1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gửi chồng, người đã bỏ vợ theo bồ

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi yeu_Ha_noi, 04/12/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. yeu_Ha_noi

    yeu_Ha_noi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/10/2005
    Bài viết:
    102
    Đã được thích:
    0
    Gửi chồng, người đã bỏ vợ theo bồ

    Chồng ơi, lâu lắm rồi mới thấy chồng lại vui vẻ ở nhà với vợ, chắc hai năm có lẻ chồng nhỉ, bản lĩnh ?oga lăng? của chồng mới được ?ophát lại? cho vợ. Chứ bình thường thì chồng còn mải mê xây, đắp ?olô cốt? riêng chứ.

    Nhưng vợ chót quen ở nhà một mình với con gái rồi, giờ thế này lại thấy không quen, thấy nó ngượng ngập quá mặc dù trước đó lúc nào vợ cũng ao ước được có chồng ở bên, được vui vẻ ăn cơm với chồng và con vào mỗi buổi tối và vào những ngày nghỉ. Có phàn nàn, thắc mắc thì chồng bảo vợ cứ nghi ngờ, nếu không còn lòng tin với nhau thì chia tay đi. Ơ, có phải chồng biết là vợ không dám công khai mọi chuyện với gia đình và mọi người khác nên chồng mới thách thức?

    Những tưởng sau những gì chồng làm tổn thương vợ vào năm ngoái, thì vợ đã được bù đắp, và đón nhận sự ?otrở về? của chồng chứ nhỉ. Nhưng không, chồng chỉ hứa thế thôi, chỉ để qua mặt vợ thôi, chỉ để làm vợ dịu đi để rồi lần sau chồng ?otinh vi? hơn, ?ocao thủ? hơn. Chồng lại tiếp tục hành trình cưa cẩm, bỏ ?onhà? đi ở ?olô cốt?.

    Khi thấy biểu hiện lạ, vợ đã nhỏ nhẹ hỏi han và cảnh báo thì chồng vẫn lớn giọng bảo ?ovợ không tin thì cứ đi mà theo dõi hoặc thuê thám tử, anh trong sạch chẳng có gì mà ngại cả?. Ôi giời, chồng lại đánh vào nỗi đau tiếc tiền của vợ trong việc thuê thám tử và ngại phải làm Ninja để hít khói xe máy của chồng và vợ không dám giao con cho ai để tiện việc theo dõi chồng đây mà. Vậy thì vợ dùng cách khác (vì chồng không bao giờ nhận, chồng muốn chứng cứ mà), vợ đã tìm hiểu rồi bóc tách chứng cứ từ những ?ogiao dịch? của chồng trên internet. Vậy, hết chối nhé.

    Rồi vợ lẳng lặng đi đến gặp người yêu của chồng, chỉ để cho biết thôi đấy, chỉ để cho cô ta thấy rằng đây là vợ của chồng (cái người mà năm ngoái khi vợ điện thoại nhỏ nhẹ nói thì cô ấy đã mắng lại vợ và còn thách thức là về mà hỏi chồng ấy). Vợ chỉ hỏi là hai người yêu nhau bao lâu, tình yêu thắm thiết nhỉ giờ chắc phải xa nhau thì đau lòng lắm, thôi vợ tác hợp cho cả hai luôn. Vợ chỉ thông báo vậy thôi để hai người khỏi cần phải lén lút, chỉ vậy thôi rồi vợ về.

    Nhưng lạ thật, cả hai cùng sụp lạy xin tha thứ, người thì bảo ?ocho anh cơ hội cuối cùng, anh không muốn mất em và con, anh vẫn yêu em rất nhiều, anh ngu gì đi bỏ gia đình. Anh chỉ bị tư tưởng thôi còn thể xác anh chưa có gì?, người kia thì khóc bảo ?otôi xin lỗi cô, hãy vì tình người mà giữ thể diện cho tôi?. Ơ hay, vợ có làm gì đâu, có hành hung nhiếc móc hay bêu xấu gì ai đâu? mà phải cầu xin, vợ chỉ thông báo là vợ cho phép thôi mà. Trò đời lạ thật, cứ ngay thẳng mà đi việc gì phải như vậy, đã được cấp phép rồi thì cứ mà thẳng tiến việc gì phải đi tắt.

    Vợ đã nhầm khi luôn tìm lý do để biện hộ cho chồng, cứ luôn bảo rằng thế gian đàn ông có xấu cỡ nào thì chồng của vợ cũng chả bao giờ như thế. Thế mà chồng lại hoành tráng đến cỡ đó cơ mà. Cơ hội cho chồng ư, chồng hết cơ hội rồi, chồng đã đánh mất gia đình, đánh mất tình yêu và lòng tin của vợ rồi. Và đặc biệt, giữa ngã ba đường chồng đã không chọn vợ và con. Chồng còn gọi cho gia đình của vợ nhờ vả làm gì, không ích gì cả đâu chỉ tổ làm cho bà ngoại khóc và ốm thôi (cái điều mà vợ không bao giờ dám kể cả trong những lúc đau khổ và cô đơn nhất).

    Chồng ơi, vợ chả quan tâm nữa, giờ vợ không muốn nghe bất cứ điều gì nữa cả chồng ạ, chỉ cần chồng để cho vợ được yên, chồng ký vào tờ giấy thông hành trả tự do cho vợ thôi. Dù chồng không ký thì vợ cũng đơn phương rồi, sắp đến ngày toà hẹn rồi. Đêm đêm, chồng ôm vợ ngủ và lẩm bẩm bảo ?oanh yêu vợ nhiều lắm?. Vợ đánh thức chồng hỏi ?oơ, anh mê sảng à? đây là nhà? không phải lô cốt đâu?.

    PS: Gửi bà chị đã yêu chồng em (nếu có đọc được), bà chị đã thành công rồi đấy, thành công khi phá nát một gia đình. Bọn em còn vất vả lắm, đến mấy con vật cưng còn chưa dám nuôi nên những thứ mà bà chị nhận được từ chồng em ấy, đó là khẩu phần ăn của con gái em và nghĩa vụ đóng góp của chồng em bị bỏ quên đấy. Giờ bà chị cứ thoải mái đến với tình yêu đích thực đi nhé để xem cơm áo gạo tiền thời lạm phát thế nào. Xem tình yêu của hai người thế nào và hãy cố mà nuôi dưỡng nó nhé.

    Nguồn VnE
    Em đọc thấy hay nên mún chia sẻ v mọi ng !mod nương tay tý ná!




    Được yeu_ha_noi sửa chữa / chuyển vào 09:46 ngày 04/12/2008
  2. piero2

    piero2 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.811
    Đã được thích:
    0
    Cứ tưởng là cậu viết , đang ngưỡng mộ thì hóa ra là cậu đi lấy chỗ khác mang vào đây . Chán .
  3. yeu_Ha_noi

    yeu_Ha_noi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/10/2005
    Bài viết:
    102
    Đã được thích:
    0
    tớ đọc thấy hay mờ nên chia sẻ thui...chứ nếu t là ng trong cuộc thì chắc ko đủ bản lĩnh như chj ấy!
  4. daigia005

    daigia005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/02/2008
    Bài viết:
    996
    Đã được thích:
    0
    nhìn cái ava thấy trẻ trung xinh đẹp, lòng đầy thương cảm, tự nhủ sau này có vợ rồi có thèm phở thì cũng không dám ăn, đọc đến câu kết , lại nghĩ là phải cặp bồ tiếp.
    Nhận xét: đây là người phụ nữ cứng rắn, nhưng rắn quá, VN khác với bọn nước ngoài là bố mẹ li di thì ít ảnh hưởng tới con cái, còn VN con cái là người phải gánh tất cả những hậu quả của cha mẹ để lại cho.
  5. erato

    erato Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2006
    Bài viết:
    241
    Đã được thích:
    0
    Tớ thì nghĩ khác bạn này, bạn nói vì con trẻ hãy cố gắng chịu đựng ư, chắc gì đứa trẻ đã là ng hạnh phúc, khi thấy bố mẹ nó suốt ngày cãi vã, hay chiến tranh lạnh. Tôi có ng bạn, mà chính con của nó đã phải hỏi: Sao mẹ ko bỏ bố đi, mẹ bỏ bố đi, con ở với mẹ. Khổ thân nó, còn bé mà đã phải thốt lên lời lẽ như thế....
    Thời buổi này , việc gà trống/ gà mái nuôi con ko còn là cái gì đó khủng khiếp khổ sở rồi. Nếu ko chịu nổi nhau nữa giải thoát cho nhau là hơn. Chỉ cần 2 ng có trách nhiệm với con cái là đc.
  6. yeu_Ha_noi

    yeu_Ha_noi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/10/2005
    Bài viết:
    102
    Đã được thích:
    0

    Nếu thực sự họ nghĩ đến con cái thì họ đã ko vượt qua giới hạn của sự cám dỗ. Bây giờ tư tưởng con trẻ khác nhiều rồi. Đôi khi chúng biết điều j tốt cho bố mẹ chúng hơn chúng ta nghĩ đấy!
    Được yeu_ha_noi sửa chữa / chuyển vào 17:18 ngày 04/12/2008
  7. KieuPhan

    KieuPhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2008
    Bài viết:
    240
    Đã được thích:
    0
    Cứ mỗi lần đọc những lời tâm sự của ai đó bị phản bội trong tình yêu mình lại nhớ tới một truyện ngắn mà Trang Hạ dịch.
    Đọc lần một, khóc; lần hai, sụt sịt; lần ba, rơm rớm nước mắt và tất cả những lần sau nữa đều cảm thấy cái phận làm vợ nó mới cay đắng làm sao. Nhớ nhất hai câu trong truyện: "Tôi yêu chồng nên tôi tha thứ cho cô ấy." và ..."hãy hạnh phúc, và đừng làm tổn thương người khác trong hạnh phúc của mình." Bẽ bàng cho người phụ nữ...
    Hỏi thế gian ái tình là cái của nợ chi?
    EM ĐỒNG Ý LY HÔN​

    Tôi luôn là người phụ nữ yếu đuối. Tôi dùng mọi cách để cứu vãn hôn nhân. Nấu những món ăn chồng thích, mua những CD chồng thích, dọn dẹp nhà gọn như chồng thích, vì chồng làm tất cả những gì tôi cho là hạnh phúc.
    Tôi chưa bao giờ đòi hỏi chồng, tôi sợ chồng nghĩ tôi lắm chuyện. Nhưng giờ tôi đã hiểu, tình cảm lâu dài không so được với tình yêu sét đánh.
    Lần đầu tiên nhìn thấy chồng và cô ấy là trên bức ảnh post trên mạng âm nhạc, lần đầu gặp mặt cô ấy là khi hai người rời cổng khách sạn, lần đầu được nghe chồng nhắc về cô ấy là tối kỷ niệm ba năm ngày cưới... đó quả thật là một cô gái đẹp.
    Tôi xem trộm những mail chồng viết cho cô ấy, mỗi dòng ngọt ngào cảm động ấy tôi đều tự lừa mình rằng đó là viết về tôi, cho tôi. Làm sao chồng có thể yêu ai sâu nặng như thế khi chồng chưa hề nói đến việc ly hôn với tôi. Tôi sợ nói, vì sợ rằng nếu nói sẽ ly hôn thật, vĩnh viễn mất người chồng tôi yêu.
    Chồng ạ, tôi thật sự yêu chồng, chỉ những khi chồng ngủ rồi tôi mới từ từ khóc. Cảm ơn chồng đã bên tôi từng đấy năm, yêu tôi như tôi yêu chồng. Ít nhất chồng chưa nói đến ly hôn, chồng còn quay về nhà, chồng còn ăn cơm tôi nấu, còn cười. Thế là tôi thấy đã đủ. Tôi yêu chồng nên tôi tha thứ cho cô ấy.
    Cho đến tối qua chồng nói:
    Anh có một anh bạn, anh ấy cưới vợ sáu năm rồi. Vợ tốt lắm, anh ấy cũng yêu vợ, nhưng cách đây bốn năm, anh ấy quen một cô, cũng rất tốt, cũng yêu anh ấy. Cho nên anh ấy yêu cả vợ cả bồ. Cô gái cũng là người hiểu biết nên không bao giờ đòi anh bạn anh cưới hay đòi anh ấy bỏ vợ. Vợ anh ấy cũng không bao giờ tìm cách ly hôn. Nhưng bây giờ cô gái kia có bầu rồi, nên đòi cưới. Cô ấy đã yêu bốn năm, những gì tốt đẹp nhất trong đời cô ấy, thì đã đều trao đi cả rồi.
    Chồng hỏi tôi: Em bảo anh ấy nên làm thế nào đây?
    Tôi không nói gì. Tôi biết đó là chuyện của chồng tôi. Đấy là sự lựa chọn của chồng tôi.
    Buổi tối sau khi chồng ngủ, tôi ngồi ngắm khuôn mặt chồng, dáng vẻ chồng ngủ. Tôi hôn thận trọng trong nước mắt vì biết là những cái hôn cuối cùng.
    Tôi đi đây. Tôi biết đó là kết thúc tốt nhất. Tôi đã dọn nhà sạch bong, cơm ở trong nồi, thức ăn nên hâm nóng trước khi ăn, đó là bữa cơm cuối cùng tôi nấu cho chồng. Ít uống rượu thôi vì bệnh dạ dày nhé, tôi đã đặt mua một năm sữa bò, họ sẽ đến đưa hàng ngày, nhớ hâm nóng trước khi uống.
    Tôi không mang cái gì ra khỏi nhà cả. Tôi chỉ mang món quà ngày xưa lần đầu tiên được chồng tặng, là con gấu len, tôi đã quen ôm nó. Nó sẽ ở bên tôi.
    Tôi nói tạm biệt với căn nhà đã ở từng ấy năm, tôi nói tạm biệt với gia đình đã sống từng ấy năm, và tôi nói với chồng sau từng ấy năm: Chúc anh hạnh phúc!
    Tôi muốn dặn chồng rằng, hãy hạnh phúc, và đừng làm tổn thương người khác trong hạnh phúc của mình.
    Tôi vẫn yêu chồng như ngày xưa. Chỉ có điều, từ sau khi ký giấy ly hôn và ra đi, tất cả sẽ bắt đầu không liên quan gì tới chồng nữa...

  8. bannuochoa

    bannuochoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2007
    Bài viết:
    802
    Đã được thích:
    0
    Cái này trên báo đọc lâu rùi mà
  9. PP

    PP Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/07/2002
    Bài viết:
    453
    Đã được thích:
    0
    ôi dồi !
    Giật mình !
    Tưởng đàng ấy viết hay quá !
    Hôk bít chồng mình có thế hôk !​
  10. email_hangnguyen

    email_hangnguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2007
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Đọc thấy buồn nhưng thấy tại sao người phụ nữ lại để tình yêu, để cha của đứa con mình ra đi dễ dàng như thế nhỉ? Cuộc sống phải có sự đấu tranh, tình yêu cũng vậy.....nói lời buông xuôi dễ quá, chỉ thấy cam chịu thui
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này