1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

GỬI NGƯỜI BẠN THÂN CỦA TÔI

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hoa Phượng (HP Club)' bởi black_rose_hn, 23/11/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chip_hoi

    chip_hoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    831
    Đã được thích:
    0
    " Mày và tao "
    Mấy hôm nay vui ơi là vui, tuy rằng sinh viên một ngày tiêu 200k đáng ra thì phải méo mặt nhưng nụ cười vẫn nở như hoa cười trong nắng ấy H nhỉ.
    Hai năm rồi, hai năm không gặp nhau, hai năm nhớ nhung và giận hờn; rồi trời không phụ lòng người phải không? Mình gặp nhau trong ngỡ ngàng và thật tình cờ. Yêu quá đi mất, H vẫn vậy, cười tít, tớ thì choáng ngợp quá mà quên mất hỏi han bạn mình, cũng cười quên thời gian.
    Hôm ấy trời đẹp quá cả đêm ngắm sao qua cửa sổ, sáng sớm tỉnh dậy thấy bình minh thật thanh khiết và mong manh. Rồi xem bộ phim nào cũng thấy hay ho. Lạ nhỉ!
    Ngày trước hai đứa cứ mày mày tao tao, bây giờ gọi nhau bằng tên nghe cứ ngượng ngùng, rồi quyết định lại " mày và tao ".
    Đừng xa nhau nữa nhé, ở mãi bên nhau thế này nhé H, mình là bạn thật tốt của nhau mà
  2. gia_con_thieu_ngoan

    gia_con_thieu_ngoan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2006
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Nhưfng giọt nước mắt sẽ không rơi một cách vô nghifa, trong cuộc đơ?i không gi? la? vô nghifa, cufng như không gi? la? mãi mãi. Hợp rô?i tan,tan rô?i hợp đó la? điê?u rất tự nhiên, tự nhiên như chính sự tô?n tại cu?a anh trên cõi đơ?i na?y, tự nhiên như sự gặp gơf cu?a hai ta đê? rô?i anh yêu em...
    Anh đaf luôn mơ giấc mơ thật đẹp nhưfng giấc mơ ma? anh khao khát nhưfng giấc mơ ma? trong đó em đến bên anh như vốn dif, va? yêu anh nô?ng na?n, say đắm như sự sắp đặt cu?a số phận trong mơ anh la? ngươ?i hạnh phúc, giá như giấc mơ có thê? kéo da?i mãi mãi, giá như anh cứ ngu? một giấc da?i vô tận va? mơ vê? em... có le? lại tốt hơn! anh không pha?i ca?m thấy chơi vơi, không pha?i ca?m thấy hụt hâfng, mất phương hướng môfi khi ti?nh giấc...
    Dù em thế nào đi nữa, dù em không còn yêu anh. Nhưng tình cảm của anh luôn hướng về em, nó vẫn luôn chân thành và nồng nhiệt. Em có biết tâm trạng của anh lúc này không?. Ngồi một mình và nhớ về em trong sự cô đơn mòn mỏi. Một mong ước nhỏ nhoi bây giờ của anh là được bên em lúc này để có thể hét lên "Anh Yêu Em!","Anh Yêu Em!" hàng trăm hàng ngàn lần và trao cho em nụ hôn nóng hổi chân thành để mọi người cùng biết cùng sẻ chia cho tình cảm của Anh dành cho Em! .
    Anh viết cho riêng em _người trong trái tim anh ..
    Anh muốn nói với em rằng ...
    Anh nhớ em nhiều lắm, nhớ em ngay cả khi bên em
    Anh luôn mong em hạnh phúc !! Mong em luôn vui vẻ và măy mắn ....
    Chúc em luôn làm tốt mọi việc và vững tin trong cuộc sống !!
    Anh luôn mong em có hạnh phúc thật sự !!
    Nếu như tình cảm này sẽ ko có tương lai ..
    Anh ko biết mình sẽ ra sao .. Bởi vì Anh yêu Em .. rất yêu Em !!!
    Em đã hiểu hết được tình cảm của anh dành cho em ? ....!
    Tháng năm có thể làm phai mờ những kỷ niệm nhưng anh có thể khẳng đinh rằng những kỷ niệm về em sẽ mãi là những báu vật trong trái tim anh . Anh sẽ luôn bảo vệ và giữ gìn nó ,
    Bóng dáng của em đã , đang , và sẽ mãi mãi trong trái tim anh ,,,mãi mãi ko bao giờ mất đi .. mãi mãi ko bao giờ phai mờ ...
    Tình yêu có thể chứa đựng nhiều yêu thương và cả những đau khổ nhưng anh không bao giờ hối hận vì đã dành tình yêu của anh cho em.
    Có mấy ai yêu sef yêu nhau trọn đơ?i, có mấy ai mang con tim chân tha?nh, cứ cuốn xô nhau qua bao nhiêu ân ti?nh thêu kết trên va?nh môi.....có mấy ai yêu sef yên vui êm đê?m, có mấy ai yêu sef không than không phiê?n, chi? biết anh mang trong tim hình bóng em trọn đời...
    Nuối tiếc vi? mi?nh không yêu thật sự. Tiếc vi? mi?nh không thê? biến ti?nh ca?m trong tim tha?nh tình yêu thật sự đê? có thê? giưf em lại. Tiếc vi? mi?nh đaf đánh mất quá nhiê?u thơ?i gian đê? la?m mi?nh có kha? năng ngang ha?ng với nhưfng ngươ?i con trai khác... Tiếc nhiê?u lắm. Nhưng có một điê?u anh băn khoăn họ có đu? can đa?m hi sinh không? Vi? khi yêu mi?nh pha?i hi sinh rất lớn ...
    Chúc Em Luôn Hạnh Phúc Với Con Đường Mình Lựa Chọn
    Được gia_con_thieu_ngoan sửa chữa / chuyển vào 15:50 ngày 07/06/2006
  3. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    Thằng bạn !
    Chắc còn lâu mày mới biết tao viết linh tinh ở cái chốn khỉ ho cò gáy này đúng ko nào? nhưng mà thấy nó hay hay mà lại ko "kềm chế" được cái đầu muốn nổ tung vào sáng sớm tinh mơ này ... hịc hịc..
    Mày đi xa rồi, quả là tao thấy cũng chán nhỉ? giờ ko có thằng nào kè kè bên tao nữa rồi .... có 1 thằng như mày đi đâu tao cũng thấy mình oai phong hơn, chính trực hơn và nhiều nhiều cái hơn ... he he ... buồn cười nhỉ? giờ nhiều thời gian hơn mới thấy trả có ma nào hợp đi "đú đởn" với tao đây đó nữa ...
    thằng H thì bảo nói chuyên với tao vài câu thấy chán? thằng T thì bảo nhanh nhanh về việc nhà ? thằng Đ thì ..mịa rủ 10 lần thì hoạ may có 0.5 lần đi được vì lý do ... " vớ lậy " nó rồi nó khác ...
    hịc hịc ... giờ mấy thằng, thằng cũng 1 phương rồi .... ko bít đến khi nào mới làm được quả hội "cái căn làng cấn tiền ... chẵn vẫn thừa và lẻ còn thiếu .. " rồi thì làm vài quả .. xô ghế đạp bàn , tay cầm mic hò như hò Sông Mã ấy .. ha ha ..nghĩ lại mà thấy thú vị cho cái thời ... xin tiền bố đi "đú đởn nước non" nhỉ ?
    Mày mà đọc được cái bài này thì chắc mày cũng phải làm vài câu cho bà con ...lăn đùng ngã ngửa ra nhe ....
    thôi sáng rồi ... có lên đi tập vài vòng quang Hồ " 3 lần bạc bẽo " ko nhỉ? ... máy thấy tao dạo nì ... khoẻ ko ? còn hơn cái thời trinh chiến vì " lít xăng, giờ nét " nhỉ ? hồi đó tao mà .. khoẻ như "còn trâu đen mày " thì .. giờ tao ko phải đi "sóng" anpha "loè loẹt " đâu mà đã làm được hẳn cái .... " b móc " rồi chứ lại ... hi hi .. chắc mày sẽ khuyên tao ngáy thôi ... ừ thì nghe mày vậy .. đi ngáy cái cho nó giống mấy con bé "dậu" nào ...
  4. nguoiyeuquehuong

    nguoiyeuquehuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Em gái của anh! Không có nhiều thời gian dành cho em. Anh muốn dành tặng riêng em những lời này từ trái tim của người anh trai. Chúng ta - anh và em - không cùng được sinh ra dưới một mái nhà, không cùng chung cha mẹ. Chỉ một lần gặp em và nhìn ánh mắt em, anh như thấy trong đó một thứ ánh sáng lấp lánh của tình thương yêu. Thật lạ kỳ là anh đã không hề nghĩ về em như những người con gái khác. Ngay từ những giây phút đầu tiên ấy, anh đã ước muốn em sẽ là cô em gái bé bỏng thương yêu của anh, y như các cô em gái ở nhà anh đã có. Anh ước muốn mãi mãi sẽ nhìn thấy em trong cái vẻ ngoài gai góc và cứng cỏi, vì như thế em mới đúng là em gái của anh chứ, phải không? Anh biết rằng đòi hỏi ở một cô gái điều đó là rất buồn cười, nhưng em của anh à, em đã như thế và rồi em sẽ mãi hiện diện trong suy nghĩ của anh, trong trái tim anh là một cá tính thật đặc biệt.
    Anh sợ phải nhìn thấy ánh mắt của em như thời gian này, nó lạ lùng và day dứt. Em không hề nói với anh l?Zý do tại sao, chỉ rất mong manh và mơ hồ, anh cảm nhận được có một cái gì đó rất qu?Zý giá đã tan vỡ trong lòng em. Những lúc nhìn thấy em như thế, anh chỉ muốn được vuốt nhẹ mái tóc mượt mà với những sợi tơ mềm óng ánh của em gái, nhưng rồi anh ngăn lại lòng mình, anh sợ nếu làm thế dường như em sẽ tan chảy ra thành một dòng suối và trôi đi khỏi anh.
    Anh sẽ không hỏi em rằng vì sao ánh sáng buồn đọng lại trong mắt em. Anh biết rằng chỉ một thời gian nữa thôi, em sẽ trở lại với những gì em vốn có, em sẽ lại lao vào công việc hăng say và mê mải. Con đường em đã chọn cho mình có thể nhiều người sẽ không bao giờ dám chọn, nhưng rồi em gái của anh đã bước đi trên con đường ấy và luôn tin rằng nó đúng. Thì với riêng anh, luôn ủng hộ em bằng trái tim nhiệt thành và ân cần của người anh trai. Hãy tự hào về những việc em đã làm, đang làm và vẫn còn tiếp tục làm. Anh còn biết 1 điều rằng khi nào thật sự cô đơn, chỉ có 1 mình thì em lại cứng cỏi hơn bao giờ hết. Chính vì vậy đã bao năm qua, chưa một lần em tìm đến anh để trông cậy vào sự giúp đỡ của một người anh trai. Mỗi lần xuất hiện trước anh, em lại là một điều rất mới mẻ và tràn đầy nụ cười và niềm hy vọng.
    Người ta nói rằng: Mặt trời chẳng bao giờ biết khóc, mặt trời chỉ biết vui cười mà thôi. Nhưng có ai biết rằng nước mắt của mặt trời chính là những giọt nắng. Người ta thấy mặt trời cười, nghĩa là mặt trời đang khóc. Mặt trời đã đem những giọt nước mắt của mình để sưởi ấm cho nhân gian. Cuộc sống đôi khi không đơn giản như ta nghĩ. Nỗi buồn của người này lại đem hạnh phúc đến cho người khác. Em đừng buồn khi cảm thấy lòng mình cô đơn. Say đắm nhất là tình yêu của cha mẹ, ngắn ngủi nhất là tình yêu của người ngoài, ngọt ngào nhất là tình yêu của người yêu, nhưng bền vững nhất là tình yêu của bạn bè.
    Cho dù bất cứ điều gì xảy đến với em, em hãy cố gắng để vượt qua nó và anh sẽ luôn dõi theo từng bước em đi. Cố lên nào, em gái của anh.

    Được nguoiyeuquehuong sửa chữa / chuyển vào 10:29 ngày 09/06/2006
  5. ladthuan

    ladthuan Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    5.339
    Đã được thích:
    129
    Anh nghĩ về em như một phương trình
    Một hằng số không thể nào hiểu được
    Em là một đường cong không định trước
    Mà anh là tiệm cận theo sau
    Nhớ khi nào ta nắm tay nhau
    Là giao tuyến cuộc đời biên mặt chính
    Là cốt liệu cho tình yêu kết dính
    Suốt cuộc đời ta chịu lực cùng nhau
    Em là bí mật dưới tầng sâu
    Mà địa chất công trình anh không biết được
    Ai phân tích được thành phần hoá học
    Mà khi anh đặt tải trọng bất kỳ
    Em biến dạng quá nhiều không cho phép
    Em khó hiểu như bài cơ học đất
    Mà vững vàng như kết cấu không gian
    Anh với em liên kết bởi mối hàn
    Ứng lực chính sinh ra từ mặt cắt
    Để vững vàng ta phải đặt cốt xiên
    Em khó hiểu như đồ án đầu tiên
    Mà lý thuyết đàn hồi anh không tính được
    Mà bài toán đàn hồi thì em biết
    Khó hơn nhiều với kết cấu bêtông
    Khi nhìn em, em có biết không
    Em như một sênô bằng thép
    Một panel chữ U tuyệt đẹp
    Một mái vòm yên ngựa có dây treo
    Em đi rồi anh vẫn đứng trông theo
    Một cần cẩu tự hành bánh xích
    Em huyền ảo như công trình dưới nước
    Những đường cong(ống) không thể nào thiếu được
    Suốt cuộc đời anh biết tìm đâu
    Và khi anh lặn lội dưới tầng sâu
    Tìm độ lớn cho delta tình cảm
    Thì em hỡi bây giờ em có dám
    Gắn với đời bằng liên kết hàn không
    Nếu em bằng lòng thì liên kết bulông
    Nội lực lớn nhưng giản đơn tính toán
    Nào em biết rằng qua năm tháng
    Em vẫn là dòng điện hình sin
    Với tình yêu cần phải có niềm tin
    Tiến độ thi công em luôn giữ vững
    Quĩ tiền lương em chẳng hề nao núng
    Vào giá thành đưa tính toán không sai
    Em đang ngồi tình tự với ai
    Anh mộc mạc bởi vì anh là gỗ
    Thời đại thép bêtông không thể bỏ
    Kết cấu công trình vẫn cần gỗ em ơi!
    Và khi anh nói chuyện xa xôi
    Anh nghĩ về em như toà nhà lắp ghép
    Có mái vòm vỏ mỏng không gian
    Em đừng lo khi chịu lực xô ngang
    Anh sẽ đến bên em làm thanh căng hay gối tựa
    Dù tải trọng đứng yên hay di động
    Cũng không thể nào phá được đâu em.
  6. Chieu_tren_Ben_Cang

    Chieu_tren_Ben_Cang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    đã ko có quá khứ thì chắc cũng đếch có ..thằng bạn nào ....
  7. flam_april

    flam_april Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2005
    Bài viết:
    1.218
    Đã được thích:
    1
    Mùa hè năm nay oi bức sớm, cái oi nồng bao trùm lên thành phố và tạm thời phủ lấp đi một số những ký ức. Bản ngã được đánh thức vào một buổi sáng bằng một cú nhắp chuột vào một cái nick. Vu vơ đôi câu về sức khỏe, về thực tại, thảng thốt chợt nhận thấy rằng có người vẫn nhớ mình lắm lắm. Mùa world cup đang sôi sục, dấu chân quen vắng bóng hẳn trên con đường quen thuộc, tự hỏi rằng có buồn không? Chả biết nữa, có thể có mà cũng có thể không. Sự hỗn độn ngự trị trên một núi những rối rắm của đời thường và chễm chệ tiếm ngôi của quá khứ. Quanh quẩn đi đi lại lại trong mớ bòng bong khó gỡ, cứ tưởng rằng đã bẻ cong được cái đòn gánh của số phận, rốt cuộc vẫn cứ tít mù như cũ. Con người ta sinh ra để làm gì? Lao động cật lực để làm gì? Chẳng qua để tồn tại là một thực thể hiện hữu trong vô số các thực thể khác. Lao động, ăn, ngủ, nghỉ, ?. rồi lại lao động, ăn, ngủ, nghỉ? ngày qua ngày cái quá trình đó lặp đi lặp lại đôi khi đến nhàm chán. Bứt phá nó ra bằng vô số những cố gắng chỉ có mình tự hiểu và hướng tới bát nhã. Rắc rối nhất là khoảng trống giữa những kỳ bứt phá, nó như một cây cầu gãy bởi nước lũ, nếu đủ sức để nhảy qua nó dứt khoát thì sẽ sang được bên kia để đi tiếp, hoặc sẽ chìm nghỉm dưới dòng nước lũ mê muội của sự nhàm chán đơn điệu. Bảo người ấy rằng nếu thấy nhớ mình thì cứ tìm đến mình, biết đâu mình có thể giải thoát được người ấy khỏi những vô nghĩa đang đeo nặng trong đầu . Tiềm thức có đôi khi ngủ quên thì thể nào cũng sẽ được đánh thức bởi nỗ lực của cả khách quan và chủ quan. Chả việc gì phải sợ nó hay trốn chạy khỏi nó, như thế thì ngày càng mê muội đi hoặc sẽ vô tình trở thành kẻ nhẫn tâm và chai sạn. Rồi thì lại vướng vào cái lòng vòng của số phận làm, ăn, ngủ, nghỉ?Lao mình đi tìm kiếm những cái sẽ là sở hữu của mình trong tương lai vô định, sự cố gắng vẫn chỉ có thể tồn tại bằng bản nguyên và khả năng của chính mình, bằng những thực tế sau cái hội chứng của sự kiện. Sợ rằng có người sẽ lại tuyệt vọng và gục ngã, người ta vẫn tự cho rằng mình đơn giản, thực ra họ đã lầm, mọi cái phức tạp vẫn tiềm ẩn sau cái họ vẫn thường thể hiện ra bên ngoài như nó vốn có, chẳng thể nào chối bỏ được. Liệu có phải nối tiếp vòng quay định mệnh theo một cái guồng đã được lập trình sẵn? mà ai ai cũng phải thực hiện nó như một sự dĩ nhiên phải có? Dường như ít ai dám lao ra khỏi sự luẩn quẩn của trách nhiệm và nghĩa vụ, hoặc nếu phi thường lắm thì cũng chỉ dám thò một hoặc hai bước chân ra ngoài để rồi lại thu về ngay sau chốc lát. Rồi lại tự an ủi mình rằng mình phải thế vì cái này, vì cái kia?Có quá nhiều cái phải vì nó mà bước đi theo cái bản đồ được vẽ sẵn, mà như thế thì quá ư mệt mỏi....
  8. black_rose_hn

    black_rose_hn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0
    Bạn của tôi ơi đừng giận tôi nhé! Đừng trách tôi vô tâm quên bạn thật nhanh. Cuộc sống mới cứ mải miết quay vòng tôi lo toan trong tổ kén của riêng mình. Đã nhiều lần tôi cũng tự hỏi mình đã thay đổi thật sao. Người đàn bà biết gánh vác công việc , biết chăm lo cho tổ kén của mình. Nhưng tôi vẫn thèm quá cái tiếng cười vô tư không lo nghĩ. Tại sao lúc đó chúng ta không chơi thật hết mình đi chứ cứ lo tương lai ta sẽ làm gì. Tôi lại muốn chúng ta cười vang trên sân KTX để hoà tan vào ván cầu trên sân. Bồ của tôi ơi tôi chỉ sợ bạn giận tôi thôi muốn lên thăm nhau thật khó, Nhà có xa xôi gi đâu sao khó thế,đường có khó đi đâu sao ngại quá. Thế đấy bạn thân yêu của tôi ạh mai tôi sẽ gọi điện cho bạn. Tôi sẽ kể cho bạn thật nhiều về cây nấm xinh của tôi đã tròn hai tuổi. Tôi sẽ kể cho bạn thật nhiều .............thật nhiều.điều nữa...........nữa.
  9. chip_hoi

    chip_hoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    831
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi không viết, tự dưng thấy nhớ nhớ. Sợ quên mất cảm xúc, sợ quên mất con người mình đã từng trao gửi cảm xúc và nhỡ đâu quên mất cả bản thân đang cần gì.
    Hôm nay thấy lòng nhẹ bẫng, ngồi lướt lại những kỉ niệm bé xinh rồi cười. Yêu thế !
    Ngày trước đi bên bạn nhưng vẫn thấy cô đơn, vẫn thấy mang mác buồn nhưng giờ đây, dù hai đứa không còn gặp nhau thường xuyên nhưng mình lại thấy hạnh phúc. Gặp bạn mình thấy nắng trời thêm chút vàng mật, cây thêm lộc xanh và cuộc sống lại ngập màu hồng phấn mà mình thấy quyến rũ. Lạ kì !
    Mấy hôm ngồi chửi đổng vớ va vớ vẩn, thế mà làm bạn tức, trông ngộ thế. Trong lòng khấp khởi mở cờ, y rằng bạn đến! Hay thế đấy, đời có nhiều đứa đoan trang mong manh rồi, mình là thành phần ngoại trừ của bọn đó, cần gì phải thế cho đời tẻ nhạt, cần gì phải nhỏ nhẹ thỏ thẻ để bánh đa ngấm thêm nhiều nước. Nhờ.
    Giờ mới thấy yêu bạn vô cùng, yêu nhiều lắm, yêu đến nao lòng, yêu khiến đất trời điên đảo. Bạn thấy thế không?
  10. saochoi81

    saochoi81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/11/2002
    Bài viết:
    740
    Đã được thích:
    0
    Bạn đang làm gì vậy, bạn có mệt không, hôm nay bạn có rảnh không hay lại lao đầu vào công việc.
    Tôi cứ dằn lòng mình ko gọi điện cho bạn nhưng cuối cùng cũng vẫn nhắc máy lên để được nghe giọng của bạn. Chỉ thế thôi cũng khiến tôi cảm thấy hạnh phúc.

    Tôi muốn nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên gương mặt bạn, nghe tiếng bạn cười, tiếng bạn nói, nghe những lời pha trò ngộ nghĩnh của bạn.
    Tôi nhớ bạn nhiều lắm bạn có biết không.

Chia sẻ trang này