1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GIỚI THIỆU TOPIC: Những bài thơ (Pittypat sưu tầm) về Hà nội - Mục lục trang 10

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi pittypat, 02/06/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. greentea82

    greentea82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Cho gió cuốn đi
    Tôi hờ hững đóng gói một nỗi buồn
    Bỏ đi và biến thành người khác
    Để anh gã đàn ông mang trái tim phờ phạc
    Đứng lại ven đường...
    Nếu như ngày chỉ mười tám tiếng đồng hồ
    Hoặc đêm, hoặc ngày ngắn lại
    Loài người đi về vội vã
    Hẳn gì ta đã nhớ nhau
    Kỷ niệm vò lại nát nhàu
    Hương tóc em cũng không làm đêm anh thao thức
    Tình yêu cũng không còn bùng cháy lên trong ***g ngực
    Thì thôi...
    mình chia tay...
    Tình yêu không thể đi vay
    Nỗi buồn có cho đi cũng không ai dám nhận
    Thôi ta đành để lẫn
    Giữa đời...
    cho gió cuốn đi...
    -Thanh Hà-
    [side=4]
    ...Và tất cả đổi thay bây giờ đã khác
    Hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa...
    [/side=4]
  2. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  3. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    ...em giấu gì trong lá thu bay...
  4. greentea82

    greentea82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    ặ, cô Pittypat này hay nhỏằ?, thặĂ ngặỏằi ta lÊng mỏĂn thỏ mà cô lỏĂi 'i minh hoỏĂ bỏng tranh biỏm hoỏĂ.
    [side=4]
    ...Và tỏƠt cỏÊ 'ỏằ.i thay bÂy giỏằ 'Ê khĂc
    HĂt khĂc xặa rỏằ"i, khóc câng khĂc xặa...
    [/side=4]
  5. greentea82

    greentea82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    ặ?, cô Pittypat này hay nhỏằ?, thặĂ ngặ?ỏằ?i ta l?Êng mỏ?Ăn thỏ?? mà cô lỏ?Ăi ?'i minh hoỏ?Ă bỏ??ng tranh biỏ??m hoỏ?Ă.
    [side=4]
    ...Và tỏ?Ơt cỏ?Ê ?'ỏằ.i thay b?Ây giỏằ? ?'?Ê kh?Ăc
    H?Ăt kh?Ăc xặ?a rỏằ"i, khóc c?âng kh?Ăc xặ?a...
    [/side=4]
  6. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Hihi, soz bỏĂn nhiỏằu. TỏĂi tỏằ> nghâ sau khi buỏằ"n ngặỏằi ta cỏĐn tặặĂi vui mỏằTt chút ư mà!
    Anyway, thanx vơ 'Ê cho bỏằn tỏằ> xem mỏằTt bài thặĂ hay. Hy vỏằng tặặĂng lai sỏẵ 'ặỏằÊc 'ỏằc nhiỏằu bài hặĂn nỏằa
    Take me for what I am
  7. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Hihi, soz bỏ?Ăn nhiỏằ?u. Tỏ?Ăi tỏằ> ngh?â sau khi buỏằ"n ngặ?ỏằ?i ta cỏ?Đn tặ?ặĂi vui mỏằTt chút ?ư mà!
    Anyway, thanx v?ơ ?'?Ê cho bỏằ?n tỏằ> xem mỏằTt bài thặĂ hay. Hy vỏằ?ng tặ?ặĂng lai sỏ?ẵ ?'ặ?ỏằÊc ?'ỏằ?c nhiỏằ?u bài hặĂn nỏằ?a
    Take me for what I am
  8. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0

    Nguyễn Đình Thi
    Chia tay trong đêm Hà Nội
    Em đi với anh trong đêm Hà Nội
    Qua những phố hè quen thuộc yêu thương
    Dọc hàng cây ánh đèn pha cuốn bụi
    Từng đoàn xe cao xạ chạy rung đường
    Pháo đang bắn trời ngoại ô gió thổi
    Đạn đỏ loè xa trong ánh trăng
    Em đi bên canh tóc xoà bay rối
    Nhỏ nhắn vai em khoác súng trường
    Nhìn em anh hãy còn bỡ ngỡ
    Như sợ bất ngờ em biến đi đâu
    Pháo vẫn bắn chân mây đầy chớp lửa
    Anh lại nhìn em lòng xôn xao
    Trăng soi gương mặt nghìn yêu dấu
    Ngày mai hai đứa đã hai nơi
    Hai đầu đất nước trong dông bão
    Cùng chung chiến đấu hai phương trời
    Đêm nay trong vườn hoa ngổn ngang ụ súng
    Bên ven hồ lốm đốm trăng xanh
    Nghe quanh ta đêm hè nóng bỏng
    Mắt bồi hồi em đi bên anh
    Em đi với anh qua bến xe đông chật
    Bao gia đình vội vã lúc ra đi
    Em nhìn những mái nhà cao thấp
    Đã bao lần thấy những cuộc chia ly
    Kìa xa xa một cụm đèn lấp lánh
    Giữa trời đêm như đang vẫy đang chào
    Chiếc máy bay ta lượn vòng nghiêng cánh
    Bay qua vầng trăng điểm mấy ngôi sao
    Em nhìn bên dãy tường sập đổ
    Xưởng thợ lò than vẫn rực hồng
    Nhà máy vẫn rì rầm không ngủ
    Lập loè đèn hàn điện bên sông
    Em đi với anh trên đê cao vắng
    Một tiếng còi xe lửa huýt dài xa
    Gió đưa khúc nhạc em yêu văng vẳng
    "Mỗi tấc đất Hà Nội đượm thắm mãi lòng ta"
    Trên gác nhỏ đèn dầu ai vẫn thức
    Em vẫn đi và vẫn lắng yên
    Có tiếng ru đứa trẻ nào đang khóc
    Đêm đã khuya trong phố cũ êm đềm
    Anh nắm cánh tay em và đứng lại
    Ôi anh không còn biết đang ở đâu
    Nhớ nhau chân cứng đá mềm em nhé
    Hẹn đánh Mỹ xong sẽ về tìm nhau
    Chào Hà Nội của ta sáng đẹp
    Giữa đêm trăng trong biếc mênh mông
    Thành phố tình yêu thành phố thép
    Ta chào trái tim đất nước anh hùng
    Anh ôm chặt em và ôm cả khẩu súng trường bên vai em.

    Take me for what I am
  9. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0

    Nguyễn Đình Thi
    Chia tay trong đêm Hà Nội
    Em đi với anh trong đêm Hà Nội
    Qua những phố hè quen thuộc yêu thương
    Dọc hàng cây ánh đèn pha cuốn bụi
    Từng đoàn xe cao xạ chạy rung đường
    Pháo đang bắn trời ngoại ô gió thổi
    Đạn đỏ loè xa trong ánh trăng
    Em đi bên canh tóc xoà bay rối
    Nhỏ nhắn vai em khoác súng trường
    Nhìn em anh hãy còn bỡ ngỡ
    Như sợ bất ngờ em biến đi đâu
    Pháo vẫn bắn chân mây đầy chớp lửa
    Anh lại nhìn em lòng xôn xao
    Trăng soi gương mặt nghìn yêu dấu
    Ngày mai hai đứa đã hai nơi
    Hai đầu đất nước trong dông bão
    Cùng chung chiến đấu hai phương trời
    Đêm nay trong vườn hoa ngổn ngang ụ súng
    Bên ven hồ lốm đốm trăng xanh
    Nghe quanh ta đêm hè nóng bỏng
    Mắt bồi hồi em đi bên anh
    Em đi với anh qua bến xe đông chật
    Bao gia đình vội vã lúc ra đi
    Em nhìn những mái nhà cao thấp
    Đã bao lần thấy những cuộc chia ly
    Kìa xa xa một cụm đèn lấp lánh
    Giữa trời đêm như đang vẫy đang chào
    Chiếc máy bay ta lượn vòng nghiêng cánh
    Bay qua vầng trăng điểm mấy ngôi sao
    Em nhìn bên dãy tường sập đổ
    Xưởng thợ lò than vẫn rực hồng
    Nhà máy vẫn rì rầm không ngủ
    Lập loè đèn hàn điện bên sông
    Em đi với anh trên đê cao vắng
    Một tiếng còi xe lửa huýt dài xa
    Gió đưa khúc nhạc em yêu văng vẳng
    "Mỗi tấc đất Hà Nội đượm thắm mãi lòng ta"
    Trên gác nhỏ đèn dầu ai vẫn thức
    Em vẫn đi và vẫn lắng yên
    Có tiếng ru đứa trẻ nào đang khóc
    Đêm đã khuya trong phố cũ êm đềm
    Anh nắm cánh tay em và đứng lại
    Ôi anh không còn biết đang ở đâu
    Nhớ nhau chân cứng đá mềm em nhé
    Hẹn đánh Mỹ xong sẽ về tìm nhau
    Chào Hà Nội của ta sáng đẹp
    Giữa đêm trăng trong biếc mênh mông
    Thành phố tình yêu thành phố thép
    Ta chào trái tim đất nước anh hùng
    Anh ôm chặt em và ôm cả khẩu súng trường bên vai em.

    Take me for what I am
  10. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Đã post bài thơ Màu thời gian của Đòan Phú Tứ rồi, vậy mà nay, khi đọc bài bình, lại muốn post lại bài thơ ấy. Hy vọng mọi người không phiền.
    "... Đoàn Phú Tứ chỉ làm có dăm bảy bài mà hầu hết là những bài đặc sắc. Ấy là một lối thơ rất tinh tế và kín đáo. Thi nhân ghi lại bằng những nét mong manh những cảm giác rất nhẹ nhàng. Người xem thơ cũng biết rằng đây là hình ảnh một đôi mẩu đời, những hình ảnh mờ quá không thể đoán những mẩu đời kia ra thế nào. Có khi cả ý nghĩa bài thơ cũng không hiểu rõ.
    Nhiều người khi làm thơ chỉ biết có mình, không giấu giếm gì hết; thơ làm ra in lên báo lên sách thì được, nhưng không thể đưa đọc trước người khác vì quá sỗ sàng. Đoàn Phú Tứ không thế. Tôi tưởng Đòan Phú Tứ có thể đọc thơ mình trước mọi người mà không sợ ngượng.
    Tháng 5/1941
    Màu thời gian
    Sớm nay tiếng chim thanh
    Trong gió xanh
    Dìu vương hương ấm thoảng xuân tình
    Ngàn xưa không lạnh nữa, Tần phi (1)
    Ta lặng dâng nàng
    Trời mây phảng phất nhuốm thời gian (2)
    Màu thời gian không xanh
    Màu thời gian tím ngát (3)
    Hương thời gian không nồng
    Hương thời gian thanh thanh
    Tóc mây một món chiếc dao vàng (4)
    Nghìn trùng e lệ phụng (5) quân vương
    Trăm năm tình cũ lìa không hận
    Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng (6)
    Duyên trăm năm dứt đoạn
    Tình một thủa còn hương
    Hương thời gian thanh thanh
    Màu thời gian tím ngát
    Chú thích
    (1): Thi nhân mượn sự tích người xưa để giữ vẻ kín đáo cho câu chuyện. Xưa có người cung phi, nàng Lý phu nhân, lúc gần mất nhất định không cho vua Hán Võ đế xem mặt, sợ trông thấy nét mặt tiều tụy vua sẽ hết yêu. Cái tên Tần Phi thi nhân đặt ra vì một lẽ riêng.
    "Ngàn xưa không lạnh nữa": chuyện xưa đã hầu quên nay nhớ lại lòng thấy nôn nao.
    (2): Thi nhân muốn nói dâng hồn mình cho người yêu. Song nói như thế sẽ sỗ sàng quá. Vả người thấy mình không có quyền nói thế, vì tình yêu ở đây chưa từng được san sẻ. Nên phải mượn cái hình ảnh "trời mây phảng phất nhuốm thời gian" để chỉ hồn mình. Chữ "nhuốm" có vẻ nhẹ nhàng, không nặng nề như chữ "nhuộm" - chữ "dâng" hơi kiểu cách.
    (3): Người Pháp thường bảo thời gian mầu xanh. Nhưng thi nhân nhớ lại thời xưa, hồi người đương yêu, cứ thấy màu thời gian tím ngát vì người riêng thích một thứ hoa tím, và mầu hoa lẫn với mầu yêu.
    (4): Nàng Dương Quý Phi lúc mới vào cung, tính hay ghen bị Đưòng Minh Hoàng đưa giam một nơi. Nhưng nhà vua nhớ quá sai Cao lực sĩ ra thăm. Dương QUý Phi cắt tóc gửi vào dâng vua. Vua trông thấy tóc, thương quá, lại vời nàng vào cung. Đòan Phú Tứ hợp chuyện này và chuyện Lý phu nhân làm một và tưởng tượng một người cung phi lúc gần mất không chịu để vua xem mặt chỉ cắt tóc dâng, gọi là đáp lại trong muôn một mối tình trìu mến của đấng quân vương.
    Ở đây không có chuyện cắt tóc, nhưng có chuyện khác cũng tương tự như vậy.
    (5): Chữ "phụng" rất kín đáo. Chữ "dâng" sẽ quá xa vời, chữ "tặng" quá suồng sã
    (6): Ý nói: thà phụ lòng mong mỏi của chàng, còn hơn gặp chàng trong lúc dung nhan tiều tụy để di hận về sau.

    Lời bình
    Nói về toàn thể nên chú ý tới điệu thơ. Bài thơ bắt đầu bằng những câu dài ngắn không đều: âm điệu hòan tòan mới. Kế đến bốn câu ngũ ngôn cổ phong, một lối thơ cũ mà các thi nhân gần đây cũng thường dùng. Bỗng chuyển sang thất ngôn: điệu thơ hoàn toàn xưa. Lời thơ cũng xưa với những chữ "phụng quân vương" - và những chữ lấy lại ở câu Kiều: "tóc mây một món dao vàng chia hai". Nhưng với hai câu thất ngôn dưới thi nhân đã từ chuyện người xưa trở về chuyện mình. Những chữ "thiếp phụ chàng" đưa dần về hiện tại. Rồi điệu thơ lại trở lại ngũ ngôn với hương màu trên kia.
    Thành ra ý thơ, lời thơ, điệu thơ cùng với hồn thi nhân đi từ hiện tại về quá khứ, từ quá khứ gần đến quá khứ xa, rồi lại dần dần trở về hiện tại. Hiện tại chỉ mờ mờ nhạt nhạt, nhưng càng đi xa về quá khứ, câu thơ càng thiết tha, càng rực rỡ. Nhất là từ chỗ ngũ ngôn chuyển sang thất ngôn, câu thơ đẹp vô cùng. Tôi tưởng dầu không hiểu ý nghĩa bài thơ ta cũng không thể không nhận thấy cái vẻ huy hoàng, trang trọng của câu thơ.
    Trong thơ ta có lẽ không có bài nào khác tinh tế và kín đáo như thế."
    (Thi nhân Việt Nam - Hòai Thanh + Hòai Chân)
    Tôi chỉ là người mơ ước thôi
    Là người mơ ước hão! Than ôi!
    Bình minh chói lói đâu đâu ấy
    Còn chốn lòng riêng u ám hòai.

Chia sẻ trang này