1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GÓC THƠ THẨN LAN MAN

Chủ đề trong 'Thái Bình' bởi KVB, 16/12/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tungteng

    tungteng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    682
    Đã được thích:
    0
    Thêm một chiếc lá rụng thế là thành mùa thu
    Thêm một tiếng chim gù thành ban mai tươi sáng
  2. tungteng

    tungteng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    682
    Đã được thích:
    0
    Thêm một chiếc lá rụng thế là thành mùa thu
    Thêm một tiếng chim gù thành ban mai tươi sáng
  3. kexautinh

    kexautinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2004
    Bài viết:
    486
    Đã được thích:
    0
    hôm nay gió thổi hây hây:
    Lối rẽ ( Bùi Sỹ Hoa )
    --------------------------------------------------------------------------------
    Anh một lần lặng lẽ trở về em
    Không muốn gặp những người quen biết
    Không nhắc lại điều chi năm trước
    Nơi lối rẽ có chùm gai
    anh rẽ lạc tới giờ.
    Khi nhận ra thì đã muộn không ngờ
    Xác lá bay giữa bờ cây đứng tuổi
    Em một mình và em không có lỗi
    Mặt trời nghiêng xuân cũng xế sang hè.
    Đã chờ anh sao lại sợ anh về?
    Nắng thà say, cây thà lưng trĩu quả
    Thà quên hết ngày mai, và quá khứ
    Hoa trái mùa xa lạ tự lòng thơm
    Anh trở về lối rẽ bình yên
    Chùm gai cũ nhắc mình thơ dại nữa
    Em đi ra khỏi anh không mang theo gì cả
    Sao anh chẳng còn gì
    để được yêu thêm?
  4. kexautinh

    kexautinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2004
    Bài viết:
    486
    Đã được thích:
    0
    hôm nay gió thổi hây hây:
    Lối rẽ ( Bùi Sỹ Hoa )
    --------------------------------------------------------------------------------
    Anh một lần lặng lẽ trở về em
    Không muốn gặp những người quen biết
    Không nhắc lại điều chi năm trước
    Nơi lối rẽ có chùm gai
    anh rẽ lạc tới giờ.
    Khi nhận ra thì đã muộn không ngờ
    Xác lá bay giữa bờ cây đứng tuổi
    Em một mình và em không có lỗi
    Mặt trời nghiêng xuân cũng xế sang hè.
    Đã chờ anh sao lại sợ anh về?
    Nắng thà say, cây thà lưng trĩu quả
    Thà quên hết ngày mai, và quá khứ
    Hoa trái mùa xa lạ tự lòng thơm
    Anh trở về lối rẽ bình yên
    Chùm gai cũ nhắc mình thơ dại nữa
    Em đi ra khỏi anh không mang theo gì cả
    Sao anh chẳng còn gì
    để được yêu thêm?
  5. xuyenchi_tb

    xuyenchi_tb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0
    Hoa hồng thì màu đỏ
    Cây cỏ thì màu xanh
    Đuôi em ngoáy vòng quanh
    Miệng em kêu ụt ịt
  6. xuyenchi_tb

    xuyenchi_tb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0
    Hoa hồng thì màu đỏ
    Cây cỏ thì màu xanh
    Đuôi em ngoáy vòng quanh
    Miệng em kêu ụt ịt
  7. kexautinh

    kexautinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2004
    Bài viết:
    486
    Đã được thích:
    0
    Không đề (Trần Thanh Truyền)
    --------------------------------------------------------------------------------
    Lặng lẽ đi về
    Phố cô đơn như mùa đông năm cũ
    Bàn tay gầy nỗi nhớ
    Vòng thời gian quay ngược phải chăng?
    Ngày bảo với ta nắng đã nhạt rồi
    Đêm len lén vén bức màn cũ kỹ
    Hình như có một người đi
    Mùa đông vừa về bên phố
    Ngồi thật lâu nghe nỗi niềm hoài cổ
    Bất giác lòng nhung nhớ mông lung
    Người đến - tia nắng ấm lạ lùng
    Vội vã đi để mùa đông ở lại
    Ta nhận ra trong cuộc đời hoa trái
    Đã một lần đi qua nỗi cô đơn
    Vô tâm quá nên tình còn thơ dại
    Mùa đông về khắc khoải nào hơn?
    Ta nhận ra mỗi trang giấy cuộc đời
    Thiếu người sẽ không thành thơ được
    Phố vẫn phố như mùa đông năm trước
    Vòng thời gian có quay ngược được chăng?
  8. kexautinh

    kexautinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2004
    Bài viết:
    486
    Đã được thích:
    0
    Không đề (Trần Thanh Truyền)
    --------------------------------------------------------------------------------
    Lặng lẽ đi về
    Phố cô đơn như mùa đông năm cũ
    Bàn tay gầy nỗi nhớ
    Vòng thời gian quay ngược phải chăng?
    Ngày bảo với ta nắng đã nhạt rồi
    Đêm len lén vén bức màn cũ kỹ
    Hình như có một người đi
    Mùa đông vừa về bên phố
    Ngồi thật lâu nghe nỗi niềm hoài cổ
    Bất giác lòng nhung nhớ mông lung
    Người đến - tia nắng ấm lạ lùng
    Vội vã đi để mùa đông ở lại
    Ta nhận ra trong cuộc đời hoa trái
    Đã một lần đi qua nỗi cô đơn
    Vô tâm quá nên tình còn thơ dại
    Mùa đông về khắc khoải nào hơn?
    Ta nhận ra mỗi trang giấy cuộc đời
    Thiếu người sẽ không thành thơ được
    Phố vẫn phố như mùa đông năm trước
    Vòng thời gian có quay ngược được chăng?
  9. maybeyouknow

    maybeyouknow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2005
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0
    Ta sinh ra ở trên đời
    Trời cho tai mắt làm người có thân
    Bắt phong trần phải phong trần
    Cho thanh cao mới đượm phần thanh cao
    Dám đâu thiên vị người nào
    Chữ tài chữ mệnh dồi dào cả hai
    Có tài mà cậy chi tài
    Chữ tài liền với chữ tai một vần
    Đã mang cái nghiệp vào thân
    Thời đừng trách lẫn trời gần trời cao
    Thiện căn ở tại lòng ta
    Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài​
    @kxt: tặng bạn câu chuyện này.
    Léon Tolstoy một hiền triết và nhà văn lớn của Nga ở thế kỷ 19, luôn sống một cuộc đời hòa nhã, điềm đạm trong mọi hoàn cảnh. Tác phẩm Anna Karenina là một trong những sáng tác nổi tiếng của ông. Nhưng ông có một bà vợ rất quái ác và hung dữ. Suốt ngày bà ta cứ tìm mọi chuyện để gây gổ và chửi mắng chồng. Nhưng nhà hiền triết vẫn sống bình thản không hề than phiền hay trách cứ.
    Một hôm nọ, có người bạn đến thăm. Léon Tolstoy bước ra cửa đón khách một cách vui vẻ. Nhưng từ trong nhà đã vang ra những lời chửi mắng thô tục và ầm ĩ của người vợ. Người khách ngại ngùng hỏi:
    - Xin lỗi. Bà nhà và ông bạn đang có chuyện xích mích gây gổ phải không?
    Léon Tolstoy nhẹ nhàng trả lời:
    - Ồ! Không có chi. Mời bạn cứ bước vào nhà. Chúng ta sẽ cùng nhau trò chuyện. Đó chỉ là những sấm sét của một cơn thịnh nộ thường ngày của bà nhà tôi.
    Léon Tolstoy vừa mới nói xong, thì cả một chậu nước từ trong nhà bay ào ra và đổ ập xuống đầu cổ nhà hiền triết. Thong thả đưa hai tay vuốt nước trên mặt và vai, Léon Tolstoy nhìn người khách cười:
    - Tôi quên nói cùng bạn là sau cơn sấm sét thì thường kéo theo một trận mưa bão. Thôi chúng ta vào nhà.
  10. maybeyouknow

    maybeyouknow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2005
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0
    Ta sinh ra ở trên đời
    Trời cho tai mắt làm người có thân
    Bắt phong trần phải phong trần
    Cho thanh cao mới đượm phần thanh cao
    Dám đâu thiên vị người nào
    Chữ tài chữ mệnh dồi dào cả hai
    Có tài mà cậy chi tài
    Chữ tài liền với chữ tai một vần
    Đã mang cái nghiệp vào thân
    Thời đừng trách lẫn trời gần trời cao
    Thiện căn ở tại lòng ta
    Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài​
    @kxt: tặng bạn câu chuyện này.
    Léon Tolstoy một hiền triết và nhà văn lớn của Nga ở thế kỷ 19, luôn sống một cuộc đời hòa nhã, điềm đạm trong mọi hoàn cảnh. Tác phẩm Anna Karenina là một trong những sáng tác nổi tiếng của ông. Nhưng ông có một bà vợ rất quái ác và hung dữ. Suốt ngày bà ta cứ tìm mọi chuyện để gây gổ và chửi mắng chồng. Nhưng nhà hiền triết vẫn sống bình thản không hề than phiền hay trách cứ.
    Một hôm nọ, có người bạn đến thăm. Léon Tolstoy bước ra cửa đón khách một cách vui vẻ. Nhưng từ trong nhà đã vang ra những lời chửi mắng thô tục và ầm ĩ của người vợ. Người khách ngại ngùng hỏi:
    - Xin lỗi. Bà nhà và ông bạn đang có chuyện xích mích gây gổ phải không?
    Léon Tolstoy nhẹ nhàng trả lời:
    - Ồ! Không có chi. Mời bạn cứ bước vào nhà. Chúng ta sẽ cùng nhau trò chuyện. Đó chỉ là những sấm sét của một cơn thịnh nộ thường ngày của bà nhà tôi.
    Léon Tolstoy vừa mới nói xong, thì cả một chậu nước từ trong nhà bay ào ra và đổ ập xuống đầu cổ nhà hiền triết. Thong thả đưa hai tay vuốt nước trên mặt và vai, Léon Tolstoy nhìn người khách cười:
    - Tôi quên nói cùng bạn là sau cơn sấm sét thì thường kéo theo một trận mưa bão. Thôi chúng ta vào nhà.

Chia sẻ trang này