Gửi hunni... Hunni... Em tự hứa với lòng mình sẽ không được buồn, không được khóc, không được gọi anh là hunni nữa...nhưng em lại không thể. Mình ở bên nhau cũng được 1.5 năm, thời gian không là quá dài nhưng cũng không phải là ngắn, yêu nhau, hiểu nhau như vậy mà chỉ thoáng chốc tình cảm vụt bay như cơn gió. - Mình chia tay em nhé, em đừng nt hay đt cho anh nữa, và cũng đừng hỏi vì sao. Đơn giản vì anh muốn như vậy thôi... - Uh, em đọc được tin nhắn của anh rồi...và nếu anh muốn ra đi thì anh cứ làm như anh muốn. Em không chúc anh điều gì cả. Giữ gìn sức khỏe. Chào anh! Em biết cô ấy hơn em nhiều lắm, giỏi giang, xinh đẹp, mạnh mẽ...nhưng tại sao anh phải dấu em điều này??? Tại sao anh lại nói với em là không có lý do nào hết. Vì cô ấy là bạn thân của em, vì anh sợ cô ấy bị tổn thương?...anh muốn bảo vệ cô ấy trước em? Em là người đáng sợ như vậy? Yêu nhau hơn 1 năm trời có lẽ anh là người hiểu em như thế nào chứ? Nhưng thôi, anh cứ đi đi nếu như anh muốn thế...Đừng làm điều gì để đến lúc gặp em không dám ngẩng mặt lên chào. Đi qua bất cứ nơi nào em cũng thấy kỷ niệm, hơn một năm trời cùng nhau rong ruổi trên tất cả các con đường, chỉ một cơn gió thổi, một chút se lạnh cũng khiến em nhớ anh. Đã bao lần nhấc điện thoại lên rồi lại cúp xuống, đã bao lần phải dấu nước mắt vào trong khi nhớ anh, tất cả vẫn còn nguyên vẹn như ngày hôm qua. Thôi em sẽ giấu hết tất cả vào trong sâu nhất của lòng mình để còn có thể bước tiếp. Em cũng chẳng mong anh nhớ đến em, chỉ mong sớm tìm lại được bình yên trong tâm hồn để còn sống, làm việc và phấn đấu hơn nữa. ...còi của anh http://blog.360.yahoo.com/forever_in_love1101[/url]
Chẳng thể nào anh lại giấu được em Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy Một chút đam mê, một chút thôi nhưng bốc cháy Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em. Một chút thôi ngỡ là sẽ quên Nhưng sao tia chớp trời chẳng còn bình lặng Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em. Chẳng có gì để mà em ghen Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em biết đã mất anh. Nói đi anh hôm nay trời rất xanh Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau. Em sẽ buồn nhưng không giận anh đâu Em sẽ khóc mà không hề hờn trách Sẽ tự quay đi tự lau nước mắt Như em sẽ làm cho những ngày sau. Em thà một lần thực sự đớn đau Một lần khóc, nhưng một lần hạnh phúc Bởi em biết anh đã một lần thành thật Đã một lần anh đã vì em. Em đã buông tay hạnh phúc đã vỡ tan Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo Bởi em không thể nâng niu gìn giữ Một cái gì đã rạn nứt từ lâu...