1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Giúp tôi với! Tôi phải làm sao bây giờ?!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi bui_anh, 11/01/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. matroi2006

    matroi2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2006
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Ha ha ha, hoá ra nhà bác Lucky này lại là 1 tay chơi Games cừ khôi và cũng là bác sỹ chữa bệnh ghiền game cao thủ
    @ Bui_anh ơi, gặp đúng thầy đúng thuốc rồi đấy
  2. oh_mylove

    oh_mylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Em tôi cũng vậy, nó không chơi game vì nó là con gái nhưng nó lại có những sở thích khác không kỳ quặc nhưng với tôi là vô nghĩa, tôi muốn em tôi ôn thi đại học nhưng nó lại đi làm ( một phần cũng vì gia đình tôi), điều tôi lo nhất là nó không có định hướng gì cho tương lai của chính mình, tất cả mọi thứ đều rất mông lung( giống tôi trước kia). Nhiều lúc muốn nói với nó vài câu chuyện hay tâm sự chuyện chị em gai với nhau mà cảm thấy rất khó khăn. Tôi rất thương nó, vì đến tuổi nó chưa cần thiết phải lo toan như vậy .... cũng chẳng biết nên làm như thế nào.
  3. Lucky368

    Lucky368 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    528
    Đã được thích:
    0
    Vâng có lẽ rằng đó vẫn là một căn bệnh trầm kha và truyền thống thường xảy ra ở nhiều gia đình :
    1. Các bậc cha mẹ thường chỉ chăm chú vào việc làm ăn kiếm tiền về nuôi các con, mối quan tâm theo như họ là phải đáp ứng mọi nhu cầu kinh tế cho đại gia đình .
    2. Vấn đề giáo dục trong gia đình chưa được quan tâm đúng mức, và có chăng thì cũng chỉ là chủ quan áp đặt bằng mệnh lệnh theo kiểu dội nước từ trên xuống dưới, thiếu sự tìm hiểu căn nguyên và xử lý đúng mức độ .
    3. Không chủ động đọc, tìm hiểu và nghiên cứu tâm lý lứa tuổi và giới tính . Đôi khi bạn là phụ nữ nhưng chưa hẳn bạn đã tự phát biểu được thành lời là " Phụ nữ muốn gì " bởi vì vấn đề này còn phụ thuộc thời gian và tùy thuộc từng độ tuổi ... Đúng vậy không ? Chính vì thế nên cái em bạn muốn thì chưa chắc đã là cái bạn thích, vì nhận thức đôi khi cũng gia giảm theo lứa tuổi .
    Hệ quả của 3 vấn đề trên là :
    + Trẻ thường mất phương hướng phấn đấu học tập ngay từ nhỏ .
    ++ Trẻ sống theo nếp sống ỷ lại trông chờ, coi như là mình được cha mẹ sinh ra thì cha mẹ phải có trách nhiệm nuôi dưỡng là chuyện đương nhiên . Phần nữa là kinh tế ngày nay hầu hết đều tương đối đầy đủ vậy nên trẻ không bao giờ tự đặt cho mình câu hỏi : ?o Mình sống để làm gì và sau này phải làm gì để kiếm sống tự lập ?
    +++ Khi đên tuổi trưởng thành, có 1 số ít trẻ mới ngỡ ngàng nhận ra được rằng mình sẽ có ngày cần phải sống tự lập ... nhưng lại tự ti do năng lực học vấn quá thấp nên dẫn đến tình trạng nản trí thiếu kiên trì phấn đấu. Bởi vì lúc này kiến thức cơ bản của trẻ đã bị hổng nhiều nên trẻ cảm thấy có phấn đấu thì cũng khá muộn và không thể kịp vì tuổi đã cao, đi học lại thì xấu hổ. Chính vì vậy các em này thường bỏ học và xin đi làm nghề để tự kiếm sống.
    ++++ Một số em khác thiếu tích cực hơn thì thường phá phách và hư hỏng đi theo những tệ nạn xã hội.
    Với tình hình như bạn hiện nay thì theo tôi, bạn không nên quá gượng ép em bạn theo con đường học vấn ngay theo kiểu được gọi là ?oGiáo điều mệnh lệnh? . Bạn hãy tìm hiểu khả năng và năng khiếu thực của em bạn cũng như ý thích của nó qua con đường tâm sự với tình cảm chị em chân tình thẳng thắn ( Nhưng bạn phải thật nhẹ nhàng nhé, đừng nổi nóng với nó ). Tôi nghĩ rằng em bạn chưa hẳn là 1 đứa trẻ hư , mà chẳng qua nó rơi vào hệ quả thứ (+++) nêu trên thôi.
    Sau khi tích hợp được mọi thông tin cần thiết chắc rằng bạn sẽ tự tìm ra được phương thức ứng xử phù hợp để giúp đỡ em bạn.
    Vì bạn đưa ra những thông tin quá ngắn nên tôi xin phép chỉ võ đoán như vậy. Có gì khó khăn bạn hãy quay về đây, tôi tin rằng trên này nhiều người sẽ giúp được bạn .
    Chúc bạn thành công !!!
    Được Lucky368 sửa chữa / chuyển vào 15:21 ngày 12/01/2007
  4. geotimes2005

    geotimes2005 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2006
    Bài viết:
    1.096
    Đã được thích:
    0
    Nói chuyện với nó xem sau này nó thích như thế nào, ví dụ công việc, vợ con, gia đình,... và hỏi nó xem đã làm gì để đạt được điều đó, hay hỏi nó xem 5 năm, 10 năm, 20 năm nữa nó sẽ như thế nào ? biết đâu nó nhận ra một cái gì đấy thì sao.
  5. zeroka

    zeroka Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2004
    Bài viết:
    4.102
    Đã được thích:
    0
    ak ak, nói thật với bạn là tớ cũng chẳng trả lời nổi mấy câu của bạn.
    Con trai mới lớn thường có xu hướng tách ra khỏi gia đình, ko còn nghe lời khuyên của mọi ng trong gia đình nữa. Khi đó chỉ có bản lĩnh mới giúp cho họ đứng vững.
    18t, có thể nói là tuổi bất trị, chẳng chịu nghe ai, ko thích phục ai, nhưng nếu gặp đc ng đủ bản lĩnh đề nó tâm phục thì ng đó dạy gì nó cũng nghe.
  6. lovemail_87

    lovemail_87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    908
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài cua 3mọi người mà em tự ngẫm lại mình. Vì là con gái nên có lẽ chưa tới mức wá đễn nỗi nào. Nhưng cũng thường bị gia đình đe nẹt mấy vụ đó lắm. Khi nhìn vào sách vở thì cũng muốn học lắm đấy, nhưng mà sao cứ thik ngồi hcơi hơn cơ, thế là dần dà thành thói wen. Giờ thì đã đỡ, cũng 1fần là lên ĐH nó nhẹ nhàng hơn,nhưng cũng vừa học vừa chơi. Canh sao cho ko fải thi lại là Good rùi.
    Em chị gì í 1fần là do mê chơi điện tử, fần nữa là chơi với 1nhóm bạn không tốt, và đang wen 1 cô bạn gái không tốt.
    và thường thì ở độ tuổi này, lúc nào trong đầu cũng nghĩ là việc mình làm là đúng. Mọi lời nói khác sẽ chẳng thèm nghe đâu.
    Chị nên tránh nói trực tiếp wá nhiều với em chị. nên gửi email để nói chuyện thôi, và đừng nói wá nhiều (sợ bạn ấy sẽ ngán, chẳng đọc đâu). Nhớ là chị đừng la mắng nhé. Chỉ mang nghĩa là tâm sự vui buồn với em chị thôi.

Chia sẻ trang này