GIỚI HẠN Tôi chợt buồn và hơi thất vọng khi em nhận lời đi chơiqua đêm vớitôi dễ dàng như thế.thời gian yêu nhau nào có nhiều nhặn gì đâu.kể từ khi tôi nằm tay emấp úng lời tõ tình đến hôm nay mớivẻn vẹn 2 tháng14 ngày.... Không lẽ em đã đánh mâtsự linh cảm sáng suốt của người con gái? Khi ở bên em,tôi luôn bị giằng cobởi những ý nghĩ mâu thuẫn; vừa muốn yêu em một cách thánh thiện,lại vừa háo hứcmuốn "ngốn ngấu"emnhư thưởng thứcmột trái táo cấm ngọt ngà.Ôi chao,cai ranh giới giữa "cao thượng" và "phàmtục" trong tình yêunó mới mỏng manh làm sao! Mặcdù tôi dã tự nhũmình phải có trách nhiệm với tình yêu, phãi tôn tr5ọng, giữ gìn sự nguyên vẹn cho em, nhưng không hiễu sao mỗi khi ngồi bên emtrong bóng tối vắng lặng là tôi lại run lên,lại chỉ muốnlôi cuốn em vượt qua giới hạn cuối cùng của tình yêu.Đã vài lần tôi tự dằn lòng lại được,nhưng tôi sợ rằngnếu em không giúp đỡ tôi, ngăn cản tôi,thì một lúc nào tốiẽ khôngthể thắng nổi cái "ham muốn" ấy nữa.Thế mà em chẳng hiểu tôi ...... Nhiều lần rủ em đi chơi dêm,tôi bỗng chờ ở em một lời từ chối, hay là tỏ thái độ thận trọng,"cảnh giác"với tôi cũng được, ít nhất để tôi có thể tin rằng:em cũng làmột người con gái đúng mực, biết giữ gìnvà không dễ gì sa vào "cạm bẫy" mà những thằng đàn ông tầm thường như tôi giăng khắp nơi.Nhưng lần nàoem cũng hồn nhiên, háo hức nhận lời tôi,thậm chíchẳng bao giờ hỏi mình sẽ đi đâu hả anh.Em chẳng phản ứng gì khi tôi dẫn em đếnnhững quán"cà phê vườn" tối om đày sự khả nghi hoặc chui vào một bụi cỏ nào đầy sự kinh dị.Emcứ ngoan ngoãn phục tùngnhững đòi hỏi của tôi chẳng hề kháng cự dù chỉ là một lời yếu ớt "đừng anh!".Sao em cả tin thế, nào em có biiết gì về tôi đâu? Sự dễ dãicủa em tạo điều kiện cho cái thằng đàn ông xấu xa ti tiện trong con người tôi xuất hiện.NÓ âm thầm chuẩn bị một âm mưu chiếm đoạtem hoàn toàn.Ôi hoá ra tôi củng chẳng phải kẻ tử tế gì. tôi tưởng emtôi yêu em thanh khiết và cao thượng lắm không ngờ đầu óctoi vẫn luẩn quẩnnhững dục vọng đen tối.Hôm qua tôi đề nghị em một cuộc đi chơi xa và chúng ta sẻ qua đêm ở một nhà trọ tồi tàn nào đó.Tôi cứ tưởnglần này sẽ vấp phải sự từ chối của em, dù chỉ là cái cớ"mẹ em không đồng ý".Nhưng tôi chẳng gặp một trở ngại nào, em hí hửng khoe"Em nói dốilà lớp tổ chứcđi tham quan 2 ngày,thế là mẹ em tin ngay"{Ôi mẹ em} Lẽ nào em không hình dung xem chuyện gì sẽ xảy rakhi chỉ có tôi và em rong một căn phòng trọ? em làm tôi thất vọng và hoài nghi.....Hay à...... tôi chợt nhớ đếnmột câu châm ngôn"trinh tiết của ngươùi đàn bà như những quả ô mai trong lọ.Chỉ cần lấy được quả đầu tiên thì những quả sau sẽ tự nó lăn ra" Rồi tôi chợt nhơ đến cái cảm giác vô nghĩa và trống rỗng khi mỗi cuộc rượu tàn...... Áo dài ơi.Em hãy suy nghĩ lạiđi. S
Trời ạ, ông bạn "đạo đức giả" quá....những suy nghĩ "ám muội" đó thằng đàn ông nào mà chẳng có...nhưng từ suy nghĩ đến hành động lại là một chuyện khác... Sao ông cứ khăng khăng nghĩ con gái người ta không ra sao nhỉ..tôi đánh giá là người yêu còn ngây thơ lắm , đúng không...Mà ông bạn đừng lấy đó làm cơ sở "đánh giá sự trong sạch của người ta".. Từ từ rồi nói chuyện dần dần.. Thế nha, Megadeth !
Yêu nhau là phải thương nhau và biết giữ cho nhau. Bạn nên thổ lộ những suy nghĩ của mình cho người bạn gái đó một cách tế nhị. Đó là cách bạn đang giúp người yêu tránh được những cái bẫy ám muội của guy họ Sở đó bạn a`.