1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gửi người chưa bao giờ hiểu em!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi scarlette1980, 07/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. scarlette1980

    scarlette1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Anh thương mến,
    Kỷ niệm ngày nào giờ lại trở về bên em, đầy ắp, đến nỗi em sợ mình sẽ không thể nào kể xiết cho vơi bớt nỗi niềm. Có lần chat với anh, anh khen em có form người đẹp, bảo là em nên mặc quần áo thế này, thế kia. Em thấy mắc cười quá trời, nhưng trong bụng thì thích lắm, anh biết không? Vì em biết, anh vẫn còn quan tâm đến em. Mà nói thật, anh khen em đúng rồi đấy, anh còn bảo em biết cách mặc đồ, cũng đúng luôn!!. Anh còn nói là thích người chân dài, (giống em), rồi chân em dài, giống Tây!!! anh thích Tây lắm, hỉ? Ôi mà còn nhiều thứ lắm. Những lần chat như thế anh hay nhắc lại kỷ niệm ngày xưa. Anh nhắc lại lần sinh nhật của anh, em mặc đồ đẹp để lộ đôi chân dài, đến nỗi, bạn của anh bảo, nhìn chân em mà thèm chảy nước miếng!!!.
    Em thích chat với anh lắm, vì hình như khi ấy anh thật với anh và tình cảm với em hơn. Còn ở ngoài thì anh khác hẳn, anh lạnh lùng quá! Em thích sự lạnh lùng của anh, nhưng là lạnh lùng với người khác thôi, với những người không hiểu anh ấy, với người mà anh thấy cần phải đeo mặt nạ với họ. Còn với em thì em thích anh trìu mến và dịu dàng, thể hiện sự quan tâm đến em. Anh đừng quan tâm em theo kiểu, cái mặt thì lạnh như nước đá, tiết kiệm cả những nụ cười và lời nói với em, còn hành động thì rất quan tâm. Anh làm thế thì em chỉ cảm thấy anh ban ơn cho em thì đúng hơn là quan tâm đến em, mà em thì ghét nhất sự ban ơn và thương hại. Mà cứ mỗi lần gặp anh là em thấy sốc vì sự lạnh lùng của anh. Sốc thế nên em chẳng thèm nói với anh một câu nào, chắc anh cũng buồn và chán em lắm, right?
    Bởi thế, nên em thấy các cô gái thường bị các anh trai lừa tình cảm mà không biết. Các nàng thì lúc nào thích nghe lời đường mật của các chàng thôi, mà mật ngọt thì chết ruồi. Trong khi chẳng cần quan tâm xem các chàng có hành động đúng với những gì chàng nói không. Nhưng em thì em thích cả hai, lẫn lời nói và hành động. Cuộc sống mà con người không nói với nhau, không tâm sự với nhau thì tình yêu sẽ chết mất thôi. Giống như anh cũng thích 50 % bề ngoài và 50% tâm hồn của người con gái vậy. Lời nói của con trai và bề ngoài của con gái chính là xúc tác làm cho tình yêu và cuộc sống con người có thêm màu sắc và hương vị, anh đồng ý với em chứ!
    Scarlette
  2. scarlette1980

    scarlette1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn tranganh 16 nhiều lắm vì những lời khuyên chân tình của bạn, nhưng có điều, nếu đọc dần những bài của Scar thì TA 16 sẽ thấy, Scar đã cố quên nhiều lắm rồi, Scar không phải để cho mình cứ nằm trong vòng lẫn quẫn tình cảm hay đau khổ thế này đâu. Cũng biết tìm cho mình nhiều giải pháp lắm, kể cả chuyện đi chơi với bạn bè. Nhưng vì cảm thấy đây là lần cuối cùng để nói những gì mình muốn nói, rồi chấm dứt tất cả, cho lòng mình nhẹ nhõm và thanh thản, thế thôi.
    Thanks alots.
    Scarlette
  3. Khitatre

    Khitatre Thành viên quen thuộc Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/06/2002
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    0
    Tặng bạn câu nói nhân ngày 8/3 nhé:
    To be happy with a man, please try to understand him a lot and love him little,
    To be happy with a woman, please love her a lot and don''''t try to understand her!
    KhiTaTre
    Được khitatre sửa chữa / chuyển vào 13:40 ngày 08/03/2004
  4. scarlette1980

    scarlette1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay thì em đã đỡ nhớ về anh, như thế thì em nên vui phải không anh? 8/3, em vào YM và ước gì nhận được lời chúc tốt lành của anh. Nhưng mà cái nick của anh em đã xoá đi khỏi cái list trong YM mất rồi, em hi vọng như thế thì cũng sẽ xoá đi hình bóng anh trong em. Không còn cái nick quen thuộc, sao em thấy trống rỗng. Mà thôi, có cái nick đó cũng thế thôi. Em biết anh hay ngồi trên mạng lắm, để invisible, em có vào anh cũng chẳng hề nói chuyện. Giáng sinh cách đây 2 năm, anh quyết định chia tay em, hình như anh đã xoá đi cái nick của em trong list của anh. Mà đâu phải hình như, đúng là thế, sau này anh lại add nó vào. Anh cứng rắn và mạnh mẽ thật đấy, mà đó đâu phải là tuýp người của anh. Vậy mà, đối với em, anh cứ thích cư xử thế. À, biết đâu, bây giờ cái nick của em cũng không còn hiện diện trong list của anh nữa. Em có vào hay không thì anh cũng đâu cần biết. Em cũng bắt chước anh, mà lòng thì buồn vô hạn anh ơi!
    Sống ở xứ người này, em nhớ nhà, nhớ bạn bè, người thân, nhớ VN, nhớ nhất là những kỷ niệm với gia đình anh. Tự nhiên muốn viết email cho mẹ anh quá, ít ra là chúc mẹ anh ngày 8/3. Nhưng em không dám, em ngại lắm. Lâu qúa không hỏi thăm, không email, gì cũng không, tự nhiên giờ quan tâm, em thấy khách sáo, sáo rỗng, kỳ qúa anh ạ! Tết rồi về, em cũng có đi thăm mẹ anh, quay trở lại con đường quen thuộc, em nghe lòng mình ấm lạ, nhưng mà buồn muốn khóc. Nhấn chuông nhà anh mà em sợ và hồi hộp lắm. Thấy mẹ anh cũng bình thường, đặc biệt là bà anh, bà khoẻ thật đấy, mà bà cố khoẻ để chờ anh về mà! Vậy mà em cũng chẳng nói được gì nhiều với mẹ anh cả. Em cũng không hiểu tại sao lúc này em ít nói quá không biết. Mở miệng câu nào em cũng thấy nó vô duyên, nên thôi. Em cảm thấy có một bức tường vô hình ngăn cách em và mẹ anh, nói chung là cả gia đình anh. Ước gì được trở lại như trước kia thì hay biết mấy. Em đến nhà anh chơi này, cùng nấu ăn với mẹ anh này, cùng làm mứt gừng, bò bía, cơm rượu, mà em còn dự định có dịp thì em sẽ học nhiều món nữa từ mẹ anh, vì làm bếp là sở thích của em mà. Mà hồi ấy, em và mẹ anh nói chuyện hợp nhau lắm, em thích mẹ anh vì bà tâm lý và hiểu em. Em tâm sự với bà mọi chuyện, nhiều hơn là tâm sự với mẹ em. Nói đúng ra là, em chả bao giờ nói với mẹ em chuyện gì, vậy mà chẳng hiểu sao, gặp mẹ anh là em nói tất tần tật, ruột gan phèo phổi gì thì em kể ra hết.
    Cũng nhờ thế mà em biết anh, mẹ anh cũng tạo cơ hội cho em và anh tìm hiểu nhau. Nhiều lúc, đến nhà anh, em chỉ mong được gặp anh thôi! Vậy mà anh đâu có thèm gặp em, anh chỉ ở tuốt trên lầu. Đến nhà anh cả ngày mà chỉ gặp anh cao lắm là 1 tiếng thôi, vào giờ ăn trưa đấy. Anh làm thế khiến em buồn và tự ái vô hạn. Mà tính em kỳ cục lắm, hễ buồn ai chuyện gì thì chẳng thèm nói chuyện. Bởi vậy, có nhiều lúc, em đâu có mở miệng với anh câu nào. Anh biến hoàn cảnh em thành cột đi tìm trâu, mà khổ thân là trâu cũng chẳng thèm luôn! Sao em lại rơi vào trường hợp như thế không biết.
    Em ước gì anh không là con của mẹ anh, để em không gặp và quen anh, để em không buồn tủi, hoặc ít ra, em và mẹ anh sẽ được bình thường như trước. Hơn thế nữa, em sẽ không sang xứ người lạnh lẽo và buồn chán thế này. Anh nè, nếu em nói là em sang đây học cũng là vì anh, anh có cười vào mũi em không vậy? Mà cười thì em cũng chịu thôi! Nói thật đấy, học thì cho em, nhưng mà vì anh. Chắc anh còn nhớ, có lần đi ăn kem (sinh nhật anh đấy), anh hỏi em có muốn đi sang đây học không, em ngập ngừng, anh bảo em còn lừng khừng, .... Anh biết tại sao không? Hoàn cảnh anh và em đều khác nhau. Anh thì đi bằng học bổng, còn em thì phải nhờ vào tiền của mẹ. Mà em ghét nhất là phụ thuộc vào mẹ. Bây giờ thì đã đỡ hơn rồi, chứ hồi xưa, mẹ hay áp đặt em lắm. Mà mẹ dựa vào áp lực của đồng tiền mà áp đặt thôi! Em càng phụ thuộc vào mẹ thì mẹ càng áp đặt. Bởi vậy, em lúc nào cũng muốn thoát khỏi mẹ. Chắc cũng vì vậy mà bây giờ em sợ phải phụ thuộc ai lắm. Em chỉ thích đi trên đôi chân của mình thôi! Hồi ấy, em chỉ muốn ban ngày đi làm còn ban đêm thì đi học, còn không thì đi giống anh đấy, khỏi cần tiền của mẹ em.
    Thế mà cũng hơn 2 năm rồi anh nhỉ, em sang đây cũng được hơn năm. Còn anh thì hơn 2 năm. Vậy mà trong thời gian ấy, chúng mình chẳng hề liên lạc với nhau. Chương trình học nặng quá làm đôi khi em chỉ muốn buông xuôi, muốn bỏ hết. Những lúc ấy, anh đang ở đâu hả anh? Em cần biết mấy lời động viên của anh, khó khăn mọi bề, em mong có anh bên cạnh, để dựa dẫm, để anh truyền cho em thêm chút ít sinh lực, được bàn tay anh nâng đỡ, chở che, để vượt qua mọi khó khăn nơi xứ người. Nhưng anh vẫn bặt tăm. Em cũng chẳng biết mình gây ra lỗi lầm gì. Em gửi email cho anh, mà chẳng nhận được một lần hồi âm. Anh bận đến nỗi chẳng email cho em dù chỉ một câu hả anh?
    Vậy mà mọi thứ cũng qua, em cũng hoàn tất việc học. Em cũng không biết tại sao mình có thể vượt qua tất cả như thế. Nhớ những ngày trước khi sang đây, em gặp khó khăn đủ thứ, giấy tờ lộn xộn cả lên, mà còn đau khổ về tinh thần nữa chứ. Ngày đó, chẳng biết mẹ em và mẹ anh, hai bà già nấu cháo điện thoại thế nào mà mẹ em gọi điện thoại bảo là mẹ anh nói em và anh không thể tìm hiểu tiếp và tiến tới với nhau được. Anh ơi, nghe tin ấy mà em bàng hoàng, mặt đất dưới chân em sụp đổ. Em chẳng hiểu gì cả, cứ tự hỏi tại sao. Trong khi trong thâm tâm em lúc nào cũng nghĩ về anh thôi, để sang đây học và để được gặp anh. Đã bảo là em vì anh nên mới sang đây mà. Những ngày ấy, đêm nào em cũng khóc vì buồn cả, ngày gần đi mắt sưng húp cả lên. Sáng ra là phải chườm đá để không ai biết là em khóc. Em cũng chẳng buồn đi thăm mẹ anh. Lúc soạn vali, em đem theo 2 con chuột mà anh tặng em, mẹ em chỉ nhìn em và thở dài, mẹ bảo ráng học và quên đi con ạ!
    Anh vui chứ, dù sao thì em cũng không phụ lòng của mẹ em. Em cũng vui vì không phí tiền mẹ. Chỉ có điều, học xong em thấy mình mất tất cả, chẳng còn gì. Chỉ còn một số nợ quá lớn mà em phải trả mẹ. Bây giờ thì đi làm để trả nợ cho mẹ thôi!
    Ít ra thì em cũng nên cám ơn anh, nhờ anh mà em mới mở rộng tầm mắt ra thế giới bên ngoài, hiểu biết nhiều hơn, and more, nhờ anh mà em có được sự cứng rắn, vững chãi để vượt qua khó khăn bước vào cuộc đời đầy nghiệt ngã này. Vì bài học nghiệt ngã nhất chính anh là người dành cho em rồi còn gì!
    Cám ơn anh nhiều lắm!
    Scarlette
  5. scarlette1980

    scarlette1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay em làm món bánh canh, tự tay em cán bột làm đó anh ạ! Hồi bữa về VN, ăn bánh canh kiểu ấy thấy ngon quá, nên quyết định trổ tài, cũng hên là làm được thành công! Có lần anh viết nhật ký gửi cho em, bảo là anh biết làm nhiều thứ bánh lắm, thế anh có biết làm bánh canh không anh hả? Có lần anh kể chuyện anh làm bánh bèo, anh làm mà tưởng tượng đến em ở cạnh anh và làm chung với anh. Bây giờ đến lượt em cũng giống thế. Mà nếu được như thế thì hay biết mấy anh nhỉ, em sẽ vui và hạnh phúc lắm. Có điều, lúc có cơ hội ở cạnh nhau, chúng ta (hay là em) bị làm sao ấy.
    Mà đúng là chúng mình bị sao ấy thật anh hả? Ai cũng biết đối tượng có tình cảm với mình (em nghĩ thế), nhưng lại ngại. Ước gì anh thổ lộ trước với em điều gì anh ha. À, mà sao chúng ta không có một bữa ngồi nói chuyện thẳng thắng và chân thành với nhau anh nhỉ, để biết được người kia đang nghĩ gì về mình, để bày tỏ hết tâm tư. Anh bảo là anh thích sống kiểu Tây, thích lấy Tây thôi, nhưng mà anh chẳng giống Tây gì cả. Tây thì chẳng bao giờ lạnh lùng với bạn gái giống như anh đâu. Tây cũng chẳng gia trưởng. Tây cũng hay nói thẳng, thích thì bảo là thích, không thích thì bảo không thích. Ai mà ưỡm ờ giống anh như thế. Giống Tây sao không bảo là anh yêu em, còn không thì bảo là anh không yêu em, em biến giùm cho!!!
    Anh chỉ mới sống theo kiểu Tây một nữa thôi anh ạ! Anh sẽ chia sẻ việc nhà với phụ nữ. Good! Anh lịch sự mở cửa ga lăng cho phụ nữ. Good! Anh cũng thoáng cả trong chuyện make *** luôn. Also good! Nhưng đâu có nghĩa là đem chuyện make *** với người khác mà nói trước mặt bạn gái thế nhỉ. Tây kiểu gì thế, Tây nào mà giống anh. Anh muốn sống theo Tây, nhưng vẫn muốn giữ lại cái bản chất Châu Á vốn có của anh, chẳng muốn thay đổi. Mà làm sao thay đổi được, khi những cái chất đó thấm sâu vào xương và máu thịt anh mất rồi. Người ta bảo, non sông dễ đổi, bản chất khó dời mà!
    Muốn sống theo Tây thì sửa đổi thêm đi anh nhé!
    Scarlette
  6. scarlette1980

    scarlette1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Đã bảo là không nhớ mà sao cứ nhớ hoài. Hôm nay em mở nhạc lên nghe Mỹ Tâm hát bài "ước gì", làm lòng em thổn thức, em cũng có biết bao nhiêu chuyện để ước, nhưng chắc sẽ không thành sự thật. À, mà em ước gì em sẽ hát cho anh nghe nhỉ, anh chưa bao giờ nghe em hát phải không, em hát cũng khá lắm, không dở đâu nhé. Hồi còn học DHKT, em đã từng đi thi hát trong khoa QTKD, đạt giải nhì đấy anh ạ!
    Em còn thích múa nữa nè. Em ước gì có khi nào đó em sẽ múa cho anh xem. Nhưng emkhông biết múa đâu, múa bậy bạ thôi. Nhưng I can dance. Hihihi, cái này thì anh có biết không nhỉ. Em nhớ có lần anh rủ em đi nhảy đó, em làm bộ nói là không biết nhảy, vậy mà anh cũng tin, còn đòi dạy em. Xí, rock, rap, tour, cái gì em cũng làm tuốt. Hihi, có lần vào quán bar đấy, anh bảo em vào đấy cho quen, nếu không quen mà qua discotheque, nhạc nó "dập" thì em chịu sao nổi, hahaha, lầm to rồi anh nhé. Em không thích vào quán bar vì nhạc nó làm em ngứa chân, muốn nhảy. Vào discotheque thì mới thích, vào đấy thì em quậy tưng luôn.
    À, nhưng mà nhất định là em sẽ học đàn, em thích đàn lắm, đàn violon đấy. Nhưng mẹ không cho, mẹ bảo đàn đấy lâu ngày dễ bị lãng tai. Em cũng sợ lắm. Em quyết định rồi, em chuyển sang học đàn Piano. Em mong có ngày sẽ đàn cho anh nghe, anh có thích không, có sẵn sàng nghe em đàn không hả anh?
    Anh biết đàn guitar, có khi nào anh đàn và em hát không anh hả? Ước gì .....
    Em cũng thích nghe nhạc không lời lắm, lúc này em hay đi sưu tầm nhạc không lời. Vì nhạc không lời là loại nhạc anh thích mà. Em cũng thấy thích nữa.
    Sao em hay thích những cái gì mà anh thích vậy anh nhỉ? Anh ơi, anh đang làm gì vậy?
    Scarlette
  7. scarlette1980

    scarlette1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2003
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Em đang cố gắng học tiếng HL anh ạ! Em đang cố bắt đầu cuộc sống mới, phấn đấu mới mà tương lai của em vắng hẳn hình bóng của anh. Kỳ rồi về VN, em dự định về luôn và phát triển sự nghiệp và công việc của mình ở đó. Hơn hẳn thế, em muốn đợi anh về. Nhưng, anh có bao giờ cần đến sự chờ đợi của em. Đành quay trở lại thôi vì em đâu còn gì ở VN mà chờ mà đợi.
    Em muốn xa VN, em muốn xa tất cả những gì đau buồn nhất của VN mà em đã vượt qua. Em muốn quên tất cả những cay đắng mà cuộc đời đã dành cho em. Quên cả anh nữa mà! Qua bên này rồi thì chẳng ai biết em là ai, chẳng ai biết quá khứ của em để ít nhất mà thương hại em. Cũng may là cộng đồng người Việt bên này (những người mà em quen biết) khá tốt với em. Em bắt đầu lấy lại được thăng bằng của cuộc sống. Em bắt đầu biết cười với mọi người. Bắt đầu có nhiều việc để mà làm, để mà nhớ đến, cũng để mà thôi nhớ anh. Để mà nếu có ai người Việt bên này có cái tên giống anh, tim em lại nhói lên một chút!
    Anh chắc là đang chiến đấu với bài vở năm cuối cùng của mình, bận rộn lắm, đúng không? Cố gắng anh nhé. Chúc anh thành công.
    Scarlette
  8. v22h04

    v22h04 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    1.116
    Đã được thích:
    0
    Tự xị xuống trong những xâu cười nắc nẻ.Thấy trời tối xầm lại. Ngắc ngoải.. Tuổi mới chỉ ở đầu "1", gì đâu mà có lắm chuyên để xa xôi cơ chứ. Lôi câu Take it easy nghe từ anh ra mà lẩm nhẩm à?
    Áp máy chặt vào tai để tìm lại cho mình sự bình tĩnh trong những lúc ngột ngạt thế này.Trò chuyện, rủ rỉ. Thi thoảng phân công cho nhau cái nhiệm vụ Lắng nghe, chia sẻ, thông cảm.Em, kể lể cùng anh những chuyện sờ sờ diễn ra, đôi lúc nói .....Sao chỉ nghĩ được em diễn tuồng?
    Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm
  9. xinh_nhat_mang

    xinh_nhat_mang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2003
    Bài viết:
    5.178
    Đã được thích:
    0
    anh da~ co^''
    anh cha(m soc'' VA
    anh luo^n thu xe^p dan`h tho*i` zan zanh? cua? anh cho VA
    vi` VA noi'' " o*? nha buo^n` la(m'' "
    anh ko muo^n'' VA buo^n`
    anh luo^n hoi? VA " em muo^n'' a(m gi` , muo^n'' di da^u , muo^n'' mua gi` "
    anh muo^n'' lam` thro ta^t'' ca? nh~ gi` VA thich''
    ngay ca? o*? nha`
    anh cung~ noi'' thich'' a(n gi` noi'' anh anh mua anh mang wa cho
    cho du` co'' ba^n. de^n'' da^u
    anh ko muo^n'' VA buo^n`
    VA o*? 1 minh`
    ngay ca? khi xuo^ng'' xe
    anh cung~ ba(t'' VA xuo^ng'' be^n via? he`
    de^? xe do*~ va
    anh lo cho VA
    VA muo^n'' a(n chim way ma` ko muo^n'' do^ng. tay
    anh ngo^i` xe'' cho VA a(n
    em bie^t'' ko
    va^y. a`m ho^m wa
    anh fat'' hie^n. ra
    VA noi'' vo*i'' ban. VA ra(ng`
    anh gia? tao.
    luc'' do''
    anh da~ ba^t. khoc''
    khoc'' nhu* 1 du*a'' tre? con
    ngay giu*a~ hang` net
    anh da(t. ta^t'' ca? nie^m` tin .. su*. co^ ga(ng'' ... cha^n thanh` ... trai'' tim .. tinh` ye^u ''
    va^y. ma` nghe dc. 1 ca^u nhu* va^y.
    ho^m wa
    ho^i` trc''
    luc'' mo*i'' ye^u nhau
    nga`y 14/12 la` ngay` ki? nie^m. 1 thang'' ye^u nhau
    anh mua Banh'' va` Hoa
    nhu*ng khi de^n'' thi` VA di vo*i'' tha(ng` khac''
    anh ngo^i` 1 minh` giu*a~ cai'' cho^~ anh ca^m` tay VA la^`n da^u` tie^n
    ro^i` co'' luc'' VA di vo*i'' tha(ng` khac''
    VA o^m no'' .. ho^n no''
    anh du*ng'' ngay sau lu*ng
    : anh lo*` di nhu* chu*a co''
    : ro^i` ca? vei^c. VA noi'' anh la` " ve^` que^ "
    : nhu* em bie^t'' ko
    : thu*c. ra VA di va`o HCM cung` cai'' tha(ng` do''
    : va` anh du*ng'' ngay sau lu*ng VA o*? sa^n bay
    : nhu*ng anh va^n~ noi'' luc'' VA online
    : " em ve6` que^ ro^i` ah` , nho*'' ma(c. ao'' a^m'' nha "
    : de^n'' ho^m trc''
    : anh da~ tat'' VA 2 cai''
    : va` tha9ng` kia cung~ xin se~ ko ga(p. VA nu*a~
    : anh bo? wa
    : do'' la` chuye^n. trc'' 1/1 ma` anh muo^n'' noi'' cho em da^y''
    : con` truye^n. ho^m wa
    : la` chuye^n. anh fat'' hie^n. VA noi'' anh " gia? tao. "
    : anh da~ co^'' ga(ng''
    : nhu*ng ta^t'' ca?
    : co'' fai? anh ngu ko
    : ho^m wa anh khoc'' o*? do''
    : moi. ng` nhin` anh da^y` thu*o*ng ai
    : anh nhu* 1 du*a'' tre? con
    : o^m ma(t. khoc''
    : anh buo^n` la(m''
    : co'' le~ anh ne^n chia tay VA
    : ban. VA cung~ noi''
    : ng` ta chu*i? anh ngu
    : anh bie^t''
    : nhu*ng khi anh ye^u la` va^y.
    : anh ye^u ba(ng` ca? trai'' tim minh`
    đọc cái này xong... cảm thấy... tức giận và thất vọng...
  10. vovo

    vovo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2003
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    Đã sẵn đây một bờ vai cho em khóc mỗi khi em buồn. Đã sẵn đây một trái tim yêu em tha thiết. Đã sẵn đây những nụ hôn nồng nàn mong được đặt lên môi em. Em yêu ơi, anh không thể hứa trước với em rằng anh có thể mang lại niềm vui và hạnh phúc cho em, nhưng nếu có thể, anh sẽ khóc cùng với em mỗi khi em buồn. Anh biết rằng chúng ta đang ở cách xa nhau, nhưng anh hy vọng rằng mình có thể làm được một điều gì đó cho em, có thể được làm người an ủi nỗi buồn cho em, chia sẻ với em tất cả, hãy cho anh làm người ấy, em nhé.
    ( Hiện giờ em đang ở Nederland hay Belgie? Chúng ta làm quen, em nhé? )
    Từ khi được biết em, biết em đang phải sống cô đơn một mình, trái tim anh nhói đau từng hồi, từng hồi, anh đã phải đặt tay lên ***g ngực để kìm giữ nó lại, nếu không thì anh đã khóc, và rồi có khi em cũng lại khóc theo thôi. Anh biết rằng anh chỉ là một bến nhỏ dọc đường, còn em thì là một chuyến tàu xuyên đại dương với hàng nghìn bến đỗ, nhưng em yêu ơi, hãy cho anh yêu em trọn vẹn ngày hôm nay, dù sau này chúng ta không đi đến đâu cả thì em cũng cứ coi anh như một người anh trai, và tình yêu mà anh đã dành cho em giống như với một người em gái vậy, chỉ cần em được hạnh phúc là anh đã thấy mãn nguyện rồi.
    Em yêu dấu!
    Sau lần đầu tiên nói chuyện với em, đêm hôm ấy, trong giấc ngủ chập chờn, anh vẫn nghe vang vọng đâu đó tiếng nói của em, và rồi anh đã không kìm giữ được trái tim mình nữa, anh đã khóc, khóc vì em, khóc cho nỗi băn khoăn vất vả của cuộc đời em. Em yêu ơi, giá như anh có thể ngay lập tức ở bên cạnh em, để được gánh bớt cho em tất cả. Mỗi buổi sáng anh đưa em đi học, mỗi buổi chiều anh đến đón em đi học, đi làm về. Chúng ta tay nắm tay nhau, vai kề vai nhau ngước nhìn lên bầu trời mà trong lòng không phải gợn một chút bâng khuâng nào nữa cả. Rồi có nhiều khi em không mệt nhưng anh vẫn cứ đòi được cõng em, em cứ hỏi anh tại sao lại thế? Chỉ đơn giản rằng anh muốn em ghé sát vào tai anh để thủ thỉ những lời nói âu yếm dịu dàng, rồi anh có chót lỡ lời, em lấy tay cốc lên đầu anh một hai cái ( nhưng nhè nhẹ tay thôi em nhé ), em bảo với anh rằng em đâu có độc ác đến thế đâu, uh, nhưng nếu anh có chót dại đi cùng với cô nào, hay cười với ai mà em bắt gặp là anh được biết ngay ấy mà.
    Em yêu ơi, anh biết rằng trái tim em vẫn đang phải chịu đựng nỗi đau vì sự hững hờ của người yêu cũ, và cũng không dễ gì nguôi ngoai được đâu. Anh biết rằng em cũng đã dằn vặt rất nhiều trước khi quyết định chia tay, em đang cần có người an ủi và sẻ chia tất cả. Và em đã chọn anh. Nhưng đồng thời anh cũng biết rằng có rất nhiều người yêu em và cũng muốn làm điều đó như anh, cũng muốn được đứng ở vị trí mà em đã dành cho anh. Hình bóng người xưa sẽ còn đọng mãi trong trái tim em, đâu dễ gì quên được, anh biết rằng anh có dành cho em biết bao nhiêu cho đủ. Anh sẽ hát cho em nghe bài trái tim bên lề để em biết anh đã yêu em như thế nào. Em yêu ơi, hãy cho anh làm người yêu của em mãi mãi em nhé.

Chia sẻ trang này