1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Góc nhỏ

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi bibexinh, 26/06/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bibexinh

    bibexinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Bao h mới hết cái cảnh fai hoạt động bí mật như thế này nhỉ? Nhiều khi thấy buồn buồn và tủi thân. Cơ mà, ai cũng có những nỗi khổ của riêng mình. Ít ra mình vẫn đc yêu thương và cho đi yêu thương.
    Tự an ủi lòng: rồi mọi chuyện sẽ qua, cố gắng lên nào, cầu vồng đang đợi phía trước - giống như Anh vẫn hay an ủi :).
    Uh thì, cố lên nào :), vững vàng nào :).
    Iu Anh, Sói béo :x

    P/s: thấy sợ sợ, vì càng ngày càng yêu. Sợ bị phụ thuộc. Sợ lại đổ vỡ. Tin nhiều, yêu nhiều, đến khi rạn vỡ sẽ đau nhiều!
  2. bibexinh

    bibexinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    ...Khó khăn...
    Ko biết là đang đang ở vị trí nào của những khó khăn!
    Chỉ biết chắc chắn rằng, ko fai đang bắt đầu, hay đã trên đường đi đến kết thúc.
    Chỉ biết, vì nó, mà mình gần nhau hơn, hiểu nhau hơn, thông cảm với nhau hơn, biết chia sẻ với nhau hơn và YÊU nhau nhiều hơn.
    Và em biết, mình đang trưởng thành dần lên, cùng với anh.
    H em đã ko sợ hãi rúc đầu vào tổ mỗi khi mưa đến. Em đã biết cùng anh cầm ô che mưa; đã học đc cách cùng anh tin vào cầu vồng.
    Em thik cái cảm giác này. Thấy TY sao mà giản dị, sao mà gần gũi, chắng fai những ngôi sao xa xa ở tận đâu đâu. Mà đơn giản là nó ở ngay xung quanh em, trong không khí em thở, trong ánh mắt, trong nụ cười, trong những vòng tay.
    Cứ như một gia đình nhỏ, có anh và có em :).
    Anh thật siêu, phù phép biến 1 đứa ham chơi như em có cảm giác muốn lấy chồng :P.
    Em muốn lấy chồng rồi anh ạ. :">
    Iu anh Sói béo :x

    P/s: đi công tác vui nhé anh ;))
  3. bibexinh

    bibexinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Kỉ niệm 2 tháng bằng 1 trận giận dỗi buổi sáng, cãi vả buổi tối. Cũng lại mưa.
    Thực ra chuyện có j đâu. Mà em thì cũng có giận j anh đâu.
    Cũng tại anh thôi, cưng chiều em quá, nên em quen rồi, trái ý một chút là kiếm cớ gây sự giận dỗi cho anh fai dỗ dành chút cho vui.
    Em biết như thế xấu lắm cơ mà ai bảo anh chiều em lắm vào :x.
    Anh ko biết đâu, sáng nay ngủ dậy em còn quên xừ mất là hq 2 đứa giận dỗi nhau, lúc nhận đc tn của anh còn đang định reply lại cơ :)).
    Hnay lạnh thế! Dù đang giận nhau, đang xa nhau nhưng em vẫn thấy ấm áp. Vì sms, vì tin nhắn fb+ yh, vì em biết em vẫn đc sống trong yêu thương, vẫn đc bọc trong vòng tay ấm áp của anh, và em vẫn đang cuộn tròn trong cái góc nhỏ hp của mình.
    Làm hàng giận anh nốt ngày hnay thôi nhé, để tối đc làm nũng thêm 1 tẹo :x.
    Họp ngoan nhé anh. Làm ISO đầu đầu lắm, cố lên Sói iu :-*.

    P/s: hơi bất ngờ vì hq bạn Sói kéo bạn Cừu đau thế. Bạn Sói nóng tính thật, lại còn hay ghen, có thế thôi mà cũng...:(
    P/s2: xin lỗi vì đã cắn bạn Sói đau.
    P/s3: hnay bạn Sói có đi công tác ko nhỉ ;))
  4. bibexinh

    bibexinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Cảm giác mong manh cứ lẩn lút trong lòng. Lúc nào cũng sợ hãi. Càng gần đến ngày lại càng dễ giật mình bởi những ý nghĩ vu vơ. Thấy hp sao mà mong manh. Gần ngay bên nhau đấy mà cũng dễ dàng xa xôi.
    Em sợ lắm. Em thấy mong manh lắm, chênh vênh lắm. Cho dù em biết đấy là điều anh nên làm. Cho dù em cũng muốn đây làm. Nhưng dù sao thì em vẫn là cgai. Một cô gái đang yêu.
    ---------
    Cảm giác như anh có thể rời xa bất kì lúc nào!!!!
    ---------

    Tc và tgian, h em fai dùng cả 2 thật dè sẻn.
    Em để dành tc của anh cho những khi ko được gặp nhau, cho những khi em thấy chơi vơi, cho những lúc em buồn giận vu vơ mà ko có anh ở bên cạnh dỗ dành dành; lúc đó em sẽ lấy tc để dành ra, mà tự an ủi mình, tự vỗ về mình. Tự vỗ về mình...

    p/s: ko dám nói ra, cơ mà tủi thân khủng khiếp...
    Tháng ngày ơi, qua mau đi. Giống bão ơi, bình yên nhé. Anh ơi và em ơi, yêu nhau thêm chút nữa, chút nữa thôi...!
  5. bibexinh

    bibexinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Cho một Noel với những niềm vui chưa tròn:
    Em luôn tin vào linh tính của mình. Nó chưa bao h sai. Lần này cũng vậy.
    Cả ngày hôm qua em đã có cảm giác bồn chồn ko yên.
    Tối...
    Kim đồng hồ nhích từng phút. Em cố nấn ná thời gian mặc quần áo, trang điểm. Lòng càng lo lắng.
    Cuối cùng thì anh cũng đến, đúng vào cái giây phút em muốn trút bỏ tất cả.
    Cữ ngỡ là em suy nghĩ lung tung thôi.
    Hóa ra là ko fai!
    Chẳng biết fai diễn tả cảm xúc của em thế nào cho anh hiểu.
    Đã chuẩn bị tâm lý rất kĩ rồi, vậy mà đến khi chuyện đó xảy ra thật em vẫn ko thể quen đc.
    Cứ như vừa bước hụt chân xuống hố.
    Cứ như em bất chơt bơ vơ giữa sa mạc.
    ...
    Em lại phồng mồm lên để ngăn những giọt nước mắt rơi ra.
    Cái j mà cs đâu fai lúc nào cũng bằng phẳng? Cái j mà fai vững tin? Cái j mà anh luôn ở đây trong trái tim em này?...
    H em chẳng nghĩ đc nhiều thế đâu.
    Em cũng là ng trần mắt thịt, bt như bao người. Em cũng chỉ có thể chúc mừng anh, vui cùng anh một chút, cười cùng anh một tẹo, hỏi han thêm 1 ít. Rồi em cũng fai quay về cảm xúc thật của em, nỗi buồn của em, tâm trạng của em.
    Cái j mà anh hiểu h em đang cảm thấy thế nào?
    Vớ vẩn! Anh thì hiểu đc cái j chứ. Anh đã bao h trải qua nó đâu. Những vd thuộc phạm trù cảm xúc thì chỉ khi nào trải qua ng ta mới có thể hiểu đc mà thôi.
    Giận dỗi ư? Đúng là em đang giận dỗi vô cùng đây. Thế thì sao nào? Có vấn đề j ko?
    Em chán những bài giảng đạo đức của anh rồi. Em ko vững tin đấy! Em cứ về tổ đấy. Anh làm đc j em nào?!!
    Em giận mình sao lại yêu anh :((
    Em cáu gắt, em cau có, nhưng mà em tủi thân lắm.
    Liệu có ai hiểu đc cảm xúc của em!!!
    ---------------
    Mấy lần em fai kiếm cớ vào nhà vs. Em ko muốn anh nhìn thấy em khóc. Em ko muốn lại gây thêm áp lực cho anh! Em hiểu là niềm vui của anh cũng chưa tròn. Lúc đấy em thèm đc ôm anh mà khóc tức tưởi thật to, cho vơi đi bao ấm ức trong lòng, cho nguội đi cảm giác thủi thân đang tràn ngập.
    Nhưng em lại kìm đc. Vì anh, vì em. Vì Giáng Sinh đầu tiên của chúng mình.
    Nên, em chỉ dám dấu mặt vào gối mà tấm tức nhè nhẹ. Cho nước mắt lăn từ từ.
    Ko fai là anh gọi em ko thèm thưa đâu, mà em sợ nếu em cất lời lúc ấy, em sẽ ko kìm đc mất ...

    Em cũng đâu muốn giận hờn, muốn fai khóc ấm ức trong đêm Giáng sinh, những cảm xúc nó cứ thế thì làm thế nào hả anh?
    Lý trí cũng bảo em, mạnh mẽ lên nào, đã chuẩn bị tâm lý thế rồi cơ mà, cũng thấy hào hứng và vui mừng thế cơ mà, cũng háo hức với anh thế cơ mà.
    Nhưng trái tim em thì đau.
    ---------------
    Chẳng rõ em đã lảm nhảm những cái j nữa. Cảm xúc đưa đường cho em viết, bất kì điều j mà em nghĩ.
    Cảm giác bây h là trống vắng và hụt hẫng.

    Thôi anh ạ, đừng kì vọng nhiều ở em.
    Em vẫn là con cừu nhỏ nhút nhát của ngày xưa thôi.
    Sự trưởng thành trong tg qua, ko đủ dùng cho bão tố này.

    Em nghe Dima Bilan hát "Believe" mà vô cảm!


    P/s: Noel năm nay của em là ngày 23
    P/s2: Chúc mừng anh lên chức - thật tâm từ tận đáy lòng.





  6. bibexinh

    bibexinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    0h 30! Về đến nhà, may quá, có điện.
    Mở cửa bước vào nhà, nhìn lên hun hút 4 tầng nhà chợt nhớ đến câu hát: "Bước chân từ phố khuya về, bỗng nghe lòng thấy rã rời".
    Mệt mỏi và trống vắng.
    Không biết đây là lần thứ bao nhiêu em cảm thấy cảm giác này. Năm nay là năm gặp hạn TY của em hay sao ấy. Niềm vui nào cũng ko tròn, cũng fai méo mó 1 chút, lệch lạc 1 chút.

    Ch nay đi từ ST xuống mà lạnh thế. Gió hun hút từ 4 phía. Em chợt nhận ra mình đã quen với những con đường độc hành kiểu như thế. Cũng lại là đợt lạnh đầu tiên. Hóa ra, lạnh lẽo hay ấm áp trong kí ức nó cũng khác với cảm giác lạnh lẽo hay ấm áp ở hiện tại. Cứ như những con gió của 1 năm trc lại thổi trong em.
    Quả thật là lạnh.
    Tê tái...!!!

    Mở cửa và mất điện. Thật, em muốn khóc quá. Ông trời có cần quá đáng với em như thế ko? Cho dù em ở 1mình, thì cũng nên cho em 1 chút ánh sáng chứ. Lạnh lẽo và tăm tối, sợ hãi và mệt mỏi, em chẳng dám bước chân lên tầng 2. Lại quay xe, ra phố. Đi đâu em chẳng biết. Chỉ nhớ cái hi vọng mong manh là anh đứng đợi em ở trc cửa nhà. Cảm giác này hình như ng ta gọi là trơ trọi.

    Tối nay dù sao em cũng vẫn ngoan. Em ko uống rượu. Em ngồi ngoan và chăm chú ăn. Dù sao thì em cũng quen rồi. Lần thứ 3 rồi mà. Hình như em cũng trưởng thành lên đôi chút :).(Chỉ thấy chạnh lòng chút thôi khi nhìn v c nhà Huyền thay nước bể cá và qtam đến nhau. Em hiểu thêm 1 chút nữa về cái định nghĩa 1 giây dài như 1 thế kỉ.)

    Giá như nó chỉ đơn giản như cảm xúc ghen tuông, ko muốn chia sẻ ng mình yêu cho bất kì ai nhỉ?! Em sẽ nhẹ nhàng hơn biết bao nhiêu. Làm thế nào để cho anh hiểu? Mà anh cũng chẳng bao h hiểu. Anh có fai là em đâu. Anh đã trải qua đâu. Cảm xúc mà chưa trải qua, thì làm sao mà thấu hiểu???

    Em lại tập quen với việc 1 mình. Mọi thứ đều 1 mình. Lần này chắc em sẽ quen nhanh hơn. Có kinh nghiệm rồi mà.
    Cuộc đời lại fai lật sang 1 trang mới.
    Ngta vẫn nói, cuộc sống là chuỗi những sự chọn lựa. Chỉ khi chọn xong và trải qua rồi ng ta mới biết mình đã chọn đúng hay sai.
    Em cũng chẵng rõ nữa. Đôi khi khi bước chân vào 1 sự chọn lựa em cũng ko nghĩ nhiều. Mà nghĩ nhiều cũng chẳng đc j. Em hay chọn những điều trái tim mách bảo.
    Lần này trái tim em nó đình công. Hoặc nó quá mệt mỏi vì 23 năm bơm máu cần mẫn, hoặc nó bị tê liệt dây thần kinh cảm xúc trong thời gian nhất định.
    Dù thế nào thì em cũng chẳng nghe thấy nó mách bảo j hết. Lần này có lẽ em để lý trí lên tiếng.
    Ngăn tủ kí ức của em lại đầy thêm 1 chút. 1 cánh cửa của em lại từ từ đóng lại.
    Thôi, h thì thôi thật nhé. Em cho tim em nó nghỉ ngơi. Em vô cảm với cảm xúc yêu thương rồi.

    Lật thêm 1 trang nữa...

    P/s: rồi mọi chuyện sẽ qua. Asa Asa!
    P/s2: h mới tin chuyện đập đầu 1 lần bị mất trí nhớ, đập đầu lần 2 lấy lại đc trí nhớ. Sock 1 lần em mất khả năng khóc, sock lần 2 em khôi phục khả năng mít ướt, đụng đâu khóc đấy. Âu, cũng là số phận. :-??


    2h hơn.
    Ko thể ngủ đc!
    Ko thể ngừng đc!
    Đã có ai khóc đến mốc cả gối ra như thế này chưa nhỉ?
    1 mình cũng tốt. Có thể khóc tmai mà ko fai lo ai đấy sẽ nghe tiếng, ko fai lo lại có ng fai lo lắng. Cứ khóc to lên hết mức có thể.
    Ầm ĩ, rồi ấm ức, rồi tấm tức, rồi thiêm thiếp, rồi chỉ im lặng nghe 2 hàng nước mắt tuôn rơi.
    Mệt mỏi! Mà dùng từ ấy có chính xác ko nhỉ!!!

    Dậy mặc thêm áo cho đỡ lạnh.
    Tự nhiên lại tự mình thấy thương mình. Thấy mình sao mà tội nghiệp. 1mình, trong căn phòng trống, lặng lẽ khóc, 1 mình.

    http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Bong-Dung-Muon-Khoc-Minh-Thu.IWZED9W9.html

    "Đến chiếc lá cũng cần có nhau

    Sao em không giữ nổi yêu thương

    Lạc về đâu giữa cơn giông chiều về

    Lá cứ trôi buồn miên man

    Bỗng muốn khóc cho lòng nhẹ nỗi đau

    Sao em không cứ khóc cho vơi đi

    Vẫn biết thế nhưng lòng chợt đau thắt

    Chuyện vui em hãy giữ

    Cho nỗi buồn đừng qua đây

    Khi đêm còn lại trong kí ức

    Em giữ một thời ta êm ấm

    Có nước mắt đẫm lăn vệt dài trên mi

    Qua đi thật rồi cơn mơ ấy

    Miên man chuyện buồn riêng em thôi

    Bỗng có nước mắt rơi thật nhiều hôm nay."



    Hiểu ra một điều: Trưởng thành thật ra chỉ là quá trình chai sạn của những nỗi đau.
  7. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Can đảm lên!
    Lúc nào t cũng có thể lắng nghe, lúc nào t cũng có thể quát mắng m.
    T k hiểu hết nhưng t cảm nhận đc, t đoán đc những thứ m sẽ phải qua.
    Thời gian này sẽ gặp phải nhiều khó khăn, cố gắng đi qua hết những thágn ngày trước mắt này rồi hãy đưa ra quyết định chính xác. Dẫu sao đây cũng là thời điểm tốt giúp mày nhìn nhận vấn đề 1 cách kỹ lưỡng và thông suốt nhất.
    Cứ coi đây là bước đệm, vậy thôi. Cũng có thể chỉ là một giây xao lòng vì m thấy quá mệt mỏi và nản. cố lên! mọi chuyện đến tận cùng rồi sẽ ổn.
    Dù j thì m vẫn có thể chém gío với t đều đều về tất cả những chuyện tương tự như thế này ;). Dù j chúng m cũng đi cùng nhau qua rất nhiều những chuyện trong QK rồi, và tương lai cũng sẽ vẫn như thế.
    Mở cửa bước ra và có hàng tá cánh tay sẽ nắm lấy tay mày, chơi cùng mày, cười cùng mày và nếu muốn thì khóc cùng nhau;) :-*
    Cố lên can đảm lên nhé :)
  8. bibexinh

    bibexinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Chán ngán mọi thứ. Kể cả TY.
    Thấy thật nhạt nhẽo.
    Vô cùng nhạt nhẽo!
    Fai làm thế nào bây h???
    My trust, my love...
    ...where are they?
  9. bibexinh

    bibexinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Bây h thì đã biết chúng ở đâu :).
    TY và niềm tin.
    Cs và sự lựa chọn,
    Chúng ở đây!
    They are here! :)
    1h mà xóa nhòa 4 ngày.
    Hp và niềm vui.
    Chỉ muốn mãi mãi thôi :x

    P/s: đã bớt cái cảm giác chênh vênh. Có lẽ vì đã qdinh và chọn lựa. Xđ đc mục tiêu và đích đến. H chỉ biết cố gắng từng bước từng bước đi trên con đường đến đích đầy chông gai này. Cứ cố gắng lên nào. Rồi mọi chuyện sẽ qua. Asa Asa!!! :)
    P/s2: Je t'aime :x
  10. bibexinh

    bibexinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Vào nhận tiền thưởng tết mà thấy vui vui. Lần đầu tiên đi làm, lần đầu tiên đc nhận thưởng tết nên háo hức lắm :). Cơ mà cái vui và bất ngờ hơn là cũng đc thêm 1 tháng lương 13 như mọi người, ah quên, mới làm đc có 1 tháng nên chỉ đc 1/2 tháng 13 :). Cơ mà vẫn thấy thik lắm. Cái j lần đầu tiên cũng để lại những cảm xúc khó quên. Thế là rốt cục mình cũng đã lớn rồi đấy. Đã phần nào tự lo đc cho bản thân rồi. Tự tay mình làm ra đấy :). Ôi, thik quá đi mất :x
    ....:D :D
    Cảm xúc thật là khó tả! :)
    Cố gắng lên nào Asa Asa :D

Chia sẻ trang này