1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giọt nước rơi nghiêng

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi don_gian_the_thoi, 28/07/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nguoi_thuong

    nguoi_thuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2004
    Bài viết:
    967
    Đã được thích:
    0
    Cuối ngày
    Tây phương túm lửa muôn trời lại
    Mây nổi từng gân lụa nhiệm màu
    Đông phương mắt nhìn không rõ trái
    Chỉ nghe rơi nặng, góc vườn đau.
    NT
    Được nguoi_thuong sửa chữa / chuyển vào 04:46 ngày 28/06/2006
  2. micoro

    micoro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Phải chi

    Phải chi em là một khúc hát
    Theo anh đến tận cuối chân trời
    Phải chi mình giang hồ lang bạt
    Sống từng giây phút để vui chơi
    Sẽ không tiếc những lần phung phá
    Sẽ cười vang giữa mặt cuộc đời
    Rượu có say hay không cũng thế
    Chỉ là quả đất ngả nghiêng thôi
    Phải chi nếu ngày mai gặp gỡ
    Ngại ngần anh sẽ cất trong rương
    Hãy tưởng tượng, sân tàu, em đón
    Cả trời chiều sực nức mùi hương !
    Micoro
  3. don_gian_the_thoi

    don_gian_the_thoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/07/2005
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Huế
    Tôi lại nghe em hát khúc miền trung
    Huế đã đi vào lòng từ lâu lắm
    Hương Giang chưa được một lần thấy sóng
    Liệu nhịp hò mái đẩy có chờ ta ?
    Bến Văn Lâu từ ngày đó ai qua
    Cầu Trường Tiền biết bao giờ thấy mặt
    Chợ Đông Ba áo khăn nào nao nức
    Tử Cấm Thành ngễu nghện suốt trăm năm...
    Cảm ơn câu khoan nhặt của em
    Cho Huế đẹp trong lòng người xa lạ
    Cho Huế lớn từ lời ca xứ sở
    Mãi tôi nhìn trong đó bóng em qua.
    Được don_gian_the_thoi sửa chữa / chuyển vào 06:35 ngày 29/06/2006
  4. minh_ly

    minh_ly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Em làm thơ Huế với chị nhe !

    Mưa xứ Huế
    Ừ thì Huế anh về !
    Đông Ba ngang qua Gia Hội
    Chừ mưa, Huế buồn lạc lối
    Lạnh run mà Huế vẫn đợi, vẫn chờ
    Ừ Huế con sông thơ
    Đỏ chiều chiều anh sang Bạch Hổ
    Cớ sao em nghiêng nón .. bên ni không gió
    Che ánh mắt nhìn bên đó có anh đâu ?
    Huế tan trường Đồng Khánh bước chân mau
    Thạch Bồ thơm thơm hương dòng cũ
    Tháp ngân nga chuông già thiên mụ
    Ai ngồi chép thơ tình trên Phú Văn Lâu
    Kim Long ơi, thuyền chao sóng bên cầu
    Anh có say ánh mắt buồn xứ Huế
    Đừng nắm tay em, cơn mưa dài như thế
    Tối em về. Mệ nhiếc chừ sao ?

    Ừ thì Huế mình quen nhau
    Mai anh đi nắng nghệ vàng gầy ốm
    An Cựu thu mình trong sương sớm
    Nếu mưa Huế về ai sẽ đón em đây ?​
  5. don_gian_the_thoi

    don_gian_the_thoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/07/2005
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    @ minh_ly, bài thơ hay quá. Huế xuất hiện trong lòng người xứ khác với những cái tên không thể lẫn, không biết tâm tình người Huế ra răng? Tặng em 1 bài thơ của Nhã Ca, người con gái xứ Huế thứ thiệt, cũng có cái buồn của mưa Huế, cái sầu của những đền đài thành quách và cái duyên của những lời thưa gửi rưng rưng: "Tối em về. Mệ nhiếc chừ sao?". Bài thơ là sự ám ảnh khôn nguôi của một người con xa Huế.
    Tiếng Chuông Thiên Mụ
    Tôi lớn lên bên này sông Hương
    Con sông chẻ đời ra những vùng thương nhớ
    Cây trái Kim Long sắt thép cầu Bạch Hổ
    Cửa từ bi vồn vã bước chân sông
    Măt nước xanh, trong suốt, tuổi thơ hồng
    Tháp cổ chuông xưa sông hiền sóng mọn
    Những đêm tối bao la, những ngày tháng lớn
    Những sáng chim chiều dế canh gà
    Tiếng chuông buồn vui dợn thấu trong da
    Người với chuông như chiều với tối
    Tôi bỏ nhà ra đi năm mười chín tuổi
    Đêm trước ngày đi nằm đợi tiếng chuông
    Cuối cơn điên đầu giấc ngủ đau buồn
    Tiếng chuông đến dịu dàng lay tôi dậy
    Tiếng chuông đến và chỉ mình tôi thấy
    Chỉ mình tôi nhìn thấy tiếng chuông tan
    Tiếng chuông tan đều như hơi thở anh em
    Tiếng chuông tan rời như lệ mẹ hiền
    Tiếng chuông tan lâu như mưa ngoài phố
    Tiếng chuông tan dài như đêm không ngủ
    Tiếng chuông tan tành như tiếng vỡ trong tôi
    Từ dạo xa chuông khôn lớn giữa đời
    Đổi họ thay tên viết văn làm báo
    Cơm ăn dạy mồm ăn lơ nói láo
    Cửa từ bi xưa mất dấu đứa con hư
    Tháp cổ chuông xưa sông nhỏ sương mù
    Giòng nước cũ trong mắt nhìn ẩm đục
    Con đường cũ trong hồn nghe cỏ mọc
    Chuông cũ giờ đây bằn bặt trong da
    Tuổi hồng sa chân chết đuối bao giờ
    Ngày tháng cũ cầm bằng như nước lũ
    Nhưng sao chiều nay bỗng bàng hoàng nhớ
    Tiếng chuông xưa bừng sống lại trong tôi
    Tiếng chuông xưa kìa tuổi dại ta ơi
    Chuông oà vỡ trong tôi nghìn tiếng nói
    Những mảnh đồng đen như da đêm tối
    Những mảnh đồng đen như tiếng cựa mình
    Những mảnh đồng đen như máu phục sinh
    Những mảnh đồng đen kề nhau bước tới
    Tôi thức dậy rồi đây chuông ơi chuông hỡi
    Tôi thức dậy đây tôi thức dậy rồi
    Thức dậy thực rồi
    Thức dậy cùng giông bão, thức dậy cùng tan vỡ
    Thức dậy cùng lịch sử
    Mẹ hiền ơi thành phố cũ chiều nay
    Có tiếng chuông nào rơi như lệ trên tay
    Trên mặt nước trên mặt người mặt lộ
    Cho con trở về đứng mê sảng ngó.
    Được don_gian_the_thoi sửa chữa / chuyển vào 14:22 ngày 29/06/2006
  6. Nuocmatquy

    Nuocmatquy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2006
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    1
    Bài này làm lâu lắm rồi, mặc dù mình chưa được đến Huế bao giờ. Nên có chi tiết nào sai mong các bạn góp ý. Mình chỉ còn nhớ lõm bõm mấy câu góp vui.
    Cứ mỗi độ xuân về
    Sườn đồi trắng xóa Thạch xương bồ
    Thanh khiết đến không chịu nổi
    Phải chăng vì thác suối
    Mưa lũ thành Hương giang.
  7. kieu_phi_yen

    kieu_phi_yen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2005
    Bài viết:
    525
    Đã được thích:
    0
    Em tìm được ảnh này trên net. Một góc của sông Thu Bồn. Em không biết bài thơ cũ của em để đâu nữa. Có lẽ phải viết một bài khác thôi......
    [​IMG]
    Bài này mới viết. Nhiều chi tiết em quên rồi. Chị thưởng thức tạm nha!
    Quảng Nam
    Sao em lại nhắc anh về Quảng
    Huế đã sầu da diết lắm rồi
    Đã một lần anh tìm sang xứ Hội
    Quảng Nam càng buồn, buồn lắm Quảng Nam ơi
    Sầu Đông cành gầy, cát lửa cháy tóc em tôi
    Mà Thu Bồn vẫn mơ màng như môi cong thiếu nữ
    Mưa kéo dài từ Cửa Tùng về Thượng Tứ
    Huế chiều hôm sao nhớ Quảng vô cùng
    Đò lá dừa bên những bến sông
    Giấu đôi mắt ngượng ngùng, giấu làn má rám
    Nón bài thơ, gió tây Lào qua đất Quảng
    Lạnh tím da hay nóng hạn ruộng đồng
    Dòng sông sâu thao thức ngóng trông
    Cũng không sâu bằng tâm hồn người em gái
    Lệ bốn mùa thơ ngây vụng dại...
    Quảng khô cằn sao nhớ mãi... Quảng Nam ơi !
    KPY
    Được kieu_phi_yen sửa chữa / chuyển vào 07:31 ngày 30/06/2006
  8. nguoi_thuong

    nguoi_thuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2004
    Bài viết:
    967
    Đã được thích:
    0
    Bức ảnh đẹp, bài thơ xuất sắc Yến ạ . Cho phép chị chép 2 bài thơ của em nhé
    NT
  9. nguoi_thuong

    nguoi_thuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2004
    Bài viết:
    967
    Đã được thích:
    0
    Mưa Ở Ðà Nẵng
    Ðặng Hiền
    cơn mưa buổi chiều mưa hoài không tạnh
    bước xuống đò về qua Hà Thân
    ngang nhà em lòng buồn rưng rức
    đầu dầm mưa, lòng cũng dầm mưa
    những ngày cuối năm mưa phùn gió bấc
    dòng sông Hàn nước đục, lục bình trôi
    bên kia phố có mắt hiền mộng mị
    nụ cười em tôi lặng lẽ đi tìm
    ngày em đi tôi nằm vùi không dậy
    nghe mưa bập bùng theo vết xe xa
    như nước đổ thương con đò xuôi ngược
    lòng tan hoang mưa lạnh rét đôi miền
    (Bài Hai Mươi / UAS 1997)
  10. nguoi_thuong

    nguoi_thuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2004
    Bài viết:
    967
    Đã được thích:
    0
    ...
    Được nguoi_thuong sửa chữa / chuyển vào 01:31 ngày 01/07/2006

Chia sẻ trang này