1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

gửi cho người tôi không bao giờ có được

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi chloe, 01/06/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bonghoa

    bonghoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    2.294
    Đã được thích:
    0
    Đọc mà thấy giống mình quá .Cũng cái kiểu mong chờ ,đợi xem ai là người nhắn trước ,cũng luôn vui vì những lời hỏi han của anh ,và cũng buồn vì 1 câu nói vô tâm của anh ......Chẳng biết là sao .................Bạn bè bảo nó hâm thật rồi ,mau đẩy hình ảnh anh ra khỏi đầu ngay ....
    Mình đang cố gắng mà ko biết có được ko ..........Nhưng mình đau lắm
  2. bonghoa

    bonghoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    2.294
    Đã được thích:
    0

    Lớp 10 Ngày đầu tiên bỡ ngỡ bước vào cấp3 ,đi xem danh sách lớp .Gặp Anh lần đầu tiên em cảm thấy choáng váng ,thấy như mình gặp được người quen từ bao lâu rôi .Một cảm giác khó tả ,rất quen thuộc ..Thật bất ngờ khi đến lớp lại gặp Anh ,được xếp ngồi cạnh Anh .Từ đó trở đi ,em với Anh là 2 người bạn chẳng biết có phải là thân ko nữa nhưng suốt ngày nói chuyện ,kể cho nhau những chuyện trên trời dưới đất ,chuyện gia đình bạn bè .Rồi nhũng buổi Anh và em đi học về trên chiếc xe đạp ,những buổi đi chơi cùng lớp .Rồi đến ngày em biết tin Anh sắp đi du học .Ko phải từ anh nói ra mà là từ 1 người bạn .Em bàng hoàng như mất một điều gì đó quan trọng , một cảm giác hụt hẫng ko thể diễn tả nổi .Em giận anh nhiều lắm .giận đến mức ko buồn nói chuyện .Vậy là kết thúc năm lớp 10
    Lớp 11 , em vẫn tiếp tục giận anh .Anh và em gặp nhau mà cứ như người xa lạ .Học được 1 tháng thì anh đi .Ngày anh đi ,anh cũng ko trực tiếp nói với em mà lại qua 1 người bạn .Em bất ngờ cũng chẳng nói được gì .Chỉ bắt tay anh và nói :"anh đi may mắn nhé!!!!" Đi được khoảng 1 tuần ,anh liên lạc với em .Em rất vui ..Em lại liên lạc với anh qua mail ,cũng chỉ là những lời hỏi thăm mà thôi .Rồi 1 thời gian em và anh mất liên lạc .Em buồn và nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ gặp anh được nữa .Và cũng 1 lần nữa anh tìm cách liên lạc với em , bảo em hãy viết mail cho em .Em mừng ,vui .
    4 năm trôi qua ,anh vẫn chưa về .Em và anh dần dần trở thành những người bạn thân thiết của nhau .Có thể chía sẽ với nhau mọi vui buồn ,khó khăn vất vả của nhau .Dần dần tình cảm của em đối với anh lớn lên lúc nào ko biết .Em chẳng biết nó là gì .Chỉ biết rằng anh là người rất quan trọng đối với em ,là người em tin tưởng .Rồi tháng 6 anh trở về HN chơi ,vào cái tháng HN nóng nhất trong năm .Anh ko quen nên dị ứng đầy người .Em xót xa thương anh mà chẳng biết làm gi .Chỉ biét mua thuốc nhắc nhở anh giữ sức khoẻ mà thôi .1tháng đó là thời gian vui nhát đối với em .Em và anh đã đi rất nhiều nơi .Đã có rất nhiều kỉ niệm .Thời gian đó em cũng chưa xác định rõ tình cảm của mình như thế nào .Mọi người nhìn vào nghĩ rẳng em và anh là người iu .Nhưng em luôn phủ nhận là ko phải ,chỉ là bạn mà thôi .Và em cũng sợ nếu yêu anh thì em sẽ mất anh mãi mãi ,mất 1 người bạn .anh nói anh đã làm quen được 1 người con gái ở VN qua chat .Anh về Vn lần này ,anh cũng muốnn gặp người đó .Em chỉ cười và trêu anh ,đòi anh cho đi gặp người đó cũng anh .Em nói vậy thôi nhưng lòng em đau nhói .Cũng chẳng biết vì sao .Ngày anh ra đi ,em cũng chẳng nói được câu gi
    Vậy là cũng đã gần 1 năm kể từ ngày anh đi .Em luôn đau đáu về tình cảm của mình .Nhiều lần em tự hỏi ,tình cảm của mình với anh thế nào đây ?/Là tình bạn thân hay chỉ ngộ nhận là tình yêu đây .Em cũng chẳng biết thế nào .em tìm mọi cách xác định tình cảm của mình .Nhưng khó quá.Em suy tính mãi ,rào đón mãi xem tình cảm của anh thế nào .Bởi em sợ nếu em nói ra em sẽ làm mất đi tình bạn mà bấy lâu nay cả anh và em đều cố giữ gìn .Có 1 lần ,em nói với anh "anh à ,em sẽ ko gặp anh một thời gian để xem tình cảm ,cuộc sống của em thế nào .Chứ thế này em phụ thuộc vào anh quá ,ko biết đến lúc ko có anh ở bên em sẽ thế nào " Anh chỉ nói :" Em định doạ anh à .Tuỳ em thôi "Anh ko biết rằng khi em nói ra điều đó ,có ý nghĩ đó em đã khóc rất nhiều .Em luôn nghĩ mình chẳng bao giờ khóc vì một người con trai ,vậy mà em đã khóc vì anh
    Một hôm ,anh hỏi rằng :"Có phải em có tình cảm với anh ko ??"Em trả lời "có lẽ vậy ,em ko biết nữa " Anh và em đã nói rất nhiều .Em nói anh đừng trả lời gì cả ,đừng dùng lý trí xen vào ,hãy để tình cảm trả lời ,em sẽ đợi lúc nào anh về để trả lời .Anh nói nếu anh bảo anh suy nghĩ chỉ là lừa dối ,đừng đợi anh ,có thể 5 năm nữa anh mới về .Anh với em chỉ là bạn được thôi ,ko hơn được .Khi nghe xong câu trả lời đó ,em đã cười rất tươi ,cười trong nước mắt .Bạn em bảo em điên mất rồi ,chuyện này đau khổ thế mà em lại cười .Lúc đó em cũng ko hiểu rõ lòng mình nữa .1 cảm giác rất thanh thản nhưng đau .Em biết anh đã nói ko thì sẽ là ko .Em buồn và cố tự vực mình lên ,cố quên anh đi để trở lại thành người bạn bình thường của anh .1 tháng sau ,gặp lại anh .Em vẫn vui vẻ nhưng trong lòng vẫn chưa yên ,em vẫn còn nhớ nhung ,vẫn xót xa khi anh nới về 1 người con gái khác ko phải là em .Em vẫn như xưa ,vẫn kể cho anh mọi niềm vui nồi buồn của mình .Và anh vẫn như xưa ,vẫn an ủi ,động viên em .Lý trí bảo ko được đi quá giới hạn nhưng tình cảm của em lại làm trái lại.Ngày sinh nhật em ,anh bảo sẽ gửi mail cho em .Nhưng đợi mãi chẳng thấy .Em giận .Anh đã phải xin lồi nhiều ,nói rằng anh gửi rồi nhũng có lẽ em ko nhận được .Lúc đó em giận lắm ,thấy mình chẳng là cái gì quan trọng của anh .Tủi thân mà khóc
    Hôm qua gặp anh ,anh chẳng nói nhiều .Hình như anh đang ngại em .Anh bảo anh nhận được sách em gửi rồi .Anh cũng bảo bạn anh gửi cho anh thư mà mãi ko nhận được .Em trêu ,anh lãng mạn thật ,còn biết viểt thư tay .Anh chỉ nói ,bạn anh gửi cho anh đọc thôi , còn anh ko biết viết .Em đoán người đó là con gái .Rồi lại suy diễn .Lúc đó 1 cảm giác đau nhói ở tim em như có ai đâm ,1 cảm giác nghẹn thở .Em suýt khóc như 1 con điên ở giữa quán net .Tự nhiên lúc đó em hỏi anh :"Em luôn coi anh là người bạn thật sự ,người bạn quan trọng của em .Còn anh ,anh có coi em là người bạn thật sự của anh ko??"Anh lại trả lời như các lần trước "Tự em đánh giá thôi .Khi 2 người là bạn tri kỉ của nhau ,ko thể 1 người có 1 người ko được .Anh có coi em là bạn anh mới chia sẻ những điều cá nhân của anh chứ .Thật sự có những cái anh chưa hiểu rõ lắm ,nên ko muốn nói .Những cái mà mình ko biết mà nói ra lại mất công " Anh cười và nói :"Có gì anh sẽ trả lời em sau "Em nói em ghét cái cách anh trả lời như vậy ,em ghét anh vô tâm ,em ghét tất cả......
    Em nghe xong mà đau nhới .Lần nào nói chuyện xong ,em cũng có cảm giác buồn .1 nỗi buồn ko thể diễn tả .
    Em ko biết mình có phải là 1 người ích kỷ ko ,suốt ngày đòi hỏi .Em chỉ biết rằng anh đặc biệt đối với em
  3. ma_bocap

    ma_bocap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2004
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Tôi đau đầu quá. Thời tiết mấy ngày hôm nay thật "độc", ai cũng kêu mệt - Hay chỉ mỗi mình tôi mệt thôi? Mệt quá, hay do đói. Từ sáng tới giờ tôi chỉ ăn qua loa vì lười.
    Hôm qua hình như anh say, say suốt cả buổi chiều. Trong giờ làm mà anh lại lượn lờ ra ngoài, nói là đi nhậu. Gọi điện cho anh, nói chuyện công việc vậy mà anh gào tướng vào điện thoại, lè nhè, không biết câu nào đùa - câu nào thật. Đến bây giờ tôi vẫn chẳng hiểu anh đùa thế để làm gì. Tôi còn nhắn tin cho anh: "...hấp thật". Hay anh nói thật? Cũng định quạt cho anh một trận nhưng...ngại. Cả tôi và anh nằm ở hai cung hoàng đạo thuộc nguyên tố Thủy nên cả hai đều rất nhạy cảm. Tôi quyết định trong tuần này sẽ không đi tới những nơi có anh nữa...Người mà tôi sẽ không bao giờ có được. - Mặc dù anh cũng chẳng "HAY" gì. Nhưng đã yêu rồi thì biết làm sao được. Khổ thế, con gái khổ đủ đường.
    Vừa lúc nãy, L gọi điện. Nghe giọng hắn vẫn thế, có vẻ hơi buồn. Trông hắn dạo này gầy quá. Chỉ nhìn thấy hắn từ xa, vẫn cảm thấy hắn có vẻ rất mệt mỏi. Cũng muốn nói chuyện tiếp nhưng phòng đông người, khó có thể buôn chuyện với hắn được.L nói chuyện không có gì hấp dẫn, thậm chí hơi tẻ nhưng khá tốt. Một thời gian tôi cũng liêu xiêu vì hắn. May mà hắn đi lấy vợ.... Và tôi vốn có lòng tự trọng cao nên quên được hắn khá nhanh. He he...
    Có thể ngày mai tôi sẽ tự thưởng cho mình bằng cách bùng giờ làm đi massge mặt.Tốn tiền một chút nhưng khá thoải mái, thư giãn cực kỳ. Tội gì cứ để tiền đó. Anh rất hay trêu tôi: Dành dụm làm gì, bỏ tiền cho anh nè...Nhưng thực ra anh là một người khá sĩ diện: luôn phung phí tiền bạc vì bè bạn. Anh còn lâu mới tiết kiệm như tôi. Có phải không anh?
    Tạm thời quên anh đi thôi. Đi học đã. Chẳng hiểu có làm nên trò trống gì sau khóa học này không đây. Phí tiền lẫn thời gian!

Chia sẻ trang này