1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giúp mình!!!!( Thơ Bình Nguyên Trang)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi caravan, 06/06/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. caravan

    caravan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Giúp mình!!!!( Thơ Bình Nguyên Trang)

    Các bạn ơi!
    Có bạn nào biết ở đâu bán tập thơ của Bình Nguyên Trang ko???
    Làm ơn cho mình biết với (ở Hà nội thì tốt)
  2. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Mình không biết ở đâu bán tập thơ của BNT, nhưng bạn cứ thử đi mấy nhà sách lớn lớn ở HN xem thế nào (Tiền Phong, Tràng Tiền, hiệu sách Hà Nội....)
    Nhưng tìm ở trên mạng, có mấy cái link này, không biết có giúp được bạn không???
    http://www.maihoatrang.com/mobile/thread.php?topic_id=19751
    http://forum.khucgiatrang.net/reply.php?id=1858,1858
    Cửa Sổ
    (Bình Nguyên Trang)
    Cửa sổ để em nhìn vào khoảng trống
    Để mở ra trời nắng
    Để khép lại trời mưa
    Và trong những ngày sương mù
    Em chờ anh gõ cửa
    Dẫu rằng em không còn anh nữa
    Hề chi mà buồn với lẽ ở - đi
    Hề chi mà đau
    Hề chi mà xa xót
    Căn phòng em những ngày mộng mị
    Là những ngày trống vắng niềm tin
    Ô cửa sổ vẫn sơn màu xanh
    Vẫn vì anh mà xanh
    Và trong cơn mưa lá rũ không đành
    Em ngồi hát lời cây từ cửa sổ
    Ngay cả lúc nỗi đợi chờ tan vỡ
    Em nghiêng đời em qua mỗi chấn song
    Trên trời cao còn có một dòng sông
    Còn tha thiết yêu một vì sao lạc
    Em dẫu không còn anh
    Dẫu là anh đã khác
    Dẫu tình yêu mặn nồng rồi phai nhạt
    Rồi hư ảo như trời
    Rồi cứ thế căn phòng vừa khép cửa
    Người mở lòng ra mà bước tới không cùng
  3. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Ru Hạ
    À ơi hoa phượng cháy trời
    Khóc chi mà đỏ mắt người chia tay ?
    Ngủ đi ve, nát thân gầy
    Khóc chi mà suốt tháng ngày chẳng ngơi !
    Em về mặc cánh hoa rơi
    Áo em tím suốt một trời bằng lăng
    Ngủ đi, ơi hỡi tháng năm
    Vầng trăng giữa tháng ngủ nằm trong mây
    Con cò ngủ giữa vòm cây
    Tôi ru em nỗi nhớ đầy con tim

  4. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Chuyện Kể Một Con Thuyền
    Có một con thuyền không kết hoa
    Mang tôi đi qua thời thơ dại
    Khi ấy tôi là một em bé gái
    Khóc suốt dọc đường mưa tháng 3
    An ủi tôi là dòng chảy hiền hòa
    Với những giấc mơ ngọt lành phía trước
    Mái chèo khua _ Tôi làm sao biết được
    Có những xoáy tròn ở lại với dòng sông.
    Tôi đi qua dần những khu rừng mênh mông
    Những cô tấm , Thạch sanh, những cánh đồng đầy cua cá
    Những lời ru suốt cuộc đời vất vả
    Những ngọt ngào cây lá, những thơ ngây.
    Con thuyền đưa tôi đi ngày nối ngày
    Phía nguồn cội trời mây mẹ cha tôi đứng đợi
    Những lời ru không đuổi kịp đến tôi
    Nên ngân nga thành tiếng sáo giữa trời.
    Cập bến sông này đầy mưa và bão lũ
    Tôi thay áo và tôi thành thiếu nữ
    Rồi từ đó hàng đêm tôi ít ngủ
    Ngoái nhìn lại dòng sông mất hút cuối chân trời
    Chỉ còn thuyền vẫn miệt mài trôi?
  5. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Mỗi Tháng 3 Về
    Có thể đó là câu chuyện dài
    Ám ảnh tôi mưa bụi và hoa gạo
    Và bến đò ngàn năm không thay màu áo
    Nên dáng nằm cũng cổ kính rêu phong.
    Tâm hồn tôi là một cánh đồng
    Bình yên tiếng chuông trong chiều sương lãng đãng
    Nỗi buồn của tôi mang màu dĩ vãng
    Chảy ngọt ngào mang nặng một dòng sông.
    Trái tim tôi màu hoa gạo rất hồng
    Đập nhọc nhằn mùa tháng 3 đói khổ
    Tôi không được quyền quên dù chỉ là một viên sỏi nhỏ
    Mòn mỏi những chiều nước chảy bèo trôi.
    Cơm mẹ, áo cha là bài học đầu đời
    Tôi gìn giữ để không bạc lòng cùng quá khứ
    Khói bếp mịt mù những ngày bão lũ
    Những khoai sắn tình người nuôi tôi lớn khôn.
    Tôi níu ngày xưa để nương tựa linh hồn
    Để giữa lòng phố phường không thấy mình lạc lối
    Để mỗi sớm mai trong ngực mình nghe con chim hót gọi
    Bài hát đượm nồng như miếng trầu say
    Có đôi khi tôi mê mải tháng ngày
    Tôi phung phí thời gian và tuổi trẻ
    Rồi mỗi tháng 3 nhói lòng hoa khế
    Tôi tìm về nhặt hoa gạo hố vôi.
    Còn lại một điều mãi ám ảnh tôi
    Sau tất cả mọi buồn vui lầm lỗi
    Là quá khứ, tháng 3 về hiện hữu
    Tôi chưa bao giờ lớn hơn một chú cỏ gà.
    Tôi chưa bao giờ lớn khôn trong mắt mẹ cha
    Mà thiên hạ không còn nhìn tôi như đứ trẻ
    Ôi nỗi buồn, hãy luôn là màu xanh nhé!
    Để mỗi tháng 3 về cuộc sống lại bắt đầu.
  6. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0

    Nghĩ Trước Mùa
    Như thể ngón tay vừa chốt những sợi vàng
    Ngày rạn rỡ áo màu hoa ****
    Từ lòng đất hát lên lời thì thầm hẹn ước
    Mùa lại xanh rồi!
    Đi qua mùa đông và ở lại cùng tôi
    Là nỗi buồn mang dáng hình của mẹ
    Ôi, ngày xuân về và tôi thời son trẻ
    Và ngậm ngùi mà tóc mẹ phôi phai
    Tôi đứng dưới mặt trời buổi sớm ban mai
    Nge rạo rực cỏ cây reo trong lòng ngực
    Nỗi buồn thời gian như thể chiếc đồng hồ báo thức
    Tôi đi trong đời vơi bớt những u mê.
    Năm tháng ra đi, năm tháng quay về
    Cây trút lá và rồi cây xanh lá
    Vô hạn thời gian mà đời người mong manh quá
    Tôi làm được gì trong những ngày sắp xa
    Tôi xin cuối đầu trước nỗi nhọc nhằn của mẹ cha
    Xin cõng nỗi buồn đi tìm mình phía trước
    Rất giản dị những gì tôi làm được
    Là mong mùa về cho xanh tóc mẹ cha tôi.

  7. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Ở đây còn rất nhiều nữa này:
    http://www.luongsonbac.com/thidan/chude.php?sobai=&id=163&tacgia=B%C3%83%C2%ACnh%20Nguy%C3%83%C2%AAn%20Trang
  8. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Chỉ Em Và Chiếc Bình Pha Lê Biết
    Em chẳng biêt vì sao em yêu anh?
    Dù suốt 4 năm chiếc bình hoa của em không có hoa hồng anh đến cắm
    Dù những lần chúng ta gặp gỡ
    Tính bằng tháng bằng năm.
    Em chẳng biết vì sao em yêu anh?
    Dù chỉ có bông hoa cất từ nước mắt
    Nở trong lòng em hai chữ vô tình.
    Và đôi khi một mình hong tóc
    Em thương chiếc bình hoa của em
    Chiếc bình pha lê...
    Gìn giữ nó khó khăn như giữ gìn hạnh phúc
    Nếu rớt xuống nó sẽ vỡ thành trăm giọt nước mắt...
    Giọt buồn vui, giọt kiêu hãnh, giọt hiến dâng nhưng đơn độc làm sao!
    Để rồi sau những cơn đau
    Chiếc bình nhẫn nại nở đoá hoa mang màu tuyệt vọng?
    Em đã tưới hoa bằng nước mắt của em
    Điều đó chỉ có em và chiếc bình pha lê biết.
  9. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Mùa bâng quơ
    Lạc lõng con đường lá phủ dấu chân
    Mùa đến và đi, mùa không có tuổi
    Đã bốn năm rồi giảng đường tóc rối
    Em làm thơ yêu ....
    Xin cho cô đơn nồng ấm trời chiều
    Em ngồi viết điều không phải trong bài học
    Xin ai đó trước cổng trường đứng khóc
    Cho những ngày qua trong trẻo đến dại khờ
    Em đã bắt đầu bằng hai tiếng ''ngày xưa''
    Nào ai biết điều gì trong trái bàng goá bụa
    Ngay cả nỗi buồn cũng cháy lên như lửa
    Như cái thời không son phấn: hai mươi
    Thời gian bảo em hãy yêu nỗi ngậm ngùi
    Nó hiện hữu ngay trong nụ cười ngày anh đến
    Em hoài nghi như cánh buồm trước biển
    Có bến bờ nào che chở bão bùng em
    Nghe chăng lòng em ngơ ngác ngoài thềm
    Bề bộn nói lời trầm tư của lá
    Ngày hai mươi em đi cây bàng treo chùm quả
    Xanh một mùa bâng quơ ...
  10. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Thơ Bình Nguyên Trang thường rất sâu lắng.
    Đợi
    Vì sao em lại đợi anh?
    Như người yêu đợi 1 người yêu
    Như trời xanh mơ 1 cánh diều
    Như người bộ hành mơ về dòng suối mát
    Thành phố lên đèn và hàng cây đẫm ướt
    Một đêm hè mỏi mệt
    Sao em ngồi một mình
    Thương con tàu sắp sửa rời ga
    Không nghĩ về anh như 1 mái nhà
    Chở che em những ngày mưa nắng
    Không nghĩ về anh như 1 bến bờ yên lặng
    Em con đò sẽ bớt cô đơn
    Chỉ đợi anh và không nghĩ gì hơn
    Em đâu cần anh tới
    Em đâu cần anh nói
    Và đâu cần anh biết nỗi đợi này
    Sao em còn ngồi mãi dây?
    Dằng dặc trên đầu 1 nỗi niềm chưa tỏ
    Trăng 15 mà lòng em vẫn khuyết
    Mà ngổn ngang 1 dải Ngân Hà
    Anh quá gần và anh quá xa
    Chỉ ý nghĩ mang hình đôi cánh
    Em bề bộn trong ngàn lời câm lặng
    Tháng ngày đi như 1 tiếng thở dài
    Như 1 chiều đè nặng đôi vai
    Lẽ nào em lại nhớ anh nhiều đến thế?
    Đôi mắt ấy đừng về trong nỗi buồn sắp vỡ
    Cho lòng em bớt chút đa đoan

Chia sẻ trang này