1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GÓC CUỘC SỐNG..Tờ báo dành riêng cho BOX bóng bàn kênh thông tin : kinh tế,chính trị, xã hội, thể th

Chủ đề trong 'Bóng bàn' bởi cua792001, 24/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. pqd_beckham

    pqd_beckham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2005
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Chết thật, a Cường làm thế này thì hư hết a em. Những ông có vợ rồi thì ko nói làm gì, hoặc là những ông có lỗ đổ dế rồi thì cũng ko nói làm j. Chỉ khổ cho những thằng trai mới lớn, chưa có vợ, ko có lỗ đổ dế, chỉ còn cách quay tay.... Hư người, hại lắm lắm....
  2. moonbeam

    moonbeam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    523
    Đã được thích:
    0
    lỗ đổ dế, hà hà, hình ảnh mới mẻ đây, hay quá
  3. cua792001

    cua792001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    3.618
    Đã được thích:
    0
    BỊ TOGO dẫn truớc..Hàn quốc lội ngược dòng thành công từ Quả sút phạt..và người Hùng AHN JUNG HWAN Đã chốt Hạ bằng cú sút tuyệt đẹp cháy lưới TO GO...Hoan Hô!! HÀN QUỐC
    Pháp THUỴ SĨ: PHÁP đã già ..Henry Thì Đá rất non trong màu áo của đội tuyển Quốc gia...MỘt trận không bàn thắng ..Chán chưa
    BRAZIL - Croatia...Rực lửa với Vũ điệu Samba Với bộ tứ huyền Ronaldo, Ronaldinho, Kaka và Adriano Nhưng KHung Thành của Croatia không phải chịu Những bàn thắng rách lưới như người ta tưởng tượng...Đội hình đắt giá nhất hành tinh này Chỉ ghi DUy nhất với một bàn thắng của KAKA...Trước trận đấu người ta đã viết về đội hình chính này là Giẫm chân nhau , Đội hình chính Của BRAZIL đã bị đội hình phụ GIÃ CHO 3 bàn không gỡ trong một buổi tập
  4. cua792001

    cua792001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    3.618
    Đã được thích:
    0
    Những cám dỗ ngoài giảng đường


    Hình chỉ mang tính minh họa.
    Gọi điện đến tổng đài tư vấn là giọng rời rạc của một nam sinh viên tên Hùng. Hùng kể, qua quen biết, có một anh tên T. đã ?ođể ý? thương mình. Để có tiền học và trang trải cuộc sống, Hùng đã chấp nhận làm người tình của anh chàng ?ohi-fi? này...
    Để theo đuổi con đường học vấn, nhiều bạn học sinh, sinh viên đã chọn cho mình con đường vừa làm, vừa học. Có người làm gia sư, phục vụ quán, giúp việc nhà và vô số công việc không tên khác để có tiền học ĐH.

    Cạm bẫy

    Quỳnh, cô sinh viên quê ở Hà Nam, vào TPHCM với ước mơ vừa đi học, vừa đi làm để không còn là gánh nặng cho gia đình. Nghe theo lời một người bạn cùng làm chung quán, dần dần cô đã đi chơi với các vị khách trong quán bar - cà phê nơi mình phục vụ.

    Không chỉ có vậy, để tìm được nhiều mối hơn, cô bạn này còn ?otặng? Quỳnh một nickname để chat trên mạng tìm ?obạn?. Thấy cũng chẳng thiệt thòi, lại có tiền xài, Quỳnh nghĩ là mình chỉ đi chơi khi nào kẹt tiền.

    Mỗi lần đi khách, dù cô không nói giá nhưng do ?obiết người, biết việc? nên cũng được nhận khoảng 200.000 đến 300.000 đồng. Gặp khách Việt kiều có khi cô được cho một vài ?ové?. Cứ thế, cô trang trải được các nhu cầu và còn sắm được một chiếc xe Wave cũ dù mới chỉ là sinh viên năm thứ nhất.

    Cũng có người đánh mất chính mình chỉ vì không gượng nổi sau khi thất bại với một cuộc tình. Phương là sinh viên một trường ĐH dân lập, sống xa nhà nên cô thiếu thốn tình cảm. Qua vài lần gặp mặt trong quán cà phê nơi Phương làm, một người đàn ông lớn hơn cô 10 tuổi đem đến cho cô cảm giác về sự vững chắc và có thể nương tựa được. Dù biết người này đã có vợ con nhưng... vì nhiều lý do, Phương vẫn chấp nhận.

    Được thuê cho một căn nhà riêng để ở, chu cấp tiền bạc và mua cả xe; hằng tháng, cô còn có tiền để gửi về quê. Chỉ hơn 1 năm sau, khi phát hiện mình có thai, cô liền báo cho anh chồng hờ biết và từ đó, những lần thăm cô cũng vơi đi, rồi điện thoại không nhấc máy...

    Theo kết quả điều tra về vị thành niên và thanh niên Việt Nam với 7.584 thanh thiếu niên độ tuổi từ 14-25 của 42 tỉnh thành, được UNICEF công bố (năm 2005): 57,5% cả nam và nữ đều đồng ý rằng mại dâm là phi đạo đức. Nhóm 14-17 tuổi ở thành thị không chấp nhận vấn đề mại dâm khá cao, với 67%.

    Về ý kiến cho rằng mại dâm là không tốt nhưng có một số người phải làm do hoàn cảnh bắt buộc, 58% nam thanh niên thành thị từ 18-21 tuổi đồng ý với ý kiến này.

    Dù có đến 97% đồng ý bao cao su có thể phòng tránh HIV và các bệnh lây qua đường ******** nhưng có đến 70% cho rằng bao cao su làm giảm khoái cảm và hơn 50% cho rằng người mang theo bao cao su bên mình là những người có thể có quan hệ không đàng hoàng.

    Sau khi phá thai, cô đơn và thất vọng ê chề, Phương chọn con đường đi làm tiếp viên ở một quán bar. Hỏi vì sao không chọn cho mình một việc làm khác, Phương cười đau khổ: ?oĐã quen xài hàng hiệu, son phấn đắt tiền, nay phải đi dạy để chỉ nhận vài trăm ngàn thì chẳng thấm gì. Rồi còn tiền gửi về quê... Khi nào ra trường, kiếm được việc làm, mình sẽ thôi...?.

    Thức tỉnh muộn màng

    Không ít bạn sinh viên chẳng nghĩ gì đến hậu quả của việc đi ?onói chuyện với khách?. Có những bạn rất vô tư, thiếu kiến thức, cũng chẳng màng đến việc nhiễm HIV và các căn bệnh xã hội khi ?onhúng chàm?.

    Năm 2004, sau khi ?ođi làm? chưa được 8 tháng, Quyên được người yêu là một con nghiện báo rằng ?oanh đã bị HIV? và sau đó, cô cũng không thoát khỏi. Quyên tuyệt vọng, bỏ học, uống rượu cho quên nhưng càng uống lại càng bị HIV ám ảnh và không biết người bạn trai này hay các ******** lây HIV cho mình.

    Giờ đây, Quyên không biết sẽ báo tin cho gia đình mình như thế nào, cha mẹ sẽ ra sao khi nghe được tin này... Cô chua xót kể: ?oNgày đó em bị tiền làm mờ mắt. Nếu biết nghĩ như ngày nay thì đâu đến nỗi.

    Còn Phương, khi nhân viên xã hội tư vấn nên khuyên khách dùng ?oáo mưa? thì cô tỉnh queo: ?oCó người chịu dùng, có người không. Nhưng em cũng chỉ đi khách quen không hà. Nhiều anh mặt mũi hiền lành, đứng đắn, dễ thương... không lẽ nào họ có bệnh? Mà em cũng khỏe mạnh bình thường, có gì đâu?.

    Theo nhân viên tại các trung tâm tư vấn, không ít các bạn nam khi đi chơi với các ******** cùng giới đều nghĩ là mình có ít nguy cơ hơn với bạn khác giới. Quan điểm này là cực kỳ sai lầm vì khi quan hệ theo kiểu dị thường, nguy cơ này còn cao hơn gấp nhiều lần.

    Ngoài ra, hiện nay còn có hiện tượng các bạn học sinh, sinh viên ?osăn tình? vì nhu cầu có ******** che chở. Hệ quả tất yếu là cách sống thác loạn, thay người tình như thay áo, không còn quan tâm đến các giá trị đạo đức, chuẩn mực xã hội.

    Theo ông Trần Tuấn, chuyên viên Trung tâm Tư vấn tâm lý và giáo dục hôn nhân gia đình, chuyện này thường xảy ra đối với các bạn nữ, nhất là những người đã thất bại vì tình lại không được gia đình quan tâm chia sẻ. Lúc đầu họ xem như một trò chơi để quên đi thất bại nhưng khi đã trở thành một thói quen rồi thì nó sẽ như một cơn nghiện. Đã có không ít bạn nữ muốn được tư vấn cách dừng lại vì dù biết chuyện đó là sai nhưng không đủ nghị lực để từ bỏ.

    Theo Thuỷ Tiên
    Người Lao Động

  5. cua792001

    cua792001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    3.618
    Đã được thích:
    0
    Vậy là sau 8 năm làm phó thủ tướng 1991-1997 và 8 năm nữa làm thủ Tướng Cụ PHan Văn khải chính thức xin Quốc hội từ nhiệm..Khả năng Là phó Thủ Tướng *************** sẽ lên làm Thủ Tướng Trong thời gian tới.......
    http://www.tienphongonline.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=50465&ChannelID=2
  6. cua792001

    cua792001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    3.618
    Đã được thích:
    0
    Ký túc xá nữ mùa thi, mùa World Cup
    TP - Phái nữ thường được đánh giá là yêu bóng đá kém nhiệt tình hơn cánh mày râu. Và có thể, việc phải thường xuyên thức thâu đêm để theo kịp nhịp lăn trái bóng hơi ?ovất vả? với họ. Nhưng không?

    ?oCăng thẳng? theo dõi trận đấu
    Mụn ư? chuyện nhỏ!
    Làng sinh viên Hacinco (Thanh Xuân - Hà Nội) có gần 3.000 sinh viên thì hơn nửa là nữ. Các phòng hầu như đều có tivi, lắp truyền hình cáp.
    Các cô gái vẫn thường sợ thức khuya vì ảnh hưởng nhan sắc, nhưng vì tình yêu với bóng đá dù sáng hôm sau soi gương, thấy mắt thâm quầng, mặt nổi đầy nhóc mụn thì vẫn vui vẻ vì đã xem được một trận cầu hấp dẫn.
    Như một làn sóng, cứ bên ký túc nam hò hét trước những pha bóng đẹp thì bên này, các cô cũng reo mừng. Tuy nhiên, có lẽ sự cổ vũ cũng có phần nhẹ nhàng và nữ tính hơn, và bao giờ các chàng cầu thủ đẹp trai cũng là tâm điểm của những bình luận. Trong khi các mày râu mua bia, lạc rang, đồ nhắm thì bên này các cô nàng cũng tích trữ sữa, trà chanh, đồ ăn vặt?
    Có những bạn nữ vì ham mê bóng đá, phòng lại không có tivi, sang phòng nam xem nhờ ?olấy không khí? đến khi hết trận thì quá muộn, kí túc xá đóng cửa. Quá nửa đêm không về được, các bạn nam nhường giường cho ngủ. Các cô đành ngượng ngùng chấp nhận. Và trong kỳ World Cup sôi động thế này, những tình huống như vậy cũng dễ ?otha thứ? hơn.
    Nếu không mua được tivi thì các cô tận dụng máy tính của mình. Chỉ cần bỏ ra khoảng 300 nghìn đồng mua một cạc tivi là có thể xem được.Với những KTX khác như Mễ Trì, Kinh tế, Thương mại và đặc biệt là KTX của Học viện An ninh và Cảnh sát thì điều kiện xem bóng đá có phần khó khăn hơn.
    Ban quản lý cũng quy định chặt hơn, nên việc xem những trận về khuya là rất khó. Các cô gái đành nghe tường thuật qua radio, tuy không nhìn thấy hình ảnh sinh động nhưng nghe bóng đá cũng có vị riêng của nó.
    Ước gì không trùng mùa thi
    Khi World Cup đi đến giai đoạn gay cấn cũng là lúc kỳ thi ở các trường cũng bước vào giai đoạn quyết định. Thời gian dành cho bóng đá chiếm khá nhiều. Đêm thức, ngày lên thư viện lại ngủ gà gật.
    Lúc này, các nàng cũng chẳng có thời gian cho những sở thích như: làm đẹp, shopping, thậm chí ngay cả người yêu cũng bị xếp sau thi cử và bóng đá. Do đó, nhiều cô than thở, ước gì World Cup đừng rơi vào kỳ thi, và để thực hiện được điều ấy chỉ có một cách là?gửi kiến nghị lên FIFA!
    Trong khi các mày râu thường cá độ bia hơi, ăn nhậu, cafe thì các nàng lại cá độ khác, rất đặc trưng. Phổ biến nhất trong thời tiết nóng nực như thế này là cá độ? sữa chua, mát, rẻ, bổ, lại đẹp da. Hay những thứ khác kem, hoa quả và thậm chí là cả? trực nhật cho phòng.
    Vừa xem bóng, vừa bàn luận, vừa ?obuôn dưa lê? những chuyện ngoài lề, rồi ăn uống, không khí ở các phòng nữ cũng rôm rả không kém phòng nam. Có phòng còn đi ngủ từ rất sớm, hẹn giờ đúng 2 giờ dậy để xem cho bằng được các cầu thủ đẹp trai nước ý thi đấu với Ghana.
    Tuy nhiên, không phải cô gái nào cũng yêu bóng đá và nhất là trong môi trường tập thể thì World Cup cũng kéo theo không ít những phiền hà. Mất ngủ do bạn cùng phòng reo hò, ăn uống. Nhẹ thì trách móc, nặng thì xuống ban quản lý kêu ca. Tuy nhiên, bao giờ rắc rối như vậy cũng được các cô giải quyết mềm mỏng.
    Sau những giây phút hào hứng, sôi động, nhiệt thành bên trái bóng, các cô gái với tình yêu bóng đá lại chong đèn bên trang sách chuẩn bị bước vào môn thi mới.
    A.Đ
    Hà Nội
  7. cua792001

    cua792001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    3.618
    Đã được thích:
    0
    Săn net? sau 0 giờ


    Ngủ vạ vật tại tiệm Việt Thông.
    Theo kinh nghiệm của dân ?oNet đêm?, sau giờ ?ogiới nghiêm? 0 giờ, tất cả các tiệm Internet tại phố Internet Trần Quang Khải - TPHCM đều ?osập cửa? để đối phó với Thông tư liên tịch 02: cấm cửa sau 0 giờ.
    Sập cửa, tắt đèn và... bám mạng
    23 giờ đêm. Chúng tôi có mặt và ẩn mình trong tiệm Internet Cao Tốc, một trong những quán có quy mô lớn nhất phố Internet Trần Quang Khải. Nơi đây gồm 1 trệt, 2 lầu, mỗi tầng lại có 2 phòng với cả trăm máy kê san sát.
    Dân ?ongoại đạo? lạc bước vào phố Net, không thể nào ngờ được một khu hoạt động Internet sầm uất vào ban ngày lại im hơi lặng tiếng đến như thế. Đèn điện tắt ngúm, cửa đóng im ỉm. Nhưng họ cũng không thể ngờ rằng, trong những quán ấy, một thế giới ảo vẫn hoạt động bình thường, thậm chí có phần sôi động hơn cả ban ngày.
    Cao Tốc quản lý khách lên mạng rất chuyên nghiệp. Khách đến đây phải mua trước thẻ giờ, mua bao nhiêu ?olướt? bấy nhiêu. Đến giờ, màn hình tự động tắt. Theo chúng tôi quan sát, khách đến đây hầu hết có mặt trước 0 giờ và mua thẻ từ 5 tiếng trở lên.
    Có như thế mới bám mạng liên tục đến sáng được. Bước vào tầng 2, một cảnh tượng ồn ào và nhốn nháo đang diễn ra. Khách liên tục chạy qua chạy lại hỏi thăm về đồ đạc, tài sản, level? trên Game Võ Lâm Truyền Kỳ. Đa số đều nửa nằm nửa ngồi với ly cà phê và phì phèo điếu thuốc.
    Tôi mua một thẻ 2 giờ và trình bày lý do lên mạng mở web, cô nhân viên nhìn bằng đôi mắt ngạc nhiên cứ như một sinh vật lạ lạc vào chốn này. Ngồi chưa ấm chỗ, cậu nhóc khoảng 13 - 14 tuổi bên cạnh đã nhanh chóng thao tác ?onhảy? vào trang web *** www.truong?net, háo hức dán chặt mắt vào màn ảnh.
    Khoảng 30 phút sau, chừng như đã ?orửa mắt? chán chê và cũng hết thẻ giờ, cậu ta tắt máy, quay 2 ghế lại sát nhau và vô tư co ro làm một giấc ngay tại góc quán. Khoảng hơn một tiếng sau, lại thêm hai vị khách quý lăn ra ngủ chính ngay tại ghế của mình.
    Hơn 2 giờ sáng, chúng tôi rời Cao Tốc trong sự khó chịu của nhân viên giữ xe. Cô nhân viên đang ngủ gật ngay tại dãy xe của khách liên tục cằn nhằn, lẩm bẩm trong khi mở cửa cho 2 vị khách rời quán vào giờ không bình thường tí nào.
    Vòng vèo mấy vòng trên đường Trần Quang Khải, chúng tôi khó khăn lắm mới lách vào được tiệm Việt Thông nhân cơ hội một chiếc Dylan đỗ xịch và bấm còi cho nhân viên mở cửa. Chiếc cửa ngách nhanh chóng mở ra. Một thế giới ảo khác lại hiện ra.
    Cũng náo nhiệt với cảnh í ới, réo gọi nhau, tiếng chửi thề, tiếng xuýt xoa cùng cảnh tượng nửa nằm nửa ngồi, ngủ la liệt. Nơi đây ngủ còn ?oác chiến? hơn cả Cao Tốc. Khi chúng tôi bước vào phòng trên lầu, 6 chiếc ghế sát cửa phòng đã được quây lại cùng 3 vị khách đang say sưa chìm vào giấc mộng.
    Rời phố Net Trần Quang Khải, vòng vèo thám hiểm khắp thành phố, mới thấy Net đêm vẫn còn bành trướng đầy uy lực. Tiệm 99 trên đường Trần Huy Liệu, tiệm P.T trên đường Bùi Đình Túy, tiệm H. trên đường Bùi Hữu Nghĩa? đều sẵn sàng đón khách.
    Danh sách này cứ liên tục dài ra trên con đường săn Net sau 0 giờ của chúng tôi. Khoảng gần chục quán khi tấp vào đều nhận được cái phẩy tay vì đã kín chỗ.
    Đến 4h30 sáng chúng tôi mới may mắn kiếm được một chỗ ngồi trong quán 443 ngay ngã ba Trần Huy Liệu và Hai Bà Trưng sau khi cam đoan với chủ quán mình chỉ đến đây để chơi Game. Tiệm Net này nằm ngay vị trí ?ohút tầm mắt? nhất nhưng vẫn ngang nhiên sáng đèn. Xe máy dựng la liệt ngay đằng trước.
    Không hiểu cơ quan quản lý có ?ochột dạ? không khi chúng tôi thống kê được số lượng 98% tiệm Internet tại phố Trần Quang Khải vẫn đang tiếp tục mở ?ochui? sau 0 giờ?
    Thiên đường đêm
    Đó là câu nói không giấu diếm vẻ tự hào của một bạn chat của chúng tôi vào khoảng thời gian lên mạng này. Theo nick kysibongdem tình cờ gặp tại VietfunChat, cậu ta lên chat một tí xem có gì ?ohấp dẫn? không, nếu không sẽ chơi Game.
    Khi được dò hỏi về quyết định cấm chơi Game Online quá 5 giờ/ngày, ?okỵ sĩ? cười khẩy: ?oGame xuyên đêm là thiên đường. Vừa yên tĩnh, tập trung lại vừa gặp hầu hết chiến hữu vào thời điểm này. Tuyệt vời như thế làm sao từ bỏ được. Lách luật thì quá dễ dàng. Đang chơi nhiệm vụ này, chuyển sang chơi nhiệm vụ khác. Hoặc sử dụng một lúc nhiều account.
    Account này bị cấm, sang account khác. Hiện giờ tôi sở hữu một lúc 3 account Võ lâm truyền kỳ của Cái Bang, Thái Sơn và Ngũ Độc. Tuy hơi khó chịu hơn trước nhưng không sao cả. Miễn là vẫn phục vụ cho thói quen Online đêm mỗi ngày của mình?. Và với thói quen không thể bỏ của khách ?oNet đêm? cộng với những cách lách luật của họ, chỉ có nhà kinh doanh được lợi. Cấm thì cấm, doanh thu vẫn chẳng sứt mẻ gì.
    Đêm chúng tôi ?oẩn mình? trong Cao Tốc tình cờ trùng vào ngày phiên bản mới Sơn hà xã tắc của Võ lâm Truyền kỳ khởi động. Đúng 0 giờ, không khí đột nhiên nhốn nháo. Cả căn phòng ?onhảy? vào Sơn hà xã tắc. Những bàn tay gõ phím lách cách cùng khuôn mặt sáng rực dán chặt vào màn hình.
    Một câu hỏi vọng lên từ cuối phòng: ?oSao em không nói chuyện có dấu được, đại ca nào chỉ giùm?. Một loạt tiếng đáp hưởng ứng. Vài phút sau, lại một giọng khác mừng rỡ: ?oTui lên 6 rồi, ông nào lên chưa??.
    Anh chàng đeo kính cận cười khẩy: ?oMày qua mà xem anh, lên 7 rồi?. Anh chàng to con sát cạnh bên quay sang tôi mắt hớn hở bình luận mà không biết tôi ngô nghê về Game Online: ?oTụi nó làm đẹp quá ông ạ!?.
    Một anh chàng mặt rỗ hét toáng lên giữa phòng kèm theo tiếng chửi thề: ?oThêm thẻ giờ nhanh lên. Đang máu! Không đi đón đưa gì nữa?. Lạc loài giữa không gian ấy, tôi ?ongồi đồng? một lúc cũng đành bị bật ra. Nhưng ?otránh vỏ dưa gặp vỏ dừa?, tiệm nào cũng đã trở thành tiệm Game Online mất rồi.
    Đã qua lâu rồi cái thời khách ?oNet đêm? lên mạng để chat. Game Online với Võ Lâm Truyền kỳ, Gunbound, Khan, Cao Bồi Không Gian? vào cuộc khiến dân ?ochat đêm? dần bị khai tử. Giới ?ochat đêm? bị ảnh hưởng nặng nề nhất là những ?o**** net? từng rộ lên một thời. Họ dần co cụm lại, tập trung lại một nơi để săn tìm những chuyến ?ođi đêm?.
    Tại phố Net Trần Quang Khải hiện nay, không kể những phòng VIP, tiệm Internet duy nhất còn sót lại duy nhất truyền thống chat ngày xưa của nơi này, cũng chính là đại bản doanh của những cô gái ?oăn đêm? chính là quán 269. Không khó khăn gì trong việc ?orủ rê?.
    Cứ giả bộ vô tình ghé ngang qua một cô gái nào đó, liếc nick, sau đó tạo một nick ảo và add vào. Vài câu chuyện đưa đẩy, sau đó ngã giá và ?ođi?. Ngồi khoảng 30 phút, một anh chàng đầu đinh đứng lên, sau đó đứng ở cửa chờ cô bé áo xanh, tóc vàng ngồi trong góc quán bước ra.
    5 giờ sáng, khi ngày mới sắp bắt đầu là giờ họp mặt sau những chuyến ?ođi đêm? của những cô gái quen thuộc tại quán. Vài con mực được bày ra cùng mấy chai bia.
    Cô gái tóc vàng đang phì phèo điếu thuốc, có vẻ như ?ochị cả?, liên tục hò hét khoảng 6-7 cô khác nâng ly, cụng bôm bốp. Những câu chuyện ?olàm ăn? liên tục được kể lại sau khi ngấm hơi men. Chúng tôi bước ra khỏi quán với một câu văng vẳng mà ?ochị cả? lè nhè: ?oAnh H., mai dẫn em đi lắc nhé!?.
    Ngày mới bắt đầu. Chúng tôi kết thúc cuộc săn đêm. Các tiệm Internet tại Trần Quang Khải lục đục mở cửa. Những khuôn mặt lờ đờ, phờ phạc phóng xe ra. Nhịp sống tại đây lại trở về bình thường như chưa từng có những ?ođêm thiên đường??
    Theo Đăng Khoa
    Tiền Phong

  8. cua792001

    cua792001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    3.618
    Đã được thích:
    0
    Đi qua cơn mưa
    Lưu Cẩm Vân
    Năm ấy nàng 15 và tôi 18 tuổi, hai nhà cách nhau một con sông, mùa hạ dưới nước sông trong vắt, thấy cả đàn cá con tung tăng đuổi nhau thoăn thoắt.
    Lòng sông lúc ấy nước vơi chỉ còn một nửa, tôi có thể lội sang giữa dòng nhìn nàng gánh nước tưới rau và chỉ cần một tiếng gọi với là tôi được nhìn thấy nụ cười của nàng làm lộ rõ lúm đồng tiền một bên má trái.
    Lần nào cũng vậy, lúm đồng tiền ấy xao xuyến cả lòng tôi. Mỗi ngày đi học, tôi đi qua con đập nhỏ, nàng đợi tôi để cùng đi ngược lại đến trường học. Mùa nước lớn, nước tràn qua đập tôi lại mong muốn khi được đưa tay cho nàng vịn, tay còn lại tôi giữ đôi guốc nhỏ nhắn xinh xinh của nàng.
    Lòng con trai mới lớn rộn ràng, tôi tự hứa với lòng là tôi sẽ đưa tay cho nàng vịn suốt đời, không phải chỉ đi qua con đập nhỏ ấy mà đi qua cả một đời người.
    Hết mùa hè năm ấy tôi ra tỉnh học, nàng một mình đi qua con đập, không sợ hãi khi nhìn nước sông trôi vì mắt nàng đã đầy ứ nước mắt. Tôi dặn nàng phải cẩn thận mỗi khi đi học, nàng hứa với tôi là sẽ rủ bạn đi cùng mỗi khi nước lớn.
    Tôi nói đủ thứ về một tương lai vời vợi khi chúng tôi đã đủ lớn để đến cùng nhau. Tôi xa quê, lòng đầy ắp hình ảnh của người con gái có lúm đồng tiền một bên má và lời nói bất ngờ của cô bé 15 tuổi ?oEm sẽ tập đi qua đập một mình, vì em chỉ thích tựa vào anh mà thôi?.
    Tôi về thăm nhà mỗi năm chỉ đôi lần, mỗi lần được ít ngày, đủ để nhìn nàng đang lớn lên, mái tóc dài quá lưng và nụ cười đằm thắm hơn. Dòng sông vẫn chảy ngang hai nhà lúc đầy lúc vơi.
    Một hai năm trôi qua và tôi bắt đầu dám nói tới chuyện tình yêu nhưng cô bé hàng xóm chỉ cười e ấp nhắc tôi ?oChúng mình còn trẻ mà anh!?. Mẹ tôi lại nghĩ khác. Năm tôi vừa tốt nghiệp đại học, về nhà nghỉ đợi việc làm, cảm giác của người vừa trả xong nợ sách đèn thật tuyệt vời.
    Nhưng tôi không kịp hưởng thụ hết cảm giác của người vừa hoàn thành xong công trình lớn nhất đời mình. Một đêm mẹ gọi tôi lại bảo rằng: ?oMẹ đã lo hỏi vợ cho con rồi. Một đứa con gái ở thành phố, làm ăn giỏi giang, con có thể nhờ vả được?.
    Tôi không thể cãi lại lời mẹ như bao người anh em khác trong nhà. Sai lầm lớn nhất của đời tôi là không đủ can đảm nói với mẹ về mối tình của mình, cả khi tôi hèn nhát lánh mặt nàng cho đến ngày tôi cưới vợ.
    Khi chiếc xe hoa đi ngang con đập, tôi không thể ngăn mình ngoái nhìn lại, nàng đứng bên bụi tre, nón cầm trên tay, đôi mắt sững sờ nhìn theo. Nắng hôm đó vàng rực rỡ, vì cả những thân tre già nghiêng ngả, vì cả những chiếc lá tre nhỏ xíu chao đảo theo cơn gió.
    Ngày mùa thu mà nước tràn qua con đập, nhẹ nhàng là thế mà tôi nghe như tất cả đang giận dữ tràn qua lòng tôi, dằn vặt trái tim vô tình, hèn nhát của tôi.
    Tôi trốn biệt không dám về quê nhiều năm, tôi sợ phải gặp lại nàng, tôi sợ phải có lúc biện bạch với nàng về sự lỗi hẹn của mình. Tôi sống chỉn chu như bao người đàn ông có vợ khác, vợ tôi đúng là người phụ nữ giỏi giang, siêng năng như mẹ tôi lựa chọn.
    Chúng tôi ở cùng gia đình vợ trong một căn nhà không rộng lớn lắm, những năm đầu tôi đi dạy học, vợ tôi trông coi một cửa hàng cung cấp bia, thỉnh thoảng giúp đỡ vợ đôi việc lặt vặt.
    Một lần cô ta bảo: ?oLương anh ba cọc, ba đồng, chẳng đáng, nghỉ việc về phụ em buôn bán còn hơn??. Cuộc đời tôi từ đấy được lấp đầy bằng từng ngày đơn điệu, vô vị. Tôi không hiểu tôi đã trải qua nhiều năm tháng như thế bằng cách nào.
    2. Tôi gặp lại nàng bất ngờ, không phải bên bờ con đập ở quê cũ mà giữa con phố rộng dập dìu những dòng người vội vã. Nàng ngoan ngoãn theo tôi vào quán cà phê, dịu dàng ngồi xuống chiếc ghế tôi kéo ra.
    Vẫn đôi mắt trong veo ngày nào, vẫn còn đó nụ cười với lúm đồng tiền một bên má. Không trách móc cũng không nhắc đến chuyện ngày xưa, nàng hỏi tôi ân cần như một người bạn lâu ngày gặp lại.
    - Vợ con anh ra sao rồi?
    - Cảm ơn em. Tất cả đều bình thường.
    - Hai người yêu nhau nhiều chứ?
    Tự nhiên tôi giận nàng, sao lại có thể hỏi tôi một câu như thế. Nhưng tôi làm gì có tư cách để giận nàng, tôi đẩy ly nước cam về phía nàng rồi xoay xoay cái phin cà phê trên ly của mình để tránh câu trả lời.
    - Lâu ngày không gặp, em không có gì khác để hỏi anh sao?
    - Đáng lẽ chính em là người hỏi anh câu đó.
    - Thật tình là anh không dám.
    - Vậy thôi.
    Nàng đẩy ghế đứng dậy, tôi vội vàng chụp lấy bàn tay nàng. Bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại ngày xưa tôi vẫn cầm lấy để đưa nàng đi qua con đập mỗi mùa nước tràn về.
    Tôi nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên má nàng, nghe như một giọng nói thỉnh thoảng phải ngừng lại vì xúc động nàng càng nói tôi càng thấy mình đáng bị đem ra băm vằm.
    Trong lúc tôi an phận với vợ con thì nàng vẫn một mình. Nàng đi học rồi đi làm đúng theo những gì mà ngày xưa chúng tôi đã cùng xếp đặt cho nhau.
    Nàng ra thành phố sống thật mạnh mẽ, để chứng tỏ rằng không có tôi thì nàng vẫn sống tốt, không có tôi thì cuộc sống của nàng vẫn đầy ắp hào quang. Thế nhưng? nàng khẽ thở dài quay mặt đi.
    - Dẫu giỏi giang tới đâu thì người phụ nữ cũng cần có hạnh phúc gia đình mới thật sự là người thành đạt. Em không bằng vợ anh vì không có được người đàn ông của mình.
    Nàng nói rất thật lòng còn tôi cảm thấy chua chát lẫn xấu hổ khi nàng tự so sánh với vợ tôi. Vợ tôi, người đàn bà nhan sắc dưới mức trung bình, học hành khập khểnh nhưng lại giỏi đua đòi và thường tỏ ra tự mãn về chút tài sản mà cô ta ky cóp được nhờ keo kiệt với chồng con.
    Đã bao lần tôi không dám sánh đôi với cô ta đến những chỗ hội họp, tiệc tùng. Chẳng đặng đừng nếu không từ chối được những tiệc cưới, giỗ chạp họ hàng thì bao giờ trong lòng tôi cũng chật ních cảm giác xấu hổ.
    Bao lần về quê, tôi cứ sợ nàng bắt gặp tôi đi với vợ, người đàn bà cứ làm ra vẻ ta đây, khoe hết sự dốt nát của mình bằng tất cả vòng vàng và trên gương mặt trang điểm vụng về.
    Khuôn mặt trắng bệch vì phấn môi tô son tèm lem và hai gò má đỏ au như mặt thằng hề. Tôi chưa bao giờ nói với ai nỗi đau khổ của mình, cứ sợ người ta mắng mình là thứ đàn ông rửng mỡ mê sắc mà bạc bẽo với vợ.
    Nàng không làm sao biết được hơn mười năm nay tôi như sống trong địa ngục. Nhiều lần tôi muốn tự giải thoát nhưng thương mẹ già và tội nghiệp hai đứa con còn nhỏ nên tôi không đành. Tôi nói với nàng:
    - Em không hiểu gì đâu.
    - Em hiểu hết nhưng để làm gì hở anh. Chúng mình đâu còn cơ hội!
    Nói vậy nhưng chúng tôi đã lao vào nhau cứ như không thể nào khác hơn. Trong căn phòng nhỏ của nàng ở tầng trên cùng một chung cư sang trọng nhất thành phố.
    Ở đây chúng tôi đã có những lần tựa vai nhau nhìn buổi chiều trải chầm chậm trên ngọn núi nằm chặn ngang mặt biển. Những ngày trời mưa suốt hai đứa loanh quanh trong nhà, bỏ tất cả mọi thứ phía bên ngoài cửa kính. Nàng như người vợ hiền chăm sóc cho tôi từng bữa ăn
  9. cua792001

    cua792001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    3.618
    Đã được thích:
    0
    Những bữa ăn cũng chỉ với cơm canh nhưng đầy màu sắc chứng tỏ người nấu đã cẩn thận tính toán sao cho ăn ngon miệng mà đầy đủ dinh dưỡng. Tôi lại không tránh khỏi so sánh với bữa cơm ở nhà mình, mỗi khi vợ tôi dọn cơm, tôi hầu như phải nín thở một lúc vì mùi nước mắm rẻ tiền bốc lên.
    Tôi không thể nào không so sánh những món ăn dọn ra tươm tất ở nhà nàng với cái đĩa quắt queo vài con cá nhỏ xíu mà mình từng ăn từ năm này qua tháng khác.
    Lương tâm bảo tôi dừng lại nhưng lòng tôi thì không thể. Đâu phải vì được ăn ngon hơn, được chăm sóc kỹ hơn mà tôi xử tệ với vợ mình. Đêm nằm cạnh nhau, vợ tôi vắt ngang cánh tay thô ráp qua người là tôi hất ra, tự hỏi là làm sao bấy lâu nay mình chung chạ được với người đàn bà như thế.
    Tôi tự hỏi nhiều lần tại sao mà không trả lời được để rồi tôi không thể tha thứ cho thằng đàn ông hèn nhát trong tôi. Tôi cố gắng sống như những ngày chưa gặp lại nàng nhưng rồi lòng lại nhớ.
    Tôi nhớ nàng như chưa bao giờ biết nhớ nhung. Không phải chỉ là hình ảnh cô bé hàng xóm nhỏ bé đứng bên hàng tre nhìn theo tôi. Bây giờ lại là mùi hương, là vòng tay, là những nụ hôn, là tất cả những điều kỳ diệu của tình yêu mà cho đến bây giờ tôi mới trải qua.
    Tôi cố ghìm mình đừng tìm đến căn phòng ở trên cao kia. Nhưng thật là khó khăn để không nghĩ đến làn da nàng mềm mại, mái tóc nàng êm ái, mái tóc nàng êm ái để tôi ủ mặt mình vào đó mặc kệ cho thế gian này gièm pha, phỉ báng.
    Lạ thay là nàng cũng thế, nàng lao vào tôi bất chấp mọi thứ, nàng cho tôi tất cả không nề hà so đo, chẳng thèm tính toán. Tỉnh ra, tôi hối hận nhưng chỉ cần nàng áp môi nàng vào môi tôi là tôi lại quên hết tất cả.
    Tôi sống như bị ma ám, cứ làm một người đàn ông đần độn khi ở bên vợ còn với nàng tôi lại là kẻ đĩnh đạc đa tình. Tôi như tỉnh lại sau một giấc ngủ mộng mị, tình yêu nàng là cơn mưa tưới mát cho tâm hồn tôi bấy lâu nay khô cằn.
    Rồi tôi lại thấy mình đang mơ một giấc mơ tuyệt đẹp và không hề muốn tỉnh lại. Nàng tỏ ra tỉnh táo hơn khi hỏi tôi sau một lần yêu nhau.
    - Rồi chúng ta sẽ như thế nào hở anh?
    Tôi trả lời không cần chuẩn bị trước:
    - Anh sẽ li dị bà ấy, chúng ta sẽ làm đám cưới. Em cho anh ít thời gian nữa.
    3. Trái tim đang đập dồn dập trong ngực tôi chợt thắt lại khi tôi nhìn thấy chiếc ổ khóa to đùng trước cửa nhà nàng. Người hàng xóm trao cho tôi lá thư và bảo: ?oCô ta dọn đi rồi?.
    Tôi lao xuống cầu thang, chạy ào tới chỗ để xe và phóng vút đi. Đường phố buổi trưa nắng gắt, nắng vàng đổ ập xuống mặt đường rọi hắt lên mặt tôi rát buốt.
    Tìm nàng ở đâu bây giờ, tôi quay xe ra khỏi thành phố, trong ý nghĩ của tôi chỉ ở nơi đó tôi mới có thể gặp lại nàng. Nơi đó là quê tôi, chỗ có con đập nhỏ và dòng sông nước chảy trong veo bốn mùa. Tôi vừa chạy xe vừa lạy trời cho tìm lại được nàng.
    Vợ tôi bảo: ?oAnh không tìm được nó đâu?. Tôi không lường trước được cơn ghen ghê gớm của cô ta, bao nhiêu lời thóa mạ thô tục, hạ cấp mà cô ta dùng để mắng chửi nàng đã xóa mất chút do dự cuối cùng trong lòng tôi.
    Tôi tông cửa bỏ đi mặc cho cô ta la hét, mặc cho thằng con mà tôi thương yêu nhất khóc mếu máo gọi ?oba ơi, ba ơi!?.
    Trời bỗng kéo mây vần vũ và mưa rơi xuống, cả ông trời cũng không ủng hộ tôi lúc này. Nhưng tôi bất chấp, tôi phóng xe như điên mặc kệ những sợi mưa quất vào mặt đau điếng.
    Con đường chưa bao giờ xa như thế và thật kỳ lạ, mưa cứ chập rơi, chập dừng, tôi cứ như ra khỏi một khoảng nắng rồi chui vào một vùng mưa. Và trong suốt thời gian ông trời đầy đọa thân xác tôi thì đầu óc tôi bị xoắn xít bởi những lời trong thư của nàng - ?oĐừng tìm em. Chúng mình yêu nhau nhưng vô duyên với nhau. Nếu có kiếp sau nữa, ta lại gặp nhau?.
    Tôi không đến được nhà nàng. Trời cứ mưa như trút khi tôi về đến gần nhà, nước trên nguồn đổ xuống, xóa mất đi con đập chỉ còn cuồn cuộn những chỗ xoáy đục ngầu.
    Tôi nhìn bụi tre ngà bây giờ trắng bệnh nghiêng ngả trong mưa. Có đúng là chúng tôi vô duyên với nhau không? Tôi quay xe lại lòng buồn rầu, nước mưa chảy qua môi tôi mằn mặn, hay là nước mắt của tôi...
    Những cơn mê kéo dài dìm tôi nằm suốt cả tuần lễ với cảm giác đi qua từng cơn nắng rồi lại chui vào vùng mưa lạnh buốt. Rồi tôi cũng khỏi bệnh và sau những ngày tìm kiếm tôi tỉnh táo nhận ra giá mà tôi đừng phải đối diện với sự thật là tôi sẽ không bao giờ gặp lại nàng. Giấc mơ đẹp đã đi qua và sẽ không bao giờ lặp lại.
    Tôi quay về với cuộc đời mà mình lựa chọn bấy lâu, can đảm vác cây thập tự một cách cam chịu. Dẫu vậy, từng ngày đi qua tôi vẫn thầm mong cho ở đâu đó nàng vẫn bình an, tìm được hạnh phúc và tha thứ cho tôi đã một lần nữa làm cho nàng đau đớn...
    (Theo Tiền Phong Chủ Nhật
  10. cua792001

    cua792001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    3.618
    Đã được thích:
    0
    Những dòng viết về chuyện yêu nhau cực hay bên box tác phẩm văn học mà tác giả của nó là thuyhang182 các bạn nào thích đọc thì vào đây http://www2.ttvnol.com/tacphamvanhoc/742101/trang-1.ttvn
    Đây là một đề tài nóng bỏng của tuổi trẻ

Chia sẻ trang này