1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Góc tâm sự cùng CAMBUON

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi CAMBUON, 14/06/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    õ?Ư Biỏằfn, tôi yêu biỏằfn mỏằTt phỏĐn vơ tuỏằ.i thặĂ, mỏằTt phỏĐn là 'ỏằf nhỏc nhỏằY mơnh chỏằ? là mỏằTt cĂi gơ 'ó thỏưt nhỏằ bâ so vỏằ>i cỏÊ mỏằTt biỏằfn cỏÊ rỏằTng lỏằ>n. õ?Ư..ặỏằ>c chi có thỏằf 'i mÊi trên biỏằfn, có thỏằf ngỏm trỏằi sao, có thỏằf thỏƠy cĂi mỏãn mòi, lành lỏĂnh cỏằĐa biỏằfn - mặa biỏằfn câng lỏĂ, sóng biỏằfn rỏƠt 'ỏãc biỏằ?t, gió biỏằfn lỏĂi càng 'ỏãc biỏằ?t hặĂn. Mỏằ-i vạng biỏằfn lỏĂi có mỏằTt cỏÊm giĂc khĂc nhau, mỏằ-i nặĂi lỏĂi cho ta nhỏằng 'iỏằu cỏÊm nhỏưn thỏưt riêng biỏằ?t nhặ tỏằông con ngặỏằi ta quen trong cuỏằTc sỏằ'ng vỏưy. Biỏằfn vỏằ mạa 'ông mỏằ>i thỏưt khĂc lỏĂ, nó xĂm xỏằ
    õ?Ư.ThặỏằY còn nhỏằ tôi hay 'ỏằc cỏằ. tưch, có mỏằTt cÂu chuyỏằ?n kỏằf rỏng không ai vào mê cung mà có thỏằf trỏằY ra 'ặỏằÊc, chỏằ? duy nhỏƠt mỏằTt ngặỏằi, nhỏằ có cuỏằTn chỏằ? 'ỏằ buỏằTc cỏằ. tay nỏằ'i mÊi nên mỏằ>i tơm 'ặỏằÊc lỏằ'i ra... Lỏằ>n lên rỏằ"i tôi mỏằ>i biỏt mê cung không chỏằ? có trong cỏằ. tưch, nhiỏằu lúc tôi mê mỏÊi trong nhỏằng mê cung cỏằĐa cuỏằTc 'ỏằi, luỏân quỏân mà sao không tỏằ hỏt 'ặỏằng 'i lỏằ'i lỏĂi... rỏằ"i chơm nỏằ.i, vỏƠt vỏÊ, nhỏằc nhỏn ngay cỏÊ trong giỏƠc mặĂ.... tôi vỏôn biỏt cuỏằTc 'ỏằi có bao giỏằ 'ỏạp nhặ cÂu chuyỏằ?n cỏằ. tưch 'Âu, mà cuỏằTc 'ỏằi luôn 'ỏĐy sóng gió, trông gai. Rỏằ"i mỏằTt ngày mỏằ?t mỏằi, tôi chỏằ? muỏằ'n mỏằTt mơnh ỏằY mỏằTt nặĂi thỏưt vỏng hay mỏằTt góc tỏằ'i thỏưt sÂu..mỏằTt nặĂi trĂnh xa tiỏng ỏằ"n,mỏằTt nặĂi thỏưt bơnh yên...'ỏằf không phỏÊi 'au 'ỏĐu vỏằ>i nhỏằng toan tưnh 'ỏằi thặỏằng... Đỏằc lỏĂi nhỏằng dòng vỏằôa viỏt, chỏằ? muỏằ'n bỏưt khóc thỏưt to nhặ hỏằ"i bâ bỏằc mỏt mỏãn chĂt 'ỏằf rỏằ"i sau 'ó sỏẵ nhỏạ nhàm hặĂn, nhặng sao mà khó quĂõ?Ư  Có lỏẵ nặỏằ>c mỏt 'Ê chỏÊy ngặỏằÊc lỏĂi rỏằ"i, chỏÊy vào trong tim, vào sÂu thỏm, biỏt làm sao 'Ây? Điỏằu phỏÊi 'ỏn thơ nó 'ỏn thôiõ?Ư
     
    http://www.clip.vn/watch/Ra6,vn,cry-on-my-shoulder.html
    Được baron sửa chữa / chuyển vào 13:39 ngày 24/07/2007
  2. linhkhue

    linhkhue Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/01/2006
    Bài viết:
    2.886
    Đã được thích:
    0
    ...có câu truyện nhỏ về Biển ...
    Chuyện tình ốc và biển
    Ngày xưa có một con ốc biển sống trong lòng đại dương. Đại dương yêu ốc biển nhiều lắm, ngày ngày ôm ốc biển trong lòng thì thầm những bản tình ca. Nhưng ốc biển lại đem lòng yêu cánh chim trời trên cao, hàng ngày nhìn lên bầu trời trong xanh và ước được rời xa mặt biển thanh bình để lên với bờ cát trắng, ốc biển mơ về một miền đất có nắng, có gió, được cùng cánh chim kia bay tới những chân trời.
    Đại dương rất buồn khi biết điều đó, nhưng càng buồn hơn khi thấy ốc biển ngày đêm khắc khoải theo cánh chim trời... Yêu tức là nhìn thấy người mình yêu được hạnh phúc. Đại dương nghĩ thế, vì vậy một hôm, đại dương quyết định giúp ốc biển đến với bờ cát trắng. Lần cuối cùng, đại dương lại hát cho ốc biển nghe bản tình ca của biển. Một con sóng bạc đầu đã đưa ốc biển tới nơi nó mơ ước được đến. Quá vui mừng, ốc biển chẳng buồn nghe những bản tình ca của biển ngày đêm sóng hát.
    Nằm trên bờ cát trắng, có nắng, có gió như trong mơ, nhưng ốc biển lăn mãi mà
    cánh chim trời vẫn biệt tăm, nó đã lăn quá xa tầm với của những con sóng bạc đầu. Nằm một mình trên bờ cát, giờ nó mới thấy tiếc những gì mình đánh mất? Ngoài xa biển vẫn hát những bản tình ca mong một ngày ốc biển trở về.
    Từ đó trở đi, con người thương nhặt những con ốc biển trên bờ cát áp vào tai nghe thấy tiếng sóng biển. Bởi người ta nói rằng: những gì ốc biển nghe được cuối cùng đã mãi lưu giữ trong nó, và đó là những lời đại dương vẫn hát cho đến bây giờ!
    Trong tình yêu hình như mọi người cũng thế. Chỉ để ý những gì xa tầm tay còn những gì trong tay lại quên mất đi mới biết rằng mình cần nó như thế nào.
    ..Một bài thơ em rất thích up lên tặng chị Cambuon
    Biển
    Puskin
    Tôi chưa ra biển bao giờ
    Ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng
    Tôi chưa yêu bao giờ
    Ngỡ tình yêu là ảo mộng
    Ngày nay tôi đã ra biển rồi
    Biển nhiều sóng to, gió lớn
    Ngày nay tôi đã yêu rồi
    Tình yêu nhiều khổ đau - cay đắng
    Không gió lớn, sóng to không là biển
    Chẳng nhiều cay đắng, chắng là yêu...
  3. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    õ?ƯTôi luôn muỏằ'n là mỏằTt ngỏằn gió - nhặng chỏc chỏằ? có thỏằf là gió mạa 'ông bỏc, lỏĂnh lỏẵo và cô 'ỏằTc mà thôi.Trong cuỏằTc sỏằ'ng, ai câng có nhỏằng lúc cô 'ặĂn nên chỏc bỏĂn câng sỏẵ hiỏằfu, mơnh cô 'ặĂn không chỏằ?  vơ mơnh ưt bỏĂn, mà còn vơ chỏng có ai hiỏằfu mơnh mà thôi.....
    .......... Sao bỏằ-ng dặng tôi cỏÊm thỏƠy mơnh lỏĂc làng mỏằTt cĂch 'Ăng sỏằÊ, nhiỏằu lúc tôi nghâ mơnh cỏĐn phỏÊi cỏằ' gỏng lên, 'ỏằông 'ỏằf lỏĂi mỏc vào nhỏằng chuỏằ-i ngày nhặ câ, 'ỏằf rỏằ"i chỏằÊt muỏằ'n vỏằât bỏằ tỏƠt cỏÊ. ChỏằÊt thỏƠy nhỏằng 'iỏằu mơnh làm trỏằY nên vô ưch, cỏÊm thỏƠy nhỏằng gơ mơnh 'Ê dành bao công sỏằâc chỏằÊt chỏằ? là muỏằ'i tan vào biỏằfn cỏÊ bao la mà chỏng ai quan tÂm. Liỏằ?u mỏằi chuyỏằ?n sỏẵ ra sao, sỏẵ 'i 'ỏn 'Âu, sỏẵ tơm thỏƠy gơ, tôi vỏôn cỏằ' gỏng mang cho mơnh mỏằTt trỏằng trĂch phỏÊi gĂnh vĂc, cỏằĐa mỏằTt ngặỏằi con, cỏằĐa mỏằTt ngặỏằi anh lỏằ>n, cỏằĐa mỏằTt ngặỏằi sinh ra trên 'ỏằi nhặ bao ngặỏằi khĂc, vỏôn luôn nghâ 'ỏn còn bao ngặỏằi phỏÊi vỏƠt vỏÊ trong cuỏằTc sỏằ'ng hặĂn mơnh. Vỏôn biỏt mơnh quĂ hỏĂnh phúc so vỏằ>i bao nhiỏằu ngặỏằi khĂc, vỏôn biỏt mơnh sỏằ'ng chặa 'ỏằĐ 'ỏĐy......Đôi khi tôi vỏôn tỏằ hỏằi mơnh sỏằ'ng vơ gơ, ngoài nhỏằng trĂch nhiỏằ?m, ngoài tơnh yêu vỏằ>i cuỏằTc sỏằ'ng mà tôi không có quyỏằn vỏằât bỏằ vơ bỏằ' mỏạ 'Ê cho tôi, chỏt chiu, vỏưy mà tôi còn 'òi hỏằi gơ hặĂn thỏ nỏằa, gơ nỏằa vỏưy õ?ƯmỏằTt dỏƠu hỏằi to tặỏằ>ng luôn lặĂ lỏằưng...... tôi cỏằâ tơm, tơm 'ỏằf thỏƠy bỏ tỏc nhỏằng khi không thỏằf tơm 'ặỏằÊc mỏằTt ai 'ó thỏưt 'Ăng tin, 'ỏằf ngỏằ"i nói, nói hỏt chuyỏằ?n, nói tỏƠt cỏÊ nhỏằng gơ muỏằ'n nói, nói mà ko lo bỏằi thỏằc tỏ hỏằ 'ặỏằÊc tiỏp xúc. Tôi tham lam quĂ không nhỏằ?? Giỏằ mà ặỏằ>c mong có ai 'ó ỏằY bên 'ỏằf tÂm sỏằ, 'ỏằf chia sỏằ,  thỏ nào mỏằi ngặỏằi câng nghâ, 'ang yêu ai, 'ang giỏưn ai, 'ôi khi tôi thỏƠy buỏằ"n cặỏằi vỏằ>i nhỏằng hiỏằfu lỏ** 'ó. Chỏng lỏẵ trong cuỏằTc 'ỏằi cĂi ngặỏằi ta cỏÊm thỏƠy khi vui khi buỏằ"n ngoài gia 'ơnh, ngoài nhỏằng cỏÊm xúc bơnh thặỏằng còn lỏĂi chỏằ? có thỏằf là tơnh yêu sao ? Chỏằ? 'ặỏằÊc phâp nhặ vỏưy sao ?
  4. linhkhue

    linhkhue Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/01/2006
    Bài viết:
    2.886
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi tôi vẫn tự hỏi mình sống vì gì, ngoài những trách nhiệm, ngoài tình yêu với cuộc sống mà tôi không có quyền vứt bỏ vì bố mẹ đã cho tôi, chắt chiu, vậy mà tôi còn đòi hỏi gì hơn thế nữa, gì nữa vậy ?một dấu hỏi to tướng luôn lơ lửng...... tôi cứ tìm, tìm để thấy bế tắc những khi không thể tìm được một ai đó thật đáng tin, để ngồi nói, nói hết chuyện, nói tất cả những gì muốn nói, nói mà ko lo bị phán xét, nói mà người đó sẽ ko thất vọng về một cái tôi quá khác với thực tế họ được tiếp xúc. Tôi tham lam quá không nhỉ? Giờ mà ước mong có ai đó ở bên để tâm sự, để chia sẻ, thế nào mọi người cũng nghĩ, đang yêu ai, đang giận ai, đôi khi tôi thấy buồn cười với những hiểu lầm đó. Chẳng lẽ trong cuộc đời cái người ta cảm thấy khi vui khi buồn ngoài gia đình, ngoài những cảm xúc bình thường còn lại chỉ có thể là tình yêu sao ? Chỉ được phép như vậy sao ?
    Hạnh phúc là khi có một ai đó để yêu nhưng
    Hạnh phúc là khi có một việc gì đó để làm
    Hạnh phúc là khi có điều gì đó khiến bạn hy vọng .
    Bạn có hạnh phúc không?.. có đấy và tớ cũng thế ..chúng ta hạnh phúc hơn tớ và bạn nghĩ vì có rất nhiều người yêu thương chúng ta ( cha me , anh chị , bạn bè ...cả con vật cưng ( nếu có ) nữa nhỉ )
    Sống tốt sống khoẻ sống hạnh phúc vì những người yêu thương mình bạn ạ
  5. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Trong một năm có 365 ngày với những niềm vui, nỗi buồn trôi theo từng nhịp từng giây của cây kim trên chiếc đồng hồ nhỏ, có những niềm vui đến rất mau và cũng trôi nhanh , có những nỗi buồn chầm chậm đến và đọng lại rất lâu rồi biến mất và có những khoảnh khắc chỉ thoáng qua mà in sâu trong tâm trí đến trọn đời ...
    Niềm vui ...nó có được bao nhiu niềm vui trong một năm qua, nó tự nhủ khi nhìn lại chính những gì mình có . Có những lúc hào hứng đến buông mình cười không ngừng, đó có phải là niềm vui ?Có những lúc vì một lý do nào ấy mà trong lòng lâng lâng cảm giác khó tả, chỉ muốn chia sẻ,chỉ muốn ôm trọn vào lòng tất cả thì đó có phải là niềm vui ..Nó đã từng như thế đó, đã từng nghĩ rằng đôi tay nhỏ bé có thể ôm trọn cả bầu trời, nụ cười rạng rỡ có thể chói lòa cả ánh sáng và tâm hồn có thể bềnh bồng như một áng mây lơ đãng ...và những điều đó đến rất nhanh trôi cũng rất nhanh như ánh sao băng xẹt qua giữa đêm dài canh vắng, hồn lại thu mình cuộn về nơi hoang lạnh ..hắt hiu .
    Nỗi buồn ...nó không định nghĩa nỗi buồn vì có quá nhiều điều,quá nhiều việc, quá nhiều chuyện xảy ra khiến nó ko thể nói rõ ra được mà nó cũng có phải là người cứ có chuyện buồn là kể ra hay tìm người chia sẻ..hình như không ..nó ko muốn chia sẻ cái sự buồn cho người khác bởi nó nghĩ làm thế chẳng khác nào nó khiến những người nó quen biết cũng sẽ buồn theo nó và thế là nó cứ lặng im, im lìm trước tất cả dù rằng bên trong sâu thẳm tâm hồn nó đang bị gặm nhấm . "Gặm nhấm" , nó chát chua cho chính ngôn từ mà nó sử dụng nhưng chẳng thề nào tìm được một từ nào có thể thay thế ngay lúc này . Kẻ thù lớn nhất trong đời chính là bản thân nó và nó đang chiến đấu với chính mình, với chính sự gặm nhấm ấy ... chiến đấu đến khi nào không thể nữa ....
    Khoảnh khắc ... nó đọc lên hai chữ này và thấy lạ và nó cố thử kéo dài chữ" khoảnh ...." thì hình như vô nghĩa và môi bật lên từ "khắc" tự lúc nào chẳng rõ ...nhưng sau đó hai chữ này lại cứ nằm lặng im đó trong cuống họng, trong lòng và trong tim nó tự hồi nào . Cái chớp mắt của anh khi nhìn nó có là khoảnh khắc không ? Cái xoay lưng bỏ đi với dáng người đìu hiu đến lạnh lùng của anh có phải là khoảnh khắc không ? Hay cái mà nó bắt gặp trong sâu đôi mắt ấy lung linh những ánh sao vụt tắt có phải là khoảnh khắc không ....Những câu hỏi nó tự đặt ra nhìu lắm, nhìu đến độ nó chỉ nhớ được những điều như thế nhưng lại không thể quên cứ y như nếu nó nhắm mắt và mở mắt ra thì nó sẽ nhìn thấy lại những lúc như thế. Nó không biết có thể cho đó là niềm vui hay nỗi buồn bởi cảm xúc lúc ấy không rõ ràng, không mạch lạc như những gì nó nhận thì nó chỉ còn có thể gọi đó là ...khoảnh khắc....
  6. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ĐOẢN KHÚC GIÓ VÀ TRĂNG
    Trăng lấp ló nữa mờ nữa tỏ sau đám mây như đợi một cơn gió ngang qua kéo hộ tấm thân ngọc khoe mình cùng dương thế . Hé mắt, trăng cúi nhìn nhánh cát đằng lững lờ buông rũ như ngả mình chới với giữa cái nóng hanh trong đêm ...trăng chợt thấy ngậm ngùi . Vắng ngọn gió , trăng khuất đi một nữa, khoảng tối che đi những vệt sầu còn hằn trên mặt . Những áng mây mờ vẫn cứ lượn lờ như cố định một nơi để trêu ngươi . Trăng cố rướn mình trong khắc khoải, sợ cái khoảng tối cứ lan dần che cả một nửa còn lại trong trăng ...
    Gió vẫn núp mình sau những đám mây để chờ trăng hiện dần trong đêm, những vạt đuôi cứ chờn vờn muốn băng mình nhoài đến nơi trăng thường hiện diện nhưng gió sợ trăng lại ẩn mình trốn gió . Gió hiểu sức mạnh của mình khiến trăng sợ nên đã có lần gió nói cùng trăng, xin trăng một lời hứa : " Đừng bao giờ trốn gió " ...nhưng trăng không giữ lời ... Để có những đêm gió mong thấy một màu vàng hay màu bạc nhưng niềm mong ấy vẫn mãi là hoài mong mà gió có lỗi chi đâu ?
    Trăng cũng mong nhánh cát đằng rung rinh, mong mặt hồ soi bóng mình đừng phẳng lặng vì nếu thế trăng sẽ nhận ra gió, hiểu rằng gió ở đâu đây gần trăng. Chỉ như thế cũng đủ khiến niềm nhớ mong trong trăng vơi nhẹ . Bóng trăng vẫn hằn rõ nét dưới mặt hồ, vẫn khuất nữa như thẹn thò , e ấp . "Gió có đấy không ?"_ Trăng tự hỏi mình rồi trầm lắng lòng . Có lẽ gió đã xa, đã quên trăng, đã không còn muốn nhìn thấy một vầng trăng lạnh lẽo, đơn độc giữa trời . Gió tìm vui nơi khác, trăng hiểu ... thì thôi mong sao nơi ấy gió được vui ...
    Cứ ngỡ lòng biến thành sỏi đá trước muôn trùng, gió đã nghĩ thế nhưng rồi bác bỏ vì gió vẫn nhớ trăng, muốn gặp trăng bày tỏ nỗi niềm. Sự kiên nhẫn chờ đợi của gió đã không còn nữa . Gió vươn mình ra tìm trăng. Nơi ấy vẫn vắng trăng, cái lạnh như ào về khiến hơi thở của gió nhuốm mình lạnh lẽo . Gió buồn bực đẩy những đám mây tứ phía, từng cụm mây chụm lại sợ hãi cùng kéo nhau lánh nạn cuối một góc trời. Mặt hồ rung rinh sóng nước đen tuyền chỉ rọi mỗi bóng cát đằng dật dờ như nghiêng ngả ...
    Trăng nhận ra gió đến nhưng cái vô tình của gió đã đẩy trăng về một phía thật xa . Vệt đuôi trăng lướt qua khiến một nửa còn lại của trăng đã khuất lấp dù trăng cố nhoài mình đến với gió . Khoảng cách vẫn xa, tiếng trăng gọi, gió vẫn không nghe thấy . Những đám mây kéo trăng cùng chúng cứ xa dần, xa dần mặc cho trăng thảng thốt : "Gió ơi ! Trăng không quên lời trăng đã hứa cùng gió ..Nhưng ......" Nơi xa, trăng cảm nhận dường như gió đang buồn giận . Những đoá cát đằng như ko còn chịu đựng đã lả mình rơi rụng vài cánh xuống măt hồ vắng mất bóng trăng in ........
    Gió nhận ra, trăng đã xa gió mà gió vẫn không hiểu bởi vì lý do gì ..."gió đã làm gì khiến trăng buồn ư ? " Gió muốn hỏi trăng câu ấy mà giờ đây cũng nơi chốn này gió cùng trăng từng hàn huyên tâm sự, cũng nơi chốn này, gió ngỏ lời cùng trăng .... còn trăng,trăng đang ở đâu ? Gió muốn thôi không đợi chờ mà sao lòng vẫn không nguôi mong để rồi vẫn cứ đợi ... vạt đuôi của gió vẫn cứ vờn qua , lướt lại nơi này .
    Nơi xa, trăng ẩn mình trong mây thổn thức : " gió ơi, gió xem như trăng thất hứa ...thôi nhé chớ đợi chờ ..." Những cụm mây hè nhau tan lẫn vào , mưa trút xuống một khoảng trời, vài giọt đọng trên mặt ngọc ... Trăng khóc ....
  7. chomvn

    chomvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2007
    Bài viết:
    433
    Đã được thích:
    0
  8. lathu777

    lathu777 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/07/2007
    Bài viết:
    962
    Đã được thích:
    0
    Gởi Baron
    Trở lại với những trăn trở và đọc những tâm sự của Baron ?"Lá rất hiểu những giây phút ta cảm thấy được khóc cười với những dư vị chan đầy nước mắt .
    Lá muốn bạn hãy chầm chậm , chậm khô dòng nước mắt và treo nỗi buồn như những gì bạn đã viết về ?oMột ngày mai ?o .Cuộc đời là vậy nỗi buồn và niềm vui đan xen cho nhau , và nếu không có nỗi buồn sao ta thấy được đâu niềm vui, đâu chân trời hạnh phúc ? .Nếu không đau khổ vì tình yêu thì làm sao hiểu hết cái ý nghĩa của ?ođược yêu ?o và câu thơ
    ?oCũng như anh nhỉ tình yêu vậy
    Nước mắt song song với nụ cười ?o
    Vâng ! sẽ là định luật muôn đời của tự nhiên như hết mưa rồi sẽ nắng , hết xuấn rồi đến đông .Dẫu mùa đông kia có xám ngắt một khung trời , dẫu lạnh lẽo , giá băng tràn về khắp lối . Nhưng ai đó lại yêu mùa đông vì nó có cái đẹp riêng của nó ?" Ta chạm tay vào mùa đông ta lạnh cóng vì băng giá, ta thở bằng sương khói ..trói mình trong những chiếc áo dày cộp kia..và lầm lũi trong căn phòng 4 bề kín lặng?sẽ bất chợt ta cảm thấy ấp áp và vỗ tay hoan ca khi tia nắng mùa xuân lấp lóa phia chân trời ?sẽ như đứa bé reo hò, khi được khóac mõng manh 1 chiếc áo đẹp để được khoe sắc thắm. Khi cỏ cây bừng dậy , bầu trời xanh , và tiếng dương cầm lại dìu dặt . bạn sẽ thấy rằng ĐÔNG CŨNG CẦN LẮM phải thế không Baron..
    Mình tặng bạn bài thơ đây
    Có mùa Đông rồi cũng sẽ trôi xa
    Ta bắt gặp một thời vụng dại
    Ta cứ mãi tìm về trong ký ức
    Để chiều nay giăng mãi tím hôn hòang
    Ta sẽ sống như chưa từng được sống
    Những phù du ,con sóng sẽ tiêu tan
    Trăng sẽ khuyết nhưng xin đừng viên mãn
    Để ta về trong một thoáng xa bay .
    Thân thương

    Được lathu777 sửa chữa / chuyển vào 13:29 ngày 25/07/2007
  9. lathu777

    lathu777 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/07/2007
    Bài viết:
    962
    Đã được thích:
    0
    Gởi Linh Khue
    Câu chuyện tình của Ốc cứ trở trăn trong suy nghĩ của Lá ?" có lẽ Ốc không biết rằng Biển quá bao la và Ốc chỉ muốn làm một cuộc trường chinh chuyển mình và thóat xác .
    Có phải Ốc không thể hiểu nổi bầu trời kia cao rộng ..?
    cánh chim ngàn cứ lướt gió trùng khơi .
    Ta tự hỏi chim kia có bao giờ hiểu
    vì cánh chim xa Ốc bỏ lại quê nhà ?
    ta không nghĩ chim đi không mõi mệt ..
    chẳng một lần ngỏanh lại chốn thương yêu ..
    ở nơi đó Ốc làm tượng đá
    đứng chôn chân giữa sóng gío đại ngàn
    Bay đi cánh chim biển hiền hòa
    Bay đi với bầu trời trước mắt
    Những khát khao được làm lòai chim trắng
    Đừng vướng bận gì nơi bờ - ốc chơ vơ
    Ốc biết đường quay ,dù rất ngắn
    Đại dương xanh vẫn cứ mãi ngút ngàn
    Ốc hiểu cuộc đời là quả đắng
    Nhưng vẫn mềm, vẫn muốn nếm ai ơi
    Dù một lần thôi Ốc sẽ phải xa rời
    Và Ốc hiểu một thời cho Ốc nhớ ??.
  10. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Ai đó đã nói, hạnh phúc là khi người ta yêu và được yêu. Với tôi, hạnh phúc là cho đi và nhận được. Dù sự nhận được đó như thế nào đi chăng nữa.
    Há tôi đã chẳng hạnh phúc lắm sao khi đang thư thả trãi lòng mình nơi đây.
    Hạnh phúc được định nghĩa theo từng phút giây của tâm tư.
    Tâm bình yên, và lòng bình yên.
    ....hình như có ai vừa qua....................................
    Được baron sửa chữa / chuyển vào 16:04 ngày 25/07/2007

Chia sẻ trang này