1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Góc tản mạn và thơ...(không được spam ở đây nhé!)

Chủ đề trong 'Đất Sài Gòn' bởi hanah82, 17/01/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. haha_chetchua

    haha_chetchua Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    20/07/2005
    Bài viết:
    1.388
    Đã được thích:
    0
    Em không muốn ăn cơm
  2. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    Cảnh Xuân

    Dưới đây là một bài thơ kỳ lạ vãi lúa của nền văn học nước nhà, đọc ngược đọc xuôi đọc kiểu gì cũng thành thơ. Đếu biết ai là tác giả nữa :
    Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
    Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
    Hoa cài dậu trúc cành xanh biếc
    Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
    Qua lại khách chờ sông lặng sóng
    Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
    Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
    Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười
    CẢNH XUÂN (Đọc ngược từ dưới lên trên, từ phải sang trái)
    Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
    Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
    Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
    Sóng lặng sông chờ khách lại qua
    Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
    Biếc xanh cành trúc dậu cài hoa
    Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
    Ngời sánh ánh xuân cảnh mến ta
    ***
    Chưa hết, nếu bỏ 2 chữ đầu mỗi câu, ta cũng được một bài thơ ngũ ngôn bát cú :
    Cảnh xuân ánh sáng ngời
    Thơ rượu chén đầy vơi
    Dậu trúc cành xanh biếc
    Hương xuân sắc thắm tươi
    Khách chờ sông lặng sóng
    Thuyền đợi bến đông người
    Tiếng hát đàn trầm bổng
    Bóng ai mắt mỉm cười
    Bỏ 2 chữ cuối mỗi câu, đọc ngược :
    Mắt ai bóng thướt tha
    Đàn hát tiếng ngân xa
    Bến đợi thuyền xuôi ngược
    Sông chờ khách lại qua
    Sắc xuân hương quyện lá
    Cành trúc dậu cài hoa
    Chén rượu thơ vui thú
    Ánh xuân cảnh mến ta
    Bỏ 4 chữ đầu mỗi câu, đọc xuôi, ta cũng có một bài thơ ngắn :
    Ánh sáng ngời
    Chén đầy vơi
    Cành xanh biếc
    Sắc thắm tươi
    Sông lặng sóng
    Bến đông người
    Đàn trầm bổng
    Mắt mỉm cười
    Cuối cùng, bỏ 4 chữ cuối mỗi câu, đọc ngược:
    Bóng thướt tha
    Tiếng ngân xa
    Thuyền xuôi ngược
    Khách lại qua
    Hương quyện lá
    Dậu cài hoa
    Thơ vui thú
    Cảnh mến ta
    Lấy từ blog của Darkflames
    http://360.yahoo.com/profile-WkrciDI5dKecpKCtK8O7BIVzZGF0fPtL4VGEqnu2iA--?cq=1
  3. fangdi

    fangdi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Bài viết:
    2.371
    Đã được thích:
    0
    về xuất xứ bài thơ này,em chỉ lượm lặt được như sau của bạn nghiemhuy,visa2000.org trước nữa thì không rõ, khoảng năm 1985 ?" 1986, ông Hồ Quốc Vĩ trước khi đi công tác nước ngoài đã chép cho ông Lê Khải Sĩ, Phó chủ nhiệm câu lạc bộ thơ trào phúng Hà Nội một bài thơ cầu kỳ hiếm thấy mà ông Sĩ không kịp hỏi tên tác giả. Khoảng 5 năm sau, ông Sĩ đem nó trao cho ông Nguyễn Lê Huy để có dịp giới thiệu bài thơ lạ, trước là công bố để bạn đọc xa gần thưởng lãm, sau để tác giả đứng ra nhận đứa con của mình. Nhưng cho đến nay, người khai sinh ra bài thơ độc đáo này vẫn biệt vô âm tín?
    Thực chất bài thơ này có đến 8 cách đọc
    Cảnh xuân
    1. (đọc xuôi)
    Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
    Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
    Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
    Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
    Qua lại khách chờ sông lặng sóng
    Ngượi xuôi thuyền đợi bến đông người
    Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
    Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.
    2. (đọc ngược)
    Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
    Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
    Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
    Sóng lặng sông chờ khách lại qua
    Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
    Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa
    Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
    Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta.
    3. (bỏ 2 từ đầu mỗi câu, đọc xuôi)
    Cảnh xuân ánh sáng ngời
    Thơ rượu chén đầy vơi
    Giậu trúc cành xanh biếc
    Hương xuân sắc thắm tươi
    Khách chờ sông lặng sóng
    Thuyền đợi bến đông người
    Tiếng hát đàn trầm bổng
    Bóng ai mắt mỉm cười.
    4. (bỏ 2 từ cuối mỗi câu, đọc ngược)
    Mắt ai bóng thướt tha
    Đàn hát tiếng ngân xa
    Bến đợi thuyền xuôi ngược
    Sông chờ khách lại qua
    Sắc xuân hương quyện lá
    Cành trúc giậu cài hoa
    Chén rượu thơ vui thú
    Ánh xuân cảnh mến ta.
    5. (bỏ 3 từ cuối mỗi câu, đọc xuôi)
    Ta mến cảnh xuân
    Thú vui thơ rượu
    Hoa cài giậu trúc
    Lá quyện hương xuân
    Qua lại khách chờ
    Ngượi xuôi thuyền đợi
    Xa ngân tiếng hát
    Tha thướt bóng ai.
    6. (bỏ 3 từ cuối mỗi câu, đọc ngược)
    Cười mỉm mắt ai
    Bổng trầm đàn hát
    Người đông bến đợi
    Sóng lặng sông chờ
    Tươi thắm sắc xuân
    Biếc xanh cành trúc
    Vơi đầy chén rượu
    Ngời sáng ánh xuân.
    7. (bỏ 4 từ đầu mỗi câu, đọc xuôi)
    Ánh sáng ngời
    Chén đầy vơi
    Cành xanh biếc
    Sắc thắm tươi
    Sông lặng sóng
    Bến đông người
    Đàn trầm bổng
    Mắt mỉm cười.
    8. (bỏ 4 từ đầu mỗi câu, đọc ngược)
    Bóng thướt tha
    Tiếng ngân xa
    Thuyền xuôi ngược
    Khách lại qua
    Hương quyện lá
    Giậu cài hoa
    Thơ vui thú
    Cảnh mến ta.
    nguồn nghiemhuy,visa2000.org
  4. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ cuối
    [​IMG]
    Rồi có kẻ dại khờ
    Dùng nước mắt viết lên bài thơ
    Bài thơ cuối
    Cho quá khứ
    Cho hiện tại
    Cho tương lai
    Bài thơ của những ngày dài
    Yêu thương, ước mơ và hy vọng
    Của những tháng ngày ngủ yên trong giấc mộng
    ........
    Hạnh phúc !!!
    .....
    Rồi đỗ vỡ..
    Buồn thật nhiều và khóc cũng thật nhiều
    Rồi đến khi chẳng còn nước mắt
    Trên cuộc đời có một kẻ hoá điên
    Biến nước mắt thành tiếng cười
    Thành im lặng
    Thành lãng quên
    Thành ốc đảo cô đơn
    Bài thơ cuối
    Cho kẻ muốn lãng quên quá khứ
    Và chẳng cần hiện tại lẫn tương lai
    Bài thơ cuối !
    Bài thơ không bao giờ kết thúc
    Và hình như cũng chẵng có bắt đầu
    Bài thơ cuộc đời chằng thể đặt tên
    Chỉ biết đó là bài thơ cuối
    Bài thơ của lãng quên
    Của giấc ngủ bình yên
    Và bài thơ của một kẻ dại khờ
    Lấy nước mắt viết lên bài thơ cuối
    ........
    Lãng quên !
    Bình yên ?
    (Crazyman)
    Lâu lắm rồi em mớiđọc lại thơ của anh , anh hai à ... bài thơ này của anh dường như bây giờ dành nó như viết lên những nỗi niềm của em , tặng cho em nhá anh hai iu quý

  5. wings

    wings Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    3.552
    Đã được thích:
    4

    Có tất cả rồi cuộc đời sẽ nhớ
    Những chặng đường bỡ ngỡ tuổi thơ qua
    Xa tất cả, chỉ còn là kỷ niệm
    Thoáng đó hàng cây đứng lịm góc sân trường
    Mai xa rồi biết ghế có vấn vương
    Dãy bàn cũ hỏi có còn mục gỗ
    Lớp bụi dày còn bám ô cửa sổ
    Hay đã về sống mai kiếp Rêu Phong?

    Nơi nào có ăn uống là nơi đó có Wings​

Chia sẻ trang này