1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Góc đọc

Chủ đề trong 'Đại học Bách Khoa TpHCM' bởi Tao_lao, 27/11/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Xa lạ hoàng hôn
    Tạ Mỹ Dương
    Máy bay đang hạ độ cao, mặt đất dần hiện rõ qua khung hình nhỏ xíu cửa sổ máy bay. Trời đã ngả sang chiều, hoàng hôn ửng đỏ, ông khách ngồi bên cửa sổ chợt thốt lên: Ồ trăng, có phải là trăng? - Tôi ngoảnh sang, nhìn ra ngoài ô cửa: Một quả cầu đỏ lơ lửng giữa không trung, đang xuống thấp dần, thấp dần... "Không phải trăng đâu, mặt trời đấy", tôi bảo, nhưng ông không chịu: "Mặt trời sao không có tia nắng, sao ta có thể nhìn rõ thế, hay là kinh khí cầu do sân bay thả lên?" - Ông không chịu tin đấy là mặt trời, tôi cố thuyết phục, rằng không thể có mặt trăng nào hiện ra vào lúc năm giờ chiều, rằng "tháng mười chưa cười đã tối", mặt trời đi ngủ sớm, và lúc này là cái khoảng khắc mà người ta hay gọi là hoàng hôn. Lúc đó, gương mặt ông mới như được dãn ra, đầu ông gật gật như vỡ ra một điều gì: "Mình sống ở thành phố, giữa một rừng nhà cao tầng, ở nhà ống, làm việc trong cao ốc văn phòng, ra khỏi nhà khi mặt trời chưa mọc, trở về nhà lúc phố xá đã lên đèn, lâu quá rồi, có lẽ từ nhiều năm nay, mình chưa thấy mặt trời lặn, chưa thấy hoàng hôn!".
    "Vâng, cuộc sống đô thị mà". Tôi an ủi ông. Đấy là căn bệnh mà những người thành phố chúng ta mắc phải, xa lạ trước những gì là bình thường nhất của thế giới tự nhiên, ngay cả trước một buổi hoàng hôn như thế!
    Chỉ là nắng thôi Chỉ là gió thôi Chỉ là váy ngắn chân cong Thằng này ngắn ngắn con kia cong cong !!!
  2. tonyntu

    tonyntu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2003
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    hic, con gái bây giờ kinh khủng wa''
    xin trích dẫn 1 bài viết trên vnexpress cho mọi người cùng xem:
    "Hàng" 1 triệu
    TTCN - Các nàng đẹp như người mẫu và lộng lẫy như con gái nhà giàu. Các nàng cưỡi Dylan và xức nước hoa Chanel tỏa hương ngào ngạt phố phường. Chẳng ai nghĩ các nàng là ?ohàng? cho đến khi các nàng vào khách sạn; gọi nước La Vie, bia Heineken và... bao cao su. Một người đàn ông đã đợi sẵn trên tầng cao; để rồi sau đó nàng cười mãn nguyện bước ra khỏi cửa trước khi nhét... áo ngực 1 triệu đồng gọi là tiền ?otàu nhanh?.
    Các nàng này nổi tiếng đến mức khách chơi nhà giàu phải tạo ra cụm từ mới để miêu tả: ?o******* đi Dylan!?. Có bạn, có bè, các nàng tạo nên những đội chơi chạy toàn xe @, SH, Dylan! Các nàng sang trọng hơn nhờ xe; ngược lại, xe đẹp làm nên ?ogiá cả? cho cả hội. Tuy vậy, các nàng không nhận mình là ******* cao cấp, dù chẳng cần dựa vào nhà nghỉ, khách sạn hay vũ trường nào để đỡ đầu ?ohành nghề?. Đơn giản, bởi các nàng là dân chơi và không sống ?ochuyên nghiệp? bằng nghề này!
    Cần là có...
    Qua một số nguồn tin ?ocực mạnh?, chúng tôi có trong tay một ?olist? 20 số điện thoại di động (ĐTDĐ) của ?ohàng? 1 triệu. Nguồn tin dặn trước: ?oLàm nhẹ tay thôi để còn chỗ mà chơi (!)?. Hẹn hò mất hơn chục lần qua tám số ĐTDĐ mới gặp được một ?ođại lý?.
    ?oĐại lý? hẹn 12g trưa tại Z - cà phê 17 Tông Đản, một địa điểm nổi tiếng của dân sành điệu Hà Nội. Đi cùng ?ođại lý? là một cô gái trẻ và một cậu thanh niên đứng ngoài cảnh giới. ?oĐại lý? xưng tên là Nhật, tóc ngắn nhuộm vàng, có xâu vòng ở... mũi và rốn. Cô gái đi cùng tên Quỳnh mặc áo bó hở vai, ngực xẻ sâu và phơi một nửa cái bụng mượt mà, trắng lóa ra ngoài. ?oĐại lí? bảo: ?oHàng? của em có gần 20 đứa, tuổi từ 16 - 19, có cả học sinh (!) toàn chạy @, SH, Dylan!?.
    Chúng tôi nói cần tuyển một số em để đem vào Sài Gòn nên cần xem mặt trước, còn giá cả không thành vấn đề. Nhật nhảy cẫng lên: ?oBọn nó chỉ thích ?olàm việc? thôi, các anh ở khách sạn nào, phòng số mấy, em điều lên luôn, không ưng con này em điều con khác. Một triệu ?otàu nhanh?!?. Rồi Nhật thì thầm: ?oAnh thông cảm, chúng nó là gái nhà giàu, có người yêu, có gia đình nên muốn kín đáo để còn giữ tiếng!?.
    Một buổi trưa cuối thu, gió hây hây, nắng đào làm ửng hồng những đôi má thiếu nữ Hà thành, chúng tôi hẹn Nhật điều ?ohàng? đến một khách sạn tư nhân nằm trên đường M. Quá hẹn mười lăm phút, ?ohàng? đến: một Dylan bạc và một Dylan đỏ. Hai nàng ?otiên nữ? tóc nhuộm vàng, nước hoa thơm lừng cùng đồ hiệu từ... giày lên cổ.
    Một nàng cất giọng trịch thượng với nhân viên khách sạn: ?oCho lên gặp anh Tuấn, tầng ba! Bọn em là bạn có hẹn trước?. Rồi cả hai nện giày doc-tor cao cổ cồm cộp lên cầu thang trải thảm đỏ. Cửa phòng mở, người bạn tên Tuấn của chúng tôi bị hút hồn, phân vân không biết chọn nàng nào. Một nàng khiêu khích bằng giọng Bắc ngọt ngào và bộ ngực tròn lẳn tì vào Tuấn: ?oAnh chọn ai đây??. Tuấn chọn nàng tên Thùy Dương. Nàng còn lại vòi vĩnh: ?oAnh cho tiền taxi em về?. Tuấn móc tờ 100.000 đưa rồi hỏi Thùy Dương: ?oGiá cả làm sao em??. Cô bảo: ?oNhật không nói với anh à? Một triệu đồng, em phải mất 300.000 đồng tiền ?ophế? (hoa hồng) cho nó. Lần sau anh gọi trực tiếp cho em chỉ mất 700.000 đồng?. Tuấn ?oOK!? rồi đóng cửa, tắt đèn.
    Khi Thùy Dương ra về Tuấn kể: ?oEm có cái bụng mượt như nhung, là gái đôi chín đất Hải Phòng điêu luyện?. Thùy Dương rời khách sạn sau khi đã ngó trước ngó sau xem có gặp người quen nào không. Cô thong dong đi ngược về trung tâm thành phố, mặt nai ngơ ngác như gái nhà lành. Cô bảo nhà mình ở trên phố Lý Thường Kiệt, Hà Nội.
    ?oĐại lý? và thế giới ?ohàng?
    Trong thế giới ?ohàng? ở Hà Nội, Nhật là ?ođại lý? mới: ?oHàng? của Nhật trẻ đẹp với các em học sinh thủ đô và một số gái ?ođú sớm? Quảng Ninh, Hải Phòng. Các ?ođại lý? khác như Lệ hay Hương lại qui tụ đối tượng khác: các cô gái trẻ đẹp ở Tuyên Quang, Lào Cai, Yên Bái mới ra Hà Nội, không kìm được sự cám dỗ về vật chất, đã chớm ?ochơi? rồi trượt dài.
    Ngoài ?ođại lý?, các cô gái lại chơi từng hội với nhau: ?oHội trường nghệ thuật?, ?ohội trường múa?, ?ohội gái đẹp Hà Nội? 16 - 17 tuổi bỏ học chơi bời. ?oXe đẹp đi cùng người đẹp? là phương châm của một số ?ođại lý? danh tiếng như ?odì? Chính, ?odì? Hiếu - những gã ma cô đồng tình luyến ái chăn dắt ?ohàng? cả gái lẫn trai.
    Thủ đoạn làm ăn của các ?odì? là làm quen các cô gái đẹp, rủ đi chơi, sau vài lần quen rồi ?obắn? số ĐTDĐ cho bạn bè, khách chơi có nhu cầu. Ngay cả người đẹp Mai Ka, cô gái được dân tổ lái Hà thành tôn sùng ?ođẹp nhất Hà Nội?, cũng làm việc cho các ?odì? cho thấy ảnh hưởng mạnh mẽ của các ?odì? đến thế giới ?ohàng?. Dần dần các ?ođại lý? này hình thành nên ?ođường dây hàng 1 triệu?.
    ?oĐẳng cấp? nhất trong thế giới ******* này là những cô gái ?ochớm? làm người mẫu, ca sĩ hoặc tự phong danh cho mình để ?oám thị? khách VIP. Khi chúng tôi mời Trinh (một cô gái Hà Nội mũm mĩm với vẻ mặt rất Tây) ?ođi chơi?, cô bảo: ?oEm làm người mẫu cho tạp chí... Thời Trang Trẻ!?. Khi chúng tôi hỏi lại: ?oEm lên báo số nào?? thì Trinh vội chữa: ?oCó anh phóng viên gọi em chụp ảnh đăng báo vì thấy em có... tiềm năng. Mẹ chồng em thấy em chụp ảnh nghệ thuật khen em giống hoa hậu (!)?.
    Trinh bảo mình vừa cắm Dylan đánh đá bóng, có ?ođi chơi? thì ban ngày hoặc sau mười một giờ đêm vì tối cô còn bận với ?ochồng?. Còn H., đã từng được phong làm người mẫu từ một tờ báo, chơi bời khét lẹt từ Bắc vô Nam. Sau đợt vào TP.HCM, H. hứng lên xăm trổ lung tung trên người, khi trở ra Hà Nội bị ?omất giá?, hết tiền nên phải ngậm ngùi chịu làm ?ohàng? 1 triệu.
    Một đêm đầu tháng mười hai lạnh giá, chúng tôi cùng Hoàng xâm nhập thế giới ?ohàng? Hà Nội. Hoàng là một ?otiểu ma cô? ở đất Mai Dịch, cái nôi cung cấp gái đẹp, gái nhảy cho dân sành điệu Hà Nội với dàn diễn viên chuyên nghiệp học hành tử tế tại các trường múa, sân khấu điện ảnh đóng trên địa bàn.
    Đến phố Liên Trì, một dãy karaoke bảng biển sáng rực với ôtô con đậu thành từng dãy. Hoàng bảo: ?oGái đẹp nhất Hà Nội chạy ?osô? và hay ăn quà ở đây. Giá cả chát chúa!?. Chúng tôi đến Hale Club xem múa. Sàn múa dâng cao ngang mặt khách đang ngửa cổ, vừa uống bia vừa chiêm ngưỡng các gái nhảy đang lắc lư trong tiếng nhạc quay cuồng. Hoàng chỉ ra một số cái tên, một số gương mặt chào Hoàng ngượng nghịu khi thấy cậu đi cùng khách lạ.
    ?oHàng 1 triệu? thường vào đây uống rượu, xem nhảy để ?otiếp thị? chất chơi. Đêm về, bọn nó tụ tập xung quanh đây và phố ẩm thực Cấm Chỉ, Tống Duy Tân ăn đêm, quay biển xe ra đường, chờ khách VIP phóng ôtô từ ?oNew? (vũ trường New Century) hay từ các khách sạn, nhà nghỉ đến đón ?ođi chơi?. ?oChúng tôi đảo qua bar Space Night phố Phan Phù Tiên, rồi Monaco Pub ở Hàng Tre mở cửa thâu đêm đến 6g sáng... đều bắt gặp những khuôn mặt lộng lẫy ấy, đang đảo điên trong thế giới ăn chơi quay cuồng.
    Có kẻ... quên chồng
    Chúng tôi như người mất hồn khi nhìn thấy một đôi trai gái đang đèo nhau đi Dylan màu xanh nhạt, trên ?ocon đường tình nhân? Thanh Niên. Cô gái cực đẹp đang ôm dính người yêu. Hoàng bảo: ?oAnh có tin cô bé đó là ?ohàng 1 triệu? không, để em gọi ??. Chỉ mất năm phút Hoàng đã ?ogiao dịch? được với người đẹp. OK!
    Chúng tôi hẹn nhau ở quán trà Đài Loan 58 Phan Đình Phùng, địa điểm khét tiếng mà thế giới ?ohàng? thường tụ tập vào đầu giờ chiều, lúc mới... ngủ dậy, chuẩn bị cho một ngày làm ăn mới. Cô nàng cực đẹp này giới thiệu mình tên Thủy: ?oEm bắt thằng chồng em (!) đợi ở cà phê Cổ Ngư, nên chỉ tranh thủ ?ođi? được một tiếng thôi?.
    Thủy với Hoàng biết nhau được gần một năm, hai cô cậu đã trải qua nhiều lần chung chăn gối. Ba lần đầu Thủy lấy đủ 1 triệu. Sang lần thứ tư cô lấy Hoàng 500.000 đồng vì bắt đầu ?othấy anh giống chồng em?. Có lần Thủy chủ động gọi Hoàng mà không cần tiền trong lúc chán chồng. Cũng có lần Hoàng lịch sự rủ Thủy đi chơi như bạn bè: buổi tối lên sàn nhảy uống rượu, đêm về ăn hải sản cua ghẹ, nửa đêm lót dạ cơm rang, gà tần. Xong xuôi, hai đứa ghé nhà nghỉ, lăn ra ngủ. Hoàng bình thản: ?oNó vẫn yêu chồng nó nhất!?.
    ?oCuộc tình? của Hoàng giống y chang những ?ocuộc tình? khác giữa khách chơi và *******. Không cặp kè sâu nặng, tình cảm dựa trên sự sòng phẳng của đồng tiền. Các cô thuộc loại cần ?ocủa lạ?... và tiền để trang trải cho việc chưng diện: quần áo phải là những thương hiệu danh giá như Versace, Polo, CK; mỹ phẩm phải là Chanel, GIO, Lamy, Z?Tup; ĐTDĐ phải là Nokia, Samsung đời mới nhất với âm thanh nổi, màn hình màu. Rồi cả số ĐTDĐ cũng phải đẹp, dễ nhớ, giá từ 300.000 đồng/số.
    Nhưng tiêu pha ?odã man? nhất với các nàng không phải là nhảy nhót, thuốc lắc mà là đánh bạc, chỉ là thừa tiền, thả vài chục ?ođiểm? lô, bắt con đề 500.000 - 1.000.000 đồng, trượt rồi thành quen, thành cay cú; rồi lên phố Đặng Dung sắm đồ trang sức, cá độ bóng đá và... ?onuôi? người yêu.
    Hồi chuông cảnh tỉnh
    Chúng tôi xót xa khi rõ chuyện của Hà, một cô gái Hà Nội xinh đẹp phải trở thành *******. Nhà Hà giàu, bố mẹ làm viên chức nhà nước nhưng lục đục phải bỏ nhau. Hà tìm thú vui trên mạng, rồi xin làm ?oInterneter? để tự nuôi bản thân. Đời Hà rẽ hẳn vào lối đi tăm tối khi cô ?ovô tình? lọt vào mắt xanh ?ođội chăn gái mất dạy nhất Hà Nội? của T. ?ogià? tại sàn nhảy M.
    ?oĐội? này gồm các trung niên tuổi ngoài 30 giàu có, có ôtô cung phụng để Hà lên xe xuống ngựa. Rồi đến một đêm họ ép cô dùng thuốc lắc, đưa cô vào khách sạn ?olàm tập thể?. Đau đớn, tủi nhục, cô nhắm mắt đưa chân, để tiếp tục được chiều chuộng và trở thành ?ohàng? lúc nào không nhớ.
    Những cô gái như Hà trong ?ođường dây 1 triệu? trẻ trung, có nhan sắc, nhạy bén với cuộc sống hiện đại nhưng dễ sa ngã. Mặt trái của thế giới các cô không phải là những cuộc chơi xa hoa chìm trong men rượu, tiếng nhạc và êm ái vòng tay người tình mà là sự sa ngã vô độ, hưởng thụ vô lối mà cuối cùng chỉ đem lại sự đau đớn ê chề về thể xác và tinh thần mà thôi. Tuổi thanh xuân tươi đẹp không trở lại lần thứ hai trong cuộc đời.
    Trên thế gian có muôn ngàn câu nóiBiết nói sao cho em hiểu lòng anhNói yêu thương nhưng sợ mộng không thànhĐành lặng lẽ nhìn em qua ánh mắt
  3. Congchuaphale

    Congchuaphale Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0


    Đó là một thế giới hoàn toàn khác, với những con người hoàn toàn khác. Người ta nghĩ thế là sành điệu, là hơn người khác. Tôi chẳng thể hiểu nổi, họ xinh đẹp, giàu có, sang trọng, tại sao lại làm như thế. Vậy mà tôi đã từng mơ ước có ngày mình cũng đẹp và sang trọng như họ. Cuộc sống dường như ngày càng thác loạn, đảo điên, để cho những người như tôi cứ tìm mãi , tìm mãi một lí tưởng, một điều gì đó cao đẹp của cuộc sống để cố gắng và vươn tới mà không tìm ra nổi, để rồi thất vọng, rồi chán nản, chẳng hiểu mình sống để làm gì. Rồi lại tự hỏi, sao cuộc sống bất công đến thế. Có những người, vất vả quần quật mà ăn không đủ no, áo không đủ mặc. Những trường hợp người ta chiếu trên ti vi quỹ ủng hộ người nghèo chỉ là rất ít ỏi và thậm chí cũng không bi thương lắm so với một số cảnh bên ngoài. Hôm trước đọc đâu đó một câu chuyện đứa con trai đạp xe đạp đèo bà mẹ già đi hơn 30 km để ra HN chữa mắt miễn phí, cô con dâu chỉ có 5N biếu mẹ. Rồi còn nhiều nhiều nữa. Có những lúc, đi ngang qua con đường thấy một dãy người lao động nằm co ro trong giá lạnh mùa đông, chỉ có manh chiếu và bọc quần áo, đúng cảnh ?omàn trời chiếu đất?T. Rồi tôi còn nhìn thấy 1 người ngồi thu lu trên bậc cửa 1 căn nhà tối, với một xe quần áo rong. Tôi nghĩ, có lẽ ông ấy sẽ ngồi đó cả đêm, nếu không, ông ta phải về nhà hay nhà trọ từ lâu rồi , bởi lúc đó là hơn 10h đêm. Thưa thớt, vắng tanh, lạnh giá. Còn biết bao nhiêu người lao động cực khổ. Tôi không hiểu. Tôi thấy giận, thấy hận, thấy căm thù cuộc sống. Sao có những con người khổ như vậy mà có những kẻ tiêu tiền như rác, sống ăn chơi, thác loạn như thế. KHông công bằng, không xứng đáng. Một xã hội như thế này thì có gì đáng cho tôi phải cống hiến. Nếu tôi có cống hiến, có hết sức mình cũng chẳng thể thay đổi những điều chướng mắt cơ mà. Ngay chính tôi, cũng chỉ là một kẻ tầm thường, một kẻ chỉ biết nhìn, biết đau khổ cho nỗi đau của người khác, nhưng không thể nào hành động gì đó để làm cho họ bớt đau khổ, chẳng giúp đỡ gì được. Thế thì cuộc sống có ý nghĩa gì cơ chứ. Mà nói gì thì nói, cuộc sống của tôi cũng đâu có gì thay đổi, chỉ là nghĩ thôi. Tôi cứ luôn nghĩ : mình tiêu pha như thế này thế này, còn người ta thì thậm chí 1 chỗ ngủ cũng không có , vv va vv... Tôi trách tôi, trách cả xã hội này, trách hết tất cả mọi người. Đến bao giờ thì mới hết những người khổ ? Chợt nhớ tới hồi trước có cô con gái của 1 ?oông? nào đó mua cả chục cái @ tặng bạn. Nực cười quá...
    Sứ giả của hoà bình
  4. Saladin

    Saladin Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    1.342
    Đã được thích:
    0
    Sal cũng đọc bài này với một chút tò mò từ cái tên! Hàng 1 triệu ban đầu nghe cứ tưởng như một món hàng gì đó tựa tựa như hàng được bán trong "Cửa hàng 10.000" ở Sài Gòn mình vài năm trước. Đọc rồi mới bất ngờ vì cái thực tế tệ hại như vậy... Có những người con gái như vậy làm cách nghĩ về các cô gái đẹp thật sự từ vẻ ngoài tới nhân cách cũng thay đổi ít nhiều. Biết đâu có ngày nhìn một người con gái đẹp người ta lại nghĩ cô gái đó không đàng hoàng...

    Saladin

    Cẩm tú sơn hà
    Thái bình thảo mộc​
  5. TDCT

    TDCT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/05/2001
    Bài viết:
    1.183
    Đã được thích:
    0
    Thực sự là như vậy! Bây giờ nhiều khi thấy những cô gái đẹp thường có những cử chỉ và biểu hiện gì đó bất bình thường...
    Câu nói của ông bà ngày xưa "vợ đẹp là vợ người ta" cũng ko phải là ko đúng nhỉ? :-)
    .:: Lay beside me under wicked sky... ::.

    Chợt thèm nắm một bàn tay, để không còn thấy tháng ngày mênh mông
  6. tonyntu

    tonyntu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2003
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    tonyntu thấy thật ra xung quanh ta còn rất nhìu tệ nạn kiểu như hàng 1 triệu mà chúng ta chưa bít đó thui
    Xã hội nào mà chả tồn tại những tệ nạn như thế
    Tốt nhất ta nên tìm hiểu để bít mà giữ mình và tránh xa nó
    Trên thế gian có muôn ngàn câu nóiBiết nói sao cho em hiểu lòng anhNói yêu thương nhưng sợ mộng không thànhĐành lặng lẽ nhìn em qua ánh mắt
  7. kiman007

    kiman007 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.018
    Đã được thích:
    0
    có thể hiểu được ý nghĩ của các bạn - nhưng thật ra đó là số ít do nổi cộm nên làm chúng ta đánh giá chung có phần lệch lac - người đẹp cũng có cái khổ của người đẹp - kiman từng học lớp chuyên Văn nên có rất nhiều bạn gái dễ thương - họ cũng có những cái ko như ý muốn hay do vẻ ngoài của mình.... vì đàn ông chúng ta thường nhìn họ qua vẻ bề ngoài chứ ít nhìn vào bên trong nên cũng làm họ buồn - từ đó cái nhìn của họ về những người con trai có ánh mắt khác lạ đối với họ cũng khác....
    chỉ cần chúng ta thấu hiểu lẫn nhau....

    Em có biết một mai khi thức dậy
    Hai dấu chân tôi để lại trước hiên nhà
    Lòng tôi đấy - yêu mà không dám ngỏ
    Xác hoa vàng nhớ nói hộ giùm ta !
  8. NguyenPhamQuangMinh

    NguyenPhamQuangMinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Khuyâ?rét?rét 'ến lạ lùng, mTt kẻ lang thang trên net, '"ng cảm v>i nàng CCPL xinh 'ẹp. CuTc s'ng có quá nhiều bất công mà con ngỈời vừa là thủ phạm, cũng chính '"ng thời là nạn nhân của nó. Tôi không phải là nhà phê bình xã hTi, lại càng không phải là mTt gì gì 'ó ghê g>m 'f phê phán cuTc 'ời. Tôi ch? mong tìm 'c Y 'âu 'ó mTt sự '"ng cảm, mTt trái tim nhân hậu, cám cảnh cho những kiếp ngỈời. Đôi khi ta phải chấp nhận sự thật dù sự thật ấy có t? hại 'ến mức nào. Họ sang trọng, họ quý phái, họ mỹ miều, xinh 'ẹp. Biết bao chàng trai, biết bao con ngỈời 'ã ngây ngất, 'ã tôn kính thậm chí sùng bái họ nhỈ thần tỈợng. Thế mà ? Bản chất '"ng tiền không xấu, nhỈng chính con ngỈời xấu xa sử dụng '"ng tiền 'ã làm cho '"ng tiền bc. Thế nhỈng họ 'ã làm những gì, họ 'ã góp cho xã hTi những gì, ch? là những tiếng nhỈ ko sao rửa 'c. M-i ngày họ phóng Dylan, SH, lỈ>t qua ph' phỈờng, lỈ>t qua những em bé vé s', những ngỈời bán rong, những kẻ fn xin, những ngỈời tàn tật mà ko hề liếc mắt. Thậm chí họ còn ko biết trên thế gian này t"n tại những con ngỈời ?onghèo kh.?. Họ cho là họ giàu, tiền tiêu ko hết, nhỈng tôi biết, họ còn nghèo hỈn cả những ngỈời nghèo nhất. Họ giàu về vật chất nhỈng họ 'ã 'ánh mất bản thân, 'ánh mất tâm h"n lỈỈng thi?n của mình. Họ thiếu tình thỈỈng, thiếu trái tim nhân hậu, thiếu sự cảm thông, có phải là họ 'ã rất nghèo hay ko? Chúng ta s'ng dựa vào cái mà tôi cho là tình nghĩa, 'iều này thật khó tìm Y họ. V>i họ, cái gì cũng có thf thành tiền, thậm chí lỈỈng tâm cũng có thf qui '.i ra tiền... Bên cạnh những ngỈời ?ogiàu sang? ấy, là những con ngỈời cùng cực, ngày hi bữa cháu rau, có khi từng bữa cỈm phải chạy. NhỈng họ s'ng trong sự 'ùm bọc, yêu thỈỈng của mọi ngỈời, phải chfng họ rất hạnh phúc hay saô?
    Đã bao giờ ai 'ó ng"i giữa 'êm khuya mà ngẫm nghĩ, 'ã bao giờ ai 'ó tìm 'Ỉờng vào trong sâu thẳm trái tim mình chỈa? z 'ó, có mTt thứ luôn t"n tại, mà tôi gọi là lỈỈng tri thánh thi?n. Điều wan trọng là làm thế nào 'f khỈi gợi nó, làm thế nào 'f dẫn 'Ỉờng cho nó 'ến v>i lý trí của chúng tâ?Chúng ta s'ng là c'ng hiến, là góp ích cho 'ời. Tôi ko '"ng ý v>i CCPL khi nàng phân vân ko biết tìm 'âu ra mục 'ích của cuTc s'ng này. Ch? mTt vi?c nàng t"n tại trên thế gian, là nàng 'ã c'ng hiến cho cuTc s'ng. Nàng có biết bao ngỈời hạnh phúc, bao ngỈời sẵn sàng hi sinh cho nàng mà ko 'òi hỏi? Nàng có biết nụ cỈời nàng 'ã mang 'ến niềm vui cho bao kẻ khác? Nàng có biết khi 'êm về, mTt ai 'ó vẫn thao thức nghĩ 'ến nàng? Nàng có biết nếu nàng mất 'i, bao nhiêu ngỈời sẽ ko thiết s'ng? Nàng có biết?nàng có biết...CuTc s'ng dẫu ko hoàn toàn t't 'ẹp nhỈng nó 'áng cho ta c'ng hiến, nó 'áng cho ta hi sinh, bYi bản chất con ngỈời là hỈ>ng thi?n....
    Đi nhau nhỈng chính chúng ta làm cho '
  9. babicinamon

    babicinamon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    1.134
    Đã được thích:
    0
    Cũng vì đàn ông háo sắc, thích bề ngoài , thích ăn chơi nên mới có những cô gái như vậy. Có những người lâu lâu chán cơm thèm phở, bỏ bê vợ con , ra ngoài tìm thú vui riêng, thật là ích kỷ!!!! Đẹp ko phải là 1 cái tội, nhưng mà chính cái đẹp đó lại làm hại đến ko ít người. hm.......................
    Ước gì........................... ^___^
  10. Congchuaphale

    Congchuaphale Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0
    Ôi ôi ta chít mất, chít mất. Tên NPQM kia , hít dùng ?ođẹp chai đại chước? bi giờ lại đến ?omật ngọt chít ruồi? tính dụ dỗ ta rơi vào bẫy, hòng nhốt ta vô ngục lần thứ 2 sao. Yuki mụi mụi, sao mụi dạy ?omê hồn đại pháp? cho hắn dzị, chẳng lẽ hắn đi theo mụi mới có mấy hôm đã ?o cưa? được mụo rùi sao, để mụi truyền cho hắn bí kíp này. Nhưng mụi quên nói với hắn rằng : cái bí kíp đó không có hiệu lực với CC sao ( CC la` bằng hữu của Yuki, đồng minh của Yuki mà ). Thiệt là ... đáng thương cho kẻ tự nghĩ mình là cáo mà ko bít thực ra mình chỉ là thỏ .. Thiệt là... QM ui là QM
    CC thực sự rất tâm đắc câu : ?o tiền không phải là tất cả nhưng không có tiền sẽ không có tất cả ?o. Hạnh phúc được xây dựng trên vật chất. Ngày xưa người ta có thể ?o1 TÚP LỀU TRANH, 2 TRÁI TIM VÀNG?, CC thực sự rất ngưỡng mộ. Nhưng ngày đó, không có tiền bạc , họ vẫn có thể ăn rau tự trồng, gia súc tự nuôi, đốn củi kiếm sống... Còn bây giờ, yêu nhau, nhưng không có tiền, đó là khởi đầu của bất hạnh. Bởi bây giờ, không có tiền đồng nghĩa với diệt vong . Nhưng có tiền, không có nghĩa là coi tiền như rác, vung tay wa?T trán . Tôi cứ tự hỏi : những người đó có bao giờ đóng góp 1 đồng nào cho quỹ vì người nghèo, quỹ nhân đạo hay quỹ gì đó chưa ??? Cuộc sống có những cái thật đáng mỉa mai ...
    Babicinamon nói đúng lắm. Nếu không có những người sẵn sàng bỏ cả triệu đồng ra chỉ để mua vui thì làm sao có những người như vậy. Người ta nói : ?o con gái bây giờ ghê thật ?o, nghe sao mà khó chịu quá đỗi. Chỉ có con gái mới gây ra những chuyện như thế này sao ? Sao không ai nghĩ, thực tế có chuyện này cũng là nguyên nhân sâu xa từ đời nảo đời nào của cái ?otrọng nam khinh nữ?, coi phụ nữ chỉ như con sâu cái kiến, như vật mua vui tầm thường . Nếu không có cái suy nghĩ đó ăn sâu vào đầu óc từ ngàn đời thì làm sao có hiện tượng ngày hôm nay ?o.Ai đáng trách hơn ai ?
    Sứ giả của hoà bình

Chia sẻ trang này