1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giới thiệu về Su-27SKM và Su-30MK2

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi gulfoil, 19/06/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. gulfoil

    gulfoil Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2003
    Bài viết:
    3.090
    Đã được thích:
    4
    Đố Su đang đeo cái gì ?
  2. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Tưởng Hải cà sáy thế nào????
    Ở đây không phải là forum của trường đại học, nên không thể trình bầy lý thuyết. Hải cà sáy nên trang bị một số kiến thức tối thiểu trước khi bàn luận (một cách say mê) về những thành quả tiên tiến nhất của kỹ thuật.
    Để hấp thụ sóng điện từ, lớp hấp thụ cần có độ dầy nhất định. Độ dầy của lớp này phụ thuộc vào bước sóng và yêu cầu hấp thụ kỹ hay không kỹ. Tối thiểu, lớp hấp thụ cần có độ dầy 1/4 bước sóng với yêu cầu của máy bay có tính tàng hình. Thật là ngốc nghếch khi coi lớp hấp thụ này như lớp lọc nước, nén nó lại ????? Vì lớp này cần dầy nên cần làm nó xốp cho nhẹ, chứ mang một cái vỏ sắt vô định hình đặc dầy 10cm thì Hải Cà Sáy có mà bay xuống âm ty.
    Radar có khả năng xác định tầm (khoảng cách) của mục tiêu không tốt lắm, nhất là khi kéo dài bước sóng. Khi đó xung phát không sắc nét như bước sóng ngắn. Do đó, kết quả của phép đo mỗi đài riêng lẻ về vị trí mục tiêu là một hình bầu dục mờ, kéo dài theo hướng bán kính với tâm là đài radar, mục tiêu là một điểm nào đó theo xác suất. Khi sử dụng thông tin số từ nhiều đài, người ta lấy giao của các hình bầu dục này, tìm được khu vực có xác suất mục tiêu xuất hiện cao nhất. Xác định được rõ mục tiêu, cho phép tính tốc độ mục tiêu chính xác. Với Doppler. Radar được hỗ trợ bởi tốc độ thay đổi khoảng cách giữa mục tiêu và đài (hiệu ứng doppler là di tần khi khoảng cách thay đổi), tốc độ thay đổi khoảng cách chứ không phải là tốc độ thật. Như vậy, khi sử dụng nhiều đài, tốc độ thay đổi khoảng cách đến các đài đặt ở các hướng khác nhau là khác nhau với mục tiêu đang chuyển động, và đây là một nguồn thông tin để đo chính xác tốc độ mục tiêu.
    Các đài phát xa nhau sẽ sử dụng độ chênh lệch khoảng cách để đồng bộ đồng hồ thời gian thực, với yêu cầu 4 đài trở nên sẽ đồng bộ chính xác. Khi đã đồng bộ được thời gian thực, các đài sẽ xây dựng được một hệ toạ độ cục bộ, trong đó sử dụng thời gian sóng truyền giữa các đài và mục tiêu để định vị chính xác mà không cần quét hướng nữa. (để đảm bảo đồng bộ liên tục và thêm thông tin định vị, trong tường hợp gián đoạn thông tin giữa các đài, việc quét mạng pha vẫn duy trì).
    Do yêu cầu độ dầy lớp hấp thụ radar nên bước sóng cỡ mét không bị hấp thụ (không thể làm lớp hấp thụ dầy hàng mét). Nhưng bước sóng cỡ mét là giảm độ chính xác đài đơn lẻ. SỬ dụng kỹ thuật liên kết và đồng bộ thời gian trên giữa các đài (kỹ thuật đo vi sai), sẽ tăng độ chính xác, đảm bảo 4MIG có tầm radar hữu ích là 900km.
    Việc đem tên lửa lên máy bay như là bệ phóng để có gia tốc ban đầu thì có từ lâu, Mỹ sử dụng máy bay ném bom hạng nặng làm điều đó. Nhưng tên lửa trên máy bay như là vũ khí đối không của máy bay chống vệ tinh thì chỉ có tầm radar cực lớn như trên làm được.
    ....something has been removed ....
    Do yêu cầu tàng hình, F-22 không có sải cánh và các cánh đuôi rộng (vừa rộng diện tích, vừa rộng sải, nghĩa là diện tích ở xa tâm vẫn lớn, như là sải cánh máy bay). Vì làm rộng điều này cũng như tăng diện tích mặt ngoài, tăng diện tích lợp hấp thụ, và máy bay nặng quá. Do đó, F-22 không thể có cơ động ngang tuyệt diệu như SU. Với các động tác bay ngược, bay đứng yên trên không, ổn định ngang ở tốc độ 160km/h, SU hiện là máy bay chiến đấu cơ động ngang tốt nhất. Cộng thêm tên lửa tầm ngắn vô địch (tên lửa có đầu dò chi tiết và động cơ cơ động nhất hiện tại, tên lửa duy nhất trên thế giới bắn ngược được). SU và tên lửa tầm ngắn của nó là những vũ khí phản lực duy nhất ngày nay lái được ở tốc độ không trong thực tế.
    F-22 là một máy bay rất cơ động, điều đó đúng. Nhưng chỉ tính cơ động dọc, tức là dựa vào động cơ tiên tiến và cấu tạo từ vật liệu đắt đỏ. (titanium là F-22 nhẹ nhưng đắt như vàng). Cơ động dọc tức là máy bay nhẹ mà động cơ mạnh, động cơ có chế độ làm việc tốt để duy trì thời gian chiến đấu lâu, khả năng truy đuổi tốt cho chiến thuật tầm xa. Nói lại một lần nữa cho Hải Cà Sáy nhé. F-22 được thiết kế để không chiến nổi trội trong tầm xa: thấy địch trước, theo dõi địch trước, tiêu diệt địch trước. Nhưng kể cả trong chiến thuật tầm xa, F-22 không lại được đội hình MIG như trên, MIG thấy và theo dỗi được F-22 ở khoảng cách gấp nhiều lần. MIG có động cơ tuy tốn dầu nhưng khoẻ hơn nhiều, đẩy tốc độ lên trên M3, F-22 không thể thoát được.
  3. hairyscary

    hairyscary Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2003
    Bài viết:
    1.354
    Đã được thích:
    1
    Tưởng Hải cà sáy thế nào????
    Ở đây không phải là forum của trường đại học, nên không thể trình bầy lý thuyết. Hải cà sáy nên trang bị một số kiến thức tối thiểu trước khi bàn luận (một cách say mê) về những thành quả tiên tiến nhất của kỹ thuật.
    Để hấp thụ sóng điện từ, lớp hấp thụ cần có độ dầy nhất định. Độ dầy của lớp này phụ thuộc vào bước sóng và yêu cầu hấp thụ kỹ hay không kỹ. Tối thiểu, lớp hấp thụ cần có độ dầy 1/4 bước sóng với yêu cầu của máy bay có tính tàng hình. Thật là ngốc nghếch khi coi lớp hấp thụ này như lớp lọc nước, nén nó lại ????? Vì lớp này cần dầy nên cần làm nó xốp cho nhẹ, chứ mang một cái vỏ sắt vô định hình đặc dầy 10cm thì Hải Cà Sáy có mà bay xuống âm ty.

    Oops! Sorry ku giáo sư!
    Tại ku giáo sư bảo là NẾU KHÔNG LÀM XỐP THÌ MÁY BAY NẶNG NỀ (bài 09:21 27/07).
    Hay là tại vì đây không phải là forum của trường đại học ku giáo sư đang dạy nên ku giáo sư cứ thoải mái phát biểu lung tung và gõ nhầm cũng thoải mái không kém.
    Người ta cần nó xốp để đảm bảo tính năng của nó, chứ không phải để cho cái máy bay nó không bị nặng nề. Xin phép được đính chính giùm ku giáo sư.
    Radar có khả năng xác định tầm (khoảng cách) của mục tiêu không tốt lắm, nhất là khi kéo dài bước sóng. Khi đó xung phát không sắc nét như bước sóng ngắn. Do đó, kết quả của phép đo mỗi đài riêng lẻ về vị trí mục tiêu là một hình bầu dục mờ, kéo dài theo hướng bán kính với tâm là đài radar, mục tiêu là một điểm nào đó theo xác suất. ..... (cắt bớt cái đoạn này cho đỡ dài dòng nhé ku)....... Do yêu cầu độ dầy lớp hấp thụ radar nên bước sóng cỡ mét không bị hấp thụ (không thể làm lớp hấp thụ dầy hàng mét). Nhưng bước sóng cỡ mét là giảm độ chính xác đài đơn lẻ. SỬ dụng kỹ thuật liên kết và đồng bộ thời gian trên giữa các đài (kỹ thuật đo vi sai), sẽ tăng độ chính xác, đảm bảo 4MIG có tầm radar hữu ích là 900km.
    Sorry nữa ku giáo sư. Mấy cái hệ thống tên lửa mà Nga nói là bắn hạ được cả máy bay tàng hình ý, thì người ta cũng chẳng phải dùng tới 4 hệ thống radar bước sóng mét để xác định và bắn hạ máy bay tàng hình. Một hệ thống radar điều khiển một cụm tên lửa. Ku giáo sư cứ ngồi đây mà vẽ ra cái kiểu xác định bằng nhiều trạm như thế làm gì, nghe giống kiểu kỹ thuật tiên tiến thời WWII dùng ba trạm dò khác nhau để xác định vị trí một điện đài.
    Sorry ku giáo sư vì phải thông báo một tin buồn nữa. Người Nga quảng cáo là 4 cái Mig-31 bay hàng ngang (line abreast) thì có thể quét (scan) được một dải (strip) lãnh thổ có chiều rộng (width) là 800km, hoặc 900 km, dùng datalink gì đó. Số 800 hay 900 là tuỳ người phát ngôn hay tuỳ các nguồn khác nhau. Cái chuyện sử dụng kỹ thuật liên kết và đồng bộ thời gian giữa các đài (kỹ thuật đo vi sai), để tăng độ chính xác, đảm bảo 4MIG có tầm radar hữu ích là 900km chỉ là cái chuyện ku giáo sư ngồi tự tưởng tượng ra thôi. Nói đúng hơn là đọc bập bõm chưa kịp hiểu là gì đã đem ra ba hoa (chứ không phải gõ nhầm nữa). Kiểu này mà đại học forum gì đó thì ku giáo sư chỉ có giết con người ta thôi.
    Cái kỹ thuật nâng tầm như ku vừa tả mà có thật thì chắc VN cũng nên mua, dùng cái máy bay oặt ẹo VAM2 bay vòng vòng trên Hà Nội, cho nó thêm cái datalink, rồi link nó với 4 đài trên mặt đất, cho khéo quét được tới ... Trường Sa.
    Mà còn một cách khác nữa, là cho 4 cái Mig-31 bay theo hàng dọc, mỗi cái cách nhau 400 km, với radar đời chót của nó tầm 400 km một cái, rồi datalink 3 cái phía trước với cái sau cùng, thế là cái sau cùng sẽ có tầm quét tới 1600 km. 900 km so với 1600 km thì bé như con tép.
    Nhắc ku giáo sư là đừng vẽ tiếp cái chuyện Mig-31 trang bị radar bước sóng mét, với lại dùng 4 cái Mig-31 với cái kỹ thuật gì liên kết gì đó để xác định và bắn hạ F-22.
    Việc đem tên lửa lên máy bay như là bệ phóng để có gia tốc ban đầu thì có từ lâu, Mỹ sử dụng máy bay ném bom hạng nặng làm điều đó. Nhưng tên lửa trên máy bay như là vũ khí đối không của máy bay chống vệ tinh thì chỉ có tầm radar cực lớn như trên làm được.
    Nhưng mà ku ơi, F-15 không phải là máy bay ném bom hạng nặng. Mẽo đã có cái của này từ thời 1980s. Ku cũng nên cố mà xem lại tên lửa chống vệ tinh được điều khiển/xác định mục tiêu như thế nào. Xem thêm cả độ cao quĩ đạo của các loại vệ tinh nữa. Đừng vội lôi cái tầm radar ra như thế. Cứ ngồi mà vẽ ra như thế thì ai mà chả vẽ được. Mig-31 có tầm radar lớn, có tên lửa chống vệ tinh, suy ra máy bay dùng tên lửa chống vệ tinh phải có tầm radar cực lớn.
    Do yêu cầu tàng hình, F-22 không có sải cánh và các cánh đuôi rộng (vừa rộng diện tích, vừa rộng sải, nghĩa là diện tích ở xa tâm vẫn lớn, như là sải cánh máy bay). Vì làm rộng điều này cũng như tăng diện tích mặt ngoài, tăng diện tích lợp hấp thụ, và máy bay nặng quá.
    Cái tội của ku là cái tội không chịu đọc cho kỹ, cứ ngồi xào nấu lên rồi tưởng những thứ mình xào nấu là thật.
    F-15 sải cánh bé hơn cả F-22, không biết như thế có phải là cầu hoá hay dẹt hoá gì không, và không biết có phải là để cho tàng hình không nữa.
    Cứ tính tỉ lệ chiều dài trên sải cánh, mấy cái máy bay F-22 với Mig và Su đấy nó same same nhau hết.
    B-2 sải cánh rộng thoải mái mà vẫn tàng hình. Uh quên, cái này cầu hoá với dẹt hoá rồi.
    Diện tích cánh của F-22 là 78 m2, còn của Su-27/37/Mig-31 same same trong cái cữ 62 m2. Cứ theo cái lý thuyết giảm diện tích để cho nó tàng hình dễ thì chắc bọn Mẽo không biết làm máy bay tàng hình. Tàng hình gì mà diện tích cánh lớn hơn cả diện tích cánh của mấy cái máy bay không tàng hình. Hoặc theo cái lý thuyết diện tích lớn thì tăng lớp hấp thụ làm máy bay nặng, so sánh như trên chắc cái F-22 không nhấc đít nổi khỏi mặt đất vì nặng quá, nhất là lại thêm một đống các cuộn dây dẫn từ cho cái kỹ thuật tàng hình ferrite nữa.
    Ku mải xào nấu quá mà quên cả đọc cái bảng so sánh của Vietkedoclap, người mà ku cho là lắm chuyện.
    Nếu ku bớt thời gian xào nấu đi một tí mà tìm số liệu về diện tích cánh đuôi của F-22 và của mấy cái Mig với Su thì chắc ku sẽ ngã ngửa ra mất.
    F-22 là một máy bay rất cơ động, điều đó đúng. Nhưng chỉ tính cơ động dọc, tức là dựa vào động cơ tiên tiến và cấu tạo từ vật liệu đắt đỏ. (titanium là F-22 nhẹ nhưng đắt như vàng). Cơ động dọc tức là máy bay nhẹ mà động cơ mạnh
    Mấy bài trước có một ku nói đại khái rằng cái F-22 này ù lì lắm, tương quan với nhau thì động cơ yếu mà máy bay thì nặng. Nhưng mà hình như là do gõ nhầm
    Nói lại một lần nữa cho Hải Cà Sáy nhé. F-22 được thiết kế để không chiến nổi trội trong tầm xa: thấy địch trước, theo dõi địch trước, tiêu diệt địch trước. Nhưng kể cả trong chiến thuật tầm xa, F-22 không lại được đội hình MIG như trên, MIG thấy và theo dỗi được F-22 ở khoảng cách gấp nhiều lần. MIG có động cơ tuy tốn dầu nhưng khoẻ hơn nhiều, đẩy tốc độ lên trên M3, F-22 không thể thoát được.
    Sorry ku! Cái đoạn đầu xưa như Diễm. Cái đoạn sau bôi vàng thì bốc mùi Made in Nhà máy Bê tông Chèm. Sản phẩm xào nấu của ku sau khi vẽ cho Mig-31 một cái radar có bước sóng mét, rồi dùng kỹ thuật liên kết gì đó để nâng tầm radar này lên 900 km.
    Chắc lại là một sản phẩm mới tiếp theo cái sản phẩm đạn cao xạ 37 ly có gắn tên lửa ở đít.
    Bao giờ Nhà máy Bê tông Chèm cổ phần hoá, ku nhớ ới tớ một tiếng để tớ đi mua lấy một ít cổ phần.
    E*** để nhắc ku thêm một điều nữa: Ku nên đọc kỹ về kỹ thuật tàng hình của F-22 trước khi tiếp tục xào nấu ở đây.
    Được Hairyscary sửa chữa / chuyển vào 02:11 ngày 29/07/2005
  4. gulfoil

    gulfoil Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2003
    Bài viết:
    3.090
    Đã được thích:
    4
    SUkhoi-30 MKI FLANKER
    Origin: Russia.
    NATO Codename: Flanker.
    Type: Two seat, multi-role, long range, fighter-bomber.
    Current versions in IAF service: MKI; Dual-seater, full multi-role capability.
    ..........................................MK-1; Dual-seater, long-range interceptor.
    ..........................................K; Dual-seater, limited multi-role capability.
    Number Procured: 50 MKI to be delivered by Russia and 140 to be produced by HAL Ozhar
    Direct Deliveries from Russia
    ...............1st-8th Ac ,Su-30Ks (SB-001 to SB-008) inducted on 11 June 1997
    ...............19-28th Ac, first MKIs (SB-019 to SB-028) inducted on 27 Sept 2002
    ...............29-40th ac, all Su-30 MKIs, (SB-029 to SB-040) delivered in 2004
    ...............41-50th ac, Su-30 MKIs, expected January 2005
    HAL Manufacture
    ...............1st Ac , a Su-30MKI (SB-102) formally handed over to IAF in 29th Nov 2004
    Units Equipped:
    ........................No.24 Squadron "Hawks"
    ........................No.20 Squadron "Lightnings"
    ........................No.30 Squadron "Rhinos"
    Crew: Two in tandem seating on KD-36DM ejection seats. Rear seat raised for better visibility.
    Engine: Su-30K/MK-1; Two AL-31F turbofans, each rated at 12,500 kgf (27,550 lbs) of full afterburning thrust.
    ..........Su-30MKI; Two AL-31FP turbofans, each rated at 12,500 kgf (27,550 lbs) of full afterburning thrust.
    Engine Thrust-To-Weight Ratio: 8.7:1
    Maximum Speed: At sea level - 1350 km/h.
    .......................Above 11,000 meters - Mach 2+
    Service Ceiling: 17,500 meters.
    Climb Rate: 230 m/s; 45,300 ft/min.
    Maximum Range: The Su-30MKI with a single in-flight re-fuelling can go a distance of 8000 km; (~5000 miles). The maximum flight duration can be 10 hours --> in terms of the crew capabilities. The Su-30K/MK-1 with a normal fuel load of 5270 kg (~11,620 lbs.) can go a distance of 3000 km (~1900 miles) and with an in-flight re-fuelling the aircraft go a distance of 5200 km (3231 miles).
    G Limit: +9.
    Armament: The aircraft is fitted with a 30mm GSh-301 single-barrel gun which has a firing rate of 1500 - 1800 rds/min or 25 - 30 rds/sec. The gun has a maximum effective range of 1200 - 1800 meters (3937 - 5906 feet) against air targets and 200 - 800 meters (656 - 2625 feet) against ground targets. Has 170 rounds capacity with 150 rounds loaded. Can carry a variety of ordnance on 12 hard points, which can be increased to 14 by using multi-payload racks. For air-superiority missions, the Su-30MKI can carry air-to-air missiles, like the close-combat R-60MK and R-73RDM2 (up to six), the medium-range R-27RE1/TE1 (up to six/two) and the long-range R-77RVV-AE (up to six).
    For surface-strike missions, the Su-30MKI can be armed with air-to-surface missiles like the Kh-25MP, Kh-29L/T (up to six), Kh-31A/P (up to six) and Kh-59/59M (up to two), as well as KAB-500KR/KAB-500OD (up to six) and KAB-1500KR/KAB-1500L (up to three) high-precision bombs which can be fitted with either laser or television guidance systems. Over 70 versions of guided and unguided weapon stores may be employed, which allows the aircraft to fly the most diverse tactical missions. The Su-30 can also carry a tactical nuclear payload.
    Maximum External Stores Load: 8000 kg; 17,600 lbs.
    Self Defence: An integrated ECM system turns on the warning units that provide signals about incoming enemy missiles, a new generation radio recon set, active jamming facilities and radar & heat decoys. It also includes an electronic intelligence unit, a chaff and flare dispenser and a RWR system. Reportedly, the RWR system is an indigenous product developed by DRDO. The system is a modified version of the new RWR to be fitted on the upgraded MiG-21bis, known as the MiG-21UPG, and goes by the name Tarang.
    Design Features: The first batch of eight Su-30MK-1s (SB 001 - SB 008), delivered to the IAF, have evolved from the Su-27K long range interceptor, a two-seat fighter derivative of the Su-27PU, which in itself is a two-seat fighter derivative of the Su-27UB trainer. These aircraft have the standard Su-27 radar, an in-flight refuelling capability, limited air-to-ground capability and a data-link system. The second batch, originally built to fulfill a cancelled Indonesian order, of ten Su-30Ks (SB 009 - SB 018) have limited PGM (Precision Guided Munitions) capability. The specifications below relate to the final Su-30MKI variant, unless specified otherwise.
    Avionics: The Su-30MKI features an all-weather, digital multi-mode, dual frequency, forward facing NIIP N-011M radar which has a 350 km search range and a 200 km tracking range. The radar can track and engage 20 targets and engage the 8 most threatening simultaneously. These targets can include cruise/ballistic missiles and even motionless helicopters. The radar is combined with a helmet mounted sight system, which allows the pilot to turn his head in a 90º field of view, lock on to a target and launch the TVC-capable R-73RDM2 missile. The radar''''''''s forward hemisphere is ±90º in azimuth and ±55º in elevation. The N-011M ensures a 20 metre resolution detection of large sea targets at a distance up to 400 km, and of small size ones - at a distance of 120 km.
    In March 1998, the IAF signed a contract with the French electronics manufacturer, ***tant Avionique, to add six liquid colour displays, five MFD 55s and one MFD 66, for both the pilot and his WSO (Weapons System Officer), the Totem inertial guidance system with the GPS technology and the VEH 3000 holographic HUD. Officials from ***atant have acknowledged that they have already validated the GPS system on Sukhoi aircraft. The six LCDs have a wide-screen and are shielded to make it readable even in bright sunlight. All the flight information is displayed on these four LCD displays which include one for piloting and navigation, a tactical situation indicator, and two for display systems information including operating modes and overall operation status. The aircraft is fitted with a satellite navigation system, which permits it to make flights in all weathers; day and night. The navigation complex comprises an inertial directional system and short- and long-range radio navigation systems. It also has a laser attitude and a heading reference system. An automatic flight control system makes all phases of its flight automatic, including the combat employment of its weapons.
    Comments: The Indian Air Force (IAF) signed a $1.8 billion deal with Sukhoi on 30 November 1996 for the delivery of 40 Su-30 aircraft from the Irkutsk plant in phased manner, spread out over four years - from 1997 to 2000. In September 1998, the IAF signed a deal for 10 ad***ional Su-30s, originally destined for Indonesia, and thus bring the total number of Su-30s on order to 50. An article by Jon Lake in the June 2001 issue of Air International has gone a long way in removing discrepancies and questions about the deal and the delivery status of the aircraft. Some of that information has been reproduced below.
    Under the original deal signed, the first batch of eight aircraft (Standard Su-27Ks, also known as Su-30MK-Is) would be delivered in 1997 and would be used primarily for training purposes. The second batch of eight aircraft (Su-30MK-IIs) would be delivered in 1998 and would be fitted with ***tant Avionique''''''''s avionics from France, liquid crystal multi-function displays (MFDs), a new flight data recorder, a dual ring laser gyro INS (inertial navigation system) with embedded GPS (Global Positioning Satellite), EW (Electronic Warfare) equipment procured from Israel''''''''s IAI (Israeli Aircraft Industries), a new electro-optical targeting system and a RWR (Radar Warning Receiver). The third batch of twelve aircraft (Su-30MK-IIIs) would be delivered in 1999 and would feature canard fore-planes and the last twelve aircraft (Su-30MK-IVs, also known as Su-30MKIs) would be delivered in 2000 and would add the single-axis, thrust-vectoring AL-31FP turbofans. The first 32 aircraft delivered would then be upgraded to the Su-30MKI variant, in a phased manner.
    The first deliveries of Su-30MK-1s arrived in kits at Lohegoan AFB in March 1997, where they were assembled and were formally inducted into the No.24 Squadron on 11 June 1997 by the then-incumbent Prime Minister, Inder Kumar Gujral. Ten Su-30K aircraft, which was originally destined for Indonesia, was delivered in November 1999. The Su-30Ks have updated electronic warfare suites, PGM (Precision Guided Munitions) capability and possibly updated radar. Sukhoi, as per contract, was supposed to deliver the next batch of eight (Su-30MK-IIs) aircraft in 1998. Delivery was however postponed, because only in March 1998 did the IAF specify the requirements for the advanced avionics and signed the agreements with the respective companies. The ordinate delays finally led to the decision to have all future deliveries of the aircraft in the full MKI standard. In mid-2002, ten Su-30MKI aircraft were finally delivered in completely-knocked down kits to Lohegaon AFS. These aircraft were formally inducted into the No.20 Squadron on 27 September 2002. Upgrades of the first 18 aircraft (eight Su-30MK-1 and 10 Su-30K) is to be conducted at one of HAL''''''''s facilities located across the country, expected to begin in 2003 and to be completed by 2004/05.
    In October 2000, a MoU (Memorandum of Understanding) was signed confirming the license production of 140+ Su-30MKIs and in December 2000, the deal was sealed at Russia''''''''s Irkutsk aircraft plant, with full technology transfer. The first Su-30MKIs from Nasik are to be delivered from 2004, with the original plan of carrying production up to 2017-18. However in November 2002, it was decided that the delivery schedule would be completed within ten years - by 2014 - by increasing the annual rate of production from 10 to 14 aircraft annually. An estimated 920 AL-31FP turbofans are to be manufactured at HAL''''''''s Koraput Division, while the mainframe and other accessories are to be manufactured at HAL''''''''s Divisions in Lucknow and Hyderabad. Final integration of the aircraft and its test flight are to be carried out at HAL''''''''s Nasik Division.
    Được gulfoil sửa chữa / chuyển vào 09:04 ngày 29/07/2005
  5. gulfoil

    gulfoil Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2003
    Bài viết:
    3.090
    Đã được thích:
    4
    THE NATION
    Pentagon May Scrap Jet Plans
    The F-35 Joint Strike Fighter and the F/A-22 programs could be cut in budget moves and as strategies shift to meet unconventional threats.
    By Mark Mazzetti, Times Staff Writer
    WASHINGTON ?" Facing severe budget pressures, the Pentagon is developing plans to slash the Air Force''''s two prized fighter jet programs, according to Defense Department officials and outside experts.
    Military planners are debating options to scale back the Air Force''''s F-35 Joint Strike Fighter and the stealth F/A-22 fighter, as some defense officials question spending billions on weapons that have little use against terrorist networks and other unconventional threats.
    Such a move would be an enormous blow to the Air Force, which has spent years developing the two weapons to replace its aging fleet of fighter jets. The budget cuts could encounter fierce resistance from lawmakers, including some from California, whose districts would be hit hard by the economic repercussions.
    Yet as the Pentagon conducts a top-to-bottom assessment of its entire arsenal, defense officials are mindful that the military buildup that followed Sept. 11 is coming to an end. The war in Iraq, which now costs the Defense Department more than $4 billion per month, is contributing to the budget squeeze that jeopardizes some of the Pentagon''''s most desired ?" and expensive ?" weapons.
    The Joint Strike Fighter program is projected to cost $245 billion, a price tag shared by the Air Force, Navy, Marine Corps and nine U.S. allies, including Britain, Canada, Australia, Denmark and Turkey. It is the Pentagon''''s most expensive weapons program, and the Air Force has by far the largest part of the budget; it hopes to purchase 1,763 of the planes to replace the F-16 fighter.
    The Air Force also plans to acquire 179 F/A-22s, each costing about $345 million.
    A Pentagon decision to scale back the programs would be the strongest signal yet of a significant change in strategic priorities. With Defense Secretary Donald H. Rumsfeld trying to transform the military to deal with unconventional threats, many say that weapons built for dogfights and eluding enemy radar are increasingly irrelevant.
    "What does Al Qaeda''''s air force look like?" said one defense official working on the Pentagon''''s assessment, known as the Quadrennial Defense Review.
    The Pentagon''''s overall budget is expected to grow by 8% between now and the end of fiscal year 2011. Yet with the military planning to field about a dozen big-ticket planes, ships and submarines during that period, the Pentagon estimates that its budget for new weapons will balloon by 34%.
    Some of these weapons, such as the Army''''s Future Combat System ?" a fleet of combat vehicles linked to a computer network ?" and the Navy''''s DDX destroyer, are being eyed for cutbacks to prevent a budget crisis later.
    Because U.S. troops are heavily engaged in the Middle East and Central Asia, officials say there is little room to cut personnel costs from the Pentagon budget. Weapons, they say, are the only target for cost reductions.
    Although Pentagon officials contend that no final decision has been made about the fate of the two Lockheed Martin-designed jets, some inside the Defense Department say that the deepest cuts could come in the Joint Strike Fighter program. According to one source, the Pentagon could cut the Air Force''''s allotment of the planes by half.
    Officials involved in the review process say that the option of canceling one or both of the programs is on the table, although it is extremely unlikely ?" in part because such a move would cause a furor among members of Congress. The fact that close allies are involved in developing the JSF is another factor that should keep the program alive, the officials say.
    Although Lockheed is the prime contractor for both jets, about 40% of the JSF is assembled at Northrop Grumman Corp.''''s plant in Palmdale. Most of the F/A-22 is built at Lockheed''''s plant in Marietta, Ga.
    Pentagon spokesman Lawrence DiRita said it was too early in the review process to know what specific programs might be cut or expanded, and that planners were still identifying which types of missions the military ought to be preparing for.
    "It''''s definitely premature to say we''''re looking at cuts," said DiRita, who stressed that there were months remaining in the review ?" due before Congress by early February ?" and that no proposals had been presented to Rumsfeld.
    He did say that Pentagon officials hoped to make some decisions about weapons programs by September or October, as the Defense Department prepared its fiscal year 2007 budget.
    The Joint Strike Fighter and the F/A-22 have been plagued by cost overruns and production delays. In April, the Government Accountability Office called the JSF''''s original business case, laid out by the Pentagon in 1996, "unexecutable."
    "When you have difficult budget choices to make, several of the Pentagon''''s expensive modernization programs become likely targets," said Andrew Krepinevich of the Center for Strategic and Budgetary Assessments in Washington.
    "The JSF sits at the top of that list."
    http://www.latimes.com/news/printe***ion/la-na-airforce27jul27,1,7833609.story?ctrack=1&cset=true
    Được gulfoil sửa chữa / chuyển vào 11:19 ngày 29/07/2005
  6. gulfoil

    gulfoil Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2003
    Bài viết:
    3.090
    Đã được thích:
    4
    Trình diẽn Su-30MKI- Vui
    http://www.xplanefreeware.net/~jim/2-1-05/Su-30MKI/Su-30MKI.wmv
  7. mohigan

    mohigan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/10/2004
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    cac ban xem mot clip cua phim khoa hoc gia tuong MY,hinh nhu co hinh may bay loai nay post trong day. Cung Action du lam .hihi . giaii tri chut roi binh luan tiep/
    http://www.sonypictures.com/movies/stealth/clips/
  8. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Khoái quá. Hải Cà Sáy phát điên thật rồi. E hèm, dể HP dùng thứ ngôn ngữ của Hải Cà Sáy nhé.
    Kỹ thuạt sử dụng nhiều đài để tăng độ chính xác khi định vị mục tiêu đã có từ lâu, "xưa như diễm" rồi. Từ WW2, do việc xác định tầm rất tồi, tồi hơn định hướng, người Đức đã dùng nhiều đài thu khi định vị các đài phát radio của du kích. Việc số hoá tín hiệu radar, rồi sử dụng thông tin tổng hợp từ nhiều đài cũng đã được sử dụng từ lâu trong kỹ thuật radar. Điều này phát triển mạnh khi máy tính xuát hiện với kỹ thuật số. Chứ không phải cho các MIG nối tiếp nhau, như là Hải Cà Sáy hiểu một cách thô thiển nhất.
    Một cách nói chuyện thường gặp của những người không được trang bị kiến thức tối thiẻu (tức là bằng cách gì đó để qua kỳ thi tốt nghiệp phổ thông, chứ không thật sự thi), là chửi đổng tất cả những gì đúng đắn. Chửi một cách say mê, cuồng nhiệt. Cũng những người chưa đủ trình độ cơ sởt ấy có thể bàn luận một cách cuồng nhiệt, say mê về tất cả những thành tựu dỉnh cao của kỹ thuật, vì những người như thế không có gì cản trở lời họ nói.
    HP đã trình bầy một cách đơn giản về kỹ thuật tàng hình ferit. Một phát triển nữa của kỹ thuật này là lớp lưới bao gồm nhiều vòng dây dẫn điện tròn có đường kính khách nhau. Mỗi vòng dây này có điều khiển bởi bõng bán dẫn, cho phép hay không cho phép dòng điện đi vòng tròn. Lớp này qua thử nghiệm đạt được một kết quả tuyệt vời: nó hấp thụ radio có chọn lọc và điều khiển được. Tức là, nhờ điều khiển các bóng bán dẫn, đóng mở các vòng dây có đường kính kích thước nhất định, người ta điều khiển lớp này hấp thụ hoặc cho phép những dải tần nào đó đi qua. Châu ÂU đang thông báo những thử nghiệm trong lĩnh vực này, trước mắt nó được dùng bọc các máy vô tuyến, cho phép chống nhiễu và bảo mật.
    Nói lại mọt lần nữa về ferit. Lớp hấp thụ radio bao gòm các vòng day dẫn điện và thanh dẫn từ, ống dẫn sóng được sắp xếp có thứ tự, trước đây HP đã post ảnh vỏ tàng hình của xe tăng đời mới, nhìn thấy rõ các vân của các sắp xếp. Phần lớn năng lượng radio được hấp thụ, phần còn lại được phát xạ có hướng, người ta hướng phát xạ đó di một hướng tránh dài thu của địch. Tất cả các dẫn hướng đó được đặt trong một chất kết cấu, xốp và vững. Chúng có thể được chế tạo thành các bọt nhỏ gồm các cầo kim loại dẫn điện từ vòng tròn. Chất kết cấu lại phải có đặc điểm rất ít phản ứng với điện từ, hay là các chất cách điện mạnh. SU-47 có lợi thế là một hợp phức sợi carbon rất bền làm cánh. Thiếu những vật liệu này, khung của A-12 được làm bằng thép cường độ cao truyền thống và bọc vỏ tàng hình bên ngoài. F-22 thay thép bằng titanium và đắt như vàng.
    Kỹ thuạt đồng bộ thời gian thực bằng chênh lệch khoảng cách (bias), thông qua chênh lệch thời điển đến của sóng, rồi sau đó sử dụng đồng bộ này để tạo thành một mạng không gian thống nhất, là một kỹ thuật dẫn đường không có gì mới. Cái mới là nó được áp dụng một cách dã chiến, thông qua liên két kỹ thuật số. Ngày nay, máy tính phát triển, di kèm là kỹ thuật nhận dạng. Một mảng nhỏ của kỹ thuật nhận dạng là nhận dạng các xung radio. Nhờ nhận dạng xung, đồng bộ thời gian thực giữa các đài, người ta làm radar tăng vọt khả năng. Ngày nay,2 điều trên là cơ sở cho các radar thụ động, không cần phát sóng và có tầm rất lớn. Chúng có đặc điểm chung là có nhiều đài thu xa nhau, đông qua radio để định vị tương đối vị trí của nhau và đồng bộ đồng hồ thời gian-tạo thành một không gian riêng thống nhất. Séc đã định phổ biến diều này từ hơn chục năm nay, nhưng bị Mỹ gây sức ép. Rồi đến Ucraina cũng bị Mỹ gây sức ép vì các đài này, không cho bán rộng. Bản thân người Mỹ, mới 2 năm trở lại đây đã thành công trong thử nghiệm.
    Các mạch logic chạy nhanh là một thành tự nổi trội của kỹ thuật điện tử Nga. Lúc nào rỗi, ta bàn luận về hệ thống điện tử của SU, một trong những đặc điểm làm máy bay này nổi bật.
  9. gulfoil

    gulfoil Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2003
    Bài viết:
    3.090
    Đã được thích:
    4
    ------------------------------------------------------------------------
    Siêu thật- Giống như hình của FB-22 , lại buồng lái giống Su-30MKI , khoang súng giống của Su-47.Ở đâu bán CD-ROM nhỉ
  10. quynhars

    quynhars Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/07/2005
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Đây chính là prototype của F/A-37 trên tàu sân bay Washington
    Thông tin thêm:
    Tàng hình, vận tốc 3,5 mach
    refer: http://www.breakthechain.org/exclusives/fa37talon.html
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này