1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

gửi bạn của tớ !!!!!!!!!!!!!

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi nara, 22/09/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. vanghoacuc

    vanghoacuc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    284
    Đã được thích:
    0
    Gửi bạn của tớ... kẻ phá bĩnh
    Nhà ngươi có thể nào gọi điện sớm hơn được không..cứ 12h đêm làm đến sáng thì lấy sức đâu mà ta đi cày
    Nhà ngươi chuyện gì cũng chia sẻ với ta.....cảm ơn nhiều lắm nhé.. 1/2 hụt của ta (hí hí...nếu 2 đứa mình khác giới thì là một câu chuyện khác rồi hen)
    Trời bắt đầu mưa rồi... nhà ngươi không ở đây đi uống cà phê sáng cuối tuần với ta, bỏ ta thui thủi có một mình...
    Gì nữa nhỉ??
    Un, cảm ơn nhà ngươi đã lắng nghe ta nói...cho ta thư thả lòng...vượt qua những lo lắng, bấn loạn, day dứt...và một chút ít lo sợ nữa
    Nhờ vậy mà nhà ngươi cũng phải hứa tặng cho ta một con heo đất màu hồng..vui ghê...ta ghi lại ở đây để mai mốt nhớ ..đòi nợ.
    Gì nữa? Uh, mà nhà ngươi nói nhà ngươi tin ta...nhà ngươi có đặ niềm tin lầm chỗ không vậy?
    Nhiều người bị lắm rồi đó nhe
    Cứ để ta tin nhà ngươi..được không???
    Để cho ta dựa dẫm vào nhà ngươi một tí được không??
    Tai đứng một mình hoài..ta cũng mệt lắm
    Dĩ nhiên, ta biết rằng nhà ngươi nghe câu hỏi này sẽ cười nhếch mép và trả lời ''NGU SAO?''
    Hihihi.. hôm nay trong lòng ta vẫn có lo lắng..nhưng ta đã vui vẻ lên rất nhiều rồi...ngủ ngon nhé...ta không có đủ tiền gọi điện thoại quấy rầy nhà ngươi đâu keke
  2. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Chị à. Phải nói là đêm đó em thật xuất sắc vì chọn được năm bông hoa rực rỡ nhất, đẹp nhất. Bông hồng đen ấy đẹp lắm chị ạ. Em đã chụp hình nó rồi. Em sẽ gửi cho chị xem. Em còn định ép khô nó đấy. Cải lương hỉ?
    Chị thích chân thon mờ. Chị chở em là đúng rồi.
    Lúc đó em vui thật sự. Vui lắm chị à.
    Mà chị cà lăm nhé. Đọc vào toàn thấy hai chữ "vô duyên"
  3. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    Gửi bạn tớ:
    Tớ mệt mỏi kinh khủng! Mà trách ai được vì tự dưng tớ lại nói ra chuyện đấy, trong khi bạn tớ kiên nhẫn hơn tớ. Trách tớ, cũng đúng thôi, nhưng tớ cũng đang tự hỏi, nếu bạn tớ và bạn của bạn tớ ở vào địa vị tớ, thì các ấy sẽ giải quyết như thế nào? Nói tớ nghe! Các ấy sẽ nhìn nhận vấn đề này như thế nào? Tớ cực đoan quá phải không? Cũng chỉ vì với cuộc sống này, tớ muôn đời cũng chỉ là một đứa ngốc nghếch. Tớ hoảng sợ, tớ rụng rời, tớ bàng hoàng trước những cái trái khoáy của nó. Tại sao tớ ko thể nhìn nhận nó một cách bình thường? Tớ biết, đó là hạn chế của tớ. Nhưng quả thật, mỗi lúc tớ dịu dịu đi được một tí, thì lại nhận được những lời lên lớp, những lời chỉ trích, bảo tớ nếu có thế này thì phải là thế kia, nếu có thế này thì đừng có thế nọ, về những việc mà tớ không hề làm, về những điều mà tớ ko hề hướng tới. Tớ buồn quá, bạn của bạn tớ ạ! Tớ sợ quá bạn của bạn tớ ạ! Tớ chỉ mong được yên ổn, mà sao quá khó? Muốn tớ tha thứ ư? Tớ muốn lắm chứ, nếu có thể tha thứ được để cho lòng mình thanh thản. Nhưng tớ làm sao có thể tha thứ được, khi tớ chẳng có lý do gì để buộc bạn của bạn tớ phải có lỗi với tớ?
    Cách đây vài hôm tớ đã nhận được 02 job offer từ Hà Nội. Có lẽ tớ phải về thôi, về nhà của tớ! Tớ hèn nhát! Tớ ích kỷ! Tớ hẹp hòi! Tớ bảo thủ! Tớ cứng đầu! Tớ bướng bỉnh! Đấy là tớ đấy, chẳng có gì đáng yêu cả. Bớt một người bạn, ấy chẳng nghèo đi đâu. Tin tớ đi!
  4. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Đây là bài post lại có chủ ý. Các Mod đừng xóa nhé
    ------------------------------------------------------------------------------------

    Cuộc sống mang đến cho mình thật nhiều thứ, hay có dở có. Cách đây chừng 2 năm, em vẫn nghĩ rằng những mối quan hệ mới sau này của em không thể sánh được với sự thân thiết mà em đã có được với L, với T với C...Vậy mà cuộc sống lại cho em cơ hội một lần nữa để gặp gỡ chị. Giống như là sự bù đắp cho những phần thiệt thòi khác của em, chị làm em ngạc nhiên hết lần này sang lần khác và như để chứng minh rằng em và chị là một cặp song sinh về tâm hồn đã thất lạc ngay từ khi còn nhỏ. Điều đó quả là một món quà quý giá. Và chính nó cũng giúp em và chị hiểu và chấp nhận hết sự khác biệt còn lại của nhau để dần dần xây dựng một tình bạn lâu bền.
    Chị có nhớ có lần em bảo rằng chị em mình sống cùng sống chết cùng chết không. Chẳng phải như trong văn hóa Trung Quốc là sống chết có nhau đâu. Em nói điều đó với nghĩa đen hoàn toàn của nó. Điều đó có nghĩa là nếu có chuuyện gì xảy ra với một trong hai chị em mình thì người kia cũng có cảm giác tương tự như thế. Chị có nhớ lần chị gửi cho em một mssg dài thòong của người bạn cũ không. Chị ạ, em chưa bao giờ nói với chị hết nhưng em tin rằng cả ngày hôm đó chị bồng bềnh ra sao thì em cũng bềnh bồng như thế. Em đã rất sợ chị sẽ đầu hàng vì lúc đó khi đọc mssg, em cũng chỉ muốn tha thứ hết và làm lại từ đầu thôi. Ngay cả chuyện mới của chị nữa, em hiểu cảm xúc của chị và cả những điểm chị khác em nữa. Thế cho nên em mới cứ càm ràm mãi câu: chị phải cẩn thận, đừng như hổ vồ, đừng vội vàng gấp gáp, phải tỉnh táo blah blah blah...
    Chị em mình đã như thế. Đứa này hỏng cẳng thì đã có đứa kia kéo xuống, thậm chí tát cho vài cái cho tỉnh. Nhưng điều quý giá em nói ở trên với chị cũng là một điều không may mắn. Vì khi cả hai cùng chịu đựng một chuyện thì hai đứa chẳng biết làm gì cho nhau. Phải làm gì với hai cái bong bóng bay được nối vào nhau và bay lơ lửng trên trời không định hướng; cái này không biết mình đi hướng nào; cái kia cũng chẳng khá gì hơn?
    Chị ạ, em cũng rất hoang mang với câu hỏi của chị. Vì bản thân em bây giờ cũng đang cầu mong có ai đó kéo mình xuống, chạm đất, hoàn hồn lại. Và em càng hoang mang theo câu hỏi của chị hơn vì em muốn giúp chị nhưng không đủ sức kéo chị đi theo hướng của mình. Mà hướng của em thì có tốt gì hơn cơ chứ? Vì em cũng đang bị gió lôi đi...
    Nhưng cho dù thế nào đi nữa chị ạ, em mở mắt, nhắm mắt hay sao đi nữa em vẫn cảm thấy chị ở bên cạnh em. Đó đã là niềm an ủi lớn nhất của em rồi. Em chưa tìm ra hướng đi cho mình. Em không biết chị đã tìm ra chưa. Em thật sự chưa biết giải quyết thế nào cả. Nhưng có thế nào đi nữa, em tin chúng mình cũng sẽ tìm ra hướng đi chung cho cả hai đứa.
    Và vì thế, em sẽ níu chặt lấy chị. Chị cũng đừng buông em ra. Nhé. Vì chúng ta hiện tại chỉ còn biết bấu víu vào nhau thôi chị ạ.
    Em yêu chị. (hí hí. Nghe "lesbian" nhỉ )
  5. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    Gửi bạn của tớ:
    Và bởi vì tớ đã hứa, dù bất cứ điều gì xảy ra, dù có là điều khủng khiếp nhất trong những điều khủng khiếp, thì cũng sẽ chẳng có gì thay đổi giữa chúng mình, ấy nhỉ! Dù tớ có ở lại đây, hay tớ quay trở về HN, ấy nhỉ! Biết vậy đi, và đừng đòi hỏi ở tớ cái điều mà hiện tại, tớ chưa thể làm được, âý nhé! Tớ bắt đầu ổn ổn, ấy vui hông?
  6. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    P, thằng H về rồi mày à. Nó ở đây được đến cuối tháng 7. Nó gọi điện, hỏi tao sao số của mày không liên lạc được. Tao đành nói thiệt cho nó nghe tình hình hiện giờ.
    5 đứa. Năm chiếc nhẫn. Đứa nào cũng đang đeo cả. Vậy mà ngón trỏ của mày đi đâu chẳng thèm nói cho tụi tao một tiếng. Mấy tháng rồi không liên lạc được với mày. Tụi tao đứa nào cũng lo.
    Đừng nói đến chuyện đúng sai khi mày bỏ đi như vậy. Đừng nói đến chuyện tụi tao chưa cảm thấy tin tưởng ông đó. Tụi tao chỉ cần biết mày ở đâu, làm gì, để mà còn biết ngõ có mặt kịp thời khi có trục trặc xảy ra. Bạn bi nhiu năm, chẳng lẽ mày còn sợ tụi tao phản đối hay bắt ép mày làm điều gì sao? Tụi tao chỉ đơn giản là muốn đứng đằng sau lưng mày thôi. Hiểu chưa?
    Bây giờ mày ở đâu hả P?

Chia sẻ trang này