sau này cho các em của chị đi học lớp kỹ thuật cắt may nữa.
    + Nhà xưởng: Anh có thể thuê căn nhà 1,5triệu/tháng là có thể đặt được 6 đến 8 máy may và 3 chị em ở.
    + Máy móc, thiết bị: Em nghĩ trước hết anh cứ mở 1 cơ sở vừa thôi, khoảng 6 đến 8 máy gì đó: 1 kansai, 3 vắt sổ, 2 máy 1kim là đủ để 3 chị em làm rồi. Sau này mở rộng thêm từ từ.
  9. shanex

    shanex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2005
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    Bằng cấp 2 ko cần phải mua đâu. Hiện nay, bộ giáo dục có chính sách tạo điều kiện cho tất cả những người chưa học hết cấp 2 có thể thi lấy bằng ngay được mà. Anh bảo chị về quê hỏi hình thức này xem, thi ko khó và thầy cô giúp đở, chỉ bảo rất nhiệt tình cho mọi người. Khi có bằng cấp 2 rồi, anh cho chị đi học thêm lớp bổ túc cấp 3 buổi tối ( 2 năm), vậy là mọi việc sẽ qua hết thôi!
    Chúc anh hạnh phúc!
  10. 1vuonchuoi9

    1vuonchuoi9 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2006
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    - Hix, hix không biết nói sao để cảm ơn bạn nữa

Chia sẻ trang này