1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GIỚI THIỆU TOPIC: Những bài thơ (Pittypat sưu tầm) về Hà nội - Mục lục trang 10

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi pittypat, 02/06/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bạn Assol nhiều nhiều nhe!
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  2. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Hữu Thỉnh
    Thơ viết ở biển
    Anh xa em
    Trăng cũng lẻ
    Mặt trời cũng lẻ
    Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
    Vắng cánh buồm một chút
    ------------------------------------ đã cô đơn.
    Gió không phải là roi mà vách núi phải mòn
    Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
    Sóng chẳng đi đến đâu
    ------------------------------ nếu không đưa em đến
    Dù sóng đã làm anh
    Nghiêng ngả
    Vì em.

    Thảo nguyên

    Em đi chiều bỏ không
    Thật tình loang bóng cỏ
    Lá đem những mảnh chiều
    Trút đầy lên nỗi nhớ.
    Tê tái của lòng anh
    Đen ghè mà khó vỡ
    Gọi em tàn cơn mưa
    Thảo nguyên còn để ngỏ
    Đông 1988
    Em còn nhớ chăng
    Anh đưa đò tình
    Dạt vào bến lở
    Còn lại mình anh
    Gom từng mảnh vỡ
    Tháo cả mái trời
    Che không đủ ấm
    Đội nghìn cơn mưa
    Không nhòe kỷ niệm.
    Như cây tìm lá
    Như cá tìm vây
    Anh gọi khản lời
    Chiều đang dở gió.
    Mở trăng ra tìm
    Trăng còn in bóng
    Mở cỏ ra xem
    Cỏ còn hơi ấm.
    Hoa vẫn ngày nào
    Không an ủi được
    Tình bao nhiêu bậc
    Em còn nhớ chăng?
    9/1989
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  3. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Hữu Thỉnh
    Thơ viết ở biển
    Anh xa em
    Trăng cũng lẻ
    Mặt trời cũng lẻ
    Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
    Vắng cánh buồm một chút
    ------------------------------------ đã cô đơn.
    Gió không phải là roi mà vách núi phải mòn
    Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
    Sóng chẳng đi đến đâu
    ------------------------------ nếu không đưa em đến
    Dù sóng đã làm anh
    Nghiêng ngả
    Vì em.

    Thảo nguyên

    Em đi chiều bỏ không
    Thật tình loang bóng cỏ
    Lá đem những mảnh chiều
    Trút đầy lên nỗi nhớ.
    Tê tái của lòng anh
    Đen ghè mà khó vỡ
    Gọi em tàn cơn mưa
    Thảo nguyên còn để ngỏ
    Đông 1988
    Em còn nhớ chăng
    Anh đưa đò tình
    Dạt vào bến lở
    Còn lại mình anh
    Gom từng mảnh vỡ
    Tháo cả mái trời
    Che không đủ ấm
    Đội nghìn cơn mưa
    Không nhòe kỷ niệm.
    Như cây tìm lá
    Như cá tìm vây
    Anh gọi khản lời
    Chiều đang dở gió.
    Mở trăng ra tìm
    Trăng còn in bóng
    Mở cỏ ra xem
    Cỏ còn hơi ấm.
    Hoa vẫn ngày nào
    Không an ủi được
    Tình bao nhiêu bậc
    Em còn nhớ chăng?
    9/1989
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  4. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Nguyễn Trọng Tạo
    Hà Nội của tôi
    Miên man bãi dưa ven sông Hồng
    tôi thường đi cùng em dọc những hoàng hôn gió
    trên nhịp cầu Long Biên ngót hai cây số
    tôi thườgn ngắm những gương mặt ưu tư lúc tắc cầu
    những con đường hoa sấu rơi
    tôi thường cùng em ghé vệ đường nhờ trẻ bơm xe đạp
    những đêm công viên nghe ca nhạc
    mưa thường rơi trên tóc em mềm.
    Hà nội ơi, Hà Nội về đêm
    điện đủ sáng cho lứa đôi đi dạo
    điện đủ sáng cho người vào nhà máy
    cho em đi học lớp ngữ văn
    những người lính mang ba lô hành quân
    qua Hà nội đủ nhìn từng ngõ phố
    cho gió chạy dọc bờ đê cỏ
    gió tự do không lạc đích đi về
    Hà nội ơi, hoa phượng đỏ ngày hè
    nắng chéo con đường ít mũ nón
    bao ngày đông tôi nhớ màu áo ấm
    xe đạp chiều vội vã những lo toan
    em đến trường hay gặp chuyến tàu chậm
    chạy ngang đường, em đợi, nóng lòng chăng?
    Rồi người đi trên sân ga tiễn biệt
    tôi vẫn thường từ Hà Nội vẫy tay...
    Hà Nội ơi, bao năm tháng ở đây
    Hà Nội có thêm tôi, tôi có thêm Hà Nội
    tôi, người lính của chiến trường lửa khói
    những năm giặc giã phía cuối trời
    tôi của những bài thơ đổi bằng máu đỏ tươi
    đổi bằng máu - thơ viết về Tổ Quốc
    và Hà Nội trong dáng em thanh khiết
    mắt đợi chờ hy vọng của tôi xa...
    Mai tôi đi.. tháng phố vẫn mùa hoa
    cuối phố vẫn xếp hàng mua kem chiếc
    ngòai cửa sổ, ống khói nhà máy dệt
    dệt lên trời khói trắng giữa lơ xanh
    súng chéo vai bao màu áo công nhân
    chuông tàu điện leng keng đầu ngã sáu
    một Hà Nội luôn sẵn sáng chiến đấu
    luôn nói cười, luôn làm việc hồn nhiên!
    Giờ này em ở đâu, ơi em
    tan buổi học khoan ghé quầy sách báo
    Tờ báo tuần sẽ đăng thơ tôi đấy
    mai tôi mua và đọc ở trên tàu
    mai tôi mua và mang đến chiến hào
    nơi đồng đội đợi chờ trên biên giới
    nơi lấm láp đời tôi những dòng thơ mới
    những dòng thơ máu lửa nhớ về em
    Hà Nội ơi, tôi làm sao mà quên
    ngày giặc giã lại bắn vào Tổ Quốc
    hướng biên thủy, hướng biên thùy giữ đất
    mỗi bước xa, Hà Nội lại thêm gần
    mai tôi đi... bỗng nghe nhịp tim mình
    giữa Hà Nội như là em đang đến...
    Thơ viết xong tôi bạc màu áo lính
    ngỡ màu xanh quá nửa đã vào thơ!
    1979
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  5. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Nguyễn Trọng Tạo
    Hà Nội của tôi
    Miên man bãi dưa ven sông Hồng
    tôi thường đi cùng em dọc những hoàng hôn gió
    trên nhịp cầu Long Biên ngót hai cây số
    tôi thườgn ngắm những gương mặt ưu tư lúc tắc cầu
    những con đường hoa sấu rơi
    tôi thường cùng em ghé vệ đường nhờ trẻ bơm xe đạp
    những đêm công viên nghe ca nhạc
    mưa thường rơi trên tóc em mềm.
    Hà nội ơi, Hà Nội về đêm
    điện đủ sáng cho lứa đôi đi dạo
    điện đủ sáng cho người vào nhà máy
    cho em đi học lớp ngữ văn
    những người lính mang ba lô hành quân
    qua Hà nội đủ nhìn từng ngõ phố
    cho gió chạy dọc bờ đê cỏ
    gió tự do không lạc đích đi về
    Hà nội ơi, hoa phượng đỏ ngày hè
    nắng chéo con đường ít mũ nón
    bao ngày đông tôi nhớ màu áo ấm
    xe đạp chiều vội vã những lo toan
    em đến trường hay gặp chuyến tàu chậm
    chạy ngang đường, em đợi, nóng lòng chăng?
    Rồi người đi trên sân ga tiễn biệt
    tôi vẫn thường từ Hà Nội vẫy tay...
    Hà Nội ơi, bao năm tháng ở đây
    Hà Nội có thêm tôi, tôi có thêm Hà Nội
    tôi, người lính của chiến trường lửa khói
    những năm giặc giã phía cuối trời
    tôi của những bài thơ đổi bằng máu đỏ tươi
    đổi bằng máu - thơ viết về Tổ Quốc
    và Hà Nội trong dáng em thanh khiết
    mắt đợi chờ hy vọng của tôi xa...
    Mai tôi đi.. tháng phố vẫn mùa hoa
    cuối phố vẫn xếp hàng mua kem chiếc
    ngòai cửa sổ, ống khói nhà máy dệt
    dệt lên trời khói trắng giữa lơ xanh
    súng chéo vai bao màu áo công nhân
    chuông tàu điện leng keng đầu ngã sáu
    một Hà Nội luôn sẵn sáng chiến đấu
    luôn nói cười, luôn làm việc hồn nhiên!
    Giờ này em ở đâu, ơi em
    tan buổi học khoan ghé quầy sách báo
    Tờ báo tuần sẽ đăng thơ tôi đấy
    mai tôi mua và đọc ở trên tàu
    mai tôi mua và mang đến chiến hào
    nơi đồng đội đợi chờ trên biên giới
    nơi lấm láp đời tôi những dòng thơ mới
    những dòng thơ máu lửa nhớ về em
    Hà Nội ơi, tôi làm sao mà quên
    ngày giặc giã lại bắn vào Tổ Quốc
    hướng biên thủy, hướng biên thùy giữ đất
    mỗi bước xa, Hà Nội lại thêm gần
    mai tôi đi... bỗng nghe nhịp tim mình
    giữa Hà Nội như là em đang đến...
    Thơ viết xong tôi bạc màu áo lính
    ngỡ màu xanh quá nửa đã vào thơ!
    1979
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  6. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0

    Lê Khả Sỹ
    Hà Nội
    Nơi tôi gửi nửa cuộc đời
    Có nhà không số
    Có phố không tên
    Có những trận mưa đường đầy ắp nước
    Ngã tư ngã năm nhiều khi ách tắc
    Những câu chửi thề nghe rát cả tai
    Và cuộc sống hằng ngày còn nhiều trăn trở.
    Đây, vẫn một góc trời sáng tỏ
    Trăm nẻo yêu thương lưu luyến đi về
    Gió vít cong cành đậu lại lắng nghe
    Tiếng khóc tiếng cười nghìn năm trầm bổng.
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  7. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0

    Lê Khả Sỹ
    Hà Nội
    Nơi tôi gửi nửa cuộc đời
    Có nhà không số
    Có phố không tên
    Có những trận mưa đường đầy ắp nước
    Ngã tư ngã năm nhiều khi ách tắc
    Những câu chửi thề nghe rát cả tai
    Và cuộc sống hằng ngày còn nhiều trăn trở.
    Đây, vẫn một góc trời sáng tỏ
    Trăm nẻo yêu thương lưu luyến đi về
    Gió vít cong cành đậu lại lắng nghe
    Tiếng khóc tiếng cười nghìn năm trầm bổng.
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  8. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Băng Sơn
    Một mình

    Rất nhiều gió là cái đêm ta thức một mình giữa mùa hè bỏng rộp mà mùa thu đột nhiên đến thăm như lạc lối.
    Rất nhiều nhớ là những gương mặt người đến đòi nợ ta suốt mấy chục năm ta cất họ trong hộp óc rỗng không.
    Gió một gọng kìm - người một gọng kìm, ta là cái đinh quằn không được chống đỡ.
    Sọt rác là nấm mồ của những ống bơ rỉ, vỏ dứa, mảnh chai, hôm qua, hôm nay và những chiếc đinh quằn.
    Ta đi lang thang một mình trong ta - một tay ôm gió và một tay ôm ghì những con nợ như những quỷ nhập tràng, những thiên thần... khiến ta quên cái đinh quằn và sọt rác.
    Nhưng kìa, gió chuyển mình, ta tự nghiến ta trong bánh xe luân hồi của tiếng kẻng và cái chổi của người phu lục lộ, của người thợ quét đường làm đêm dắt mảnh vải mưa sau lưng, miệng khẩu trang kín mít.
    Rất nhiều đêm là cái đêm ta thức một mình...
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  9. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Băng Sơn
    Một mình

    Rất nhiều gió là cái đêm ta thức một mình giữa mùa hè bỏng rộp mà mùa thu đột nhiên đến thăm như lạc lối.
    Rất nhiều nhớ là những gương mặt người đến đòi nợ ta suốt mấy chục năm ta cất họ trong hộp óc rỗng không.
    Gió một gọng kìm - người một gọng kìm, ta là cái đinh quằn không được chống đỡ.
    Sọt rác là nấm mồ của những ống bơ rỉ, vỏ dứa, mảnh chai, hôm qua, hôm nay và những chiếc đinh quằn.
    Ta đi lang thang một mình trong ta - một tay ôm gió và một tay ôm ghì những con nợ như những quỷ nhập tràng, những thiên thần... khiến ta quên cái đinh quằn và sọt rác.
    Nhưng kìa, gió chuyển mình, ta tự nghiến ta trong bánh xe luân hồi của tiếng kẻng và cái chổi của người phu lục lộ, của người thợ quét đường làm đêm dắt mảnh vải mưa sau lưng, miệng khẩu trang kín mít.
    Rất nhiều đêm là cái đêm ta thức một mình...
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  10. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Xuân Quỳnh
    Tự hát
    Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
    Trái tim em, anh đã từng biết đấy
    Anh là người coi thường của cải
    Nên nếu cần anh bán nó đi ngay.
    Em cũng không mong nó giống mặt trời
    Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
    Lại mình anh với đêm dài câm lặng
    Mà lòng anh xa cách với lòng em.
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Biết làm sống những hồng cầu đã chết
    Biết lấy lại những gì đã mất
    Biết rút ngắn khoảng cách của yêu tin.
    Em trở về đúgn nghĩa trái tim em
    Biết khao khát những điều anh mơ ước
    Biết xúc động qua nhiều nhận thức
    Biết yêu anh và biết được anh yêu.
    Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
    Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
    Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
    Em lạc lòai giữa sâu thẳm rừng anh.
    Em lo âu trước xa tắp đường mình
    Trái tim đập những điều không thể nói
    Trái tim đập cồn cào cơn đói
    Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn.
    Em trở về đúgn nghĩa trái tim em
    Là máu thịt đời thường ai chẳng có
    Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
    Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.

    Thương về ngày trước

    Bao người yêu đi tiễn đưa nhau
    Những chuyến xe khuất về biên giới
    Người yêu tôi trước cũng là bộ đội
    Ngày lên đường tôi chẳng tiễn chân theo.
    Ngày ấy nào anh đã có em đâu!
    Tuổi mười sáu ghi nhiều nhật ký
    Những hàng phố, những tình yêu thơ trẻ
    Có dòng nào trong đó nhắc tên em?
    Chuyện qua rồi, anh cũng đã quên
    Chẳng dám trách, chỉ thoáng buồn nho nhỏ
    Lòng những muốn trở thành ngọn cỏ
    Bên lề đường ngày đó tiễn anh đi.
    Muốn thành rừng muôn tán lá chở che
    Muốn thành suối giữa đường xa nắng rát
    Khi anh ngủ em muốn thành bài hát
    Hát ru lời của mẹ ngày xưa
    Cơn sốt rừng vàng mắt sạm da
    Em, đồng đội sẻ cùng anh ca nước
    Làm hạt bụi dưới chân anh bước
    Làm mái nhà che những cơn mưa
    Bao gạo quàng vai trong cơn đói sớm trưa
    Làm ánh lửa giữa rừng khuya phía trước
    Lòng em thương làm sao mà nói được
    Như trời xanh vô tận mãi màu xanh
    Dẫu bây giờ em đã ở bên anh
    Chung lo lắng, chung vui buồn, mơ ước
    Em vẫn cứ thương về ngày trước
    Người yêu em thuở ấy có em đâu...
    ...em giấu gì trong lá thu bay...

Chia sẻ trang này