1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gửi AX yêu thương...

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi khoangtroibinhyen, 02/05/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. khoangtroibinhyen

    khoangtroibinhyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    To yeutumlum:
    Mình là người được nhận, ax mình nói rằng đọc thấy đâu đó (trên báo điện tử hay báo viết thì mình ko rõ) và thấy đúng tâm trạng và những điều muốn nói với mình nên gửi cho mình, coi như nhờ "bài viết" đó nói hộ tình cảm muh ax dành cho mình. Ax gửi cho mình cách đây gần 3 năm.
  2. link_2me

    link_2me Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2004
    Bài viết:
    1.140
    Đã được thích:
    0
    Nhặt nhạnh ,vét kho , có cái này mọi người đọc và ủng hộ
    Lời thú nhận của một nàng thực tập tại Công Ty Sao Việt Tòa nhà 18T1 đường Lê Văn Lương ,Hà Nội.
    To: linhpicasso284@gmail.com
    Toà nhà có 18 tầng, em làm việc ở tầng 7. Mỗi ngày hai bận lên & xuống bằng thang máy đều gặp anh. Em chưa bao h hỏi anh làm cho công ty nào. Chỉ biết rằng anh làm trên tầng 12 nhờ vào việc anh bấm nút số 12 trong bảng điều khiển thang máy. Cứ 8h sáng mỗi ngày, chúng mình lại gặp nhau & điểm tâm sáng bằng một nụ cười thật nhẹ cùng một cái gật đầu. Anh luôn bấm nút trên bảng điều khiển. 7 cho em & 12 cho anh. & im lặng cho đến khi có tiếng kính coong báo hiệu, em bước ra & anh lên tiếp. 5h chiều, em lại gặp anh. & xuống tầng 1 rồi mỗi đứa một đường. Nhiều hôm rồi, từ ngày em bắt đầu vào thực tập ở công ty Sao Việt trên tầng 7 toà nhà này. Chỉ vậy thôi mà sao khiến em khác đi nhiều quá.
    ?oEm tên là Hương ?" Hà Hương, 20 tuổi chuẩn bị tốt nghiệp & hiện đang thực tập ở công ty Sao Việt?. Tự giới thiệu mình một cách ngắn gọn như vậy là cách mà em đã nói hàng chục thậm chí hàng trăm lần trước gương ấy vậy mà em không nói ra được khi đứng trước anh là sao? Sao anh không nói trước? Ờ mà khi anh nói trước, anh sẽ nói j` nhỉ? & em sẽ trả lời sao nhỉ? Em cũng chẳng biết, chẳng tưởng tượng ra nổi tình huống đó sẽ xảy ra thế nào nữa. Em thích tên anh là Hoàng hoặc Long cũng được. Em cũng thích tên Quân nữa, à không, con trai tên Quân thường là độn lắm! Hay tên Linh nhỉ? Em có thằng bạn thân tên Linh cũng hay ho lắm! Hay tên Tuấn cũng được.
    Em nhớ hôm đầu tiên em đến đây xin được thực tập ở công ty Sao Việt trên tầng 7, em đã gặp anh. Hôm đó anh mặc chiếc áo sơ mi kẻ carô. Em bị ấn tượng ngay lúc đó, em không biết tại sao nữa. Em thích cái cách anh mỉm cười & gật đầu nhẹ. Nó khiến em tự tin hơn rất nhiều. À quên, em chưa kể rằng em không ổn lắm khi đi thang máy. Căn phòng thang máy chật hẹp với 4 bề là gương khiến em hay bị mất tự tin & luôn phải gồng mình lên bởi cảm giác không lối thoát nếu bị tấn công. Buồn cười nhỉ? Nhưng bây h thì hết rồi bởi có anh. Em cũng hay tưởng tượng ra rằng nếu không có anh thì sao? Nếu muốn, em cũng có thể đến muộn hơn một chút hoặc về sớm hơn một chút là sẽ tận hưởng được cảm giác không có anh ngay, nhưng thú thật là em không đủ can đảm để thử cũng như cái can đảm để tự giới thiệu với anh: ?oEm tên là Hương ?" Hà Hương, 20 tuổi đang chuẩn bị tốt nghiệp hiện đang thực tập ở công ty Sao Việt...?.
    Nam đón em mỗi chiều sau khi tan sở. Em leo lên sau xe Nam & không bao h dám ngoái đầu lại nhìn anh. Có một lần em thử ngoái đầu lại để rồi sau đó suốt cả đoạn đường về Nam phải hỏi em ?oEm sao vậy hả Hương??. Em sợ lắm! Em & Nam yêu nhau đã được hai năm nay rồi. Nam rất tốt với em. Ở bên Nam em luôn có được cảm giác bình yên. Suốt hai năm học Cao đẳng của em, Nam ở bên như một buổi chiều chủ nhật vậy. Vắng lặng, bình yên, như một khuôn viên trong bệnh viện, như một đồng quê. Với Nam, em không bị bất cứ một đòi hỏi nào chỉ cần em vòng tay ôm eo Nam, tất cả mọi điều đều lùi ra xa hết, chỉ còn em & Nam. Chỉ có vậy! Đôi lúc, em cũng sợ em sẽ thoả hiệp với tất cả mọi điều vì cảm giác bình yên có được từ Nam. Em sợ em sẽ yêu như cách yêu của mẹ. Tức là yêu như đang thở vậy. Quan trọng nhưng lại mờ nhạt. Mẹ yêu bố như thế! & đến lượt em yêu Nam cũng vậy. Nam lặng lẽ ở bên em không nổi giận cũng không cuống quýt. Lặng lẽ đúng nghĩa. Còn anh? Khi anh yêu thì sao? Em nhìn lén môi anh, em tin lắm nhé, em tin là nếu anh yêu sẽ nồng nàn lắm, khi yêu, anh sẽ núi lửa lắm! Có đúng vậy không? Trời ạ! Em lại nóng ran cả mặt lên đây này!
    Em kể với anh về Đức nhé! Đức là một đứa bạn thân của em đấy! Thực sự em rất muốn kể với ai đó về mối quan hệ của em & anh - rất kỳ lạ phải không anh? Cũng chẳng biết Đức sẽ phản ứng thế nào khi biết chuyện em yêu anh - người chưa từng nói chuyện với em. Phải nói là yêu thật rồi chứ không còn là thích nữa đâu. Em đã cố gắng gạt ra khỏi đầu mình cái ý nghĩ rằng em đã yêu anh. Thật không bình thường một chút nào! Không bình thường một chút nào cả! Những điều em biết về anh vỏn vẹn chỉ là số 12; 1,69m, cặp môi, nụ cười, cái gật đầu rất nhẹ,... quá ít & tất cả chỉ là hình ảnh không hơn. Nhiều nhất chỉ là mùi của anh. Phải, anh có một mùi rất đặc trưng. Em quen, quá quen với mùi đó. Lúc nào cũng muốn được hít căng ***g ngực mùi đó. Rất nhiều khi, em muốn chạm nhẹ, dù chỉ một ngón tay vào người anh. Rất nhiều khi, thật đấy! Em muốn lắm! Cái muốn gào lên thắt cả ruột. Nhưng anh đứng gần thôi mà như xa quá! *
    Đức bảo ?oTớ biết Hương có sự thay đổi rất lớn từ khi Hương đi thực tập ở Sao Việt. Ban đầu tớ tưởng Nam thay đổi, bởi nếu Nam đứng bình lặng như thế, chắc chắn, Hương sẽ khác. & tớ đã đúng ở vế đầu?. Em bảo rồi mà, Đức rất hiểu em mà! Em kể về anh với Đức, anh biết Đức bảo j` không? Đức bảo ?oHương say nắng thôi Hương ơi, đó không phải là tình yêu đâu?. Say nắng ư? Say nắng! Say - Nắng!!! *
    Còn một tuần nữa là em kết thúc đợt thực tập ở công ty Sao Việt rồi! Vậy là 3 tuần em đã quen anh, yêu anh ?" à không, là say nắng như Đức định nghĩa. Nhưng em nghĩ không phải là em say nắng đâu. Chắc chắn là một từ j` đó hơn cả say nắng cơ vì em đã quyết định phải có anh rồi. Đức bảo: ?oCòn Nam thì sao?? Em đáp ?oĐức muốn Hương cứ mãi mặc một cái áo đã chật với một cơ thể đang lớn ư? Dù cái áo đó đẹp, ấm nhưng nó chật chội với Hương quá rồi? Đức nói ?oChắc j` cái áo mới đã tốt hơn?? Em im lặng. Liệu anh có khiến em hạnh phúc? Em hoang mang quá! Em bảo ?oHương cũng không biết nữa?.
    Em thực sự cũng không biết nữa. Hôm ấy, thang máy bị hỏng. Em & anh mắc kẹt trong đó. Anh đã nắm tay em & hỏi: ?oEm có sợ không??. Trong bóng tối, em vẫn nhận ra anh, nhận ra mùi hương trên người anh. Em nhũn hết cả người ra. Hình như em đã ôm & hôn anh. Em không biết nữa, chỉ biết khi đèn sáng, thang máy hoạt động trở lại, em & anh lúng túng rời nhau ra. Khi thang máy dừng lại ở tầng 1, em vội vã chạy ra. Em leo lên sau xe của Nam & hôm đó là lần cuối cùng chúng mình gặp nhau. Hôm sau, hôm nữa em đi cầu thang bộ. Nam buồn lắm khi em nói là em muốn dừng lại chuyện tình cảm của em & Nam. Còn anh? Anh có đi tìm em không? Em hoàn thành đợt thực tập ở công ty Sao Việt rồi. Bây h em sẽ không trở lại toà nhà 18 tầng đó nữa đâu. Mỗi lúc đi qua toà nhà đó, em đều thấy ruột thắt lại. Trên tầng mười hai kia, không biết có còn anh không? Mà thôi, tất cả chỉ như một cơn say nắng thôi, anh nhỉ? Em & anh gặp nhau đâu đó rồi mỗi đứa sẽ một đường nếu mai này gặp lại, biết đâu đấy! Mai này tính sau đi, em chỉ biết em đã từng có một mối tình thật lạ như thế! Vậy thôi, phải không anh?
    Hà Hương
    hahuong2806@gmail.com
  3. musketeer

    musketeer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Có khi Ax của bạn quen cậu bạn của mình cũng nên! Giờ bài viết này cậu ý up lên blog rồi. Cậu ấy là người hoàn hảo, bạn mình cũng vậy. Tiếc là do duyên số không đến được với nhau! Nhưng dù sao nhờ bài viết của cậu ấy mà 2 bạn có được hạnh phúc, cho dù gián tiếp hay trực tiế thì cũng là điều đáng mừng. Chúc 2 bạn luôn hạnh phúc !
  4. khoangtroibinhyen

    khoangtroibinhyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    To yeutumlum:
    Cảm ơn bạn nhé! Mình hy vọng và mong muốn như vậy, dù rằng có thể chẳng được như vậy!
  5. khoangtroibinhyen

    khoangtroibinhyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Ax vừa gọi đt cho em, 1 lúc ko kìm chế được bản thân, chúng ta lại cãi nhau, mes qua mes lại...
    Ax nói ax ko có lỗi, và em cũng ko có lỗi. Vậy vì lý do gì???
    ....
    Có một lần rất lâu rồi, có lẽ hơn 1 năm, tình cờ em biết trong đt của ax có vài mes trên mức tình cảm (em nghĩ thế), số đt đó ax ko lưu, em đã hỏi ax, ax giải thích rằng của bạn gửi, em ko thích như vậy và ax đã nói ko thích thì thôi xoá đi và ko send nữa, chuyện dừng lại ở đó. Em đã rất tin tưởng vào ax. Em ko đề cập hay nhắc đến một lần nào nữa và nghĩ rằng ax đã làm như ax nói.
    Hơn 1 năm sau, sau những gì ax đối xử với em: ax tỏ ra lạnh nhạt và quên mất sự có mặt của em trên đời này, ax giải thích rằng đó là do ax bận rộn quá. Em đã mất dần niềm tin, và rồi em đã lại thấy các mes đó vẫn còn trong inbox, không những vậy, còn có thêm mes mới. Em ko nói gì với ax, và vì ko còn tin ax nữa nên em đã tra các cuộc đt ax gọi đi. Em chưa từng làm như vậy, và em ko có tính kiểm tra ax như vậy, nhưng chính ax làm em mất lòng tin vào ax, khiến em fải làm vậy.
    Và kết quả thật ko ngờ...
    - Sao anh lại giữ các mes đó lâu đến như vậy?
    - Ko thích thì xoá đi.
    - Tại sao bây giờ mới xoá?
    - Quên.
    - ???
    - Vì các mes đó ở tít cuối cùng trong inbox nên quên!
    - Vậy tại sao các mes của em thì ax nhớ xoá?
    Hai số đt! Em đã nghĩ rằng đó là những ng anh mới quen trong công việc... Nhưng lại ko fải như vậy.
    1 là của 1 ng quen qua mạng đã lâu, trước khi quen em. Một là của exlover.
    Ngày chúng ta mới yêu nhau, cả em và ax đều ko giấu nhau điều gì, địa chỉ mail gồm cả pass., đt... chúng ta đã cho nhau đọc tất cả những gì là quá khứ và sau đó chúng ta delete hết những gì là quá khứ, để rồi chúng ta chỉ biết có hiện tại... Ax nói ko muốn giấu em, và ax đã quên, đã ko liên lạc với những ng đó nữa. Em đã tin ax! Em đã tin và ko bao h hỏi lại ax về những chuyện đó...
    Nhưng bây giờ, khi chuyện xảy ra như thế này, lòng tin của em vào ax chỉ còn là con số 0, em rất muốn tin ax, nhưng ko thể...
    Với ng thứ nhất: em đã từng đọc mail ax gửi cho ng đó, nội dung chứa đầy tình cảm ( hun cưng, um cưng vào lòng v.v.)... Khi đó em ko hề nhắc đến dù trong lòng có ghen tuông đôi chút, nhưng đó là chuyện của quá khứ, và em đã để quá khứ ngủ yên...
    Ax đã nói ax ko còn liên lạc với ng đó, nhưng thực tế ko fải như vậy. Vài bữa có 1 cuộc đt, tới 10-15 phút. Em có quyền thắc mắc nội dung gì ko? Khi mà ax đã từng gửi mail như vậy? Em có thể ko nghi ngờ ko?
    Ax nói rằng đó là các cuộc đt xã giao, liệu có đúng như vậy ko?
    Ax nói rằng ax ko có lỗi. Vậy thì em đã sai?
    Ax có biết rằng ax làm em đau lòng lắm ko?
    Em đã cố gắng, cố gắng thật nhiều, nhưng em ko thể kìm lại để ko khóc mỗi khi nhắc đến.
    Nếu ax ko sai, vậy ax hãy giải thích cho em. Ax hiểu em lắm mà, em sẽ ko thể quên và ko thể bỏ qua khi mọi chuyện chưa rõ ràng...
    Đó là số đt thứ nhất!
    Bùn như con trùn sâu tít dưới lòng đất!!!
    "...Tự huyễn hoặc mình biển có ngủ được đâu
    Tưởng bờ thức thương lòng biển chát
    Bờ nghe xong lại tưởng là biển hát
    Thầm trách lòng biển rộng đến vô tâm..."

Chia sẻ trang này