1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gui Anh !!!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi Bluedanube, 01/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Bluedanube

    Bluedanube Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2002
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Hoài tưởng
    Có những chiều như buổi chiều nay
    Tôi một mình lang thang trên phố
    Cô đơn buồn giữa dòng người hối hả
    Phố thì đông sao lại thấy lẻ loi.
    Có khi nào anh chợt nhớ đến tôi
    Nhớ cô bé, nhớ một người xa lạ
    Trong trẻo quá nỗi lòng yên ả
    Chút muộn phiền tôi gửi lại phố đông...
    Ai chợt qua có phải là anh không?
    Sao giống quá lại hình như không giống
    Niềm vui chợt đến bỗng vỡ thành bọt sóng
    Mắt ai nhìn đăm đắm phía không anh!
    Tôi vẫn đi trên phố một mình
    Người vẫn đông và phố thì ồn ã
    Chỉ thiếu anh và thế là tất cả
    Biến hồn tôi thành cát bụi hư không.
    (-Trương Huệ Chi-)
    Trong một sáng xuân, mưa và lạnh, em lang thang trên phố, bài thơ này như viết cho riêng em. Sẽ chẳng có gì đáng nhớ nữa, phải ko anh???
  2. Bluedanube

    Bluedanube Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2002
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Quán hàng phù thuỷ
    Một phù thủy
    Mở quán hàng nho nhỏ:
    "Mời vào đây
    Ai muốn mua gì cũng có"
    Tôi là khách đầu tiên
    Từ bên trong
    Phù thủy ló ra nhìn:
    "Anh muốn gì?"
    "Tôi muốn mua tình yêu
    Mua hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn..."
    "Hàng chúng tôi chỉ bán cây non.
    Còn quả chín, anh phải trồng, không bán"
    K.Badjadjo "Pradip" - Ấn Độ
    Tìm được bài này để gửi Tof rồi, còn nhớ tớ kể bài thơ này ở đâu ko ?
  3. Bluedanube

    Bluedanube Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2002
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    THẦY TU KHỔ HẠNH...
    Thầy tu khổ hạnh hai mắt nhắm nghiền
    Đang tự hành xác trong rừng sâu.
    Thầy muốn được lên thiên đường.
    Nhưng cô gái hái củi
    mang đến cho thầy
    những trái cây bọc trong tà áo
    và nước suối
    đựng trong những cốc làm bằng lá cây.
    Ngày cứ trôi đi
    và cuộc hành xác
    càng trở nên khắc nghiệt
    đến nỗi trái cây
    thầy cũng không động tới;
    và cô gái hái củi buồn rầu.
    Vị Chúa tể của thiên đường
    nghe nói có một người
    dám mong được như thần thánh.
    Ông đã từng đánh ngã bọn thiên lôi
    vốn chẳng kém chi mình
    và đuổi họ ra khỏi vương quốc của ông
    Tuy nhiên ông sợ con người
    lấy sự khổ đau làm sức mạnh
    Nhưng ông rất hiểu lề thói của người trần
    và âm mưu bẩy cái thứ chúng sinh bằng đất bụi này
    ra khỏi cuộc phiêu lưu của họ.
    Một hơi thở từ thiên đường
    bay xuống
    hôn vào tay chân cô gái hái củi
    sắc đẹp trẻ trung của cô
    bỗng trở nên rạng rỡ
    và những ý nghĩ của cô
    bỗng rào rào như bầy ong vỡ tổ.
    Đã đến lúc thầy tu khổ hạnh phải rời bỏ khu rừng
    vào trong hang núi
    để hoàn thành cuộc hành xác khắc nghiệt kia.
    Khi thầy mở mắt
    để tiếp tục cuộc hành trình
    thì cô gái hiện ra
    như một bài thơ quen thuộc đã quên,
    mà một điều mới thêm vào
    làm cho kỳ lạ.
    Thầy tu khổ hạnh đứng lên
    và báo cho cô biết
    đã đến lúc thầy phải rời bỏ khu rừng.
    "Nhưng sao thầy lại tước mất của con
    sự may mắn được hầu thầy?"
    Nước mắt lưng tròng, cô gái hỏi.
    Thầy tu ngồi lại
    suy nghĩ hồi lâu,
    rồi ở nguyên chỗ cũ.
    Hôm ấy, cô gái thức suốt đêm không ngủ
    Cô hối hận
    và bắt đầu chán cái uy lực của mình.
    Cô ghét chiến công cô vừa có được.
    Đầu óc cô bập bềnh trên sóng triều dào dạt
    của niềm vui hỗn loạn, xôn xao.
    Sáng hôm sau
    Cô đến chào thầy tu khổ hạnh
    Xin được ban phước lành
    và nói lời từ biệt.
    Thầy tu lặng lẽ nhìn cô
    rồi nói:
    "Thôi, cô đi
    và chúc cô mọi điều như ý".
    Thầy tu ngồi lại một mình
    năm này qua năm nọ
    cho đến khi cuộc hành xác hoàn thành.
    Vị Chúa tể của những người bất tử
    xuống báo cho thầy biết rằng thầy đã được cõi thiên đường.
    Nhưng thầy tu nói:
    "Đã lâu, tôi không cần nó nữa."
    Vị Chúa tể kia liền hỏi.
    Thầy muốn được phần thưởng nào cao quý hơn.
    "Tôi muốn được cô gái hái củi."
    R.TAGORƠ - ẤN ĐỘ

Chia sẻ trang này