1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Góc nhỏ, bỏ ngỏ ....

Chủ đề trong 'Nam Định' bởi songdanamdinh01, 13/07/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. n_x_l

    n_x_l Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2005
    Bài viết:
    1.230
    Đã được thích:
    0

    Mod iu wí ưi, tớ tìm mãi mà không biết viết cái nhờ vả thay title ở đâu nên đánh liều viết vào đây nhé. Nếu không được thfi Mod bảo tớ để tớ viết lại ạ
    Kính thưa Mod iu wí Mod đổi hộ tớ cái tai tờ thành " BÌNH YÊN" nhé. Chân thành thanh kiu Mod, iu Mod nhìu nhìu
  2. songdanamdinh01

    songdanamdinh01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2004
    Bài viết:
    2.729
    Đã được thích:
    0
    Cô à, nói mãi bi giờ mới ghé thăm box quê hương tui . Tui set title cho cô rùi đấy, chúc cô bình yên như title mà cô mong muốn
  3. machu_picchu

    machu_picchu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2006
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Ốm!
    Những lúc này nó mới thấy thế nào là cô đơn, vẫn biết là có thể lo đc mọi việc nhu vẫn thế từ 6 năm nay rồi, vẫn là những việc theo thói quen, uống thuốc và cố gắng nhét vào bụng càng nhiều thứ càng tốt và cuối cùng là ngủ giấc thật sâu...nhưng quái lạ ko thể nhắm mặt đc, báo hiệu dấu hiệu gì đó...rất mơ hồ.
    Ko chịu đc nó bấm điện thoại, thèm một giọng nói của một đứa nào đó...0915 056xxx thường thì nó dò trong list nhưng hôm nay mất đi cái thói wen đó vì thật ra nó chẳng nhớ nổi trong cái list hơn 600 số đấy.
    '''' Alo dạ''''
    ...Nó giật bắn người ngồi thẳng dậy các mạch máu căng cứng giật liên hồi dù cái cảm giác có 1/10s kèm theo đó là sống lưng gai gai cái giọng nói nó đã cố tình bằng mọi cách loại ra khỏi đầu nó.
    '''' Đây ko phải số của Hà sao'''' rất ngốc nó nói mà ko hiểu gì chính xác theo bản năng đối phó khi gặp những tình huống vượt ra khỏi tầm kiểm soát của nó.
    ''''Sorry đã làm phiền em lúc này...@#$%&*^)(~$%%.
    ''''Thế mà em nghĩ anh see never again cơ đấy '''' ....đúng , chính xác là nó đã del all infor rồi nhưng quá khứ như là con quái vật càng bỏ nó nó lại càng chạy lại lúc ẩn lúc hiện chỉ trực lao vào để mà cấu xé để hạ gục tâm trí nó hả hê nhìn nó bất lực...
    Đã đi là tới luôn, nó lấy lại vẻ trâng trâng vốn có.
    '''' Em cũng sắp ra trường rồi nhỉ, nhanh thật, đã sắp thành người lớn rồi, ko biết trông dạo này thế nào''''
    '''' Vâng, năm cuối rồi năm nay trường kỷ niệm 55 năm thành lập cũng bận, chưa lớn đâu anh àh, em còn đi học tiếp mà chưa muốn đi làm''''
    " ùh em đi làm ngay thì phí lắm, học được thêm là ổn nhất'''' em nó sinh ra là để học ...vẫn thế vẫn nhỏ bé, trẻ con, như thế cũng ổn vì ko hiểu ra ngoài XH, cuộc sống sẽ biến đổi em nó thành người thế nào...
    ''''mà có điều em rất tự hào là...ngày càng xinh ra''''
    Nó châm điếu thuốc
    ''''Híc....híc...híc'''' nó cười, giọng cười rung cổ họng nó chỉ dành cho những điều bất ngờ thú vị. em nó vẫn thế vẫn hồn nhiên, trong sáng , đúng con người em
    ''''uh`...thế có đủ tự tin gặp mặt để anh check ko'''' nó nói đùa hơi vô duyên, vì em biết em và nó sẽ ko bao giờ gặp lại dù chỉ là cái vẫy tay trên đường.
    ''''Vâng, chỉ sợ anh bận thôi...chứ chẳng có lý do gì mà ko gặp đc nhau'''' nó lại run người lần nữa, chính xác là nó sợ những câu trả lời của em nó.
    ''''uh, c late, thoi, muộn rồi khi khác nói chuyện nha'''' Nó nói như muốn kết thúc chuyện này càng nhanh càng tốt
    ''''Anh ác thật, em đang ngủ, bây h thì ngủ làm sao đc nữa''''
    ''''Sorry, thế nhé rất vui đc nói chuyện với em'''' nó tắt máy như một đứa trẻ ăn vụng chạy trốn khi bị bắt tại chỗ, Hơn 1 năm nay ko liên lạc hay em và nó đã thay đổi rồi chăng...một cảm giác...mơ hồ.
    Nó thở dài...sao lại thế, chẳng hiểu thế nào...có những lúc cảm xúc vượt ra khỏi kiểm soát của lý trí.
    Mệt nó phải ngủ vì ngày mai còn nhiều việc phải làm.
  4. songdanamdinh01

    songdanamdinh01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2004
    Bài viết:
    2.729
    Đã được thích:
    0
    Nghĩ lại những điều mày nói thấy đúng là có lý và đã hiểu tại sao mày lại chọn T. Đúng là khi quyết định yêu và lấy ai đó mình cũng phải suy nghĩ xem khi sống với người đó mình sẽ sống thế nào? Tình cảm rất quan trọng nhưng nó ko thể quyết định hết tất cả. Điều này có đi người lại với triết lý tình yêu cao cả nhưng dường như nó thực tế và đúng đắn hơn. Quyết định cuối cùng vẫn là ở bản thân mình nhưng rồi tao cũng đã hiểu ra những gì mày muốn nói, nói mãi rùi thì cũng phải hiểu ra chứ. Điều này cho tao thêm quyết tâm để thực hiện, hihi một lần nữa lại phải cảm ơn mày.
    Sẽ ko dối mày nữa, và cũng chẳng còn gì để dối nữa vì có vẻ như tao đã bản lĩnh lên nhiều, chuyện kia thành chuyện nhỏ, đã có thể cười khẩy vào mọi chuyện rùi mày à.
  5. songdanamdinh01

    songdanamdinh01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2004
    Bài viết:
    2.729
    Đã được thích:
    0
    Cuối cùng thì mình cũng quyết định buông 2 tay, bỏ qua cơ hội và bỏ đi cả sự cố gắng. Mình im lặng nhiều hơn, ít nói hơn.... chán. Rồi những việc nhỏ ko hài lòng đến góp lại làm cho bản thân thêm bực bội và cuối cùng lại là im lặng. Mình tự cảm thấy rất rõ có cái gì đó đang tan chảy, đang mất dần.
    Sự xuất hiện của nhóc con, một sự sống bắt đầu, niềm vui, cảm giác háo hức chờ đợi thấy con người mình có ý nghĩa hơn. Nhưng dường như điều đó chưa đủ, chỉ khi nào nhìn thấy nhím con mới thấy niềm vui. Ra khỏi bệnh viện khuất tầm mắt khỏi bé, lại trở về với tâm trạng bức bối bực bội. Cảm giác như quả bóng đang căng hơi chỉ cần một nốt trích nhỏ cũng đủ làm nổ tung, vỡ nát.
    Đã nghe rét mướt luồn trong gió
    Đã vắng người sang những chuyến đò
  6. machu_picchu

    machu_picchu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2006
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    HN, date Fri 13th, 06
    Một ngày rất ngộ i với nhiều cái hay ho và nó cũng tích luỹ đc khá nhiều dự định mới, dù sao thì cũng từ công việc mà ra nhưng cũng tốt hơn là nghe thông báo loằng ngoằng như dây điện của các sếp khi đọc báo cáo của nó, muốn hay ko muốn thì nó cũng phải tuân thủ những cái lề lối nguyên tắc đến mức nhàm chán như thế vì nó cũng là một chi tiết trong bộ máy đấy, nhưng cảm giác ức chế, hay khó chịu khi cuối ngày ngồi viết báo cáo thái độ ko hợp tác của nó cũng báo hiệu một dấu hiệu ko đc tốt cho nó hay cho công ty thì cũng ko lý giải nổi chỉ biết có cái gì ko ổn, nó muốn thay đổi mà ko đc. Kệ thôi, chừng nào còn sống thì còn lao động và đấu tranh theo lý tưởng...bản thân.
    Tối đi học Mr nhắn tin ông Ngoại em mất, nhưng tin về em thì luôn luôn nhạy cảm với nó đặc biệt là những biến cố gđ, cái gđ mà nó coi như ruột thịt dù trong mắt all nó ko là cái đinh gỉ gì cả, trước đây nó ko bận tâm về điều đó nhưng sau này khi em với nó ko còn gì nữa thì nó mới nhận ra đc một điêu đơn giản nó ko phải là người ảnh hưỏng nhất đối với em.
    Nhắn tin cho em theo kiểu nghĩa vụ dù rằng nó muốn làm nhiều hơn thế và nó cũng hiểu như thế là đủ, đủ để bắt đầu những cái mới mẻ hơn.
    Lúc nào cũng thế sự trọn vẹn ko hiện hữu trong cs của nó.
  7. fallinlove17

    fallinlove17 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/04/2006
    Bài viết:
    439
    Đã được thích:
    0
    alo!Dong chi songdanamdinh oi!Cho minh 1 cai title nhe .....hummmmm....khong bit nen lay la gi day...........OKIE.......cho minh cai title la:.....secretlove_175.......
    Thank u nhiu nhiu nhe!!!!!!!!!!!!!!!!!!
  8. songdanamdinh01

    songdanamdinh01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2004
    Bài viết:
    2.729
    Đã được thích:
    0
    Tĩnh, tim tâm lại một chút, cân bằng lại bản thân hay nổi nóng quá
  9. fallinlove17

    fallinlove17 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/04/2006
    Bài viết:
    439
    Đã được thích:
    0
    Đề bài:
    Một bài học sâu sắc, ý nghĩa mà cuộc sống đã tặng cho em
    Bài làm:
    Bản chất của thành công
    Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.
    Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu? đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên ?ochiến trường? bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ ?ođoá hồng? của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.
    Lời phê của cô giáo dạy văn
    Cảm ơn em đã tặng cô một bài học, một lời động viên vào lúc cô cần nó nhất.

    Em đã thực sự thành công đấy. Mong em tiếp tục thành công.

    Thành công còn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được?
    Sau mỗi mùa thi đại học, có bao ?osĩ tử? buồn rầu khi biết mình trở thành ?otử sĩ?. Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi NV1 lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công - bị - trì - hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với NV2, NV3. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.
    Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Chuyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ - người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ - người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế?
    Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo thi đậu đại học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến thắng của một người cha gần 20 năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là ngày tốt nghiệp khoá - học - của - một - người - cha.
    Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: ?oChăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn?. Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi nước mắt. Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó.
    Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự thành công.
    Cũng có khi bạn ước mơ thành công sẽ đến với mình như đến với Abramovich - ông chủ của đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho ?ođội bóng? của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovich không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mọi người một cách giản dị và ngọt ngào như thế!
    Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng nói: ?oCuộc sống này không có thất bại, có chăng là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi?. Còn đối với tôi, thành công là khi ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy nghĩ của mình vào trang viết, với tôi, đó là một thành công.
    ******************************************
    Một góc để suy nghĩ về cuộc sống ......về gia đình....về bản thân......và về tất cả những gì quanh ta ..................
  10. fallinlove17

    fallinlove17 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/04/2006
    Bài viết:
    439
    Đã được thích:
    0

Chia sẻ trang này