1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gửi một người ...

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi Silver_wave_new, 23/05/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tuyetlanh_hn

    tuyetlanh_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/11/2003
    Bài viết:
    213
    Đã được thích:
    0

    to em venus: Chị xin lỗi cưng nhé...hôm qua đi in và đóng luận văn tới tận 23 h mới về tới nhà nè....deadline cho nộp luận văn từ thứ 2 mà hôm nay chị mới đi nộp đó ah.............hì hì xui cho em quá ha....thôi được roài chị sẽ đền được chưa?????cuối tuần này kem Tràng Tiền nhé được hong......(tranh thủ đi em ơi mới lấy học bổng mà sắp hit rồi nè.....)....
    Nhưng mà hôm 1/6 chị cũng đâu được món quà nào đâu ah...gặp 2 anh Cafe và anh Xibolo ở hàng Net mà cũng hong được quà ah.....huhuhuhuhuh.......thế nên là hôm nèo chị dẫn em đi ăn kem cưng nhớ tặng quà cho chị nhớ....an ủi chị tí mà.....hehe......mà cưng còn được những 3 gói thôi...kêu to thế ah...cưng có bít kêu to nó còn còi đi nữa hong????....
  2. sansi

    sansi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/01/2002
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    0
    Có câu chuyện hay anh đọc được trong một diễn đàn của tụi bạn bên Nga. Gửi cho em và mọi người cùng đọc.
    1. Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói :
    _ Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. hãy ở lại với tôi. Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.
    Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng.
    Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.
    _ Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.
    Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân là tất cả. Và anh ra đi.
    Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt.
    Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu
    _ Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.
    _ Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.
    Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói :
    _ Tại sao con không yêu Mùa Xuân ? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc.
    _ Không mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.
    Và họ ra đi.
    Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rôì, bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh :"Ôi tại sao mình phải khóc chứ ? Mình còn rất trẻ, và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn ?"
    Và mọi thứ như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc....
    Đây chỉ là một câu chuyện cổ tích của Nga thôi. Nhưng những gì đọng lại thì nhiều lắm... Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì không dành cho mình ? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế ? Và có bao nhiêu người như Mùa Xuân, nhận ra con đường phía trước ?......
    2. Mặt trăng và Mặt Trời tranh cãi với nhau về Trái Đất. Mặt Trời nói : "Lá và cây cối, tất cả đều màu xanh". Nhưng Mặt Trăng thì lại cho rằng, tất cả chúng mang một ánh bạc lấp lánh. Mặt Trăng nói rằng, con người trên Trái Đất thường ngủ. Còn Mặt Trời lại bảo con người luôn hoạt động đấy chứ.
    _ Con người hoạt động, vậy tại sao trên Trái Đất lại yên ắng đến vậy ?- Mặt Trăng cãi.
    _ Ai bảo là trên Trái Đất yên lặng ?- Mặt Trời ngạc nhiên- Trên Trái Đất mọi thứ đều hoạt động, và còn rất ồn ào, náo nhiệt nữa.
    Và họ cãi nhau rất lâu, cho đến khi Gió bay ngang qua.
    _ Tại sao các bạn lại cãi nhau về chuyện này chứ ? Tôi đã ở bên cạnh Mặt Trời khi Mặt Trời nhìn xuống Trái Đất, và tôi cũng đi cùng Mặt Trăng khi Mặt Trăng xuất hiện. Khi Mặt Trời xuất hiện, mọi thứ là ban ngày, cây cối màu xanh, con người hoạt đông. Còn khi Trăng lên, đêm về, mọi người chìm vào giấc ngủ.
    Nếu chỉ nhìn mọi việc dưới con mắt của mình, thì mọi thứ chẳng có gì là hoàn hảo, chọn vẹn cả. Không thể đánh giá Trái Đất chỉ bằng con mắt của Mặt Trời hoặc Mặt trăng được. Cũng vậy khi đánh giá một con người, một sự việc nào đó, không thể nhìn từ một phía được...
    3. Một hôm, Mặt Trời, Gió và Mặt trăng đến ăn tối tại nhà của bác Sấm Sét và cô Tia Chớp. Còn Mẹ của họ là Vì Sao thì ở nhà.
    Mặt Trời và Gió rất tham lam, và luôn chỉ nghĩ đến bản thân mình. Trong bữa ăn, họ ăn rất nhiều và không nghĩ gì dến người mẹ đang ở nhà cả.Còn Mặt Trăng, mỗi một món ăn, cô lại để dành mang về cho mẹ một ít. Khi bọn họ trở về nhà, Vì Sao đã hỏi :
    _ Các con yêu quý, ở đó họ cho các con ăn những gì ?
    _ Con được ăn rất nhiều món ngon mẹ ạ, và con đã ăn hết tất cả phần của mình - Mặt Trời trả lời.
    _ Con cũng đã ăn rất nhiều mẹ ạ, ăn hết tất cả - Gió nói.
    Còn Mặt Trăng, cô lấy tất cả những gì đã đẻ dành cho mẹ ra, dọn lên bàn và mời Vì Sao ăn. Và họ đã có một bữa ăn không chỉ đầy những thức ăn ngon, mà còn đầy cả lòng yêu thương nữa.
    Vì Sao rất buồn vì Mặt Trời và Gió. Bà nói :
    _ Mặt Trời, con trai của ta. Con chỉ luôn nghĩ đến mình, chỉ quan tâm đến cảm xúc của mình, mà chẳng bao giơ nghĩ đến người khác. Sau này sẽ không có ai muốn gần gũi và yêu quý con đâu. Con sẽ trở thành một con người nóng bỏng, gay gắt, để rồi tất cả mọi người, mỗi khi nhìn thấy con đều phải che mặt lại.
    Còn con, Gió yêu quý. Con rất tham lam. Con luôn sống cho bản thân. Sẽ không có ai yêu quý con cả, và mọi người luôn tránh xa con.
    Mặt trăng yêu quý của ta, con thật là một người chu đáo, ngoan ngoãn. Con sẽ trở nên trong sáng, mát dịu. Tất cả mọi người rồi sẽ yêu quý con.
    Cuộc sống luôn vậy, luôn có sự vận động nhân quả. Cho và được cho luôn tồn tại song song với nhau.
    4. Tia Nắng là một cô gái rất xinh xắn, dễ thương. Cô không đẹp cái vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu xa. Mà đó là cái vẻ đẹp bình dị, gẫn gũi. Lúc bấy giờ, có nhiều chàng trai để ý Tia Nắng lắm. Mặt Trời mạnh mẽ và ấm áp, chàng Gió kiêu ngạo và bướng bỉnh, Mặt Trăng nhẹ nhàng và gần gũi... Tất cả bọn họ đều mong có được Tia Nắng. Nhưng mỗi người đều thể hiện tình cảm của mình theo một cách riêng
    Mặt Trời nóng bỏng, luôn mang lại cho Tia Nắng những điều bất ngờ, thú vị, những cuộc dạo chơi bên dòng suối, trên những sườn đồi, trong những cánh rừng đầy hương hoa... Bên mặt Trời, Tia Nắng luôn thấy yêu đời, yêu cuộc sống.
    Mặt Trăng lại luôn mang cho Tia Nắng những phút giây nhẹ nhàng, êm đềm, thoải mái nhất. Bên Mặt Trăng Tia Nắng luôn có những phút giây để nhìn lại mình, để nhớ lại những gì mình đã làm, đã trải qua. Từ đó tìm ra ý nghĩa của cuộc sống.
    Còn với chàng Gió. Gió kiêu ngạo và lạnh lùng. Gió sâu sắc và tình cảm. Với Gió, Tia Nắng luôn được nhìn thấy cuộc sống ở khía cạnh khác. Một cuộc sống nội tâm, một cuộc sống không phải toàn màu hồng như với Măt Trời, không nhẹ nhàng như với Mặt Trăng. Nhưng cô sợ Gió. Bởi vì cô biết Gió không bao giờ là của cô cả. Gió kiêu ngạo lạnh lùng quá, để không thể cất lên được tiếng Yêu.
    Và kết quả thì có lẽ ai cũng biết rồi. Tia Nắng đã chọn cho mình Mặt Trời. Cuộc sống luôn vận động, luôn hướng về phía trước. Với Mặt Trăng, Tia Nắng chỉ có thể xem như một người bạn tốt, có thể trút những lo âu, phiền muộn, những khó khăn. Còn với Gió, có thể đó là một sự ngưỡng mộ, một sự đồng cảm, và cũng có thể là tình yêu nữa. Nhưng Tia Nắng đã không chọn Gió. Đơn giản bởi vì Gió quá kiêu ngạo, kiêu ngạo hay nhút nhát ? Yêu mà không dám thể hiện, hay không chịu thể hiện. Để rồi bây giờ, Tia Nắng luôn ở bên Mặt Trời, Mặt Trăng chỉ thỉnh thoảng gặp họ vào những lúc hoàng hôn. Còn Gió, ngày ngày vẫn lang thang, không nơi vô định. Gió đã đánh mất một thứ mà không bao giờ còn có thể tìm lại được nữa - TÌNH YÊU. Thời gian chẳng quay lại bao giờ.
    Có những thứ đôi khi phải cúi xuống người ta mới có thể lấy được nó.

  3. venus_mars

    venus_mars Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2003
    Bài viết:
    3.078
    Đã được thích:
    0
    Cuối tuần này em bận rồi không đi được đâu, em bận hết 1 ngày Cn. Thôi hôm khác nói chuyện sau vậy, chẹp! Tiếc quá hiz hiz...........
    Được venus_mars sửa chữa / chuyển vào 12:26 ngày 03/06/2004
  4. ixx

    ixx Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    31/03/2004
    Bài viết:
    1.258
    Đã được thích:
    2
    Hôm nay nghe lại đoạn nhạc của bạn, hay nhỉ!
    Nhớ ngày hôm nào đi uống nước thật, cái ngày đó chắc chẳng bao giờ xảy ra.
    Kệ nó, có duyên thì đâm xe giữa đường rồi đi uống nước một thể.
    Đánh đàn piano thế nào rồi, vẫn giữ ý định đó.
  5. you_1000mile

    you_1000mile Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2004
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Bài này tôi đọc được từ một diễn đàn thấy hay, post tặng em nhé
    Em lại về với bản ngã của em
    Làm việc như điên cười đùa như phá
    Mọi ngưòi nhìn vào vẫn luôn luôn ngỡ
    Em suốt đời chẳng biết nước mắt đâu
    Em lại về yêu mến một sắc màu
    Vàng kiêu hãnh như bao người từng nói
    Ai biết đâu em có tình che giấu
    Những yếu mềm những day dứt riêng tư
    Em lại về khi chiều xuống đã lâu
    Phố đông quá ..mình với mình lạc lõng
    Mặt vẫn tươi như nhiều niềm vui lắm
    Bước vào nhà chỉ trang sách chờ mong
    Em lại về tự do khóc âm thầm
    Trang sách ướt đoá hoa vàng sũng nước
    Vắng xa ơi!giá mà em biết được?
    Nỗi nhớ nhung đau đáu thế này.....

  6. venus_mars

    venus_mars Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2003
    Bài viết:
    3.078
    Đã được thích:
    0
    Người ta bảo ''Khi bạn cảm thấy nhớ một ai đó, hãy nói cho họ biết điều đó''
    Nhưng sao không làm được???

  7. hoangtutrau

    hoangtutrau Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/02/2004
    Bài viết:
    1.818
    Đã được thích:
    0
    hê hê thật hả vunus . Thế thì anh phải nói rồi . Anh nói là lúc này Anh rất nhớ em ! . Đáng ra anh muốn giấu kín trong câm nặng nhưng mà em bảo nên nói ra cho nên anh đành phải nói
  8. fallingsnow

    fallingsnow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Gui toi'' venus, chits, miucon: Hi` hi` chieu nay chat voi e Kim moi biet la` hom 23 hay 24 /5 mi'' dua den nha chi that ah....luc mi dua post bai chi tuong la dua` nen hua` theo dua` voi mi dua ah......mi'' hom do hong co nha` dau...chay suot ah...chi xin loi nhe''.....cam on mi'' dua nhe'' (cung xin loi vi` hom nay moi gui loi cam on duoc toi mi dua ah)...nhung ma xu ly qua cua chi nhanh the....hogn de fan ti'' nao ah...huhuhuhuh....tiec ghe ah......hong duoc an fan` cua minh` ah......sang nam tang qua` chi gap doi may cung nhe''.....hehe...
    to miucon: hoc gan nha chi bao vao tham chi ma cha thay mat mui e dau nhi????? hehe hay la`............ha` ha`.......
    ---------------------------------------------------------------------------------------
    to Lari: dang tu ha cung???? co'' len cung nhe''...hehe sap thi roai day''.....luc nao can sach thi fone de chi mang sang nhe''...chi hong hoc cai do'' nua dau....apply muon qua deadline cua no'' nen bi out roi`....hik hik buon ghe co...nhung danh thoi vay...tim` duong khac thoi.....
    the nhe take care...
    --------------------------------------------------------------------------------------
  9. LoveOcean

    LoveOcean Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2004
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0

    To Miss Tuyetlanh :Cơ hội đó không được thì lại tìm cơ hội khác đi vậy.Còn nhìu mà,chị cố gắng lên nhé.
    Khó làm được theo lời người ta nói lắm,lý thuyết chỉ là lý thuyết ,đôi khi cũng muốn thực hiên theo nhưng quả là rất khó,Thực tế là đôi khi chúng ta làm ngược lại những điều đó thấy còn dễ dàng hơn.
    Nhớ một người thì làm sao??
    Lại đi vào những dòng tâm sự thôi nhé,chỉ có như vậy mới nói hết được những gì muốn nói.Còn nói với họ àh? có lẽ sẽ là không thôi nhỉ? .
    Vẫn còn anh ở phía cuối con đường
  10. venus_mars

    venus_mars Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2003
    Bài viết:
    3.078
    Đã được thích:
    0
    Anh nhớ em hay nhỉ.
    Nhớ đến mức mà nick của em cũng viết sai kìa???
    Một người khác: Gặp lại mà nói chuyện với nhau nhạt thế.
    Khi đã không còn zì với nhau, không đủ quan tâm tới nhau, thì kết thúc trong tốt đẹp, để lại ấn tượng tốt với nhau thì hơn.
    Anh làm em buồn.

    Được venus_mars sửa chữa / chuyển vào 18:54 ngày 05/06/2004
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này