1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Góc riêng...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi xinhnhuma, 02/02/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Buồn. Thật sự rất rất buồn. Ở nơi xa nhà xa người thân bạn bè, lại biết thêm một việc mình bị hiểu nhầm, cảm giác lạc lõng vô cùng. Nhớ anh da diết. Nhưng nỗi nhớ này không giúp mình thêm trống trải vì sự thật những người bạn hiểu lầm mình. :( Tủi lắm! Mình không làm gì sai, nhưng sao lại thể hiện với mình như mình sai vậy :(( Mình đâu đáng bị như vậy đâu.
  2. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Anh ơi, có hiểu cho em? Em đang bị lung lay. Lúc này em cần sự vững chãi từ anh. Hãy cương quyết anh nhé :)
  3. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Ngày cuối tuần, tối nay anh đi làm tối, nên không đón em được. Em nán lại ngồi một mình trong căn phòng họp. Kéo những mảnh rèm che bớt nắng cho cả ngày oi ả, lúc này em mới nhận thấy mình lại thật may mắn. Bởi ngắm nhìn Hà nội lúc này thật đẹp. Cuối chiều hè dần dần tối. Chạng vạng cả một góc trời. Nhìn từ trên cao xuống, góc sông Hồng cùng 2 cây cầu vắt ngang bỗng sáng dần bởi những đèn pha các phương tiện. Bỗng lặng người vì cái đẹp của Hà Nội. Và bỗng thấy lòng xao động. Muốn chia sẻ cùng anh quá. Chắc anh cũng sẽ có cảm xúc như em khi chứng kiến cảnh tượng này thôi :) em hiểu anh mà.

    Chợt nhớ nụ cười hiền từ của anh da diết. Anh và em dù thời gian quen nhau không nhiều, nhưng có lẽ những kỷ niệm hai đứa bên nhau thì chẳng thể kể xiết. Anh luôn bên em và tôn trọng em. Anh quá tốt so với em. Vậy mà em vẫn luôn khắt khe với anh. Vì em yêu cầu ở người yêu của mình cao quá mà. Em hiểu điều vị kỷ này ở mình, và thật sự cũng buồn khi biết nó đã đôi lần làm anh đau... Nhưng cho dù thế nào anh cũng vẫn tôn trọng và yêu em. Anh thật đặc biệt :) Có lẽ em may mắn.

    Đọc tin nhắn anh gửi. Anh giục em về nhà :D nhưng anh không biết em nán lại để ngắm Hà Nội và viết vài dòng cho anh. Ừh thôi em về nhà, nghe lời anh vậy. Kết thúc ngày cuối tuần với cảm giác ấm áp :) Em hạnh phúc!
  4. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Thứ hai ngày đầu tuần, em ngẩn ngơ ngồi lại căn phòng họp rộng này. Một mình và ... em cảm giác thật sự hẫng, đau đầu lắm. Em cố gắng rất nhiều, em đã mong sẽ nhận được sự hướng dẫn thật sự từ chị ý. Vậy mà! Không trực tiếp trao đổi, không trực tiếp chỉnh sửa, cũng chẳng trực tiếp hướng dẫn. Chị lại đi nói với những người chưa từng làm với em về cái kết quả dở tệ như vậy. Ừh, em thấy mình làm chưa tốt, em thấy mình là rất dở. Nhưng thà chị nói thẳng với em còn hơn chị lại làm như thế. Em vẫn luôn mong có sự thẳng thắn trong mọi chuyện, đặc biệt trong công việc. Dù sao em cũng đã cố gắng, và nếu chưa tốt, chị có thể mắng em thật tệ và nói rằng cái này chưa tốt. Em sẽ chỉnh sửa lại. Nhưng cách chị làm bh? em thấy mình như bị ... Em bỗng thấy mình kém cỏi quá... Em bỗng khóc!
    Nhớ lại hồi em bị nhập viện, chị ý cũng nói với mọi người không thích em vì thấy em giả tạo thế nào ý, vì thấy em cứ ốm yếu sao ý. May có chị V đã làm cùng em rồi nên bênh vực và nói giúp em. Vì thế những người xung quanh cũng đỡ hiểu nhầm. Em biết chuyện đó cũng là qua em H vì sự tin tưởng và chia sẻ của em ý. Em ý cũng phẫn nộ giúp em. Em lúc đó cảm thấy vui vì có em ý và chị V hiểu mình.
    Nhưng bây giờ, em thấy thật căng thẳng... Báo cáo em, T và 1 chị H làm, em làm theo 1 cách đã thống nhất với 3 ng từ trc, còn 2 người kia thì không? T và chị H đã làm cùng với chị nên chị rất hiểu và thông cảm, còn em... E có thể chịu áp lực, có thể học hỏi, có thể làm tất cả. Nhưng em không biết cách phải giải quyết chuyện này ntn? Có vẻ chị k hề thích em, nhưng chị ở vị thế cao như vậy chắc k làm dùng cảm tính để ảnh hưởng đến công việc chứ? Em đang phải cố gắng không suy nghĩ xấu. Em phải nghĩ tích cực... Em bây giờ Em thì chỉ biết cố gắng. Cố gắng đề cho chị thấy rằng em không xấu như chị nghĩ đâu.
  5. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Vốn dĩ chỉ cố gắng là chưa đủ đúng không? Không! Phải tự nhủ với chính mình câu trả lời là không. Chuyện này chỉ là do mình chưa cố gắng hết sức có thể, phải cố gắng, phải cố gắng hơn nữa. Vẫn chưa đủ, vẫn chưa thấm thoát. Sự cay nghiệt đó là để tôi luyện chính mình. Hãy cứ mắng, cứ cay nghiệt, cứ nói về những điểm xấu. Mình sẽ lấy đó làm cố gắng hơn, để chứng minh điều ngược lại. Tự nhủ, hãy cố lên Ziu. Dù sao vẫn luôn có anh bên cạnh :)
  6. ngoi_sao_co_don11

    ngoi_sao_co_don11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2012
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Góc riêng này, người lạ vào có được ko nhỉ?:D
  7. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Thì người lạ đã vào rùi đó mà :-bd
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Trong đêm, em không thể chợp mắt... Em bỗng vỡ òa. Thứ áp lực vô hình làm em cảm thấy thật nghẹt thở. Em biết mình phải cố gắng, em biết mình phải vượt qua lúc này. Nhưng... Giá như anh bên cạnh.
  8. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Sau khoảng thời gian điên cuồng chạy deadline báo cáo với mọi người, bây giờ lại thảnh thơi chút ít vì báo cáo đang được cấp trên xem xét và đánh giá. Mình thấy nhẹ nhàng hơn nhiều. Cái sự cố gắng của mình cũng được chị và cả nhiều người trong team nhận ra. Cũng có sự khác biệt trong cách nhìn và nói chuyện của chị với mình. Thật dễ chịu.

    Chợt nhớ ra một câu như triết lý mà trước đây mình đã nghe: Bạn phải cảm ơn những người tạo áp lực cho bạn vì như thế mới giúp bạn trưởng thành.
    Cũng chẳng biết từ bao giờ, mình dần dần học được việc kiềm chế sự tức giận và bộc lộ cảm xúc bên ngoài với những điều hiểu lầm hoặc làm mình cảm thấy bị tổn thương. Thay vào đó mình cố học cái sự thản nhiên và đối diện trực diện với nó một cách thực tế nhất; để tìm mọi cách giải quyết và biết cách chấp nhận. Mình đã không sợ những điều làm cho mình tổn thương nữa.

    Nhìn nhận lại, cuộc sống của mình không phải quá êm đềm; nhưng mọi chuyện có lẽ sẽ tốt hơn nếu mình nhìn mọi thứ đơn giản và giải quyết mọi thứ nhẹ nhàng hơn. Âu cũng là bài học giúp mình trưởng thành. Có lẽ phải cảm ơn những vết thương để giúp mình hiểu ra nhiều điều có giá trị.

    Bỗng thấy mình có thể mỉm cười
  9. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Nghỉ làm ở nhà học, có chút thảnh thơi và thư thái đến lạ nhưng... những ngày này, HN cứ mưa rồi nắng, mưa rồi nắng. Trời có lúc xám xịt ảm đạm, có lúc nắng bừng chói chang. Thất thường lắm! Thất thường như thế cũng ảnh hưởng đến tâm trạng con người, đặc biệt là những con người rất nhạy cảm như mình. Và vì thế mình lại thẩn thơ suy ngẫm và băn khoăn.

    Mình đúng là đang rất băn khoăn. Quan điểm về cuộc sống làm mình suy nghĩ. Mình đang sống một cuộc sống độc lập rất khác với nhiều người. Quan điểm của mình là không gây phiền phức cho người xung quanh, không làm ảnh hưởng đến họ và rất tôn trọng cách sống của mỗi người. Điều này đồng nghĩa với việc mình cũng mong mọi người tôn trọng cách sống của mình và hy vọng không ai làm ảnh hưởng đến mình. Mình có thể tham khảo ý kiến mọi người; có thể lắng nghe mọi người khuyên mình những điều gì và học hỏi sự khuyên nhủ ấy trong trường hợp mình nhận thấy nó cần thiết. Mình luôn muốn mọi quyết định của mình khi được đưa ra sẽ được người khác tôn trọng.

    Nhưng hình như có nhiều người sống theo cách muốn gây ảnh hưởng, muốn hướng cách sống và quan điểm của bản thân cho người khác và trong đó có mình. Mình nhận thấy mục đích và bản chất điều này đều tốt cả. Mình rất tôn trọng những lời khuyên đó. Nhưng khi mình có quyết định khác biệt, hoặc mình lựa chọn một lối đi riêng chứ không đi chung cùng với đa số mọi người. Mình nhận được sự phản ứng đôi khi là quá tiêu cực của họ. Và mặc dù kết quả sau đó chứng minh rằng sự lựa chọn của mình là đúng; nhưng vẫn không thể vừa lòng những người này vì mình đã làm trái ý họ. Lẽ dĩ nhiên mình có cảm giác bị thiếu tôn trọng.

    Điều này làm mình rất buồn phiền. Nếu quyết định của mình sai và cách làm của mọi người khác khi đã khuyên nhủ mình là đúng, mình nghĩ mình sẽ rất tiếc. Và mình sẽ nhớ rất lâu cái này để sau này không bao giờ vấp phải. Nhưng còn những cái mình đúng. Tại sao mình vẫn bị phản ứng lại và khó chịu? Đôi lúc mình cảm thấy ngột ngạt đến dễ sợ vì sự áp đặt và thiếu tính khách quan trong nhìn nhận vấn đề của nhiều người.

    Chịp thật khó để quyết định đi theo hướng mình chọn trong khi có rất nhiều người khác đi theo lối mòn; mặc dù lối mòn đó không chính xác. Nhưng nó mới chính là mình. Mình chấp nhận!
  10. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    [FONT=&quot]Chịp, quay lại làm việc sau khoảng thời gian nghỉ ở nhà học thi, mình thấy sự tập trung của mình bị giảm sút nhiều. Chẳng hiểu sao, mình bị phân tâm bởi quá nhiều suy nghĩ, mà cái suy nghĩ lớn nhất đó là cuộc sống gia đình sau khi hôn nhân, mà có lẽ trong thời gian ngắn tới mình phải quyết định việc đó. Mình ở cái độ tuổi không già nhưng cũng chẳng còn trẻ trung như các em đôi mươi nữa. Thế nên mọi việc cưới xin được mọi người đề cập cứ dần dần tăng dần trong các cuộc nói chuyện và thảo luận có mình và bạn mình. Điều này làm mình cũng bị tác động và dần phải suy nghĩ một cách chính thức tới vấn đề này. [/FONT][FONT=&quot]Nếu trước đây, mình nghĩ tới việc hôn nhân như một chuyện rất đơn giản, và rất mộng mơ, thì nay có lẽ mình nghĩ khác. Cũng chẳng biết do tuổi ngày càng nhiều mà sự suy nghĩ của mình tới vấn đề này càng phức tạp lên không. Chịp. Đối với mình hôn nhân dường như là một mốc cực kỳ quan trọng và đòi hỏi mình và người bạn đời phải chuẩn bị rất nhiều thứ: từ tâm lý, sự trưởng thành, trách nhiệm đến vấn đề tài chính và vô vàn những điều khác như sức khỏe, sự ủng hộ của 2 gia đình…[/FONT]
    [FONT=&quot]Vấn đề đầu tiên phải nghĩ tới là chuyện tài chính. Đây là điều mà mình phải suy xét nhiều khía cạnh và tự bản thân phải trả lời hết các câu hỏi như. kế hoạch tiết kiệm, kế hoạch kinh doanh và đầu tư của hai đứa trong ngắn hạn và dài hạn; việc chi tiêu trong gia đình nhỏ và hỗ trợ nội ngoại; việc lo lắng cho con cái… Hức. Dường như mình đang sa lầy vào việc suy nghĩ quá nhiều và quá trầm trọng hóa mọi vấn đề. Mình khá lo lắng. Tuy nhiên không thể không suy nghĩ tới những vấn đề thực tế và là yếu tố cơ bản đảm bảo hạnh phúc này. Việc hai vợ chồng trẻ ổn định một cuộc sống mới tự lập là điều thật sự khó. Mặc dù xét khía cạnh thu nhập hiện tại của mình và bạn mình có lẽ tương đối ổn định và có thể đảm bảo cho nhu cầu vừa phải cho cuộc sống gia đình hiện tại; về phía tương lai gần thì có lẽ ổn; còn về tương lai xa, có lẽ… mình và bạn mình sẽ phải cố gắng hơn rất nhiều. Haiz. Đành AQ rằng, công việc ổn định và tương lai của công việc của 2 đứa là khá để khích lệ mình hơn về cuộc sống gia đình tương lai. Cũng may, nếu hai đứa đến với nhau; sẽ được ủng hộ và hậu thuẫn của cả hai gia đình, mặc dù chắc chắn vẫn phải cố gắng nhiều lắm.[/FONT]
    [FONT=&quot]Vấn đề thứ hai mình nghĩ tới là sự trưởng thành và tâm lý hôn nhân. Mình làm việc có điều kiện tiếp xúc với các bạn nước ngoài, nên đôi khi cách sống và quan điểm về hôn nhân của họ làm mình suy nghĩ. Mình đang làm với 1 chị người Đức; ở lứa tuổi hơn ba mươi; với chức vụ Manager (trong khi mình mới chỉ Senior); có thu nhập khá; cũng trưởng thành, nhưng vẫn tiếp tục duy trì mối quan hệ yêu đương với bạn trai người Hy Lạp trong 7 năm rồi. Nhìn hai anh chị bên nhau, cách trao nhau nụ hôn nhanh, cách nhìn nhau, cách quan tâm, cách chia sẻ và cách tôn trọng, mình cứ ngỡ đó thật sự là một đôi vợ chồng gắn bó và yêu thương nhau hết mực. [/FONT][FONT=&quot]Khi mình hỏi chị có quan điểm về hôn nhân ntn, chị nói rằng chị chưa biết (rất mơ hồ). Có lẽ quan niệm thoáng ở Phương Tây tạo cho chị cơ hội không ràng buộc vào chính những nguyên tắc mơ hồ; và sự ràng buộc về cả khía cạnh pháp lý đôi khi không cần thiết. Chị được sống với người yêu như chồng; được anh yêu thương, tôn trọng hết mực; và thật sự gắn bó vì yêu thương thay vì trách nhiệm.[/FONT]
    [FONT=&quot]Còn tại Việt Nam, người phụ nữ khi quyết định hôn nhân? Những nguyên tắc truyền thống của phương Đông nói chung và người Việt nói riêng làm mình thấy người phụ nữ phải gánh vác nhiều quá; và đôi lúc thiếu bình đẳng. Luôn có câu nói rằng: Con gái lấy chồng phải theo chồng và nhà chồng. Như một nguyên tắc không tên rằng, con gái lấy chồng phải phụ thuộc vào người chồng mình chọn lựa. Cứ ngẫm đến hai từ “PHẢI” và “PHỤ THUỘC” mình lại cảm thấy áp lực và hơi sợ. “PHẢI” là sự ép buộc; sự ép buộc thì tất nhiên không được thoải mái; tất nhiên không viên mãn và tất lẽ sẽ khó có hạnh phúc lâu dài. Vậy nên mình lại phải làm sao suy ngẫm và tự AQ rằng; không là “PHẢI” mà là “NÊN”. “NÊN” để cảm thấy việc làm của mình là đúng; để cảm thấy mình cần làm và nếu làm thì nó sẽ đem tới kết quả tốt thay vì kết quả xấu. “NÊN” cũng là để giúp mình biết cân nhắc mức độ thực hiện cho vừa phải; cũng không quá tự ép mình vào sự gò bó. “PHỤ THUỘC” là sự thiếu tự do; thiếu quyết đoán và không có chính kiến. Cái này thì càng dễ dẫn đến không hạnh phúc; mất dần tình yêu và tôn trọng của người đàn ông; và cái quan trọng là đánh mất chính bản thân mình. Hức nghe đã thấy kinh dị rồi. Thế nên mình cần phải chuẩn bị tâm lý và tìm cách ổn thỏa để cân bằng cái điều này. Minh ngẫm, có lẽ mình nên dùng sự “lẻo mép” của mình để giải quyết các vấn đề theo xu hướng “chồng quyết còn vợ tư vấn” thì mới hợp tình hợp lý mất thôi. ^^ Ôi ngẫm cái này thấy long nhẹ nhàng hẳn, vì được cái “anh” cũng “hiền” và quan trọng nhất là yêu mình :D[/FONT]
    [FONT=&quot]Thật lòng mà nói mặc dù biết còn rất nhiều những vấn đề khác liên quan đến chuyện hậu cưới. Nhưng mình cũng cảm thấy ấm áp và vững tin hơn vì người sánh bước cùng mình là anh. Có lẽ với sự ổn định từ tình yêu của anh, những lo ngại và áp lực của mình cũng giảm bớt nhiều và cũng giúp mình có động lực để vượt qua những vướng ngại đó. Viết ra những dòng này, bỗng nhận ra tình yêu mình dành cho anh thật lớn. Và chắc tình yêu anh dành cho mình cũng vậy. Anh nhỉ? Ừh, viết để lấy lại hưng phấn trong công việc và cuộc sống cũng giúp mình nhiều hơn rồi. Lại tiếp tục cố gắng nào.[/FONT]

Chia sẻ trang này