1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GS.Trần Quốc Vượng đã ra đi!

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi tmkien2, 08/08/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tmkien2

    tmkien2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2005
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    0
    GS.Trần Quốc Vượng đã ra đi!

    Tất cả những người yêu sử học ở Việt Nam chắc đều biết GS.Trần Quốc Vượng, một người thầy lớn của nhiều thế hệ nhà sử học VN. Tớ đã đọc nhiều sách của GS và rất nể phục kiến thức, trí tuệ cũng như dũng khí của GS. GS.Trần Quốc Vượng ra đi ở tuổi này vẫn còn hơi sớm và là tổn thất lớn cho sử học Việt Nam. Post bài này lên đây coi như thắp nén hương tưởng nhớ đến một người mà mình có thể coi như người thầy tinh thần của mình!

    GS. Trần Quốc Vượng: Cây đại thụ của nền sử học nước nhà đã ra đi
    http://www.dantri.com.vn/Sukien/2005/8/70409.vip

    GS. Trần Quốc Vượng
    (Dân trí) - ?oTôi sinh vào 9 giờ kém 10 phút, ngày 12/12/1934, tức là vào giờ con chó (Tuất), ngày Sáu tháng Một năm Giáp Tuất tại Hải Dương, là dòng dõi con cháu nhà Trần. Theo khoa tử vi học phương Đông cổ truyền. Số phận của tôi là ngọn lửa đầu non và thân phận của tôi là dịch chuyển?. Trong một cuốn sách GS Trần Quốc Vượng đã tự bạch.


    Tốt nghiệp thủ khoa cử nhân Sử - Địa trường Đại học Văn khoa Hà Nội, năm 1956 ngay lập tức ông được giữ lại làm cán bộ giảng dạy Trường ĐH Tổng hợp Hà Nội.

    Năm 1980 ông được phong hàm giáo sư. Ông đã đảm nhiệm nhiều chức vụ: Chủ nhiệm bộ môn Khảo cổ học; giám đốc Trung tâm liên văn hoá ĐH Tổng hợp Hà Nội; trưởng môn Văn hoá học, ĐH Quốc gia Hà Nội.

    Đồng thời từ năm 1989 ông đảm nhiệm chức vụ phó Tổng thư ký Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam, chủ nhiệm CLB Văn hoá ẩm thực Việt Nam, phó chủ nhiệm CLB Nghề truyền thống Viêt Nam, Tổng Thư ký Hội Văn nghệ dân gian Hà Nội từ năm 1976. GS Trần Quốc Vượng còn là Chủ tịch đầu tiên của Hội Sử học Hà Nội.

    Cũng trong lời Tự bạch in ở cuối một tập sách, ông viết: ?o...theo khoa Tử vi học, số phận tôi là ngọn lửa đầu non(Sơn đầu hoả) và thân phận tôi là dịch chuyển (Thân cư thiên di ). Tôi xuất thân trong một gia đình công chức, bố tốt nghiệp cao đẳng Canh nông, mẹ là nội trợ, tôi đứng cuối của hơn một chục anh chị em. Do mẹ và bố có trục trặc nên mẹ thường đem tôi về quê ngoại và rong chơi khắp nơi, một tuổi tôi đã có mặt ở Sài Gòn và Nam Vang. Phải chăng vì thời thơ ấu tôi đã rong chơi như thế mà cho đến hôm nay cuối mùa Thu của cuộc đời tôi luôn thích và phải suốt tháng suốt năm rong ruổi khắp nước từ Cao Bằng-Lạng Sơn đến biên giới Việt - Hoa phía bắc đến Cà Mau, Côn Đảo phía nam và lang thang khắp Á- Âu- Mỹ- Úc. Nay vào tuổi bảy mươi, diễn biến của đời tôi đúng là như vậy. Dù đã ở tuổi ?oxưa nay hiếm?, nhưng một năm tôi chỉ ở Hà Nội khoảng 100 ngày, những ngày còn lại là đi khắp chốn cùng quê, đào bới, phát hiện những ?otầng? văn hoá??

    Máu ưa dịch chuyển cuốn hút ông ngay cả khi gặp nạn. Hè năm 1994 ông bị tai nạn gãy chân, vừa khỏi lại leo núi, trèo hang, lên rừng, xuống biển ở Quảng Trị, Quảng Nam. Cái chân tuy không được ?oxịn? như trước, có người đỡ đần đôi chút, song vẫn không bỏ việc điền dã. Ông bảo điền dã là nguồn vui, nguồn trí thức, trí tuệ của tôi.

    Chính từ những điều mắt thấy tai nghe tích góp từ những chuyến đi đã bổ sung cho những trang viết của Trần Quốc Vượng thêm phong phú sinh động. Hơn 40 năm qua ông đã viết hàng trăm bài nghiên cứu đăng ở các báo và tạp chí trong và ngoài nước, viết vài chục cuốn sách.

    Năm 1960 ông phiên dịch, chú giải Việt sử lược, bộ sách lịch sử vào loại xưa nhất do người Việt Nam viết còn lưu truyền được đến ngày nay; năm 1973 chủ biên bộ Danh nhân Hà Nội 2 tập; năm 1975 cùng Vũ Tuân Sán viết Hà Nội ngàn xưa; năm 1976 cùng Lê Văn Hảo, Dương Tất Từ viết Mùa xuân và phong tục Việt Nam. Ngoài ra ông còn biên soạn các sách giáo khoa: Cơ sở khảo cổ học, Cơ sở văn hoá học, Lịch sử Việt Nam và một số sách chuyên môn như: Theo dòng lịch sử (1995); Việt Nam, cái nhìn địa văn hoá (1998).

    Năm 2000 NXB Văn học in Văn hoá Việt Nam- tìm tòi và suy ngẫm của Trần Quốc Vượng. Tập sách 1000 trang tập hợp 74 bài viết của ông đã được tái bản năm 2003. Có thể coi đó là những đóng góp quý báu của của GS Trần Quốc Vượng, xứng đáng được dân gian tôn vinh là một trong ?otứ trụ? của ngôi nhà sử học Việt Nam: Lâm, Lê, Tấn, Vượng.

    Sau một thời gian lâm trọng bệnh (ung thư thực quản) GS Trần Quốc Vượng đã ra đi vào hồi 2 giờ 55 phút sáng nay, ngày 08/8/2005, tức ngày 4/7 năm Ất Dậu.

    Vĩnh biệt Thầy - người thầy lớn của nhiều thế hệ học sinh chúng con!
  2. aqcharles

    aqcharles Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2004
    Bài viết:
    2.668
    Đã được thích:
    1
    Cụ đi rồi, không nghĩ cụ nom khoẻ mạnh thế mà lại đi. Được hầu cơm cùng cụ và đọc biết bao sách cụ viết thật ngưỡng mộ cụ. Tính cách cụ cũng thật là tuyệt. Lạy Cụ . . .
  3. nvl

    nvl ĐTVT Moderator

    Tham gia ngày:
    31/01/2002
    Bài viết:
    4.304
    Đã được thích:
    6
    Bác Vượng này khi đã cao tuổi rồi mà vẫn cưới được vợ. Đám cưới rất to và nổi đình nổi đám. Chỉ tiếc rằng được hưởng hạnh phúc bên người vợ trẻ chưa được bao lâu thì đã phải từ giã cõi đời. Bây giờ nhóm bộ tứ chỉ còn lại có 3... tiếc thay ... Rồi mai đây ai sẽ viết tiếp bộ sách "Người VN xấu xí" đây?
    Được nvl sửa chữa / chuyển vào 13:46 ngày 08/08/2005
  4. KhueNguyen9

    KhueNguyen9 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2005
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Tôi chưa biết gì về GS VƯỢNG, mới vừa nhắc 1 ý tưởng của cụ trong topic LẠI BÀN VỀ NGUỒN GỐC NGƯỜI VIỆT.
    Mới biết đó thì ... mất đó! HỢP TAN,TAN HỢP!
    Xin chia xẻ những mất mác cùng GIA ĐÌNH CỤ ,chúc CỤ an lạc miền vĩnh hằng.
  5. tieu_ho_tien

    tieu_ho_tien Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/04/2004
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Bác nói rõ cái vụ Bác Vượng cưới vợ trẻ cho em cái.
  6. Tristian_the_fall

    Tristian_the_fall Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2004
    Bài viết:
    903
    Đã được thích:
    0
    Cái đoạn này rõ là bịa. Cô này nhờ người giới thiệu mới mò đến nhà Cụ Vượng nhờ xem tử vi. Lúc đó Cụ Vượng đã "tuổi cổ xưa nay hiếm" phán: "Trai Đinh, Nhâm, Quý thì tài/ Gái Đinh, Nhâm, Quý phải hai lần đò". Hai người sau đó cũng liên lạc thường xuyên với nhau, nhưng rồi cô kia vẫn "cương quyết" lấy chồng khiến cho Cụ Vượng đang dạy học ở Huế ngất xỉu luôn khi nghe tin ấy. Chuyện hai người đó cưa cẩm mà cứ liên lạc với nhau qua điện thoại nhà cụ...(cụ nào nhỉ? Thạch Lam, cụ...gì đó mình cũng không nhớ lắm) và làm phiền nhà này suốt vì bà cụ nhà đó cứ nửa đêm lại phải mò sang bên nhà Cụ Vượng để vời cụ sang tiếp điện thoại....
    Giai thoại này khá hay và được đăng trên báo ANTG trong mấy kì liền.
  7. nvl

    nvl ĐTVT Moderator

    Tham gia ngày:
    31/01/2002
    Bài viết:
    4.304
    Đã được thích:
    6
    Tớ nhớ rất rõ chi tiết này: Cô kia chắc chắn là bồ của cụ Vượng từ trước, chỉ vì hận 1 câu nói lỡ lời của cụ mà đến nỗi phải đi lấy chồng. Để hôm nào tớ đi tìm lại bài báo cũ đó rồi đăng lên đây làm chứng
    Mà cũng lạ nhỉ, mỗi lần đàm đạo đến chuyện vợ con của một vĩ nhân nào đó thì y như rằng lại có rất nhiều người háo hức muốn tìm hiểu xem... hì hì hì... ngộ quá
  8. tmkien2

    tmkien2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2005
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    0
    Để phục vụ sự tò mò của các bác, tớ post lại bài này. Cô vợ mới của GS cũng cao số quá, tội nghiệp!
    Giáo sư Trần Quốc Vượng và mối tình qua hai thế kỷ

    Tên tuổi của ông là niềm tự hào không chỉ của giới sử học Việt Nam mà còn trên nhiều giảng đường quốc tế. Đang bước vào tuổi ?ocổ lai hy?, nhưng thiên tình sử tuyệt vời của ông đã khiến nhiều người cảm động. Hôm nay, ông lên xe hoa... lần thứ hai, đúng ngày kỷ niệm 10 năm hai người quen nhau.
    Nhiều người vẫn xếp ông là một trong ?otứ trụ huyền thoại? của giới sử học hiện nay: Lâm - Lê - Tấn - Vượng, (Đinh Xuân Lâm, Phan Huy Lê, Hà Văn Tấn và Trần Quốc Vượng). Ông không chỉ là bậc học giả uyên bác trong nhiều lĩnh vực mà còn là một người chẳng giống ai: Đã Chơi thì phải chịu chơi chớ đừng chơi chịu. Và cố gắng chơi đẹp (fair play) - như ông từng viết.
    Ngày 22/9/1993, chuông điện thoại tại nhà riêng của giáo sư Trần Quốc Vượng reo vang. Từ đầu dây bên kia, giọng một cô gái trẻ vang lên:
    - Xin lỗi thày, em tên là Bẩy ở Viện Văn hóa. Em có việc rất cần muốn gặp và nhờ thày. Em đến nhà thày ngay bây giờ được không ạ?
    Vốn là người kỹ tính, ít khi tiếp khách mà không có chuẩn bị (thậm chí, mấy người con đẻ của ông đến thăm mà không điện thoại báo trước, ông cũng kêu ?ođang bận? và không chịu ra mở cửa; họ đứng ngoài mãi, mỏi chân đành quay về...); nhưng hôm đó, như một định mệnh, giáo sư Trần Quốc Vượng đồng ý ngay. Thậm chí, ông còn nhiệt tình hướng dẫn đường đi, địa chỉ cho cô gái lạ kia.
    Mười lăm phút sau, người đã gọi điện xuất hiện tại nhà ông với một túi cam trên tay. Cô trạc tuổi 30, trông không quá xinh, nhưng mặn mà và rất có duyên
    - Thưa thày, em muốn thắp hương cho cô...
    Không hiểu tại cô gái đã thành kính chắp tay trước bàn thờ người vợ quá cố của mình, hay còn vì một lý do nào đó, mà Trần Quốc Vượng thực sự xúc động. Ông hỏi giọng như lạc đi:
    - Cô đến với tôi có mục đích gì?
    - Em có một người anh trai ở bên Mỹ, rất muốn em sang đó lấy chồng và kinh doanh cùng anh ấy. Nhưng em chỉ quen làm nghiên cứu, công việc của em ở Hà Nội đã ổn định rồi. Thầy thử xem giúp em là có nên đi Mỹ không?
    - Tôi đồng ý giúp. Nhưng cô phải cho tôi biết họ tên và ngày sinh tháng đẻ đã chứ.

    Chị Nguyễn Thị Bẩy.
    - Dạ, Nguyễn Thị Bẩy, sinh vào đêm mồng 9 tháng 9 năm 1963.
    - Thế lá số tử vi của cô đâu?
    - Thưa, em chưa lập lá số, em muốn nhờ thầy...
    - Vậy thì cô phải về lấy lá số mang đến cho tôi đã.
    Hai ngày sau, cô gái lại đến với một lá số tử vi được in bằng vi tính trong tay. Chẳng cần chờ đợi lâu, sau phút trầm ngâm, lúc lắc cái đầu hói, vị giáo sư phán rằng:
    - Cuộc đời em sẽ có nhiều lần xuất ngoại. Em cứ đi Mỹ đi. Nếu mà em không đi Mỹ được, thì tôi sẽ chính thức... cầu hôn em!
    Nếu câu nói ấy từ miệng một người đàn ông bình thường nói ra, rất có thể sẽ làm cho cô gái bị ?osốc?, vì lời tỏ tình quá đường đột. Nhưng Trần Quốc Vượng vốn nổi tiếng là người hay hài hước, nên cô cho rằng đó là một câu đùa, liền nói đế theo:
    - Tất nhiên! Nếu ?obắn súng? không nên thì thầy phải ?ođền đạn? cho em thôi!
    Cứ ngỡ chuyện đến thế và sẽ qua đi... Nhưng không! Hình như khi đã yêu thì trái tim của một chàng trai 18 tuổi hay của một ông lão 80 cũng đều run rẩy và khát khao như nhau... cho nên một ngày mà không nhìn thấy mặt, không nghe được tiếng người mình yêu là không chịu nổi.
    Hồi ấy, nhà của cha mẹ đẻ của Nguyễn Thị Bẩy ở số 7 phố Đoàn Nhữ Hài (Hà Nội). Cả phố này mới có mỗi gia đình nhà văn Tô Hoài ở số nhà 21 là có thuê bao điện thoại. Trần Quốc Vượng thường gọi điện thoại nhờ qua máy của gia đình Tô Hoài để liên lạc với Bẩy. Mà oái oăm là ông toàn gọi điện vào lúc đêm khuya. Trần Quốc Vượng đã phịa ra đủ thứ lý do để gặp ?ocô Bẩy? bằng được: ?ocó việc rất cần?, ?ocần trao đổi công việc gấp?; thậm chí là: ?ovừa bị cảm?, ?omới bị... tai nạn giao thông?!... Khổ nhất là bà vợ của nhà văn Tô Hoài thường phải xách đèn, lọ mọ sang gõ cửa nhà của Bẩy gọi đi nghe điện thoại.
    Một ngày nọ, ?ochàng và nàng? gặp nhau. Đang lúc say chuyện, Trần Quốc Vượng tuyên bố một câu như ?ođinh đóng cột?:
    - Anh mà không lấy em, sẽ chẳng có một... ?o*********? nào lấy em đâu!
    Bẩy tức lắm, chỉ vào mặt Trần Quốc Vượng nói như quát:
    - Này, anh nhớ nhé! Rồi sẽ có một ?o*********? lấy em cho mà xem!
    Đêm ấy trở về nhà, Bẩy nằm khóc một mình. Để ?otrả thù hắn?, cô đã sàng lọc trong các bạn trai, và quyết định chọn lấy một người và lấy làm chồng cho... bõ tức.
    Mấy hôm sau, Bẩy đến hỏi Trần Quốc Vượng:
    - Một đứa bạn gái của em tuổi Quý Mão, muốn chọn ngày cưới trong năm nay. Theo anh, ngày tháng nào nó tổ chức là đẹp nhất?
    Trần Quốc Vượng không hề biết và không ngờ là Bẩy lại hỏi cho chính cô. Ông bấm đốt ngón tay, lẩm bẩm tính toán, rồi thủng thẳng bảo:
    - Chỉ có mỗi ngày mồng Bẩy tháng Bẩy là được! Nhưng tuổi Quý Mão à? Trai Đinh - Nhâm - Quý thì tài, gái Đinh - Nhâm - Quý... phải ?ohai lần đò? đấy!
    Mặc kệ những lời của vị giáo sư nổi tiếng về tử vi nói ra, Bẩy vẫn quyết định lấy chồng. Chàng là một họa sĩ, khá nổi tiếng. Gia đình khá giả, có nhà ở ngay mặt tiền phố Bà Triệu.
    Đúng ngày Nguyễn Thị Bẩy lên xe hoa, thì Trần Quốc Vượng đang đi giảng bài ở Huế. Một người bạn đã điện thoại báo tin cho ông biết. Lúc đầu, vị Giáo sư không tin, chỉ cho rằng người bạn kia đã đùa ác ý. Nhưng bán tín bán nghi, ông điện thoại ra Hà Nội xác minh... Đó thực sự là một tin ?osét đánh ngang tai?. Mặc dù là người có thần kinh thép, nhưng ?ocú sốc? quá mạnh đã khiến cho Trần Quốc Vượng ngất xỉu. Người ta phải vội khênh ông vào bệnh viện cấp cứu... Nhưng không một vị bác sĩ tài giỏi nào chẩn đoán đúng bệnh của Trần Quốc Vượng. Người duy nhất trên thế gian này có thể cứu ông, đó là Nguyễn Thị Bẩy. Sau này, Bẩy đã được đọc lại những dòng chữ đầy đau khổ, bày tỏ nỗi thất vọng và cả tình yêu nồng nàn mà chính tay giáo sư Trần Quốc Vượng đã viết cho cô.
    Một đêm khuya sau ngày Nguyễn Thị Bẩy lên xe hoa không lâu, gia đình bố mẹ đẻ của cô ở phố Đoàn Nhữ Hài nhận được cú điện thoại của một người đàn ông lạ. Ông ta tự giới thiệu là người của Tòa án nhân dân Hà Nội, rồi tuyên bố rằng: Đám cưới của ?ocô Bẩy? vừa diễn ra là không... hợp pháp; rằng nhất định ông ta sẽ yêu cầu ?ocô Bẩy? phải... ly hôn!
    Người anh trai của Bẩy vừa từ Mỹ về nước, nhận điện thoại đã hết sức lo lắng. Bố mẹ của cô cũng rất ngạc nhiên, vì gia đình họ vừa lắp đặt điện thoại, không hiểu sao lại có ?oông Tòa án? biết được số máy này? Chỉ có điều, giọng của người đàn ông kia cứ lè nhè, nói câu nọ, lẫn câu kia. Và họ kết luận: Đó có thể là một gã say rượu, hoặc một thằng điên!
    Rất may là khi đó, Nguyễn Thị Bẩy đã về nhà chồng và đang hưởng tuần trăng mật.
    Không bao lâu, đến lượt chuông điện thoại trong căn phòng hạnh phúc của Bẩy ở phố Bà Triệu réo lên vào mỗi đêm khuya. Người gọi cho cô không ai khác là giáo sư Trần Quốc Vượng... Lúc đầu, chồng của cô hơi ngạc nhiên, bởi không hiểu có ông nào lại cứ điện thoại cho vợ mình vào lúc nửa đêm và nói dai đến vậy! Sau biết đó là vị giáo sư khả kính, thì chàng họa sĩ đoán rằng hai người trao đổi với nhau về công việc, và một đề tài nghiên cứu khoa học gì đó. Chẳng là, ông Vượng có thói quen ngủ lúc chập tối và gần sáng, thức dậy làm việc giữa đêm khuya... Trước đó, một lần nghe tin Bẩy bị ốm nghén, ông đã nhờ người đèo đến tận phòng tranh của chàng họa sĩ để thăm mà không gặp, đành chọn mua một bức tranh rẻ tiền và thông báo việc mình đồng ý hướng dẫn ?ocô Bẩy? làm luận án tiến sĩ về đề tài ?oVăn hóa ẩm thực Hà Nội?...
    Nhưng rồi, việc gì đến, cuối cùng đã phải đến: Nguyễn Thị Bẩy đã chia tay với chàng họa sĩ. Họ đã tới với nhau nhẹ nhàng và chia tay cũng như vậy. Nó giống như một chuyến đò ngang số mệnh, buộc cô phải ngồi lên sang sông để tới bến bờ hạnh phúc.
    Chị Nguyễn Thị Bẩy tâm sự: "Tôi định sẽ viết một cuốn tiểu thuyết kể lại toàn bộ mối tình kéo dài hai thế kỷ của mình với cụ Vượng, nhưng cụ ấy lại khuyên Tốt nhất là hãy chọn một nhà văn có tài, hay nhà báo giỏi nào đó, viết hộ mình cho khách quan và hay hơn?.
    Chị Bẩy thổ lộ: "Có lần cụ Vượng nói với tôi đại ý là: Có nhiều phụ nữ thích cụ, nhưng cụ ấy chỉ yêu mình tôi và muốn cưới tôi làm vợ... Tôi nói ngay rằng: Em biết ?ocụ? là một người rất nổi tiếng. Nhưng em chỉ lấy người đàn ông Trần Quốc Vượng làm chồng, chứ không muốn lấy cái danh Giáo sư Sử học để cho oai. Vì thế, xin ?ocụ? cũng đừng có mà... ?otinh tướng?!
    Sau ngày cưới, đôi vợ chồng dự tính sẽ chuyển nhà từ khu tập thể Kim Liên về đường Huỳnh Thúc Kháng. Đó là một căn hộ cao cấp trên tầng 10, rộng rãi và tiện nghi hơn... ?oCụ? Vượng đã có một con trai đang ở nước ngoài và hai con gái cùng lứa tuổi với chị Bẩy. Họ vẫn coi nhau như bạn bè, kể cả sau khi đã kết hôn. Chị Bẩy cũng đã có một cháu gái 5 tuổi... Chị thổ lộ: "Còn chuyện có nên sinh thêm em bé? Cho tôi được bí mật... à, mà tốt nhất là hãy dành câu trả lời này cho... cụ Vượng".
    Đặng Vương Hưng
  9. duyhau2012

    duyhau2012 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    918
    Đã được thích:
    1

    Ba nén nhang lạy cụ. Bộ tứ trụ của nền Sử học VN, nay mất một, ai sẽ thay, và có xứng đáng để thay hay không?
    Mấy ngày trước có xem phóng sự về cụ trên BTV, thấy có nói cụ đang bệnh, tưởng bệnh nhẹ, vậy mà....
  10. ngocsangvn

    ngocsangvn Moderator Staff Member

    Tham gia ngày:
    25/03/2003
    Bài viết:
    29.478
    Đã được thích:
    3
    [​IMG]
    Vĩnh biệt Thầy - người thầy lớn của nhiều thế hệ học sinh chúng con!

Chia sẻ trang này