1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Góc riêng...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi xinhnhuma, 02/02/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Sáng thứ 7... dành cho m một ngày mèo lười... ngủ thật sâu, thật dài, thật ngon...
    lúc mở mắt tỉnh dậy, chợt thấy ... mơn man quá...
    Ngoài trời không còn mưa như hôm qua, nhưng vẫn sầm sì với cái thời tiết này... thì việc ở nhà ... là vô nghĩa nhỉ?
    Thưởng cho mình cảm giác bình yên nhất, bằng những bản nhạc du dương, đôi lúc... lại ngân nga theo những câu hát quen thuộc... Sao thấy lòng ấm đến kỳ lạ...
    Nhìn trời, lại thèm những hôm nắng ấm chứa chan, rực rỡ sưởi ấm lòng đến thế... Thèm cảm giác đứng trên cầu LB, để nắng sưởi, để gió cuốn, để đàn chim xa xa thu hút... Đứng trên cầu, để nhìn thấy nước đang trôi, như chậm lại... mời gọi, mê hoặc như muốn ôm lấy m...
    Liệu m có quá lãng mạn, quá mơ mộng không nhỉ?
  2. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Ghét m quá.... Thấy lúc này, mọi thứ trở nên....
    Lại lên cơn rồi.... zzzzzzzz
  3. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    lúc này, sao muốn đánh nhau với ai đấy thế....
    Buồn ngủ, đi ngủ, tưởng khi tỉnh dậy sẽ thoải mái hơn, bầu không khí sẽ vui vẻ hơn... trời hửng hơn... ấy thế mà... mọi thứ còn đi xuống dưới nữa...
  4. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    ^^ vỗ về m bằng những bản nhạc... giai điệu canon, lúc nào cũng đẹp, lúc nào cũng sáng...
  5. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Bị mê hoặc... Bị quyến rũ... Bị hấp dẫn...
    yêu điên dại....
  6. 0no1909

    0no1909 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.443
    Đã được thích:
    0
    để xong rồi lạnh cóng rên hừ hừ run bần bật
  7. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Ngày thứ 2 của tuần làm việc, mọi thứ diễn ra như kịch bản có sẵn... Từ 8rưỡi sáng đến 7h, hoặc 7rưỡi tối... Công việc lúc nào cũng trong tình trạng ngập cổ, và m phải cố gắng, cố gắng hơn, cố gắng thật nhiều... và khi trở về nhà, với cảm giác người như trên mây, như đang ở một nơi xa xăm nào đó... Những lúc này, phó mặc cho đầu óc bay đến đâu thì đến... Những suy nghĩ điên rồ nhất có thể làm đều đã được lên... Nhưng vẫn chưa được thực hiện....
    Chợt nhớ một ánh mắt, một nụ cười, một hình dáng...
    Chợt nhớ một lời nói dịu dàng, một cử chỉ ân cần...
    Chợt nhớ một cái bàn tay lạnh, một cái ôm nhẹ, một nụ hôn sâu...
    Chợt nhớ... Chợt...chợt... chợt ư?... Có lẽ cái nỗi nhớ đó k còn thoảng như từng chợt nữa...
    Mà đã dần ngấm vào máu rồi... Nhớ da diết...
  8. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống mà a....
    Có lúc thăng có lúc trầm....
    Có lúc vui có lúc buồn....
    Đâu phải lúc nào cũng dễ dàng...
    Những lúc mệt mỏi, những lúc chán nản....
    Những lúc khó khăn, những lúc hoạn nạn....
    E vẫn tin, ta có thể có thể vượt qua, vượt qua... E vẫn tin, vẫn tin...! ^^
  9. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Hết
  10. xinhnhuma

    xinhnhuma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Suy nghĩ trong đầu m lúc này?... Lổn nhổn...
    Thôi đành lảm nhảm vài câu cho thoả...
    Mọi thứ bây giờ nhé, nó diễn ra, như lúc xưa ý, diễn ra y hệt, đến từng chi tiết, từng giai đoạn, từng diễn biến... Mọi thứ như 1 cuộn băng, đang quay chầm chậm, quay chầm chậm ý... và m đã từng trải qua điều đó, chắc hẳn m sẽ biết đối phó nó thế nào? chuẩn bị nó ra sao....
    Cơ mà, nó lại khó với m biết nhường nào đấy...
    Với cái niềm tin trước đây nhiều khi là ảo tưởng, m xây dựng một câu truyện cổ tích, sau bao biến cố, cuối cùng tất cả lại là bãi hoang tàn... và m đã ngấm tới tận tuỷ cái bài học của quá khứ ... khó với m biết nhường nào để lại tìm thấy niềm tin, để lại tìm ra một câu truyện lãng mạn nào khác....Khó với m lắm...
    Cái bóng đen của quá khứ kia, nó đè nặng lắm, nó làm m vỡ vụn ra rồi...Bây giờ ngồi nhặt nhạnh, ngồi hàn gắn, lâu lắm...
    Ấy thế mà m lại kiên nhẫn, ngồi xây dựng nó, ngồi tìm kiếm từng mảnh, rùi sắp xếp nó lại, để có một khối niềm tin to đùng...
    Cố gắng nhiều lắm, ừ m cố gắng nhiều lắm đấy...
    Úi nhưng sao chỉ cần một ít xúc tác, chỉ cần một vài biến cố... Cái công m hì hụi cố gắng nó lại dễ dàng... lung lay đến thế...
    Tại m ư? Tại cái đầu óc ngu muội của m ư?
    M thật ...
    M muốn khóc cho thoả, nhưng cũng chẳng rơi nổi 1 giọt... Âu cũng là do m có cái mạnh mẽ kiểu nửa vời...
    M muốn hét cho thoả, nhưng cũng chẳng gào được 1 tiếng... Âu cũng là do m có cái điên kiểu nửa vời...
    M muốn xây dựng tiếp, nhưng cũng chẳng thể vượt nổi cái tôi...
    Âu cũng là do m ... quan tâm kiểu nửa vời.........
    Cái gì cũng nửa vời, cái gì cũng hời hợt,... dần dần rồi sẽ lại thiếu vị mằn mặn... Rồi lại cái gì đến sẽ đến...
    Âu cũng là do kẻ yếu đuối, sẵn sàng buông xuôi vì những thứ nhỏ nhặt...

Chia sẻ trang này