1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

góc khuất

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi bigliar, 26/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    Góc khuất hiện nay tôi muốn biết là chuyện gì đang xẩy ra ?????????????????????//////////////////////////////////////???????????????Tôi không còn hiểu cái gì ra cái gì nữa .Chuyện wái wỉ gì thế nhỉ ?????????????????????/////Một lỗ hổng và mình là tâm điểm .????????????????/
    Giết người không gươm đao ..
    Nếu mày có đọc làm ơn tỉnh táo giùm tao cái đi .Mày không còn nhỏ nữa đâu suy nghĩ cho chính chắn một chút .Tao thật sự không biết phải giải quyết ra sao .Tao sẽ như thế nào ha? . Bị kẹp ở giữa nữa đó .
    Tao cứ nghĩ mày viết vu vơ thôi .Tao thật sự ???????????????/.
    Tao cần một chỗ của riêng tao để tao làm việc ,nói chuyện với bạn bè mày hiểu không? .Thứ hai nữa tao cần là tao .Mày làm vậy mọi người nhìn tao với ánh mắt ra sao ???????????/.
    Tao còn có lòng tự trọng đó .
  2. bigliar

    bigliar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2004
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Juri thân mến, rất xin lỗi vì phải nói điều này, nhưng hình như bạn vào nhầm rồi thì phải...
    Khi nhìn nick Juri, tự nhiên tớ lại nhớ đến cái tên Jr của tớ mà chỉ có u gọi, Ri ạ. Cũng như tên Ri vậy, chỉ có tớ gọi u bằng cái tên đó. Mỗi khi cầm máy người khác để sms, chẳng cần phải nói rằng đây là.... Tớ cảm thấy vui vui khi biết u lưu tất cả các data về tớ đều với cái tên Jr. Có lẽ cả sau này nữa, tớ sẽ vẫn gọi u bằng cái tên kỳ cục đó, cả u nữa nhé. Dạo này u phải lo nhiều việc... Tớ hy vọng u biết cách sắp xếp và thực hiện chúng một cách hợp lý. Đối với tớ, u vẫn có gì đó thật trẻ con, thật bồng bột trong nhiều chuyện, vì thế đôi khi tớ vẫn cảm thấy lo lắng. Tiếc rằng cũng chẳng giúp gì được cho u cả. Hãy cố gắng, Ri nhé. Hãy tìm lại cho mình cái cảm giác hạnh phúc, mong ngóng một điều gì đó trong lúc này. Nó rất quan trọng. Bởi vì cuộc sống của u chuẩn bị có một sự thay đổi lớn. Gạt hết những nỗi buồn và những suy nghĩ vu vơ một lúc nào đó xuất hiện trong đầu... U có quá nhiều thứ phải lo mà.
    Hãy nhớ rằng Jr mãi là một người bạn thân thiết của Ri, và nhớ những gì Jr và Ri đã hứa. Jr luôn cầu chúc mọi điều tốt lành đến với Ri. Hạnh phúc nhé Ri.
  3. bigliar

    bigliar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2004
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Juri thân mến, rất xin lỗi vì phải nói điều này, nhưng hình như bạn vào nhầm rồi thì phải...
    Khi nhìn nick Juri, tự nhiên tớ lại nhớ đến cái tên Jr của tớ mà chỉ có u gọi, Ri ạ. Cũng như tên Ri vậy, chỉ có tớ gọi u bằng cái tên đó. Mỗi khi cầm máy người khác để sms, chẳng cần phải nói rằng đây là.... Tớ cảm thấy vui vui khi biết u lưu tất cả các data về tớ đều với cái tên Jr. Có lẽ cả sau này nữa, tớ sẽ vẫn gọi u bằng cái tên kỳ cục đó, cả u nữa nhé. Dạo này u phải lo nhiều việc... Tớ hy vọng u biết cách sắp xếp và thực hiện chúng một cách hợp lý. Đối với tớ, u vẫn có gì đó thật trẻ con, thật bồng bột trong nhiều chuyện, vì thế đôi khi tớ vẫn cảm thấy lo lắng. Tiếc rằng cũng chẳng giúp gì được cho u cả. Hãy cố gắng, Ri nhé. Hãy tìm lại cho mình cái cảm giác hạnh phúc, mong ngóng một điều gì đó trong lúc này. Nó rất quan trọng. Bởi vì cuộc sống của u chuẩn bị có một sự thay đổi lớn. Gạt hết những nỗi buồn và những suy nghĩ vu vơ một lúc nào đó xuất hiện trong đầu... U có quá nhiều thứ phải lo mà.
    Hãy nhớ rằng Jr mãi là một người bạn thân thiết của Ri, và nhớ những gì Jr và Ri đã hứa. Jr luôn cầu chúc mọi điều tốt lành đến với Ri. Hạnh phúc nhé Ri.
  4. ddana

    ddana Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2002
    Bài viết:
    1.184
    Đã được thích:
    0
    muốn nhắn 1 ai đấy : nếu trải qua hoàn cảnh người khác thì mới có thể nói rằng họ đang đúng hay sai, họ nên làm gì và không nên làm gì.
    cơ hội ư, có đến nghìn lần nhưng liệu cái người có cơ hội đó có trân trọng không hay là được vài buổi rồi lại mang nó ra như một trò chơi
    tình yêu ư, có đấy, nếu không thì không có đến bao nhiêu lần cơ hội đâu
    có thể thật ngốc nghếch khi cứ níu kéo, có thể nên dừng lại, không tiếp tục làm nhau mệt mỏi nhưng .......ở đời chữ nhưng nhiều lắm, nhưng tình yêu nó chẳng đơn giản là không làm khổ nhau, không phản bội nhau và không say mê nhau......có rất nhiều việc không hiểu thì chẳng nên nói làm gì, như vậy sẽ chỉ làm mình càng trở thành người thừa trong một mối quan hệ vốn đã cần được yên ổn.
    bạn không có lỗi, vậy việc gì phải liên quan vào, đã là bạn bè thì với nhau cần luôn biết đâu là giới hạn cuộc sống này nếu đơn giản như lời người ta nói với nhau thì có lẽ nó tẻ nhạt lắm
    cũng như khi nói yêu một người và bỏ người đó, rồi dần dần cho rằng thời gian sẽ giúp bạn nguôi ngoai và quên, phải chăng tình cảm của bạn dành cho họ đâu đã đến mức sâu sắc, có chăng nó chỉ là những rung động được đặt tên là yêu ???
    ừ, thì cũng cho lựa chọn suốt, sao lại chọn con đường, toàn dằn vặt xen lẫn yêu thương như thế ....... nếu biết câu trả lời thật sự thì có lẽ tình yêu đã đẹp từ lâu rồi, tiếc là nó chưa hề thật sự đẹp, nó luôn có hình bóng của một người vãng lai đi qua, ghi dấu, đau đớn mà chả hiểu sao vẫn khờ khạo chấp nhận, chả hiểu nổi chính mình đang cố làm cái gì và biện hộ rằng: yêu nhiều quá......... phải, giá như có thể hiểu, giá như có thể từ bỏ được nhau, có hàng vạn lần giá như ấy ??? giá như cho nhau cơ hội để làm một người khác, đi trên con đường không hề có nhau .......
    khó chịu quá bởi muôn lần giá như ........
    giá có thể đem mình ra đập vỡ, bụi lên trời và ký ức phôi pha
  5. ddana

    ddana Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2002
    Bài viết:
    1.184
    Đã được thích:
    0
    muốn nhắn 1 ai đấy : nếu trải qua hoàn cảnh người khác thì mới có thể nói rằng họ đang đúng hay sai, họ nên làm gì và không nên làm gì.
    cơ hội ư, có đến nghìn lần nhưng liệu cái người có cơ hội đó có trân trọng không hay là được vài buổi rồi lại mang nó ra như một trò chơi
    tình yêu ư, có đấy, nếu không thì không có đến bao nhiêu lần cơ hội đâu
    có thể thật ngốc nghếch khi cứ níu kéo, có thể nên dừng lại, không tiếp tục làm nhau mệt mỏi nhưng .......ở đời chữ nhưng nhiều lắm, nhưng tình yêu nó chẳng đơn giản là không làm khổ nhau, không phản bội nhau và không say mê nhau......có rất nhiều việc không hiểu thì chẳng nên nói làm gì, như vậy sẽ chỉ làm mình càng trở thành người thừa trong một mối quan hệ vốn đã cần được yên ổn.
    bạn không có lỗi, vậy việc gì phải liên quan vào, đã là bạn bè thì với nhau cần luôn biết đâu là giới hạn cuộc sống này nếu đơn giản như lời người ta nói với nhau thì có lẽ nó tẻ nhạt lắm
    cũng như khi nói yêu một người và bỏ người đó, rồi dần dần cho rằng thời gian sẽ giúp bạn nguôi ngoai và quên, phải chăng tình cảm của bạn dành cho họ đâu đã đến mức sâu sắc, có chăng nó chỉ là những rung động được đặt tên là yêu ???
    ừ, thì cũng cho lựa chọn suốt, sao lại chọn con đường, toàn dằn vặt xen lẫn yêu thương như thế ....... nếu biết câu trả lời thật sự thì có lẽ tình yêu đã đẹp từ lâu rồi, tiếc là nó chưa hề thật sự đẹp, nó luôn có hình bóng của một người vãng lai đi qua, ghi dấu, đau đớn mà chả hiểu sao vẫn khờ khạo chấp nhận, chả hiểu nổi chính mình đang cố làm cái gì và biện hộ rằng: yêu nhiều quá......... phải, giá như có thể hiểu, giá như có thể từ bỏ được nhau, có hàng vạn lần giá như ấy ??? giá như cho nhau cơ hội để làm một người khác, đi trên con đường không hề có nhau .......
    khó chịu quá bởi muôn lần giá như ........
    giá có thể đem mình ra đập vỡ, bụi lên trời và ký ức phôi pha
  6. ddana

    ddana Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2002
    Bài viết:
    1.184
    Đã được thích:
    0
    To Anh : hôm qua định viết xong lại thôi, xong lại viết..........
    Những cái sms đó xoá thì sao ko xoá hết đi, vâng, nó chả quan trọng, với anh có gì quan trọng đâu, những thứ quan trọng anh còn không thích phải đối mặt nữa là ........
    Em chỉ không ngờ, sau tất cả, vào ngay cái ngày ngồi nói chuyện cùng nhau. Như anh nói thì anh đã nói rõ ràng, rõ ràng kết thúc ư, thật là biện hộ. Thử xem lại xem, chỉ trước khi ngồi nói chuyện với nhau và tất nhiên trong 2 cái ngày chẳng nhìn nhau, nói với nhau đến 1 lời.........:))))))) anh vẫn nhắn tin ngọt ngào, hứa hẹn với người khác. Hoá ra cái tình yêu anh dành cho em nó chỉ có vậy. Khi nói break up là break up và anh vẫn chẳng bận lòng để đi hứa hẹn với người khác như thế, vẫn trong những ngày đó, thế mà anh nói rằng anh hối hận, suy nghĩ sao ??? anh nghĩ gì, nghĩ là làm sao để được cả hai à ?
    Lý do, tất cả chỉ là lý do........." Anh hiểu. Chờ anh, em nhé. Hôn em " - 7:01pm ngày 9/12 và chỉ sau đó 1h, có 1 lời đề nghị : nói chuyện được không.....cho anh được 1 lần đưa em đi dạo, cho anh 1 cơ hội để được làm thằng đàn ông đúng nghĩa......... hahhahhaa....buồn cười thật đấy, cay đắng thêm nữa. Em nợ anh gì sao mà em lại yêu anh và chịu bao nhiêu lần như thế này, giá như nó chỉ là một lần cũng đủ để người ta đập mình ra rồi, hahhahha.......giả dối làm sao, em vẫn tin, vẫn dành ra cơ hội bởi em tin, anh không giống những gì người khác đánh giá, anh có thể trở thành một người khiến ai cũng yêu quý.
    Chờ ??? anh luôn muốn người khác chờ đợi, tôn thờ, coi trọng anh sao ??? đau đớn mà tại sao em chẳng hết yêu anh nổi, thà thù hận nhau có phải dễ dàng hơn không ?
    người ta bảo, nếu yêu thì đừng để những nhỏ nhen làm khổ nhau, nếu hết yêu thì thả nhau ra, cho nhau cơ hội khác....... hay đấy nhỉ, được thế thì còn gì bằng ??? mà khéo bây giờ bỏ nhau, anh lại khối người để nhắn nhủ, khối người để quan tâm yêu thương mà chả bị đứa nào, con nào nó ghen tuông, nó làm vật cản............
    Thế mà tại sao chứ ?????? ta nợ nhau hả anh ? mà cứ làm khổ nhau suốt thế này
  7. ddana

    ddana Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2002
    Bài viết:
    1.184
    Đã được thích:
    0
    To Anh : hôm qua định viết xong lại thôi, xong lại viết..........
    Những cái sms đó xoá thì sao ko xoá hết đi, vâng, nó chả quan trọng, với anh có gì quan trọng đâu, những thứ quan trọng anh còn không thích phải đối mặt nữa là ........
    Em chỉ không ngờ, sau tất cả, vào ngay cái ngày ngồi nói chuyện cùng nhau. Như anh nói thì anh đã nói rõ ràng, rõ ràng kết thúc ư, thật là biện hộ. Thử xem lại xem, chỉ trước khi ngồi nói chuyện với nhau và tất nhiên trong 2 cái ngày chẳng nhìn nhau, nói với nhau đến 1 lời.........:))))))) anh vẫn nhắn tin ngọt ngào, hứa hẹn với người khác. Hoá ra cái tình yêu anh dành cho em nó chỉ có vậy. Khi nói break up là break up và anh vẫn chẳng bận lòng để đi hứa hẹn với người khác như thế, vẫn trong những ngày đó, thế mà anh nói rằng anh hối hận, suy nghĩ sao ??? anh nghĩ gì, nghĩ là làm sao để được cả hai à ?
    Lý do, tất cả chỉ là lý do........." Anh hiểu. Chờ anh, em nhé. Hôn em " - 7:01pm ngày 9/12 và chỉ sau đó 1h, có 1 lời đề nghị : nói chuyện được không.....cho anh được 1 lần đưa em đi dạo, cho anh 1 cơ hội để được làm thằng đàn ông đúng nghĩa......... hahhahhaa....buồn cười thật đấy, cay đắng thêm nữa. Em nợ anh gì sao mà em lại yêu anh và chịu bao nhiêu lần như thế này, giá như nó chỉ là một lần cũng đủ để người ta đập mình ra rồi, hahhahha.......giả dối làm sao, em vẫn tin, vẫn dành ra cơ hội bởi em tin, anh không giống những gì người khác đánh giá, anh có thể trở thành một người khiến ai cũng yêu quý.
    Chờ ??? anh luôn muốn người khác chờ đợi, tôn thờ, coi trọng anh sao ??? đau đớn mà tại sao em chẳng hết yêu anh nổi, thà thù hận nhau có phải dễ dàng hơn không ?
    người ta bảo, nếu yêu thì đừng để những nhỏ nhen làm khổ nhau, nếu hết yêu thì thả nhau ra, cho nhau cơ hội khác....... hay đấy nhỉ, được thế thì còn gì bằng ??? mà khéo bây giờ bỏ nhau, anh lại khối người để nhắn nhủ, khối người để quan tâm yêu thương mà chả bị đứa nào, con nào nó ghen tuông, nó làm vật cản............
    Thế mà tại sao chứ ?????? ta nợ nhau hả anh ? mà cứ làm khổ nhau suốt thế này
  8. bigliar

    bigliar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2004
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Xin phép muợn lời của chị B.E để nhắc nhở chính mình.....
    Tâm như thủy
    Brown_eyes
    Cách đây hai năm vào ngày sinh nhật, chị nhận được một món quà từ một người bạn ở Hà Nội, một món quà mà khi mở ra chị bất ngờ quá đỗi, chỉ là ba chữ hán viết trên một tấm giấy dó giản dị: Tâm như thuỷ, với lời đề tặng:
    ?oTặng cho em ba chữ để tự khuyên mình. Cho dù ở hoàn cảnh nào, cho dù gặp phải bất cứ điều gì em hãy cố giữ lòng mình được thanh thản, yên tĩnh, nhẹ nhàng, trong trẻo như làn nước. Tất cả rồi cũng sẽ qua đi, như có, như không, như vui, như buồn.Tất cả đều có ý nghĩa và tất cả cũng đều vô nghĩa. Giữ lại là có, trôi đi là không. Chẳng cần vướng bận điều gì.?
    Vậy là đã hơn hai năm rồi, hơn hai năm chị cố làm theo lời khuyên này, thật là khó khăn để có thể làm cho tâm hồn mình được nhẹ nhàng, thanh thản, trong trẻo như một làn nước trước những khó khăn, đau khổ mà ta gặp trong cuộc sống. Có những khi chị tưởng mình phải bỏ cuộc, có những khi chị cứ cố giữ trong lòng mình những điều phiền muộn để rồi phải đau khổ vì chúng.Nhiều khi chị tự làm khổ mình vì những điều đã trôi đi rất xa, vì những người không xứng đáng với tình cảm của chị và biết bao những giọt nước mắt đã rơi trong những đêm mất ngủ.
    Nhưng rồi thời gian trôi qua, chị nghiệm ra rằng mọi nỗi buồn mà ta gặp trong đời sẽ mãi mãi làm ta đau khổ nếu ta cứ nhìn vào nó để mà sống, nhưng nếu ta để cho nó qua đi và không bận tâm đến nó nữa, coi như nó chỉ là một cái vấp trên con đường thênh thang mà ta bước, một áng mây đen vụt bay qua trên bầu trời tươi sáng thì ta sẽ dễ dàng vượt qua mọi đau khổ và mỉm cười với cuộc sống còn quá nhiều khó khăn trước mặt.
    Trôi qua là hết, hãy để cho mọi nỗi buồn của em trôi qua, đừng giữ lại, đừng để cho nó làm em phải mệt mỏi, phải khổ sở nữa. Nếu như vì một lí do gì đó mà một người em yêu thương bỏ em để ra đi thì cũng đừng vì thế mà rơi tõm vào đau buồn và u uất, tất cả đều có thể xẩy ra, hôm nay là như vậy, nhưng ngày mai lại khác đi mất rồi,người ta vẫn sai lầm nhưng cũng có thể sửa chữa sai lầm một khi người ta vẫn sống và còn thời gian, còn nghị lực và niềm tin yêu vào cuộc sống, vào tình người.
    Sống trên cuộc đời ai chẳng muốn mình được hạnh phúc, ai chẳng muốn được mãi mãi bên cạnh những người mình yêu thương và tình yêu là điều mà ai cũng mong ước có được, nhưng cuộc sống bắt buộc ta phải sống hết mình với nó, trải qua những khó khăn và thử thách, chịu đựng những đổ vỡ và mất mát, nước mắt và nụ cười đan xen. Và chị,và em,và tất cả mọi người ai cũng đều phải tranh đấu để vươn lên và vượt qua mọi đau khổ để sống, để mang tới cho mình và người mình yêu thương những niềm hạnh phúc.
    Không có một công thức chung cho tất cả mọi người để đạt được một cuộc sống hạnh phúc và vì thế trong mỗi hoàn cảnh người ta phải biết cách vượt lên, biết cách đi qua những đau khổ và đừng bao giờ chờ đợi ai giúp đỡ, thương yêu mình khi chính mình không muốn giúp mình, không biết thương yêu bản thân.
    Chị không muốn em đọc bài viết này như đọc một bài học trong sách giáo khoa, giáo điều và cứng nhắc, em hãy đọc nó như đọc một lời tâm sự của người đi trước, chị chỉ là một người đi trước và muốn chia sẻ với em những gì mà chị đã trải nghiệm, bởi vì chị cũng giống em thôi, cũng từng là một cô gái yếu mềm và dễ vỡ?
    Có người hỏi chị: làm sao để có thể mỉm cười tươi tắn như thế, làm sao để có thể đi qua mọi nỗi buồn mà không cho nó để lại dấu ấn gì trên khuôn mặt mình, làm sao để có thể rộn ràng như là hoa và nắng luôn tràn ngập trong tim?Làm sao??Làm sao? ? Hãy làm tâm hồn ta trong trẻo như nước thì sẽ được như thế, luôn luôn là thế.

    Vô ảnh thường giao tâm tựa thuỷ
    Hữu ngôn tự giác khí như sương.

  9. bigliar

    bigliar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2004
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Xin phép muợn lời của chị B.E để nhắc nhở chính mình.....
    Tâm như thủy
    Brown_eyes
    Cách đây hai năm vào ngày sinh nhật, chị nhận được một món quà từ một người bạn ở Hà Nội, một món quà mà khi mở ra chị bất ngờ quá đỗi, chỉ là ba chữ hán viết trên một tấm giấy dó giản dị: Tâm như thuỷ, với lời đề tặng:
    ?oTặng cho em ba chữ để tự khuyên mình. Cho dù ở hoàn cảnh nào, cho dù gặp phải bất cứ điều gì em hãy cố giữ lòng mình được thanh thản, yên tĩnh, nhẹ nhàng, trong trẻo như làn nước. Tất cả rồi cũng sẽ qua đi, như có, như không, như vui, như buồn.Tất cả đều có ý nghĩa và tất cả cũng đều vô nghĩa. Giữ lại là có, trôi đi là không. Chẳng cần vướng bận điều gì.?
    Vậy là đã hơn hai năm rồi, hơn hai năm chị cố làm theo lời khuyên này, thật là khó khăn để có thể làm cho tâm hồn mình được nhẹ nhàng, thanh thản, trong trẻo như một làn nước trước những khó khăn, đau khổ mà ta gặp trong cuộc sống. Có những khi chị tưởng mình phải bỏ cuộc, có những khi chị cứ cố giữ trong lòng mình những điều phiền muộn để rồi phải đau khổ vì chúng.Nhiều khi chị tự làm khổ mình vì những điều đã trôi đi rất xa, vì những người không xứng đáng với tình cảm của chị và biết bao những giọt nước mắt đã rơi trong những đêm mất ngủ.
    Nhưng rồi thời gian trôi qua, chị nghiệm ra rằng mọi nỗi buồn mà ta gặp trong đời sẽ mãi mãi làm ta đau khổ nếu ta cứ nhìn vào nó để mà sống, nhưng nếu ta để cho nó qua đi và không bận tâm đến nó nữa, coi như nó chỉ là một cái vấp trên con đường thênh thang mà ta bước, một áng mây đen vụt bay qua trên bầu trời tươi sáng thì ta sẽ dễ dàng vượt qua mọi đau khổ và mỉm cười với cuộc sống còn quá nhiều khó khăn trước mặt.
    Trôi qua là hết, hãy để cho mọi nỗi buồn của em trôi qua, đừng giữ lại, đừng để cho nó làm em phải mệt mỏi, phải khổ sở nữa. Nếu như vì một lí do gì đó mà một người em yêu thương bỏ em để ra đi thì cũng đừng vì thế mà rơi tõm vào đau buồn và u uất, tất cả đều có thể xẩy ra, hôm nay là như vậy, nhưng ngày mai lại khác đi mất rồi,người ta vẫn sai lầm nhưng cũng có thể sửa chữa sai lầm một khi người ta vẫn sống và còn thời gian, còn nghị lực và niềm tin yêu vào cuộc sống, vào tình người.
    Sống trên cuộc đời ai chẳng muốn mình được hạnh phúc, ai chẳng muốn được mãi mãi bên cạnh những người mình yêu thương và tình yêu là điều mà ai cũng mong ước có được, nhưng cuộc sống bắt buộc ta phải sống hết mình với nó, trải qua những khó khăn và thử thách, chịu đựng những đổ vỡ và mất mát, nước mắt và nụ cười đan xen. Và chị,và em,và tất cả mọi người ai cũng đều phải tranh đấu để vươn lên và vượt qua mọi đau khổ để sống, để mang tới cho mình và người mình yêu thương những niềm hạnh phúc.
    Không có một công thức chung cho tất cả mọi người để đạt được một cuộc sống hạnh phúc và vì thế trong mỗi hoàn cảnh người ta phải biết cách vượt lên, biết cách đi qua những đau khổ và đừng bao giờ chờ đợi ai giúp đỡ, thương yêu mình khi chính mình không muốn giúp mình, không biết thương yêu bản thân.
    Chị không muốn em đọc bài viết này như đọc một bài học trong sách giáo khoa, giáo điều và cứng nhắc, em hãy đọc nó như đọc một lời tâm sự của người đi trước, chị chỉ là một người đi trước và muốn chia sẻ với em những gì mà chị đã trải nghiệm, bởi vì chị cũng giống em thôi, cũng từng là một cô gái yếu mềm và dễ vỡ?
    Có người hỏi chị: làm sao để có thể mỉm cười tươi tắn như thế, làm sao để có thể đi qua mọi nỗi buồn mà không cho nó để lại dấu ấn gì trên khuôn mặt mình, làm sao để có thể rộn ràng như là hoa và nắng luôn tràn ngập trong tim?Làm sao??Làm sao? ? Hãy làm tâm hồn ta trong trẻo như nước thì sẽ được như thế, luôn luôn là thế.

    Vô ảnh thường giao tâm tựa thuỷ
    Hữu ngôn tự giác khí như sương.

  10. bigliar

    bigliar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2004
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Lại một mùa noel nữa rồi đấy. Năm nay trời ấm hơn, mấy hôm trước có nắng, tự dưng hôm nay trở gió, u ám lạ. Buổi trưa mà trời vẫn bảng lảng như đầy sương vậy. Căn phòng vắng dần và giờ thì chỉ còn một mình. Tự nhiên cảm thấy thích thú với không gian của riêng mình. Và lại lãng đãng với những dòng cảm xúc ngắt quãng, vụn vặt. Em chúc chị sẽ không còn phải vào GK nữa đúng không V? Chị sẽ vẫn vào, vẫn ghé thăm mỗi lúc cảm thấy mệt mỏi trên con đường của chị, chị mong rằng chị sẽ mang đến GK một sinh khí mới, trong trẻo và tươi tắn hơn. Em bảo vậy thì chị sẽ vào với một người nữa nhé, một người "xứng đáng" với chị (?!) Người như thế nào thì xứng đáng hả em? Chị có là gì đâu... Luôn luôn cảm thấy tự hổ thẹn với chính mình. Em sẽ có một năm mới đầy hạnh phúc và thành công, V nhé.
    Noel... Nhà thờ... Chúa... Có lẽ mình thích nhà thờ ở 2 thời điểm, đó là đêm Noel và trong lễ cưới. Đã từng lang thang các nhà thờ của Hà Nội đêm Noel, thích thú nhìn những chùm đèn lung linh trên các tầng cây, các mái nhà. Bàn thờ Chúa trang nghiêm đèn và hoa. Đức cha đạo mạo trong bộ áo nhà thờ, như không phải con người thực nữa. Giọng cha giảng đạo nhẹ như mây khói. Tiếng dàn thánh ca trong vắt , êm đềm... Có âm hưởng gì đó thật thánh thiện và trong lành. Những cô bé, cậu bé trong dàn thánh ca đẹp như những thiên thần, đi phân phát bánh thánh cho mọi người. Tiếng chuông nhà thờ ngân nga... Tất cả tạo nên một không gian như không vương chút bụi trần...
    Nhưng nhìn xuống những con chiên ngoan đạo rì rầm đọc Thánh Kinh, bao nhiêu năm mà mình vẫn không hiểu nổi, tại sao người ta lại có thể tạo dựng một đức tin lớn đến nhường ấy. 2 cuốn sách mình yêu thích Ruồi trâu và Tiếng chim hót trong bụi mận gai, vô tình đều liên quan đến nhà thờ, đến đức cha. Cha Ranphơ Đờ Brikaxa với ánh mắt phiêu diêu, những ngón tay chụm lại thành hình mái nhà trong những lúc đăm chiêu suy nghĩ... Cha Montaneli đẹp như một vị thần Hy Lạp... Những con người ấy đều đẹp, nhưng họ đập tan cái đẹp của chính họ bằng niềm tin mù quáng, vào một thứ vô hình. Mặc nhiên họ bỏ lại những giá trị đích thực của cuộc đời họ. Khi phải lựa chọn giữa những con người bằng xương bằng thịt và một bức tượng vô tri, họ đã chọn Chúa... Ruồi trâu chết trên pháp trường, Đen chết đuối dưới biển... Vì Chúa...

Chia sẻ trang này