1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt

Chủ đề trong 'Tiếng Việt' bởi Chuotdong, 05/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Koibeto81

    Koibeto81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2002
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Giả nhời anh cu tiếp xế này nhé...
    Đại nếu có thể dùng được với cả danh từ và tính từ, tại sao Đoàn Kết lại không thể được coi như một danh từ...hìhì...lập luận của anh cu có vấn đề ngay từ đầu đấy nhé.
    Cái bác phải phản bác, là nhận định của tớ chứ không phải đi chứng minh một việc chính tớ cũng biết và có thể làm được : Đoàn Kết có thể được xem như một tính từ...bác tốn công nhưng hơi vô ích mất rồi.
    Nhắc bác nhớ, Logic trong Toán nó khác với Logic trong Ngôn Ngữ đấy ạ...trong Toán có thể không xảy ra nhưng trong Ngôn Ngữ thì lại có thể đấy.
    Đoạn bác dùng quan hệ Nhân Quả trong lập luận, tớ đọc nhưng chỉ thấy...buồn cười thôi. Đoạn đó...không có nghĩa lí gì cả, bởi vì quan hệ về mặt Từ Loại giữa Đoàn Kết và Thành Công...chả có Nhân hay Quả nào ở đây cả. Cho nên...hẹhẹ...tớ cũng chẳng có lý do gì để chấp nhận lập luận của bác. Tớ sẽ quên đoạn đó ngay sau khi viết xong những dòng này đây.
    Và bác bảo Thành Công là một trạng từ. Sai bét rồi đấy bác ạ. Thành Công trong trường hợp này là một Bổ Ngữ không phải là Trạng Từ, nó bổ nghĩa cho động từ Thực Hiện...Trạng từ, là thành phần bổ nghĩa cho cả một câu cơ bác ạ. Ví dụ nếu sửa câu đó như sau : Cuối cùng, chúng tôi đã thực hiện thành công thí nghiệm. Khi đó, Trạng Từ của câu mới này là Cuối Cùng...hi vọng bác hiểu được cái sai này.
    Không hiểu có phải là bác cố tình không hiểu ý tớ??? Đợi bác trả nhời.
    Nhưng thế vẫn chưa buồn cười bằng đoạn bác lập luận với từ "giữ gìn"...hài vật. Bác thấy thế nào về câu sau : Đồ dùng học tập được thằng bé giữ gìn (rất) cẩn thận
    Bác mà còn cứ cố bảo Cẩn Thận không phải là Tính Từ thì có lẽ tớ cũng hết thuốc luôn rồi đấy...
    Về chuyện Tiếng và Giọng, tớ sẽ có ý kiến của tớ sau...khi có thời gian Nhưng thấy ý kiến của bác cũng chấp nhận được đấy, có lẽ chỉ hơi thiếu thôi...còn những cái bác đã trình bày, thấy có thể đồng ý được.
    Chào anh cu...mà sao gọi tớ là Lão vậy???
    Koibeto81

    Được koibeto81 sửa chữa / chuyển vào 10/07/2002 ngày 05:11
  2. Superego

    Superego Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    200
    Đã được thích:
    0
    Nên nhớ là các bác đang giữ gìn sự trong sáng của TV đấy nhé.
  3. NguyenVanTeo

    NguyenVanTeo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/05/2002
    Bài viết:
    416
    Đã được thích:
    0
    Nói thật với lão nhá, tiếng Việt của lão có vấn đề nặng rồi. Lão càng viết càng thấy rõ điều đó.
    1. Tớ nói "đại" có thể dùng với cả danh và tính từ để thấy rằng khi dùng "đại" không nhất thiết từ đi sau nó phải là danh từ. Còn "đoàn kết" không thể là danh từ, vì nó chỉ là tính từ và động từ. Tớ đã lấy ví dụ rồi, chẳng hạn "đẹp" không thể là danh từ được. Khi muốn có danh từ thì phải dùng "vẻ đẹp", "cái đẹp", "nét đẹp" ...
    2. Trong câu: "Chúng tôi đã thực hiện thành công thí nghiệm", tó nhầm tên từ loại. "Thành công" trong câu này là phó từ chứ không phải là trạng từ như tớ viết.
    3. Giữ gìn "cái gì" thì những từ, cụm từ trả lời cho "cái gì" phải là danh từ. Như vậy, đối tượng của động từ giữ gìn phải là danh từ (đây là quy tắc chung, chứ không riêng cho động từ "giữ gìn"). Tớ nói thế để làm rõ rằng trong câu: "Giữ gìn tính trong sáng của tiếng Việt", thì "tính trong sáng" không thể là tính từ được.
    4. Lão viết rằng:
    Koibeto81 viết lúc 05:03 ngày 10/07/2002
    Nhưng thế vẫn chưa buồn cười bằng đoạn bác lập luận với từ "giữ gìn"...hài vật. Bác thấy thế nào về câu sau : Đồ dùng học tập được thằng bé giữ gìn (rất) cẩn thận
    Bác mà còn cứ cố bảo Cẩn Thận không phải là Tính Từ thì có lẽ tớ cũng hết thuốc luôn rồi đấy...
    Lão viết như thế chỉ chứng tỏ lão dốt tiếng Việt. Trong câu: "Đồ dùng học tập được thằng bé giữ gìn (rất) cẩn thận" thì tất nhiên "cẩn thận" không phải và không thể là tính từ được mà nó là phó từ. Trong câu đó, đối tượng của động từ "giữ gìn" là cụm danh từ "đồ dùng học tập", còn "cẩn thận" chỉ là phó từ bổ nghĩa cho động từ "giữ gìn". Lão học tiếng Việt ở đâu mà lại hiểu rằng "cẩn thận" trong câu trên là tính từ vậy? Tớ giảng miễn phí nhé:
    (a) Anh trai của bạn là một người cẩn thận. Trong câu này, "cẩn thận" là tính từ.
    (b) Anh trai của bạn tán tỉnh tớ rất cẩn thận. Trong câu này, "cẩn thận" là phó từ.
    Hy vọng lão sẽ cố gắng mà học thêm tiếng Việt. Nó là bộ mặt của dân tộc đấy lão ạ.
    Koibeto81 viết lúc 05:03 ngày 10/07/2002
    Về chuyện Tiếng và Giọng, tớ sẽ có ý kiến của tớ sau...khi có thời gian Nhưng thấy ý kiến của bác cũng chấp nhận được đấy, có lẽ chỉ hơi thiếu thôi...còn những cái bác đã trình bày, thấy có thể đồng ý được.
    Nó chưa đầy đủ ở chỗ nào thì lão phân tích, bổ sung cho nó đầy đủ nhé. Đừng nói thế rồi lại bảo "tớ không có thời gian" để chạy làng đấy nhé?
    --------------- Nguyễn Văn Tèo ---------------
  4. Koibeto81

    Koibeto81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2002
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Anh cu nhà ta định tự vả vào mồm mình đấy à...nghĩ kĩ lại xem tại sao tớ nói thế nhé.Có thế mới có thể đi tiếp được. Còn quả thực tớ có sai, anh cu mà phát hiện được chỉ cho tớ thì tớ cám ơn lắm lắm...nói thật đấy. Nếu bác bảo tớ dốt bằng ba thứ lập luận đó, tớ có thể bảo là bác cực ngu tiếng Việt...vì tớ nói chuyện với bác bằng tiếng Việt, vậy mà dăm lần bảy lượt bác vẫn cứ không hiểu được đúng cái tớ muốn nói... Cho Lão suy nghĩ thêm phát nữa.
    *****perego : hìhì...bác thấy chỗ nào ngứa mắt cứ cho ý kiến thoải mái.Ok.
    Koibeto81

    Được koibeto81 sửa chữa / chuyển vào 13:52 ngày 11/07/2002
  5. Koibeto81

    Koibeto81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2002
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Kiếm được bài viết về chủ đề này...đọc cho vui các bác ạ, tham khảo thêm xem người ta còn nói những gì về Tiếng Việt nhà mình thôi mà.

    Ngôn ngữ nào cũng có hiện tượng vay mượn, Tiếng Việt cũng vậy, nó cũng vay mượn ít nhiều từ các ngôn ngữ khác với những đặc trưng riêng. Trong quá trình phát triển của mình, Tiếng Việt đã từng "vay tiếng" của những ông lớn sau : Anh, Pháp, Tàu...sự vay mượn này không chỉ là sự vay mượn nguyên gốc từ ngữ mà trong quá trình sử dụng người Việt đã từng bước Việt hoá chúng và sử dụng chúng như một từ "gốc Việt"......Tiếng Việt vốn rất phong phú và đa dạng nhưng nguồn gốc của từ ngữ trong TV lại không hề đơn giản và dễ hiểu, chính vì thế trong cuộc sống có nhiều khi ta sử dụng từ ngữ mà không thật hiểu hết các nghĩa của từ.
    Sự vay mượn nói trên là tất yếu và dễ hiểu bởi vì trong bản thân ngôn ngữ phải nảy sinh ra việc vay mượn thêm ở các ngôn ngữ khác. Trong lịch sử, Tiếng Việt đã có sự tiếp xúc và vay mượn ở nhiều ngông ngữ khác nhau trên thế giới, trừ ông bạn nhiều duyên nợ Tàu thì Pháp là một ngôn ngữ tiêu biểu vậy. Những từ gốc Pháp, sau khi đi vào đời sống ngôn ngữ của người VN đã được người Việt chúng ta Việt hóa một cách hết sức tài tình. Ví dụ như các từ chỉ những bộ phận của chiếc xe đạp, bản thân từ xe đạp không phải là từ đi vay nhưng một số từ chỉ bộ phận của nó, lại là những từ đi vay như :xăm, Gác-đờ-bu, Gác-đờ-xen, Ghi-đông mà từ tiếng Pháp của chúng lần lượt là Chambe, Garde-bue, Garde-châine, Guidon.
    Ngoài ra trong quá trình phát triển, Tiếng Việt đã có một quá trình tiếp xúc lâu dài và cọ xát tương đối dữ dội với tiếng Trung Quốc, cụ thể là tiếng Hán mà kết quả là hiện nay, chúng ta có một vốn từ Hán-Việt rất đồ sộ, chiếm khoảng 60~65% vốn từ Tiếng Việt...phải cám ơn anh Tàu nhé. Tuy nhiên trong quá trình sử dụng có một số lượng lớn từ Hán Việt đã có sự thu hẹp nghĩa để phù hợp với môi trường Tiếng Việt, cỡ 25%, người Việt chỉ chọn một hoặc một hoặc một vài nghĩa của từ Hán để sử dụng...lâu dần thành quên, rồi thì quên luôn cả nghĩa gốc của từ Hán đó... Một ví dụ là dễ hiểu hơn cả, ta sẽ tìm hiểu nghĩa của từ Phong Trào, một từ tiêu biểu cho phong cách vay mượn nêu trên...vay mượn kiểu Việt Nam.
    Nghĩa của từ Phong Trào : đây là một từ Hán-Việt, Phong có nghĩa là gió, Trào là chỉ mức nước thuỷ triều. Như thế, từ này có thể được giải thích là mang những nghĩa sau :
    1. Chỉ hướng gió và cữ thuỷ triều.(ở đây tớ không hiểu cữ thuỷ triều là cái gì?ai biết chỉ giùm)
    2.Gió xoáy, gió lốc ở ngoài khơi.
    3.Sự kiện, sự việc diễn ra sôi nổi ở một thời kí nào đó.
    Như chúng ta biết, hiện nay chúng ta chỉ dùng từ này với cách hiểu thứ 3, hai nghĩa trên hầu như không còn được sử dụng nữa. Như thế, qua một ví dụ như thế ta có thể thấy có một số lượng tương đối lớn những từ Hán Việt đã dần mất đi nghĩa gốc của chúng. Việc sử dụng nghĩa của từ một cách hợp lý sẽ có hai tác dụng, thứ nhất giúp cho từ đó "sống" thực và có ích hơn và làm được như thế sẽ góp phần giữ gìn và phát triển thứ của cải vô cùng quý báu của người Việt, đó là Tiếng Việt. Bác Hồ đã từng nhắc nhở chúng ta : Tiếng nói là thứ của cải vô cùng quý báu...ghi nhớ mau
    Tiếp tục...trong giao tiếp hàng ngày, đôi khi vẫn còn có những câu nói, cách nói không được chuẩn xác. Bởi vì trong sử dụng từ ngữ nói chung, đôi khi do chúng ta chưa hiểu thấu đáo về nghĩa của từ cần dùng. Vì vậy tìm hiểu nghĩa của từ là rất cần thiết, nó giúp chúng ta có được những hiểu biết chính xác và đầy đủ về nghĩa của từ cần dùng.
    Trong lời nói hàng ngày cũng như trong các văn bản đòi hỏi tính quy phạm cao, chúng ta rất hay gặp cách sử dụng từ Tồn Tại với nghĩa chỉ khuyết điểm hay nhược điểm. Cách dùng này là không chính xác, sự thiếu chính xác này bắt nguồn từ chỗ chưa hiểu một cách đầy đủ, thấu đáo về nghĩa của từ tồn tại và có lẽ cách dùng sai này cũng bắt nguồn từ cách nói tắt trong khẩu ngữ.
    TồnTại là hai từ gốc Hán được đọc theo âm Hán Việt. Khi đi vào môi trường Tiếng Việt, từ Tồn được dùng theo hai cách : được dùng độc lập, như một từ đơn, với nghĩa là còn. Và được dùng làm yếu tố cấu tạo từ.
    Trong trường hợp dùng độc lập như một từ đơn với nghĩa là còn thì từ Tồn giữ nhiều chức năng ngữ pháp khác nhau. Trong trường hợp sau, Tồn có thể kết hợp với các yếu tố khác để tạo nên những từ phức theo các mẫu từ khác nhau của TV. Ví dụ : tồn kho, tồn tích...
    Cũng giống như Tồn Tại, Yếu Điểm cũng là một từ Hán VIệt, nhưng hiện nay trong sử dụng chúng ta thường đồng nhất nó với từ Điểm yếu . Cách dùng nay có đúng và chuẩn hay không?
    Yếu điểm là từ Hán Việt, từ này được cấu tạo theo trật tự ngữ pháp của Tiếng Hán nghĩa là tính từ đứng trước danh từ, cũng giống như hai từ : cao điểm và trọng điểm. Nghĩa của từ Yếu điểm không được hiểu theo cách thông thường mà cần được giải thích qua lối chiết tự. Yếu là từ gốc Hán nghĩa là chính, quan trọng. Còn Điểm là chỗ hoặc điểm.
    Trong tiếng Việt, Yếu không có khả năng hoạt động độc lập mà chỉ có thể tham gia vào các kết hợp với nhân, địa, điểm tạo thành các cặp từ như : Yếu Nhân - nhân vật đặc biệt quan trọng; Yếu địa - khu vực đặc biệt quan trọng; Yếu điểm - điểm chính, điểm quan trọng, điểm mấu chốt.(tớ thấy rất thích từ mấu chốt...nghe rất chi là sướng cái lỗ nhĩ ). Trong khi đó, Điểm yếu là kiểu kết hợp của hai từ đơn âm tiết theo trật tự ngữ pháp tiếng Việt nghĩa là danh từ cộng tính từ. Khi đó, yếu trong Điểm yếu được hiểu là mức độ kém hơn so với bình thường, đối lập với mạnh, khoẻ, giỏi...ví dụ như : nước chảy yếu đối với nước chảy mạnh, học yếu đối với học giỏi...Như vậy là Điểm yếu được hiểu như nhược điểm còn Yếu điểm được hiểu như là điểm mạnh, điểm quan trọng. Qua đây, chúng ta thấy rõ được sự khác nhau về ngữ nghĩa giữa Yếu điểm và Điểm yếu. Cho nên, việc sử dụng lẫn lộn hai từ này là không đúng, không chuẩn xác,không yêu Tiếng nói của Ta...vì vậy cần phải tránh.

    Koibeto81

    Được koibeto81 sửa chữa / chuyển vào 05:27 ngày 11/07/2002
  6. Superego

    Superego Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    200
    Đã được thích:
    0
    Bác cho em được quan chiến đi vấn đề này với êm hình như nó lằng nhằng quá, hồi xưa học ngữ pháp êm kém lắm.
    Bác nào cho em xin kiến giải về sự khác nhau giữa hai chữ SINH TỒNTỒN SINH cái nhể.
  7. NguyenVanTeo

    NguyenVanTeo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/05/2002
    Bài viết:
    416
    Đã được thích:
    0
  8. Lion_King_new

    Lion_King_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/12/2001
    Bài viết:
    1.022
    Đã được thích:
    0
    Hè hè,
    Hai bác Koibeto81 và NguyenVanTeo làm ơn nhẹ nhàng với nhau một chút đi.
    Tôi khoái cái cách lập luận của hai bác lắm, nhưng e rằng có một số ngôn từ không hợp có thể giảm đi giá trị của các bài trả lời mà các bác viết.
    Tôi hy vọng các bác chiến nhau lịch sự chút nhé.
    Tôi nhỡ tay xoẹt một cái thì lại phụ công lao đóng góp của các bác.
    Như thế không hay lắm, phải không ạ.
    Chúc các bác vui vẻ,
    Thân ái,
    Bài góp ý này của tôi sẽ bị xoá trong 12h tới.
    Dr. Lion King
  9. Koibeto81

    Koibeto81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2002
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Mời anh cu đọc lại hai đoạn, do chính anh Cu viết, nếu thấy có mâu thuẫn thì tớ đúng, còn nếu vẫn không thấy có vấn đề gì...nói tớ câu, tớ sẽ giúp
    Tớ thấy hơi lạ thế này, câu chuyện của chúng ta được bắt đầu từ ý kiến của bác, muốn so sánh giữa Tính Trong SángSự Trong Sáng...vụ này đến đâu rồi nhỉ, đã có kết luận được chưa? Tớ nghĩ đã có thể kết luận được rồi...nếu thế, mình chuyển sang màn khác, chứ cứ dây dưa vào ba chuyện lôi thôi này, e ông Đại Sứ lại mất vui thì cũng mệt đấy Bác Tèo thấy sao?
    Koibeto81
  10. traucau

    traucau Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/06/2002
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    Cho tớ "bới lông tìm vết" một tí về "tính" và "sự" trong "tính trong sáng" và "sự trong sáng" nhé. Theo tớ thì "tính" = "tính chất" còn "sự" = "sự thể"
    TrauCau
    Được traucau sửa chữa / chuyển vào 05:33 ngày 12/07/2002

Chia sẻ trang này