1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GÓC VĂN TRONG THI CA

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi nsn, 06/06/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Dường như, để phá bỏ đi một cái cũ (dù cái cũ ấy luôn làm mình buồn) mang dấu ấn sâu sắc trong lòng mình, để mở lòng mình ra đón nhận và xây dựng một cái mới thật không phải dễ dàng gì. Nhất là lại đối với tôi, kẻ lúc nào cũng như lạc lõng giữa thế giới đầy biến ảo này...
    Tôi biết, bất cứ khi nào, bất cứ hoàn cảnh nào, nếu tôi buồn khổ hay gặp rắc rối, tôi đều có thể chia sẻ với anh, và thế nào anh cũng có cách giúp tôi vượt qua được tất cả.
    Tôi tin anh, lúc nào cũng tin anh, như tin chính tôi, điều mà sau anh, tôi không tìm thấy ở những người "mới mới" nào nữa. Những cái "mới mới" ấy, với sự nói chuyện cầm chừng, dè dặt và một chút bông đùa (cái kiểu bông đùa như để bảo vệ chính mình) tôi thấy thật khó mà trở nên thân thiết . Không phải là tâm sự, chỉ là nói chuyện. Không phải là chia sẻ những yêu, ghét, vui, buồn, khó khăn...mà chỉ là...kể chuyện. Với ngần ấy những "bông đùa", những "nói chuyện", những "kể chuyện"... thì tôi có thể có một tình yêu khác, một sự tin tưởng khác để thôi đừng nhớ về anh?!
    Giá mà có người "mới mới" nào đấy lấp đầy cái sự "không tin tưởng" ấy trong tôi...
    Tôi vẫn biết, anh thương tôi lắm. Và tôi biết anh nói ra được điều đó một cách vô tư (hay cố tình vô tư?) như vậy, có nghĩa là anh đã gửi cho tôi một thông điệp ngầm rồi. Đó là tương lai của tôi. Cuộc đời một người, rồi ai chả như thế. Nhưng sao tôi cứ thấy nghẹn ngào thế nào. Tôi có thể vẫn cười vì điều anh nói, nhưng xót xa lắm. Còn anh, chắc chẳng còn cảm giác gì nữa, vì chắc anh nghĩ đã là 2 người thân và hiểu nhau như thế, tôi sẽ không buồn vì lời anh nói.
    Ừ, bây giờ thì anh chẳng thể đau lòng vì một chuyện cỏn con như thế được, bởi nỗi đau mà anh đang gánh đã khiến anh quá đau đớn rồi, thế thì còn nỗi đau nào nữa lớn hơn để anh phải suy nghĩ đâu.
    Tôi thương anh, như là một phần máu thịt của tôi bị đau, dẫu anh chẳng có "họ hàng" gì.
    Hình như, lần nào điện thoại, anh cũng hát cho tôi nghe một ca khúc nào đấy. Chắc sẽ chẳng còn ai hát cho tôi nghe như thế nữa, ngoài anh. "Hãy cố vươn vai mà sống...Lâu rồi đời mình cũng qua..." Lời hát cứ trầm trầm, rời rạc giữa đêm khuya, nghe như là một lời cầu nguyện...Tôi biết anh buồn lắm.
    Giá mà tôi có thể "quên đời" mà khoác lên mình một tấm áo nâu.
    Giá mà trái tim nhỏ bé của tôi chỉ biết yêu đời và yêu...nhiều người như nhau thôi chứ đừng yêu sâu sắc một người làm gì.
    Giá mà có một người, không phải anh, tha thiết nắm lấy tay tôi...
    Nhưng thật buồn, tất cả đều chỉ là "Giá mà". Sao tôi chán những "Giá mà" không bao giờ thành sự thực.
    Bình minh rồi lại hoàng hôn.....Hoàng hôn rồi lại bình minh....Biển dẫu có sóng gió thế nào rồi cũng có ngày lặng, bình yên, trong xanh...
    "Lâu rồi đời mình cũng qua...", anh nhỉ!
    *****Hoa của cuộc đời*****
    Khúc hát nhỏ rớt trong chiều rất khẽVẫn làm cho nỗi nhớ thấy thiêng liêng(NT)
  2. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Cuối năm lớp 12 ...
    Có lẽ nó đã tự nhận thức được giá trị thật của nó vào đúng ngày chia tay đó ... Nổi tiếng là kiêu kì , dụt dè và khép kín , nên cả trong 3 học cấp 3 , nó chẳng có chút kỉ niệm gì cả . Ít tiếp xúc , ít tham gia các hoạt động của lớp , hay suy tính và hoài nghi về mọi thứ ... vì vậy có rất ít bạn , và nó cũng chẳng quan tâm đến điều đó . Đến trường lụ khụ như một cái bóng , đi về một mình , con mắt nhìn đố kị với mọi người , và coi mọi thứ như chuyện tầm phào ... tất cả những cái đó đã nhấn chìm , nhấn chìm những tháng ngày đẹp nhất , trong sáng nhất !
    Ngày cuối cùng , sau khi tập trung ở trường , cả lớp rủ nhau đi chơi lần cuối ... và nó cũng miễn cưỡng đi theo , vỉ dù gì cũng chỉ còn một ngày cuối , thế thôi ! Và sau tất cả những màn phù phiếm như mọi buổi chia tay ( đấy là nó nghĩ vậy ) , là đến lúc tan cuộc vui ... Cười khẩy , chẳng lẽ lại như vậy , chán quá ... làm một cái gì vui vui vậy . Cái vẻ mặt kiêu kì , lạnh lẽo khẽ cười một chút , đến trước bạn lớp trưởng xinh xắn , chìa tờ giấy khen vừa được phát ... và rất kiểu cách : " Bạn nghĩ thế nào về mình ? ".
    Sau sự ngạc nhiên , là một nụ cười nhẹ nhàng , chân thành , cắm cúi viết thật dài ... mọi người đã về hết , chỉ còn một mình nó , lại cười khẩy , lật tờ giấy khen lên đọc : " chắc có gì hay ho đây ! "
    ... Mình thực sự rất ngạc nhiên , nhưng mà rất vui vì H. đã hỏi H. như vậy ! Thực sự , trước đây minh biết rất ít về H. , và đó cũng là một phần trách nhiệm của mình . Nhưng qua lời kể của một người khác thì thật sự là H. là rất tốt , có những suy nghĩ chín chắn và chân thật ... tuy nhiên vẫn còn khép mình quá ... Thế là đã quá đủ chưa cho một lời nhận xét ! Mình mong rằng sau này H. hãy hoà đồng hơn nữa , mạnh mẽ hơn và luôn tìm được niềm vui , hạnh phúc trong cuộc sống ! Nếu có gì muốn nói thì hãy nhớ tới người bạn gái này . Thân ! ...

    Cái mặt lạnh lẽo bỗng muốn tan ra , cả cái nụ cười khẩy cũng muốn nở bùng ra ... nó muốn **** ... mọi thứ trở nên mờ ảo ... và khi đã tĩnh tâm lại thì tờ giấy khen đã nhoè nhoẹt ... nó thấy mình đang nằm trên mặt cỏ êm . Nó và cái tờ giấy khen đó !
    Đã quá đủ cho một lời nhận xét ! Và cái giá trị thật của nó muốn trở về , đập nát cái bóng từ lâu lắm rồi đang bám chặt trên nó ...
    Cuối năm lớp 12 ...
    biêt đã qua nhng lòng vẫn đợi không chân thành sao lại nỡ vấn vươngEm ...Anh ngước nhìn trời xanh gợn nắngnhớ một thoáng cười , gió mát mơn man ...Em ngập ngừng khó hiểu nhiều ân tình hối hả lắm yêu thương ...biết không Em ...
  3. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Cuối năm lớp 12 ...
    Có lẽ nó đã tự nhận thức được giá trị thật của nó vào đúng ngày chia tay đó ... Nổi tiếng là kiêu kì , dụt dè và khép kín , nên cả trong 3 học cấp 3 , nó chẳng có chút kỉ niệm gì cả . Ít tiếp xúc , ít tham gia các hoạt động của lớp , hay suy tính và hoài nghi về mọi thứ ... vì vậy có rất ít bạn , và nó cũng chẳng quan tâm đến điều đó . Đến trường lụ khụ như một cái bóng , đi về một mình , con mắt nhìn đố kị với mọi người , và coi mọi thứ như chuyện tầm phào ... tất cả những cái đó đã nhấn chìm , nhấn chìm những tháng ngày đẹp nhất , trong sáng nhất !
    Ngày cuối cùng , sau khi tập trung ở trường , cả lớp rủ nhau đi chơi lần cuối ... và nó cũng miễn cưỡng đi theo , vỉ dù gì cũng chỉ còn một ngày cuối , thế thôi ! Và sau tất cả những màn phù phiếm như mọi buổi chia tay ( đấy là nó nghĩ vậy ) , là đến lúc tan cuộc vui ... Cười khẩy , chẳng lẽ lại như vậy , chán quá ... làm một cái gì vui vui vậy . Cái vẻ mặt kiêu kì , lạnh lẽo khẽ cười một chút , đến trước bạn lớp trưởng xinh xắn , chìa tờ giấy khen vừa được phát ... và rất kiểu cách : " Bạn nghĩ thế nào về mình ? ".
    Sau sự ngạc nhiên , là một nụ cười nhẹ nhàng , chân thành , cắm cúi viết thật dài ... mọi người đã về hết , chỉ còn một mình nó , lại cười khẩy , lật tờ giấy khen lên đọc : " chắc có gì hay ho đây ! "
    ... Mình thực sự rất ngạc nhiên , nhưng mà rất vui vì H. đã hỏi H. như vậy ! Thực sự , trước đây minh biết rất ít về H. , và đó cũng là một phần trách nhiệm của mình . Nhưng qua lời kể của một người khác thì thật sự là H. là rất tốt , có những suy nghĩ chín chắn và chân thật ... tuy nhiên vẫn còn khép mình quá ... Thế là đã quá đủ chưa cho một lời nhận xét ! Mình mong rằng sau này H. hãy hoà đồng hơn nữa , mạnh mẽ hơn và luôn tìm được niềm vui , hạnh phúc trong cuộc sống ! Nếu có gì muốn nói thì hãy nhớ tới người bạn gái này . Thân ! ...

    Cái mặt lạnh lẽo bỗng muốn tan ra , cả cái nụ cười khẩy cũng muốn nở bùng ra ... nó muốn **** ... mọi thứ trở nên mờ ảo ... và khi đã tĩnh tâm lại thì tờ giấy khen đã nhoè nhoẹt ... nó thấy mình đang nằm trên mặt cỏ êm . Nó và cái tờ giấy khen đó !
    Đã quá đủ cho một lời nhận xét ! Và cái giá trị thật của nó muốn trở về , đập nát cái bóng từ lâu lắm rồi đang bám chặt trên nó ...
    Cuối năm lớp 12 ...
    biêt đã qua nhng lòng vẫn đợi không chân thành sao lại nỡ vấn vươngEm ...Anh ngước nhìn trời xanh gợn nắngnhớ một thoáng cười , gió mát mơn man ...Em ngập ngừng khó hiểu nhiều ân tình hối hả lắm yêu thương ...biết không Em ...
  4. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Bạn gửi cho mình mấy ngôi sao . Những ngôi sao đầy màu sắc , được gấp từ giấy mầu lụa , nhỏ bé xinh xinh ... Bạn bảo đó là những ngôi sao may mắn , ngôi sao của niềm tin và hy vọng ...
    Những ngôi sao thật nhỏ bé , và quả thật là khá mỏng manh , yếu ớt ... nhưng mình thật sự thấy rất vui ... Mình luôn mang theo chúng bên mình , và coi đó là niềm vui mỗi khi gặp trở ngại nào đó . Những ngôi sao thật là đẹp ... cho tới một hôm , khi mình tình cờ thấy bạn sau vai người đó ...
    Những vì sao ! ... Vì sao vậy ? ngày hôm đó mình đã rải tất cả những ngôi sao , mỗi ngôi sao ở một nơi , rất khác nhau và rất xa nhau ... rồi chỉ mỉm cười : lại lạnh lùng và lãng mạn như thế ...
    " ...
    có một gã ngu ngơ
    vẩn vơ ngồi đếm lá
    gắn các vì sao nhỏ
    lên những tia nắng mềm
    nhặt một cánh hoa rơi
    ngẩn ngơ và khẽ hát :
    - Không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi ... "
    - Uh, đúng như vậy , không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi !
    Chúc bạn luôn may mắn nhé !
    biêt đã qua nhng lòng vẫn đợi không chân thành sao lại nỡ vấn vươngEm ...Anh ngước nhìn trời xanh gợn nắngnhớ một thoáng cười , gió mát mơn man ...Em ngập ngừng khó hiểu nhiều ân tình hối hả lắm yêu thương ...biết không Em ...
  5. vagrancy

    vagrancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Bạn gửi cho mình mấy ngôi sao . Những ngôi sao đầy màu sắc , được gấp từ giấy mầu lụa , nhỏ bé xinh xinh ... Bạn bảo đó là những ngôi sao may mắn , ngôi sao của niềm tin và hy vọng ...
    Những ngôi sao thật nhỏ bé , và quả thật là khá mỏng manh , yếu ớt ... nhưng mình thật sự thấy rất vui ... Mình luôn mang theo chúng bên mình , và coi đó là niềm vui mỗi khi gặp trở ngại nào đó . Những ngôi sao thật là đẹp ... cho tới một hôm , khi mình tình cờ thấy bạn sau vai người đó ...
    Những vì sao ! ... Vì sao vậy ? ngày hôm đó mình đã rải tất cả những ngôi sao , mỗi ngôi sao ở một nơi , rất khác nhau và rất xa nhau ... rồi chỉ mỉm cười : lại lạnh lùng và lãng mạn như thế ...
    " ...
    có một gã ngu ngơ
    vẩn vơ ngồi đếm lá
    gắn các vì sao nhỏ
    lên những tia nắng mềm
    nhặt một cánh hoa rơi
    ngẩn ngơ và khẽ hát :
    - Không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi ... "
    - Uh, đúng như vậy , không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi !
    Chúc bạn luôn may mắn nhé !
    biêt đã qua nhng lòng vẫn đợi không chân thành sao lại nỡ vấn vươngEm ...Anh ngước nhìn trời xanh gợn nắngnhớ một thoáng cười , gió mát mơn man ...Em ngập ngừng khó hiểu nhiều ân tình hối hả lắm yêu thương ...biết không Em ...
  6. ThepLuyen

    ThepLuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/11/2003
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    Một chú bé ngồi sâu trong góc chợ, ánh mắt nó chăm chăm vào những đôi giầy của khách mua hàng ...nó đang nghĩ gì vậy?
    Thấy những đống rác ngồn ngộn, người công nhân uể oải xúc từng xẻng một ...sự nhọc nhằn trên trán hằn sâu!!
    Tôi và một người bạn rảo bước vòg quanh chợ khuya, 15 phút là đi hết, lê la mấy hàng băng đĩa, giầy dép, chẳng biết mua sắm cái gì, giường như chỉ muốn đến đây để chân tay và mồm miệng được hoạt động đôi chút.
    Cảm nhận về chợ, giống như cái chợ phiên mà hồi xưa còn nhỏ sống ở quê nội, cứ cuối tháng theo bà đi mua đồ dùng ....ẩm ướt, tủn mủn, nhạt nhoà những tiếng rao và mặc cả...
    Ghé vào hàng kính, tự ngắm lại mình qua chiếc kính đen, tự hỏi mình phải thay đổi đi chăng, không "chính trị" nữa, rồi lại tự trả lời, san sẻ với đời nào phải chỉ tình yêu: em em anh anh tim tim nhớ nhớ thương thương xót xót.
    Thắt chiếc băng đỏ vào tay, rồi hét thầm, Việt Nam đứng nhất rồi
    17 huy chương vàng !!!!
    Được ThepLuyen sửa chữa / chuyển vào 00:18 ngày 07/12/2003
  7. ThepLuyen

    ThepLuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/11/2003
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    Một chú bé ngồi sâu trong góc chợ, ánh mắt nó chăm chăm vào những đôi giầy của khách mua hàng ...nó đang nghĩ gì vậy?
    Thấy những đống rác ngồn ngộn, người công nhân uể oải xúc từng xẻng một ...sự nhọc nhằn trên trán hằn sâu!!
    Tôi và một người bạn rảo bước vòg quanh chợ khuya, 15 phút là đi hết, lê la mấy hàng băng đĩa, giầy dép, chẳng biết mua sắm cái gì, giường như chỉ muốn đến đây để chân tay và mồm miệng được hoạt động đôi chút.
    Cảm nhận về chợ, giống như cái chợ phiên mà hồi xưa còn nhỏ sống ở quê nội, cứ cuối tháng theo bà đi mua đồ dùng ....ẩm ướt, tủn mủn, nhạt nhoà những tiếng rao và mặc cả...
    Ghé vào hàng kính, tự ngắm lại mình qua chiếc kính đen, tự hỏi mình phải thay đổi đi chăng, không "chính trị" nữa, rồi lại tự trả lời, san sẻ với đời nào phải chỉ tình yêu: em em anh anh tim tim nhớ nhớ thương thương xót xót.
    Thắt chiếc băng đỏ vào tay, rồi hét thầm, Việt Nam đứng nhất rồi
    17 huy chương vàng !!!!
    Được ThepLuyen sửa chữa / chuyển vào 00:18 ngày 07/12/2003
  8. dinh_vit_159

    dinh_vit_159 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2003
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Viết cho thời hoa đỏ...
    Đêm à, bây giờ đang là trưa, em lang thang trên thi ca, miên man trong thơ và thơ như những cơn gió đầu đông sáng nay lan thấm vào lòng em. Lạnh.
    Em tìm thấy topic này, lâu lắm rồi em không làm thơ, không viết gì cho mình, mỗi ngày trôi qua, công việc và những bộn bề, những dang dở chen lấn vào cuộc đời em, cuốn em đi, cuốn em trôi, về nơi nhạt nhẽo và yếu hèn. Buồn.
    Em đã bỏ đêm, bỏ quên những giấc mơ có màu nâu tím, đọc bài bình của Doanminhhang về thơ của mình, lại thấy những chơi vơi, cô bé ấy còn ít tuổi hơn em...
    Đêm ơi, hãy về đi, ôm em trong những đêm không ngủ, cho em về với những giấc mơ ngày xưa cũ, hát khúc dịu dàng và khát những vần thơ...
    Về lại với em đi, những giấc mơ...
    Wherever U go, whatever U do, I will be right here waiting for U. Wherever it takes or how my heart breaks, I will be right here waiting for U...
  9. dinh_vit_159

    dinh_vit_159 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2003
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Viết cho thời hoa đỏ...
    Đêm à, bây giờ đang là trưa, em lang thang trên thi ca, miên man trong thơ và thơ như những cơn gió đầu đông sáng nay lan thấm vào lòng em. Lạnh.
    Em tìm thấy topic này, lâu lắm rồi em không làm thơ, không viết gì cho mình, mỗi ngày trôi qua, công việc và những bộn bề, những dang dở chen lấn vào cuộc đời em, cuốn em đi, cuốn em trôi, về nơi nhạt nhẽo và yếu hèn. Buồn.
    Em đã bỏ đêm, bỏ quên những giấc mơ có màu nâu tím, đọc bài bình của Doanminhhang về thơ của mình, lại thấy những chơi vơi, cô bé ấy còn ít tuổi hơn em...
    Đêm ơi, hãy về đi, ôm em trong những đêm không ngủ, cho em về với những giấc mơ ngày xưa cũ, hát khúc dịu dàng và khát những vần thơ...
    Về lại với em đi, những giấc mơ...
    Wherever U go, whatever U do, I will be right here waiting for U. Wherever it takes or how my heart breaks, I will be right here waiting for U...
  10. ThepLuyen

    ThepLuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/11/2003
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    Văn xuống dòng
    Hà Nội đang vào hội!
    Những ngày hội thể thao và bóng đá.
    Người reo, trống giục, cả những tán lá,
    Cũng rộn rã,
    Ta cùng bạn bè hân hoan.
    Reo hò,
    Chếnh choáng..
    Không hề rượu bia,
    Mà say đắm lắm!!
    Cầm lá quốc kỳ ,
    Căng bay trong gió,
    Đi theo dòng người cuồn cuộn đổ về những phố trung tâm .
    Đợt gió lạnh ùa về mà rạng rỡ những khuôn mặt trẻ trung .
    Phố phường luôn ồn ã ,
    Cờ cờ cờ và cờ,
    Đỏ rực!!
    Trong ngực .
    Tiếng hô âm vang ,
    Cổ họng khản đặc,
    Gió thốc vào mặt hơi xăng,
    Nhưng có là gì ...
    Việt Nam! Việt Nam!
    Một tiếng vang ,
    Ngàn tiêng cùng vang...
    Thi thoảng gặp những chiếc xe chở khách nước ngoài.
    Cười !
    Chào!
    Thật đẹp biết bao !!

Chia sẻ trang này