1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GIỚI THIỆU: Có hạt bụi nào rơi trên tóc thầy

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi daquyvang, 21/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    hey,lâu rồi không thấy Mạc dạo này cậu còn ở Biên Hoà không?Đang làm gì?Biến lâu quá nhở?
  2. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    Có làm gi đâu, dạo quanh đọc vài topic, thấy ở đâu hay thì ghé vào thôi .
  3. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    Có làm gi đâu, dạo quanh đọc vài topic, thấy ở đâu hay thì ghé vào thôi .
  4. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Chia Tay Mùa Hạ
    Nguyễn Vĩnh Nguyên
    Nắng tháng sáu ươm vàng lên màu nhớ
    Lối em về xanh mướt cỏ non tơ
    Ta chỉ biết mùa về trong tiếng gió
    Vọng khúc ve sầu day dứt.... tiễn đưa...
    Mùa hạ sang, em giả từ áo trắng
    Cho lòng ta xa vắng chơi vơi...
    Ngày mai đây tất cả dẫu xa rồi
    Kỷ niệm cũ không chôn vùi năm tháng.
    Xin trả lại sân trường hoa phượng thắm
    Trang thơ buồn da diết tiếng mưa rơi
    Vẫn lặng thinh... một điều chưa thể nói...
    Sợ em về mưa ướt áo tinh khôi...
    Mưa tháng Sáu vô thường như thế
    Ông mặt trời kia cũng có nỗi niềm riêng...
    Ta ngơ ngẩn thả hồn theo tiếng dế
    Luồn cỏ non tơ tìm dấu chân quen...
    Tuổi học trò trôi qua như giấc mộng
    Và hồn nhiên như cổ tích tuổi xưa
    Nhớ nghe em, đừng quên thời áo trắng!
    Dẫu đường đời còn lắm bận gió mưa...
    Xa em nhé, mùa thi chờ phía trước
    Vách lối tương lai em bước vào đời
    Mong em đến khung trời xanh mơ ước
    Phép mầu đây - Lấp lánh vạn môi cười...!
    Nguyễn Vĩnh Nguyên
    (BN Phượng Tím - ĐH Đà Lạt)

    Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^

  5. lifestyle78_hn

    lifestyle78_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Bụi Phấn - Đôi điều tâm tình muôn
    Đoàn Vị Thượng
    Vào một ngày đầu thu năm 1980, chuẩn bị khai giảng năm học mới, tôi ngậm ngùi thấy mình có chút niềm vui được trở lại trường vừa mang trong lòng một nối bối rối khi hình dung những sinh hoạt sắp tới ở ngôi trường mình dạy hẳn vẫn không có gì thay đổi lạc quan hơn. Nhưng biết làm sao được, tôi nghĩ ngợi mãi.. Nói như Chế Lan Viên thì đời một nông dân là lúa, vậy đời một nhà giáo không là viên phấn ư? Và như thể động viên mình, tôi ngồi viết liền một mạch bài thơ Bụi Phấn, bao nhiêu hình ảnh, chi tiết cảm động về những tháng ngày di dạy, về đồng nghiệp, về học trò.. tuần tự hiện ra, vừa thắm thiết, vừa dằn vặt vô cùng.
    Bài thơ sau đó không lâu được in đầu tiên trên báo Tuổi trẻ, rồi lần lượt trên nhiều báo, tuyển tập khác nhau. Điều bất ngờ nhất với tôi là vào năm 1985, nhân kỷ niệm 40 năm thành lập ngành. Bộ trưởng Bộ Giáo dục ( lúc bấy giờ) Nguyễn Thị Bình từ Hà Nội đã tặng bằng khen vào tp HCM cho tôi, trong đó có ghi: tặng Đoàn Vị Thượng, có thành tích đóng góp cho sự nghiệp giáo dục qua bài thơ Bụi Phấn.
    Bụi Phấn
    Đoàn Vị Thượng
    Như khi lăn ngón tay tròn trên chứng minh thư
    Tự hào với xứ sở, đất đai mình là người công dân trung thực nhất
    Làm sao nhớ rõ viên phấn nào đã hằn dấu tay tôi lần thứ nhất
    Trước các em cho đến sáng thu này
    Viên phấn ơi, sao chỉ nhỏ và gầy
    Như ngón tay nằm trong bàn tay tôi đấy
    Nào ai nỡ đánh rơi giữa chừng, hay tính toan bẻ gãy
    Sợ năm ngón tay khi thôi cũng hết hồng
    Tôi cậy nhờ gửi ước mơ nằm trong
    Cái màu trắng dịu dàng nhẫn nại
    Cái màu trắng sẽ mòn đi mãi
    Để các em hình dung thêm rõ nét về đời
    Sẽ chẳng còn lại gì tìm thấy trên vành nôi
    Cả dấu tay tôi vin vào thủa nào tập đếm bước
    Chỉ có bây giờ - dù đã vững hai chân, tôi đi trọn nghề mình bước nào không dễ vấp
    Hiểu con đường đến lớp cũng cheo leo
    Đất nước trở trăn trong thiếu thốn và nghèo
    Chúng tôi nhiều khi phải tự góp thêm công để các em có đủ ghế ngồi
    và sự sớt đồng lương cho những lần thiếu phấn
    Có thể nào khác hơn khi tôi đưa ngón tay mình lên môi và cắn
    Biết rằng phấn cũng đau
    Đồng nghiệp tôi mái tóc đã phai màu
    Giọng nói khàn như dây đàn cũ
    Có hiểu điều ấy chăng, bụi phấn biết nghiêng mình lễ độ
    Không rơi vào ***g ngực trái tim trong
    Các em mở ra những trang - giấy - ruộng - đồng
    Tôi cúi xuống gieo vào hạt - chữ
    Có giọt mồ hôi và cả dấu tay mình ấp ủ
    Lặng thầm nói với mai sau
    Mải miết đôi tay đầy bụi phấn trắng phau
    Như nhà nông bốn mùa lấm đất
    Viên phấn tự mài mòn chết đi để đâm chồi lẽ thật
    Nhẹ nhàng ơi cái chết vô tư
    Chúng tôi gìn giữ trái tim chân thực từng giờ
    Các em hồn nhiên mà ánh mắt long lanh, soi rọi thế
    Cái bục giảng không cao nhưng đã có bao người vấp té
    Viên phấn của lòng mình không giữ nổi trên tay
    Buông thả đó rồi, những ngón loay hoay
    Sẽ mỏi mòn đi và rơi rụng
    Như người lính không tự cầm lấy súng
    Vách chiến hào đâu dễ ấm lưng
    Đêm đêm trong giấc mơ tôi những viên phấn dọc ngang vạch sáng những hành tinh
    Bảng xanh trước các em là chân trời rộng mở
    Thì bụi phấn ơi, cứ tan mình trong gió
    Nơi trăm miền sẽ còn có dấu tay tôi...
    Lâu rồi mới gõ bài, mỏi thay mới thấy công sức lyhap bỏ ra cho topic này thật quý.
  6. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Hi`,lâu lắm rồi mới vào đây,thật cũng chỉ muốn dạo net 1 chút thôi.Nhưng chợt thấy lifestyle78_hn "lỡ" bước chân vào.Hi`,thôi đành tiếp tục nữa vậy.cảm ơn bạn nhé.
    Đây không có liên quan đến thơ thẩn gì ở đây nhưng cũng mang
    vào cho anh em xem chơi.Chậc,bây h trình độ lớp dưới tiến bộ 1 cách không ngờ.Già chát rồi.

    Bánh Lái cuộc đời
    Ước mơ giống như bánh lái còn cuộc đời là lộ trình của một con tàu. Bánh lái có thể nhỏ và không nhìn thấy được nhưng nó điều khiển cả con tàu ấy (Kim woo Choong).
    Không biết tự bao giờ, chúng mình đã biết ước mơ. Ta sống và chờ mong, hy vọng những điều hạnh phúc. Ước mơ vừa xa xôi, nhưng cũng thật thân quen, gần gũi. Nếu người có nhiều ước mơ , 37 người là cả một thế giới của ước mơ.
    Bạn nhớ không. Lúc nhỏ, ta mơ được gặp bà tiên, ông bụt, ta muốn được làm cô công chúa xinh đẹp trong lâu đài cổ tích. Những mơ ước tuổi thơ thường bay bổng theo đôi cánh của trí tưởng tượng trở thành một phi hành gia để đến các vì sao (Mỹ Linh-12V), cũng đôi lúc ngờ ngợ đáng yêu như bạn An Tuyền (12V) Mơ một tiệm làm đẹp cho cún và nhiều bạn, khi chập chững bước chân đến trường, thường ước mong sẽ trở thành cô giáo, sẽ thương yêu học trò như cô đang yêu thương bạn vậy (Thị Hoa, Hải Ly)
    17 tuổi. Cả một khung trời mới mở ra trước mắt bạn bỡ ngỡ trước nhiều con đường, phân vân lựa chọn một hướng đi. Bạn phải chọn một nghề nghiệp, tương lai cho bản thân trước cuộc đời muôn màu, muôn vẻ. Có bạn muốn thành một luật sư giỏi (Quỳnh Trang, Như Trân, Duyên, Mỹ Anh). Có bạn mơ là nhà báo (Thu Hà, Thúy Trang, Hoàng Hân, Thanh), hay là Công an, nhà hoạt động môi trường.v..v.. Và dù ước mơ của bạn là gì chăng nữa, đó cũng mang lại nhiều ý nghĩa tốt đẹp. Càng lớn lên, càng trưởng thành trong suy nghĩ, ước mơ theo bạn cũng dần thực tế hơn và gắn bó với cuộc sống. Có những mơ ước chở theo cả một gánh nặng đẹp đẽ.
    Năm tôi sáu tuổi, bố đã ra đi bỏ lại mẹ tôi và năm chị em gái. Gánh nặng gia đình hằn lên những vết nhăn trong mắt mẹ. Tôi phải học giỏi, phải thành đạt, tôi sẽ làm cho mẹ được hạnh phúc (Trần Thị Hà).
    Không phải ước mơ nào cũng thành hiện thực, nếu không, ta đã không gọi đó là ước mơ. Bạn mong muốn trở thành một nữ phi công, rồi ca sĩ, giáo viên. Và bây giờ thì đang học để đi vào văn chương thành nhà thơ, nhà văn.
    Đôi lúc bạn có cảm giác ước mơ của mình ngày càng hẹp đi (Hoàng Anh), không đâu, ước mơ không hẹp đi, mà chỉ rõ ràng hơn, phù hợp với khả năng của mình. Ước mơ cũng như bánh lái con tàu, nhỏ bé, chìm ẩn rẽ ngoặt nhiều lần, nhưng nó hướng con tàu đi đến những bến bờ tốt đẹp.
    Đừng bao giờ mặc cảm vì ước mơ của mình, vì hành động, quyết tâm của bạn sẽ chứng minh tất cả. Nhưng cũng đừng cười cợt mơ ước của người khác, vì không có gì con người giấu kín như là mơ ước. Có lẽ vì mơ ước không chịu nổi một sự chế giễu nhỏ, cả đến một câu đùa và tất nhiên không chịu nổi sự đụng chạm của những bàn tay hờ hững.
    Thuý Trang
    The wheel of our life
    Our dreams are just like the wheels and our life is the itinerary of a boat. The wheel can be small and invisible but it controls the boat ( Kim Woo Chong).
    Nobody knows when and how we have our own dreams. I live and wait, hope for happiness. Our dreams are both far-off and also nearby, familiar with us. If one have many dreams, then 37 people is a world of dreams. Don?Tt you remember ? When we were young, we desired to see the fairy, the kind witch, also we wanted to be a beautiful princess in the legend?Ts castle. The wishes of our childhood usually magnify along with the wings of our imaginations: to become an astronaut to fly over to the shiny stars ( My Linh- 12literature). Sometimes the dream is quite lovable as An Tuyen ( 12 literature) who wish to open a beauty shop for dogs. And many people, when they first come to school, usually wish to become teachers who will love the students as their teachers love them now ( Thi Hoa, Hai Ly).
    Seventeen year old person, a huge new life opens in front of you, it makes you feel confused at first with so many directions and you have to choose only one to fulfill your life. You have to decide carefully one career, a bright future for yourself while facing with a colorful, complicated real life. There is someone who wants to become a professional lawyer ( Quynh Trang, Nhu Tran, Duyen, My Anh). Or people wish to be journalists ( Thu Ha, Thuy Trang), Hoang Han, Thanh) or just to become police officers, environmental activists... And whatever your dream is, it will bring up a lot of nice meanings. Growing up, getting experience in mind, your dreams will also be more realistic and connected to your life. Besides, there are some dreams were created from beautiful difficulty. For example, when I was six, my father left my mother with 5 children. Now the whole family who are only little innocent girls depends mentally and materially on my mom. The furrow in her eyes are getting bigger day after day. So I have to study hard *****cceed, I will male my mother get back to her happy life. ( Tran Thi Ha)
    It is not true that every dream will happen. If so, we did not call them as ?o dreams?. You hope to be a female pilot, or a singer, teacher. And now you are studying to understand poetry and become famous poets or writers.
    Sometimes, I have a feeling that my dream is getting narrow) Hoang Anh). Oh no, in fact, a dream cannot be smaller, but it will be brighter, more adjustable with your ability. Dreams are the wheels of the boats, they are small, submerged and invisible, always deviated many times, but they orientated the boats to finest landings.
    Never feel shy because of your weird dreams, because your actions and fortitudes will prove everything. But also do not laugh at other?T dreams, just because people usually hide their dreams secretly above all. And probably, dreams cannot stand a little deridation, even a joke and certainly cannot bear a tough of careless mind.
    rom_ltv

    Ặc,mượn tạm bài viết của Thúy Trang và Ròm nhé.Nhất là Ròm,bé dịch càng ngày càng ác.Sắp vượt qua bà chị Ngọc Minh của bé rồi kìa.
    Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^

  7. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    Góp với Lý Hấp
    ƠN THẦY
    "Sống trên đời cần có một tấm lòng... "
    Để làm gì ?
    Để gió cuốn đi
    để mưa trôi hết
    để lòng thênh thang
    Lúc thân về bụi cát
    Khi xác vào hư vô.
    Tấm lòng
    xá là gì !
    Cớ sẵng gào hư hao...
    Tất cả
    Tất cả, xin quy về tổng quát
    Bốc cục - phân hình - sắc mảng - trấn trung tâm
    Đơn giản, khơi cách nhìn nguyên thể
    Hướng cho vòng khói thiện tế thiên lương.
    Cứ bao dung
    Hãy rộng tràn
    Lỗi lầm len lách vạn thứ tha.
    Ta không còn bé nhỏ
    bởi nhìn đời không to
    Khát sống
    Khát yêu
    nhưng
    Khát thèm chi mộng háo
    Ta chỉ ra mình
    Chỉ rõ chính thân ta.
    Ta không là ai hết !
    Có... Chỉ là ta thôi !
    Không lẫn lầm ai cả !
    Cá tính vẫn đong đầy
    Thói tật thảy sau lưng
    "Ngày mai
    Ánh dương sẽ ửng hồng soi sáng"
    Luôn mãi là niềm ấp vọng của nhân gian.
    Đâu có gì đáng dỗi
    Múa cho lời khua môi
    Tắm lòng phơi sảng khoái
    Gội tâm hồn rất đỗi văn chương.
    01 - 07 - 05
  8. carriage

    carriage Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2005
    Bài viết:
    545
    Đã được thích:
    0
    Có bài này móc ra từ trong đống báo cũ, viết cách đây đã một số năm và đã được đăng trên một tờ báo học trò rồi, từ thời vẫn còn trong như là nước cất í, post lên đây cho nó hợp người hợp cảnh kẻo lại bảo chưa mở hàng đã có đứa vào quấy quả... Chúc đi "lễ" thầy vui nhé!
    Trường làng
    Lô xô bàn ghế cũ
    Lối tuổi thơ hoa vàng
    Này con chim sẻ nhỏ
    Líu lo nóc trường làng
    Ta về lại hát vang
    Gốc bàng xưa thầm lặng
    Ơi ngôi trường đầy nắng
    Tiếng trống trường như mơ
    Tròn môi nhẩm bài thơ
    Bạn bè ngày lớp một
    Ríu rít bầy chim hót
    Những mắt tròn trong veo
    Mái ngói trầm màu rêu
    Mùa hoa xoan tím ngõ
    Con dế mèn nho nhỏ
    Ngủ vùi trong cỏ xanh?
    Hoa bàng trắng đầu cành
    Lại dắt ta vào lớp
    Tháng năm xanh ngờm ngợp
    Rủ bóng xuống mùa xưa
    Ơi cánh chuồn gọi mưa
    Giọt tím vương đầy tóc
    Trường làng ta đi học
    Kỷ niệm xưa mất rồi?
    (HN-1997)
  9. always_say_love

    always_say_love Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/08/2005
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    Con đò chở bao nhiêu niềm trăn trở
    Giáo an thầy nặng nợ nghiệp nhân sinh
    Con đi qua thời cửa Khổng, sân Trình
    Cúi lạy thầy ơn tày non dạy dỗ
    Con đò vẫn chưa ngưng, còn đưa đón
    Bao lớp người sẽ nhớ hoặc sẽ quên
    Con quay về lòng đau đáu niềm tin
    Thầy vẫn vậy, tận tụy nghề nhà giáo
    Những chuyện buồn thầy đọc trên mặt báo
    Trán nhăn nhiều, mái tóc cũng bạc hơn
    Học trò thầy nhiều đứa nghịch như con
    Nhưng nào dám làm thầy buồn, thầy giận
    Thầy ơi con nhớ học là bất tận
    Nào có bờ, có bến để mà đo
    Kính yêu thầy, con vẫn cố ngày đêm
    Học làm người, thầy ơi, sao khó quá...
  10. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Trang sách thơm
    Mực thấm đều
    Em nắn từng nét bút ghi
    Em lắng nghe lời cô thầy
    Dạy cho em bao lớn khôn
    Nâng em nhiều ước mơ
    Chắp cánh em tung trời
    Em càng học càng chăm
    Vì tổ quốc em ngời sáng
    Vang vang tiếng trống trường ...
    ( Bài này vốn là bài thơ đã phổ nhạc )

Chia sẻ trang này