1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gửi gió cho mây ngàn bay... - Tình ca cho em....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi falling-rain, 27/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    GỬI ĐÔI MẮT
    Tác giả: Phú Quang
    Có điều gì nhói lòng anh sau đôi mắt ấy
    Đôi mắt em thăm thẳm nỗi buồn xưa
    Chiều chơi vơi ta ngồi bên quán vắng
    Nghe hoàng hôn chết lặng trên phố buồn
    Từ bao giờ dạt trôi đời con sóng
    Những cuộc tình hôm sớm đã tàn phai
    Ngỡ chỉ còn cơn say bồng bềnh men đắng
    Sao chiều nay tình chợt dâng đầy
    Có điều gì nhói lòng anh sau đôi mắt ấy
    Đôi mắt em thăm thẳm nỗi buồn xưa
    Chiều chơi vơi ta ngồi bên quán vắng
    Nghe hoàng hôn chết lặng trên phố buồn
    Từ bao giờ dạt trôi đời con sóng
    Những cuộc tình hôm sớm đã tàn phai
    Ngỡ chỉ còn cơn say bồng bềnh men đắng
    Sao chiều nay tình chợt dâng đầy
    Sẽ còn lại với ta một hoàng hôn ấy
    Dù mai đây tình như chiếc lá cuối trời
    Có điều gì giống như hư ảo
    Khi mắt em ấm áp một niềm yêu

    --------------------------------------------------------------------------------
     
    ****************************************************
    http://ttvnol.com/hanoi/322299/trang-1.ttvn
    *****************************************************
  2. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày một bài hát dành cho anh, để những đêm vắng lặng nếu anh chỉ có một mình cũng bớt thấy cô đơn hơn. Em chỉ quan tâm tới anh khi anh chỉ có một mình, khi anh buồn và mệt mỏi nhất. Còn lúc anh vui,lúc anh có những niềm vui bên gia đình,bên nhóc cháu anh,bên bè bạn anh,bên người bạn gái của anh,bên những trận bóng, những đĩa phim, những bản tình ca ghita sâu lắng,anh có thể không cần đến em cũng được. Em thấy vui vì mình được sẻ chia với một người cần được sẻ chia trong những lúc không một ai quan tâm đến người đó.Đây là bài hát đã làm em khóc trong hôm một mình ngồi nghe nhạc Phú Quang tại nhà hát lớn. Một đêm đầy cảm xúc và trên đường về đầy ánh trăng, có người nơi cũng đang một mình nghe nhạc của ca sĩ mù người Ý....
    Nỗi Nhớ
    Nỗi nhớ dâng đầy trong em.
    Gương mặt anh... nụ cười anh, vòng ngực ấm
    Tưởng như ma´u trong tim đông đập
    Nồi nhớ dâng đầy, dâng đầy ....
    *
    Ôi chẳng có dòng sông mà biển nào ngăn cách
    Mà sao ? Mà saỏ Em không thể tới bên anh ?
    Ðễ nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
    Ðến bên bờ, chỉ là giấc mơ ....
    Căn phòng đêm nay câm lặng
    Sao như lửa cháy bốn bề.
    Em ùa chạy như lá khô gió cuốn
    Miên mang trong nỗi đớn đaụ
    Mà không thể .... ra ngoài nỗi nhớ
    Không thể .... ra ngoài nỗi nhớ ... đâu anh!

    ***********
    Em thấy vui vì những gì em đang làm.
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than
  3. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày một bài hát dành cho anh, để những đêm vắng lặng nếu anh chỉ có một mình cũng bớt thấy cô đơn hơn. Em chỉ quan tâm tới anh khi anh chỉ có một mình, khi anh buồn và mệt mỏi nhất. Còn lúc anh vui,lúc anh có những niềm vui bên gia đình,bên nhóc cháu anh,bên bè bạn anh,bên người bạn gái của anh,bên những trận bóng, những đĩa phim, những bản tình ca ghita sâu lắng,anh có thể không cần đến em cũng được. Em thấy vui vì mình được sẻ chia với một người cần được sẻ chia trong những lúc không một ai quan tâm đến người đó.Đây là bài hát đã làm em khóc trong hôm một mình ngồi nghe nhạc Phú Quang tại nhà hát lớn. Một đêm đầy cảm xúc và trên đường về đầy ánh trăng, có người nơi cũng đang một mình nghe nhạc của ca sĩ mù người Ý....
    Nỗi Nhớ
    Nỗi nhớ dâng đầy trong em.
    Gương mặt anh... nụ cười anh, vòng ngực ấm
    Tưởng như ma´u trong tim đông đập
    Nồi nhớ dâng đầy, dâng đầy ....
    *
    Ôi chẳng có dòng sông mà biển nào ngăn cách
    Mà sao ? Mà saỏ Em không thể tới bên anh ?
    Ðễ nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
    Ðến bên bờ, chỉ là giấc mơ ....
    Căn phòng đêm nay câm lặng
    Sao như lửa cháy bốn bề.
    Em ùa chạy như lá khô gió cuốn
    Miên mang trong nỗi đớn đaụ
    Mà không thể .... ra ngoài nỗi nhớ
    Không thể .... ra ngoài nỗi nhớ ... đâu anh!

    ***********
    Em thấy vui vì những gì em đang làm.
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than
  4. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Anh hào hứng khoe mới mua album "Gửi một tình yêu" mở bài Rock buồn, bảo rằng em đi mua đi và chắc rằng phải cảm ơn anh vì đã giới thiệu cho em một đĩa nhạc hay. Nhiều khi sự tự tin quá đáng của anh khiến em cảm thấy anh trẻ con thật. Vì em đã được thấy album đó bán hôm em đi xem nhạc Phú Quang ở nhà hát lớn nhưng em không đủ tiền mua. Một cái vé vào cửa đối với em là quá xa xỉ. Nhưng em thấy buồn cười anh thôi vì chắc gì anh đã được nghe album đó trước em. Em ở cơ quan cả ngày, kích vào máy tính một cái load trên mạng xuống, cắm tai nghe vào, thích nghe cái gì chả được. Lại còn chuyện ngạc nhiên về topic sưu tầm các bài viết về Hà Nội của em, oh, thì ra em cũng giỏi nét phết nhỉ. Lần sau đừng khinh người thế, em chỉ thấy anh trẻ con thôi.
    Gửi một tình yêu
    Nhạc & Lời: Phú Quang
    Anh chỉ có một tình yêu thôi để nhớ
    Một bờ vai, một quán nhỏ bình yên
    Anh chỉ có một mùa thu thôi để nhớ
    Mùa thu tan trong mắt em
    Anh chỉ có một hoàng hôn khép lại
    Về ru anh mê mải cánh buồm xa
    Anh chỉ có một vòng tay bé nhỏ
    Vòng tay đưa anh về khát vọng xưa
    Anh chỉ có một tình yêu thôi để nhớ
    Một chiều mưa, bờ vai nhỏ mùa thu.
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than
  5. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Anh hào hứng khoe mới mua album "Gửi một tình yêu" mở bài Rock buồn, bảo rằng em đi mua đi và chắc rằng phải cảm ơn anh vì đã giới thiệu cho em một đĩa nhạc hay. Nhiều khi sự tự tin quá đáng của anh khiến em cảm thấy anh trẻ con thật. Vì em đã được thấy album đó bán hôm em đi xem nhạc Phú Quang ở nhà hát lớn nhưng em không đủ tiền mua. Một cái vé vào cửa đối với em là quá xa xỉ. Nhưng em thấy buồn cười anh thôi vì chắc gì anh đã được nghe album đó trước em. Em ở cơ quan cả ngày, kích vào máy tính một cái load trên mạng xuống, cắm tai nghe vào, thích nghe cái gì chả được. Lại còn chuyện ngạc nhiên về topic sưu tầm các bài viết về Hà Nội của em, oh, thì ra em cũng giỏi nét phết nhỉ. Lần sau đừng khinh người thế, em chỉ thấy anh trẻ con thôi.
    Gửi một tình yêu
    Nhạc & Lời: Phú Quang
    Anh chỉ có một tình yêu thôi để nhớ
    Một bờ vai, một quán nhỏ bình yên
    Anh chỉ có một mùa thu thôi để nhớ
    Mùa thu tan trong mắt em
    Anh chỉ có một hoàng hôn khép lại
    Về ru anh mê mải cánh buồm xa
    Anh chỉ có một vòng tay bé nhỏ
    Vòng tay đưa anh về khát vọng xưa
    Anh chỉ có một tình yêu thôi để nhớ
    Một chiều mưa, bờ vai nhỏ mùa thu.
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than
  6. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Tặng anh nữa này, tặng cho cả tâm sự của em,cuối tuần sau những mệt mỏi,anh vào đây đọc thấy vui là đủ rồi.

    Rồi em muốn được ra đi như thế, ra đi tràn đầy biết ơn...

    Tôi đã ngồi lặng đi trước bài hát này. Chạm vào những câu thơ tôi chưa cảm nhận được hết. Run rẩy. Ngập ngừng. Tôi đã nghe Ngọc Anh hát Romance 1, tự hỏi vì sao Phú Quang lại đổi tên bài thơ Vườn của Ý Nhi thành Romance 1. Hai cái tên khác xa nhau đến thế. Mà Phú Quang, tôi biết người đàn ông hát thơ ấy chắc hẳn phải có 1 lý do, lý do với tôi vẫn còn là bí ẩn. Romance 1 bắt đầu bằng đoạn dạo piano dài hơn một phút. Miên man.
    Em tìm đến góc xa nơi cuối vườn
    Em muốn trốn sâu vào sự bình yên
    sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh
    Tôi cầm cọ, vẽ một cô gái lặng lẽ giữa khu vườn. Có phải là vườn yêu trong câu hát ai đó đã từng cất lên buồn đau đến cháy lòng, quắt quay không nữa đây? Sao tôi có cảm giác người con gái trong câu hát này yếu đuối và nhỏ bé đến thế! Có gì như thể sự trốn chạy mà biết bến bờ nào mới là bình yên một khi sự cô đơn ngập tràn trong trái tim, khối óc. Lại nhớ đến ?oEm mong được trở về? của Olga Bergon, cũng buồn thắt lòng như thế! Giọng hát của Ngọc Anh đau đáu. Chị ấy hát nồng nàn mà sao chất chứa trong nó một điều gì mong manh!
    Đôi lần
    em nhìn tán cây mà ứa nước mắt
    vì mầu xanh
    vì sự trong trẻo.
    Hát lên những câu hát này, cảm giác như mình sắp khóc. ?oEm nhìn tán cây mà ứa nước mắt vì màu xanh?. Màu xanh ?" blue ?" cũng là nỗi buồn. Nhớ ai đó đã từng viết rằng: Anh có còn như tháng năm xưa ?" Khi em gặp và mất anh mãi mãi - Trời chẳng thương em cho anh ở lại ?" Mà vẫn xanh, xanh đến nghẹn lòng. Thầm nhắc mình đừng khóc, nhưng:
    Rồi em khóc rồi em khóc vì đốm nắng loang trên vạt cỏ
    Rồi em khóc vì giọt mưa trắng như giọt lệ
    vì phiến đá dần tan trong ly nước mùa hè.
    Và em nhớ, và em nhớ về bến sông xưa một chiều
    Và em nhớ về giọt mưa rớt trên đầu trần
    nhớ chiếc võng đơn sơ ngoài hiên vắng
    Không thể giấu lòng được nữa rồi cô gái ơi! Những giọt nước mắt rơi. Vụn vỡ. Gió oằn mình trăn trở. Lỡ cỡ. Dở dang. Nắng loang tràn nhưng lòng ôm trọn một chiều mưa lang thang. Khắc khoải lòng tôi câu hát Phú Quang?Lòng ướt mưa giữa mênh mang chiều nắng!
    Phú Quang đã đổi phép so sánh của Ý Nhi ?obông hoa trắng như giọt lệ? thành ?ogiọt mưa trắng như giọt lệ?. Chẳng biết cách so sánh nào hay hơn nữa. Bông hoa trắng như giọt lệ lạ hơn nhưng ?ogiọt mưa trắng như giọt lệ? lại quen thuộc hơn, gọi hình hơn. Ai đó đã từng nói? Mưa là giọt nước mắt của trời?. Giọng hát Ngọc Anh đến đoạn này càng cháy bỏng thêm. Hai cụm từ ?orồi em khóc?, ?ovà em nhớ? được lặp đi lặp lại, tạo cảm giác nỗi buồn cứ hoài day dứt, đi về theo từng hình ảnh đã khắc sâu trong ký ức về một chiều mưa, về nhịp võng đưa ngoài hiên vắng. Hình ảnh để lại trong tôi cảm xúc nhất là ?obến sông xưa một chiều?.
    ?oBến sông xưa một chiều? - Cô gái ngồi tựa cửa, thấp thoáng phía xa con sông rắc bạc vụn. Nắng viền đường diềm lên ô cửa, thả tấm voan khắp người cô. Đôi mắt của cô ấy đẫm nước, lúc nào cũng như thầm thì ''Em ở đây. Em đang đợi anh đây...''. Nhưng người ấy chẳng bao giờ quay lại nữa! Và người ấy sẽ chẳng bao giờ hiểu nổi chút bơ vơ nơi bến sông con đò không người lái. Chiều rơi nhanh lữ khách không trở lại. Em một mình không có anh bên. Sẽ chẳng bao giờ anh xoá nổi một dòng tên. Năm tháng cũ ?" câu thơ buồn anh viết. Bến vắng lạnh lùng nhớ thương da diết. Ngôi sao ban chiều thắp vội một lời ru! (*)
    Rồi em muốn được ra đi như thế
    ra đi tràn đầy biết ơn
    ra đi
    mà trên đôi mi đã khép
    còn lăn chảy giọt nước mắt hân hoan.
    Ra đi lòng tràn đầy biết ơn, có phải là sự thanh thản? Thực lòng những câu hát này với tôi vẫn còn là ẩn số. Ra đi trên đôi mi đã khép, lẽ nào cô ấy sẽ đi về một nơi rất xa? Và cả những giọt nước mắt hân hoan nữa. Có những câu hát cứ mãi là ẩn số để tôi lang thang và kiếm tìm cho mình những cách lý giải khác nhau. Có thể khi khẽ hát lên câu hát này bạn nghĩ về một sự ra đi nào đó bạn từng biết. Còn tôi, mong cho con tàu trong hành trình ?ora đi tràn đầy biết ơn? của cô gái ấy sẽ có ga đỗ là chốn bình yên. Tiếng sao du dương và êm dịu thắp lên trong tôi một nguyện ước nhỏ nhoi, cô gái ấy ra đi thanh thản.
    Thôi hãy vui lên dù con đường hai ngả
    Tìm hạnh phúc bình yên trong ấm áp cơn mưa
    Tôi ra ga lòng lặng lẽ như xưa
    Một mình với mình thôi, không cần ai đưa tiễn. (**)
    --------------------------------------------------------------------------------
    (*) Hình ảnh trong truyện ngắn Bến đợi chồng - Nguyễn Thị Châu Giang và bài thơ Cho anh - Nguyễn Thanh Bình
    (**) Mùa lá rụng ?" Olga Bergon.
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than
  7. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Tặng anh nữa này, tặng cho cả tâm sự của em,cuối tuần sau những mệt mỏi,anh vào đây đọc thấy vui là đủ rồi.

    Rồi em muốn được ra đi như thế, ra đi tràn đầy biết ơn...

    Tôi đã ngồi lặng đi trước bài hát này. Chạm vào những câu thơ tôi chưa cảm nhận được hết. Run rẩy. Ngập ngừng. Tôi đã nghe Ngọc Anh hát Romance 1, tự hỏi vì sao Phú Quang lại đổi tên bài thơ Vườn của Ý Nhi thành Romance 1. Hai cái tên khác xa nhau đến thế. Mà Phú Quang, tôi biết người đàn ông hát thơ ấy chắc hẳn phải có 1 lý do, lý do với tôi vẫn còn là bí ẩn. Romance 1 bắt đầu bằng đoạn dạo piano dài hơn một phút. Miên man.
    Em tìm đến góc xa nơi cuối vườn
    Em muốn trốn sâu vào sự bình yên
    sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh
    Tôi cầm cọ, vẽ một cô gái lặng lẽ giữa khu vườn. Có phải là vườn yêu trong câu hát ai đó đã từng cất lên buồn đau đến cháy lòng, quắt quay không nữa đây? Sao tôi có cảm giác người con gái trong câu hát này yếu đuối và nhỏ bé đến thế! Có gì như thể sự trốn chạy mà biết bến bờ nào mới là bình yên một khi sự cô đơn ngập tràn trong trái tim, khối óc. Lại nhớ đến ?oEm mong được trở về? của Olga Bergon, cũng buồn thắt lòng như thế! Giọng hát của Ngọc Anh đau đáu. Chị ấy hát nồng nàn mà sao chất chứa trong nó một điều gì mong manh!
    Đôi lần
    em nhìn tán cây mà ứa nước mắt
    vì mầu xanh
    vì sự trong trẻo.
    Hát lên những câu hát này, cảm giác như mình sắp khóc. ?oEm nhìn tán cây mà ứa nước mắt vì màu xanh?. Màu xanh ?" blue ?" cũng là nỗi buồn. Nhớ ai đó đã từng viết rằng: Anh có còn như tháng năm xưa ?" Khi em gặp và mất anh mãi mãi - Trời chẳng thương em cho anh ở lại ?" Mà vẫn xanh, xanh đến nghẹn lòng. Thầm nhắc mình đừng khóc, nhưng:
    Rồi em khóc rồi em khóc vì đốm nắng loang trên vạt cỏ
    Rồi em khóc vì giọt mưa trắng như giọt lệ
    vì phiến đá dần tan trong ly nước mùa hè.
    Và em nhớ, và em nhớ về bến sông xưa một chiều
    Và em nhớ về giọt mưa rớt trên đầu trần
    nhớ chiếc võng đơn sơ ngoài hiên vắng
    Không thể giấu lòng được nữa rồi cô gái ơi! Những giọt nước mắt rơi. Vụn vỡ. Gió oằn mình trăn trở. Lỡ cỡ. Dở dang. Nắng loang tràn nhưng lòng ôm trọn một chiều mưa lang thang. Khắc khoải lòng tôi câu hát Phú Quang?Lòng ướt mưa giữa mênh mang chiều nắng!
    Phú Quang đã đổi phép so sánh của Ý Nhi ?obông hoa trắng như giọt lệ? thành ?ogiọt mưa trắng như giọt lệ?. Chẳng biết cách so sánh nào hay hơn nữa. Bông hoa trắng như giọt lệ lạ hơn nhưng ?ogiọt mưa trắng như giọt lệ? lại quen thuộc hơn, gọi hình hơn. Ai đó đã từng nói? Mưa là giọt nước mắt của trời?. Giọng hát Ngọc Anh đến đoạn này càng cháy bỏng thêm. Hai cụm từ ?orồi em khóc?, ?ovà em nhớ? được lặp đi lặp lại, tạo cảm giác nỗi buồn cứ hoài day dứt, đi về theo từng hình ảnh đã khắc sâu trong ký ức về một chiều mưa, về nhịp võng đưa ngoài hiên vắng. Hình ảnh để lại trong tôi cảm xúc nhất là ?obến sông xưa một chiều?.
    ?oBến sông xưa một chiều? - Cô gái ngồi tựa cửa, thấp thoáng phía xa con sông rắc bạc vụn. Nắng viền đường diềm lên ô cửa, thả tấm voan khắp người cô. Đôi mắt của cô ấy đẫm nước, lúc nào cũng như thầm thì ''Em ở đây. Em đang đợi anh đây...''. Nhưng người ấy chẳng bao giờ quay lại nữa! Và người ấy sẽ chẳng bao giờ hiểu nổi chút bơ vơ nơi bến sông con đò không người lái. Chiều rơi nhanh lữ khách không trở lại. Em một mình không có anh bên. Sẽ chẳng bao giờ anh xoá nổi một dòng tên. Năm tháng cũ ?" câu thơ buồn anh viết. Bến vắng lạnh lùng nhớ thương da diết. Ngôi sao ban chiều thắp vội một lời ru! (*)
    Rồi em muốn được ra đi như thế
    ra đi tràn đầy biết ơn
    ra đi
    mà trên đôi mi đã khép
    còn lăn chảy giọt nước mắt hân hoan.
    Ra đi lòng tràn đầy biết ơn, có phải là sự thanh thản? Thực lòng những câu hát này với tôi vẫn còn là ẩn số. Ra đi trên đôi mi đã khép, lẽ nào cô ấy sẽ đi về một nơi rất xa? Và cả những giọt nước mắt hân hoan nữa. Có những câu hát cứ mãi là ẩn số để tôi lang thang và kiếm tìm cho mình những cách lý giải khác nhau. Có thể khi khẽ hát lên câu hát này bạn nghĩ về một sự ra đi nào đó bạn từng biết. Còn tôi, mong cho con tàu trong hành trình ?ora đi tràn đầy biết ơn? của cô gái ấy sẽ có ga đỗ là chốn bình yên. Tiếng sao du dương và êm dịu thắp lên trong tôi một nguyện ước nhỏ nhoi, cô gái ấy ra đi thanh thản.
    Thôi hãy vui lên dù con đường hai ngả
    Tìm hạnh phúc bình yên trong ấm áp cơn mưa
    Tôi ra ga lòng lặng lẽ như xưa
    Một mình với mình thôi, không cần ai đưa tiễn. (**)
    --------------------------------------------------------------------------------
    (*) Hình ảnh trong truyện ngắn Bến đợi chồng - Nguyễn Thị Châu Giang và bài thơ Cho anh - Nguyễn Thanh Bình
    (**) Mùa lá rụng ?" Olga Bergon.
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than
  8. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13

    Một mình
    Gió nhớ gì, ngẩn ngơ ngoài hiên
    Mưa nhớ gì, thì thầm ngoài hiên
    Bao đêm tôi đã một mình
    Nhớ em
    Đêm nay tôi lại một mình.
    .................
    --------------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  9. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13

    Một mình
    Gió nhớ gì, ngẩn ngơ ngoài hiên
    Mưa nhớ gì, thì thầm ngoài hiên
    Bao đêm tôi đã một mình
    Nhớ em
    Đêm nay tôi lại một mình.
    .................
    --------------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  10. thosan

    thosan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    914
    Đã được thích:
    0
    Lan xưa (Quốc Bảo)
    Ðâu biết lúc xa nhau vừa khát khao
    vừa một cơn mưa mau,
    vừa thơ ngây vừa lớn khôn
    Khóc bao nhiêu cho đầy mơ ước
    Ta gói chút hương xưa vào chiếu chăn
    Ngoài vườn đầy gió đầy trăng
    Dài chân em đi mãi xa khơi
    cánh môi xinh vương lại bên tôi
    Trông với chim bay tưởng bóng em gầy
    Tưởng áo thênh thang còn bay
    Tưởng giấc mơ êm nay về
    gội mát lòng nhau
    Trông nến lung linh thành mắt em ngời
    Thành tiếng reo vui của đôi
    Thành mối tơ duyên se lại
    Lời ấm thân hiền
    Lan nhé, nhớ trong đêm rằm mới lên
    vì gần trong tay em
    về bay tóc huyền thơm ngát
    hát yêu thương vào đêm vơi đầy
    Nghe Lan xưa



    Hai mươi tuổi trẻ măng,các cụ cũng gọi thầy mà nghe đỏ mặt


    Sáu chục xuân già cả,con trẻ tự xưng em nghĩ lại tươi đời

Chia sẻ trang này